Thảo Mộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì ai tâm nhập ma chướng
Là ai đến chết không mai táng người
Lặng lẽ ngồi bên quan tài
Khẽ dịu dàng lau nhẹ khuôn mặt người.
Cười hắn tâm nhãn đui mù
Gieo gió gặt bão, không chốn dung thân
Nhưng vẫn đỏ hoe vành mắt
Mà đối với hắn buông bỏ phòng bị.
Là ai đưa kẹo đường cho
Bật cười vì một thiếu niên vô danh
Vì ai uống say ngàn chén
Vì ai tìm kiếm trăm phương nghìn kế
Vì ai cố thủ thành hoang
Vì ai học theo cử chỉ của hắn
Vì ai ngồi đến trời sáng
Tình cảm nơi tâm bắt đầu nảy nở
Chìm đắm vào trong ảo mộng
Chưa từng nghĩ đến trời giáng tai họa
Đến khi cầu xin tha thứ
Kéo dài hơi tàn, chấp niệm không buông
Cánh tay đứt lìa không quên
Vẫn xiết chặt viên kẹo đường nát ấy
Phải chăng còn nghe tiếng vọng
Tươi cười ấm áp người gọi A Dương
Huyết hải thâm thù tan biến
Tựa đêm lạnh lẽo ôm được mặt trời
Một đời cố chấp quật cường
Khăng khăng nắm giữ trái tim một người
Chỉ nguyện kiếp sau số phận
Cho người một đời vui vẻ an khang.
(_§杜黄小龟§_ Thảo Mộc_ Tiết Dương và Hiểu Tinh Trần)

https://www.youtube.com/watch?v=uk0MVBJtmJo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro