Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lấy lại nhịp thở:"Kim ... hắn... hắn.."

Lam Thiên Phong: "Hắn làm sao?"
:"hắn chính là trêu chọc dã thú trong rừng khiến chúng nổi điên, hắn hiện tại đang bị đám dã thú làm kẹt ở vách tường trong rừng cạnh con suối.

Lam Thiên Phong, gật đầu nói họ trở về Cô Tô trước,rồi chạy vào trong rừng.Tới nơi,Kim Tử Dã tay chân bị thương kẹt ở trong vách tường,dã thú bên ngoài húc vào vách tạo thành khe nứt."Leng Keng.. " Lam Thiên Phong bịt chuông,Băng Tịch rút khỏi vỏ bay về phía đám thú chém chết mấy con,dã thú liên chuyển hướng tấn công Lam Thiên Phong.

Trong vách tường,nghe tiếng kiếm chém bên ngoài Kim Tử Dã mắt nhắm mắt mở nhìn ra,thấy y liền cười cười nhịn đau nói:"là ngươi à,thật tốt,nhưng nhiều dã thú như vậy, mình ngươi không thể diệt hết được,lên cứ mặc ta đi,không liên lũy ngươi."

Lam Thiên Phong tâm tình ổn định,tay càng siết chặt Băng Tịch,đi tới vách tường:"là bằng hữu, không thể bỏ mặc"

Kéo Kim Tử Dã ra khỏi vách tường băng bó,cõng về Cô Tô. Kim Tử Dã trên lưng lại nói: "lúc nãy ngươi nói chúng ta là bằng hữu phải không,nhưng trong Tàng Thư Các thấy ngươi nói chuyện lên ta thật muốn làm bằng hữu với ngươi,ngươi tự là gì?"

Lam Thiên Phong im lặng một lúc, mới nói: "ta gọi ngươi Lam Anh nhà?"
Lam Thiên Phong quay lại nhìn người trên lưng,Kim Tử Dã cười
:"vậy sau này ta gọi Lam Lãnh"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nam