Cô Thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sương Hoa Phất Tuyết đẫm lệ rơi,
Giáng Tai buông, cố nhân còn nhớ?
Tiếng trúc gõ nao lòng ai oán
Cô Thành nào mong nhắc lại:
Đời người yêu hận thoáng hợp tan.
Sơ tâm cứu thế có ai hay...
Lòng nhân mắt mù khó tận tường
Ôn nhu đối đãi tựa tri kỷ
Vận mệnh lại vô cùng tàn nhẫn.
Một ngày ta nhận lấy dối trá
Cứu thôn dân lại thành thảm sát...
Ruột gan đứt đoạn tự trách ai?
Nghiệp duyên trở thành sự day dứt
Khó mà tiếp tục khó chung đường.
Cớ sao thương hại đổi xuyên tim
Số mệnh Tinh Trần đầy lầm lỡ
Đổi lại câu sai không phải ngươi
Nói ta biết làm sao... thức tỉnh.
_☆杜黄小龟☆_ Cô Thành


https://www.youtube.com/watch?v=uzfpygGfVoQ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro