71-73

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

71
Tống Vũ Kỳ  nhịn không được ha ha bật cười thành tiếng.

Cô chụp màn hình lại cái top bình luận “bị heo gặm” kia rồi gửi cho Hoàng Húc Hi .

Đối phương đã nhận được tin nhắn nhưng vẫn không thấy hồi âm.

Đã ngủ rồi sao? Hai người bọn họ trở về khách sạn cùng một lúc, chắc hẳn Hoàng Húc Hi  sẽ không đi ngủ nhanh như thế đâu, nhưng nếu chưa đi ngủ tại sao lại không trả lời tin nhắn của cô.

Tống Vũ Kỳ  ngẫm đi ngẫm lại vẫn cảm thấy chắc chắn Hoàng Húc Hi  chưa ngủ, chỉ là anh không muốn trả lời tin nhắn này của cô mà thôi.

Người gì mà chẳng có tí thú vị nào cả, Tống Vũ Kỳ  ôm điện thoại lầm bầm, chỉ đùa một chút thôi mà.

Bức ảnh tuổi thơ nâng cử tạ kia của cô cũng bị fan hâm mộ lấy làm meme “Gánh nặng cuộc sống và tôi”, khoảng thời gian gần đây rất phổ biến trên cộng đồng mạng nhưng cô chỉ cảm thấy đùa rất vui đây này.

Tống Vũ Kỳ  để điện thoại xuống đi tắm xong ra ngoài nhưng vẫn không thấy Wechat thông báo nhắc nhở có tin nhắn mới.

Hẹp hòi!! Cô hầm hừ lấy mặt nạ ra đắp lên mặt, trước khi đi ngủ vẫn còn mở Wechat ra xem.

Quả nhiên cửa sổ chat của Hoàng Húc Hi  vẫn vô cùng yên tĩnh.

Rốt cuộc lần này Tống Vũ Kỳ  cũng đã tuyệt vọng rồi, ngay khi cô đang chuẩn bị thoát ra thì lại đột nhiên chú ý đến ảnh đại diện Wechat của Hoàng Húc Hi  đã biến thành một màu hồng phấn.

Không phải ảnh đại diện của anh vẫn luôn là mấy bức ảnh phong cảnh mà các bà các bác trung niên thích nhất sao, đổi từ khi nào vậy.

Tống Vũ Kỳ  mở ra nhìn xem, sau đó lại nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động không rời mắt, khóe miệng vô thức cong lên thành một đường cong nhàn nhạt.

Ảnh đại diện Wechat người sử dụng “Lincheng. Lu*”, từ bức ảnh phong cảnh của mấy bà bác trung niên đã biến thành một bé heo Peppa màu hồng phấn.

(*Tên phiên âm tiếng Anh của Hoàng Húc Hi . Phiên âm tiếng La tinhg là lù línchéng.)

. . .

Trác Dương đang trao đổi với Hoàng Húc Hi  về việc bộ phim điện ảnh mới của anh sắp bước vào giai đoạn tuyên truyền quảng bá nhưng ánh mắt lại bị bức ảnh đại diện hình chú heo Peppa màu hồng phấn kia hấp dẫn.

Chú heo nhỏ màu hồng kỳ diệu trong ảnh đại diện phối hợp với những tin nhắn trả lời vô cùng ngắn gọn súc tích “ừ” “biết rồi” “được” của chủ nhân nó không hiểu tại sao lại mang đến một cảm giác vô cùng quỷ dị.

Nói xong chuyện công việc, Trác Dương cuối cùng vẫn không thể nhịn được hỏi: [Ảnh đại diện mới của anh, à ừ, nhìn rất rất độc đáo.]

Hoàng Húc Hi  trả lời rất nhanh: “[Cảm ơn, tôi cũng cảm thấy như vậy.]

Thế là rốt cuộc Trác Dương cũng đã xác định được một chuyện.

Hoàng Húc Hi  đã hoàn toàn hết thuốc chữa rồi.

** ** ** ***

Đôi khi một diễn viên đóng phim không chỉ cần phải cho thấy kỹ năng diễn xuất của mình mà càng phải chú trọng hơn trong việc tạo ra tia lửa.

Đặc biệt trong những bộ phim tình cảm hướng đến bộ phận khán giả là phái nữ.

Tia lửa này cũng là một thứ vô cùng vi diệu, giống như cảm giác cp vậy, có những người vừa chạm mặt đã thấy tia lửa đùng đùng bắn ra tung tóe khắp nơi, nhưng có người ở bên cạnh nhau lại tựa như đống củi bị nước mưa thấm ướt, không có chính là không có, cho dù bạn có cho vào đó thêm một mồi lửa cũng chỉ vô ích mà thôi.

Tia lửa và cảm giác cp giữa nam nữ chính trong một bộ phim ngôn tình thậm chí có lúc còn quan trọng hơn cả kỹ năng diễn xuất của diễn viên. Không giống như những bộ phim điện ảnh sẽ bị soi mói từng chi tiết nhỏ nhất, soi mói biểu cảm của từng nhân vật, các khán giả xem phim truyền hình đặc biệt là các phim tình cảm chủ yếu chỉ muốn xem nam nữ chính nói chuyện yêu đương, nếu như ngay cả cảm giác yêu đương giữa hai người cũng không có thì cho dù kịch bản và lời thoại có ngọt ngào như thế nào đi chăng nữa cũng sẽ trở nên kỳ quái lôi thôi lếch thếch mà thôi.

Đạo diễn “Tiên Quân động lòng người” vẫn luôn cảm thấy nam nữ chính trong đoàn bọn họ chỉ cần nhập tâm vào vai diễn sẽ lập tức phát ra tia lửa, dựa vào khứu giác nhạy bén của hắn mà nói, bộ phim này không bùng nổ cũng khó khăn đấy.

Quá trình quay phim đã đi vào hồi kết, sau khi Tiểu yêu nữ trở về động phủ của mình vẫn không biết cuộc tình Tiên Yêu từ xưa đến nay đã là chuyện trời đất không dung, bây giờ lại có thêm một đứa trẻ nữa thì mọi chuyện càng trở nên không thể tưởng tượng nổi. Vì thế mấy vị lão thượng thần rảnh rỗi không có chuyện gì làm vẫn luôn tìm cách ngăn cản tình cảm của hai người nhưng cố kỵ thần cách Tiên Quân đã định, thế là lại nói bọn họ có thể ở bên cạnh nhau, còn đứa nhỏ tuyệt đối không được. Tiên Quân vừa phải đối mặt với mấy lão thượng thần rãnh rồi đến phát hoảng không để cho đứa trẻ chào đời vừa phải đối mặt với Tiểu yêu nữ từ lúc trở về động phủ vẫn đang tức giận tỏ ra xa cách với hắn, hơn nữa còn có Thái tử Ma giới ở bên cạnh khiến hắn cảm thấy thêm tấm tức, đủ kiểu bất đắc dĩ.

Lúc này mấy lão thượng thần giấu diếm Tiên Quân lén lút phái người đến động phủ bắt Tiểu yêu nữ đang mang thai rồi giết “Nghiệt súc” trong bụng nàng đi, cũng may được Tiên Quân phát hiện kịp thời ngăn chặn. Tiên Quân không thể ngờ được rằng những người thường ngày hắn còn cho mấy phần mặt mũi này lại dám tự mình ra tay động đến Tiểu yêu nữ, dưới cơn thịnh nộ suýt nữa đã dùng pháp lực hủy diệt. Mấy lão thượng thần thấy Tiên Quân nổi giận đùng đùng mới hiểu được vị vãn bối này sớm đã không còn là một tiểu thần non nớt như xưa nữa rồi, trong lòng đã hơi ngập ngừng sợ hãi nhưng lại không chịu buông mặt mũi của mình xuống, vì thế quyết định dùng biện pháp hòa giải, hắn muốn sinh hạ đứa trẻ nửa Tiên nửa Yêu kia cũng được thôi, điều kiện là Tiên Quân phải chịu lôi hình.

Thực ra thì chuyện phải chịu hình phạt lôi hình này đối với Tiên Quân mà nói cũng chẳng nhằm nhò gì, hắn không muốn khinh thường mặt mũi của mấy vị lão thần, cũng không muốn Tiểu yêu nữ đang mang thai phải chịu thêm bất cứ rắc rồi nào nữa, vậy thì cứ xem như đang cho hai bên bậc thang đi xuống, thế là dứt khoát đồng ý điều kiện này.

Lúc Tiên Quân chịu lôi hình đã cố tình giấu diếm Tiểu yêu nữ, kết quả ngày hôm đó Tiểu Yêu nữ lại vô tình bị mang lên trời, nghe được tin Tiên Quân đang thụ hình lập tức khóc lóc vội vàng chạy đến. Tiên Quân nhìn thấy dáng vẻ của Tiểu yêu nữ, trong lòng khẽ xao động, lúc bị thụ hình còn cố ý tỏ ra vô cùng đau khổ, Tiểu yêu nữ không có cách nào đến gần, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiền Quân thụ hình xong, lôi hình vừa kết thúc đã lập tức nhào đến, ôm chặt Tiên Quân sắc mặt trắng bệch cùng với áo ngoài rướm máu vào trong ngực bật khóc nức nở, vừa khóc vừa nói không cho phép chàng được chết, chàng chết rồi ta phải làm sao bây giờ, đứa nhỏ trong bụng ta phải làm sao bây giờ?

Khóe miệng Tiên Quân khẽ nhếch lên, vết thương nhỏ nhoi kia đối với hắn mà nói chẳng đáng kể chút nào, hắn tự nhận bản thân mình hèn hạ, quyết định chỉ lừa gạt Tiểu yêu nữ nốt lần này nữa thôi, giả vờ yếu ớt vô lực nắm chặt bàn tay Tiểu yêu nữ, ho ra một ngụm máu, mở miệng hỏi trong lòng nàng còn cần hắn nữa hay không.

Tiểu yêu nữ cho là Tiên Quân sẽ phải chết, khóc đến mức nước mắt nước mũi tèm lem, liên tục khẳng định dĩ nhiên nàng rất rất cần hắn.

Tiểu yêu nữ mang Tiên Quân đang “trọng thương” trở về động phủ của mình dưỡng thương, cuối cùng hai người cũng nối lại tình xưa.

Câu chuyện đã đi đến kết thúc, Tiểu yêu nữ sinh hạ một tiểu Tiên Quân, một nhà ba người sống vui vẻ hòa thuận hòa thuận với nhau.

Đoàn làm phim còn cố ý tìm một diễn viên nhí vô cùng đáng yêu đến đảm nhận vai diễn tiểu Tiên Quân.

Cảnh quay cuối cùng của bộ phim là cảnh tiểu Tiên Quân tay phải nắm chặt bàn tay mẫu thân Yêu nữ mình yêu thương nhất, tay trái nắm chặt bàn tay phụ thân Tiên quân của mình, một nhà ba người chậm rãi quay về trong ánh nắng chiều tà.

Tống Vũ Kỳ  nắm bàn tay nhỏ nhắn của diễn viên nhí, quay đầu nhìn sang Hoàng Húc Hi .

Lúc này Hoàng Húc Hi  cũng quay đầu sang nhìn cô, hai người nhìn nhau cười một tiếng.

“Cắt.” Đạo diễn đứng sau máy theo dõi hô to.

Sau đó trong phim trường lập tức vang lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt: “Chúc mừng đóng máy thành công!’’

Nhân viên của ê kíp sản xuất nhét bó hoa đã chuẩn bị trước đó vào trong tay Tống Vũ Kỳ  và Hoàng Húc Hi , sau đó lại tặng cho diễn viên nhí một món đồ chơi nhỏ.

Hơn ba tháng làm việc trong đoàn làm phim trôi qua, cuối cùng “Tiên Quân động lòng ngừoi” cũng thành công mỹ mãn đóng máy.

Tống Vũ Kỳ  ôm bó hoa mỉm cười rạng rỡ nhưng trong lòng còn có chút luyến tiếc. Ở trong đoàn làm phim làm việc một thời gian dài như thế, hơn ba tháng trời sớm chiều gặp nhau với tất cả mọi người, lúc đóng máy vẫn luôn cảm thấy mất mát.

Chụp xong mấy tấm hình làm kỷ niệm, Hoàng Húc Hi  đưa bó hoa trong tay giao cho trợ lý.

Khương Mộc cũng đi đến cầm lấy bó hoa trong tay Tống Vũ Kỳ , nói với cô một câu “Chúc mừng đóng máy thành công!’’

Từ đầu đến cuối chỉ có Bành Bành vẫn còn ngơ ngác không kịp phản ứng lại, cô chỉ chỉ vào bó hoa của Tống Vũ Kỳ  trong tay Khương Mộc: “Chuyện này… Quay xong rồi sao?’’

Tống Vũ Kỳ  cười cười: “Nếu không thì sao?’’

Bành Bành tỏ ra vô cùng rốt ruột, chỉ vào diễn viên nhí đóng vai đứa nhỏ đang được Hoàng Húc Hi  ôm chụp ảnh chung: “Nhóc, nhóc con…Nhóc con dễ thương đó đến thế giới này như thế nào, còn chưa quay mà!’’

Tống Vũ Kỳ : "... . . ."

Kịch bản của “Tiên Quân động lòng người” quả thực vô cùng trong sáng.

Cảnh hôn chỉ có một lần duy nhất lúc Tiên Quân không thể kìm nổi lòng mình kia, còn cảnh giường chiếu? Hoàn toàn phải dựa vào sự tưởng tượng phong phú của khán giả rồi.

Nhất là quá trình “tạo ra” tiểu Tiên Quân.

Sau khi Tiểu yêu nữ bị Tiên Quân mang về thiên cung một thời gian mới nghi ngờ mình đang mang thai, Tiểu Tiên Quân cũng được “tạo ra” trong lúc Tiên Quân và Tiểu yêu nữ động phòng ở trên thiên cung. Cảnh giường chiếu trong nguyên tác vốn dĩ là Tiên Quân nửa ép buộc nửa chiều chuộng với Tiểu yêu nữ đã tuyệt vọng với mình, rõ ràng là một cảnh giường chiếu vô cùng ướt át nhưng lại ngược tâm ngược thân không thôi. Tuy nhiên biên kịch lại quyết định xóa bỏ cảnh giường chiếu này của hai người đi, thậm chí còn không đề cập đến nó, cho nên đến lúc phát sóng có thể sẽ khiến có người xem cảm thấy khó hiểu tại sao Tiểu yêu nữ lại mang thai. Giống như lần đầu tiên chỉ ôm người vào phòng ngủ rồi ống kính máy quay đột ngột chuyển sang hình ảnh ngọn đèn còn tạm chấp nhận được, còn lần này thì ngay cả cơ hội để cho khán giả phát huy trí tưởng tượng của mình cũng không có.

Khương Mộc cảm thấy hơi xấu hổ với cô trợ lý nhỏ trong đầu mỗi ngày đều nghĩ đến những chuyện không đâu, vỗ nhẹ vào đầu Bành Bành: “Cả ngày chỉ biết nghĩ đến những chuyện này, nếu quay mấy cảnh đó thì sao có thể vượt qua được kiểm định?’’

“Vậy chẳng phải những mong chờ của đám fan nguyên tác như chúng em thất bại cả sao a a a a đừng gõ đầu em…” Khương Mộc và Bành Bành lại quấn quýt lấy nhau.

Hoàng Húc Hi  ôm diễn viên nhí đi về phía Tống Vũ Kỳ .

Mẹ của đứa nhỏ cũng đi theo ở phía sau, giơ máy ảnh lên mỉm cười với cô.

Hoàng Húc Hi : “Ba người chúng ta chụp chung một tấm đi.’’

Tống Vũ Kỳ  “ừ” một tiếng, đi đến đứng bên cạnh Hoàng Húc Hi , nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của diễn viên nhí, chờ mẹ của nhóc con bấm nút chụp.

“Nói lời tạm biệt với Hoàng ca ca  vào Kỳ tỷ tỷ  nào.’’ Mẹ diễn viên nhí chụp ảnh xong, đón lấy con mình từ trong tay Hoàng Húc Hi .

“Hoàng ca ca , Kỳ tỷ tỷ , tạm biệt.’’ Diễn viên nhóc vẫy vẫy cánh tay nhỏ mập mạp.

“Tạm biệt.” Tống Vũ Kỳ  cũng vẫy vẫy tay với nhóc con.

Diễn viên nhí được mẹ ôm đi, Tống Vũ Kỳ  nhìn sang Hoàng Húc Hi .

Gọi cô một tiếng tỷ tỷ còn nói được nhưng rõ ràng phải gọi Hoàng Húc Hi  là chú mới đúng.

Hoàng Húc Hi  thấy Tống Vũ Kỳ  đang nhìn mình: “Sao vậy?’’

Vẻ mặt Tống Vũ Kỳ  hết sức khinh bỉ: “Người ta gọi anh một tiếng Hoàng ca ca  mà anh còn mặt dày tỏ vẻ đồng ý như vậy sao?’’

Hoàng Húc Hi  nghe được lời cô nói thì hơi nhíu mày, anh vẫn chưa đến ba mươi tuổi, ở trong giới nam diễn viên vẫn còn rất trẻ, thế nhưng một tiếng “Hoàng ca ca ” rõ ràng lại khiến Tống Vũ Kỳ  không phục.

Hoàng Húc Hi  mỉm cười: “Nếu như sau này đi quảng bá phim đứng chung một sân khấu thì sẽ để cho đứa nhỏ gọi anh là chú Hoàng được chưa.”

Tống Vũ Kỳ  gật đầu: "Cái này còn tạm được."

Hoàng Húc Hi : "Gọi em là Kỳ tỷ tỷ .”

Tống Vũ Kỳ  tiếp tục gật đầu: “Dĩ nhiên rồi.”

Hoàng Húc Hi  đột nhiên xoay người lại đối mặt với Tống Vũ Kỳ , lúc này khoảng cách giữa hai người rất gần.

Tống Vũ Kỳ  không thể không ngửa người ra phía sau: “Anh muốn làm gì?’’

Hoàng Húc Hi  trêu chọc: “Vậy Kỳ tỷ tỷ , lúc nào thì em mới gọi anh một tiếng chú Hoàng đây?’’

Tống Vũ Kỳ : “… Đi chết đi.”

Hoàng Húc Hi  mỉm cười, sau đó hỏi Tống Vũ Kỳ  lúc nào sẽ quay lại thành phố B, bọn họ sẽ đi cùng một chuyến máy bay.

Tống Vũ Kỳ  nhíu mày nhìn chằm chằm vào anh: “Chẳng lẽ anh không biết phải tránh hiềm nghi à?’’

Cô hất cằm lên nói tiếp: “Không phải đã nói hai chúng ta chỉ có thể là quan hệ không thể lộ ra ngoài ánh sáng rồi sao?’’

Mấy chữ “không thể lộ ra ngoài ánh sáng” hoàn toàn khiến cho Hoàng Húc Hi  đứng tim.

** ** ** ** ***

Hoàng Húc Hi  quay trở lại thành phố B trước, Tống Vũ Kỳ  đáp chuyến bay phía sau anh.

Lúc Hoàng Húc Hi  xuống máy bay quyết định đi ra từ lối VIP, còn Tống Vũ Kỳ  trước đó đã thông báo cho fan hâm mộ mã số chuyến bay, có một số fan sẽ đến sân bay đón cho nên cô quyết định đi ở lối đi phổ thông.

Các Nanh sói đã chờ đợi trước cửa rất sớm.

Hôm nay fan hâm mộ đến đây rất nhiều, lúc nhìn thấy Tống Vũ Kỳ  đi ra từ trong lối ra sân bay bọn họ đã bắt đầu tỏ ra phấn khích tưng bừng, có hai người không thể kiềm chế được rất muốn hét lên nhưng âm thanh vừa phát ra ngoài lại phải cố gắng nuốt trở về.

Tiếng hét đột ngột kìm nén khiến cho tất cả mọi người có mặt ở đây đều không khỏi nở nụ cười.

Tống Vũ Kỳ  cũng cười theo.

Bởi vì trước đó Khương Mộc nhận được điện thoại của fan hâm mộ đã nói muốn đến đón người cũng được, nhưng cần phải tôn trọng các hành khách khác trong sân bay, nhất định phải giữ trật tự nơi công cộng và chú ý an toàn, trong lúc di chuyển không được chen lấn xô đẩy nhau, cũng không được hét lớn ồn ào đến người xung quanh.

Bây giờ xem ra các Nanh sói đều rất nghe lời.

Tống Vũ Kỳ  vô cùng vui vẻ, vì muốn ở lại cùng với fan lâu hơn một chút nữa nên cố ý đi rất chậm, thỉnh thoảng còn cười cười nói nói trò chuyện trả lời với fan. Các Nanh sói cũng ngoan ngoãn đi theo bên cạnh cô tiếp tục giơ cao điện thoại chụp ảnh hay quay video lại.

Lúc gần ra đến cửa, có fan hâm mộ mở miệng hỏi cô có thể ký tên cho bọn họ được không.

Tống Vũ Kỳ  sảng khoái đồng ý.

Lúc ký tên còn lộn xộn hơn vừa rồi rất nhiều, tất cả mọi người ai nấy đều giơ quyển sổ nhỏ đưa đến trước mặt Tống Vũ Kỳ , sau khi nghe Khương Mộc kêu hai tiếng đừng chen chúc rồi mới yên tĩnh trở lại.

Mọi người vây Tống Vũ Kỳ  vào giữa, những quyển sổ nhỏ khác nhau từng cái từng cái không ngừng đưa đến trước mặt cô.

Tống Vũ Kỳ  cầm bút ký tên, kiên nhẫn ký tặng cho fan.

Lại một quyển sổ khác được đưa đến, Tống Vũ Kỳ  tiện tay cầm lấy, khác với những người hâm mộ khác sẽ đứng bên cạnh chờ cô ký xong rồi lập tức cầm về, nhưng bàn tay của người này lại đột nhiên men theo mép quyển số đi xuống nắm chặt lấy tay Tống Vũ Kỳ .

"Tống Vũ Kỳ  anh muốn làm bạn trai của em.”

Tay mình đột nhiên bị người ta nắm chặt, Tống Vũ Kỳ  ngẩng đầu nhìn lên thì thấy dáng vẻ thô bỉ của gã đàn ông phía trước.

Gã nắm chặt tay Tống Vũ Kỳ , dáng vẻ tựa như không có ý định buông ra, vừa cầm vừa cười hì hì nói: “Tống Vũ Kỳ  anh rất yêu em.’’

“Được rồi, được rồi.” Có người hâm mộ đẩy gã ra ngoài.

Khương Mộc cũng lập tức đưa tay ngăn cản.

Tống Vũ Kỳ  nhìn thấy cánh tay khiến người khác buồn nôn kia đang nắm chặt lấy tay mình, nhíu mày.

Cô đột nhiên cầm ngược lại bàn tay của gã đàn ông thô bỉ đó.

Gã bị ổi dường như không thể ngờ được Tống Vũ Kỳ  vậy mà lại chủ động nắm tay mình, ngẩn người trong chốc lát, dáng vẻ tựa như không biết nên làm gì bây giờ.

Dưới anh mắt khiếp sợ của gã, Tống Vũ Kỳ  cười lạnh một tiếng, sau đó bắt lấy ngón út, dùng sức tách ra về phía sau.

“A a a a a…”

Tiếng gào thét tảm thiết như mổ heo của gã đàn ông bị ổi vang vọng khắp cả đại sảnh sân bay.
72
Tiếng nước chảy rào rào không ngừng vang lên.

Tống Vũ Kỳ  rửa sạch xà phòng trên tay, nhìn bàn tay nhỏ nhắn trắng trẻo lại vô thức nghĩ đến cảnh tượng gã đàn ông thô kệch kia nắm chặt lấy tay mình không buông lúc nãy.

Một cảm giác buồn nôn lập tức trào dâng trong lồng ngực, cánh tay nổi một lớp da gà, cô không nhịn được lại mở nước rửa tay một lần nữa.

“Nếu còn cứ tiếp tục rửa nữa thì da cô sẽ không chịu nổi đâu.’’ Khương Mộc đứng bên cạnh nhìn Tống Vũ Kỳ  đã rửa đi rửa lại nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng vẫn không nhịn được nhắc nhở.

Tống Vũ Kỳ  rửa xong lần này cuối cùng cũng chịu dừng lại, lau khô rồi bôi một ít kem dưỡng da hương hoa nhài lên trên tay.

Một fan hâm mộ nào đó đã đăng video ghi lại sự cố ở sân bay lên mạng, “Tống Vũ Kỳ  bị bàn tay heo sàm sỡ” nhanh chóng lọt vào hot search.

Trong video dài khoảng hai mươi giây kia, bàn tay tốt bụng muốn ký tên cho fan hâm mộ của Tống Vũ Kỳ  đã bị gã đàn ông thô bỉ bắt được, hắn vừa nhân cơ hội vuốt ve mu bàn tay Tống Vũ Kỳ  vừa cười hì hì nói “Tống Vũ Kỳ  anh yêu em”, chỉ thấy Tống Vũ Kỳ  ngẩng đầu lên nhìn gã một cái, sau đó cười lạnh cầm ngược lại bàn tay heo ghê tởm kia, nắm chặt ngón út dùng sức vặn ngược ra phía sau.

Fan hâm mộ đăng video này lên vốn dĩ chỉ muốn nói là hôm nay trong lúc các fan ra sân bay đón thần tượng của mình đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hỏi gã đàn ông này rốt cuộc là người của nhóm nhỏ nào, tại sao trong Nanh sói tụ hội lại có thể có một gã fan ghê tởm đến thế này? Kết quả video ấy lập tức thu hút sự chú ý của fan mấy nữ nghệ sĩ khác, rồi nhận ra được người này căn bản không phải là fan gì cả mà chỉ là một gã biến thái mỗi ngày chờ chực ở trong sân bay giả làm fan để đề sàm sỡ nghệ sĩ mà thôi.

Đúng vậy, các fan hâm mộ chân chính bảo vệ thần tượng của mình còn không đủ, hận không thể nâng thần tượng bảo bọc kín kẽ trong lòng bàn tay, sao có thể cố ý chạy đến sàm sỡ người ta cơ chứ.

Sau khi bắt được bàn tay Tống Vũ Kỳ , đầu ngón tay gã biến thái kia còn nhẹ nhàng vuốt ve ở trên bàn tay cô tựa như đang cảm nhận cái cảm xúc tuyệt vời mà da thịt trơn bóng mang lại, hoàn toàn khác biệt một trời một vực với cái nắm tay bình thường của các fan.

Một số nữ nghệ sĩ tuyến trên khác cũng đã từng bị cái gã đàn ông thô bỉ trong video này mượn việc ký tên để nhân cơ hội sờ tay, nhưng phấn lớn trong số họ chỉ có thể lúng túng giượng cười rồi lập tức né tránh, ngược lại Tống Vũ Kỳ  lại rất ngầu, trực tiếp lấy bạo lực để trị bạo lực, ăn miếng trả miếng cho gã biến thái kia một đòn trí mạng.

Vặn ngược ngón tay út chính là thủ thuật phòng thân thường dùng của phái nữ, lấy cái mạnh nhất của mình tấn công vào chỗ yếu ớt nhất của đối phương, thông thường thủ thuật này có thể tạo ra được hiểu quả bốn lạng đẩy được ngàn cân rất tốt, chỉ cần nghe thấy tiếng kêu gào thảm thiết của gã đàn ông kia thôi cũng đã biết hắn ta chắc chắn bị đau không nhẹ.

Video Tống Vũ Kỳ  dùng bạo lực để trị bàn tay heo xấu xa lập quét sạch internet.

[Kỳ Anh Tuấn  đẹp trai quá đi! Với mấy bàn tay heo ghê tởm kia tuyệt đối không thể dễ dàng buông tha như vậy!]

[Mẹ kiếp, cái gã biến thái thô bỉ này trước kia cũng đã từng dâm loạn với thần tượng của tôi ở sân bay rồi, cuối cùng hôm nay cũng đã báo được thù, cảm ơn Tống Vũ Kỳ !]

[Tại sao loại đàn ông biến thái như thế này không chết hết đi chứ!]

[Phái nữ chúng ta phải bảo vệ bản thấy mình thật tốt!]

[Ha ha ha ha chắc chắn gã biến thái kia sẽ không thể ngờ được trước kia Tống Vũ Kỳ  đã từng là một vận động viên cử tạ đâu, hôm nay đá phải tấm sắt rồi, sung sướng quá!]

[Tất cả mọi người hãy nhớ kỹ dáng vẻ tên biến thái này đi, lần sau nếu còn gặp ở sân bay nữa thì gặp một lần đánh một lần.]

[Gặp một lần đánh một lần +1]

Dĩ nhiên những tin tức như thế này vẫn luôn không thể thiếu những Thánh mẫu phía dưới.

[Không phải chỉ là sờ tay một cái thôi sao, có cần thiết phải làm đến bước này không?]

[Còn đến mức bẻ gãy đầu ngón tay của người ta nữa, quả thực quá tàn nhẫn.]

[Ngộ nhỡ hắn thực sự là fan của Tống Vũ Kỳ  thì sao, chỉ nắm tay một cái đã bị vặn ngược ngón tay, quá tổn thương trái tim người hâm mộ rồi, chẳng lẽ ngay cả chạm vào Tống Vũ Kỳ  cũng không thể sao?]

Các fan hâm mộ cũng mạnh mẽ đáp trả không chút nể nang gì:

[Không phải tôi chỉ mắng cô một câu ngu xuẩn thôi sao, cô tức cái gì, có cần thiết phải thế không?]

[Tống Vũ Kỳ  nhà tôi chỉ cần tung một nắm đấm cũng có thể khiến một số người nào đó bị thiểu năng trí tuệ đấy, cái này cũng rất tàn nhẫn đấy, có muốn thử một lần không?]

[Fan của Tống Vũ Kỳ  bày tỏ tuyệt đối sẽ không bao giờ nắm tay Vũ Kỳ  trong trường hợp Vũ Kỳ  không muốn, nhưng hành động này rõ ràng là đang động chạm chân tay có ý đồ chấm mút . Vũ Kỳ  đã bắt tay với rất nhiều fan của mình sao có thể bảo chạm một chút cũng không thể chạm được.]

Có thể nói hành động của Tống Vũ Kỳ  không chỉ vì một mình cô mà còn xả giận cho tất cả những nghệ sĩ đã từng bị gã biến thái này sàm sỡ, kết quả lại làm tăng thêm độ thiện cảm của các fan mấy nhà kia về chính mình, trở thành tiểu đầu tường của bọn họ.

** ** ** ** ** ** ** ** **

Sau khi quay xong bộ phim truyền hình “Tiên Quân động lòng người” Hoàng Húc Hi  bước vào giai đoạn tuyên truyền cho bộ phim điện ảnh mới “Ám dạ hành” mà anh đóng vai chính. Tống Vũ Kỳ  cũng đã đàm phán xong tác phẩm tiếp theo của mình, cách thời gian khai máy chính thức còn hơn một tháng nữa, cô đã quay liên tục hai bộ phim “Nhân Tâm” và “Tiên Quân động lòng người” nên trong một tháng này cô chủ yếu dùng để nghỉ ngơi lấy lại sức, thỉnh thoảng chụp quảng cáo rồi tham gia vào một vài talkshow giao lưu gì đó.

“Ám dạ hành” là tác phẩm đầu tiên được công chiếu của Hoàng Húc Hi  sau khi ly hôn rồi lại theo đuổi vợ cũ, kết cấu trong fandom rung chuyển hỗn loạn cộng thêm việc hạ phàm tham gia vào một bộ phin truyền hình cổ trang thần tượng, ý nghĩ của nó không phải là chuyện đùa, người trong nghề hay bên ngoài đều nhìn chằm chằm theo sát vô cùng chặt chẽ.

Rốt cuộc danh hiệu ông hoàng phòng bán vé vẫn còn ở đó nữa không, rốt cuộc người xem có còn muốn mua vé xem phim của anh nữa không, Hoàng Húc Hi  có còn là Hoàng Húc Hi  nữa không, thành bại sẽ được quyết định trong chính bộ phim này.

“Ám Dạ Hành” kể về câu chuyện của những chàng Cẩm y vệ luôn đấu tranh giữ vững chính nghĩa trong sự thối nát nơi chốn quan trường cuối thời nhà Minh, ngay khi tấm poster tuyên truyền của Hoàng Húc Hi  vào vai Cẩm y vệ được công bố, dáng người cao lớn trong bộ Phi Ngư Phục* lập tức làm điên đảo không ít trái tim phái nữ.

(*Là trang phục của lực lượng Cẩm y vệ nhưng chỉ có "Đường Thượng Quan" trong một đơn vị Cẩm Y Vệ (cấp trưởng quan có hàm cao tương ứng với người đứng đầu nha môn) mới được mặt Phi Ngư Phục mà cũng chỉ mặc trong các thời điểm thích hợp như xuất hiện trong các lễ nghi bảo vệ hoàng gia.)

Nhưng cũng có người châm biếm bảo Hoàng Húc Hi  chắc có lẽ cũng chỉ còn dư lại gương mặt đó nữa mà thôi, suốt ngày chỉ biết nói chuyện yêu đương dây dưa mập mờ với người vợ cũ của mình đến mức fan nc* cũng đã chạy nhiều như thế để xem ai còn đến rạp xem phim của anh nữa.

(*Fan nc là một ngôn ngữ mạng chỉ những fan khuyết tật não, thiếu lý trí…)

Các bộ phim điện ảnh cùng ra rạp trong khoảng thời gian này còn có một bộ phim hành động Hollywood và một bộ hài kịch gia đình trong nước khác, rõ ràng “Ám dạ hành” không hề chiếm ưu thế gì nổi bật. Thậm chí có tài khoản marketing còn phỏng đoán bộ phim này chắc chắn sẽ là một bom xịt lớn nhất trong con đường diễn xuất của Hoàng Húc Hi , sự nghiệp thuận buồm xuôi gió thẳng tiến lên đỉnh cao này của hắn cũng nên đến thời kỳ lao xuống dốc rồi.

Làm gì có người nào mà tất cả các bộ phim của anh ta tham gia nếu không phải là bùng nổ phòng bán vé thì cũng là rinh được giải thưởng trong các liên hoan phim lớn nhỏ về tay mình cơ chứ, Hoàng Húc Hi  cũng nên nếm tử mùi vị thất bại một lần đi.

Lần này ngay cả Tống Vũ Kỳ  cũng vô cùng căng thẳng khẩn trương.

Nếu như bộ phim điện ảnh kia của Hoàng Húc Hi  trở thành bom xịt thật phải làm sao bây giờ, một người chưa từng trải qua cảm giác thất bại như anh có thể nào sẽ không thể gượng dậy được mà nản chí đi nhảy lầu không?

Nhưng với vấn đề lần này phản ứng của người trong cuộc Hoàng Húc Hi  ngược lại lại rất bình tĩnh, phảng phất như những tin tức chỉ mang tính chất suy đoán làm xáo trộn của người ngoại giới kia không liên quan gì đến anh vậy, tâm trạng tốt đến lạ thường, ngay cả bài viết Weibo tuyên truyền cho bộ phim cũng chỉ đăng đúng một bài.

Lúc đầu Tống Vũ Kỳ  cũng muốn đăng một bài viết tuyên truyền cho bộ phim của Hoàng Húc Hi , nhưng sau khi ngẫm nghĩ lại vẫn không làm thì hơn.

Nếu như cô làm như vậy chẳng phải là đang thừa nhận người đàn ông không thể lộ ra ngoài ánh sáng kia cho tất cả mọi người xem sao?

Tống Vũ Kỳ  nhìn dáng vẻ bình tĩnh của Hoàng Húc Hi  quả thực không thể nhịn được nửa, mở miệng hỏi: “Anh thực sự không lo lắng chút nào sao?’’

Hoàng Húc Hi : “Không sao. Nếu như là trước kia có lẽ sẽ có đấy, nhưng bây giờ thì không.”

Tống Vũ Kỳ : “Hả?’’

Hoàng Húc Hi  cười cười: “Những giải thưởng muốn nhận cũng nhận được rồi, nên kiếm tiền cũng đã kiếm đủ rồi.’’

Tống Vũ Kỳ  nghe xong những lời này chỉ biết im lặng dựng ngón giữa lên với anh.

Làm ra vẻ! Vô sỉ! Cô còn chưa được đóng bộ phim điện ảnh nào đâu!

Trong ngày công chiếu phim hôm đó, Tống Vũ Kỳ  đã mua cả ba vé của ba bộ phim được ra rạp trong cùng một thời gian.

Buổi sáng chính là bộ phim hành động Hollywood, Tống Vũ Kỳ  vừa xem đoạn mở đầu còn chưa đầy nửa tiếng đã ngủ quên mất, hai mươi phút cuối cùng lại bị âm thanh đinh tai nhức óc lúc đánh đại boss làm tỉnh giấc, sau khi ngủ dậy dụi dụi mắt một cái rồi tiếp tục xem thì phát hiện vẫn có thể hiểu đại khái được toàn bộ câu chuyện.

Nhưng nội dung cốt truyện của những bộ phim thuộc thể loại siêu anh hùng đánh Boss như thế này lại tương đối đơn giản, các khán giả vào rạp chiếu phim chủ yếu là để thưởng thức các hiệu ứng đặc biệt, hiệu ứng của bộ phim này quả thực được ê kíp xây dựng không tệ, xem như là phù hợp với giá vé.

Bộ phim buổi chiều Tống Vũ Kỳ  đến rạp xem chính là bộ hài kịch về gia đình kia, từ đầu đến cuối ngồi dưới ôm một ống bắp rang vừa ăn vừa cười. Vì là một bộ phim hài nên không thể thiếu được các tình tiết yếu tố gây cười, chỉ là hầu hết các yếu tố đó đều có vẻ hơi nhàm chán khuôn sáo, điển hình cho một bộ phim chỉ để giải trí giết thời gian mà thôi.

“Ám dạ hành” của Hoàng Húc Hi  được công chiếu vào buổi tối, Tống Vũ Kỳ  cố ý mua suất vé ra mắt.

Hai bộ phim được chiếu vào ban ngày là cô đi xem một mình, đến tối không biết Hoàng Húc Hi  đã trúng gió gì mà lại muốn đi xem phim cùng cô, Tống Vũ Kỳ  sợ bị người khác nhận ra, cố ý mua chỗ ngồi ở một góc xó xình phía sau cùng.

Khác với số lượng khán giả ít ỏi vào ban ngày, người đến rạp chiếu phim vào buổi tối rõ ràng nhiều hơn rất nhiều, buổi công chiếu lần đầu tiên của “Ám dạ hành” gần như hết chỗ.

Bộ phim vẫn chưa đến giờ mở màn, Tống Vũ Kỳ  cố ý kéo vành mũ lưỡi trai trên đỉnh đầu xuống, khẽ rụt người về phía trong thành ghế.

“Hai bộ phim được chiếu trong ngày em đều đã xem cả rồi, không phải đặc biệt chạy đến đây chỉ xem phim của anh đâu.”

Hoàng Húc Hi  "Ừ" một tiếng: "Anh biết.”

“Sớm biết anh cũng muốn đến thì em đã đặt bao trước cả rạp này rồi.” Tống Vũ Kỳ  lẩm bẩm, một mình cô đi xem còn được, cho dù bị phát hiện ra thì cùng lắm cũng chỉ là Tống Vũ Kỳ  đến rạp chiếu phim xem một bộ phim nào đó thôi, nhưng hai người cùng đi lại rất nguy hiểm, nếu như có người nhận ra chắc chắn sẽ rất rắc rối.

Hoàng Húc Hi  đáp: “Lần sau em có thể đặt bao trước cả rạp mà.”

Tống Vũ Kỳ  lại quay đầu nhìn sang người đàn ông bên cạnh: “Anh không cần phải tham gia lễ ra mắt phim à?’’

Hoàng Húc Hi  đưa bắp rang cho Tống Vũ Kỳ : “Đã đi vào buổi chiều rồi, em ăn không?’’

"Không ăn, để nó cách xa em một chút, đừng dụ dỗ em nữa.” Tống Vũ Kỳ  đẩy túi bắp rang trong tay Hoàng Húc Hi  ra xa, những đồ ngọt có hàm lượng calo cao như thế này nếu ăn một ít vào ban ngày thì không sao, nhưng ăn vào ban đêm quả thực là một tội ác không nên làm.

Hoàng Húc Hi  cười cười.

Hai người đang nói chuyện, ánh đèn trong rạp chiếu phim bỗng nhiên tối sầm lại, bộ phim chính thức được bắt đầu.

Không giống như phần mở màn trong các bộ phim điện ảnh khác, “Ám dạ hành” được mở đầu bằng một trận mưa lớn.

Tiếng mưa rơi rào rào khiến tâm trạng của trong lòng khán giả vẫn còn một chút xao động lập tức trở nên tĩnh lặng, sự chú ý nhanh chóng tập trung vào trên màn hình lớn.

Trong màn mưa xối xả như trút nước, Hoàng Húc Hi  trong vai chàng Cẩm y vệ Lâm Tu xuất hiện. Phần mở đầu đã là một cảnh đánh nhau hấp dẫn gay cấn, Lâm Tu và một người áo đen che mặt đang so chiêu với nhau trong cơn mưa, đi đôi với nhạc nền và tiếng trống dồn dập khẩn trương, hai người từng chiêu từng chiêu giật gân mạo hiểm, cuối cùng vẫn là Lâm Tu tung ra một cước giành được lợi thế, người áo đen vội vàng bỏ chạy mất dạng.

Người mặc áo đen đã chạy trốn nhưng Lâm Tu cũng không đuổi theo mà xoay người quay trở lại một góc xó xỉnh, nơi đó đặt một chiếc bọc đen, cũng chính là nguyên nhân khiến hắn và người áo đen kia đánh nhau.

Lâm Tu ôm chiếc bọc đội mưa đi đến dưới mái hiên che mưa, khẽ giũ sạch nước còn đọng lại trên người, lúc này mới nhẹ nhàng mở một góc bọc ra.

Tiếng khóc vang dội của đứa trẻ sơ sinh trong tả lót vang lên.

Lâm Tu ôm đứa trẻ sơ sinh đang khóc nỉ non trong lòng mình, ngẩng đầu nhìn lên ánh trăng sáng trong màn mưa lạnh lẽo, mỉm cười.

Đi đôi với một màn này, từng phụ đề của phần mở màn dần dàn xuất hiện, lúc này bộ phim mới chính thức bắt đầu.

Những âm thanh răng rắc răng rắc của khoai tây chiên và bắp rang thường thấy trong rạp chiếu phim cũng không có.

Bầu không khí vô cùng yên tĩnh.

Hoàng Húc Hi  nghiêng người nhìn sang Tống Vũ Kỳ  đang nhìn chằm chằm vào màn hình lớn không chớp mắt, trong đồng tử đen nhánh phản chiếu ánh sáng rực rỡ.

“Ám dạ hành” dài tổng cộng một trăm mười phút.

Có lẽ những khán giả xem phim tối nay đi vào nhà vệ sinh cũng rất ít.

Nội dung chính của bộ phim thực ra cũng rất ngột ngạt kiềm chế, từ tận đáy lòng của chàng hiệp khách chính nghĩa kiên cường như Lâm Tu cảm thấy bất lực khi phải tận mắt nhìn thấy một triều đại đang trên đà suy vong và những người cầm quyền vô năng tham lam. Hắn không hề tham sống sợ chết nhưng ngay cả một cơ hội để cho hắn liều mạng cũng không thể tìm được. Những gì hắn phải đối mặt hàng ngày chỉ là những bản án chồng chất chưa được giải quyết cùng với lời dặn dò đe dọa của “phía trên” nếu không biết tốt xấu thì hãy cẩn thận với cái đầu của mình.

Những tưởng rằng cảnh đánh nhau dưới màn mưa ở phần mở đầu bộ phim kia đã đủ đặc sắc nhưng không ngờ rằng mấy thước phim hành động tiếp theo từng cảnh từng cảnh lại càng thêm hấp dẫn lay động lòng người, chân thật đến mức mỗi khi đến hồi gay cấn lòng bàn tay Tống Vũ Kỳ  cũng thấm ướt một lớp mồ hôi mỏng.

Ngoại trừ những phân cảnh hành đánh nhau thì cảnh thoại trong phim cũng không tầm thường, xuyên suốt cả bộ phim gần như không có cảnh tình cảm nào, cảnh tình cảm duy nhất cuả nam chính Lâm Tu là với tiểu cô nương mà hắn thầm thương trộm mến. Một Lâm Tu bình thường ngay cả lúc bị thương cũng không thèm chớp mắt nhưng khi đối mặt với tiểu cô nương ấy, rõ ràng một câu thoại cũng không có thế nhưng cái cảm giác khẩn trương căng thẳng như xuyên thấu qua ánh mắt và mỗi một cảm xúc tinh tế được thể hiện trên nét mặt đều khiến cho khán giả đang ngồi bên ngoài màn hình cũng có thể cảm nhận được. Cảnh quay này muốn đạt được hiệu quả tốt nhất thì phải hoàn toàn dựa vào kỹ năng diễn xuất tuyền vời của người diễn viên.

Kết thúc của bộ phim, Lâm Tu vì đã vạch trần tội ác đám nịnh thần mà lọt vào vòng vây trả thù của kẻ thù, hắn để cho người huynh đệ của mình kéo xe ngựa hộ tống nhân chứng đi trước còn bản thân một mình một người cầm Tú Xuân đao ngăn cản đám người muốn đuổi bắt. Một mình đối đầu với thiên quân vạn mã chém giết đẫm máu, cuối cùng sau khi nhìn thấy người huynh đệ ra hiệu đã thả bồ câu đưa tin mới yên tâm cười một tiếng, sau đó cả người ầm vang ngã vào trong vũng máu, lúc này mới nhắm mắt xuôi tay.

Có tiếng khóc nức nở loáng thoáng vang lên trong rạp chiếu phim.

Hoàng Húc Hi  cũng nghe thấy tiếng khóc nức nở truyền đến bên cạnh chỗ ngồi của mình.

Tống Vũ Kỳ  đang cảm động đến bật khóc.

Bộ phim đã kết thúc, trên màn hình đang phát khúc cuối kèm theo tên từng diễn viên tham gia lần lượt xuất hiện.

Có hai cô gái đã nhào vào trong ngực bạn trai mình bật khóc thành tiếng.

Để tránh việc sau khi phát xong khúc cuối ánh đèn trong phòng được bật bên hai người sẽ bị nhận ra, nhân dịp đang còn tối Hoàng Húc Hi  lặng lẽ kéo Tống Vũ Kỳ  đi trước.

Hai người cúi đầu hóp eo tựa như hai chú mèo đi thẳng ra khỏi phòng chiếu phim, suốt cả dọc đường vẫn luôn khiếm tốn, cuối cùng an toàn ngồi vào trong xe mới cởi mũ ra.

Hoàng Húc Hi  đang thắt dây an toàn, đột nhiên phát hiện Tống Vũ Kỳ  vẫn còn đang khóc.

Lúc còn ở trong rạp chiếu phim Tống Vũ Kỳ  không dám khóc to, trên đường đi đến bãi giữ xe phải cố gắng kìm nén không thể khiến người khác chú ý, cuối cùng bây giờ cũng đã được ngồi trong xe, trong đầu chỉ toàn là hình ảnh Lâm Tu ngã xuống vũng máu anh dũng hi sinh, càng nghĩ càng cảm thấy đau lòng, rốt cuộc không thể nhịn được nữa, hu hu bật khóc thành tiếng.

Hoàng Húc Hi  giật nảy mình, vội vàng rút khăn giấy lau nước mắt nước mũi cho Tống Vũ Kỳ : “Đừng khóc nữa.”

Tống Vũ Kỳ  càng khóc càng đau lòng, giống hệt như hai cô gái nhào vào trong ngực bạn trai gào khóc lúc nãy: “Lâm Tu hu hu hu, Lâm Tu hắn chết rồi hu hu hu hu…”

"Hắn chết. . . Hắn chết vì muốn bảo vệ người khác hu hu hu…”

Bước đầu tiên trong quá trình học diễn xuất chính là xem và học tập khả năng diễn xuất của người khác, từ lúc Tống Vũ Kỳ  bước chân vào đại học đã từng xem rất nhiều bộ phim truyền hình và điện ảnh xuất sắc, ngày thường đều rất dễ buồn ngủ, đã lâu lắm rồi cô không chăm chú tập trung tinh thần xem hết một bộ phim rồi sau khi xem xong còn khóc đến mức không thể ngừng lại thế này.

Hoàng Húc Hi  dường như cũng không biết phải dỗ dành Tống Vũ Kỳ  như thế nào.

Anh suy nghĩ một lát, như đang nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên nghiêng người về phía trước, đặt tay lên gáy cô để cô quay đầu lại nhìn mình: “Em nhìn anh đi.”

“Hả?” Tống Vũ Kỳ  hai mắt ngấn lệ mông lung, đáp một tiếng, quay đầu lại nhìn anh.

Hoàng Húc Hi  mặt đối mặt với Tống Vũ Kỳ : “Em nhìn mặt anh đi, Lâm Tu chưa chết, không phải hắn đang ở trước mặt em đây sao?’’

Tống Vũ Kỳ  lập tức ngừng khóc, ngẩn người nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đẹp trai của Hoàng Húc Hi .

Rốt cuộc đây là phúc lợi cực phẩm sau khi xem xong phim gì vậy hu hu hu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro