🍁Đêm _Mao Phương Viên_
Gió lạnh đìu hiu tầng mây cô quạnh
Vạt áo đẫm lệ roi ngựa vun vút
Khí khái hào hiệp dịu dàng tan vỡ hồng nhan
Hoa nở hoa tàn năm tháng trôi dạt
Lương duyên tiền kiếp kiếp này khó chắp nối
Nguyện hóa uyên ương chẳng khát khao tiên cảnh
Quyến luyến bên nhau sớm sớm chiều chiều
Luôn khiến lòng người dịu ngọt
Ánh mắt nàng giọt lệ nàng
Nhẹ nhàng trong phút chốc mênh mang giữa hồi tưởng
Ngọc cầm hòa nhịp sáo chốn đào hoa sơn thủy
Cùng người thủ thỉ tóc mai phiêu bồng
Thương đau ly biệt
Thương đau ly biệt
Trăng sáng soi rọi chốn phù hoa
Trần thế chẳng qua chỉ là một câu bỡn cợt
Cảnh sắc hương xuân chóng tàn đời người khó tận cạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro