Đêm đông ngồi thắp đèn cô tịch
Tuyết lãng ánh lên khuôn mặt ai?
Nào nói ta đoạt xá hoàn hồn,
Di Lăng lão tổ lại hiện thế.
Đã đành... buông lời buộc tội ta,
Mở ra trận mưa máu gió tanh,
Khí phách thuở thiếu niên còn đâu...
Đại Phạn Sơn cùng người tương phùng
Khác phong mạo đứng trước ai?
Đàn Vong Cơ lặng thinh động tình,
Bao nhiêu lời khó nói nghẹn lại
Chỉ còn ánh mắt mãi không rời.
Từng hối tiếc năm tháng đã qua,
Thầm trách ta không bảo hộ người.
Chân tướng một thời dần hé mở
Mảnh trăng tròn chiếu lên gò má
Bóng hình quen thuộc trước mặt ta
Khó lòng dâng lên niềm xúc động.
Nguyện cùng người nối lại tiền duyên
Chấm dứt nỗi nhớ nhung đã lâu
Cùng người thoát ly khỏi thế tục
Phiêu bạt chân trời chỉ hai ta...
_§杜黄小龟§_ Cộng Tình
(Cảm hứng từ bài hát Ngô danh Tiện thế)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro