VOL1.The undead king. [Opening]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Đối mặt với cô gái trẻ và em gái của cô, tên kỵ sĩ lạnh lùng nâng kiếm.

Có lẽ vì lòng thương hại, hắn quyết định chỉ một nhát chém duy nhất để kết liễu hai đứa trẻ để chúng không phải cảm nhận thêm bất kì sự đau đớn nào cả. Thanh kiếm giương cao quá đầu tạo thành một đường cung lớn, tỏa sáng lấp lánh dưới ánh nắng rực rỡ

Cô gái nhắm mắt lại, cắn chặt môi, phó mặc cho số mệnh, vì cô không thể làm gì hơn được nữa; cô ước rằng chuyện này chưa bao giờ xảy ra. Nếu trong tay có sức mạnh, cô sẽ đánh gục gã đàn ông trước mắt này rồi bỏ chạy.

Nhưng, cô không có thứ sức mạnh như vậy.

Bởi vậy, kết cục chờ cô chỉ có một - cái chết.

Thanh kiếm chém xuống——

——Cô không cảm thấy bất kì sự đau đớn nào cả.

Hai mắt nhắm chặt từ từ mở ra.

Cái đầu tiên đập vào mắt cô là thanh kiếm ở lưng chừng trời.

Theo sau đó là tên kỵ sĩ.

Người gã cứng lại như thể bị đông chặt trong đá, ánh mắt không còn tập trung vào cô nữa. Tư thế đầy sơ hở đó cho thấy nỗi sợ hãi đang ngập tràn trong hắn.

Theo ánh mắt của tên kỵ sĩ, cô chuyển mắt nhìn về phía sau.

Và——cô nhìn thấy Tuyệt Vọng.

Bóng tối đen kịt.

Mỏng manh như một tờ giấy, nhưng lại sâu thăm thẳm như một cái vực không đáy, nó trồi lên khỏi mặt đất, trông như một lát trứng mỏng bị cắt mất phần đáy. Một khung cảnh tràn ngập sắc thái thần bí, đồng thời cũng làm cho người ta cảm thấy bất an một cách mãnh liệt.

Một cánh cửa?

Đó là thứ đầu tiên cô có thể nghĩ đến sau khi nhìn thấy nó.

Rồi ngay sau đó, suy nghĩ của cô được xác nhận.

"Kíííít!!!"

Có thứ gì đó bước ra từ trong bóng tối.

Trong cái khoảnh khắc đó, cô nhìn thấy "nó"——

"Hiiiii!!!"

——Cô phát ra một tiếng thét chói tai.

Đó là một thứ mà không con người nào có thể chiến thắng.

Ánh đỏ lập lòe như hai đốm lửa đục ngầu, bập bùng trong hốc mắt của một đầu lâu trắng hếu; "nó" nhìn về phía hai cô gái, ánh mắt lạnh lùng như thể đang quan sát con mồi. Trên cánh tay không thịt da của "nó", lặng lẽ nằm một cây quyền trượng - thần thánh, đẹp đẽ nhưng đầy ma mị và đáng sợ.

"Nó" khoác trên mình một áo choàng hoa mĩ, hoa mĩ nhưng tối tăm, u ám; tựa như bản thân cái chết buông xuống nơi này, mang theo bóng tối từ một thế giới khác.

Không khí bị đông lại trong nháy mắt.  

---------------------------------------------

Mọi người nhớ vote và share cho mình có động lực nhé <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro