Tiểu Thúy cùng đại ca nợ phong lưu?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm hôm canh hai tới một cái nữ quyến gian phòng , ta đích thực không mấy quen thuộc , đi đi lại lại thế nhưng liền lạc rồi , đích thực muốn đem chính mình tìm đường khả năng ra nghi ngờ một trận , lúc ta bối rối liền có một cái ấm áp bàn tay đặt lên vai tôi , thực khiến tôi muốn nhảy xuống cái kia sen trì , kìm lại ý muốn kỳ lạ của mình , quay mặt lại , là cái kia Nguyệt Lượng , thầm nghĩ sao chàng biết chọn thời điểm như vậy a?

Chàng nhìn ta :
"Cô lại suy nghĩ gì rồi ?"

"không , làm gì có "

Tôi phản bác .

Chàng nhìn tôi , khinh bỉ đầy :

"Minh Nguyệt trú ở quan tình các , cách đây một cái hoa viên , tôi thắc mắc nhìn chàng :
"Sao huynh biết ?"

chàng không trả lời , đợi lính trực dạ đi qua , cầm tay tôi kéo đi , tôi trong lòng có chút ngọt ngào , mặt ánh tia đỏ hồng , may hiện canh hai đêm , nếu không tôi có lẽ xuống hoàng tuyền thế nhưng may ra gạt được cái này mất mặt a .

Quân Tình các của tẩu tử so với tôi nghĩ , hoa lệ hơn nhiều , nghĩ qua trong đó còn có một cái tuyệt thế mỹ nhân ,đích thực là kim các tàng kiều .

Tôi cùng chàng đi vào , thế nhưng không có ai , mon men qua hành lang vô tình thấy được tẩu tử gian phòng cùng cái kia Hy chính viện , tôi vào cái kia tẩu tử trú , chàng đi xem Hy chính viện , phân chia xong , tôi liền vận khinh công , lẻn vào cái kia tẩu tử gian , thế nhưng thấy nàng ngủ trên tháp mỹ nhân , trong ngủ rất ngon , thế nhưng không có dấu vết mất ngủ , da vẫn như vậy mềm mại . trong đầu liền hiện ra Tiểu Thúy vẻ mặt , thế nhưng không có điểm nào giống bị(cho) chủ nhân lo lắng.

Tôi giật mình , đằng sau một cái nữ tử điểm á huyệt tôi , lực đạo thế nhưng giống Tiểu Thúy mấy phần .

"Tiểu Thúy , cô vì sao lại như vậy đối quận chúa ?"

''Vì sao ?Vì cô ta được Sở quốc thái tử yêu thích !"

''Tôi vốn là một cái tiện dân , chàng vô tình cứu được tôi ở phía tây Thục quốc , tôi hiểu y , nhiều lần trị thương cho chàng , tôi ở bên chàng đến thập tam niên ! , chàng rồi mới đem tôi cho cái này tiện nhân !"

Đại ca , nợ phong lưu của huynh lại đổ lên đầu ta ? Huynh thế nhưng cần thiết đối chính mình muội muội yêu thương a !.

Tôi hoảng loạn mấy phần , thế nhưng Tiếu Thúy thế nhưng bị ai đó một đao đâm xuyên ngực , hại tôi giật mình a .

Nhìn lại đao trên Tiểu Thúy thân , thế nhưng lại là lưu sương kiếm của sư huynh , tôi khẽ tiếu , vận nội lực , một chưởng đánh vào sư huynh thân , hắn nhiễm nhiên tránh được , đối ta cãi cọ một trận .

Chợt tôi nhớ ra Nguyệt Lượng vẫn bên kia Hy chính viện , trong dự cảm không may , kéo tay sư huynh đến Hy chính viện , không để ý sắc mặt cùng ánh mắt hắn buồn vui lẫn lộn , vạn phần kỳ quái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro