Mực nghiêng nét bút đề thơ
Họa thành tranh vẽ phong hoa.
Chợt thấy gió đông thổi lạnh,
Bóng dáng người xưa nơi đâu?
Từng thán vực sâu trước mặt,
Thâm tình chẳng thể nguôi ngoai.
Biệt ly người trong phút chốc,
Khó lòng hoài sự chờ mong.
Chính tà đôi ngã phân tranh
Dũng cảm theo bước chân người
Từng chống đối cả thiên hạ
Ta không hối hận khi ấy,
Cam tâm bảo vệ cho người.
Lời hẹn mong người đừng quên
Khắc ghi bóng hình thiếu niên
Ánh mắt, nụ cười khi ấy,
Vẫn mãi trong tâm trí ta.
Tuyệt không phụ tấm chân tình,
Vọng niệm có ngày gặp lại.
Cố nhân tấu một khúc nhạc
Cùng ta hòa nhịp cầm ca.
_ Đỗ Hoàng Rùa Con_
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro