Ngoại truyện: Làm đến bắn nước tiểu (H+++)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai cánh cửa sắt trang trọng mở rộng ra, trên cổ sư tử bằng đá ngoài cổng thắt dải lụa trắng, khách khứa lui tới ồn ào. Biểu cảm trên mặt mọi người như có mây mù che phủ.

"Sao lại thê thảm vậy? Tuổi vẫn còn trẻ. Tài xế kia lái xe kiểu gì thế?"

"Nào ai nghĩ đến, Marco Manobal và vợ ông tốt như vậy, ai không hâm mộ. Người đang sống êm đẹp a, sinh mệnh vô thường."

"Lisa cũng đáng thương, lần tang lễ này, cũng chưa có ý thức gì về cha mẹ."

Người ra vào nhỏ giọng bàn luận về chuyện của chủ nhà. Jungkook đứng ở cạnh cửa, do dự trong chốc lát, nghe thấy một cái tên quen thuộc, đầu quả tim bỗng nhiên quấn lên một tia mềm mại.

Đi theo người vào trong biệt thự, nơi đó rất lớn, đài phun nước trước cửa che khuất linh đường trắng toát bên trong. Tất cả mọi người mặc lễ phục tây trang màu đen, trong tay cầm một đóa hoa, đặt ở trước hương án.

Có người của Manobal gia giúp đỡ tiếp khách, gương bà nội Manobal vẫn còn nét trẻ trung, mặt có chút sưng vù tái nhợt, đưa tiễn con trai bà, "Lice đâu? Hôm nay trong nhà loạn, để mắt đến nó."

Chú của Lisa vâng lời, "Mới vừa nhìn thấy Yugeom cũng đang tìm nó, nói là ở trong hoa viên, con sẽ trông cháu. Mẹ, sau khi mọi chuyện xong xuôi, con dẫn Lice xuất ngoại, qua mấy năm nữa sẽ quên thôi."

Bà nội Manobal không còn sức lực trừng mắt liếc nhìn con trai một cái, "Anh hai chị dâu anh cứ như vậy mà đi rồi, lão đại cũng không ở nhà, chỉ còn mỗi Lice bên cạnh hai kẻ già chưa chết chúng ta, anh cũng mang nó đi nốt, là muốn mạng tôi và ba anh sao?"

Không phải vẫn còn nhà chị cả bọn họ ở đây sao, nhưng mà chú ba Manobal không dám phản bác lời mẹ già nói, vội vàng cười nói: "Đây không phải sợ ba mẹ thấy cảnh thương tình sao? Nếu không mẹ và ba cũng đi, anh hai chị dâu cũng không muốn thấy hai người như vậy."

Nước mắt bà nội Manobal vội tràn ra, trầm giọng nói: "Không đi! Tôi ở chỗ này cùng bọn họ, Lice cũng không đi......"

Sau nói thêm gì đó, anh không nghe rõ, chỉ cảm thấy chân mình có ý thức đi tới hoa viên.

Nhà họ Manobal gia nghiệp lớn, phòng ốc tinh xảo tráng lệ, đến hoa viên cũng tinh xảo độc đáo.

Anh mơ mơ màng màng đi tới, trong đầu hỗn loạn, không rõ mình đang làm cái gì.

"Cậu là ai?"

Đó là giọng bé gái có chút non nớt lại nhẹ nhàng, ngầm có một tia khàn khàn, anh xoay người, nhìn thấy một bé gái xinh đẹp không thể tưởng tượng nổi. Đại khái khoảng mười lăm tuổi, mắt đen tóc đen, môi hồng răng trắng.

Làn da trắng nõn như có thể phản quang, yên lặng đứng dưới bóng râm. Đôi mắt sưng đỏ, nhìn người biểu cảm tối tăm, lại không tổn hao gì nàng ánh trăng giống nhau ưu nhã sạch sẽ. Hiển nhiên là đã được gia đình giáo dưỡng cực tốt.

Anh hoảng loạn chớp mắt một cái, một khắc kia nhìn thấy cô liền sửng sốt, có một loại cảm giác không nói lên lời.

Trong lòng có thanh âm nói với anh 'lại gần cô bé đi, ôm cô ấy một cái, bảo cô ấy không cần sợ hãi.'

Bọn họ là người xa lạ, lần đầu tiên gặp mặt đã tới ôm người ta, xác định sẽ không bị đánh chứ? Chỉ là dường như anh có chút chờ mong...

Lisa yên lặng nhìn chằm chằm người trước mắt trạc tuổi mình, khoảng hơn mười giây, mặt không biểu tình nói: "Từ đây rẽ phải, nhìn thấy hành lang dài, đi dọc theo là có thể ra ngoài."

Nói xong, đi về phía anh, rồi sau đó lướt qua. Môi giật giật, anh theo bản năng vươn tay ra, mái tóc mềm mại đảo qua cánh tay anh, hơi thở ấm áp ngọt dịu dần xa.

Anh hoảng hốt nhìn phương hướng cô rời đi, trong lòng có chút buồn bã mất mát. Chầm chậm đi ra ngoài, cách sảnh lớn ầm ĩ càng ngày càng gần, anh chợt xoay người, chạy về hướng hoa viên. Rõ ràng chưa từng tới đây, cũng không quen thuộc con đường bên trong, hai chân lại theo ý thức, chờ đến khi dừng lại, mới phát giác chung quanh điểm quen thuộc.

Anh đứng cạnh núi đá, nhìn về phía bên kia hồ nước.

Lisa vùi mặt vào lồng ngực Yugeom, đôi tay nắm chặt lấy vạt áo cậu ta, dùng sức đến đầu ngón tay trắng bệch. Tiếng khóc khàn khàn phảng phất như một thú nhỏ đang bị bao vây trong hiểm cảnh cần kề cái chết.

"Em muốn ba mẹ, em muốn ba mẹ em......" Cô khóc thở hổn hển, bi thương tuyệt vọng tới cực điểm.

Toàn bộ nước mắt lau lên người cậu ta, Yugeom dùng sức ôm lấy cô, viền mắt đã ướt, nhỏ giọng nói: "Lice, sẽ ổn thôi. Còn anh ở đây, anh sẽ luôn ở bên cạnh em."

Cô khóc tê tâm liệt phế, loại bi thương bất lực bị mất đi hết thảy này khiến người đồng cảm như bản thân mình cũng như vậy, nghe đến lòng người đau đớn, không biết phải trấn an cô như thế nào mới tốt.

Trái tim ê ẩm, nghẹn ngào phát đau, anh vô ý thức bẻ xuống một khối muối đá, nắm chặt thành bột mịn.

Hóa ra Lice của anh, lúc này lại thương tâm như vậy.

Anh vẫn luôn trốn sau tảng đá nhìn bọn họ, Lisa khóc rất lâu, Yugeom khuyên không được, lại bị người gọi đi. Cô liền ngồi xổm xuống bên cạnh dòng suối nhỏ, cúi đầu, cũng không biết đang làm gì.

Anh yên lặng nhìn hồi lâu, bước tới ngồi xuống cùng cô. Xung quanh có nhiều người, cô cũng không thèm để ý, tiếp tục nhìn chằm chằm dòng nước đang chảy, nước mắt to như hạt đâu rơi xuống hòa lẫn không dấu vết.

Jungkook lấy từ trong túi ra một vật nhỏ, đưa tới trước mắt cô, "Cái này tặng cho em."

Rốt cuộc cô cũng ngẩng mặt lên, khóc lâu quá, đôi mắt sưng đỏ lên, liếc mắt nhìn anh. Anh thật sự chưa từng giao tiếp với con gái, chỉ là đối mặt với người trước mắt này, lại phảng phất có rất nhiều lời muốn nói với cô.

"Năm trước bà nội anh cũng đi rồi, ông nội của anh nói có những đoạn nhân duyên hết rồi sẽ phải rời xa, đi tới một thế giới khác sinh sống mà chúng ta không biết đến, thật ra họ vẫn còn ở đây. Khi họ nhớ em, em sẽ mơ thấy họ."

Cô thật an tĩnh, không định nói chuyện với anh, phảng phất như không nghe thấy. Anh lại nói: "Bên cạnh em còn có rất nhiều yêu thương em, không có người này thì sẽ có người khác thay thế. Ba mẹ em đi rồi, nhưng sau này sẽ xuất hiện một người yêu thương em, anh ấy đang đợi em."

Nói đến đây, rốt cuộc cô cũng chịu phân ra một phần lực chú ý, nước mắt lưng tròng nhìn anh, "Vậy người kia, khi nào anh ấy mới tới?"

"Rất nhanh thôi." Anh hơi mỉm cười.

Lisa yên lặng, lấy đồ vật từ trong tay anh, nắm chặt trong lòng bàn tay, nghiêng đầu nói: "Đây là tín vật sao?"

"Đúng vậy."

.
.
.

Sau khi Jungkook tỉnh lại, yên lặng thật lâu, sau đó cúi đầu nhìn thoáng qua gương mặt đang an lành ngủ say trong lồng ngực, ôm lấy người trong lòng, hôn lên trán cô.

Vợ chồng gắn bó tròn hai năm, Jeon Soobin hai tuổi bị ba Jeon mẹ Jeon mang về quê tránh nóng, trong nhà thiếu đi tiếng trẻ con làm ầm ĩ, ngày ngày thanh tịnh không ít.

Đi làm, tan tầm, về nhà, mỗi ngày lặp lại tiết tấu giống nhau cũng cảm thấy không thú vị. Lisa gãi đầu, có chút phiền muộn, bạn bè vô tình cười nhạo, "Tớ thấy chắc là giáo sư Jeon nhà cậu vắng vẻ cậu mấy ngày nay có đúng không, dục cầu bất mãn? Nhìn như là oán phụ nha, chậc chậc."

Chỉ là một câu vô tình, Lisa lại cả kinh. Trước kia đều là Jungkook đón cô về nhà, hiện tại cô lại tự mình lái xe. Chiều nay anh gọi điện thoại nói có thể về nhà cùng nhau, Lisa và bạn bè định hẹn nhau ra ngoài chơi, trước kia khẳng định anh sẽ bất mãn, nhưng vừa rồi cũng chỉ dặn dò cô chú ý an toàn. Không nói không sao, cẩn thận nghĩ lại, mấy ngày này xác thật anh bỏ qua cô.

Lisa bĩu môi, người bạn thấy cô như vậy, ngạc nhiên nói: "Không phải tớ nói trúng rồi chứ, ông chồng nhị thập tứ hiếu tốt đẹp nhà cậu thật sự buông lỏng cho cậu rồi sao?"

Thấy biểu cảm mê mang mất mát của Lisa, liền biết cô gái ngốc nghếch này đã nghe thấy, người bạn hối hận đã nói lỡ, khoác vai cô, cười nói: "Yên tâm đi, ai mà không có lúc mệt, vẫn luôn là giáo sư Jeon chuẩn bị bất ngờ cho cậu, cậu cũng phải có quà đáp lại chứ. Cảm giác sinh hoạt ngọt ngào và mới mẻ chính là tới như vậy đó."

Một kẻ chưa kết hôn lại truyền thụ đạo lý vợ chồng chồng ở chung cho người đã kết hôn, thật đúng là một người dám nói, một người dám nghe. Lisa rầu rĩ không vui, đã có chút lo được lo mất.

Người bạn thần bí nói: "Hôm nay cứ chơi vui vẻ đi, chờ tớ về gửi cho cậu vài thứ, cậu sẽ biết thôi."

Hai ngày sau, Lisa nhận được một kiện hàng, bỏ đi lớp giấy chuyển phát nhanh, mở ra vừa thấy một đầu vạch đen. Kia cô gái nhỏ thế mà lại mua đồ dùng tình thú cho cô, nhìn kỹ thứ trên tay này còn không bằng không mặc nội y họa tiết da báo, cô hơi xấu hổ.

Jungkook mấy tháng nay thật sự rất bận, tuy mỗi ngày điện thoại nhắn tin không ít, lại không nhìn thấy người. Lisa có chút thấp thỏm, bị người bạn kia lừa dối, từ trên mạng... khụ khụ...... Học một ít thứ dễ dàng khiến người mặt đỏ tim đập.

Hôm nay là kỷ niệm ngày hai người kết hôn, cô tan tầm trở về liền dựa theo kế hoạch thay đổi quần áo, nhìn vào trong gương, cả người đỏ như sắp biến thành trứng tôm. Toàn thân da thịt trắng sữa, tinh tế bóng loáng.

Sau khi sinh ra Jeon Soobin, vú càng lớn hơn, mềm mại co dãn, vòng eo tinh tế, mông vểnh tiểu xảo, chân dài tuyết trắng thẳng tắp. Trên người mặc một bộ nội y màu đỏ, đây vẫn là do người bạn kia nói, màu đỏ dễ dàng dụ phát tính dục.

Cô vốn trời sinh da đã trắng, trắng đỏ đối lập hết sức rõ ràng. Mặt ngoài nội y trông có vẻ bình thường, nhưng mà chỉ là thiếu chút vải, thật ra bên trong có cái vòng, vú tiếp cận đúng vị trí nhũ vòng, có một cái lỗ nhỏ, vừa lúc có thể khiến đầu vú lộ ra.

Bên trong vòng nhô lên một viên nhỏ, có thể mát xa vú, gia tăng tốc độ ướt át động tình.

Đặc biệt là quần lót, ở vị trí cửa huyệt có một cái lỗ, không cần cởi ra cũng có thể làm. Trong ngoài đều có một lớp hạt nhỏ mát xa, lúc làm chẳng những cọ xát âm đế, còn có thể cọ xát tinh hoàn của đàn ông, gia tăng khoái cảm.

Jungkook về đến cửa nhà, anh sờ sờ cái hộp nhỏ trong túi quần, trên mặt tươi cười ôn nhu vừa lòng.

Nghe thấy tiếng Lisa ở phòng ngủ nói: "Nội y của em không gài được nút thắt, anh giúp em một chút."

Anh cũng không nghĩ nhiều, mở cửa ra liền hít thở không thông, Lice của anh ăn mặc thật sự quá câu dẫn. Sau khi lừa người tiến vào, thấy anh sững sờ bất động tại chỗ, tâm tình xẹp xuống, bước chân cô như một con mèo tiến đến trước mặt anh.

Đôi tay nhẹ nhàng đáp trên vai anh, liếm một cái trên vành tai, nũng nịu nói: "Ông xã, nút thắt của em không cài được."

Nghe thấy hô hấp của anh ngừng một giây, cô có chút đắc ý, nắm tay anh từ vòng eo mềm mại trượt ra sau lưng, thổi khí nhè nhẹ, ái muội câu nhân, "Anh giúp em một chút nhé."

Anh rũ con ngươi đen như mực rũ xuống, 'ực ' một tiếng, hầu kết lăn lên xuống một cái, vẫn là nói: "Nên đi ra ngoài ăn cơm."

Lisa có chút tức giận, cô đã như vậy ở trước mặt anh, anh còn muốn ăn cơm. Tay thăm dò xuống dưới, sờ đến quần tây đã nhô lên thành một cái lều, trong lòng dễ chịu, nhéo một phen, "Ăn cơm trước? Hay ăn em trước?"

Đồng tử của anh vốn là màu trà, giờ phút này lại tối đen phảng phất như ao sâu ngàn năm, toát ra một tia hàn khí nguy hiểm. Lisa bị ánh mắt muốn ăn thịt người của anh làm hoảng sợ. Thầm nghĩ, ' Hôm nay sẽ không trêu chọc phải cái gì đói khát chứ, cô còn chưa có sống đủ mà. '

Cô lặng lẽ lui về phía sau một bước, bị anh ôm lấy, tà khí dùng răng nanh cọ sát vành tai phấn nộn, "Sợ? Chậm rồi." Sau đó còn chưa kịp xoay người, đã bị anh ném lên giường. Lột quần áo cực nhanh, bám vào đè lên người cô, Lisa kêu rên, "Sao anh lại gấp như thế?"

Anh cười khẽ, "Lice không nhớ sao? Chúng ta đã bao nhiêu ngày không làm."

Cô nỗ lực tìm lại suy nghĩ bị phân tán, muốn trả lời anh, lại nghe thấy anh nói, "Sáu ngày rưỡi, 157 tiếng đồng hồ, 9420 phút. Lisa, em không nên trêu chọc anh."

Cô sợ, bị anh áp sát sao, nụ hôn ướt át nóng rực từ gương mặt bò xuống cổ, thân mình nhanh chóng nóng lên. Muốn nói không có, nhưng cô mặc thành bộ dạng dụ dỗ thế này, chứng cứ vô cùng xác thực a.

Hiện tại cô tin tưởng Jungkook vốn dĩ không vắng vẻ cô, người đàn ông tâm cơ này, khẳng định là đang nhìn cô lo được lo mất, sau đó nghĩ cách lấy lòng anh ta. Quả nhiên, anh rất nhanh đã phát hiện ra bí mật bên trong nội y, nụ cười tràn đầy đắc ý.

Đầu vú bị nhéo một cái không nặng không nhẹ, Lisa kêu lên một tiếng, khó khăn nói: "Chúng ta đi ăn cơm được không, mới vừa rồi anh còn gọi em mà."

"Anh nói, chậm rồi." Anh đã nhắc nhở cô, là cô một hai phải chơi với lửa. Nội y được thiết kế thật sự mỹ diệu, đầu vú bị anh vê trên đầu ngón tay, chậm rãi nghiền nát xoay tròn, bên trong nhô lên viên cầu nhỏ cũng mát xa nhũ vòng mẫn cảm, đã đau lại ngứa.

Quả nhiên lấy vú làm trung tâm, cảm giác ngứa tinh tế lan tràn, cô hừ nhẹ ra tiếng, đuôi mắt nhiễm rặng mây đỏ tình dục. Anh ngậm vành tai cô vào trong miệng, cười nhẹ, "Lice hôm nay mặc thật đẹp, áo ngực tam giác chỉ bao lấy một nửa bộ ngực sữa, nhũ thịt tuyết trắng run rẩy lô ra bên ngoài, nhất định là đang chờ anh tới ăn."

Tay anh cũng không an phận tìm được phía dưới, trước tiên phát hiện ra bí mật trong quần lót, thật không khách sáo ấn bên cạnh cửa động. Quả cầu nhỏ trên quần lót ma sát môi âm hộ quá mẫn cảm, cả người cô run một cái.

"Quần lót của Lice cũng rất đẹp, tiểu huyệt trùng hợp lộ ra ở cửa động, còn có quả cầu mát xa gia tăng khoái cảm, tiểu âm hạch cũng bị che khuất. Đây là tặng quà cho anh sao?" Giọng nói anh trầm thấp dễ nghe, phảng phất như tiếng đàn cello vang lên.

Từ ngữ nói ra lại có nội dung dâm dục như vậy, cô xấu hổ muốn vùi đầu xuống, vô lực nói: "Đừng nói nữa."

"Nhưng mà anh rất thích, thích Lice mặc như vậy, thật muốn làm chết em." Anh lại cười.

Trêu cô đủ rồi, tiền diễn cũng làm đủ, nắm tay trắng mềm của cô, cởi bỏ quần. Cự long dữ tợn đột nhiên bắn ra, nện vào lòng bàn tay cô, nóng hôi hổi.

"Lice cho anh chơi tiểu muội muội, tiểu đệ đệ của anh cũng cho em chơi một chút." Hôm nay lời nói việc làm của anh đều rất dâm đãng khiến người ta không chịu nổi.

Khuôn mặt Lisa đỏ lên, nhìn vào mắt anh, trong đó dục vọng hòa lẫn thâm tình, nồng đậm đến nỗi có thể tràn ra. Trong nháy mắt cô liền cảm thấy an tâm, mổ lên khóe môi anh, "Muốn anh, tiến vào."

Tiền diễn cũng làm đủ lâu, đã rất ướt át, cửa huyệt ào ạt phun ra mật dịch. Lúc cự vật đầy gân xanh dữ tợn cắm vào, môi âm hộ liền tự động dán vào cắn nuốt.

Bị mật huyệt ấm áp ướt át bao chặt lại, côn thịt chậm rãi tiến vào chỗ sâu nhất, toàn bộ nếp uốn rời rạc đều bị căng ra biến thành bằng phẳng bóng loáng. Lúc côn thịt ở đưa đẩy cũng bị viên tròn trên quần lót cọ xát với tinh hoàn, kích thích chưa từng có.

Anh thô nặng thở hổn hển mấy hơi, không biết sao lại nghĩ đến hình ảnh Lisa lúc nhỏ trong mộng, mặc một bộ váy màu nhạt, trên đầu cài một đóa hoa lụa màu trắng, ánh mắt kiên cường lại đáng thương.

Khuôn mặt mỹ lệ kia dần dần trùng hợp với người dưới thân, trong lòng cảm thấy may mắn, dục vọng càng nồng đậm. Bóp chặt eo nhỏ của cô kéo về phía mình, đồng thời nâng eo hạ mông, hung hăng cắm vào.

Cô dùng sức túm chặt khăn trải giường, nội y trên người rời rạc, không kịp cởi ra, tiếng rên rỉ phóng đãng không chịu được.

Động tác của anh dùng sức rất mạnh, nơi riêng tư hợp lại, thanh âm bạch bạch bạch vang vọng khắp căn phòng. Mỗi khi cảm giác sắp bị anh đâm bay ra ngoài, lại bị lôi lại hung hăng ngồi vào côn thịt.

Góc độ dùng lực như vậy, phảng phất như một cây gậy gộc cứng rắn chọc thẳng vào trong thân thể. Độ nóng thiêu đốt trong huyệt đạo tăng lên, khoái cảm như dòng điện lan ra toàn thân, kích thích mật dịch chảy một dòng lại nối tiếp một dòng.

Anh bế người ngồi lên đùi, cô không có sức lực kháng cự ngồi xuống, côn thịt liền tiến vào càng sâu hơn. Bên trong có một thứ nho nhỏ nhô lên bị chọc đến, cả người cô căng ra.

Âm đạo cũng không tự chủ được co rút lại, kẹp bao lấy khiến anh vừa đau vừa sướng, mồ hôi làm ướt hai người, phảng phất như từ trong nước vớt lên. Anh nắm tay cô, ấn lên bụng cô, côn thịt thật rõ ràng nhô lên.

Theo động tác thọc vào rút ra của anh vừa biến mất lại phồng lên, nương theo góc độ mỗi khi bị chạm vào điểm G, cô không chịu nổi, ra hai lần, bụng co rút xoắn chặt. Huyệt thịt phảng phất như thịt trai quấn lên, mút vào gặm liếm côn thịt.

Anh đột nhiên dừng lại, ngay sau đó là bão táp mãnh liệt thọc vào rút ra, Lisa cắn môi, toàn bộ cảm quan đều bị ném lên mây. Chỉ có côn thịt đấu đá lung tung trong thân thể cùng cản giác trong bụng sắp bị thiêu cháy là chân thật.

Móng tay bấm vào làn da anh, cô nức nở nói: "Từ bỏ, đủ rồi...... Ân...... Quá nhanh, a đau......"

Anh làm như mắt điếc tai ngơ, bóp chặt eo cô, một bên kéo người đâm về phía mình, một bên thẳng lưng đón nhận. Vì thế côn thịt liền tiến vào đến chiều sâu không thể tưởng tượng, bình thản trên bụng nhỏ, nhô lên dấu vết rất sâu. Trong cái miệng nhỏ từ chỗ sâu trong mật đạo rốt cuộc không chịu nổi hung công kích hung mãnh như vậy, run rẩy buông lỏng cấm chế ra, côn thịt nhân cơ hội đột nhiên chọc vào tử cung. Lisa kêu ngắn ngủi một tiếng, cắn trên trên vai anh.

Anh đỡ lấy mông cô, chậm rãi liếm chiếc cổ mướt mồ hôi của cô, động tác rất sắc tình, biểu tình trầm mê. Cô nhíu mày lại, chỗ sâu trong bụng nóng rát, vừa ngứa vừa đau, có thể cảm giác được rõ ràng.

Nhẹ nhàng hít vào một hơi, co lại âm đạo một chút, cảm giác cơ bắp của anh đều căng thẳng, nức nở nói: "Rút ra một chút được không?"

Anh chậm rãi bình phục, cảm nhận dương vật đang bị tiểu huyệt điên cuồng xoắn chặt sảng khoái đến sắp đứt gãy ra, ôm chặt lấy cô, nhỏ giọng nói:

"Lice, anh muốn bắn."

Cô nức nở khóc nói: "Vậy anh bắn đi, em trướng quá."

Thật ra là đau, lỗ nhỏ trên quy đầu vừa lúc tắc ở cửa cung, trước kia chưa bao giờ dừng lại lâu như vậy. Cho dù có tiến vào tử cung cũng là tiếp tục động, yên lặng chống lên cửa cung khẩu như vậy, cảm quan phóng đại vô hạn, toàn bộ lực chú ý của cô đều tập trung ở vùng bụng.

Anh vẫn bất động, cho dù dục vọng muốn bắn tinh vô cùng mãnh liệt, cố tình giờ phút này anh còn nhịn được, "Chỉ là anh chẳng những muốn bắn tinh, còn muốn bắn......"

Lisa ngây ngốc trong chớp mắt, nghe rõ chữ cuối cùng kia của anh, cả người run lên. Ký ức xe chấn ngày đó lại lần nữa nảy lên, qua lâu như vậy rồi, lại không nhớ ra lúc đó thê thảm thế nào, chỉ còn là cái bóng mơ hồ.

Còn nhớ rõ rất sướng nhưng cũng rất đau, nhưng mà cụ thể như thế nào, thế nhưng hoàn toàn đã quên. Cô cắn môi, sắc hoa đào trên mặt nồng đậm, sau một lúc lâu không nói lời nào. Anh nâng mặt cô lên, nhìn con ngươi nhuộm đẫm dục sắc của cô.

Có chút mất mát nói: "Em không muốn, anh sẽ không cưỡng ép em."

Sau đó không nói chuyện nữa, đỡ eo cô đột nhiên đâm vài cái, để ở cửa cung bắn tinh dịch đặc sệt nóng bỏng, nóng đến nỗi cô lại ra một lần nữa.

Xong việc, anh cũng không ra ngoài, ôm cô xuống đất, đặt người trên đài rửa mặt, chuẩn bị tắm rửa. Lisa giữ chặt Jungkook đang muốn xoay người, vẫn có một tia giãy giụa, hai chân vòng lấy eo anh, nhỏ giọng nói: "Em còn muốn."

Anh rõ ràng mới mềm một nửa, lại chuẩn bị rút ra, cô biết anh còn chưa thỏa mãn. Anh đỡ chân cô chuẩn bị lui đi, "Chỉ là anh định trước......"

"Vậy anh đi thôi, đi rồi liền từ bỏ." Cô hơi tức giận muốn hộc máu nói.

Yên lặng trong chớp mắt, mắt anh sáng rực lên, "Thật sao?"

Cô biết anh rời khỏi để làm gì sao? Không cho đi, có phải ý tứ anh đang nghĩ đến kia chứ.

"Không phải." Cô nói xong liền bụm mặt, không muốn để ý đến anh. Nâng eo nhẹ nhàng đâm lên, côn thịt nửa rời khỏi trong nháy mắt lại lấp đầy tiểu huyệt. Lisa thấp thỏm, cảm giác côn thịt trong thân thể lại trướng lớn, không biết có phải do anh muốn đi WC hay không, côn thịt sưng lớn chọc thẳng vào tiểu huyệt căng đầy.

Làm thời gian quá lâu, thịt non ngoài cửa huyệt hơi sưng lên, màu sắc phiếm đỏ kiều diễm, dâm mị lại đáng thương. Đối lập so với côn thịt thô thạc, thê thảm bị kéo căng.

Dương vật thong thả thọc vào rút ra, cô ngồi trên đài rửa mặt, chân không thể trụ vững, chỉ có ôm anh mới có một chút cảm giác vững chắc.

Hình ảnh phản chiếu trong gương nóng bỏng sáng trắng trơn mềm, đường cong yểu điệu, xương hông quyến rũ, vòng eo mạn diệu kéo dài đến rãnh mông. Trong phòng tắm quanh quẩn tiếng người phụ nữ khóc thút thít rên rỉ, cùng tiếng đàn ông thở dốc thô nặng có quy luật.

Tiếng rên rỉ kia lúc cao lúc thấp, đầu tóc xõa tung dần dần rối bời, tiếng khóc áp lực vừa thống khổ lại sảng khoái. Cô không nhớ rõ mình đã ở chỗ này ngồi bao nhiêu lâu, ánh mắt từ trong nghiêng ngả có chút thanh tỉnh.

Anh đã gắt gao chống đẩy phóng thích trên người cô lần thứ hai, hai tay như gọng sắt giữ chặt lấy cô, ngữ điệu căng thẳng, "Không nhịn được, thật xin lỗi Lice...... Ách!"

Bị bắn hai lần vào tử cung, bụng nhỏ đã hơi nhô lên, cảm giác phát trướng rất rõ ràng. Anh còn chưa nói dứt lời, cô đã cảm giác được đồ vật chọc vào cửa cung, quy đầu tắc ở bên trong.

Một dòng chất lỏng như từ súng nước nhanh chóng bắn ra, hướng phun thẳng tắp lên vách tường trong tử cung, vừa nóng vừa đau. Dư vị cao trào còn chưa bình phục, đột nhiên gặp kích thích lớn như vậy, toàn bộ âm đạo đột nhiên có rút lại, như vắt kiệt khăn lông, co rút đến run rẩy.

Cử động này hoàn toàn hút quy đầu vào bên trong không nhả ra được, bụng nhỏ từng chút từng chút trương lớn, cho đến khi nhô lên thành hình dáng như mang thai mấy tháng.

Cảm giác quen thuộc nháy mắt đánh úp lại, bụng bị căng ra rất cứng rắn, muốn đẩy côn thịt ra ngoài, nhưng mà một chút cũng không dám dùng sức. Cô khóc lóc nói: "Không được...... Sắp vỡ ra rồi, anh ra ngoài đi......"

"Không ra được, em hút rất chặt." Anh cắn răng, thật ra còn có một bộ phận nhỏ chưa tiểu ra, nhưng hiện tại không dám nói cho cô.

Cẩn thận khống chế hô hấp, bụng càng thêm khó chịu, tiểu huyệt càng không kìm được xoắn chặt lại, bất kể là côn thịt hay là nước tiểu, tinh dịch cũng không có cách nào ra ngoài. Cô khóc thê thảm, "Trướng quá, sắp vỡ......"

Do đã từng một lần mang thai, bụng không chặt chẽ như lúc trước nữa, vậy nhưng chỉ là lơi lỏng một chút, bỗng nhiên bị căng ra, vẫn là khiến người ta chịu không nổi.

Anh lại cảm thấy loại cảm giác này hưng phấn đến cả người run rẩy như được sống lại, nuốt ngụm nước miếng, anh đỡ eo cô ôm người vào bồn tắm ngồi xuống. Lúc này tư thế nữ ở trên mới là tư thế có thể giảm bớt áp lực. Chỉ là anh lại đặt Lisa đặt ở phía dưới, thì thầm nói: "Em thả lỏng một chút, anh làm một lát là có thể ra ngoài."

Cô quá căng thẳng, co bóp rất chặt, đặc biệt là cửa huyệt mãnh liệt co rút lại, lực đạo cơ bắp đều tập trung hết vào đó. Anh chậm rãi khẽ vuốt bụng nhô lên cao của cô, đôi mắt tối sầm.

Ấn eo cô, gian nan rời khỏi một chút, quy đầu từ cửa cung rút ra, âm đạo vẫn như giác hút hút chặt côn thịt. Nhẹ nhàng ấn một chút lên bụng, dời đi lực chú ý của cô.

Cô đỡ lấy bụng như sắp vỡ ra, mày nhíu chặt lại, cắn môi, quả nhiên thả lỏng hơn một chút. Côn thịt chậm rãi lui về phía sau, lúc quy đầu hoàn toàn rời khỏi cửa cung, đột nhiên lại cắm vào.

Lần này hoàn toàn khóc thành tiếng, tay anh bóp eo nhỏ, khống chế cô giãy dụa rời đi, côn thịt rời khỏi được một nửa lại thong thả dùng sức thọc vào. Cùng lúc đó, vừa rồi nước tiểu lúc trước nhịn xuống không ra ngang ngược sống lại.

Lisa chỉ cảm thấy bụng muốn nổ tung, anh lại càng dùng sức cắm vào trong, bụng liền càng trướng lớn hơn. Dùng lực rất lớn, đâm lên kéo cô đưa về phía trước, bụng lớn đong đưa trước sau, đã banh tới cực hạn.

Vì để giảm bớt dao động, chỉ có thể phối hợp không dám giãy giụa, hai tay cũng đỡ bụng giảm bớt biên độ đong đưa. Trong tử cung hòa lẫn hỗn hợp nước tiểu, tinh dịch và dâm thủy, lúc quy đầu đi vào chất lỏng ấm áp đè ép bao vây nó, khi ra tới lại dây dưa không cho đi. Ánh mắt anh thâm trầm, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm bụng cô nhô lên cao, quỳ gối giữa hai chân cô, toàn bộ thời gian đều chỉ còn động tác máy móc thọc vào rút ra. Lúc côn thịt rời đi, bụng có thể thả lỏng, tiếp theo nháy mắt liền bị chất lỏng tràn ngập đổ trở lại.

Toàn bộ vùng bụng đều như chết lặng, cảm giác muốn bài tiết chiếm cứ, cố tình côn thịt kiên quyết cản trở, áp lực từ lượng chất lỏng lớn cũng không đẩy được nó ra.

Cô ôm bụng, không dám dùng sức, khóc lóc lắc đầu, "Từ bỏ, thật sự...... Từ bỏ, ông xã...... Xin anh......"

Thân mình run rẩy không ngừng, một câu nói hồi lâu mới xong. Rốt cuộc Jungkook cũng có phản ứng lại, hít sâu một hơi, côn thịt chậm rãi lui về phía sau, gian nan rút ra từ huyệt đạo. Tức khắc, chất lỏng trong tiểu huyệt như phun trào mà ra, bắn đầy nửa dưới của hai người. Bụng nhỏ dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ xẹp xuống, lúc còn có một nửa anh đột nhiên lại vọt đưa vào.

Lisa bị đâm đến hô hấp cứng lại, khoái cảm phóng thích bị vô tình cắt đứt, bụng co bóp một chút. Anh bị hút hừ một tiếng, tiến đến bên tại cô nói: "Lice, anh còn chưa bắn đâu."

Nói xong, vừa nhanh chóng vừa đột ngột làm tiếp, tiếng bạch bạch không dứt bên tai, giữa thân thể chạm vào nhau còn có tiếng nước chảy, toàn bộ điên cuồng ái muội.

Tuy chất lỏng được phóng thích một nửa, nhưng bụng vẫn chưa hồi lại sau khi bị thống khổ căng ra đến mức tận cùng, đột nhiên bị làm tiếp, bụng vẫn là trướng phát hoảng. Huyệt đạo co rút vẫn luôn chờ anh bắn ra tới.

Rốt cuộc Lisa chịu đựng không nổi hôn mê bất tỉnh, trong lúc ngủ mơ còn có thể cảm giác được một đường từ cửa huyệt đến chỗ sâu trong bụng nóng rát sưng to, lúc sau tỉnh lại cả người bủn rủn không có sức lực.

Cô ngủ trên khuỷu tay anh, trước mắt là tay anh.

Lisa sửng sốt, nhìn kỹ vài lần, quả nhiên có rất nhiều miệng vết thương nhỏ. Đều không phải quá sâu, nhưng lại chi chít, thậm chí còn có chỗ như bị phỏng.

Cô nhăn mày lại, cúi đầu thấy trên cổ mình đeo một vật nhỏ, là một con cá voi nhỏ, dùng dây chuyền treo lên. Nhìn kỹ lại không tinh xảo cho lắm, cô nghi hoặc khó hiểu.

"Thích không?" Sau tai truyền đến giọng nói khàn khàn.

"Anh tặng à?" Giọng nói của cô cũng khàn như vậy.

"Ừ." Ánh mắt thật ôn nhu, "Đeo cẩn thận."

Lisa thưởng thức trong chốc lát, tay mỏi không chịu nổi mới thả ra, trong khoảnh khắc nghĩ đến cái gì đó, "Không phải là anh làm đấy chứ?"

Hai tháng nay anh cứ thần thần bí bí, trên tay lại có vết cắt cùng vết bỏng, món trang sức này nhìn giá trị xa xỉ, nhưng cũng có chút vụng về, tay nghề lại thô ráp.

"Ừm." Anh gật đầu, "Anh làm." Vốn dĩ định đêm nay dẫn cô đi ăn bữa tối dưới ánh nến, sau đó tặng cho cô, kết quả không thành.

Đương nhiên đã ăn một ' bữa tiệc lớn ' theo hình thức khác, quà tặng cũng phải đưa.

Có được câu trả lời xác thực, Lisa ôm lấy eo anh, trong lòng vừa ngọt vừa chua xót, "Sao anh lại tốt như vậy a."

"Thì?" Anh nhướng mày.

"Em yêu anh." Cô trịnh trọng nói. Anh xoay người, nâng mặt cô lên, cũng là vô cùng nghiêm túc, "Lice, anh sẽ thật lòng."

"Em cũng nói thật."

Đêm đã khuya, Lisa đã ngủ say sưa ngọt ngào, Jungkook cầm lấy trang sức hình cá voi nhìn hồi lâu, lẩm bẩm nói: "Tín vật, anh tặng em."

Cúi đầu hôn môi cô, ôm cô cùng đi vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro