ma thu linh chuc581-581

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hô.

Sau một ngày vất vả, các bộ lạc bên trong Không gian Vu tháp nhanh chóng tiến vào giấc mộng. Có người trên mặt xuất hiện nụ cười ngọt ngào, có một giấc mơ đẹp. Có người đổ mồ hôi, không ngừng run lên; có người thì lại nghiến răng kèn kẹt, như là đang ăn cái gì đó.

Đúng lúc khi vạn vật đang chìm trong yên tĩnh, đột nhiên, từ phía Vu Tháp truyền đến một tiếng kêu quái dị vô hình. Như là động đất trong nháy mắt lan ra xa ngàn vạn dặm, chui vào khắp mọi ngóc ngách trong Không gian Vu tháp, xâm nhập Linh hồn của mỗi người. Trong nháy mắt, bất kể là Ma thú đang ngủ say, hay là Hải Tộc và loài người, đều mở mắt ra. Các tòa Vu Tháp ở khắp nơi trong Không gian Vu tháp trong nháy mắt như ngọn Hải đăng phát ra một vầng sáng chói lòa, đâm thẳng lên trời. Vạn vật trong trời đất, bất kể là Siêu giai Ma thú cuồng bạo, tín đồ trung thành, hay là cây cỏ Mạch Tư dài chưa bằng chiếc đũa đều làm theo bản năng quỳ hướng về phía Vu Tháp.

Linh hồn hướng bái.

Tiếng kêu quái dị vô hình, mang đến áp lực vô tận, theo đó là một loạt hơi thở của Mãnh thú hồng hoang, rung động Linh hồn của mỗi sinh vật. Trước mặt uy áp vô tận này, đừng nói là dũng sĩ bình thường, mà ngay cả Cửu đầu Xà vương Hải Đức Lạp sắp tiến giai đến Thượng vị thần thú cũng cảm giác mình chỉ là một cây lục bình trong đại dương mênh mông. Không biết qua bao lâu, có lẽ chỉ là trong nháy mắt, hoặc là vài ngày, hoặc là hơn 10 năm, Dương Lăng từ từ mở mắt ra.

Hô.

Một cơn gió lạnh thổi qua, mang đến lời nói của mọi người từ phía xa xa, vạn vật trong trời đất, tất cả đều tản mát ra một trận Linh hồn ba động rõ ràng. Phạm vi bao phủ của Thần thức tăng lên đến ngàn dặm, cho dù không có Ma thú tuần tra, cũng có thể cảm nhận rõ ràng mọi động tĩnh xung quanh. Có thể rõ ràng cảm giác Linh hồn ba động của vạn vật trong trời đất, cũng có thể dễ dàng tập trung Linh hồn của bọn họ. Cảm giác này, như là thần thánh nhìn thấy hết mọi chúng sinh trên mặt đất, nắm giữ vận mệnh và sinh tử của bọn họ.

Linh hồn nắm trong tay.

Không chỉ tiến giai đến Trung cấp Hồn Vu, còn tiến giai đến Thượng vị thần?

Cảm giác một chút Vu lực mênh mông trong cơ thể, Dương Lăng mừng rỡ, lập tức rút Chiến Hồn Đao trên lưng ra.

"Lực phách hoa sơn!"

Dương Lăng quát lên một tiếng, thuấn di đến trước mặt một hòn đá to như ngọn núi, chém mạnh một đao. Như chém vào đậu hủ, đem tảng đá chém thành hai nửa, trên mặt đất lưu lại một khe nứt rất sâu. Lập tức, xẹt qua khu rừng rậm nguyên thủy, lưu lại từng cây đại thụ bị chém thành hai đoạn.

Một đao, hai đao.

Thi triển Không gian Trói buộc giam cầm đông đảo đám Ma thú lại, liên tục thi triển hơn 10 đao hủy diệt một mảnh rừng, Dương Lăng kích động huýt sáo. Xác nhận mình rốt cuộc đã tiến giai đến Trung cấp Hồn Vu, có đủ Vu lực và Tinh thần lực sử dụng Chiến Hồn Đao. Một hơi đánh ra được hơn 10 đao, cho thấy thực lực không chỉ đơn giản tăng hơn 10 lần mà thôi. Từ nay về sau, có thể đường đường chính chính cầm Chiến Hồn Đao trực tiếp đối đầu với kẻ thù mạnh mẽ, không cần lo lắng hậu quả không thể một đao giết chết kẻ địch nữa.

Tiến giai đến Hồn Vu, khiến cho Dương Lăng có thể chính thức sử dụng Chiến Hồn Đao, tiến giai đến Thượng vị thần cũng khiến cho lực công kích và phòng ngự của hắn tăng mạnh. Lực lượng Lĩnh vực, Băng Phong lĩnh vực và Lôi điện lĩnh vực đều tăng mạnh, ba Lĩnh vực điệp gia lại khiến cho uy lực tăng lên rất nhiều lần. Trọng lực 128 lần, khiến cho Ma thú bị Giam cầm trong Không gian Trói buộc không thể nào hít thở nổi, thậm chí bị ép nát bấy. Băng Phong lĩnh vực hiện nay phạm vi bao phủ tăng lên đến hơn một ngàn dặm, trong nháy mắt đóng băng cả một hồ nước, biến đám Ma thú thành những bức Băng điêu rất là sống động. Ngay cả đám người Hải Đức Lạp và Hắc Long vương nghe tin mà chạy đến nhìn thấy đều cảm thấy sợ hãi.

Sau khi nhét Chiến Hồn Đao vào lại vỏ, Dương Lăng quát lên một tiếng, hai tay nâng một tảng đá nặng hơn một vạn cân lên, "Hô" một tiếng ném ra ngoài, biến một ngọn núi đè mọp xuống. Khiến cho Hắc Long vương và Cự Viên vương vốn tự tin vào lực lượng của mình trợn mắt há mồm.

Sau khi hấp thu Linh hồn năng lượng của Phất Lạp Cơ Mễ Nhĩ, Dương Lăng không chỉ tiến giai đến Trung cấp Hồn Vu và Thượng vị thần, còn dung hợp hoàn toàn Thần Cách có thuộc tính lực lượng có được ở trong Cách Bố Lạp thần miếu. Hiểu thêm về cách vận dụng lực lượng, trọng lực 128 lần khiến kẻ khác nhìn thấy đã sợ hãi, thân thể cứng rắn, cũng khiến kẻ khác hâm mộ đến chảy nước miếng.

Ngày tu luyện đến Vu Vũ cao nhất càng lúc càng gần.

"Hải Đức Lạp, La Đức Lý Cách Tư, lại đây, cùng tiến lên, để ta xem thực lực của các ngươi như thế nào" sau khi thử xem sức lực, Dương Lăng rất hiếu chiến, vừa nói vừa lao về phía đám người Hắc Long vương và Thi vu vương. Không mặc Băng phong khôi giáp, không thi triển Không gian Trói buộc cũng không hề sử dụng Huyết Tinh Linh chủy thủ và Chiến Hồn Đao, tay không phát động tấn công mãnh liệt với mọi người.

Phốc.

Cự Viên vương có tốc độ rất nhanh nhưng hắn chưa kịp giơ được thanh côn khổng lồ lên đã bị một đấm của Dương Lăng đánh bay xa ra ngoài. Lập tức, Hắc Long vương và Phi Long vương giỏi cận chiến cũng bị đánh bay. Cho dù cắn răng chống lại, thì Long trảo sắc bén cũng không thể nào đột phá được phòng ngự của Dương Lăng.

"Tử Vong văn ba"

Thi vu vương giàu kinh nghiệm, vô ý thức nhanh chóng lui lại, tay cầm Tử Vong hào giác phát ra một đạo Tử Vong văn ba. Đáng tiếc, Tử Vong văn ba có tác dụng với Thần giai cường giả bình thường, nhưng đối với bản thân Dương Lăng vừa mới tiến giai đến Trung cấp Hồn Vu và Thượng vị thần mà nói, cơ bản không có uy hiếp gì cả.

Khiếp sợ trôi qua, Cửu đầu Xà vương Hải Đức Lạp và Liệt hỏa tinh linh vương hợp sức phát động công kích. Đáng tiếc, hoặc là bị Dương Lăng dễ dàng tránh khỏi, hoặc là không thể nào phá vỡ phòng ngự của hắn, cùng xông lên cũng không phải đối thủ của hắn.

"Hắc hắc, thử xem Linh hồn công kích của ta xem, Liên Hoàn Hồn bạo" sau khi đỡ một đạo Tử Vong văn ba của Thi vu vương, Dương Lăng phất tay thi triển Liên Hoàn Hồn bạo. Trong nháy mắt, không khí xung quanh trở nên vặn vẹo, như động đất lan ra bên ngoài.

"A"

Không kịp đối phó, đám người Thi vu vương và Hải Đức Lạp đều ôm đầu kêu lên thảm thiết, đầu đau như muốn vỡ ra, như là bị một cây chủy thủ sắc bén đâm vào vậy. Thi vu vương am hiểu Linh hồn công kích còn đỡ hơn một chút, nhưng mấy tên như Cự Viên vương và Hắc Long vương chỉ giỏi cận chiến thì thảm rồi. Trong nháy mắt cả người run rẩy vì đau, Linh hồn cũng run lên.

"Đây là Liên Hoàn Hồn bạo sau khi tiến giai?"

Thấy đám người Thi vu vương đau đớn đến cả người run lên, Dương Lăng mừng rỡ. Không ngờ rằng tiến giai đến Trung cấp Hồn Vu, tiếp xúc với sự huyền bí của Linh hồn nắm trong tay, uy lực lại kinh khủng đến thế này. Chỉ năm phần thực lực đã khiến mọi người chật vật đến thế này, nếu ra tay toàn lực vậy ai đỡ nổi chứ?

Nghỉ ngơi một lát, để cho mọi người lấy lại sức, Dương Lăng lại phát động công kích mãnh liệt, lấy danh nghĩa là cho mọi người rèn luyện. Liên Hoàn Hồn bạo, Nhiếp hồn quang ba, Vong hồn rít gào và Không gian Trói buộc, nặng lực cận chiến mạnh mẽ khiến đám người Thi vu vương khóc không ra tiếng. Sau mấy canh giờ, tất cả đám người đều vết thương đầy mình, thiếu chút nữa xương cốt cũng bị Dương Lăng đánh gãy.

"Muốn nuốt được Thần Cách cấp cao hơn muốn đạt được lực lượng mạnh hơn, các ngươi phải cố gắng và nỗ lực nhiều hơn nữa" Thả mọi người ra bản thân Dương Lăng cũng mệt đến độ cả người đầy mồ hôi, lau lau mồ hôi trán, rồi nói: "Tiếp theo, chúng ta gặp phải kẻ thù còn mạnh hơn nữa, đừng nói là Siêu giai Ma thú có thực lực Lĩnh vực đỉnh, mà ngay cả Hạ vị thần và Trung vị thần thú cũng không đủ, ta hy vọng, các ngươi có thể nhanh chóng lĩnh ngộ Vạn Thú Lĩnh vực, có một ngày giống như đám Thiên Sứ lập trận ngăn địch"

"Vâng, Đại nhân yên tâm, gần đây khi tu luyện, ta cuối cùng có một cảm giác nhẹ nhàng, rất nhanh ta sẽ có thể tiến giai" Thi vu vương rất đau đầu vì bị Linh hồn công kích của Dương Lăng đánh trúng, vừa nói vừa cố gắng đứng lên.

"Đại nhân, ta cũng sắp tiến giai rồi, không những nhanh chóng tiến giai đến Thượng vị thần thú, mà cũng hiểu được Vạn Thú Lĩnh vực mà người nói không ít. Phối hợp với đám người La Đức Lý Cách Tư càng lúc càng thuần thục, thậm chí có thể điệp gia Lĩnh vực của bản thân vào với nhau ở một mức nào đó, không bài xích nhau" Mặc dù đang kiệt sức, nhưng vừa nói đến tình hình tu luyện, Hải Đức Lạp vô cùng hưng phấn.

Dựa vào Mặc Tinh tinh tủy mà Dương Lăng ban cho, tốc độ hấp thu Thần Cách của Vực sâu Ác ma nhanh hơn mấy chục lần, thậm chí mấy trăm lần. Mặc dù ngay lập tức còn không thể nào dung hợp hoàn toàn, nhưng hấp thu được rất nhiều Năng lượng, nàng hiểu Hỏa hệ Pháp tắc cũng đến một trình độ mới. Uy lực của bức tường lửa và quả cầu lửa lớn hơn, ngay cả Liệt hỏa tinh linh vương suốt ngày chơi với lửa cũng tự nhận không bằng.

"Tốt, tốt lắm, tận dụng thời gian tu luyện. Chỉ cần lĩnh ngộ Vạn Thú Lĩnh vực, có thể điệp gia lực lượng của nhau lại. Thì cho dù gặp phải kẻ thù cường đại hơn nữa chúng ta cũng không sợ hãi" Dương Lăng mừng rỡ, có Mặc Tinh tinh tủy quý giá, đám người Thi vu vương và Hắc Long vương sớm muộn đều có thể tiến giai đến Thần Giai. Đến lúc đó, chỉ cần điệp gia lực lượng của bọn họ với nhau, lực chiến đấu của Ma thú đại quân sẽ đạt đến một trình độ kinh người. Lực lượng của một con Ma thú là có hạn, cho dù là một con Thần giai ma thú cũng khó có thể đối phó kẻ thù càng lúc càng mạnh. Nhưng nếu lực lượng của hàng ngàn hàng vạn con Thần giai ma thú điệp gia lại, uy lực sẽ là rất lớn. Đừng nói là Thượng vị thần đỉnh, mà ngay cả một chiêu giết chết Thần chức cường giả cũng không phải không có thể. Nếu lực lượng của hàng vạn con Ma thú Thần chức điệp gia với nhau, thì sợ rằng ngay cả Chủ Thần, Vị Diện thủ hộ giả và Vị Diện lưu lãng giả trong truyền thuyết cũng phải tránh thật xa.

"Nếu hàng ngàn hàng vạn Thần thú lưu lãng điệp gia lại, vậy ai còn có thể là đối thủ chứ?" Nhìn Kim Bằng Điểu như ngọn núi nằm ở bên cạnh Vu Tháp, Dương Lăng trong lòng vừa động, "Hô" một tiếng bay đến, cẩn thận xem xét tình hình trong cơ thể Kim Bằng Điểu.

Theo trí nhớ của Pháp Lão Vương đời cuối cùng, Thần thú Kim bằng có lực lượng rất cường hãn, sau khi trưởng thành có thể dễ dàng xuyên qua Không gian loạn lưu, có thể dễ dàng xé mở Không gian liệt phùng qua lại giữa các Vị Diện. Năm đó, nếu không phải gặp phải cơn lốc hiếm có, nếu không phải bảo vệ những người ngồi trên lưng nó, nó tuyệt đối sẽ không bị thương nặng. Cho dù như thế, vẫn đánh ngang tay với lão già thần bí trong Thần Ma mộ tràng, không chỉ có thể làm đối phương bị thương nặng, còn khiến đối phương lưu lại Truyền tống môn và Đại Địa giới chỉ quý giá lại. Rồi mang theo Pháp Lão Vương đời thứ nhất xé rách Không gian liệt phùng, rời khỏi Thần Ma mộ tràng đầy nguy hiểm.

Lưu lãng Thần thú, Kim Bằng Điểu tuyệt đối có thực lực lưu lãng Thần thú.

Nhìn Kim Bằng Điểu khổng lồ nằm ở cạnh Vu Tháp, tắm rửa trong sương trắng, Dương Lăng lại cảm thấy vô cùng kích động. Chỉ cần làm cho con Ma thú có thực lực lưu lãng Thần thú này tỉnh dậy, thực lực của Ma thú đại quân sẽ tăng lên vô số lần, đến lúc đó, đừng nói là Thần chức cường giả, mà ngay cả kẻ có cấp bậc Chủ Thần đến đây, thì không biết chừng cũng giống như con thiêu thân lao vào lửa đỏ, khiến bọn họ có đến mà không có về.

Cũng giống như Không gian Pháp tắc, Linh hồn Pháp tắc thần bí huyền ảo, rất khó tu luyện. Đối với Cường giả bình thường mà nói, cho dù có được Kim Bằng Điểu cũng không có biện pháp làm nó tỉnh lại, còn gì nói đến việc thuần phục nó. Nhưng đối với Dương Lăng mà nói, không có chuyện gì là không có khả năng, chỉ là thời gian dài hay ngắn mà thôi.

Linh hồn đại vu, chủ yếu tu luyện Linh hồn Vu thuật thần bí cường đại, Linh hồn nắm trong tay, nói một cách khác cũng là Linh hồn Pháp tắc của thế giới này. Do muốn sớm sống lại Kim Bằng Điểu, Dương Lăng từ từ đi quanh nó, Thần thức khổng lồ hóa làm một loạt các tia nhỏ không thể nhận ra, từ từ dò xét vết thương của Kim Bằng Điểu, không hề buông tha điểm khả nghi nào.

Trong thời gian này, sau khi hấp thu rất nhiều sương trắng mà Vu Tháp tản ra, vết thương bên ngoài và bên trong cơ thể Kim Bằng Điểu đều đã tốt hơn, nhưng còn lâu mới khôi phục hoàn toàn. Năm đó, vết thương trên người nó quá nặng, xương sống gần như bị chém làm đôi, cánh thiếu chút nữa bị chém đứt, chỉ còn một hơi mà còn có thể xé rách Không gian liệt phùng rời khỏi Thần Ma mộ tràng, quả thực là một kỳ tích không ai có thể tin nổi.

"Ngoại thương dễ xử lý, nội thương cũng có thể nghĩ được biện pháp xem có thể tăng tốc độ khôi phục hay không, còn về phần Linh hồn" Cảm giác Năng lượng ba động trong cơ thể của Kim Bằng Điểu, Dương Lăng nhíu nhíu mày.

Năng lượng trong cơ thể Kim Bằng Điểu rất khổng lồ, còn mạnh hơn bất cứ con Ma thú và Cường giả mà hắn đã gặp mười lần, thậm chí mấy trăm lần. Nhưng cẩn thận cảm giác một chút, lại khó có thể nắm bắt quy luật Năng lượng ba động, rất là hỗn độn. không hề có quy luật, như là Năng lượng khổng lồ đó đã bị mất đi khống chế, hoặc là bị áp bức rất lớn.

"Sách sách, tự mình phong ấn, chiêu này của Kim Bằng Điểu này thật là lợi hại."

Thử cả nửa ngày cũng không thể nắm được quy luật Năng lượng ba động của Kim Bằng Điểu, hắn trầm ngâm một lát rồi mặc niệm vu quyết, vận công ép ra vài giọt máu, nhẹ nhàng đặt trên trán Kim Bằng Điểu, thử xem sau khi tiến giai đến Trung cấp Hồn Vu có thể trực tiếp lấy máu thuần hóa nó hay không. Sau đó mới nghĩ biện pháp từ từ khôi phục vết thương của nó.

Một giọt, hai giọt.

Máu thấm vào trong cơ thể Kim Bằng Điểu càng lúc càng nhiều, song, lại không có dấu hiệu thuần hóa nào. Vu lực và Tinh thần lực khổng lồ đưa vào cũng như là đá chìm vào trong biển, biến mất không còn tăm hơi, tình huống rất là bất ổn.

Làm thế nào bây giờ?

Nhìn Kim Bằng Điểu vẫn nằm im không nhúc nhích, Dương Lăng nhíu mày. Tiếp tục kiên trì như thế này, có lẽ chưa thuần hóa được Kim Bằng Điểu thì mình đã mất hết máu mà chết. Nhưng hao tổn rất nhiều máu, Vu lực và Tinh thần lực, nếu cứ thế mà bỏ dở, không biết ngày tháng năm nào mới thuần hóa được Kim Bằng Điểu, càng không nói đến việc nhanh chóng khôi phục vết thương của nó.

"Đại nhân, Đại nhân"

Nhìn thấy vẻ mặt Dương Lăng càng lúc càng trắng, thậm chí thân thể còn lung lay, đám người Thi vu vương và Hải Đức Lạp kêu lên sợ hãi. Vừa không biết hỗ trợ thế nào, vừa không dám đi đến xem cụ thể tình hình, sợ rằng quấy rầy pháp thuật của Dương Lăng, trong thời gian ngắn không có biện pháp gì.

"Nhanh, truyền lệnh xuống dưới, triệu tập tất cả tín đồ Vu môn, để cho bọn họ lập tức đến Vu Tháp quanh đó cầu khẩn" Áo Phỉ Lệ Á trầm ngâm một lát liền hạ lệnh, hy vọng lực tín ngưỡng có thể giúp Dương Lăng vượt qua cửa ải khó khăn.

Dù chưa ăn thịt lợn, cũng biết được con lợn nó méo tròn như thế nào.

Là một gã Thiên Sứ giàu kinh nghiệm, Áo Phỉ Lệ Á đã đi đến vô số Vật chất vị diện, quan hệ với đông đảo Giáo hoàng, biết rõ lực tín ngưỡng vô cùng quan trọng với một gã Thần linh. Ma pháp trận chớp động, từng đội binh lính truyền lệnh thuấn di ra ngoài. Rất nhanh, bên trong Không gian Vu tháp vang lên tiếng chuông du dương, khẩn cấp triệu tập tín đồ ở các nơi, do đám giáo sĩ dẫn đầu, mọi người quỳ mọp trên mặt đất cầu khấn.

Tiếng chuông du dương, lời cầu khẩn thành khấn tản mát ra Nguyện lực tinh thuần, thông qua các tòa Vu Tháp mô phỏng ngưng tụ thành một con sông, hội tụ thành đại dương mênh mông. Trong thời gian này, người bên trong Không gian Vu tháp càng lúc càng nhiều, dưới sự cố gắng của Huyết Thiên sứ, tín đồ của Dương Lăng càng lúc càng nhiều, trong thời gian ngắn hội tụ được rất nhiều nguyện lực tinh thuần.

Hô.

Nguyện lực tinh thuần, từ trán Dương Lăng nhập vào cơ thể, làm dịu Hồn tinh gần như là cạn kiệt, hóa thành một cỗ Tinh thần lực mênh mông. Vu Tháp cũng theo đó tản mát ra sương trắng nồng đậm, bao phủ cả Dương Lăng và Kim Bằng Điểu. Thẩm thấu từ các lỗ chân lông vào trong cơ thể Dương Lăng, làm dịu Vu đan đang khô kiệt, thúc đẩy Vu lực bàng bạc lớn.

Có được Nguyện lực làm dịu và có sự ủng hộ của sương trắng, Dương Lăng đang chần chờ trở nên phấn chấn. Đã không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng, quyết định tăng tốc độ thuần hóa. Sau khi hấp thu rất nhiều máu, Vu lực và Tinh thần lực, từ từ, trên người Kim Bằng Điểu rốt cuộc hiện lên một đám Phù văn huyền ảo, nhanh chóng xoay tròn.

Đông, đông đông.

Một vầng sáng lóe lên, trái tim của Kim Bằng Điểu ngừng đập vô số năm từ từ nhảy lên, càng lúc càng nhanh, trầm thấp mà có lực. Kim quang lóe lên, tản mát ra một cỗ Năng lượng ba động cuồng bạo, theo đó xuất hiện một cỗ uy áp mạnh mẽ, như động đất xẹt qua trái tim đám người Thi vu vương và Hắc Long vương. Trong nháy mắt, đừng nói là Cự Viên vương chỉ có thực lực Siêu giai Ma thú, mà ngay cả Hải Đức Lạp sắp tiến giai đến Thượng vị thần thú cũng run lên, thậm chí Linh hồn cũng cảm thấy kinh hãi. Một con Ma thú lưu lãng, dù là đang bị thương nặng, chưa thức tỉnh, thì uy áp cũng không phải Thượng vị thần thú bình thường có thể chịu đựng được.

Hô.

Sau khi trải tím đã đập trở lại, Kim Bằng Điểu bắt đầu điên cuồng hấp thu Năng lượng bên trong Không gian Vu tháp, nhanh chóng hình thành một cơn lốc Năng lượng kinh người trên không trung. Như người đang chết khát hấp thu sương trắng mà Vu Tháp tản mát ra. Vết thương ghê người nhẹ nhàng chuyển động, tản mát ra một vầng sáng, như là đang nhanh chóng khôi phục lại. Năng lượng trong cơ thể đang hỗn độn cũng càng lúc càng có quy luật, một cảm giác thân thiết như một phần cơ thể nhanh chóng nảy lên trong lòng Dương Lăng. Ở sâu trong Linh hồn Kim Bằng Điểu, phát ra một trận Linh hồn ba động mơ hồ, không ngừng lặp lại, như đang hưng phấn biểu thị gì đó, hoặc là đang cầu xin hắn giúp đỡ, ngay lập tức không rõ là có ý gì, nhưng cho người ta cảm giác vô cùng thân thiết.

"Kim bằng giương cánh, sau này, gọi ngươi là Hồng Đính Kim bằng nhé. Dưỡng thương thật tốt, hy vọng ngày hồi phục, ngươi đừng làm ta thất vọng" Nhìn chiếc mào đỏ trên đầu Kim Bằng Điểu, cảm giác Linh hồn ba động thân thiết của nó, Dương Lăng nhẹ nhàng vỗ vỗ lớp vẩy chắc chắn trên người nó.

Ở tình huống bình thường, Ma thú sau khi được thuần hóa sẽ nhanh chóng hồi phục lại, Kim Bằng Điểu sở dĩ còn chưa tỉnh lại, bởi vì vết thương trên người quá nặng. Tuy nhiên, sau khi thuận lợi lấy máu thuần hóa và phá giải phong ấn của Kim Bằng Điểu, Dương Lăng đã rất thỏa mãn rồi.

Tình huống bình thường, thuần hóa một con Thượng vị thần thú không dễ dàng như vậy, huống hồ còn là một con Thần thú lưu lãng còn lợi hại hơn cả Chủ Thần. Thuận lợi lấy máu thuần hóa, thu phục được Kim Bằng Điểu đã là đủ rồi. Vết thương nặng đến mấy cũng không có vấn đề gì, thiếu Năng lượng càng không phải là vấn đề khó khăn, chỉ là thời gian khôi phục dài hay ngắn mà thôi. Nhìn suối Năng lượng kinh người trên không trung, nhìn sương trắng nồng đậm xung quanh, Dương Lăng tin rằng ngày mà Kim Bằng Điểu tỉnh lại không còn xa nữa. Đến lúc đó, bên mình sẽ có một trợ thủ siêu cấp, một trợ thủ siêu cấp có thể tự do bay lượn trong Không gian loạn lưu. Đến lúc đó, là có thể đến thám hiểm ở Ma thú Vị Diện và Vong linh vị diện, có thể đường đường chính chính truy tìm tung tích của Thượng cổ Vu sư.

"Có lẽ, có Kim Bằng Điểu, không cần tìm ra được bí mật của Thượng cổ Vu sư thì cũng có thể tìm được đường trở lại Trái đất. Có thể xuyên qua vô số Vị Diện trở lại hành tinh màu xanh xinh đẹp, trở lại quê hương" Nhìn đôi cánh rộng lớn của Kim Bằng Điểu, sờ sờ lớp vẩy cứng rắn của nó, Dương Lăng trong lòng vừa động.

Từ một gã tay trắng trở thành một gã Lĩnh chủ cao cao tại thượng, từ một gã trói gà không chặt, trở thành một gã Hồn Vu thần thông quảng đại và Thượng vị thần, hơn hai năm nay có thể nói là thời gian thú vị nhất của hắn. Từng có lúc cảm thấy bất lực, có lúc vui sướng vì thành công, cũng có lúc mệt mỏi; từng có kẻ hận hắn đến thấu xương như Giáo hoàng, cũng có Tác Phỉ Á và Vưu Na yêu hắn chân thành.

Mặc dù tiền đồ vô cùng nguy hiểm, có rất nhiều cạm bẫy, mặc dù từng nhiều lần chút nữa chết không có chỗ chôn, nhưng Dương Lăng không hề hối hận. không muốn cũng không thể nào trở lại cuộc sống năm xưa trên tái đất, không thể nào trở lại cuộc sống bình thản hàng ngày lên xe bus đi làm năm nào. Sở dĩ lúc nào cũng muốn tìm đường trở về, hắn chỉ muốn gặp người nhà và quê hương lớn lên từ nhỏ mà thôi.

Cho dù có một ngày tu luyện đến Chủ Thần, thậm chí trở thành một gã Vị Diện thủ hộ giả hoặc Lưu lãng giả, cũng không thay đổi được được sự thật là hắn đến từ Trái Đất, không thể nào thay đổi được tình cảm đối với quê hương của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro