Ma Đao. [Kiếm Hiệp Cổ Long] Hồi 1>

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cổ Long

Ma Đao

Hồi 1

Mưa khói nam hồ, trên lầu yên vũ

Ngày hai mươi bốn tháng sáu, trên lầu Yên Vũ.

Ngày hôm ấy phát sinh một sự kiện mà nhìn qua cũng đã không đơn giản, nhưng hậu quả về sau vẫn hoàn toàn bất ngờ đối với Thẩm Thăng Y.

Nếu là người khác, gặp phải việc như vậy, chắc là đã rời khỏi chỗ ấy rồi, nhưng chàng không những can đảm hơn người, mà về tính tò mò thì còn thuộc loại nhất thiên hạ. Cho nên không những chàng ở lại, mà còn dính líu vào. Nhưng cho dù chàng không dính líu vào, thì bản thân sự việc cũng đã đủ dẫn tới một hậu quả.

Một hậu quả đáng sợ.

Lầu Yên Vũ ở Nam Hồ, cách huyện Gia Hưng hai dặm về phía nam, các nhánh sông đều tụ hội ở đó, cây biếc phía tây sáng đèn, cầu vồng bên bắc chiếu nước, nhà chài tụ họp, sau lưng là thành cao hàng trăm thước, lau lách xen dương liễu, hoa sen uốn lá xanh, là một nơi thắng cảnh, cũng là một nơi du ngoạn rất tốt.

Tới Gia Hưng rồi, dĩ nhiên Thẩm Thăng Y không quên tới Nam Hồ một chuyến.

Đây là lần thứ hai chàng tới Nam Hồ, lần đầu cách đây đã mười năm.

Lúc bấy giờ, chàng mới mười tám tuổi, đã đánh bại năm đại kiếm khách ở Giang Nam, lại đánh nhau một trận không phân thắng bại với Nhất Nộ Sát Long Thủ Tổ Kinh Hồng vẫn được tôn là Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Khách, thanh danh lừng lẫy có một không hai.

Thiếu niên đắc chí nên lần đầu tới Nam Hồ, tâm tình của chàng vui vẻ thế nào có thể đoán biết được. Lúc bấy giờ chàng thậm chí còn không biết thế nào là buồn rầu, thế nào là lo lắng.

Sau mười năm, đến ngày hôm nay, chàng tuy càng nổi danh, nhưng trong lòng đã ít nhiều thấy mỏi mệt.

Cảnh sắc Nam hồ vẫn cứ như vậy, chàng thuê một chiếc thuyền do một cô gái trẻ tuổi chèo. Cô gái mặc một bộ quần áo màu cánh sen, tóc búi, dáng vẻ tha thướt, chàng nhìn hồi lâu, bất giác nghĩ tới cô gái chèo thuyền mười năm trước đã gặp ở Nam hồ, nếu như hôm nay gặp nhau không biết đã trở thành một người như thế nào rồi, không biết có còn nhận ra chàng không.

Mười năm nữa, không biết cô gái mặc bộ quần áo màu cánh sen này ra sao ?

Trong lòng nghĩ ngợi, Thẩm Thăng Y bất giác nở một nụ cười buồn bã, bất kể thế nào, mười năm trước chàng cũng không có ý nghĩ này.

Ngày hai mươi bốn tháng sáu theo tục lệ là ngày sinh nhật hoa sen, hôm nay lẽ ra Nam hồ phải rất đông đúc ồn ào, nhưng tình hình thì ngược lại, trên hồ chỉ có vài chiếc thuyền nhỏ vãng lai.

Thẩm Thăng Y không hề để ý, đưa mắt nhìn ngắm phong cảnh chung quanh, một bầu rượu ngon, một đĩa ngó sen, thưởng thức một mình.

Lúc ấy đã gần giữa trưa, sắc trời u ám, một đám mây đen kéo tới, gió lớn nổi lên, một cơn mưa khói đổ xuống.

Lầu Yên Vũ giữa hồ mờ mịt trong mưa, cảnh sắc chung quanh giống như một bức tranh mờ mờ ảo ảo.

Thẩm Thăng Y thì không hề sầu, nhưng bất giác mơ màng nhìn ra, nâng một chén rượu hướng về lầu Yên Vũ, lẩm bẩm nói :

- "Mưa khói Nam hồ lầu Yên Vũ", quả là danh bất hư truyền.

Cô gái chèo thuyền cười một tiếng, tiếp t

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dktuan