C31: Xác chết trong hắc động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Âu Dương không để ở trong lòng chút nào, chỉ thôi phát tốc độ đến mức tận cùng, tận tình chạy.

Trời chiều lòng người, còn không có đợi đêm đen hoàn toàn đến, mây đen dầy đặc, bắt đầu nổi lên mưa to.

Trong rừng vốn ánh sáng không đủ, giờ phút này càng thêm có vẻ hôn ám,Độc Giác Lang Vương vẫn kêu chói tai Chu Hằng đã càng ngày càng xa.

Mưa này lại càng rơi xuống càng lớn, khi một tia ánh mặt trời cuối cùng biến mất, trong rừng quả thực tối đưa tay không thấy được năm ngón. Tiếng hét phía sau càng ngày càng nhẹ, càng ngày càng xa,Âu Sương biết, chính mình gần như bỏ rơi con hung thú.

Hắn cũng không dừng lại, bây giờ còn xa xa không đủ rớt ra khoảng cách an toàn.

Trong rừng gần như không có ánh sáng, Âu Dương cũng không dám chạy quá nhanh, đất vừa thấp lại trơn, sơ suất một cái sẽ đụng vào cây, đó chính là dục tốc tắc bất đạt . Hắn chậm bước chân lại, động tác càng ngày càng trở nên nhẹ nhàng.

Phía trước xuất hiện một sườn núi nhỏ, Âu Sương đi qua mới phát hiện, giữa hai khối đá lớn không ngờ còn có một động hẹp đủ một người xuyên qua, cực kỳ bí mật.

Hắn suy nghĩ một chút liền chui đầu vào, vừa lúc ở nơi này tránh mưa.
Sau khi chui vào, Âu Dương mới phát hiện động này lại còn sâu, một mảnh đen như mực, căn bản nhìn không thấy.

Hắn khoanh chân ngồi xuống trước, bù lại chân nguyên lực tiêu hao, theo đại lượng thức ăn tiêu hao, cộng thêm mấy giờ không ăn uống gì, chợt cảm thấy bụng đói kêu vang.

Từ trong nhẫn không gian lấy ra mấy khối thịt khô đã sớm nướng chín, tuy rằng vừa lạnh lại vừa cứng, nhưng lúc này hắn cũng không có khả năng đi lấy nhánh cây nhóm lửa, đành phải chậm rãi gặm. Tuy nhiên khi đói bụng, cũng không cảm thấy khó ăn, một khối thịt khô lớn rất nhanh liền vào bụng. Xong !

Âu Dương tiếp tục đi về chỗ sâu trong động.

Đừng nhìn cửa vào sơn động vô cùng hẹp hòi, nhưng càng đi vào bên trong lại càng rộng mở. Đương nhiên, cũng không rộng mở đến mức có thể đi ngang, đại khái có thể chứa ba người...song song.

Đi mười mấy phút, vẫn không có bất kỳ ý tứ đi đến cuối, tính cách Âu Dương không chịu thua, liền quyết định đấu cùng sơn động này, thế nào cũng phải đi đến tận cùng!

Bên ngoài là một mảnh đen nhánh, chớ nói chi bên trong sơn động , hoàn toàn đưa tay không thấy được năm ngón, cũng may ở trong sơn động này cũng không có đường rẽ gì, chỉ là một con đường đi kéo dài phía trước, cũng không cần sợ lạc đường đi không ra.

Âu Dương ngẫu nhiên dùng trường kiếm chém vách động, nương ánh sáng đốm lửa ma sát yếu ớt ra ngoài để đánh giá một chút hoàn cảnh chung quanh.

Lại nửa canh giờ đã qua, hắn vẫn không đi đến đáy động.

Nếu thay đổi một người khác, như thế nào cũng phải quay đầu trở về, nhưng Âu Dương lại là kẻ cố chấp, nếu hạ quyết tâm phải đi đến cuối, vậy hắn tuyệt đối sẽ không buông bỏ giữa đường - nếu không, hắn cũng sẽ không kiên trì tới đây làm nhiệm vụ bỏ mạng này !

Chỉ cần không phải mê cung, như vậy luôn có thể đi đến cuối.

Lại một giờ sau, phía trước đột nhiên xuất hiện một đạo ánh sáng, tuy rằng rất mỏng manh, nhưng đối với người bị vây bóng tối lâu dài mà nói, cũng giống như một ngọn đèn sáng. Âu Dương vui vẻ trong lòng, nhưng lòng đề phòng lại càng sâu, nắm trường kiếm trong tay càng chặt.

Lại đi thêm vài bước, ánh sáng càng ngày càng sáng, hiện ra một cái cửa động. Khi hắn cất bước ra, trước mắt lập tức rộng mở trong sáng, chỉ thấy trăng sáng sao thưa, đây đúng là một tòa u cốc.

Âu Dương ngẩng đầu nhìn trời, không biết khi nào mưa to ngừng lại, cỏ xanh trong cốc dính đầy giọt nước mưa, càng lộ vẻ xanh tươi, tản phát ra một cỗ khí tức dạt dào sinh cơ.

Sơn cốc không lớn, phạm vi chừng trăm thước, bốn bề toàn núi, là một tòa tuyệt cốc. Vách núi dốc đứng, chỉ sợ linh vượn cũng khó mà leo đến đỉnh núi.

Phía tây vách núi có một ao nhỏ, bên hồ có một cây đại thụ, tán cây hoàn toàn che khuất ao, lá cây ở trong gió đêm nhẹ nhàng lay động, phát ra thanh âm xào xạc.

Khi ánh mắt đảo qua dưới đại thụ, con mắt Âu Dương không khỏi căng thẳng.

Hai cổ thi thể . Hắn nhìn rõ lại chỉ thấy một tên gầy gò như đàn bà nằm súp không có vết thương chỉ ôm đầu giường như mới chết , bên cạnh còn rơi một thanh trường kiếm ánh bạc lạnh lẽo lưu một phần máu tươi chưa khô .

Còn người kia vẫn ngồi dưới cây đại thụ , trên mặt còn mang một mạnh vãi trắng chề mặt , trên người mang áo trắng thêu dệt 2 con phượng hoàng bay quấn lấy nhau trên eo có vết chém làm chiếc áo nhuộm đỏ .Mặc dù vậy hắn cũng thấy rõ ,đây là một người phụ nữ tầm 19-20 tuổi .

Dáng người như siêu mẫu địa cầu mặc áo trắng tinh . Khó có thể miêu tả của người này, cô giống tựa như Hằng Nga quốc sắc thiên hương ,tựa như tiên nữ giáng trần mỹ lệ đoan trang , tựa như vị công chúa thiên đế khí chất cao ngạo lạnh lùng chỉ có thể chấm bằng điểm 11/10 - mỹ nữ hơn cả hoàn hảo mặc dù Âu Sương trước và sau khi đến đây gặp vô số mỹ nữ trên phim ảnh hay vị tỷ tỷ Hàn Liên cũng không làm hắn điên đảo phải rơi máu mũi nhưng bây giờ hắn còn không chớp mắt .

Nữ nhân có khí chất thanh cao, thánh khiết, không ô nhiễm bụi trần, một vẻ đẹp tuyệt mỹ khiến cho mọi người đua nhau ngắm nhìn mà lòng không hề chứa dục vọng . Phải nói mấy mỹ nữ kia dù đẹp đến mấy cũng phải nhường 3 phần cho cô gái này ,còn một bên chính là chiếc đàn tranh màu đen , trên thân còn khắc hình phượng hoàng màu sắc rặc rỡ phản lại màu đen của thân đan , 16 dây dần như sợi chỉ sáng chói như bạc tùy cơ có thể cắt đứt cái gì đưa lại gần nó . Nhìn thấy hai cái xác thế này thì hắn phần nào đoán được chắc chắn đã xảy ra một trận đại chiến

Dù đẹp thế nào thì cũng đã chết tiếc cho mỹ nữ thế này . Nghĩ tới đây thì ánh mắt đập lên chiếc kiếm kia dù thế nào thì hồn ảnh quá bắt mắt khổng thể để người khác thấy nên hắn nhanh chân định lại lấy chiếc kiếm .

"Khục khục "

Chưa kịp đến xác chết nghe thấy tiếng ho ,hắn nhảy dựng lên định bỏ chạy nhưng nghe thấy tiếng gọi từ phía sau như tiếng con gái :

- Khoan đã , vị huynh đệ hãy dừng bước.

Âu Dương từ từ quay lại , một lần nữa hắn gần như sắp bắn máu mũi . Một cô nương xinh đẹp tuyệt trần nhưng phần thua thiếu nữ kia nữa điểm . Kẻ tám lạng người nữa cân để so sánh hai người này . Ban đầu hắn nghĩ xác chết này chắc là một lão già tà ma ngoại đao , lâu năm trốn trong hắc động nên dáng người như con gái bắt cô nương kia nhưng bị đáp trả lại nên hai người đánh nhau nhưng bây giờ . Nghĩ một lúc hắn mới đáp trả lại :

- Cô nương có gì chỉ giáo ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro