Cuộc sống thường ngày của lưu manh và thiếu gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ sau sự kiện cha Ohm đến, cuộc sống của 2 người không có quá nhiều thay đổi. Thế nhưng Ohm lại rất hài lòng, cuối cùng thì Toey cũng hoàn toàn mở lòng mà đón nhận tình cảm của cậu, không còn lo lắng, e dè cái được cái mất như trước, thậm chí hắn còn vì tương lai của cả hai mà rất cố gắng. Hắn vẫn đều đều đi học rồi tranh thủ đi làm thêm, mặc dù Ohm không muốn hắn quá vất vả. Ohm cũng khá bận rộn với chuyện học hành trên lớp và chuyện của đội bóng. Phải đợi đến cuối tuần cả hai mới có thời gian thực sự dành cho nhau, thường thì sẽ là đi xem phim, dạo phố hay đến công viên giải trí. Nhưng Ohm thì vẫn thích ở nhà, ôm Toey xem các chương trình thể thao hơn:
- Này, dịch ra 1 chút đi. Tại sao chúng ta cứ phải ngồi chung 1 cái ghế vậy?
- Vì em thích thế ~ Anh không muốn em ngồi cùng anh sao? Người ta chỉ muốn gần gũi anh một chút thôi mà
- ...
Tiếp sau đó là một màn nũng nịu, hết chề môi rồi nhăn mũi làm xấu. Cuối cùng thì Toey đành chịu thua mà phải cam chịu để con gấu nào đó ôm mình chặt cứng.
Ohm là điển hình của thiếu niên mới lớn, luôn tràn đầy nhiệt huyết, lúc nào cũng muốn thể hiện cảm xúc và mong muốn của bản thân. Lúc nào cậu cũng muốn ôm ôm hôn hôn Toey một chút.
Ấy thế nhưng Toey thì ngược lại, hắn là điển hình của mẫu thanh niên trầm ổn, hay ngượng ngùng và không hay thể hiện tình cảm với đối phương ( người ta gọi là Đã Ngiện Mà Còn Ngại ấy ~) Vì vậy, cuộc sống hằng ngày của Ohm, ngoài việc học và các hoạt động thể thao, cậu còn phải vắt óc suy nghĩ trăm phương nghìn kế để được gần gũi Toey. Cậu cũng thích những biểu cảm xấu hổ của Toey mỗi khi cậu trêu chọc hắn. 

Bình thường sau khi ăn cơm xong, nếu không phải đi làm thêm, Toey sẽ vô cùng chăm chỉ mà ngồi vào bàn học nghiên cứu tài liệu. Khi học, hắn rất tập trung, gần như bỏ mặc Ohm một mình một góc, những lúc như thể, Ohm lại giở trò chơi xấu. Cậu vờ lấy sách ra bàn cùng ngồi học với hắn, cậu sẽ "vô ý" mà ngồi thật sát bên cạnh hắn, thỉnh thoảng lại " vô tình" mà xoay tới xoay lui, động chỗ này, chạm chỗ kia. 

- Ai da, ngứa quá nhỉ? Sao lại ngứa lưng thế này? Toeyyyy, anh quay qua đây giúp em với~~~

- Thôi ngay cái giọng làm nũng đấy đi! Cậu để yên cho tôi học.

- Nhưng em thực sự rất ngứa ~

- ... quay lưng qua đây... ê ê làm cái gì? Sao lại cởi áo ra?!

Ohm với vẻ mặt vô tội, sau khi cởi phăng áo cố ý khoe cơ bụng rắn chắc thì thỏ thẻ nói:

- Cởi áo cho dễ hoạt động mà~

- Dễ hoạt động cái đầu cậu ấy!

Ngay lập tức, Ohm được cuốn giáo trình dày nhất trên bàn ưu ái hỏi han.

Mặc dù bị đánh đau nhưng Ohm vẫn rất thỏa mãn khi nhìn thấy gương mặt đỏ ửng của Toey khi nhìn thấy mớ cơ bụng của cậu, thật không uổng công cậu chăm chỉ tập luyện mà!

- Toey à... - Ohm nhịn cười, khe khẽ gọi. 

Toey thì giở sách liên tục, không thèm ừ hử gì cùng không quay lại. Nhìn hắn thì có vẻ bĩnh tình lắm, nhưng thực chất thì 2 vành tai đỏ hồng hồng kia đã tố cáo tất cả:

- Anh học kiểu gì vậy? Cầm ngược quyển sách rồi kìa ~

Toey giật mình nhìn lại, chết thật, hắn đúng là đang cầm ngược sách! Tất cả đều tại tên nhóc này, trêu chọc hắn làm hắn mất tập trung. Ngay lập tức, một cơ số sách, từ dày đến mỏng được ném tới tấp lên người Ohm, đáp lại sự giận dữ vì xấu hổ của Toey là tràng cười đầy khoái chí của Ohm. Cuộc sống của lưu manh và thiếu gia xem chừng rất vui nha.

Buổi tối, để đảm bảo an toàn cho bản thân, Toey luôn nằm cách Ohm một đoạn rất xa, thậm chí hắn còn cẩn thận chèn thêm gối ở giữa. Ấy thế nhưng kiểu gì thì kiểu, đến nửa đêm tỉnh giấc hắn đều bị Ohm ôm chặt cứng. Thiếu niên đang tuổi lớn, sức sống tràn trề lại thêm chăm tập luyện nên lực ôm rất lớn, hắn bị ôm đến không thể thể nổi. Mỗi lần đều phải nhéo cậu mấy cái để cậu thả người ra. 

Kì thật Toey không hề phản đối chuyện gần gũi giữa hắn và Ohm. Hắn biết, trong mối quan hệ này của hai người, nhiều chuyện sẽ tiến đi xa hơn, không chỉ dừng lại ở những cái ôm hay nắm tay. Thế nhưng hắn chưa thực sự sẵn sàng cho chuyện đó, dẫu sao thì hắn đã 20 tuổi nhưng vẫn còn là một xử nam chân chính, hắn có những nguyên tắc riêng của bản thân. Ohm còn chưa đủ 18 tuổi đâu! Yêu thích một người con trai đã là điều khó khăn rồi, hơn nữa đối phương còn chưa thành niên lại càng khiến hắn phải thận trọng. Hắn không muốn cả hắn và cậu phải hối tiếc về bất cứ điều gì khi quyết định trong vội vàng. Thời gian dành cho hắn và cậu còn rất nhiều.

Nhưng cho dù có thế nào đi chăng nữa, hiện tại hắn đã cảm thấy rất mãn nguyện rồi, Ohm ở bên hắn, yêu thương hắn, cùng hắn xây dựng thế giới của cả hai. Tương lai tốt đẹp vẫn đang chờ đón ở phía trước. Hắn còn lời hứa với cha Ohm nữa, hắn luôn mãi mãi ghi nhớ trong lòng, hắn sẽ cố gắng không chỉ cho bản thân mà còn cho cả Ohm nữa, nhất định cả hắn và cậu sẽ đều thành công!

...

Dạo gần đây Ohm thường xuyên về muộn, giải bóng đá cấp Thành phố sắp khai mạc, cậu và đội bóng cần tích cực tập luyện. Thế nên có đôi khi Toey sẽ làm cơm và đưa đến trường cho cậu. Ohm rất thích Toey đến trường, như thế cậu sẽ có cơ hội thể hiện bản, để Toey thấy người đàn ông của hắn giỏi đến cỡ nào ~ Nhìn ánh mắt chăm chú của Toey theo dõi cậu thi đấu, Ohm nghĩ cậu có thể chơi bóng thế này cả ngày!

Giờ giải lao, cả đội bóng được nghỉ liền nhào đến chỗ Toey cùng đám đồ ăn hắn mang đến:

- Anh Toey nấu ăn thật khéo nha, đồ ăn thật ngon ~

- Cảm ơn các em đã khen, nếu các em thích lần sau anh sẽ nấu nhiều cho các em cùng ăn - Toey vui vẻ nói, mấy cậu nhóc này đúng thật rất dễ gần.

- A, anh Toey tốt quá đi, vừa đẹp trai mà lại nấu ăn ngon, còn tốt bụng nữa, em thích anh rồi !

Nhìn lũ bạn xúm lại nói chuyện cùng Toey, Ohm cảm thấy thật mất an toàn liền đen mặt đi đến:

- Tránh ra, tránh ra! Đồ ăn là của tôi nhé, các người làm gì có phần, Toey chỉ nấu đồ ăn cho mình tôi thôi!

- Hey, Ohm! Anh Toey nói là cho tụi này rồi mà!

Sau đó mà 1 màn hỗn chiến tranh giành đồ ăn hết sức quyết liệt. Toey ngồi bên cạnh cười đến vui vẻ. Cuộc sống trung học chính là ồn ào và sôi nổi như thế đấy!

- Xin hỏi...

Trong khung cảnh hỗn loạn của một đám nhóc đói ăn bỗng dưng xuất hiện một cô gái xinh xắn có mái tóc dài đen nhánh để xõa tự nhiên, nhìn bộ váy đồng phục trên người thì chắc hẳn là học sinh trong trường.

Đám nhóc ngừng lại ngay, tất cả đều quay về phía cô gái. Một vài cậu nhóc nhận ra người quen liền thay đổi ngay thái độ, hết vuốt vuốt tóc rồi chỉnh đốn lại quần áo, sau đó chưng ra bộ mặt lấy lòng:

- Pimp, cậu mới đến à?

- Pimp đến lâu chưa? 

- Pimp đến tìm Ohm phải không?

Cô gái cười bẽn lẽn gật đầu, nhỏ nhẹ nói:

- Chào các cậu!

Sau đó liếc mặt nhìn về phía Ohm một cái rồi đỏ mặt. Ohm thì có vẻ không quan tâm lắm nhưng bị đám bạn đẩy lên phía trước cũng đành nói:

- Cậu gặp tớ có chuyện gì không?

- Tớ... tớ chỉ là muốn  đưa hộp cơm cho cậu thôi...mong cậu nhận lấy...

Vốn định từ chối nhưng đám bạn đằng sau chỉ chờ có thế là ồ lên rồi cố ý đẩy cậu sát về phía cô gái, cô gái lại càng được dịp đỏ mặt hơn. 

- Nhất Ohm nhé, có bạn gái xinh thế này làm cơm cho!

- Đội trưởng của chúng ta cơ mà ~ 

- Đội trưởng nhận cơm đi!!!

Ohm bất đắc dĩ mà nhận đồ từ phía cô gái, thật bó tay với lũ đồng đội dở hơi này. Cô gái sau khi đưa cơm liền rời đi, trước đó còn nói mấy lời hứa hẹn:

- Anh Ohm cố lên nhé, em sẽ đến cổ vũ cho anh trong tất cả các trận đấu!

Peak - đội phó đội bóng, cũng là người bạn thân nhất của Ohm, khẽ huých tay Toey nói:

- Số Ohm đào hoa thật đấy, con gái cả trường này đều mong làm bạn gái của cậu ấy. Anh biết em gái vừa đến không? Là hoa khôi của trường đó. Nhỏ đó thích Ohm lâu rồi, bây giờ theo đuổi cậu ấy công khai nữa nhé! Ghen tị quá cơ....

Toey cười cười ậm ờ vài câu với Peak, trong lòng đột nhiên dấy lên cảm giác lo lắng.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro