[MA] Fateful Race [Oneshot | HaeHyuk]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Daesung_Hyori. Lại là YoYo đây!

Pairing: HaeHyuk

Disclaimer: Các nhân vật trong fic không thuộc về au và au viết fic hoàn toàn với mục đích phi lợi nhuận

Rating :MA

Category : romance.

Status : Complete

Warning : không dành cho trẻ dưới 16 tuổi

Summary: “Nếu tôi thắng cuộc đua này… Em sẽ là của tôi đêm nay!”

DO NOT TAKE OUT WITHOUT PERMISSION

DongHae đến trường đua bất hợp pháp vào một đêm chán nản… Anh quá mệt mỏi với công việc của mình, anh cần cảm hứng để làm tốt nó nhưng không thể. Sự nghiệp của anh ngày càng sa sút…

Nhìn những chiếc xe lướt như bay trên những khúc đường quanh co của ngọn đồi. Những con người cầm lái chẳng khác gì chơi đùa với tử thần. DongHae hòa người vào đám đông thác loạn gần đó. Những tên công tử giàu có ăn chơi với những bộ cánh đắt tiền và những cô nàng tiểu thư sa đọa mặc quần áo cũng như không. Họ hò hét không ngừng, uống rượu rồi quay cuồng trong điệu nhạc, DongHae không chịu nổi liền rời khỏi chỗ đó. Anh đến gần vạch đích để xem người chiến thắng là ai.

Anh nhâm nhi ly rượu trên tay, những tiếng động cơ từ xa vang lại. Những tiếng hú hét cổ vũ không ngừng. Lá cờ caro đen trắng được vẫy trong gió…

Từ xa hai chiếc xe phóng như bay về đích. DongHae là dân chuyên, anh có thể nhận biết được hiệu xe qua tiếng động cơ. Hai chiếc Ferrari tiến lại, một chiếc vàng và một chiếc đen. Tốc độ hai xe là như nhau, khó có thể phân biệt được ai thắng ai thua.

DongHae nheo mắt, đó giờ anh chưa bao giờ đoán sai, nhưng lần này thì khó thật…

…Vèo…

Hai chiếc xe chạm đích gần như là cùng một lúc… Chiếc máy quay chậm quay lại, tất cả xôn xao. DongHae vẫn không màn quan tâm, anh chăm chú nhìn vào chủ nhân của hai chiếc xe kia…

Từ chiếc Ferrari vàng, một chàng trai xinh đẹp bước ra với chiếc áo khoác da nhìn rất phong cách và quyến rũ. Chàng trai đó đứng dựa vào xe chờ kết quả… Mái tóc vàng phất phơ trong gió, đôi môi khẽ chu ra rất dễ thương… DongHae dường như bị cuốn theo trong khoảnh khắc đó…

Rồi một chàng trai khác chạy ra từ chiếc Ferrari đen, chàng trai đó cao và nhìn cũng rất đẹp. Chàng trai chạy đến bên cạnh chàng trai tóc vàng xinh đẹp đó.

_Hyukie… Sao vậy?- KyuHyun kẹp EunHyuk giữa xe và anh

_Em thua rồi…- EunHyuk bĩu môi

_Sao em biết? Chúng ta về cùng một lúc mà, máy quay chưa xác định xong đâu…- KyuHyun vuốt má cậu.

_Em biết em thua… Không cần máy quay…- EunHyuk cầm lấy tay KyuHyun-… Sao… Anh thắng rồi… Anh muốn gì ở em?- EunHyuk vòng tay qua cổ KyuHyun

KyuHyun mỉm cười nhếch mép…

_Tất nhiên là em rồi… Em yêu!- KyuHyun nói khi hôn lên cổ cậu

_Được thôi!- EunHyuk ôm lấy anh.

Đám đông ồn ào xôn xao…

_KyuHyun thắng!- Một giọng nói trong đám đông hét lên.

EunHyuk nhún vai…

_Đến nhà em hay nhà anh?- EunHyuk thở dài

_Tùy em… Em yêu!- KyuHyun ôm chặt lấy eo cậu

DongHae đứng đó, anh có thể nghe toàn bộ cuộc đối thoại của cả hai. Anh bất ngờ vô cùng, không ngờ EunHyuk có thể phân biệt được thắng thua mà không cần máy quay.

DongHae hoàn toàn bị ấn tượng bởi chàng trai mang tên EunHyuk đó. Một con người xinh đẹp, đua xe lại rất tài… DongHae muốn cậu ta…

Anh đi lại chỗ của cặp tình nhân đang hôn hít nhau thắm thiết kia. Anh nói với chàng trai mang tên KyuHyun.

_Tôi muốn đua với anh!- DongHae lạnh lùng nói

_Sao?- KyuHyun cười khẩy, dứt khỏi nụ hôn với chàng trai tóc vàng quyến rũ

_Anh là ai? Không biết anh ấy là người giỏi nhất trường đua này sao?- EunHyuk với cổ áo xộc xệch nói với anh.

_Vì tôi biết anh là giỏi nhất nên tôi mới muốn đua với anh! Không dám đua với một người không tên tuổi như tôi sao?- DongHae đút tay vào túi quần

_Không dám? Đừng chọc tức tôi… Tôi đang bận và không muốn làm gì khác!- KyuHyun liếc DongHae rồi tiếp tục đè EunHyuk vào xe mà hôn

_Trốn tránh à? Nếu thật sự giỏi tại sao không chấp nhận lời thách thức của tôi?- DongHae khoanh tay trước ngực, hất mặt nói.

_Kyunie… um…. Ummm… Đấu với anh ta đi… Em có thể chờ!- EunHyuk đẩy KyuHyun ra.

_Aishhhhh!!!!- KyuHyun tức giận quay sang DongHae- Mày nói điều kiện đi!

_Nếu tôi thắng cuộc đua này… Em sẽ là của tôi đêm nay!- DongHae quay sang EunHyuk mà nói

_Mẹ! Thằng chó… Mày điên sao mà đụng đến bồ tao?- KyuHyun tức giận, định đấm DongHae

_Còn nếu như KyuHyun thắng?- EunHyuk cản KyuHyun lại quay sang hất mặt hỏi DongHae.

_Hai người muốn làm gì tôi thì làm!- DongHae nhún vai

_Mày chết đi!- KyuHyun hét

_Ok! Chơi thôi!- DongHae gật đầu nhìn thẳng vào mắt KyuHyun

Hai người nhìn nhau đầy thách đấu… EunHyuk cởi chiếc áo khoác của mình ra…

_Anh dùng xe riêng hay xe của tôi?- EunHyuk hỏi DongHae

_Tôi đi xe giống của em, chỉ khác là nó màu đỏ! Nhưng tôi sẽ dùng xe của tôi!- DongHae đưa chìa khóa cho một tên gần đó

_Lấy xe dùm anh ấy!- EunHyuk khoanh tay nói với tên đó

_SJ 1313! – DongHae đọc bảng số xe

_Tôi sẽ làm trọng tài! Ok?- EunHyuk đứng giữa hai người.

_Được!- DongHae gật đầu

EunHyuk quay sang ôm cổ KyuHyun…

_Cưng cố lên… Đừng có để mất em… Mất em rồi là không có lại được đâu!

_Anh hiểu! Cổ vũ cho anh nhé!- KyuHyun mỉm cười

_Ok…- EunHyuk nhón chân hôn lên môi KyuHyun.

Hai chiếc xe được đưa vào vào vạch xuất phát, đám đông lại hò hét ầm lên. Những tiếng huýt sáo hòa cùng tiếng động cơ xe.

Hai chiếc xe đua hạng nhất với động cơ đang gầm gừ dữ dội… EunHyuk đứng giữa hai chiếc xe. Cậu đứng đó với gương mặt lạnh đầy quyến rũ, hai tay tự cởi từng chiếc cúc của áo sơ mi mình đang mặc.

_Khi chiếc áo này chạm đất… Thì mới được xuất phát…- EunHyuk mở xong chiếc cúc cuối cùng

Thân hình trắng nõn hoàn hảo, gương mặt góc cạnh lạnh lùng. Nhìn cậu quá đỗi quyến rũ. Mắt DongHae và KyuHyun gần như không thể dứt khỏi thân hình đó.

_Ready?- EunHyuk hô to khi cởi chiếc áo ra

Cậu ném chiếc áo lên cao, chiếc áo trắng từ từ rơi xuống và khi nó chạm đất…

_GO!

Tiếng hai chiếc xe phóng đi như vũ bão. Đoạn đường quá đỗi quen thuộc với KyuHyun nhưng còn DongHae thì không. Những khúc cua bất ngờ với tốc độ gần 200km/h thật sự quá nguy hiểm.

DongHae xử lí rất tốt những khúc cua, anh tăng tốc ở đoạn đường thẳng. KyuHyun cũng không thua kém anh vượt qua những khúc cua dễ dàng. Đoạn cuối là quan trọng nhất, cả hai phải đánh một vòng chữ U để quay trở lại. Điểm quyết định chính là đoạn đua này…

DongHae không hề giảm tốc độ ở chỗ xoay đầu mà ngược lại còn tăng đến hết cỡ. KyuHyun cũng không ngờ khi anh vượt lên trên mà chạy trước gần nửa chiếc xe. DongHae thật quá liều mạng, nếu không giảm tốc độ ở đoạn cua đó, chiếc xe sẽ văng xuống vực nếu xử lí không tốt.

Hai chiếc xe tranh đua nhau từng chút một ở đoạn đường cuối cùng, DongHae lợi thế hơn do khúc cua lúc nãy. KyuHyun thì không ngừng cay cú và tăng tốc…

EunHyuk đứng nhìn bóng của hai chiếc xe từ xa, cậu nhăn mặt…

_Không xong rồi!- EunHyuk nhăn mặt

Đúng như những gì cậu dự đoán…

Két !!!!!!!!

Tiếng thắng xe và vết lốp cháy trên đường. Hai chiếc xe ngừng lại…

_Người vô danh thắng!- Cả đám đông bàng hoàng thốt lên

KyuHyun tức giận đập mạnh vào vô lăng, EunHyuk thì bàng hoàng… dù cậu đã đoán được trước nhưng không ngờ kết thúc lại chênh lệch đến thế…

DongHae mỉm cười đắc thắng rồi lùi xe lại chỗ cậu…

_Về nhà anh nào!- DongHae kéo cửa kính xuống

EunHyuk bất đắc dĩ leo lên xe anh, đầu óc cậu hoàn toàn ong ong vì chiếc thắng quá bất ngờ. Quan trọng hơn tất cả, đêm đầu tiên của cậu sắp thuộc về một người mà cậu chưa hề biết tên…

KyuHyun nhìn theo chiếc xe đỏ vụt đi trong không trung… Lòng ấm ức đến không chịu nổi…

EunHyuk ngồi yên trên xe không nói tiếng nào… DongHae với tay ra băng ghế sau lấy chiếc áo khoác da của anh cho cậu.

_Mặc vào đi… Em sẽ cảm lạnh mất!

_Không cần…- EunHyuk từ chối

_Mặc đi! Anh sẽ mở trần!- DongHae nói

EunHyuk nhận lấy chiếc áo choàng vào nửa thân trên trần trụi. Trần xe được mở ra và xếp ra đằng sau…

Những làn gió đêm luồn vào tóc cậu mát rượi…

_Sao lại chọn tôi?- EunHyuk hỏi, mắt vẫn nhìn về đằng trước

_Vì em xinh đẹp và tạo cho tôi cảm hứng trở lại!

_Cảm hứng?- EunHyuk khó hiểu

_Uhm… Tôi đã từ bỏ đua xe nhưng hôm nay khi gặp em… Tôi sẽ không từ bỏ nữa…

_Ồ… Thì ra là vậy!- EunHyuk gật gù- Cha mẹ anh là ai? Chắc hẳn anh biết tôi rồi chứ gì?

_Anh không biết em là ai!- DongHae cười khẩy

_YA! Lee EunHyuk! Công tử của Cars’s world mà không biết à?- EunHyuk tức giận- Trong giới ăn chơi ai mà không biết tôi!- EunHyuk bĩu môi

_Nhưng anh không thuộc giới ăn chơi! Chỉ là hôm nay buồn nên ra trường đua chơi vậy thôi!

_Anh là ai?- EunHyuk quay sang hỏi

_Chỉ cần biết anh là Hae. Gọi anh là Haenie!

_Sao lại muốn làm tình cùng tôi? Tôi chỉ tạo cảm hứng cho anh đua xe thôi mà!

_V́ em đẹp thế thôi! Còn zin không?- DongHae cười khẩy

_Còn!- EunHyuk trả lời cộc lốc, mặt bắt đầu đỏ ửng

_Thật sao? Không ngờ đấy!- DongHae cười phá lên

_Đừng có làm tôi giận! Không phải ai muốn chạm vào tôi là được đâu… Thân thể này quí giá lắm!- EunHyuk liếc nhìn anh

_Uhm… Nhưng tôi muốn có nó!

_Dẹp mộng đi! Anh mà đụng vào người tôi thì ba tôi giết anh!- EunHyuk dọa- Ba tôi là mafia đấy! Khôn hồn thì chở tôi về nhà nếu không muốn nát sọ!

DongHae im lặng không nói gì và tiếp tục chạy. EunHyuk mỉm cười, thầm nghĩ là đã dọa được anh ta.

_Khu KangNam!

Két…

Chiếc xe ngừng lại, không phải là nhà cậu…

_Đến nhà anh rồi, lên tắm rửa thôi!- DongHae bước xuống xe và nắm tay cậu kéo đi

_Anh!!!!- EunHyuk tức giận- Chở tôi về nhà ngay!- EunHyuk giãy nãy

DongHae im lặng và kéo cậu vào nhà, một căn nhà khá đồ sộ và hoành tráng. EunHyuk bị DongHae kéo thẳng lên phòng

_Em tắm trước đi! Anh sẽ tắm ở phòng bên cạnh.- DongHae đi ra ngoài

_Không! Tôi sẽ không để anh đụng đến tôi!- EunHyuk bướng bỉnh

_Một là em tự tắm, hai là anh tắm cho em!- DongHae mặt lạnh nói

_Tôi… Anh không sợ ba tôi sao?- EunHyuk sợ sệt hỏi

_Không! Thì ra là em còn zin thật… nhìn em sợ sệt kìa!- DongHae phá lên cười rồi đi ra ngoài

_Tên khốn!- EunHyuk lầm bầm rồi bước vào toilet

Cậu móc điện thoại ra gọi cho ba mình nhưng ngặt nỗi không hề có sóng trong căn phòng đó, cửa phòng thì khóa.

_Mẹ nó! Aishhhh…

EunHyuk bực bội bước vào toilet dội nước lạnh vào người.

.

.

.

.

DongHae tắm rửa xong thì mở cửa vào phòng và nằm chờ đợi cậu. Anh thật sự hứng thú với con người này…

EunHyuk lầm bầm bước ra từ phòng tắm, chiếc áo choàng tắm khá rộng và mái tóc vàng của cậu ướt sũng. Nước chảy từng giọt trên da thịt cậu…

_Em đẹp thật!- DongHae tiến lại chỗ cậu

_Tránh xa tôi ra!- EunHyuk sợ sệt lùi lại

_Sao nào? Dân chơi mà sợ thế sao?- DongHae cười khẩy

_Chơi chiếc gì? Anh không đáng là lần đầu của tôi!- EunHyuk quát

_Thế tên KyuHyun gì đó thì đáng à?

_Không! Anh ta cũng không đáng! Chỉ vì anh ta là con trai duy nhất của tập đoàn xuất nhập khẩu lớn nhất Hàn Quốc thôi! Có anh ta thì tôi sẽ giúp được cho appa tôi!- EunHyuk đi lùi lại cho đến khi lưng cậu chạm tường

_Em thật là nham hiểm… nhưng cũng thật dễ thương!- DongHae cười rồi ép cậu sát vào tường, phả từng hơi thở nóng hổi lên cổ cậu

_Tránh ra! Đừng có chạm vào người tôi!- EunHyuk tránh né đẩy anh ra

_Không thích! Anh thích thế này cơ!- DongHae nói rồi bế xốc cậu trên tay đi lại giường rồi mạnh bạo ném cậu xuống nệm.

Chiếc áo rộng xệch qua một bên lộ cả nửa lưng và ngực của cậu ra. EunHyuk chống tay ra sau nhìn anh bằng đôi mắt căm phẫn.

DongHae leo lên người cậu, anh tự cỏi bỏ chiếc áo của mình. Thân hình săn chắc vô cùng hiện ra trước mắt cậu, EunHyuk liền quay đi chỗ khác.

DongHae đè cậu xuống giường rồi mạnh bạo kéo chiếc áo choàng tắm ra khỏi cơ thể cậu.

_KHÔNG!!!- EunHyuk co ro người lại khi hắn lột trần cậu.

DongHae ghìm chặt lấy hai tay hai chân cậu, anh hôn lên môi đỏ mọng của cậu. EunHyuk bướng bỉnh cắn môi anh chảy máu. DongHae quá đau mà ngồi bật dậy xuýt xoa.

EunHyuk liền cố chạy đi, DongHae tức giận nắm tay cậu lại dùng thắt lưng của chiếc áo choàng mà cột hai tay cậu lên thành giường.

_Đồ khốn! Thả tôi ra!- EunHyuk vùng vẫy

DongHae mỉm cười rồi cúi xuống cắn lên ngực cậu, một vết răng đỏ thẫm. Anh dùng tay sờ mó khắp cơ thể cậu, tay anh ngừng ở hai bên ngực. Hai ngón tay nhẹ nhàng kích thích hai núm vú của cậu.

_HArhhhhhh…. Đừng… Đồ khốn!- EunHyuk vùng vẫy

Ngón tay di nhẹ trên hai viên kẹo hồng của cậu, rồi anh dùng hai ngón tay mà kẹp nó ở giữa, se nhè nhẹ. EunHyuk khó chịu ưỡn ngực rên rỉ

_Urhhhh… Buông ra… Thả ra… Hae! Thả tôi ra!- EunHyuk cố vùng vẫy

DongHae vẫn tiếp tục, anh mỉm cười khi thấy sự chịu đựng hiện trên gương mặt cậu, những tiếng rên ư ử trong miệng làm anh cương cứng. Anh cúi xuống hôn môi cậu, tay không ngừng ngắt nhéo hai núm hồng đã sưng tấy.

_Urmmm…. Urmmm… Ngừng đi… Khó chịu quá…- EunHyuk rên rỉ

_Chỉ mới bắt đầu thôi mà…- DongHae nói rồi luồn lưỡi vào trong khám phá khoang miệng ngọt ngào.

Thân dưới của anh động đậy, ma sát hai tính khí với nhau. EunHyuk không ngừng vặn vẹo. Anh cướp đi hô hấp của cậu, tay thì không ngừng chà xát hai núm vú nhạy cảm, thân dưới thì kích thích tính khí của cậu. Người EunHyuk rạo rực…

_Arhhhh… Ngừng lại ngay!!! Arhhhhh…. Hae!!! Arhhh~~~ 

_Không thích! Thích nghe em rên rỉ như thế cơ!- DongHae ngừng hôn cậu

DongHae nhếch mép mỉm cười, cậu đang thở hổn hển với vầng trán ướt mồ hôi. Anh rê lưỡi từ môi cậu xuống cổ, rồi đến ngực. Chiếc lưỡi lạnh quấn lấy đầu vú bị anh ngắt nhéo đến đỏ ửng.

_HArhhhh~~~~ Đừng… Ngừng lại đi… Tôi chịu không nổi!!!- EunHyuk cố gắng giựt tay mình ra khỏi sợ dây đó.

_Vậy thì rên rỉ cầu xin anh **** em đi!- DongHae mỉm cười rồi tiếp tục liếm mút đầu ngực cậu.

_Không… bao… ARHHHH~~~~ giờ…. Arhhhhh!!!

EunHyuk hét toáng lên khi anh day lấy đầu ngực cậu bằng răng, tay anh thì nắm lấy tính khí của cậu dùng ngón cái đè lên phần đỉnh hồng. Cảm giác đau rát nơi đầu ngực và tính khí làm cậu đau đến chảy nước mắt…

_Arhhh… Hae… Tha cho tôi… Arhhh~~~ Không chịu nổi nữa… arhhhhh~~~

_Em muốn gì?- DongHae vuốt ve tính khí của cậu nhanh và mạnh hơn…

_Ngừng lại… Tôi không muốn… Arhhhh~~~~ Harhhhh….

DongHae cúi xuống ngập lấy cái của cậu vào miệng, mút từ gốc đến ngọn. Anh nút lấy phần đỉnh hồng, tay thì xoa bóp hai hòn bi. Tính khí của cậu dựng đứng, lưỡi anh chọc ngoáy chiếc lỗ ở trên đỉnh, răng thì day lấy phần da quy đầu…

_Arhhhh!!!! Không… Không chịu nổi nữa… Arhhhhh….. Tha cho tôi đi Hae…- EunHyuk òa khóc. 

Thân thể cậu tê rần, đầy khó chịu. DongHae biết cậu sắp ra, anh mút mạnh hơn….

_Cảm giác kì quá… Ahhhh…. Harhhhh… Khó chịu quá…- EunHyuk bức bối vặn vẹo.

DongHae ngừng lại, anh với tay đến đầu giường lấy cái gì đó. Thiếu đi khoang miệng của DongHae đột ngột, cậu khó chịu, trong vô thức tự đẩy thân dưới vào tay DongHae

_Sao? Thích rồi phải không?- DongHae thấy vậy liền trêu chọc cậu

_Arhhhh… Khó chịu quá… Arhhhhh….

DongHae bất ngờ đeo chiếc vòng vào tính khí của cậu, nó thít chặt không cho cậu ra. EunHyuk bức bối, rên rỉ….

_Sao… Cảm giác thế nào?- DongHae vuốt tóc cậu hôn lên môi cậu

_Arhhhh… Harhhhh… Đồ khốn… Thả tôi ra…

_Bé cưng ngoan đi! Chừng nào em cầu xin anh thật tình cảm… Anh giúp em…- DongHae hôn chụt lên môi cậu

DongHae bước xuống giường đi đến chiếc tủ lấy đồ. Anh lấy một tube bôi trơn và sextoy. EunHyuk hốt hoảng

_Đồ khốn… Anh muốn gì hả?- EunHyuk gào lên

_Chút nữa em sẽ phải kêu anh là Haenie và cầu xin anh **** em đấy!

DongHae ngồi xuống, dạng hai chân cậu rộng ra, anh hôn lên chiếc lỗ hồng đỏ ửng. Anh liếm một vòng lên đó…

_Ahhhh… Cái gì nữa vậy… Không được chạm vào đó… Arhhhhh

DongHae bóp mông cậu đầy mạnh bạo tách mông cậu ra để hôn lên chiếc lỗ mời gọi. Anh đầy lưỡi vào trong làm ướt nó, kích thích nó bởi chiếc lưỡi nham nhám vào nóng ẩm.

_Arhhhh~~~~ Khó chịu quá ~~~ Hae!!! Ngừng lại!- EunHyuk vặn vẹo mông

DongHae ngừng lại anh bóp một ít dầu bôi trơn lên tay, xoay nhẹ ngón tay trước chiếc hang rồi đẩy vào. Ngón tay lạnh của anh đi vào trong cậu, EunHyuk rùng mình giật nảy hông lên.

_Cái quái gì… Arhhhhh….. Harhhhhhh….. Urgggg…. Urmmmm….

Ngón tay anh trượt vào trong cậu, chà xát lên thành của chiếc đầy kích thích. EunHyuk bắt đầu rên rỉ thỏa mãn…

_Xem em thích chúng kìa!

DongHae rút ngón tay ra rồi thay vào đó chiếc sextoy. DongHae đẩy thứ đồ chơi đó vào….

_Urgggg… Đau…. Lấy nó ra…. Urhhhhhh….

EunHyuk rên rỉ khôn xiết, DongHae bật cho nó rung lên ở cửa mình cậu…

_Arhhhhh~~~~~ harhhhhh….

Rồi từ từ anh đẩy nó vào trong, EunHyuk vặn vẹo thân dưới, DongHae thích thú đẩy vào sâu hơn. Chiếc máy rung xoáy vào trong cửa mình cậu, DongHae rút ra rồi lại đẫy vào.

Tính khí của cậu cương đến đỏ ửng, chiếc sextoy không ngừng kích thích cậu…

_Hae~ Đừng… Xin mà…- EunHyuk thì thầm

_Em muốn gì? Nó lớn lên…

_Em muốn ra… Cho em ra đi Haenie~~~ Urhhhh….

DongHae mỉm cười đắc ý, anh đẩy chiếc sextoy vào sâu hơn

_Em muốn ra sao? Rên rỉ nhiều hơn đi…

_Urhhhh… Đau quá ~~~ Hahhhhhh…. Arhhhhh…. Ư ~~~~

DongHae tháo dây trói cho cậu

_Quỳ xuống đi!

EunHyuk làm theo, cậu quỳ xuống giường. DongHae vẫn cắm chiếc sextoy đang rung vào cửa mình ướt của cậu.

_Lại đây và mút nó!- DongHae vuốt ve cổ cậu.

EunHyuk chống tay xuống giường, mông thì chổng cao với chiếc sextoy rung nhẹ. Cậu cúi xuống ngậm lấy tính khí của anh vào miệng. Nó rất to, lưỡi cậu nhẹ nhàng liếm mút nó… DongHae thoải mái vò rối mái tóc cậu…

EunHyuk mút nhanh hơn với tiếng rên phát ra đầy mùi tình dục, DongHae với tay bấm nút chiếc sextoy, nó rung ở mức mạnh nhất. EunHyuk rên rỉ lớn hơn khi mút cái của anh…

_Ummm.,… Urhhhh…. Urhhhh….Urggggg….. Uhrrrrhhhhh~~~~

DongHae biết mình sắp ra, anh không muốn cậu nếm mùi vì đó,nhanh chóng kéo cậu ra, đè cậu xuống giường rồi đút vào cửa mình cậu khi vẫn còn chiếc sextoy ở đó.

_Arhhhhhhh~~~~~~~ Haenie~~~~ Arhhhh… Arhhh… Arhhhhh…

Cửa mình cậu đau rát vô cùng, DongHae rên lên gì chật chội và sự rung của chiếc máy. DongHae đẩy vào rồi rút ra, nhanh và mạnh… EunHyuk ngất ngay trong cơn khoái cảm, tay cậu bấu chặt lấy anh và rên rỉ

_Uhmmm… Sâu quá…. Arhhhhh…. Haenie…. Haarrhhhhh… Ahhhhhh~~~~~

DongHae rút cái sextoy ra rồi điên cuồng thúc mạnh vào bên trong. EunHyuk có cảm giác như anh sắp đăm thủng bụng cậu vậy.

_ARhHhhhh!!!! Arhhhhh!!!!!- EunHyuk la lớn khi DongHae đâm phải điểm nào đó

DongHae đâm vào đó mạnh hơn, EunHyuk cảm thấy tính khí mình sắp nổ tung…

_Hae… Cho em ra…. Urhhhh…. Haenie… Cho em ra… Arhhhhhh

DongHae điên cuồng thúc vào trong cậu, tay anh tháo chiếc vòng ra. EunHyuk xuất tinh đầy vào bụng anh, cậu thở hổn hển rồi ôm lấy DongHae đòi hỏi…

_Urhhhh…. Urhhhh… Nữa… Arhhhhh…. Tuyệt quá…. Harhhhhh

DongHae vẫn điên cuồng thúc vào trong, anh hôn EunHyuk ngây ngất khi cậu cũng đáp trả anh. Cả hai thân thể đầy mồ hôi và tinh dịch quấn lấy nhau. DongHae lật người cậu lại, để cậu theo tư thế bò rồi lại thúc mạnh vào.

EunHyuk ngửa đầu về sau rên rỉ không ngừng, những tiếng da thịt va vào nhau ba ba, tiếng dâm thủy ở cửa mình vang lên đầy kích thích

_Hyukie!!! Urmmmm…. Urhhhhh…

DongHae cảm nhận chiếc lỗ chật chội kia ngày càng thít chặt lấy tính khí của anh như muốn hút anh vào sâu hơn trong cậu. Anh rút hết ra rồi lại bất ngờ thúc mạnh vào sâu bên trong, EunHyuk oằn người rên rỉ…

_Harhhhhh…. Haenie ah~~~ Ah~~~ Ah~~~~Ahhhhh~~~~

EunHyuk xuất tinh lần nữa, chân tay cậu bũn rũn trụ không vững. DongHae điên cuồng nắm lấy mông cậu, thúc vào theo góc độ đó. Đầu khất liên tục chà xát vào điểm nóng của cậu. Tay EunHyuk bấu chặt lấy grap giường, cậu cắn chặt môi, những tiếng rên nhỏ từ cuống họng không ngừng vang lên….

_Urh… Urhhh… Harhhhhhhh….ARHHHHHHHH~~~~~

EunHyuk la lớn rồi đổ ập người xuống giường, DongHae bắn mạnh vào trong cậu. EunHyuk có thể cảm nhận được, dòng tinh dịch của anh đong đầy bên trong và thấm vào từng tế bào của cậu.

_Arhhhh~~~ Hyukie~~~~ - DongHae mệt mỏi nằm lên người cậu

Cằm anh đặt trên vai cậu, khẽ hôn nhẹ lên má cậu…

_Em tuyệt quá…

_Urhhh… Đừng rút ra… Urhhhhh…- EunHyuk thở một cách khó nhọc, đôi mắt cậu vẫn còn vương đầy khoái cảm

_Em thích rồi phải không? Em yêu…- DongHae thích thú nằm xuống giường xoay người cậu lại để cậu nằm sấp trên ngực anh.

Tính khí của anh xoắn lại trong chiếc lỗ hồng sưng đỏ…

_Urgggggg…- EunHyuk rít lên đau đớn

_Ngủ đi… Em mệt rồi…- DongHae hôn lên trán cậu

EunHyuk gần như thiếp đi, cuộc làm tình này quá cuồng nhiệt khiến cậu mệt mỏi. EunHyuk chìm vào giấc ngủ trên khuôn ngực rắn chắc của anh…

.

.

.

.

.

DongHae dậy sớm hơn cậu, anh ngắm nhìn cậu trên khuôn ngực mình. Nhìn cậu ngủ như một chú mèo vậy… Khẽ vuốt mái tóc vàng của cậu… Anh mỉm cười…

_Em đẹp thật đấy…

Anh cũng không ngờ công tử ăn chơi nhất nhì Seoul lại như thế. Một đêm chán nản tìm đến trường đua và gặp một cậu nhóc như cậu, trải qua một đêm nóng bỏng cùng cậu nhóc không quen biết DongHae mỉm cười lần nữa…

_Ư ~~~ EunHyuk mở mắt vào leo xuống khỏi người anh, hạ thân của cậu đau khôn tả

_Từ từ nào…- DongHae nhẹ nhàng rút tính khí của mình ra khỏi chiếc hang ấm áp.

_Harhhhhh…- EunHyuk rít lên đau đớn và bấu chặt lấy tay anh.

Chiếc lỗ sưng tấy cả lên, co thắt lại khi anh rút ra. Tinh dịch và máu trào ra khỏi cửa mình thấm vào grap giường.

EunHyuk nhìn mặt DongHae, tim cậu chợt hẫng đi một nhịp… Anh đẹp lắm, nụ cười cũng đẹp nữa. Nhìn anh cười với cậu thật ấm áp… EunHyuk thở dài…

_Đêm đầu tiên của tôi… Anh đừng nói với ai đó…- EunHyuk chu môi nói một cách đáng yêu - … Nếu biết tôi qua đêm với một người không tên tuổi như anh… Thì mất danh dự của Lee EunHyuk này lắm!

DongHae cười phá lên, anh vuốt tóc cậu rồi hôn lên đôi môi xinh đẹp ấy. Má cậu chợt ửng hồng…

_Em thích anh mà… Đừng có dối lòng như thế…

_Tôi… Nhưng tôi là Lee EunHyuk mà! Thiếu gia của Cars’s World mà lại để đêm đầu tiên vào tay người như anh… Nhục nhã lắm…

_Anh là Lee DongHae!

DongHae điềm tĩnh cắt lời cậu…

_Sao? Lee DongHae???- EunHyuk trố mắt- Anh đừng đùa…

_Em không tin thì nhìn đi!- DongHae xoay người cậu lại nhìn về phía bên phải của căn phòng

Đó là một chiếc kệ kính áp tường, trên đó có vô số cúp vàng và bạc đủ loại, huy chương vô số kể. Thứ đập vào mắt cậu là bằng chứng nhận Giải nhất cuộc đua F1 toàn Châu Âu - Lee DongHae. EunHyuk trợn tròn mắt không tin vào mắt mình… Đêm qua vì quá sợ nên cậu không nhận ra chiếc kệ này…

_Vậy anh là Lee DongHae thật sao?

_Đến bao giờ em mới tin… Chỉ vì anh không thích lên báo nên toàn đội mũ đua xe che hết mặt thôi! Mọi người không biết mặt anh là phải rồi…- DongHae mỉm cười…

EunHyuk bất ngờ nói không nên lời…

_Làm huấn luyện viên mới của anh nhé… Anh sẽ tiếp tục đua trở lại!- DongHae nhìn vào mắt cậu

_Sao lại là tôi? Tôi chẳng có chuyên môn gì cả…

_Quan trọng là đây…- DongHae áp tay vào ngực trái của cậu-… Em yêu xe… và em có thể cảm nhận được đường đua!

_Tôi…- Tim EunHyuk bỗng chốc đập mạnh

_Anh sẽ giúp em… Đồng ý nhé!

_Thật ra…

_Anh yêu em!- DongHae hôn lên môi cậu chặn đi câu nói tiếp theo

Một nụ hôn nhẹ nhàng và nồng nàn… EunHyuk đáp trả nó…

_Anh chơi ăn gian!- EunHyuk trách móc anh

_Sao?- DongHae nhướn mày

_Đường đua hôm qua là dành cho người nghiệp dư… Anh là vận động viên chuyên nghiệp mà…

_Vì anh muốn có em nên mới phải nói dối thôi…- DongHae mỉm cười rồi lại áp môi mình lên môi cậu…

.

.

.

Lee DongHae quay trở lại trường đua xe chuyên nghiệp quốc tế với một huấn luyện viên mới. Anh đã lấy lại được phong độ của mình…Vì sao?

Anh đã tìm được định mệnh của mình qua cuộc đua đó…

THE END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro