Không hiểu tình yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên gốc: 不懂爱

Tác giả: 四毛八。

Thể loại: Đoản ngắn, ngọt ngào, cuộc sống thường ngày

CP: Mã Gia Kỳ x Đinh Trình Hâm

Edit: Âm thanh của cá nhỏ.

Không đảm bảo sát 100% so với nghĩa gốc.

Tất cả chỉ là trí tưởng tượng của tác giả. Không ghép vào người thật.

Truyện không phải bản gốc và chưa có sự cho phép của tác giả nên cảm phiền mọi người chỉ đọc thôi, không mang ra ngoài ạ.


00

"Đã lâu không gặp, sư đệ của Học viện huynh đệ*." Đinh Trình Hâm đến muộn, vừa gặp mặt đã trêu chọc Mã Gia Kỳ.

Học viện huynh đệ

Ý là Trung Hí với Bắc Ảnh là anh em đó =)))

Mã Gia Kỳ thấy người liền dâng trào ấm áp trong lòng, cũng không thèm để ý xung quanh, chỉ biết kéo người vào trong ngực.

Dính lấy nhau một hồi, Đinh Trình Hâm nhớ ra hôm nay là ngày phát sóng "Bài hát của chúng ta", vội vàng gọi mọi người tụ tập cùng xem.

Mã Gia Kỳ xấu hổ không biết giấu mặt đi đâu, muốn tìm đại một lí do bỏ trốn, lại bị Đinh Trình Hâm cứng rắn đè lại.

Đến phân đoạn phỏng vấn

Mã Gia Kỳ: "Chính là cảm giác rất nhu tình đi, nhưng thật ra tôi cũng không hiểu về tình yêu lắm."

Lời này vừa nói ra, các em trai ai nấy đều ồn ào, Hạ lão sư bắt đầu trước: "Ồ ~ Mã Ca không hiểu tình yêu nha."

"A ~ Thật thế sao, Mã Ca?" Lưu Diệu Văn lướt qua Đinh Trình Hâm nhìn về phía Mã Gia Kỳ.

"Mã Ca không hiểu tình yêu kìa, anh nghĩ thế nào Đinh Ca?" Tiểu Tống lão sư lặng lẽ giết hại.

Vẻ mặt người trong cuộc không có gì thay đổi, thậm chí khóe miệng vẫn nhếch lên, Mã Gia Kỳ nhìn Đinh Trình Hâm, đầu óc nhanh chóng xoay mòng mòng, làm sao bây giờ làm sao bây giờ, dỗ thế nào đây???

Đinh Trình Hâm vắt chéo chân, không nhanh không chậm nói: "Để anh chống mắt xem."

Tiểu hồ ly dịu dàng cười, khoanh chân dựa vào sô pha, miệng cắn ngón tay cái, đáy mắt không có cảm xúc gì, chỉ có ý cười tràn ngập như cũ.

Trong lòng Đinh Trình Hâm cũng không vì những lời này của Mã Gia Kỳ mà tức giận, ngược lại lúc nhìn Mã Gia Kỳ còn khơi gợi rất nhiều hồi ức.

Mã Gia Kỳ không hiểu tình yêu sao?

01

Ban đầu khi hai người mới xác định ở cùng một chỗ, Đinh Trình Hâm có chút không quen, không phải cái gì cũng nói với Mã Gia Kỳ, có chuyện luôn thích tự mình gánh vác trước.

Bởi vì thường xuyên tập nhảy, cho nên va chạm là khó tránh khỏi, Đinh Trình Hâm khi luyện tiết mục solo không được ổn định, đem chân đập đến sưng phù.

"Ai..." Đinh Trình Hâm nhìn mắt cá chân sưng lên, thử đi một chút, hình như vẫn có thể, định bôi thuốc trước, về nhà uống thuốc sau, qua vài ngày chắc là khỏi rồi.

Vừa về đến nhà, Mã Gia Kỳ liền nhìn ra manh mối, tư thế đi đường của Đinh Trình Hâm rõ ràng không đúng.

Sau khi tra hỏi, quả nhiên bị thương rồi, Mã Gia Kỳ vừa đau lòng vừa sốt ruột, ôm người trở về phòng.

Lại qua một lúc, không biết lấy viên đá từ đâu ra, chườm lạnh cho Đinh Trình Hâm, Mã Gia Kỳ vẫn không nói lời nào, chỉ là hơi bĩu môi, ánh mắt cũng ươn ướt.

"Sau này có việc gì phải nói với tớ." Mã Gia Kỳ nhìn Đinh Trình Hâm, nghiêm túc nói, là câu mệnh lệnh, không cho từ chối.

Đinh Trình Hâm tựa đầu lên vai Mã Gia Kỳ: "Được, sau này cái gì cũng nói cho cậu biết, Mã lão sư không cần lo lắng nha ~"

Sau đó, trong phòng Mã Gia Kỳ có thêm một cái tủ lạnh nhỏ, không có tác dụng gì khác, chỉ chuyên để đông đá.

Các em trai phàn nàn vô số lần rằng Mã Gia Kỳ không biết tận dụng, Mã Gia Kỳ vẫn kiên trì như cũ.

02

Đinh Trình Hâm thích vẽ tranh, lớn nhỏ khác nhau, kiểu gì cũng có, bày khắp nơi trong phòng ngủ.

Mã Gia Kỳ lại cực kỳ thích, sau đó đặc biệt thu dọn một gian phòng nhỏ, cho Đinh Trình Hâm vẽ tranh, còn cầm điện thoại không ngừng chụp.

Mãi cho đến sau này Đinh Trình Hâm trong lúc vô tình nhìn thấy điện thoại của Mã Gia Kỳ, bên trong tranh của Đinh Trình Hâm chiếm hơn phân nửa, hơn nữa mỗi một bức đều có ghi chú.

Đại khái chính là thời gian, địa điểm, cùng với những lời khen ngợi ngốc nghếch của Mã Gia Kỳ.

"Hoàng hôn A Trình vẽ thật đẹp, muốn cùng A Trình ngắm thật nhiều cảnh hoàng hôn."

"Quả nhiên, Đinh lão sư nhà chúng ta chính là họa sĩ tâm hồn*."

Họa sĩ tâm hồn

Ngôn ngữ mạng, nghĩa là bức tranh rất trừu tượng, nhưng lại giống đối tượng được vẽ đến kì lạ, gọi đùa là những người thổi cả tâm hồn vào bức tranh.

"Đinh Nhi hôm nay vẽ một nhân vật, lần sau muốn cậu ấy vẽ mình."

Những câu chữ nhỏ nhặt từng chút từng chút một, lấp đầy trái tim Đinh Trình Hâm.

Mã Gia Kỳ đến nay vẫn chưa hiểu, vì sao ngày đó sau khi tắm rửa ra ngoài lại nhận được một nụ hôn thật lớn.

03

Xa cách là vấn đề mà các cặp đôi dù không muốn vẫn phải đối mặt.

Nhưng đối với Đinh Trình Hâm mà nói, cậu không cảm thấy quá khó khăn, ngoại trừ không thể chân chính chạm vào Mã Gia Kỳ, Mã Gia Kỳ gần như vẫn luôn ở bên cạnh cậu.

Quần áo là cùng một kiểu, ốp điện thoại là cùng một loại, ngay cả đồ vệ sinh cá nhân cũng là cùng một mùi hương.

Đương nhiên quan trọng nhất là, Mã Gia Kỳ chỉ cần rảnh rỗi nhất định sẽ cùng cậu gọi video, rõ ràng bận rộn như vậy, chính là phải dành ra chút thời gian nói chuyện phiếm với Đinh Trình Hâm, tất cả mọi chuyện đều sẽ chia sẻ với cậu.

Người yêu bạn, không bao giờ lôi không có thời gian ra làm cái cớ.

Cho nên Đinh Trình Hâm cảm thấy Mã Gia Kỳ vẫn luôn ở đó, bên cạnh cậu, sự xuất hiện của Mã Gia Kỳ khiến Đinh Trình Hâm không còn sợ hãi chia li như trước.

04

Cuối cùng cũng xem xong chương trình, mọi người biết điều giải tán, sân khấu dành lại cho Mã Ca.

Mã Gia Kỳ kéo tay Đinh Trình Hâm: "A Trình, tớ nói như vậy không phải có ý là không yêu cậu. Lúc đó tớ..."

"Được rồi~" Đinh Trình Hâm nhéo nhéo lỗ tai Mã Gia Kỳ, "Tớ hiểu hết, về phần tình yêu, tuy rằng cậu không nói, nhưng cậu đã dùng hành động để chứng minh, Mã lão sư, Đinh lão sư cũng rất yêu cậu."

Ánh mắt Mã Gia Kỳ mang theo tình yêu, lưu luyến dịu dàng, lập tức kéo Đinh Trình Hâm lại, ôm vào trong lòng, ngửi ngửi cần cổ Đinh Trình Hâm, ừm, giống mùi của mình.

"A Trình, tớ sẽ tiếp tục yêu cậu."

Mã Gia Kỳ không hiểu tình yêu sao?

Hắn càng hiểu làm thế nào yêu Đinh Trình Hâm.

end.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro