Chương 15 - 16 - 17: Ma bướm ngoại thiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Nghi thức quyến rũ của bộ tộc ma bướm hoa lệ mà long trọng chấm dứt xong, con bướm sặc sỡ đẹp nhất tro tộc nhìn bóng dáng của Tô Tử Duyệt cùng Tố Điệp rời đi căm giận thu hồi cánh tay đã đưa ra mời Tô Tử Duyệt lúc nãy, trên mặt kiều mỵ thanh tú lộ ra vẻ ko cam lòng. Hắn là ma bướm xuất sắc nhất tro bộ tộc, địa vị cũng ko khác gì là thủ lĩnh, nhưng nữ nhân đó cư nhiên lựa chọn Tố Điệp mà ko phải chính mình. Tuy rằng chung quanh cũng ko có ai nói gì, nhưng mà con bướm sặc sỡ kia vẫn là cảm thấy bị vũ nhục trắng trợn.

Bướm sặc sỡ xoay người phẫn hận bỏ đi, hàm răng tuyết trắng đem cánh môi ửng đỏ cắn cơ hồ muốn chảy máu. Bướm sặc sỡ 1 bên rối rắm, 1 bên hướng phương hướng tổ của mình bay đi. Ở thời điểm bay qua ven hồ, hắn ngoài ý muốn phát hiện bên hồ1 nhân loại đang nằm trên đống cỏ. Do dự 1 chút, bướm sặc sỡ vẫn là đáp xuống tìm tòi đến tột cùng là cái gì.

Đó là 1 nữ tử nhân loại, trên thân phủ quần áo bướm sặc sỡ chưa từng gặp qua, giờ phút này hơi nghiêng mặt nằm trên cỏ, tựa hồ là hôn mê. Bướm sặc sỡ sát lại gần cẩn thận ngửi, đây là 1 nữ nhân có thân thể phát dục hoàn toàn thành thục, nhưng là theo nàng trên thân ngửi thấy ko có mùi ma quỷ nào khác, này chứng tỏ nàng ko phải nữ tử từ chỗ Ma vương đưa tới. Vậy nàng làm sao vào được Ma đô?

Bướm sặc sỡ biết giờ phút này biện pháp xử lý tốt nhất là đem nàng giao cho Ma vương, nhưng hắn do dự rất lâu làm 1 cái quyết định liền chính hắn cũng ko thể tin được. Hắn nhìn khắp nơi, thấy chung quanh ko có ma quỷ nào khác, hắn bế lên nữ tử hôn mê, bay nhanh tới tổ của mình.

Bướm sặc sỡ ko biết chính mình vì cái gì muốn làm như thế, chỉ là phía trước thấy Tô Tử Duyệt xem cũng ko có liếc mắt nhìn mình 1 cái liền lựa chọn Tố Điệp cảnh tượng này ko ngừng mà hiện lên ở tro đầu của hắn. Ko có cạnh tranh công bằng, cứ như vậy giữ lấy nàng, ko cho nàng cơ hội lựa chọn người khác. Nghĩ đến đây, bướm sặc sỡ ôm chặt nữ tử tro lòng, đem nữ nhân này chỉ thuộc về 1 mình hắn. Tuy rằng nếu sự tình bại lộ, chính mình sẽ bị trừng phạt rất nghiêm trọng, nhưng là hắn cũng ko hối hận.

Bướm sặc sỡ đem nữ tử nhân loại phóng tới trên nệm rơm, đẩy ra nàng hỗn độn tóc dài, nghiêng đầu đánh giá nữ nhân sắp sửa trở thành bạn lữ của mình. Nàng bộ dạng rất bình thường, cùng bộ tộc ma bướm bọn hắn so sánh thì đó là cách biệt 1 trời 1 vực, nhưng là so với nữ nhân lựa chọn Tố Điệp đẹp hơn nhiều. Bướm sặc sỡ đem mũi để sát vào nữ nhân đó, nhẹ nhàng để lại nụ hôn, hương vị của nàng rất dễ chịu, là 1 loại hơi thở mang hương vị ngọt ngào chính mình chưa từng có ngửi qua.

Thừa dịp nàng còn ko có tỉnh lại, bướm sặc sỡ đi ra hái rất nhiều dã quả tươi sạch cùng bó lớn hoa tươi đặt ở chung quanh đệm, rồi mới an vị ở 1 bên im lặng cấp nàng tỉnh lại.

Qua 1 thời gian rất lâu, đến nỗi bướm sặc sỡ cơ hồ cho rằng nàng sẽ ko tỉnh lại nữa, nữ nhân đó mới từ từ tỉnh lại. Nàng mờ mịt nhìn hoàn cảnh chung quanh lạ lẫm, cuối cùng ánh mắt dừng ở trên thân bướm sặc sỡ. Bướm sặc sỡ thấy nàng sau khi nhìn thấy chính mình, ánh mắt đột nhiên trở nên kinh diễm đứng lên. Hắn thập phần tự tin cười cầm lấy 1 dã quả đưa đến bên miệng nàng, ý bảo nàng ăn đi.

Vậy mà nữ tử háo sắc lăng lăng nhìn bướm sặc sỡ rất lâu rồi mới mở miệng hỏi- Ta nhất định là đang nằm mơ! Ngươi là tiên tử sao? Hay là yêu tinh?

Bướm sặc sỡ cười lắc lắc đầu, chính mình chỉ là ma quỷ, ko thể nào phát ra ngôn ngữ của loài người chỉ biết ngôn ngữ của loài bướm, cho nên bướm sặc sỡ ko có biện pháp nói với nàng.

Thấy hắn ko đáp, vậy là nữ tử chủ quan cho hắn về làm yêu tinh, bởi vì hắn diện mạo thật sự là quá mức yêu diễm, mà tiên tử phải nên thanh thuần tao nhã. Sợ chính mình dọa chạy bướm yêu tinh xinh đẹp trước mặt này, nàng thật cẩn thận hỏi- Ngươi bộ dạng thật là đẹp, ta cho tới bây giờ chưa gặp qua người nào tựa ngươi như thế xinh đẹp, ngươi là nam hay là nữ?

Bướm sặc sỡ ko biết làm sao kéo tay nàng, mang nàng sờ về phía khố hạ của mình. Nàng bàn tay mềm mại vừa mới đụng tới hạ thân bướm sặc sỡ, liền "Sưu" 1 chút rụt trở về. Bướm sặc sỡ ko khỏi cảm thấy có chút tiếc nuối.

Tuy rằng chỉ là như vậy nhẹ nhàng đụng chạm, nàng cũng cảm giác được hắn khố hạ nổi lên nguyên 1 chỗ. Nàng xấu hổ nói- Ngươi nói cho ta là được a, ko cần chứng minh- Nói xong nàng vươn tay phải làm ra tư thế, bắt tay nói- Còn chưa giới thiệu, ta gọi là Toàn Ái, còn ngươi?

Bướm sặc sỡ ko hiểu lễ tiết nhân loại, hắn kinh ngạc nhìn Toàn Ái đang dùng tay giơ về phía mình, chính mình cũng từng giống như vậy đưa tay cấp nữ nhân đó, nhưng là nàng liền xem cũng ko có xem. Hắn lại nhìn về phía nữ nhân mỉm cười trước mặt này, chính mình cái gì cũng ko có cho nàng, thậm chí còn chưa cho nàng xem cánh của mình, nàng căn bản ko biết nơi này còn có rất nhiều đồng loại của hắn, có lẽ nàng có thể gặp phải 1 con bướm khác càng hợp ý hơn, có lẽ nàng cũng cùng nữ nhân đó giống nhau, thích loại bướm thuần sắc. Nghĩ đến đây, bướm sặc sỡ tro lòng đau xót.

Toàn Ái tay giơ ra cả nửa ngày trời ko có được đáp lại, nàng có chút xấu hổ muốn thu hồi tay. Bướm sặc sỡ thấy nàng muốn đem tay thu hồi, lập tức cầm, vậy mềm mại mà lại ấm áp xúc cảm làm cho hắn ko bao giờ muốn buông ra bàn tay nhỏ bé chủ động giơ lên với hắn nữa.

_ Ngươi tên gì?- Toàn Ái hỏi lại.

Bướm sặc sỡ lắc lắc đầu, hắn ko có tên, bộ tộc ma bướm bọn hắn đều là dùng mùi phân biệt lẫn nhau, càng ko cần tên.

_ Ngươi ko phải ko có tên chứ?- Toàn Ái cười nói, lại ko ngờ rằng vị yêu tinh mỹ tột đỉnh trước mặt này cư nhiên còn thật sự gật gật đầu, Toàn Ái có chút xấu hổ, nói- Chúng ta nhân loại ai cũng có tên của mình, tồn tại giống như là danh hiệu. Khả năng chế độ của yêu tinh các ngươi cùng chúng ta ko giống nhau, nếu ko ta giúp ngươi lấy 1 danh hiệu nhân loại?

Bướm sặc sỡ vui vẻ gật đầu.

Toàn Ái nhìn cánh xinh đẹp của hắn nói- Vậy kêu Cẩm Tú nha?

Bướm sặc sỡ gật gật đầu, vui vẻ cười rồi mới đem nàng tiến vào tro lòng. Hắn thật cao hứng vì Toàn Ái đã cho hắn 1 cái tên, đây là chứng minh nàng đem hắn trở thành đồng bạn tốt nhất, cũng thuyết minh nàng đã tiếp nhận hắn.

Toàn Ái thì thào nói- Ta nhất định là đang nằm mơ, bằng ko sao vậy sẽ có loại diễm gặp này.

Cẩm Tú lắc lắc đầu.

Toàn Ái biến sắc, vội hỏi- Cái gì? Đây là sự thật? Ta ko phải đang nằm mơ? Ta làm sao mới có thể trở về?

Cẩm Tú nguyên bản ôn nhu tươi cười, sau khi nghe thấy lời của nàng lập tức biến mất vô tung vô ảnh. Hắn dùng ánh mắt phức tạp nhìn Toàn Ái, nếu đã muốn lựa chọn chính mình, lại vì cái gì muốn rời khỏi? Hắn ko tin nàng cũng như nữ nhân đó giống nhau ko có mắt! Cẩm Tú vứt bỏ hình tượng con bướm tao nhã trước giờ, thô bạo đem Toàn Ái đè xuống đệm rơm, điên cuồng hôn lên cánh môi mềm mại của nàng.

_ Ngô... buông ra... ngươi nhanh chóng buông ra... ngô...- Toàn Ái ở dưới thân hắn ra sức giãy dụa suy nghĩ muốn đẩy hắn ra, của nàng giãy dụa hoàn toàn ngược lại, hạ thân mấy lần ma sát đến Cẩm Tú dưới thân gậy thịt. Vậy nguyên bản đang tro giai đoạn ngủ đông gậy thịt, giờ phút này đã muốn ngẩng đầu ưỡn ngực đứng lên, đem "Váy" Cẩm Tú đỉnh lên.

Hắn từ tro đệm cỏ rút ra 1 sợi dây thừng lớn được tết từ mềm dẻo cỏ, đem đôi tay Toàn Ái buộc ở trên đầu nàng, rồi mới thô bạo vạch tìm quần áo của nàng. Cẩm Tú ở dưới tình huống hạ thể của Toàn Ái hoàn toàn ko có ướt át liền thô bạo vọt vào vậy gấp trí mà lại can thiệp tro dũng đạo.

_ Đau ── – Vậy kiểu xé rách đau đớn làm cho Toàn Ái hoàn toàn hét lớn, nước mắt khuất nhục đẩm ướt 2 má. Nàng ko vì sao cái con bướm này vừa rồi còn đang hảo hảo mà, sao đột nhiên thay đổi tính tình.

Hương vị máu tươi đổi trở về lý trí Cẩm Tú, đồng thời cũng làm cho hắn rõ ràng chuyện vì sao nàng trên thân còn có cổ hương vị ngọt ngào này, đó là hương thơm của trinh nữ. Hắn cắn môi, hối hận chính mình sao có thể ko khống chế đối nàng làm ra loại sự tình này. Từ lúc hắn vụng trộm mang nàng trở về, đến thô bạo giữ lấy, như vậy chính mình, liền Cẩm Tú cũng cảm thấy xa lạ.

Cẩm Tú dùng râu huých đụng trán Toàn Ái, ko biết nên thế nào vãn hồi sự tình chính mình vừa rồi sở làm.  

  Cẩm Tú vội vàng theo mùi vị của Toàn Ái ở tro rừng cấm đi qua, hoàn toàn ko để ý chính mình cánh xinh đẹp đã muốn bị nhánh cây làm bị thương vô số chỗ. Làm Cẩm Tú tìm được Toàn Ái thời điểm, nàng đã bị 1 đám ma quỷ đẩy vào tro góc, nàng sao cũng ko thể ngờ rằng Cẩm Tú hội như thế nhanh chóng tới cứu chính mình, nước mắt nháy mắt chảy xuống ướt cả khuôn mặt, hét lớn gọi- Cẩm Tú!

Toàn Ái tiếng la rất nhanh đem vậy mấy đầu ma thú đem lực chú ý dẫn đến trên thân Cẩm Tú. Bọn hắn chia thành 2 tổ 1 tổ vây quanh Toàn Ái, 1 tổ khác tấn công về phía Cẩm Tú.

Bộ tộc ma bướm luôn luôn hòa bình, cũng ko thiện chiến, cho nên gặp loại tình huống lấy 1 địch chúng này, Cẩm Tú ứng chiến cũng tương đương mất sức. Chỉ chốc lát công phu Cẩm Tú đã bị lợi trảo ma thú cào bị thương rất nhiều chỗ, nhưng hắn cũng thành công lược ngã 2 đầu ma thú.

Huyết vị đưa tới càng nhiều ma thú, hắn rất nhanh liền lâm vào tro khổ chiến.

Tro rừng cấm dày đặc mùi máu tươi dần dần bay xa khắp nơi, động tĩnh làm kinh động ngay tại cách đó ko xa Mẫn Mặc. Mẫn Mặc vốn là sau khi thấy Tố Điệp cùng Tô Tử Duyệt thân thiết tâm tình khó chịu, tại đây phụ cận chậm rãi đi, cũng ko biết đâu ra tràn ngập mùi màu tươi này. Mẫn Mặc đuổi tới cấm rừng, tro 3 chiêu đã đánh chạy 1 đám dã thú tro rừng này, cứu được thôi thóp Cẩm Tú cùng Toàn Ái.

Toàn Ái kiểm tra miệng vết thương trên thân Cẩm Tú, rơi nước mắt tự trách. Nếu ko phải chính mình, Cẩm Tú cũng sẽ ko bị thương thành như vậy.

Cẩm Tú rất lo lắng sẽ bị Ma vương hỏi đến vấn đề chính mình làm sao tư tàng 1 cái nữ nhân, hoàn toàn ko có tâm tư xử lý miệng vết thương trên thân chính mình.

Cuối cùng vẫn là Mẫn Mặc trước hết mở miệng hỏi- Nữ nhân, ngươi làm sao đến nơi này?

Toàn Ái có chút sợ hãi nam nhân trước mặt này, nàng vừa mới thấy Mẫn Mặc khởi xướng uy phong bộ dáng, tro ba chiêu đã đem là đó quái thú hung mãnh giải quyết rớt, hiện tại hắn trên thân còn dính lục sắc chất lỏng. Nàng có chút cố kỵ trốn phía sau Cẩm Tú, nhanh nói- Ta cũng ko biết, tỉnh lại đã thấy ở đây.

Mẫn Mặc nghe xong, nheo lại đôi mắt nhìn Cẩm Tú.

Cẩm Tú ko dấu vết đem Toàn Ái dấu ở phía sau cánh, hắn biết sự tình đến hôm nay tình trạng đã ko thể nào giấu giếm được, liền đem nhặt được Toàn Ái quá trình nói ra hết. Mẫn Mặc là Ma vương, tự nhiên có thể nghe hiểu ngôn ngữ bộ tộc ma bướm, Cẩm Tú cuối cùng nói- Cẩm Tú phạm vào sai, tự nhiên phải chịu phạt, mong rằng Ma vương khai ân buông tha Toàn Ái. Nàng vốn là ngoài ý muốn rơi vào Ma đô, ko nên cùng là đó nữ nhân vận mệnh giống nhau. Cầu Ma vương buông tha Toàn Ái, Cẩm Tú mặc cho Ma vương xử trí.

Nghe xong lời nói Cẩm Tú, Mẫn Mặc ánh mắt trở nên càng thêm sâu trầm. Cách 1 lúc lâu sau hắn mới nói- Ngươi có bằng lòng thề rằng bộ tộc ma bướm từ nay về sau nguyện trung thành với ta? Sau này bộ tộc ma bướm chế tác mật hoa đều toàn bộ phải giao cho ta?

Cẩm Tú tự hỏi thật lâu, cuối cùng mới chung quy hạ quyết tâm. Hắn hít sâu 1 hơi, đi đến trước mặt Mẫn Mặc quỳ xuống, tuyên thệ nói- Ta lấy danh hiệu thủ lĩnh bộ tộc ma bướm thề, theo giờ khắc bắt đầu này, ta bộ tộc ma bướm vĩnh viễn nguyện trung thành Ma vương Mẫn Mặc, đến chết ko du. Nếu vi này thề, bộ tộc ma bướm cam chịu họa diệt vong.

Mẫn Mặc dùng tay phải đỉnh ở trán Cẩm Tú một chút, nói- Đứng dậy đi, dũng sĩ trung thành của ta. Ngươi nếu đã đáp ứng nguyện trung thành ta, ta cũng ko làm khó dễ ngươi. Nhanh chóng làm cho nữ nhân này sinh hạ hài tử của ngươi, sau đó, ta sẽ đưa nàng trở về- Ma bướm bộ tộc tuy rằng luôn luôn yêu thích hòa bình, kp có manh mối gì phản loạn, nhưng là cùng Mẫn Mặc đồng dạng thân là ma quỷ cao đẳng, huống hồ tộc nhân phần đông, này đối Mẫn Mặc mà nói thủy chung là cái uy hiếp. Nay Cẩm Tú đồng ý thề nguyện trung thành, nhưng thật ra đối với hắn là hạ xuống tâm bệnh.

Cẩm Tú cắn môi dưới, nhìn Mẫn Mặc rời khỏi. Mới bạn cũ thay, mới đi vào, cũ ngã xuống, đây là Ma đô thủy chung ko thay đổi quy luật. Duy nhất ngoại lệ chính là thần tích xuất hiện, mà hắn, có thể nhìn thấy cái thần tích đó tro truyền thuyết sao? Cẩm Tú đem ánh mắt dừng ở trên thân Toàn Ái, vậy ánh mắt bao hàm thiên ngôn vạn ngữ.

Sau khi trở lại hốc cây, Toàn Ái cẩn thận vì Cẩm Tú xử lý miệng vết thương, ở trên miệng vết thương tô lên loại chất lỏng Cẩm Tú lần trước tìm về. Cẩm Tú yên lặng theo nàng xắp đặt, tâm tình của hắn rất trầm trọng. Chính mình vừa rồi đưa ra lời thề liền ý tứ hàm xúc đem tộc nhân sinh tử giao đến tro tay Mẫn Mặc, chính là Mẫn Mặc muốn bọn hắn chết, vậy cũng chỉ là 1 câu liền kết thúc. Mà thiện lương tộc nhân, có thể hội tha thứ cho sự ích kỷ lần này của mình.

Toàn Ái thấy râu trên trán hắn vô lực rủ, nghĩ đến cùng vừa rồi gặp phải người rất hung đó có liên quan chặt chẽ. Nàng nhìn ra được bọn hắn tro lúc đó làm giao dịch, lại ko biết nội dung giao dịch, cũng ko biết nên thế nào an ủi hắn. Nàng suy nghĩ 1 chút, nói- Cẩm Tú, đa tạ ngươi đã cứu ta, ta sau này ko bao giờ hội chạy loạn nữa, liền ngoan ngoãn ở lại chỗ này chờ ngươi.

Cẩm Tú đem nàng áp đảo ở cỏ điếm thượng, thâm trầm hôn môi của nàng. 1 bàn tay ko rãnh rỗi liền tham lam mò xuống dưới thân của Toàn Ái, nhẹ nhàng đùa vậy non mềm cánh môi.

Toàn Ái nhỏ bé từ chối 1 chút, nói- Ngươi trên thân còn bị thương, nếu ko đợi thêm 2 ngày đi?- Cẩm Tú nghe xong ko có phản ứng gì, vẫn như cũ ko có dừng lại động tác trên tay. Toàn Ái thấy hắn này gấ gáp bộ dáng cũng ko có cách nào, chỉ có thể thật cẩn thận tận lực ko chạm vào chỗ hắn bị thương.

Lúc này đây, Cẩm Tú dùng động tác ôn nhu nhất bù lại khuyết điểm lần trước.

Ở Cẩm Tú cố gắng cày cấy hạ, Toàn Ái rất nhanh liền mang thai. Cẩm Tú toàn tâm toàn ý sờ Toàn Ái dần dần nổi lên bụng, vừa hỉ vừa sầu. Hắn có thể cảm nhận được lực sinh mệnh của mình đang trôi qua nhanh chóng, Cẩm Tú hợp lại cuối cùng ma lực cường chống đỡ chờ đợi tới lúc Toàn Ái sinh sản, hắn thừa dịp tro khoảng thời gian này bố trí tốt lắm phòng sinh của nàng. Chỉ chờ đứa nhỏ ra đời, chính mình có thể an tâm ly khai.

Toàn Ái cũng phát hiện đến hắn dạo này có chút ko thích hợp, nhưng chỉ cho rằng hắn bị "Hội chứng tiền sản sắp lên chức bố" cho nên thường xuyên an ủi hắn, hơn nữa còn trước mặt hắn cam đoan chính mình cùng cục cưng đều sẽ bình an.

Mỗi khi nghe được Toàn Ái nói như vậy, Cẩm Tú luôn ko biết làm sao cười khổ, đem nàng gắt gao ôm vào tro lòng.

Chung quy đến ngày Toàn Ái sanh, Cẩm Tú cường chống đỡ nhìn thấy cục cưng theo hạ thể Toàn Ái trượt đi ra, đưa hắn phóng đến 1 cái niệm cỏ đặc biệt chuẩn bị cực kỳ mềm mại. Cuối cùng nhẹ hôn 1 cái còn đang mệt ngủ Toàn Ái, nữa lưu luyến liếc mắt 1 cái nhìn lần cuối hốc cây nhỏ chính mình vẫn ở, cuối cùng bay tới trên 1 nhánh cây, dựa ở trên đó chờ đợi thời khắc cuối cùng đã đến.

Lúc Toàn Ái tỉnh lại, phát hiện tro phòng liền thừa chính mình 1 người. Nàng khởi động bủn rủn thân mình, vừa mới đứng dậy, chỉ thấy có người theo cái động khẩu chui tiến vào, là người đã ở tro rừng cấm cứu mình cùng Cẩm Tú.

_ Theo ta đi ra, ta đưa ngươi hồi thế giới của ngươi- Mẫn Mặc mặt ko chút thay đổi nói.

1 cỗ có thể về nhà cảm giác vui sướng nháy mắt nảy lên tro lòng Toàn Ái, nhưng là rất nhanh nàng liền nghĩ đến Cẩm Tú, hỏi- Còn Cẩm Tú?

_ Cẩm Tú?

_ Chính là con bướm kia, trượng phu của ta- Toàn Ái nói ra ko chút do dự.

Mẫn Mặc bởi vì Toàn Ái dùng từ như vậy thâm trầm nhìn nàng 1 cái, rồi mới nói- Đã chết, nằm ở bên ngoài, ko tin chính ngươi nhìn.

Toàn Ái chấn động, sự tình tới rất đột nhiên, phía trước đều là hảo hảo mà, sao vậy liền... nàng thật sự ko tiếp thụ được chuyện này, lao ra khỏi hốc cây, quả nhiên thấy Cẩm Tú dựa ở trên nhánh cây bên cạnh sớm ko có hơi thở.

Nàng cố sức đưa thi thể hắn chuyển về tro phòng, đặt ở trên đệm cỏ. Nắm bàn tay lạnh lẽo của hắn, nước mắt ko tiếng động chảy xuống. Này đôi tay ngay tại vừa rồi vẫn còn ấm, trên mặt còn có chính mình bởi vì đau đớn cào ra dấu vết. Qua lại từng tí nháy mắt nảy lên tro lòng, nàng nhớ đến mới gặp mặt hắn thời điểm còn kinh diễm, nhớ đến hắn nhốt thời điểm chính mình quyết tuyệt, nhớ đến hắn lúc tới cứu thời điểm chính mình ko còn cảm thấy sợ, nhớ đến hắn vì chính mình buông tha cho tôn nghiêm thời điểm thống khổ, nhớ đến lúc biết được nàng mang thai liền vui sướng...

Nguyên lai ở tro bất tri bất giác bọn hắn tro lúc đó đã muốn có như thế nhiều thứ để nhớ lại.

_ Ngươi làm sao có thể bỏ lại ta 1 người chứ? Ta sau này làm sao đây?- Toàn Ái dịu dàng vuốt ve hắn tinh xảo khuôn mặt, nước mắt chảy ra.

_ Đi thôi- Mẫn Mặc thúc giục nói.

Toàn Ái ko đáp.

_ Ta đây liền coi như ngươi buông tha quyền lợi trở về?

Toàn Ái vẫn như cũ ko đáp, trầm tẩm ở tro thống khổ nàng căn bản ko có chú ý tới Mẫn Mặc nói cái gì.

Mẫn Mặc khóe môi khẽ nhếch, lộ ra 1 cái thần bí tươi cười, ko tiếng động lui ra ngoài. Cái con bướm hoa hoét này vận khí thật đúng là ko phải bình thường hảo, hắn như vậy cảm thán.

Toàn Ái khóc đã lâu, hoảng hốt cảm thấy vậy đã muốn lạnh lẽo thi thể tựa hồ giật giật. Nàng cảm thấy chính mình là quá đau khổ rồi, mới sinh ra ảo giác. Ngay tại nàng nghi hoặc thời điểm, Cẩm Tú chậm rãi mở đôi mắt- Nguyên lai ta ko chết...- Hắn nói.

Toàn Ái nước mắt rơi càng hung, khóc nói- Ta nói ngươi sao vậy hội bỏ lại ta cùng cục cưng? Vừa rồi cái người trông hung dữ đó chạy tới nói ngươi đã chết, thật sự là làm ta sợ muốn chết...

Cẩm Tú lau nước mắt của nàng, nói- Đừng khóc, cục cưng thấy sẽ cười ngươi.

Toàn Ái đột nhiên ngẩn ra, cả kinh nói- Ngươi nói chuyện! Ta nghe được ngươi nói chuyện!

_ Phải ko? Vậy thật sự là quá tốt- 1 cái thanh âm ở tro đầu Toàn Ái vang lên, vậy thanh âm ôn nhu mà thấp trầm, liền cùng nàng tro tưởng tượng giống nhau như đúc, giống như nàng sớm biết của hắn thanh âm là như thế này giống nhau.

_ Này rốt cuộc là chuyện gì? Ngươi nên hảo hảo nói cho ta nghe 1 chút, phải nói từ đầu, ta ko hiểu gì hết!- Nàng lau 1 phen nước mắt nói.

_ Yên tâm, chúng ta có thời gian cả đời...

Hiếm có thần tích, đến từ nước mắt tình nhân, như cam lộ kéo dài sinh mệnh.

── Kết thúc ──

_ Cục cưng, cục cưng, ngươi, ngươi có cái gì muốn nói thì cứ hảo hảo mà nói? Ngươi... có thể hay ko trước theo trên đùi ma ma bò xuống?- Toàn Ái liều mạng khắc chế làm cho chính mình thanh âm ko cần run quá lợi hại, nàng có điểm cố kỵ nhìn đi ở trên đùi chính mình, so với cánh tay chính mình còn lớn còn thô hơn vừa trườn vừa uốn éo to lớn sâu lông.

Tuy rằng là chính mình cục cưng, nhưng nàng vẫn là ko thể chịu đựng được loại xúc cảm ở chính mình trên thân mấp máy thời điểm trườn tới trườn lui. Ko phải ghét bỏ đứa nhỏ của mình, chỉ là nàng còn cần thời gian thích ứng.

Cẩm Tú hợp thời đuổi tới, bốc lên chính mình nhi tử chiếm tiện nghi lão mẹ tới bất diệc nhạc hồ, ko lưu tình chút nào ném hắn qua 1 bên.

_ Ngươi đừng bị thương hắn...- Hắn động tác ko chút ôn nhu, Toàn Ái có chút lo lắng.

Cẩm Tú cười hôn ở môi Toàn Ái, làm nàng ko còn tâm tư nhớ tới sâu nhi kia.

Cái kia to lớn sâu lông run lên ngắn nhỏ râu, 1 bộ dáng ko vui. Hắn tuy rằng vẫn là bộ dáng vừa mập vừa thô, nhưng là trên thân sắc thái sặc sỡ cũng dự báo hắn tương lai nhất định sẽ ko so với chính mình phụ thân kém cỏi. Hắn 1 bên từ tro hốc cây trườn ra ngoài, 1 bên quay đầu u oán nhìn phụ mẫu của chính mình liếc mắt 1 cái, vậy 2 người lại bắt đầu làm vậy việc, cũng ko biết tị hiềm. Hắn khinh thường run chính mình ngắn nhỏ râu, suy nghĩ cái gì thời điểm chính mình cũng có thể tựa lão ba như vậy tìm được người yêu làm bạn cả đời.

Lão ba nói, đối đãi giống cái xuống tay nhất định phải nhanh chóng, bằng ko các nàng rất có thể bị những người khác cướp chạy mất.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro