chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6h35'¤
Rầm..Rầm..Rầm...
- Nhanh lên muộn xừ nó rồi,tao lai mày ra trạm xe rồi còn phải đi đón Di nữa mà_Khang đứng ngoài cửa giục nó mà người cứ dẫy nảy lên
- Biết rồi.từ đã nào.hôm nay có tiết kiểm tra mà,phải chuẩn bị kĩ chứ
- Biết thế rồi sao tối qua không chuẩn bị luôn đi_Khang suốt ruột đạp cửa rầm rầm
- Tại cứ bị thần ngủ quyến rũ đấy.hềhề.xong rồi_nó mở cửa cười trừ
- Đi.ngủ dậy muộn thì nói thẳng,mặt mày như ma nữ ấy,thần còn phải tránh xa lấy dũng khí đâu mà quyến rũ mày_Khang đút tay vào túi đi trước đâu biết nó đã làm gì sau lưng mình.
- "Bốp"...em biết rồi,anh ngồi gần Di làm xong đáp bài cho em.nhá.nhá_nó ngồi sau xe dặn dò anh
- Hừ! Mày ngồi cạnh 2 th
iên tài còn nhờ vả tao làm gì?
- Anh biết tính em mà.không NHỜ được thì sẽ nhận VẢ ngay,anh....
- Rồi..rồi...tao biết..đến rồi.mày xuống nhanh tao nhờ
- Hìhì.em đi nhá,đi cẩn thận kẻo ổ gà.háháhááá_Khang phóng xe đi vẫn nghe phía sau giọng cười của nó (điệu cười duy truyền)
- Sao hôm nay anh đến muộn thế_Di mỉm cười khi thấy Khang đỗ xe trước mặt
- À..hôm nay..anh dậy muộn.hỳ.thôi nên xe đi không muộn_Khang không muốn nói là vì nó sợ Di sẽ hiểu nhầm
- Ừ! A...sau lưng anh có gì đây_Di ngồi lên xe mới để ý thấy sau lưng Khang có 1 tờ giấy nhớ
- Đâu...đưa anh xem
- Tập trung lái đi,để em đọc cho,gì...gì đây " Người đại hạ giá,hàng cần thanh lí gấp..mại zô,mại..zô.." là sao,còn cái mặt cười toe toét nữa này,ai làm vậy?_Di tức giận vò nát tời giấy
- Anh..anh không biết được.híc_Khang nói mà trong thâm tâm đang gào thét tên nó mãnh liệt,Di không nói gì nhưng trong lòng cả 2 đã có đáp án: Chính là nó!
- Đến trường rồi,anh vào lớp trước đi,em ra căn tin nữa_Di nhảy xuống xe đã chạy đi ngay để Khang ú ớ phía sau,ra sau sân trường Di gọi điện cho ai đó.
- Alo...sao? Đổi ý rồi phải không_đầy dây là giọng 1 người con gái the thé nói ( chắc ai cũng biết )
-....Đúng! Tôi sẽ hợp tác với cô,nhưng đừng làm gì quá đáng,tôi chỉ muốn nó biết sợ mà rút thôi
- Hừ.được thôi.ta cùng chung kẻ thù mà,tao đã nói bọn họ chỉ mượn mày là bia chắn thôi.haha
- Không phải.anh ấy thực sự yêu tôi,là nó,nó quyến rũ anh,nó luôn ganh ghét với tôi,bắt lỗi chêu chọc anh để gây sự chú ý,tôi..sẽ không để ai động vào anh,sẽ không để yên nữa..
- Được rồi,cứ như thế đi,đừng làm quá để bị lộ,tí tao sẽ lên kế hoạch..tút..tút.._đầy dây đã tắt máy mà Di tay vẫn run run,trong đôi mắt trong veo đã bị hận thù che lấp.
- Rồi cô sẽ phải hối hận khi bám lấy anh ấy thôi...ha..haha..hahaha_Di cười nhưng ngấn lệ vì tình bạn mới chớm nở.
- WOAAA..hú..hú_tiếng lũ con trai hò hét khi thấy nó và Linh bước vào
- Kỉ niệm ngày bão...hai con quỷ mặc khố.hahaha_Khang cười chêu bọn nó
- Bọn tao mà mặc khố thì Di thân yêu của mày mặc gì?_Linh đi qua lườm Khang nói làm Khang cứng họng
- Đẹp quá,mặc váy đẹp thế sao thường ngày không mặc,tao lại tưởng chân bọn mày bị dị tật nên tự ti.haha_Quân nhìn Linh không chớp mắt chêu
- Hừ,chuyện,chân của thiên...à thiên sứ lại chẳng đẹp_Linh suýt lỡ mồm nói thiên kim tiểu thư may kịp nhìn mặt nó mà phanh lại
- Có mà quỷ sứ ấy_Quân cố tình chêu
- Gì? Tí đừng hòng coi bài tao,tao có cả đống phao nhá,cho mày xem_Linh lục cặp tìm phao chứng minh
- Sao hôm nay lại mặc váy vậy_Thiên mỉm cười đứng dậy để nó đi vào chứ như ngày thường nó cứ nhảy từ trên bàn lọt xuống,có bao giờ chịu đi theo cách người thường đâu
- À..hôm nay...tí có giờ kiểm tra nên mặc váy cho dễ chép_nó nhẹ nhàng ngồi xuống cười gượng nói
- Phì...haha.định kẹp vào giữa à_Thiên và Quân đều phì cười chêu nó với Linh
- Kệ tôi_nó mặt phụng phịu khi bị chêu
- Thôi xin lỗi,tí tớ sẽ cho chép để chuộc lỗi,chứ cứ dùng cách này thầy bắt được có mà xịt máu mũi mà chết.haha_Thiên vẫn cười khi nhìn dáng điệu trẻ con của nó
- Thật,hứa đi_nó giơ ngón út lên đòi móc ngéo mới tin.
- Ừ! Hứa_Thiên cũng cười tươi ngéo tay với nó
- Này! Sao bảo tìm phao cho tao xem mà...lâu thế_Quân thấy Linh lục mãi khôn ra liền giục
- Từ từ đã nào,rõ hôm qua nhét vào cặp rồi mà...sao giờ không thấy_Linh mặt mếu máo nói_xong rồi Trang ơi,tao quên phao ở nhà rồi,thế này có mà chết chìm à.huhu
- Mày cầm phao của tao đi,giống nhau mà_nó quăng phao cho nhỏ Linh cười
- Thế mày chép gì?
- Tao có 2 cái phao to đùng bên cạnh rồi...cần gì,nhờ! Nhờ!_nó vừa nói vừa hất mặt ra phía Thiên và hắn mỗi bên "nhờ" 1 phát,chỉ nhận được nụ cười tươi rói và cái gật đầu chắc nịch của Thiên còn hắn thì quay đi.Ế ế..thái độ này sao đây.không cho chép à,hửm?_nó kéo kéo tay áo hắn hỏi.
-..Che đi.._hắn không quay lại chỉ vất cái áo khoác trong ngăn bàn ra đưa nó
- Hử?_nó chẳng hiểu phải che cái gì.
- Cái váy
- Cái váy sao cơ?
- Xấu!...che vào
- Xấu đâu mà xấu,ai cũng khen mà,chẳng có mắt thẩm mĩ gì,che thì che,đằng nào cũng chẳng có phao_nó lầu bầu nhìn váy mình,không xấu..chỉ hơi ngắn tí thôi mà,rồi cũng lấy áo của hắn che vào,mùi hoa anh đào từ áo hắn toả ra làm nó cảm thấy dễ chịu có chút quen thuộc...
- Cả lớp...đứng!_Di đứng lên hô to cho cả lớp đứng chào khi thầy hóa bước vào
- Được rồi! Hôm nay lớp ta có 2 tiết,tiết đầu tôi sẽ để cho các bạn tự ôn tập,tiết sau chúng ta sẽ kiểm tra.bạn nào không hiểu chỗ nào cứ lên hỏi tôi..biết chưa!
- Dạạạạ
- ..Xì.không kiểm tra luôn đi cho nóng,biết gì đâu mà ôn tập_nó ngồi dưới làu bàu
- Sao thế..hay để tớ dậy cậu nhá,đằng nào cậu cũng không còn phao mà_Thiên nháy mắt cười với nó
- Nhưng...
- Không sao.chỗ nào không thì hỏi tớ
- Thế thì giảng từ chương 1 đi_nó toe toét cười,nó có tài nhớ và hiểu rất nhanh,chỉ cần chú tâm 1 tí là sẽ làm được,nhưng khổ tâm ở chỗ kiến thức nó nhớ được không quá 2 ngày.
- Chương...chương 1 á
- Đúng,từ đầu tớ có hiểu chỗ nào đâu,nên giờ dậy lại từ đầu,nhá
- Ừ...ừ! Cũng được,những lý thuyết tớ sẽ dậy qua còn ta tập chung vào các bài tập gần đây
- Ò
- Đưa sách đây,tớ khoanh những phần trọng tâm cho mà học,học xong ta đi làm bài tập.ok
- Âukhây..._nó trả lời cười tươi lộ ra chiếc răng khểnh xinh xắn,làm cho ai nhìn cũng phải đỏ mặt
- Ừm..ừm,ta học từ đây...đoạn này...đúng..._Thiên chỉ cho nó những lí thuyết cần nhớ,giải thích cho nó hiểu,nó và Thiên chăm chú học không để ý hắn ngồi nhìn bọn nó từ bao giờ rồi lại lạnh lùng quay đi
- Tốt rồi..cơ bản là nhớ hết,giờ Trang làm bài này đi xem hiểu chưa,khó chỗ nào hỏi tớ
- Ừ ừ!
- Thiên..ra phòng hiệu bộ thầy toán cần nhờ em giúp gì kìa_Thầy hoá sau khi nhận cuộc gọi liền quay vào gọi Thiên
- Dạ...giúp gì ạ..nhưng em đang bận thầy ơi,có thể để...
- Tôi không biết,em ra nhanh đi tí chúng ta còn tiết kiểm tra nữa.đừng để thầy đợi_thầy hóa giục Thiên
- Dạ...vầng.Trang này,cứ làm đi nhá,tí tớ về dậy tiếp_Thiên mặt ỉu xìu bước đi
- Ừ ừ!_Nó chăm chú làm không để ý Thiên vừa nói gì mà cứ ừ bừa
- Ài..chỗ này làm sao nhỉ..ê Thiên...ơ đâu rồi_đến khi gặp đoạn khó nó mới quay nên nhờ Thiên giúp thì không thấy đâu
- Ê Long...Thiên đâu?
-...Ra ngoài.._hắn thấy nó kéo áo mình khó chịu quay lại trả lờiÀi.đang bí mà lại chạy đi đâu không biết...viết phương trình xong sao nữa đâyyy_nó vò đầu suy nghĩ,chợt nhìn sang hắn mặt gian gian
- Longggg
- ....Gì?_Long rùng mình quay lại
- Giải tiếp giúp tao đi
- Không
- Gì? Sao thế? Đừng nói là không biết làm đấy
-....!
- Biết mà,im lặng là tao biết mà,thế mà ai cũng bảo học giỏi hơn Thiên,có bằng đâu mà hơn,bài tính dễ vậy mà cũng không biết làm...tao biết mà
-...Bài nào_hắn lừ nó rồi cũng cầm bút lên hỏi nó
- Hêhê...đây.bài này.đấy đấy,làm đến đấy xong sao nữa_nó nở nụ cười mãn nguyện chỉ chỉ cho hắn thấy.
- Cái này xong phải đặt mol,cân bằng phương trình rồi tính n của chất...đấy..làm thử đi
- Ò...ừm...à..ờ_nó ngồi nge mà gật gù làm theo
- Tớ về rồi đây nhanh nhất có thể rồi..Trang làm xong chưa,còn chỗ nào không hiểu không..Ơ_Thiên vào lớp chạy ngồi vào chỗ ngay để giải bài cho nó thì thấy cảnh hắn đang chăm chú nhìn nó giải bài,trên tay còn cầm cây thước kẻ lăm le bắt lỗi
- Thế..thế này là sao_Thiên ngây mặt hỏi Khang và Quân
- Dậy nãy giờ đấy_Khang cười cười
- Trông lạ,lần đầu thấy Long chịu dậy cho con gái đấy,mà dậy học mới vch chứ_Quân cũng nhún vai không hiểu.Thiên nhìn nó và hắn đang chăm chú chụm đầu vào 1 quyển sách trong lòng cảm thấy khó chịu không yên
- Rồi! Các em...ổn định chỗ ngồi,ta kiểm tra 1 tiết_Thầy giáo đứng lên phát đề cho từng bàn
- Ổn chứ,có chắc làm được mà không cần phao không?_Thiên cười hiền hỏi nó
- Ừm! Hên xui.hềhề
- Các em,ai có phao thì cầm ra ngoài đi,đừng để tôi bắt được là điểm không ngay
- Xì! Câu nói muôn thuở,ai ngu mà cầm ra.nhề_nó bỉu môi rồi quay xuống nhề với Linh ra vẻ đồng minh
- Tất nhiên.haha_Linh cũng cười tươi hưởng ứng khiến mấy chàng ngồi xung quanh cũng phải cười với 2 nhỏ
- Trật tự,tất cả cất sách vào cặp,ta tính giờ từ đây,các em làm bài đi_Thầy phát xong đề rồi nhìn đồng hồ nói
- WTF? Đề chẵn lẻ...hay quá đề chúng tủ luôn nè,thay số là ôke.haha_nó nhìn đề mình xong quay ra nhìn đề hắn so rồi hớn hở khoe
- Dậy rồi...làm đi_hắn nhìn nó cười vui môi cũng tự động nhếch lên tí nhưng không đủ để tạo thành nụ cười.không quên nhắc nhở nó tập trung làm
- Biết rồi,không cười được cái_nó lườm hắn rồi cũng quay lại hí hoáy làm bài.
Nó đang làm gần xong thì bỗng có một tờ giấy được vo tròn lại đáp xuống ngay trước bài kiểm tra của nó,ngừng làm,nó ngơ ngác giở ra xem.Trong tờ giấy chằng chịt chữ,đúng là đáp án đề của nó,nó ngơ ngác nhìn lên xem ai đáp nhưng không thấy ai,chỉ thấy Di đang loay hoay cúi xuống nhặt bút,hiện tại nó chẳng cần thứ này,nên định đút vào ngăn bàn rồi làm bài tiếp
- Trang...em vừa nhét gì trong ngăn bàn thế_Thầy giáo đứng dậy quát nó
- Dạ,tờ giấy_nó định chối sợ thầy thiểu nhầm nhưng như vậy khác nào tự nhận nên nó nói thẳng luôn
- Đưa tôi xem_Thầy xuống lấy tờ giấy từ tay nó rở ra đọc rồi nhìn xuống đề nó tức giận
- Hừ! Giỏi lắm...em giám chép trong giờ của tôi à
- Không phải của em!
- Còn cãi à,lời giải ghi trong giấy rõ là đề của em,em nhìn bài em xem,em chép gần hết rồi đây_thầy chỉ vào bài nó
- Đấy em tự làm,còn nữa..Đấy đâu được coi là bằng chứng,ở lớp có phải mỗi em có đề đấy đâu
- Em tự làm.haha.khá khen thay.thế em nhìn đi,đây là gì? Hả.hả.xem em còn cãi được không_thầy giáo tức giận đập mặt sau của tờ giấy xuống bàn nó.
Nó cầm lên đọc,cả lũ cũng xúm lại đọc theo,trên giấy có dòng chữ : "chép tao lời giải đề 2,không thì đừng trách tao ác,chuyện tình mày với Khang sẽ không yên đâu!" là chữ của nó.nhưng nó đâu có viết,mọi người trong lớp đều quay lại nhìn nó khinh bỉ,chỉ có Linh đặt tay lên vai nó tin tưởng,ngay cả Khang,Thiên,Quân cũng nhìn nó với ánh mắt nghi ngờ,hắn thì không nó gì,trong ánh mắt đầy phức tạp nhưng không hề chứa sự khinh bỉ hoài nghi nào,mà còn có một chút tin tưởng
- Em giải thích thế nào đây_thầy biết nó không phải con nhà giàu nên không nể nang gì mà nên mặt với nó_em nói đi,em đe doạ ai?
- Chẳng biết được!_nó cũng ngi ngờ nhưng vẫn tỏ ra thản nhiên trả lời thầy làm ông tức điên
- Hừ.được.vậy ai đã đáp tờ giấy cho bạn,đừng để tôi cho cả lớp điểm 0
- Dạ!...là em ạ_Di rụt dè đứng lên
- Di! Có phải bạn bị nhỏ Mai doạ nạt ép làm thế không? Nói đi_nó chông chờ mong không phải Di
- Bạn thôi đi.hic..chính bạn đã doạ nạt ép tôi,bắt tôi phải làm như thế này thế kia,nếu tôi không làm bạn sẽ chia rẽ tôi và Khang..huhu.nhưng hôm nay là quá đủ rồi,tôi không thể ích kỉ vì mình mà lớp bị điểm 0 được.huhuDi chỉ tay thẳng mặt nó vừa nói vừa khóc,khuôn mặt xinh xắn đau khổ tột cùng khiến ai nhìn vào cũng phải đồng cảm thương xót,nhỏ Mai ở ngoài làm "Ngư ông đắc lợi" đứng khoanh tay nhếch môi cười.
- Đúng đó thầy.em có thể làm bằng chứng bạn Trang lén lút đưa tờ giấy cho Di,mới đầu Di không nhận bị bạn ấy trợn mắt đe dọa nữa cơ_nhỏ Mai vừa nói xong thì cả lớp bắt đầu bàn tán chỉ chỏ nó.
- Haha.em còn cãi được không,riêng tội ức hiếp bạn bè,uy hiếp đe doạ lớp trưởng để chép bài em đã đáng bị đuổi học rồi,em to gan lắm_thầy giáo đanh giọng nói với nó,nó không hề để ý đến lời thầy nói,hiện giờ nó đang nhìn Di chăm chú cố gắng tìm ra lời giải thích cho mình "tại sao Di làm vậy?" lúc đầu nó đã cố phủ nhận,tìm đủ mọi lí do có thể do Mai xui khiếp ép buộc,nhưng khi nhìn vào đôi mắt Di,mọi hi vọng trong nó sụp đổ,trong đôi mắt ấy giờ chỉ có sự ganh ghét hận thù.
- ...Em làm thế với Di thật sao_Khang nhìn nó nghi ngờ
-....!
- Nói đi,có phải thế thật không.HẢ??_Khang hét lên,nắm chặt vai nó lắc mạnh khi thấy nó cứ im lặng,anh không tin đứa em gái mà anh yêu quý lại là con người như thế
- Khang mày làm gì thế hả?_Linh Quân và Thiên chạy lại gỡ tay anh ra khỏi người nó,hắn không phản ứng gì chỉ lẳng lặng thu dọn sách vở của mình và của nó vào cặp...chuẩn bị đi về!
- Trang...mày giải thích gì đi..đừng im lặng thế sẽ bị hiểu nhầm đấy.bọn tao tin mày mà,phải không?_Linh lắc tay nó rồi quay ra hỏi bọn hắn
- Ừm_hắn,Quân và Thiên gật đầu chắc nịch_Khang,mày không tin nó sao_Linh hỏi khi thấy Khang không phải ứng gì
- Tin! Tao tin nó thì Di là kẻ nói dối ư,một người hiền lành có thể nói dối được ư.Mày bảo tao tin nó kiểu gì trong khi tính khí nó luôn bạo lực,với nó... muốn tin cũng khó_Khang nhìn nó đau khố,nó cũng không giải thích một lời
- Hừ! Bố mẹ sinh tao ra để sống chứ không phải để giải thích.tin không thì tuỳ_nó nhìn thẳng vào anh nói
- Tại sao? Tại sao lại bắt nạt Di mà không phải ai khác.nó là bạn mày mà_anh giọng ngẹn lại hỏi nó
- Haha! Bạn! Xa xỉ nhỉ,Tao chỉ có nhỏ Linh là bạn,còn nó...thật đáng khinh! không đáng một xu,tốt nhất mày nên bảo vệ nó tốt một chút,sểnh cơ là tao có thể giết...._nó chỉ tay vào Di cười nói
"Chát"
- Ai cho mày nói Di như vậy,tao không ngờ mày đã chở thành con người như thế từ bao giờ...thật đáng sợ_Khang tát nó trước lớp,đây là lần đầu tiên anh đánh nó,vì nó đã động chạm đến Di,nó đau,anh cũng đau,nhưng anh không thể để nó như thế được
- Khang...sao mày lại thế_Linh không kịp ngăn quay lại chửi Khang,hắn thấy vậy đeo cặp đứng dậy,tiện tay cầm cặp đưa nó luôn
- Chảy máu rồi!_nó thản nhiên quệt máu trên môi khoe anh,đau! nhưng nó không khóc_Di..Diễn chuyên lắm,căn bản cuộc đời bạn cũng như một vở kịch thôi,từ đầu bạn đã diễn rất nhập vai một người bạn tốt,cố lên nhé!_ nó cười rồi nhận cặp từ hắn bước nhanh ra ngoài
- Ê chờ tao mới_Linh cũng vơ vội cái cặp đuổi theo nó_con người nó mày còn lạ sao,đã là bạn bè thì nó luôn trân trọng,nó không nổi giận vô lí đâu,mày đã bị tình yêu làm cho lú lẫn rồi,đến lúc mày sẽ phải hối hận thôi.hừ!_đi ngang qua Khang nhỏ còn lán lại nói vài câu rồi mới chạy theo nó,theo sau là Quân và Thiên cùng đi.Khang ở lại đôi mắt nhìn về phiá nó hỗn độn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro