Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng thứ 2, vẫn tồi tệ như mọi buổi sáng thứ hai khác, và nó thậm chí còn tồi tệ hơn khi có một chút mây mù âm âm u u đến đáng ghét ở trên ... đầu Jungkook. Ngay lúc này, Jungkook bỗng thèm món nước uống tủ kinh khủng. Nó đã không uống sữa đậu nành hẳn ... 2 ngày vì chiến tranh lạnh với Taehyung.
-Cô ơi, bán cho con một ly sữa đậu nành ấm, nhiều đường và ngon một cách hoàn hảo nha cô!!
Lúc vừa dừng xe lại, chưa kịp cất tiếng hỏi mua thì Jungkook nghe tiếng nói quen thuộc từ phía sau. Chẳng cần quay đầu lại, Jungkook cũng biết đó là Taehyung(?!). Cậu bạn tiến đến bên cạnh, xoa đầu nó rồi cười:
-Cuối cùng, Ốc Nhồi nhà ta đã biết quay về chính đạo!! Haha.
- Cái gì mà "quay về chính đạo"? Cái gì mà Ốc Nhồi? Cái gì mà "nhà ta"?-Jungkook lên tiếng, mắt mở to tròn hết cỡ!!
-Ukm! Là nhà ta đấy. Mà lúc cậu trừng mắt thì thấy mắt cũng to bằng cái bọng mắt chứ không nhỏ hơn xíu nào đâu!! -Taehyung cười lớn, mắt cong lại như trăng khuyết
-Haha!! Đồ chuyên đi gây sự! -Jungkook cũng bật cười theo cậu bạn. Và ngay lúc này đây, nó cảm thấy ấm áp lạ thường như thể hôm nay (30/12) là một ngày nắng ấm dịu dàng (mặc dù Pii mặc 4 áo vẫn lạnh). Và chẳng cần một nụ cười như "Chàng trai Vinamilk", Jungkook vẫn nhận ra, bên cạnh nó vẫn còn một người, một người chẳng cần mỉm cười mà vẫn ấm áp không thể tả nổi. Là Taehyung, là "Chàng trai Sữa đậu nành" của nó. Thế nên, anh có gọi nó là Ốc Nhồi cũng không sao, chỉ cần mỗi ngày có một ly sữa đậu nành ấm áp như Taehyung và có Taehyung là đủ.
  -Mà này, trả tiền sữa 2 tháng này cho tớ!!😠😠
  -Không được! Làm việc không tốt thì tiền vốn cũng không được trả lại. Tớ sẽ nhận cậu lại làm việc, làm tốt thì hẵng nói nhé!!
  -Thế dùng cách này để đền bù tiền vốn nhé!
   Taehyung bất ngờ nắm lấy tay nó, bàn tay anh to và ấm lạ.!!❤️
  -Taehyung này!! Ngày nào cũng cho tớ một ly sữa đậu nành ấm như thế này nhé❤️!...
   (Cho á? Có mà sạt nghiệp :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro