Chap 31. Bố lớn yêu con

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gấu nhỏ đang ngậm vú cao su trưng gương mặt vô tội:

"..?.."

Ông chủ tức giận giơ nanh múa vuốt, hắn cười lạnh nhìn Jae Joong . Ông chủ nhìn cậu:

"Cậu còn che cho tên này được hả!"

Jungkook ấn Gấu nhỏ ngồi yên, bất đắc dĩ:

"2 người đừng cãi nhau nữa."

Dứt lời 2 người xoay đầu nhìn cậu, tỏ ý muốn cậu đứng ra làm chủ. Jungkook căng da đầu mở miệng:

"Nếu không....giữ anh ấy lại đi."

Nhận thấy được mắt hắn sáng lên, cậu không được tự nhiên quay mặt đi, nhỏ giọng:

"Nếu có đuổi anh ấy cũng sẽ không đi đâu...Công ty luôn bận rộn anh ấy cũng sẽ không ở lại đây lâu, dù sao phòng tranh đang thiếu người cứ giữ anh ta lại đây dùng cũng được."

Taehyung nghe xong, trong lòng gợn sóng. Những năm gần đây công ty đang muốn mở rộng ở phía nam, vừa lúc mượn cơ hội này khảo sát các hạng mục. Ít nhất hai có thừa lý do để có thể ở lại đây lâu dài. Nhưng hắn vẫn chưa nói tin này cho cậu.

Ông chủ định nói thêm, bỗng từ phía sau một cỗ nước trào lên từ phía sau lưng, làm ngón tay hắn ta run rẩy. Sắc mặt Jae Joong biến đổi, sức lực như bị rút sạch, bước chân loạng choạng ngã xuống.

Jungkook sửng sốt. Kỳ phát tình của ông chủ đến rồi! Phòng tranh nằm trên đường cái, Omega phát tình lúc này cực kì nguy hiểm, cũng may thuốc ức chế trên người ông chủ còn tác dụng mới che lấp được mùi vị.

Jungkook không lộ ra cảm xúc, 2 3 bước tiến lại gần nâng ông chủ dậy, biết hiện tại hắn ta không thể ở nơi đông người. Cậu chần chừ nhìn Gấu nhỏ lại nhìn hắn , ánh mắt dao động không ngừng. Bên tai vang lên tiếng ông chủ run rẩy, hắn ta không trụ được lâu nữa. Cậu khẽ cắn môi:

"Phiền anh để ý con, em đưa anh ấy về nhà."

Nói xong cũng không đợi hắn trả lời, nhanh chóng đỡ ông chủ chạy ra gọi xe. Dáng vẻ vừa nãy của ông chủ Jae...có gì đó không đúng? Đáy lòng hắn tức giận, ghen tuông cùng nghi ngờ đều tan biến khi cúi xuống nhìn thấy đôi mắt trong veo của Gấu nhỏ, mọi thứ cảm xúc suy nghĩ đều bị vứt sau đầu không còn nhớ đến nữa.

Gấu nhỏ ngoan ngoãn nằm trong xe nôi, dùng ánh mắt tò mò nhìn người đàn ông cao lớn trước mặt, đôi mắt ngây thơ khác hẳn với thế giới đen kịt
này. Đã lâu rồi hắn mới có thể ở chung cùng Gấu nhỏ, dựa vào cơ hội này hắn ngồi xổm xuống, cẩn thận duỗi tay ra cầm lấy đầu ngón tay của bé con.

Mặc dù Gấu nhỏ chưa bao giờ gặp qua nhưng sự gắn bó giữa 2 người rất rõ ràng. Bé nhỏ rất thích Alpha, tay nhỏ nắm chặt ngón tay không buông khiến tim hắn mềm nhũn. Hốc mắt Taehyung vô cớ nóng lên, người qua đường ngẫu nhiên nhìn, hắn nhẹ nhàng hôn bé con người đầy mùi sữa cùng hương mật đào ngọt dịu. Gấu nhỏ được hôn cười khanh khách.

"Bố cảm ơn con."

Alpha nghẹn ngào:

"Bố ....lớn yêu con."

Jungkook đưa ông chủ về nhà, tìm được thuốc, một lúc lâu sau ông chủ mới tỉnh lại, người không còn sức nhìn cậu:

"Chờ tôi khoẻ lại."

Nói xong, hắn ta rầu rĩ đưa mắt nhìn cậu về nhà. Jae Joong không thích bị người khác nhìn thấy dáng vẻ yếu ớt của mình. Kì phát tình của cậu không biết bao giờ mới đến, ít nhất cậu cũng muốn sau khi sức khỏe được hồi phục hoàn toàn. Cậu không có kinh nghiệm trong việc trải qua kì phát tình một mình, để thuốc cùng thực phẩm cho ông chủ mấy ngày xong cậu mới an tâm bước ra cửa.

Ra cửa, cậu lấy di động ra bấm dãy số tuy không được lưu nhưng bản thân vốn đã nhớ kĩ. Điện thoại reo một tiếng đã có người trả lời, như đối phương vẫn luôn chờ cậu. Jungkook đáp lời. Ngoài dự đoán hắn rất kiên nhẫn vì cậu chưa mở miệng, hắn đã đợi cậu. Qua mười giây Jungkook khô khốc hỏi:

"Gấu....con đang ở đâu rồi ? Em tới đón con."

Taehyung lúc này cười báo cho cậu địa chỉ là một quán ăn đắt tiền. Cậu không rõ nơi đến đành nhớ kĩ địa chỉ. Cậu ngồi xe qua, xuống xe lại không thấy hắn cùng bé con, chỉ có một người đứng chờ bên ngoài, ý cười nhìn cậu:

"Vị tiên sinh kia đang ở trong chờ cậu."

Jungkook sốt ruột đành phải theo vào. Sắc trời tối dần phía bên ngoài bàn đã kín chỗ, hắn ngồi ở ghế phía bên cạnh là xe nôi. Vụng về ôm Gấu nhỏ đút sữa bột cho bé, Gấu nhỏ nghẹn đến khóc chết sống không chịu mở miệng, vẻ mặt đáng thương cực điểm, hắn đau lòng cực kì cũng không có cách nào để bé nhỏ uống sữa bột, đỉnh đầu bao phủ một màn đen.

Nghe được tiếng bước chân, hắn cùng bé con liền nhìn ra cửa. Ánh đèn chiếu lên 2 bố con khiến bầu không khí ấm áp hẳn lên, một lớn một nhỏ gương mặt giống nhau trong mắt đều mang theo lời cầu cứu.

.

•LƯU Ý: KHÔNG RCM "LY HÔN" trên mọi nền tảng. Đặc biệt là cái kiểu "fic này không được rcm bạn ib mình nhé,...". MÌNH KHÔNG CHẤP NHẬN Ạ. Nếu như thấy mình (có thể do bạn không để ý) thì mình sẽ nhắn riêng nhắc xoá. Còn nếu không mình sẽ báo cáo tin nhắn đó ạ!! Cảm ơn và mong bạn tôn trọng mình!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro