Chương 26: Trận chiến giữa cha vợ và con rể

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời điểm chuông điện thoại vang lên Quân Mặc đang ngủ nướng, hắn lầm bầm "Lôi Tử lại trộm đổi chuông điện thoại của bố", lười biếng ấn nghe, tay kia vỗ nhẹ dỗ dành Quân Ảnh đã sớm tỉnh dậy.

"Đại thiếu gia, Mạc tiên sinh đang chờ cậu ở dưới tầng" - bên kia là giọng cung kính của quản gia.

Mạc Thiên Chính tìm hắn? Quân Mặc nheo mắt, lão cáo già này tới đây chắc là định cướp người của hắn đây mà.

Bảo Quân Ảnh tiếp tục ngủ, hắn đứng dậy mặc quần áo. Thực ra hắn không muốn tự mặc quần áo đâu, hắn muốn Quân Ảnh giống cô vợ nhỏ chuẩn bị quần áo cho mình cơ. Nhưng mỗi lần như thế thú tính của hắn lại nổi lên, cố tình gần đây hắn lại không thể làm gì được cậu, chẳng phải cuối cùng người chịu khổ chính là hắn sao?

Thảnh thơi đi xuống dưới tầng, Quân Mặc đã tính toán tốt hết thảy. Mạc Thiên Chính đến chắc chắn không phải chuyện gì tốt, chính hắn cũng sẽ không tất cung tất kính. Tuy lão là bạn của lão cha hắn nhưng... hắn đối với cha mình còn chả tôn kính mấy huống chi là lão.

Đi xuống đến nơi, hắn liền thấy Mạc Thiên Chính đang ngồi trên sô pha, mặt đen sì.

"Chú Mạc, ngài đây là làm sao, trông sắc mặt không được tốt lắm" - Quân Mặc ra vẻ quan tâm hỏi han.

Mạc Thiên Chính nhìn thấy Quân Mặc , sắc mặt càng thối hơn, trông có vẻ sắp nổi bão tới nơi rồi. Ông trầm giọng " Hôm qua sau khi tiểu Hoàn về tôi có điều tra chút việc vặt".

"Vậy sao?" - Quân Mặc vẫn tươi cười - "Không biết chú Mạc đi tra cái gì?"

Mạc Thiên Chính tức giận nói " Quân Mặc, cậu đừng có giả ngu! Còn làm tôi tưởng cậu thật lòng muốn giúp cha con tôi đoàn tụ! Cậu! Cậu!..."

Quân Mặc dừng cười, hỏi " Vậy chú Mạc tại sao lại cảm thấy cháu không phải thật lòng muốn giúp?"

Mạc Thiên Chính giống như rống lên với hắn " Mấy năm nay cậu đối xử với tiểu Hoàn như thế nào? Cậu, cậu, cậu...Cậu cho là tôi không tra được sao?"

Lần này tới lượt Quân Mặc ngẩn ra, hắn không nghĩ tới là việc này, nhưng chớp mắt cái cái hắn đã bình thường trở lại " Chú Mạc, lúc trước cháu cho rằng em ấy là nội gián, cho nên mới đối xử với em ấy như vậy, nhưng hiện tại cháu đã biết nội gián là người khác, tất nhiên sẽ bồi thường cho em ấy".

"Bồi thường cái rắm!" - Mạc Thiên Chính luôn tu tâm dưỡng tính lúc này rống lên như là hổ mẹ bảo vệ con - "Tôi mới nhìn ra cậu xấu bụng đến mức nào. Nếu thật sự là nội gián, vậy cũng cần có chứng cứ, hơn nữa cậu thừa sức phán đoán xem nó có phải thật hay không! Nhưng cậu lại đối xử với nó như con chó! Đừng nhiều lời vô nghĩa với tôi, tôi muốn đem tiểu Hoàn đi!"

Quân Ảnh vừa đi tới cầu thang nghe thấy thế, sắc mặt trắng bệch, lấy tốc độ nhanh nhất lao xuống tầng, hướng về Quân Mặc quỳ xuống, nói: "Chủ nhân, cha em không cố ý đâu! Ông, ông ấy chỉ nói vậy thôi, ngài đừng nóng giận!"

Quân Mặc thở dài: "Không phải bảo em ngủ thêm một chút nữa sao, sao lại không nghe lời mà xuống đây rồi". nói xong liền kéo cậu dậy, Quân Ảnh cố chấp không đứng dậy, chỉ nhìn Quân Mặc cầu xin.

Quân Mặc có chút đau đầu, giọng cũng dịu đi chút "Ngoan, tôi không tức giận, chú Mạc cũng là thay em suy nghĩ, tôi chỉ nói chuyện với ông cút thôi, nghe lời, lên lầu đi, không nghe lời tôi liền giận thật cho coi".

Quân Ảnh chần chờ đứng dậy, nhìn Quân Mặc rồi lại nhìn Mạc Thiên Chính nói: "Cha, con muốn ở lại với chủ nhân. Chủ nhân đối xử với con rất tốt, cha đừng lo lắng".

Mạc Thiên Chính tức tới khó thở, lại càng đau lòng: "Tiểu Hoàn, con chịu khổ nhiều năm như vậy, ba ba xin lỗi con, con cho baba cơ hội bồi thường con được không? Quân Mặc đối xử với con như vậy, con ở với nó làm gì, theo baba trở về đi".

Quân Ảnh mím môi, quỳ xuống trước mặt Mạc Thiên Chính, dập đầu 3 cái, nói: "Cha, con không cần bồi thường gì hết, cha cũng không có lỗi gì cả, lúc trước là do con không tốt. Sau này con sẽ hiếu kính cha nhưng con muốn sống cùng chủ nhân, rời xa anh ấy con không sống nổi. Con thề, chỉ cần là việc cha giao, con nhất định sẽ thực hiện, nhưng việc này cha nghe theo con được không?"

Nghĩ nghĩ còn nói: "Chủ nhân đối xử với con tốt thật, không nói dối đâu ạ. Hạnh phúc con muốn chỉ anh ấy mới cho được thôi, cho nên, xin cha đồng ý đi".

Mạc Thiên Chính ngốc ngốc nhìn con trai. Một lúc lâu sau mới nói " Con muốn, baba đều sẽ cho con. Nếu đây là mong muốn của con thì được thôi, ba đồng ý với con" - giấu đi chút chua xót trong lòng, ông cười nói "Nếu có một ngày con không muốn ở đây nữa, nhất định phải tìm tới baba".

Quân Ảnh cúi đầu, giấu đi khóe mắt đỏ hoe "Con sẽ...baba".

"Tốt...tốt" - nghe con trai cuối cùng cũng gọi baba, Mạc Thiên Chính biết là Quân Ảnh đã hết khúc mắc trong lòng, ông có chút muốn khóc.

Mạc Thiên Chính hít một hơi, lại thở dài, nói "Quân Mặc, nếu để tôi biết được cậu lại đối xử không tốt với thằng bé, dù có liều cái mạng già này, tôi cũng phải tìm cậu tính sổ".

Quân Mặc cười nhăn nhở "Con sẽ đối tốt với em ấy...baba".

Mạc Thiên Chính ngẩn ra, sau đó nản lòng gật đầu, bỏ đi.

Quân Ảnh nhìn cha mình rời đi, lại cúi đầu vụng trộm đem nước mắt nhỏ xuống sàn nhà. Nam nhân phía sau liền ôm chặt lấy cậu, thấp giọng dỗ dành "Sao trông em cứ như sắp sinh ly tử biệt vậy? Có phải sau này không cho em gặp lại ông ấy đâu."

Quân Mặc ôm lấy Quân Ảnh ngồi lên ghế, nhìn thấy nước mắt chưa khô của cậu, hắn có chút áy náy.

Hôn lên đôi mắt còn ướt nước của cậu, nói: "Về sau ông ấy cũng là ba của tôi được không? Đừng khổ sở, chúng ta cứ cách 3 đến 5 ngày lại tới thăm ông ấy một lần nhé".

Quân Ảnh gật gật đầu, đột nhiên nói: " Chủ nhân...tốt với Quân Ảnh thật đó".

Quân Mặc hôn cậu một cái: "Đương nhiên, không tốt với em thì tốt với ai." - Sau đó đột nhiên bật cười - "Quân Ảnh này, bây giờ em đã có chỗ dựa rồi, nếu tôi bắt nạt em, em có đi mách ba không?"

Quân Ảnh cúi đầu, đỏ mặt nói: "Không đâu, chủ nhân bắt nạt, em cầu còn không được". Có lẽ chưa từng nói lời tình tứ bao giờ nên Quân Ảnh ngượng ngùng muốn tìm một cái lỗ chui xuống.

Quân Mặc cười lớn, ôm lấy Quân Ảnh hôn hôn, yêu thích không buông tay.

Tiểu trung khuyển của hắn thật tốt, thật tốt.

--------------------------------------------------

Ôi, còn một chương nữa thôi là hoàn rồi. Xin lỗi vì để mọi người chờ lâu nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro