1 chương duy nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

WARNING:
• đây chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, vui lòng không áp dụng lên người thật
•có cảnh 18+ ai không đọc được mời click back, bạn kéo xuống đọc tức là đã chấp nhận, người dịch không chịu trách nhiệm đối với bất kì vấn đề nào của bạn.
• fic vẫn còn nhiều chỗ chưa hoàn chỉnh, mong mọi người bỏ qua và góp ý để hoàn thiện hơn ❤️
• chúc mọi người đọc fic vui vẻ










cảm ơn em nhtrang3110
vì bìa fic lừa tình này 🥲

Lâm Mặc cùng Lưu Chương nói chuyện yêu đương đã được tám tháng, không phải hai người chưa từng làm tình, thậm chí họ còn làm với tần suất khá thường xuyên, cuộc sống "chăn gối" cũng rất tốt, mỗi lần đều sung sướng muốn bay lên trời. Trong lúc hai người đang làm, Lâm Mặc hơi cau mày một cái, Lưu Chương lập tức sẽ hỏi có đau hay không, cậu chỉ cần một chút xíu không thoải mái anh liền dừng lại điều chỉnh, chờ đến khi cậu thích nghi được, vô cùng nghe lời. Nhưng vấn đề khiến Lâm Mặc phiễn não đó là Lưu Chương không quá cổ hủ, có chút cứng ngắc, không biết tình thú. Mỗi lần Lâm Mặc lấy ra một số đồ lót gợi cảm hoặc đồ chơi tình thú, AK đều bị mấy món đồ đó làm cho xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng như một trái hồng chín, không dám nhín thẳng. Lâm Mặc không ít lần ám chỉ với Lưu Chương chơi một số trò cosplay hay dùng mấy cái sextoy đều bị anh từ chối.

Lâm Mặc trước khi ngủ nói muốn cùng Lưu Chương đi leo núi, sáng sớm liền dựng người AK đang chìm trong giấc nồng dậy. Lưu Chương trên người còn mặc áo thun màu xám tro cùng quần ngủ, mắt anh vẫn buồn ngủ, mông lung nhìn Lâm Mặc trước mặt mình đã quần áo chỉnh tề trước mặt. Cậu mặc một chiếc áo len sọc trắng xanh đậm và một chiếc quần yếm xanh đậm. Lâm Mặc cười hì hì ngồi ở mép giường vòng tay ôm lấy Lưu Chương vẫn đang nửa mê nửa tỉnh, nói:

               "Lưu chương, chúng ta hôm nay ra cửa chơi đi!"

               "Đi đâu a... Sớm như vậy đã ra đường sao. . ."

               "Đúng rồi ... chúng ta đi leo núi mà... đi đi đi đi!"

Lâm Mặc vui vẻ nghiêng đầu nũng nịu, Lưu Chương bị sợi tóc của cậu cọ đến phần cổ nhạy cảm, có chút nhột, chóp mũi phát ra tiếng hừ hừ , anh thật sự hết cách với Lâm Mặc, anh chiều chuộng gật đầu đồng ý với cậu. Lâm Mặc thậm chí đem quần áo Lưu Chương chuẩn bị xong hết tất cả bày ra trước mặt anh. Cậu chọn cho anh một chiếc áo khoác nhung màu trắng cùng với chiếc quần yếm đồng màu. Lưu Chương dưới ánh mắt mong chờ của Lâm Mực mà thay bộ quần áo cậu chọn vào. Mới vừa thay xong bộ đồ ngay lập tức, Lưu Chương bị Lâm Mặc ấn ngồi xuống, cậu lấy ra máy làm xoăn, bắt đầu uốn tóc cho anh, làm cho mái tóc anh trở nen rối xù. Sau đó cậu lấy ra một chiếc kính gọng đen bảo anh đeo thử một chút, cậu đứng bên cạnh không ngừng gật gù, quả thật lúc này AK nhìn rất giống một chú cún nhỏ ngốc nghếch.

Hai người sắp xếp những thứ cần thiết xong ra cửa cùng đi thẳng đến ga tàu điện ngầm. Lưu Chương trong đầu tự hỏi rõ ràng hai người họ có thể gọi taxi hoặc đặt xe riêng tại sao lại phải chen chúc trên tàu điện ngầm, hơn nữa còn đúng giờ cao điểm buổi sáng, cực kì đông đúc.

               Lưu Chương cùng Lâm Mặc đứng ở trạm tàu điện ngầm đợi đến hai ba lượt rốt cuộc mới chen được lên tàu, Lâm Mặc sợ mình cùng Lưu Chương bị tách ra, cậu kéo tay anh chen đến góc cuối của khoang tàu. Lưu Chương tựa vào thành tàu ôm Lâm Mặc vào trong lòng để tránh cho cậu bị người khác xô đẩy. Lâm Mặc dựa vào trước ngực Lưu Chương cúi đầu xem điện thoại di động, biến anh thành một cái đệm người di động, tay áo màu đen của cậu ôm chặt lấy tay anh tựa như chú gấu nhỏ.

               Lâm Mặc lướt thấy một video buồn cười liền quay đầu dán vào trên ngực Lưu Chương giơ điện thoại lên cho anh cùng xem. Lưu Chương đứng ở trong góc cảm thấy nóng bức khó chịu, nhìn sang Lâm Mặc muốn đổi chỗ với cậu:

               "Lâm Mặc. . . hay em vào trong đứng đi, anh nóng quá."

               "Hả ? Không muốn... Em muốn đứng ở bên ngoài."

               "Vậy anh cởi áo khoác của mình rồi mặc cho em nhé."

               "Lâm Mặc em thì càng ấm áp rồi! Trong ngực anh có thể ôm một cái lò sưởi hình người ấm áp."

               "Không... Anh đứng ngươi phía sau đi, em muốn chơi điện thoại di động  cơ haha. . ."

               "Được rồi. . . để anh cởi bớt áo khoác đã . ."

               Lưu Chương khó khăn cởi áo khoác xuống rồi khoác lên người Lâm Mặc, cậu ngoan ngoãn để anh mặc cho mình, rồi lại tìm một tư thế thoải mái dựa vào người anh, đem mông nhỏ cọ qua cọ lại với đũng quần của AK, như kẻ lưu manh ăn đậu hũ người yêu.

Lưu Chương cảm thấy anh như bị Lâm Mặc ngày càng áp sát vào vách tàu điện ngầm, mỗi lần tàu di chuyển lắc lư, Lâm Mặc đều như vô tình cố ý mà cọ vào đũng quần của AK. Cậu vừa cọ vào quần anh vừa nhẹ nhàng vặn vẹo eo nhỏ, áo khoác ngoài to lớn thuận tiện làm vật che chắn cho hành vi mờ ám của hai người.

               Mỗi khi bị người khác xô đẩy, mông nhỏ của Lâm Mặc ép sát vào hạ thể của Lưu Chương một chút, đụng phải thứ đang dần trở nên cứng rắn trong quần anh khiến cậu hết sức thoải mái . Lâm Mặc cứ như vậy mà dính sát vào hạ thể Lưu Chương, hai bờ mông đầy đặn kẹp lấy vật cứng rắn đang khí thế hừng hực trong quần của anh. Lâm Mặc quay đầu nhìn Lưu Chương, anh vẫn bày ra vẻ mặt nhẫn nhịn như mọi ngày nhưng lỗ tai lại không giấu được xấu hổ mà đỏ bừng lên. Hai mắt Lưu Chương nhìn Lâm Mặc không chớp mắt, con người sáng màu không ngừng chớp động. Lưu Chương làm bộ như không để ý, cánh tay xuống rủ xuống vòng ở vòng eo nhỏ mảnh khảnh, ngón tay như có như không vuốt ve bên hông Lâm Mặc, sau đó mơ hồ dùng sức bóp lấy eo của cậu.

                Chiếc áo khoác vừa đúng lúc che chắn được phần trọng yếu của Lâm Mặc phía dưới, cộng thêm đang là mùa đông nên trong buồng xe có lò sưởi, khẩu trang che đi miệng cùng mũi nhưng gò má của cậu đã sớm hiện lên rang mây đỏ ửng lên, thở  ra từng hơi thở nóng bỏng bị khẩu trang ngăn lại phun rải ở trên da. Lâm Mặc có chút khó nhịn, quay đầu lại nhìn Lưu Chương, anh đối diện với gương mặt ửng đỏ của cậu, trong nháy mắt ấy Lưu Chương cảm giác đầu mình như muốn nổ tung.

               Lưu chương ở trong bóng tối thay đổi tư thế, vòng tay vào trong áo khoác ôm lấy eo nhỏ, tay anh yên vị đặt trên eo nhỏ của cậu. Khi tàu điện ngầm vừa tiến vào đường hầm lắc lư, ngón tay của Lưu Chương lặng lẽ di chuyển xuống hạ thể của Lâm Mặc. Bàn tay to lớn của anh nhẹ nhàng chạm vào dương vật đang dần cứng lên của cậu, cặp mông tròn trịa của cậu không ngừng dính lấy côn thịt đang bừng bừng phấn chấn của anh. Lâm Mặc cùng lúc nhận được sự kích thích đến từ hai phía yết hầu không nhịn được mà bật ra tiếng rên rỉ, dương vật dần dần dựng lên ứ máu, ngày càng hưng phấn.

               Lưu chương tựa như đã phát hiện ra sự hưng phấn của Lâm Mặc, tạm thời dừng tay không tiếp tục kích thích cậu nữa vì sợ cậu không thoải mái. Anh dùng tay nhẹ nhàng để lên chỗ đang phồng lên của cậu, anh đẩy hông để cọ xát phần hạ thể của mình vào mông cậu. Lưu Chương nhân lúc buồng xe lay động, vô tình đầu ngón tay của anh chạm đến phấn đầu khấc đang sưng đỏ của Lâm Mặc.

               Thật may khi phần lớn người trên khoang tàu đều đưa lưng về phía Lâm Mặc cùng Lưu Chương, cậu khẩn trương nhìn lướt qua mọi người xung quanh, bàn tay nhỏ bé ở trong áo khoác nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay đang quấy rối mình. Lưu Chương không hề có ý muốn nhẹ tay với Lâm Mặc hay là dừng lại, anh vươn tay  ấn nhẹ vào thân dương vật đang cương cứng của cậu. Lâm Mặc giãy dụa thân thể muốn xoay người lại, Lưu Chương cau mày một cái vươn người ra che cho cậu để tránh bị người khác phát hiện sau đó quay người cậu lại:

               "Thế nào? ..."

               "Hic...ưm..., anh còn dám hỏi em? ! ..."

               "Anh làm gì mà chỉ. . . chỉ biết sờ nơi đó không thả a. . ."

               "Sờ nơi nào? ... Lâm Mặc em không cảm thấy mặt đối mặt tốt hơn sao."

               Lưu Chương nhìn khóe mắt ướt át Lâm Mặc, cậu xoay người liền cúi đầu xuống, cả người vùi ở trong ngực của anh, ngón tay nhẹ nhàng sờ đến khóa quần của Lưu Chương, lặng lẽ kéo ra, ngón tay đưa vào quần lót đang phồng lên, mới vừa chạm đến dương vật của anh, cậu ngay lập tức bị anh miết nhẹ vào đầu dương vật của mình. Đúng lúc này bởi vì đến trạm mà tàu ngừng lại, một nhóm người đi xuống sau đó lại có một nhóm người khác lên tàu.

               Lâm Mặc sợ bị phát hiện không dám lên tiếng, ngón tay đang ở trong quần của Lưu Chương cuống quýt lên xuống, vuốt ve dọc theo dương vật đang cương cứng của anh. Lưu Chương ôm Lâm Mặc từ đằng sau cảm nhận được từng đợt lay động cùng run rẩy, anh sợ rằng cậu cảm thấy không thoải mái, vì vậy ánh mắt một mực nhìn chằm chằm Lâm Mặc. Lưu Chương nâng mặt Lâm Mặc lên, kéo cậu ra khỏi lồng ngực mình, đem mặt cậu ôm trong lòng bàn tay, kéo khẩu trang xuống. Lâm Mặc hé môi thở gấp, gò má đỏ ửng bất thường, đôi mắt cậu ướt át, đẫm nước.

               Lưu Chương là một người khá khô khan không hiểu biết nhiều về sự phong lưu,gợi cảm, Lâm Mặc biểu tình quá mức quyến rũ, đây không phải là biểu cảm chỉ có ở trên giường mới có thể thấy được sao? Lưu Chương giả bộ hắng giọng, ho khan mấy tiếng, sau đó áp lại gần tai Lâm Mặc qua khẩu trang nhỏ giọng nói :

               "Lâm Mặc, em đang làm gì vậy... ?"

               "Muốn anh giúp ngươi che sao?"

               " Đúng vậy, anh đừng có ôm chặt như vậy...Em không cử độn g được, a. . ."

               "Lưu Chương... anh đứng sát quá. . ."

               "Vậy sao...như thế thì anh sẽ cẩn thận một chút."

               "Có ý gì... Lưu Chương anh có được hay không?"

               Lưu Chương cảm nhận được quy đầu trơn trượt của Lâm Mặc cách hai lớp quần áo không ngừng cọ xát với đũng quần anh. Trong nháy mắt Lưu Chương đỏ mặt không biết làm sao, anh phân vân rốt cuộc có nên giúp Lâm Mặc hay không, còn sáu, bảy trạm nữa là xuống tàu. Lưu Chương đầu óc một mảnh hỗn loạn, cắn răng chống hai tay lên thành tàu để giữ thăng bằng, ngón tay đưa vào chỗ khóa quần đã được mở ra, mò tới dương vật đã cứng lên của cậu, lên xuống có tiết tấu. Hai tay của Lưu Chương trước sau tấn công khiến cho dương vật ngày càng dựng cao hơn. 

Lâm Mặc ở trong ngực Lưu Chương khe khẽ bật ra mấy tiếng rên rỉ khó nhịn, anh làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, mà giúp cậu tuốt côn thịt sau đó còn tự khống chế lực ở tay mình để không làm dơ quần áo.

        Lâm Mặc bị Lưu Chương kích thích không ngừng như vậy ,hậu huyệt cũng trở nên ướt át thấm đẫm dâm thủy. Ban đầu Lâm Mặc còn có ý định sẽ dùng trứng rung sau đó lên tàu điện ngầm cùng Lưu Chương đánh một trận "dã chiến", nhưng mà hôm nay người quả thực nhiều hơn so với những gì cậu nghĩ. Bây giờ, hậu huyệt Lâm Mặc bị Lưu Chương liên tục xoa nắn làm cho nước dâm chảy ra đầy tay anh. Lưu Chương cảnh giác ngước mắt lên nhìn xung quanh, chắc chắn không có ai chú ý, sau đó anh kéo Lâm Mặc hướng tới góc tàu điện, lần này trừ Lưu Chương ai cũng không thấy được Lâm Mặc dương vật của cậu đang bị anh đùa giỡn.

               Lâm Mặc hoàn toàn không sợ xấu hổ, cậu thật ra rất muốn cùng Lưu Chương thử các trò tình thú khác nhau và tàu điện ngầm là một trong những điều cậu muốn thử qua nhất. Lâm Mặc cong chân cọ vào dương vật đang phồng lên tạo thành một ngọn núi nhỏ trong quần Lưu Chương, sau đó cậu ngẩng đầu lên hướng về phía anh nói với hai lỗ tai đỏ bừng:

               "Trong túi xách em có bao cao su ngón tay. .. anh mang theo nó rồi tiến vào đi..."

               "Lâm Mặc... em? . . . Làm sao còn có mấy cái như này."

               "Phía sau em đã ướt như vậy... Nếu như không làm sẽ rất khó chịu. . . Lưu Chương, "

               "Anh, anh trên tay có nhẫn... Không có sao chứ. . ."

               Lưu Chương lục lọi trong túi xách của Lâm Mặc lấy ra bao cao su ngón tay sau đó đeo vào. Anh bôi dịch chảy ra từ đầu dương vật của Lâm Mặc lên tay mình, từ từ đẩy ra hậu huyệt non mềm đang không ngừng run rẩy. Đầu ngon tay vừa chạm đến miệng huyệt, miệng nhỏ tham ăn liền mút mát như muốn mời gọi người khác tiến vào hành hạ nó.

               Bao cao su ngón tay vừa vặn bọc hết chiều dài ngón tay của Lưu Chương bao gồm cả chiếc nhẫn anh đeo trên tay. Chiếc nhẫn tựa như răng nanh của một con sói, sắc nhọn, lúc đi vào, nhẫn hung hăng cọ xát vào thành hậu huyệt, khiến cho hai chân Lâm Mặc mềm nhũn, ngón tay liền tăng nhanh tốc độ đâm rút. Đầu Lâm Mặc khẽ tựa vào vai Lưu Chương, khẩu trang bị cậu khéo xuống một chút, hơi thở nóng bỏng và tiếng rên nhẹ nhàng phả vào lỗ tai anh.

               Ngón áp út của Lưu Chương ở trong huyệt nhỏ đảo qua lại mấy lần, anh chạm đến trứng rung trong hậu huyệt. Lưu Chương muốn lấy trứng rung ra ngoài, đầu ngón tay ở trong tràng bích cong lên cuốn lấy trứng rung. Ngón tay chạm vào điểm G khiến hậu huyệt không ngừng co rút, Lâm Mặc vẫn chìm trong cao trào, tình triều chưa rút, bị kích thích như vậy khiến cậu càng không chịu nổi. Lâm Mặc không nhịn được, cắn lên tai của Lưu Chương kêu thành tiếng.

               Lưu Chương nhìn đoàn tàu vừa đến một ga khác xe, người anh nóng bừng bị hơi thở của Lâm Mặc làm mờ cả kính mắt, tầm mắt trở nên mơ hồ. Trứng rung trong huyệt bị Lưu Chương dùng một ngón tay lôi ra. Không biết làm sao mà dây nối lại vướng vào nhẫn của Lưu Chương, anh nhét hai ngón tay vào trong hậu huyệt ẩm ướt, trứng rung vừa được kéo ra đến miệng huyệt lại bị hút vào, thậm chí còn sâu hơn trước.

               Đâm rút thêm mấy cái, Lâm Mặc liền run rẩy dữ dội, tình triều không ngừng cuồn cuoonjdaang trào. Lưu Chương bị đầu khấc ướt át của Lâm Mặc cọ vào quần khiến cho quần anh dính vài vệt ướt ái muội, may mắn mặc quần trắng, vệt ướt cũng không lộ. Bỗng nhiên Lâm Mặc ngừng tay lại, huyệt nhỏ vẫn cắn chặt ngón tay của Lưu Chương không thả, anh cúi đầu nhìn xuống xem tình huống của cậu:

               "Thế nào... Lâm Mặc. . . Em thả lỏng một chút, kẹt."

               "Ừ ~ a. . . Không được... Em sẽ bắn ra mất."

               "Còn có mấy trạm nữa mới đến, anh lấy giấy ra lau cho em. . ."

               "Ưm, Lưu Chương anh không muốn sao?"

               "A? ... Cái này. . . Anh...ưm... Lâm Mặc. "

               Lưu Chương còn chưa kịp từ chối lời mời gọi của Lâm Mặc đã bị cậu đưa tay cởi ra thắt lưng, lôi kéo quần lót xuống, dương vật to dài từ trong quần bắn ra khiến anh có chút luống cuống, ngón tay anh hung hăng đẩy vào động huyệt của cậu. Bàn tay nhỏ bé của Lâm Mặc không cầm hết được dương vật to lớn của Lưu Chương, anh nhìn chằm chằm vào cậu. Lâm Mặc bày ra vẻ mặt vô tội kéo khẩu trang lên nhìn Lưu Chương rồi cười, mắt cậu cong lên như một vầng trăng lưỡi liềm.

               Xem ra là Lưu Chương đã bị Lâm Mặc hút mất hồn rồi, kĩ thuật của cậu thật sự rất tốt, lòng bàn tay ấm nóng, trơn trượt tuốt lộng côn thịt của anh cực kì thoải mái, cảm giác chơi ở ngoài rất khác so với ở nhà.

               Dương vật căng phát đau, Lâm Mặc còn ở đó như có như không động đậy mông nhỏ kẹp lại hai ngón tay đang đảo loạn phía trong hậu huyệt mình của Lưu Chương. Anh nhìn thấy cậu như vậy, ngón tay kéo trứng rung đang nằm ở chỗ sâu kéo ra, chọc cho Lâm Mặc chợt giật mình, ở trong ngực mình thở gấp.

               Lưu Chương lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Mặc nhét trứng rung ra ngoài, giấu lâu như vậy cũng không phát hiện. Mặt đỏ Lưu Chương đỏ tới mang tai đem trứng rung móc ra cho Lâm Mặc nhìn, trứng rung bóng loáng dính đầy nước ở trong lòng bàn tay anh. Lâm Mặc nhìn thấy vậy thì cả coi khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng, nũng nịu, ôm chặt lấy Lưu Chương không ngừng phát ra những tiếng rên kiều diễm. Lưu Chương cũng không biết làm thế nào, chuyện tới như vậy anh cũng chỉ có thể ôm chặt Lâm Mặc vào lòng để ngăn cho người khác không nhìn thấy cảnh tượng dâm đãng này.

               Lâm Mặc đột nhiên nghĩ đến một trò xấu, đem trứng rung cậu ở trên tay mình, tay còn lại cầm dương vật cứng rắn của Lưu Chương lên, cậu mở trứng rung lên dây dưa ở đầu khấc dương vật của anh. Chấn động bất ngờ ập đến khiến cho Lưu Chương hoảng hốt ôm chặt lấy eo nhỏ của Lâm Mặc. Lâm Mặc cười hì hì ở bên trong khẩu trang, tăng mức độ rung từ 1 đến 3 làm cho đầu khấc anh tê rần.

               Trứng rung dán lên dương vật của Lưu Chương, lên xuống từ gốc đến đầu khấc, tiếng kêu của trứng rung không lớn nhưng lọt vào tai của Lưu Chương khiến anh mười phần khẩn trương. Người bên cạnh đeo tai nghe xem video vặn âm lượng rất lớn khiến cho Lưu Chương đều nghe rõ ràng. Anh cùng Lâm Mặc  ở gần đó lại dùng trứng rung tự chơi với nhau, lòng xấu hổ không nhịn được cứ thế mà dâng lên. Lưu Chương mím môi không để cho bản thân kêu lên, Lâm Mặc đưa trứng rung lên trên một chút, trứng rung cọ xát qua lỗ tiểu chọc cho anh hung hăng bóp mạnh vào mông nhỏ của cậu.

               Lâm Mặc nắm lấy tính khí to dài của Lưu Chương kéo tới đáy quần đang mở rộng của mình, cách quần lót màu trắng dùng đầu khấc đầy đặn của anh, cọ xát với hai túi tinh đầy đặn trong quần lót của mình. Lưu Chương ỷ vào chiều cao của mình, từ trên nhìn xuống Lâm Mặc bắn ra tinh dịch màu trắng.

               Lúc này chỉ còn lại một ga nữa là đến điểm cuối, người đi xuống không ít, hốt hoảng, Lưu Chương cưỡng chế tính đem trứng rung tắt đi, ôm Lâm Mặc luôn sẵn sàng xông ra cửa xe vào trong phòng rửa tay giải quyết. Lâm Mặ hai mắt đỏ hoe nhìn Lưu Chương một cái thể hiện sự chưa thỏa mãn, anh không ngừng gật đầu tỏ ý như gà con mổ thóc. Lâm Mặc ở trong bóng tối cố ý móc không cho phép, cứ thế nắm dương vật đã cứng rắn nhét vào trong quần lót. Lâm Mặc ở kéo lên giây gài quần, cách quần lót sờ một cái vật to dài cứng như sắt kia, không khỏi xúc động lên tiếng:

               "Lưu chương, đàn ông nơi này có phải là cũng lớn như vậy. . ."

               "Dài và to như vậy đến lúc đó làm sao tiến vào huyệt của em ?"

               "Em im miệng cho anh. . ."

               "Hừ. . . Miệng anh còn nói như vậy, rõ ràng rất muốn chơi."

               Loa phát thanh vang lên tiếng đọc ga cuối, Lâm Mặc thuần thục thu thập xong hết thảy, chờ cửa xe bên cạnh mở một cái, hai người liền chạy ra ngoài, đảo mắt tiến vào gian trong cùng của nhà vệ sinh trong nháy mắt.

               Không hổ là tuyến giao thông mới mới, ánh đèn trong phòng vệ sinh sáng vừa phải, Lâm Mặc lúc này đã tắt trứng rung, Lưu Chương bây giờ cái gì cũng không quan tâm, một lòng chỉ muốn đem người trước mặt chơi đến không đi nổi. Lâm Mặc bám vào bồn cầu bên trên, quần lót bị kéo xuống treo ở trên đùi, quần lót màu trắng bị nước thấm ướt, nhẹ nhàng hạ cặp mông trắng mềm đầy thịt của mình xuống. Lưu Chương không nhịn được một lần nữa đưa ngón tay vào khuếch trương cho Lâm Mặc.

               Lâm Mặc cũng quên mình đã nhịn bao lâu, hai ngón tay của Lưu Chương đè ép ở trong cúc huyệt non mềm. Lâm Mặc bị đầu ngón tay Lưu Chương chơi bắn ra một tay đầy tinh dịch đậm đặc.

               Lưu Chương đưa dương vật cứng rắn phát đau cắm vào hậu huyệt ướt mềm của Lâm Mặc. Tay trái Lưu Chương ôm lấy vòng eo thon thả trắng nõn của Lâm Mặc lộ ra sau lớp áo, nắm chặt hai bên eo nhạt cảm không buông, tay phải giúp cậu lau sạch tinh dịch.

               Lưu Chương đem dương vật cắm vào hậu huyệt đang chảy nước của Lâm Mặc, hai mắt cậu rủ xuống, thấy mình bị anh hung hăng ra vào phía bên trong, ở bụng còn lờ mờ thấy được hình dáng to lớn của dương vật. Lưu Chương đột nhiên tăng nhanh tốc độ đâm rút khiến cho Lâm Mặc lần nữa mất khống chế mà kêu thành tiếng.

               Lúc còn ở trên tàu dương vật to lớn đã được Lâm Mặc phục vụ qua, Lưu Chương đối với việc dương vật vừa mới đi vào một chút không quá thỏa mãn, hai tay đẩy ra bờ mông ửng đỏ của cậu, đẩy một mạch tính khí vào mới thỏa mãn thở dài.

               Lưu Chương đỡ đỡ mắt kính, sờ môi dưới đang run rẩy của Lâm Mặc môi dưới, trêu chọc nói:

               "Lâm mực, em làm sao lại bắn trước rồi. . . Anh vẫn còn chưa bắn đâu."

               "Ưm ~ đã lâu như vậy rồi, Lưu Chương... Bụng em căng lắm rồi. . ."

               "Không phải em trước kia luôn muốn chơi "dã chiến" cùng với anh sao ?"

               "Vậy hãy để cho anh chơi em ở ở trạm xe này nhé. "

               "Thật sự rất thoải mái."





lời cuối mọi người có phải bị lừa rồi không 🥲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro