[MA] [Oneshot] [RonMin] Tạm xa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Author: Twin/Yến Quân

- Category: romance, boylove

- Rating: MA

- Pairings: Aron x MinHyun

- Disclaimer: Các nhân vật không thuộc về tôi và tôi viết fic phi lợi nhuận.

- Note: Một oneshot nhỏ tặng quà sinh nhật người tôi quý trọng. Sun yêu thương, sinh nhật hạnh phúc. Xem em yêu anh chưa nè :v

Ngày 16 tháng 6 năm 2017, tôi ngồi trước màn hình vi tính, dõi theo từng cử động diễm lệ của em trên sân khấu Produce 101.

Hwang MinHyun của tôi đang ở nơi ấy, đẹp động lòng người. Từ trước đến nay em vẫn luôn tuyệt diệu như thế, dù không cố ý phô bày, nhưng em vẫn tỏa ra ánh sáng của một thiên sứ bị đọa đày nơi thế gian này.

Tôi nhìn em biểu diễn và tôi mỉm cười, mê người quá, làm sao đây, tôi không giấu em đi được. Thật đáng tức giận mà.

Có điều, việc đáng tức giận thật sự vẫn còn ở phía sau. Khi mà chỉ còn em là thành viên duy nhất debut trong số bốn người. Nói thế nào nhỉ? Tôi phẫn nộ đấy.

Họ làm em khóc rồi. Thế giới này sao lại tàn nhẫn với em như thế? Vậy mà lại để em một mình giữa những người chưa quen thuộc ấy. MinHyun, lâu lắm rồi anh mới nhìn thấy em khóc đau đớn đến như thế. Đôi mắt trong sáng của em đỏ hoe, đôi vai gầy của em cứ thế run rẩy. MinHyun của tôi, cứ như chiếc lá úa rơi vào vòng tay những người xung quanh, giữa những cái ôm chia sẻ.

Ôi, nhiều người ôm em thế? Không xem được nữa rồi. Em lại còn cõng người ta nữa.

Tôi muốn mang em về quá... Thiên sứ trần gian của tôi.

...

Đêm ấy, em cùng ba người kia về kí túc xá.

Tôi ngồi giữa phòng khách chờ đợi thật lâu, mãi mới thấy em về. Vừa nhìn thấy bóng dáng gầy gò của em, tôi liền không nhịn được mà chạy đến ôm lấy.

Dễ chịu quá đi. Không còn nhớ lần cuối cùng được ôm em là khi nào nữa. Nhớ em vô cùng. Bây giờ ôm em trong tay, vẫn cảm thấy không chân thực lắm.

Mặc kệ ba đứa hóng chuyện kia còn đang đứng nhìn chằm chằm vào chúng ta, tôi đã nóng vội mà hôn lên môi em. Đôi mắt mở tròn của em chứng tỏ rằng em đang rất ngạc nhiên. Nhưng mà sau đó em cũng nhắm mắt lại, hé môi cùng tôi dây dưa. Tôi luồn lưỡi vào khoang miệng em, chậm rãi khuấy động khoảng không gian nhỏ ấy, cuốn lấy lưỡi em, không ngừng làm loạn. Mút môi trên, liếm môi dưới, chạm vào lưỡi, em và tôi nồng nhiệt đến mức không đành lòng rời ra. Trong cái hôn da diết ấy, tôi nghe vị mặn vấn vít đâu đó. Em khóc sao? Em yêu, sao em lại rơi nước mắt nữa rồi?

Em thở dốc, tay ôm cổ tôi, thì thào, "Vào phòng đi anh!"

Nghe em dùng giọng điệu quyến rũ nói lời như vậy, tôi thật không cầm lòng được. Cắn nhẹ vành tai em, tôi khẽ cười, "Bé con, em muốn anh đến vậy sao?"

Gương mặt em ửng đỏ, có lẽ là vì ngại ngùng, cũng rất có thể là động tình.

Em gật nhẹ đầu, môi cười mê hoặc, mắt long lanh nước, lại bắt đầu hôn tôi. Chúng ta cứ vậy mà vừa hôn vừa ôm nhau về phòng.

Tôi ôm em cùng ngã xuống giường, vừa gấp gáp vừa nóng vội luồn tay vào áo thun của em sờ soạng. Ngón tay tôi như mang theo điện lưu, chạm vào da thịt mềm mịn của em, khiến em ngửa đầu, trên cổ lộ ra đường cong yết hầu tuyệt mỹ. Tôi nhích người, cắn một ngụm lên quả táo trên cổ em, rồi thuận thế liếm vài cái. Em bị kích thích đến nỗi kêu lên thành tiếng. Tôi đùa em phát nghiện, đôi tay không ngừng đi chuyển trên cơ thể em, thành thục cởi đi áo thun, vờn nghịch trên khỏa anh đào đỏ xinh diễm lệ. Sau đó, mới phát hiện rằng, đùa chúng trong miệng thì thú vị hơn nhiều. Cho nên, thứ bé xinh ấy liền được tôi đặt giữa hai môi, vừa mút, vừa liếm lại vừa cắn, đỏ ửng cả lên, cao cao đón gió.

"Ưm, Aron... đừng nghịch ~~~"

Đáng yêu quá, dụ hoặc quá.

Tôi hít sâu một hơi khí lạnh, hôn lên mắt em, "Cục cưng, em đẹp như vậy, anh làm sao không nghịch được đây?"

Đôi mắt em lấp lánh như ánh sao, chớp chớp, "Người ta bảo anh đừng nghịch, chẳng lẽ anh không nghịch thật sao?"

"Yêu tinh! Em có tin anh làm chết em không?"

Em nhích người lên, áp sát vào thân dưới của tôi, chầm chậm cọ sát, "Anh yêu, đó là điều em mong chờ mà."

Không nhịn được nữa rồi. Tay tôi không thể khống chế được mà cởi quần áo của mình lẫn quần của em ấy ra, vứt bừa xuống sàn nhà, cả quần lót cũng thô bạo xé rách, ném qua một bên.

Dương vật xinh xắn của em bị tôi cầm trong tay, xoa xoa nắn nắn sờ sờ, đùa đến em quẫn bách ấm ức, tiếng nỉ non không ngừng thoát ra từ đôi môi mọng nước.

Ngón tay tôi trượt xuống động nhỏ bên dưới, nhè nhẹ lần mò chạm đến cửa vào, em nhạy cảm run lên, giọng khàn khàn, "Anh yêu, bôi... bôi trơn..."

Tôi sững sờ, thô bạo chồm lên hôn mạnh vào môi em, còn cắn nhẹ cánh môi non mềm ấy, thở dốc nói, "Em hay thật, đến giờ còn nhớ cả bôi trơn."

Vầng trán em ướt mồ hôi, cả người như lửa đốt, hơi thở nóng rực, lồng ngực chạm vào tôi, da thịt dính dấp vào nhau, "Biết sao được, không nhớ, sẽ bị thương đó... A..."

Em chưa nói hết câu, tôi đã đưa một ngón tay thấm đẫm dầu bôi trơn vào huyệt nhỏ của em, bị vòng cơ của em giữ chặt lại, cảm xúc tuyệt diệu đến khó nói. Tôi không kiềm được nghĩ đến cảm giác khi chôn phần nam tính của mình vào đó sẽ tuyệt đến mức nào nữa.

Một ngón, hai ngón, rồi ba ngón. Những ngón tay của tôi cứ lần lượt đi vào nơi sâu tối của em, khuấy động liên tục khiến em rơi vào khoái cảm thăm thẳm.

Nhìn thấy em liên tục vặn người đón nhận những cơn sóng lạc cảm từ những ngón tay tôi mang đến, trong lòng tôi đột nhiên cảm thấy thật có thành tựu.

Lại rướn người lên trao em những cái hôn nhẹ rải trên gương mặt hoàn hảo ấy, âm thầm rút tay ra, thay vào đó là dục vọng nóng bỏng đang cứng rắn của mình.

Kích cỡ này tôi nghĩ rằng em đã quen, nhưng trên mặt em vẫn còn ngập tràn kinh ngạc khi tôi tiến vào. Thích quá. Tôi yêu chết cái biểu cảm này. Đẹp như hoa anh túc vậy. Khiến tôi trầm mê, nghiện ngập, không lối thoát.

Sau đó, từng đợt chuyển động như vũ bão của tôi dành cho em, chạm đến nơi sâu nhất trong cơ thể em, khiến em điên cuồng, khiến em cùng tôi loạn lạc trong cơn say tình đắm đuối.

Cơ thể em bây giờ là của tôi. Tâm trí em cũng tràn ngập hình ảnh tôi. Nơi trống rỗng của em đang được tôi lấp đầy. Trên đời này không còn gì tuyệt vời hơn thế nữa.

"MinHyun, tình yêu của anh, sự sống của anh, tất cả của anh, vì em, anh đã và đang chịu đựng rất nhiều điều. Và nếu có thể được ở bên em, nói không chừng anh sẽ mù quáng như thế mãi, để giữ em bên mình.

Anh không cho phép bất kì ai cùng anh tranh giành em. Anh nhất định không cho phép."

Ý nghĩ cuồng loạn ấy cứ lởn vởn trong đầu tôi. Nó làm tôi chuyển động ngày càng mạnh mẽ hơn nữa, dày vò em, khiến em gào thét trong khoái lạc như bị thủy triều nhấn chìm.

Không khống chế được nữa, đến giới hạn rồi.

Một mảnh trắng xóa hiện ra trước mắt tôi. Cả tôi và em đều phun trào nóng bỏng, hòa quyện.

...

Xúc cảm mãnh liệt qua đi, tôi và em cùng nằm trong bồn tắm, cùng thư giãn.

Em áp mặt vào ngực tôi, do dự nói, "Aron, em vừa mới về đã sắp phải đi, anh buồn không?"

Tay tôi lướt trên sườn mặt tinh xảo của em, thở dài, "Em hiểu mà, anh vẫn rất nhớ em. Cũng rất lo lắng."

Không còn biết phải nói gì nữa. Cả không gian chìm vào im lặng.

Em lại chuyển người lên hôn tôi, một nụ hôn da diết và nồng nàn. Tôi nghe trong đó có lời trấn an, có lời bày tỏ, cũng có lời hứa hẹn lâu dài.

MinHyun, 18 tháng, anh chỉ chịu thử thách này đúng 18 tháng nữa thôi em yêu à.

Em sẽ đi đến khung trời mới, sẽ làm được những điều mới.

Còn anh, sau những ngày em rời xa, anh sẽ không để ai mang em đi rồi tổn thương em nữa. Thiên sứ, em chỉ nên nằm trong tay anh, để anh yêu thương mà thôi.

Và bây giờ, chúng ta chỉ tạm xa, chứ không phải là rời xa...

���������1<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro