Ma Vương Mực trong Tết Nguyên Tiêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tết Nguyên Tiêu vừa đến, ngày Tết mang không khí vui tươi náo nhiệt vừa đi qua, dù là dân đi làm đau thương muốn chết vì sắp đi làm lại, hay lũ học trò chuẩn bị khai giảng phải đối mặt với sgk, vẫn là những người vì đủ thể loại lý do bận rộn đi chăng nữa, đến ngày này đều sẽ thả chậm bước chân, đi các cửa hang nổi tiếng mua bánh trôi làm sẳn để ăn, hay quyết định mua nguyên liệu bán thành phẩm về nhà làm với gia đình, còn có người quyết định làm bánh trôi vị nhà làm.

Thân là một tuyển thủ nhà nghề, Yoo Joonghyuk có yêu cầu rất cao đối với đồ ăn, không cách nào tiếp thu được loại bánh trôi bán ngoài thị trường, đành phải mua đồ về tự lục cánh sinh. Vẩy đầy bột nếp lên chiếu trúc, nhào nặn bột đến mức dẻo mà không dính tay, sau đó tách ra từng phần bột nhỏ rồi them nhân vào bao lại, lắc chiếu trúc để từng cục bánh trôi dính đầy bột nếp khô

Ngẫu nhiên có mấy viên lăn xuống đất, sẽ trở thành cục đất nặn cho cô em gái Yoo Miah chơi để con bé ngoan ngoãn chờ đợi

Oppa!

Lượt bánh trôi đầu tiên thuận lợi hoàn công. Yoo Joonghyuk đang muốn ném vào nồi nước đường đang sôi thì Yoo Miah lại kêu lên.

Nhìn này! Là ET!

Yoo Miah thật cẩn thận giơ đôi bàn tay bé nhỏ của mình lên cho anh trai yêu quý xem, cô bé đang cầm một cục bột nếp trắng trẻo mập mạp, đó là một viên bánh trôi bán thành phẩm hình con mực

Cả em gái lẫn bánh trôi hình con mực đều rất đáng yêu, đáng yêu ngập tràn, nhưng đáng yêu thì đáng yêu, Yoo Joonghyuk càng lo lắng về một vấn dề khác.

Em dùng bột rớt xuống lúc nãy để nặn đúng không? Đồ ăn rớt xuống đất không thể ăn được nữa, nếu em thích thì anh sẽ nặn vài con khác cho em.

Ah? Không, không phải đâu, oppa

Nhưng mà Yoo Joonghyuk với tính tình nóng nảy cũng không chờ Yoo Miahh nói xong đã nhanh tay nặn mấy viên bánh trôi hình con mực giống như vậy, thuận tay ném vào nồi nước đường nấu, cũng không phát hiện cục bánh trôi trong tay Yoo Miahh đã tự mình chuyển động, xen lẫn vào những viên bánh trôi hình mực, cùng nhau bị đưa vào trong nồi.

Nóng ! Nóng ! Nóng quá!!!!

Trong nồi nước phát ra một tiếng thét chói tai, không thuộc về hai anh em, làm Yoo Joonghyuk ngẩn người.

Chỉ thấy một cục bột trắng trẻo mềm mại vặn vẹo thân hình tròn lẳn của mình bò ra từ trong nồi, thân hình dính nước đường mang màu hồng hồng, bẹp một tiếng rớt xuống cái thớt bên cạnh, ẩm ướt dinh dính. Là viên bánh trôi mà Yoo Miahh đã cầm trên tay lúc nãy.

Loài người thật đáng giận khi nghĩ ra cách tra tấn như vậy! Dám đem đồng bào của bản Ma Vương ra nấu!

Chờ đến khi nhiệt độ giảm xuống, lại biến về một viên bột nhỏ trắng trẻo mềm mại xong, cục bột mới nhảy dựng lên, mắng Yoo Joonghyuk.

Nhà ngươi có biết ta là ai không hả?! ta là đại vương mực đến từ 3000 năm ánh sáng ngoài trái đất! quân đội của ta sẽ vây quanh địa cầu, thống trị con người, chiếm lĩnh tài nguyên, còn không mau nhận sai xin tôi tha tội!!

Mặc kệ con mực nhảy lên nhảy xuống, Yoo Joonghyuk đơ mặt quấy nồi nước. Lãng phí đồ ăn không phải là thói quen của anh, tuy rằng nhúng qua vật lạ, nhưng chắc nồi bánh trôi này vẫn còn có thể ăn mà, đúng không?

Oppa! Em đã nói là có ET!

Ăn bánh trôi đi

Yoo Miah ý đồ biện giải cho bản thân lúc trước, kết quả là bị nhét cho một chén đầy ắp bánh trôi hình con mực vừa nấu xong.

Nước đường hơi ngọt nhưng lại không quá ngán, khẽ cắn một miếng , mùi gạo thơm và hương nồng mè đen hòa lẫn trong miệng, ăn ngon tới mức muốn nuốt luôn đầu lưỡi. ngoài ra còn có vị đậu phộng, sữa, đậu đỏ, rất nhanh, Yoo Miahh cũng đã quên việc giải oan cho bản thân mà chỉ vùi đầu ăn.

Cậu là Ma Vương Mực ?

Không sai! Hãi sợ hãi đi! Sùng bái đi! Tán thưởng bản vương đi! Đây là cơ hội cuối cùng để nhận được sự tha thứ của ta!

Vớt toàn bộ bánh trôi còn lại trong nồi múc vào chén, Yoo Joonghyuk dùng thìa múc lên một viên bánh trôi trắng mập, thổi thổi tính đưa vào miệng, đột nhiên nhớ ra cái gì.

Thân là một Ma Vương Mực , vậy mà đồng bào của mình và cục bột nếp đều không phân biệt rõ ràng?

Đó là dolà do..

Con mực ngừng lại, nhìn đến Yoo Miahh đang ăn bánh trôi hình con mực, nhân mè đen chảy đầy thìa, hương thơm ngọt ngào tràn ngập phòng bếp, bởi vậy đã chứng minh đó tuyệt đối không phải <đồng bào mưc> của cậu.

Loài người thật đáng giận! vậy mà dùng bột nếp để lừa gạt Ma Vương!!

Yoo Joonghyuk thấy ái ngại vì chỉ số thông minh đáng lo của con mưc kia, vẫn không quên đút một thìa bánh trôi vào miệng. A, ngon quá. Không biết có phải do bỏ thêm nguyên liệu đặc biệt vô hay không mà bánh trôi năm nay ăn ngon hơn năm ngoại nhiều.

Cậu có biết điều gì không, mực con?

Tôi là Ma Vương Mực ! không phải mực con! Có điều gì mà bản Ma Vương không biết cơ chứ?!

Trong thực đơn của loài người, mực là đồ ăn đó

?!

Còn chưa kịp hiểu hết lời nói của Yoo Joonghyuk, trên đầu Kim Dokja xuất hiện một bóng đen – con mực bị thìa múc lên.

Cho nên mực nấu nước đường cũng có thể ăn được nhỉ

Nhìn chằm chằm con mực tròn vo trắng trẻo mập mạp giống cục bánh trôi trên thìa, thật sự rất ngon miệng. Yoo Joonghyuk không hề có gánh nặng tâm lý mà hé miệng, chuẩn bị đem con mực đưa vào trong miệng.

"A —! con người Khốn nạn! Biến thái! Đồ Ăn thịt mực!"

Con mực thét chói tai giãy giụa một hồi lâu, cuối cùng nhớ tới chính mình còn có thể dùng ma pháp trốn về tàu vũ trụ, vội vàng phát động ma pháp trước khi thật sự bị ăn vô bụng.

Ngươi nhớ kỹ cho ta! tôi sẽ trở lại báo thù —!!"

"Ah, tôi sẽ nhớ rõ điều này."

Môi đều đã đụng tới thân thể mềm mại của con mực, con mực nhỏ kia lại lập tức biến mất không thấy, làm Yoo Joonghyuk khó hiểu khó chịu.

Miah, ngày mai ăn đại tiệc hải sản được không?

Tán thành ~

Lần sau nếu con mực kia dám quay lại, nhất định phải ăn vào trong miệng, trước đó đành phải ăn hải sản vậy. Yoo Joonghyuk âm thầm quyết định.

Qua hơn một tháng, con mực vẫn không có quay lại. Nhưng thật ra sau tết Nguyên Tiêu lại xuất hiện một VTuber gọi là [ Ma Vương Cứu Rỗi], hình tượng giả thuyết là một con mực con xấu muốn chết, chơi game dỡ tệ, kinh doanh kênh cũng chồng chất trạng huống, nhưng lại làm khán giả đạt được không ít tiếng cười sung sướng, thế là lượng fan ổn định mà dần dần tăng lên.

Quan trọng nhất chính là, [ Ma Vương Cứu Rỗi ] là Antifan kiên định của Yoo Joonghyuk.

[ Yoo Joonghyuk? Trừ bỏ mặt còn có thể xem anh tôi còn dư lại cái gì? Nếu ở trong game gặp được tôi, tôi đảm bảo có thể nhẹ nhàng đánh anh tôi sấp mặt! Người như vậy đều có thể lên làm tuyển thủ game thi đấu, giới thi đấu game chuyên nghiệp thật sự hết thuốc cứu rồi! ]

[ Fans thích Yoo Joonghyuk nhất định đều là vì gương mặt kia nhỉ? Chờ tương lai anh tôi tuổi già sắc suy, tôi chờ xem anh tôi còn có thể làm cái gì! Ra Công trường dọn gạch? ( cười ).]

[ Đúng vậy đó, tôi chính là Antifan của Yoo Joonghyuk, muốn biện hộ cho anh tôi thì đi thẳng ra ngoài quẹo phải, đi thong thả không tiễn! Mặc kệ các người nói cái gì thì đúng vẫn là tôi! ]

Người đại diện Chiến đội tìm được Yoo Joonghyuk, đem ghi hình phát sóng trực tiếp của [ Ma Vương Cứu Rỗi ] mấy ngày này trình phát cho anh xem.

Tuy rằng còn không có bay lên đến trình độ nhân thân công kích, vô pháp áp dụng con đường pháp luật, nhưng nếu tiếp tục như vậy sẽ ảnh hưởng đến danh dự của cậu. ý Công ty là tìm cơ hội cho các cậu phát sóng trực tiếp đối đầu ở trong game, một phương diện khác là rửa sạch lời đồn quy tắc ngầm của thi đấu Game, cũng có thể chứng minh thực lực của cậu."

"Được, thời điểm nào?"

Chờ lần sau cậu tôi mở phát sóng trực tiếp, chúng tôi sẽ tạo bẫy rập cho cậu tôi nhảy, còn cậu chỉ cần làm bộ đi ngang qua gia nhập chiến cuộc, lúc sau lại chờ người xem tự hành phát hiện, hoặc là lén tuôn ra sự thật đó là Yoo Joonghyuk là được rồi."

Yoo Joonghyuk nhìn video phát sóng trực tiếp của [ Ma Vương Cứu Rỗi] từ lúc ban đầu ngây thơ mờ mịt không rành sự đời, đến sau lại chậm rãi dung nhập đám người đính đạc mà nói, có một loại trực giác tuôn ra từ trong lòng — tên này 80% chính là con Mực con kia.

Mấy bản ghi của livestream này có thể để lại cho tôi sao? Tôi không cảm thấy là mình sẽ thua, nhưng mà biết người biết tôi mới có thể bách chiến bách thắng."

"Đương nhiên không thành vấn đề! Cậu còn có yêu cầu gì cứ việc nói!"

Vậy.....Anh có thể giúp tôi tìm xem xem tư liệu về [ Ma Vương Cứu Rỗi] không?

"được thôi"

Tỷ như diện mạo, tỷ như chỗ ở, tỷ như......"

"Yoo Joonghyuk, cậu đang tưởng làm ra sự kiện bạo lực hả?"

"anh không giúp tôi tìm cũng không quan hệ, tôi sẽ nhờ người khác —"

Tôi giúp cậu tìm! Nhưng trước đó phải ước pháp tam chương, cậu tuyệt đối không thể đánh người! Càng không thể làm gì để bị cấm thi đấu! Còn có......"

Tôi là người dễ xúc động lại ưa thích hành sử bạo lực như vậy sao?"

Cậu là!"

Vì được đến tư liệu trên tay người đại diện, Yoo Joonghyuk nhẫn nhục phụ trọng mà đáp ứng rồi ba cái điều kiện, nhưng vì tránh cho tên này tìm tới cửa đấu tay đôi, cái điều kiện thứ ba của người đại diện chính là sau khi phát sóng trực tiếp thi đấu mới có thể đem tư liệu cho hắn.

Tch, không có biện pháp, Yoo Joonghyuk đành phải tại ngày phát sóng trực tiếp, tốc độ tay khai hỏa toàn bộ một người siêu quần xuất chúng quét sạch toàn bộ đối thủ, lại đi đến bên cạnh người chơi ID [Ma Vương Cứu Rỗi] đang nằm trên mặt đất ném ra một cái tin nhắn công khai.

[ Bá vương: cậu quá yếu. ]

[ Ma Vương Cứu Rỗi: Cái gì, nhà ngươi dám coi khinh bản Ma Vương?! ]

Mặt sau đối phương lại nói cái gì nhưng Yoo Joonghyuk đã không nhìn thấy, anh logout tắt máy tính cầm tư liệu mà người đại diện cung cấp đi. Đến nỗi dư luận lúc sau lên men như thế nào, đã có người đại diện chuyên nghiệp đi xử lý không cần anh quan tâm.

Yoo Joonghyuk không chút do dự dựa theo tư liệu trong tay tìm được chỗ ở của [Ma Vương Cứu Rỗi], ấn xuống chuông cửa, bộ dáng nam tính trên ảnh đại diện và con mực cho người ta ấn tượng giống nhau trắng trẻo mềm mại, rất hợp —

"Ai vậy? tôi không tin giáo cũng không mua đồ vật càng không cần phục vụ buổi tối— ai, Yoo Joonghyuk?!"

Cửa vừa mở ra, mùi hương nhàn nhạt từ sữa tắm gội liền từ trên người cậu tỏa ra, nhìn thanh niên gầy yếu trên tóc ngắn còn đang nhỏ nước, gương mặt mới vừa tắm nước nóng xong mà lộ ra màu phấn hồng non nớt, còn có áo ngủ lỏng lẻo càng thoải mái càng tốt trên người, Yoo Joonghyuk nhướn mày lên cao.

"[Ma Vương Cứu Rỗi]? Hay là tôi nên gọi cậu là [ Ma Vương Mực] hả? Mực con."

Tôi mới không phải Mực con! Không đúng, sao anh có thể phát hiện ra tôi?!"

Vừa bị gọi là Mực con liền xù lông vẫn y như trước, Yoo Joonghyuk nhìn thanh niên hít sâu rất nhiều lần, mới làm cảm xúc bằng phẳng xuống.

Nếu anh đã biết tôi là ai, hẳn là anh cũng biết tôi không chào đón anh đúng không? Cút cút!"

" Ma Vương Mực Nói muốn chiếm lĩnh địa cầu, thống trị con người vậy mà lại ngụy trang thành một VTuber loài người lẫn vào trong đám người, cậu cảm thấy nếu tôi đem tin tức này thả ra ngoài sẽ như thế nào?

Khi cánh cửa bị đóng sầm lại, Yoo Joonghyuk đã chống trên cửa, trong miệng phun ra lời uy hiếp — bất quá tin tức thả ra đi là một chuyện, mọi người tin hay không lại là một chuyện khác.

Nhưng cái con Mực con thiên chân đơn thuần này hẳn là rất dễ dàng mắc mưu.

Không thể! Anh tuyệt đối không thể nói ra!"

Vậy để tôi đi vào, chúng ta cần phải thảo luận vấn đề [ Phí bịt miệng ] một cách nghiêm túc."

"Đáng giận......"

Mực con ngu ngốc quả nhiên đã bị lừa, để Yoo Joonghyuk dễ dàng bước vào nhà cậu.

Thoạt nhìn chính là cái chung cư giá rẻ, không gian nhỏ không nói, bên trong bố trí cũng tinh giản đến mức tận cùng, nhiều lắm chỉ tới trình độ có thể miễn cưỡng sinh hoạt. Nhìn cái giường ván gỗ cũ xưa chỉ trải một tấm thảm kia, Yoo Joonghyuk hoài nghi nếu không phải con Mực con này không có tí trọng lượng gì, đổi thành chính anh ngồi lên, khả năng ván giường sẽ lập tức sụp xuống.

Tên."

Hả?"

Tên của cậu là gì. [ Ma Vương Cứu Rỗi] gì chỉ xưng hô không tính, hay là cậu muốn tôi gọi cậu là Mực con?"

"..... Kim Dokja."

"Cái tên Thật là kỳ quái."

Là chính anh muốn hỏi!"

Để Yoo Joonghyuk ngồi xuống cái ghế máy tính duy nhất trong nhà, chính Kim Dokja lại ngồi ở mép giường, cầm khăn lông tùy ý chà lau tóc.

Nếu cậu có thể biến thành hình người, sao ngày tết Nguyên Tiêu lại không biến thành người?

Anh nghĩ tôi vui sao?! Còn không phải là do ngày đó anh......!"

Nghĩ đến sự việc của ngày đó Kim Dokja liền rất tức giận, hắn bị Yoo Joonghyuk dọa cho sợ hãi một lòng muốn chạy, đương nhiên liền không nghĩ tới muốn biến thành con người để đàm phán, kết quả chính là khi trở lại tàu vũ trụ đã bị các đồng bào nhạo báng một trận.

Nhưng mà câu [ con mực cũng ở trên thực đơn của con người ] kia của Yoo Joonghyuk vẫn tạo thành ảnh hưởng đối với tất cả người ngoài hành tinh, bọn họ quyết định trước khi chính thức tiến quân xâm lược, trước phái một bộ phận đồng bào trà trộn vào trong con người điều tra rõ ràng. bởi vì Kim Dokja đã tới địa cầu một chuyến, lại là đương sự được đến tin tức này, tự nhiên cũng có mặt trong bộ đội tiên phong.

Kim Dokja Một lòng muốn tìm Yoo Joonghyuk báo thù, tìm hiểu rất cả các loại tư liệu, cuối cùng phát hiện VTuber - khó khăn không cao, có thể kiếm tiền lại có thể cùng tuyển thủ game thi đấu sinh ra giao thoa, vui vẻ mà khoác da mực ở trên mạng chửi rủa Yoo Joonghyuk.

Không nghĩ tới Yoo Joonghyuk vậy mà có thể tìm lại đây nhanh đến vậy, còn nhận ra thân phận thật sự của cậu, con người thật đáng sợ. Kim Dokja run bần bật.

Bất quá không quan hệ! Nếu như Yoo Joonghyuk muốn làm cái gì, Kim Dokja sẽ lập tức phát động ma pháp lần thứ hai trốn về tàu vũ trụ! Trước lạ sau quen, lần này tuyệt đối sẽ không đợi tới khi ở thiếu chút nữa bị ăn mới nghĩ đến cần phát động ma pháp!

"Có phải là cậu lại đang suy nghĩ về việc chạy trốn phảikhông?"

Không, không, không có...... Ha ha ha..... anh muốn Phí bịt miệng là cái gì? Nhưng tôi có điểm mấu chốt của chính mình, vượt qua điểm mấu chốt của tôi, tôi sẽ không đáp ứng."

Đồ khốn nạn Này biết đọc suy nghĩ của người khác hả? Kim Dokja cười làm lành nói sang chuyện khác, trong lòng lại tính toán thời điểm nào sử dụng ma pháp để đào tẩu, lãng phí tiền thuê nhà tuy đáng tiếc, nhưng lại tốt hơn là bỏ mạng ở đây, còn muốn suy xét địa điểm tiếp theo có thể ở nữa.

Nếu cậu còn có cơ hội liên lạc với đồng bào, giúp tôi chuyển cáo bọn họ một sự kiện."

"A? Ý gì.....?!"

Yoo Joonghyuk bỗng nhiên đứng lên, Kim Dokja hoảng sợ cho rằng phải bị đánh lập tức dùng ma pháp chuẩn bị chạy trốn —

kết quả cái ma pháp nào cũng không thể thi triển ra được.

Ma pháp mất đi hiệu lực? Không thể nào?!"

Cùng một phương pháp ở trước mặt tôi không thể sử dụng lần thứ hai. Mặt khác, đừng quên nói cho bọn họ."

Đem Kim Dokja đẩy ngã ở trên giường, Yoo Joonghyuk tâm tâm niệm niệm không có thể ăn con mực trắng trẻo mềm mại vào bụng, giờ phút này cuối cùng đã có thể ăn uống thỏa thích.

"Địa cầu cũng có [ người có siêu năng lực ] tồn tại."

Hô mưa gọi gió, thao túng các loại nguyên tố phong thuỷ hỏa thổ, liền không khí, trọng lực, thứ nguyên đều có thể tùy tay vận dụng, người như vậy đó là cái gọi là [ người có siêu năng lực ], siêu năng lực của bọn họ cực kỳ giống [ma pháp] mà con Mực con đã nói.

tổ chức của người có siêu năng lực mà Yoo Joonghyuk đang tham dự, có thể lợi dụng vật liệu đặc thù cách trở siêu năng lực đem tội phạm siêu năng lực giam giữ. Dùng để đối phó [ma pháp] của con mực thì sẽ như thế nào?

Trước đó đem tài liệu đặc thù nghiền thành bột phấn, mới vừa rồi trộm dùng lực lượng tinh thần đem bột phấn rải rác đến không trung, bao phủ ở chung quanh Kim Dokja, Yoo Joonghyuk rất may mắn mà thí nghiệm thành công.

"Đáng chết..... Anh muốn làm cái gì?!"

Sự chống cự mỏng manh của Kim Dokja không tạo được bất kỳ tác dụng gì, Yoo Joonghyuk dương vật thô cứng nóng bỏng tiến quân thần tốc, được thân hình mềm mại không chút nào cố sức nuốt vào tận gốc, khi rút ra mang theo một ít thịt mềm màu hồng phấn, mỗi một thớ thịt đều gắt gao mút lấy kẻ xâm lấn không muốn đối phương rời đi.

Yoo Joonghyuk có thể làm sao bây giờ đâu? Đương nhiên là nhanh hơn tốc độ thọc vào rút ra, lại không ngừng điều chỉnh góc độ thử tìm kiếm điểm mẫn cảm của đối phương, thẳng đến Kim Dokja như cá biển mắc cạn không ngừng thở gấp hô hấp khó khăn.

Dừng, dừng lại! A al"

Một luồng chất lỏng nóng bỏng bỗng nhiên rót vào trong cơ thể, Kim Dokja toàn thân run rẩy không ngừng, nghĩ cuối cùng đến lúc có thể kết thúc, bàn tay to lớn của Yoo Joonghyuk sờ lên dương vật của cậu, vừa vuốt ve vừa tiếp tục đưa đẩy thân dưới vào sâu ra nông.

Cảm giác thứ đồ to lớn của Yoo Joonghyuk còn cương cứng ở trong cơ thể cọ xát ý đồ tiến vào càng sâu, Kim Dokja không thể không mở miệng xin tha.

Không được! Không thể càng sâu..... Cầu xin anh đấy.....!"

Vì sao?"

Không, chính là không được......

Không nói tôi sẽ đâm sâu vào, thử xem xem sẽ phát sinh cái gì."

Thay đổi một tư thế, nâng lên hai chân Kim Dokja, dương vật rút ra đến khi chỉ còn quy đầu ở bên trong lỗ, Yoo Joonghyuk chuẩn bị lần thứ hai một hơi xuyên qua, bị mềm mại ngăn cản.

Tôi nói! tôi nói là được! Ô..... chủng tộc của Chúng tôi là lưỡng tính đồng thể, cho nên..... Sẽ, sẽ mang thai......"

đôi tay Trắng nõn vòng lấy cổ Yoo Joonghyuk, Kim Dokja nói mang theo một chút tiếng khóc, ý đồ gợi lên sự thương hại con người trước mắt— đáng tiếc cậu không biết, ở trên giường nói loại lời nói này chỉ biết thúc đẩy đối tượng làm trầm trọng thêm.

Vậy tôi sẽ làm cậu mang thai."

Hu huAh"

gân xanh Trên trán do dùng sức mà phồng lên, Yoo Joonghyuk toàn lực đem hành thân cắm đến tận cùng, bụng có tám khối cơ bụng đụng phải mông thịt Kim Dokja, theo liên tục không ngừng nghỉ đẩy hông, phát ra âm thanh bang! Bang! Bang!, không chỉ là đến chỗ Kim Dokja lo lắng nhất kia, còn đâm cho bụng cậu nhô lên hình dạng dương vật bên trong.

Khi nào em mang thai thì nói cho tôi biết, lúc đó tôi sẽ dừng lại. Không mang thai, tôi sẽ vẫn luôn làm em."

Yoo Joonghyuk ác liệt tuyên cáo, cũng xác thật thực tiễn hết thảy tuyên ngôn của anh.

Thật quá đáng! Hức hức......!"

Chờ tới Kim Dokja bởi vì mang thai mà thoát chết, đã là vài chuyện của vài ngày sau. cái giường ván gỗ cũ xưa Kia khi Yoo Joonghyuk làm lần thứ hai đã bất hạnh tuyên cáo bỏ mình, bây giờ cậu đang nằm trong ổ nhỏ mềm như bông từ chăn bông và quần áo xếp thành, thừa dịp lúc Yoo Joonghyuk nấu cơm trộm đưa tin về tàu vũ trụ, mong đợi với các đồng bào biết được tao ngộ của cậu sau sẽ đến cứu cậu, kết quả —

[ vậy mà con người khủng bố như vậy, xin lỗi Kim Dokja, chúng tôi quyết định từ địa cầu lui lại, đi đến hành tinh khác để tìm kiếm thuộc địa mới.

[ lúc cậu thu được tin nhắn này, tàu vũ trụ đã rời đi tầng khí quyển của địa cầu, không cần tưởng niệm chúng ta. đồng bào của cậuJ

Tại sao bọn họ lại có thể như vậy! hu hu hu

"Đừng khóc, cẩn thận kẻo động thai."

Ngày cả hi vọng cuối cùng đều tan biến, Kim Dokja chỉ có thể ôm Yoo Joonghyuk gào khóc. Yoo Joonghyuk Một tay che chở đồ ăn một tay dịu dàng vòng lấy Mực con nhẹ giọng trấn an.

Thân là thai phụ không thể có cảm xúc quá mức kích động, biết không?"

Không cần xem tôi là thai phụ! tôi là nam!"

Nhưng trong bụng em có em bé không phải sao? Vẫn là nói.....Còn chưa mang thai, chúng ta tiếp tục làm?

Có thai, có thai! Là thật sự có thai! để tôi ăn cơm Trước đi mau chết đói!"

Nếu là dám nói không có, tuyệt đối sẽ bị đè nặng tiếp tục làm ba ngày ba đêm, huống chi Kim Dokja là thật sự có thai, yêu cầu đại lượng dinh dưỡng cung cấp cho đứa trẻ, cho nên mới sẽ đói đến mức chủ động yêu cầu cho Yoo Joonghyuk đi nấu cơm.

Tiếp nhận Yoo Joonghyuk trên tay cơm trứng omelette, Kim Dokja mới ăn một ngụm, đã bị chinh phục bởi vị ngon tuyệt vời này.

"Ăn quá ngon! Con người lại có thể làm ra đồ ăn ngon như thế này?!"

Cơm trứng omelette đều có thể ăn vui vẻ đến như thế, Yoo Joonghyuk sờ sờ đầu Kim Dokja, cảm thán con mực này thật sự quá ngu ngốc quá thiên chân.

Việc Đồng bào trốn đi bỏ lại cậu cũng vậy, yêu thích đồ ăn cũng thế, cư nhiên ngây ngốc mà nói cho người khác, tên này thật sự không có một chút ý thức nguy cơ gì.

May mắn Yoo Joonghyuk cũng không muốn mạng của Kim Dokja, anh chỉ nghĩ muốn —

Cùng tôi kết hôn, em có thể mỗi ngày ăn được cơm trứng omelette."

Ah

Cũng không cần tiếp tục phát sóng trực tiếp, tôi kiếm tiền cho em dùng."

"Ừ —'

Có tổ chức siêu năng lực hỗ trợ che giấu, cũng không cần lo lắng ngày nào đó thân phận của em bị tuôn ra, cũng có thể cho con của chúng ta tranh thủ đến quyền công dân hợp pháp."

Thật sự?"

"Đương nhiên là thật sự."

Vậy Tôi nguyện ý kết hôn với anh!"

Nói vậy Mực con cũng không hiểu [ kết hôn ] là cái gì, nghe được Yoo Joonghyuk hứa ra nhiều chỗ tốt như thế liền đem chính mình bán.

Thuận lợi lừa đến một con Mực con trắng nõn đáng yêu, Yoo Joonghyuk cảm thấy mỹ mãn mà nhếch mép.

tết Nguyên Tiêu năm sau, Yoo Miah đi ngang qua phòng cháu trai, ngẫu nhiên nghe thấy ông anh lớn tuổi nhà mình đang kể chuyện trước khi ngủ.

ngày xửa ngày xưa, vào dịp Tết Nguyên Tiêu, Ma Vương Mực khủng bố buông xuống địa cầu, mọi người sôi nổi dâng lên bánh trôi nước cầu xin Ma Vương tha thứ, Ma Vương lại cho rằng bánh trôi có hình dạng rất giống con mực rõ ràng là bất kính với hắn mà giận dữ. ngày khi con người và địa cầu gặp phải nguy cơ, có một vị anh hùng khoan thai tới muộn, đem Ma Vương Mực nuốt một cái vào trong bụng, cứu vớt thế giới hoà bình. Từ ngày đó về sau, tết Nguyên Tiêu ngoại trừ bánh trôi truyền thống, cũng sẽ nặn một ít bánh trôi hình dạng con mực để cảm tạ và kỷ niệm người anh hùng.

Con xem, đây là bánh trôi hình con mực, có phải rất giống con hay không?

Cố ý múc một chén bánh trôi đặt ở bên cạnh tã lót, Yoo Joonghyuk lạnh lẽo nói.

Còn dám quấy rầy thế giới hai người của cha và Dokja, con sẽ bị ăn luôn giống như viên bánh trôi này!"

Nhìn cháu trai Mực con trắng trẻo mềm mại liều mạng gật đầu, khóc không thành tiếng, ánh mắt Yoo Miah tan rã mà đóng lại cửa phòng. Ngày cả em bé đều phải ghen còn dùng cách uy hiếp ấu trĩ như thế, anh của cô thật sự thay đổi.

Cái nhà này xem ra về sau vẫn là chỉ có thể dựa vào chính mình. Yoo Miah thở dài thườn thượt, quyết tâm cố gắng học tập hăng hái hướng về phía trước. Đây lại là một câu chuyện khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro