Chương 83 : Ngục tối ăn làng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


   Vào buổi tối, chúng tôi đã có một bữa tiệc tại phòng khách của tầng hai.

   Có nhiều loại thực phẩm được đặt trên bàn. Nó cũng hoành tráng như khách sạn Viking, và tất cả chúng đều do Emily chế biến.

   Kể từ lúc này, số người xung quanh bàn là Gia đình Ryouta và Elza.

   Là người ngoài duy nhất ở đây, Elza bối rối trong khi cầm một chiếc cốc có đồ uống được rót vào.

    [Có sao không khi cho tôi tham gia cùng?] (Elza)

    [[Càng đông càng vui nodesu~ Chúng tôi cũng đã làm điều này nhiều lần trong quá khứ khi chúng tôi ở trong ngục tối. Mẹ tôi yêu thích các bữa tiệc và sẽ luôn đưa ra những lời bào chữa và nói [Đã đến lúc tiệc tùng ~!] Nodeu.]](Emily)

    [Bạn có một người mẹ thật sôi nổi.] (Alice)

    [Chúng tôi cũng có loại rượu yêu thích nhất của bà ấy được drop trong một ngục tối và được giữ trong một năm cộng với desu.] (Emily)

    [Khi em nói theo cách đó, thật khó để hình dung ra mẹ em là người mẹ như thế nào.] (Ryouta)

    [Có lẽ là ai đó tương tự như Eve-chan!] (Alice)

   Sau khi Alice nói vậy, cô ấy đi về phía trước và ôm lấy Eve.

   Thậm chí trông giống như một con thú nhỏ đang cầm củ cà rốt của cô ấy trông có vẻ khó chịu, khi Alice ôm và âu yếm cô ấy trong khi cô ấy thất thường cầm củ cà rốt.

?Lễ Kỷ niệm • Emily là người chơi 1 triệu, người chơi, và đối với khách mời chính Emily, chúng tôi ca ngợi điều đó làm cho nó trở nên sinh động hơn nữa.

   [Ryouta-san, nhìn này!] (Celeste)

   Celeste gọi cho tôi khi tôi nghĩ nó là gì và quay lại, cô ấy đang cầm một cái đĩa bằng cả hai tay, muốn tôi nhìn thấy nó.

   Chiếc đĩa cho thấy bạn bè của Alice, Boney-chan và Jumpy-san. Ngoài ra, còn có hai con búp bê Boney-chan và Jumpy-san trông thực sự giống với những con búp bê gốc.

   Hai cơ thể có cùng kích thước biến dạng, và vật liệu được sử dụng thực lại là vải.

   Hai cơ thể gốc nhìn những con búp bê một cách tò mò, khiến chúng tạo ra một tiếng ồn ào và náo nhiệt.

     [Họ không chạy trốn, họ thậm chí cònnằm trong tay tôi!] (Celeste)

     [Điều đó thật tuyệt Celeste  Tuy nhiên, có chuyện gì với hai con búp bê?] (Ryouta)

    [Tôi đã tạo ra chúng.] (Celeste)

    [Cô đã làm ra chúng? Celeste đã làm?...... Thật tuyệt vời, nếu cô đặt những thứ đó vào trong một chiếc cần cẩu, tôi nghĩ mọi người sẽ không thấy nó lạ chút nào.] (Ryouta)

     [Đ ~ á ~ n ~ g~ y~ ê~ u~ quá ~~~] (Celeste)

   Đôi mắt của Celeste đã thành hình trái tim trong khi nhìn Boney-chan và Jumpy-san.

   Cho dù vài ngày trước, khi Celeste cố gắng gần gũi với họ, họ sẽ ngay lập tức che giấu bản thân, nghĩ về điều này là một bước tiến rất lớn.

   Do đó, nghĩ theo cách đó là một thành tựu to lớn cần có.

     [Trong mọi trường hợp điều này thật tuyệt vời, tôi biết rằng bạn thích búp bê và những gì không, nhưng tôi không nghĩ rằng bạn thực sự tự làm một cái. Hơn nữa nó thực sự dễ thương.](Ryouta)

    [Celeste -san tuyệt vời desu! Yoda-san làm.....][Emily)

    [Wa ~ Wa ~ Wa ~ Wa ~ !!] (Celeste)

   Vì lý do nào đó Celeste lên tiếng, không để Emily kết thúc câu nói của mình.

   Âm thanh như tên của tôi đã được đề cập nhưng mà nó là gì?

    [Aahh ….] (Celeste)

   Celeste, người đột nhiên lên tiếng sau đó trở nên chán nản.

   Đó là bởi vì Boney-chan và Jumpy-san ở trên lòng bàn tay của Celeste đã hoảng sợ bởi giọng nói của cô ấy, ngay lập tức phản ứng với nó và bỏ chạy.

   Họ nhảy xuống bàn làm ầm ầm và náo động, và trong một giây, họ đang trèo lên quần áo của Alice.

    [Aaah .....] (Celeste)

    Celeste thất vọng, nhìn hai người họ và đưa tay ra trong nỗi buồn.

   Có vẻ như điều này sẽ cần thêm một vài ngày nữa trước khi giấc mơ của cô trở thành sự thật.

   Và thế là bữa tiệc tiếp tục.

   Có chất lượng cao nhất của các thành phần và bầu không khí tuyệt vời nhất, thời gian trôi qua nhanh chóng vì chúng tôi đã có rất nhiều niềm vui.

   Khi tôi hít một hơi thật sâu và  dựa lần nữa vào tường, cho phép cơ thể tôi dần dần di chuyển xuống dưới sàn, Elza nhìn thấy tôi và đi về phía tôi.

    [Cảm ơn vì đã làm việc chăm chỉ.] (Elza)

    [Cô cũng vậy. Cảm ơn vì ngày hôm nay, thật khó để di chuyển quanh đây nhiều như vậy.] (Ryouta)

    [Không sao, công việc của tôi là xử lý những việc này. Nhưng một lần nữa, nó thật đáng kinh ngạc.] (Elza)

   [Kinh ngạc?] (Ryouta)

   [Gia đình của Ryouta-san. Cho dù tất cả mọi người là đáng kinh ngạc nhưng họ đang hài hòa. Đặc biệt là Eve-chan, người từng được biết đến với cái tên Thỏ giết chóc thực sự có thể tham gia với những người bình thường thực sự làm tôi ngạc nhiên.] (Elza)

    [Đó là vì Emily. Cô cũng đã nhận thấy một cái gì đó khi vào phòng khách này phải không? Sự ấm áp và tươi sáng này như thể được tạo ra bởi ma thuật, tất cả là vì sức mạnh của cô ấy.] (Ryouta)

    […. Thế nhưng tôi nghĩ về Emily-san như một người bình thường vậy.] (Elza)

    [Một người bình thường?] (Ryouta)

   Tôi tự hỏi điều đó ngụ ý gì, trong khi tôi nghiêng đầu và nhìn Elza.

    [Không phải là Thánh cũng chẳng phải Thần, mà là một người bình thường. Một người bình thường sẽ không làm cho ngôi nhà của kẻ thù của họ trở nên tươi sáng và ấm áp đối với họ, giống như điều đó là không thể.] (Elza)

    [Ah, tôi hiểu quan điểm của bạn.] (Ryouta)

    [Với tôi, ngôi nhà này giống như một tấm gương.Nó phản ánh hình ảnh mà Emily muốn miêu tả với người mà cô ấy yêu thích.] (Elza)

   Nói xong, Elza nhìn thẳng vào tôi.

   Người mà Emily muốn miêu tả  .. Đó là tôi?

    [Do đó tại sao tôi nghĩ rằng Ryouta-san là một người thật đáng kinh ngạc.] (Elza)

    [Cô có chắc về điều đó không?] (Ryouta)

    [Và đó là lý do tại sao tôi thực sự hạnh phúc khi tôi có thể làm việc dưới quyền Ryouta-san. Mặc dù gần đây tôi đã được phái đi, nhưng xin hãy chăm sóc tôi từ hôm nay trở đi.] (Elza)

     [Yeap, tôi sẽ cố hết sức.] (Ryouta)

   Elza và tôi sau đó mạnh mẽ bắt tay nhau.

   Và thế là bữa tiệc ồn ào và sôi nổi kéo dài đến tận đêm khuya.

.........

   Ngày tiếp theo, để gặp tôi, người đang thực hiện công việc hàng ngày tại Nihonium, Clint gọi tôi đến văn phòng của anh ấy.

   Mặc dù tôi muốn làm nó ngay sau công việc thường ngày của mình, nhưng đó là một việc cấp bách do đó tôi đã dừng thói quen giữa chừng và đi thẳng đến Hiệp hội Dungeon.

   Sau khi gõ cửa, tôi đi vào trong văn phòng của người đứng đầu và thấy Clint đang ngồi thư giãn trong khi uống rượu.

   Trên đầu đồ uống là một lớp màu trắng trông giống như tờ giấy được bọc bằng thuốc xếp cao như ngọn núi, anh ta uống tất cả trong một ngụm như nước.

   Thật là trường hợp khẩn cấp để cho anh ta một loại thuốc dạ dày? Thế nhưng anh ta có vẻ ổn và thậm chí có thể uống nó mà không cần nước.

   Trong khi nghĩ về những điều vô nghĩa như vậy tôi đã nói.

    [Ông ổn chứ?] (Ryouta)

    [Aah, tôi ổn. Vì điều này mà tâm trạng của tôi đã được nâng lên một chút.] (Clint)

    [Tốt thôi, ônh không có ý uống một loại khủng khiếp như thuốc đó chứ đó.] (Ryouta)

    [Đừng lo lắng về điều đó, nó chỉ đơn giản là đường .] (Clint)

    [Đó không phải là thuốc hả !!!] (Ryouta)

    [Nhưng nếu tôi làm điều này thì tôi sẽ cảm thấy tốt hơn.] (Clint)

    [Ông đang có những ưu tiên xấu đấy!!](Ryouta)

   Ông lão này chắc chắn sẽ mắc bệnh tiểu đường trong tương lai gần, như tôi nghĩ.

   Bây giờ nếu tôi không tiếp tục cuộc nói chuyện, vì tôi đang nghĩ về nó, tôi ngồi cạnh ghế sofa nơi Clint đang ngồi.

    [Thật ra, gần đây có một Dungeon mới được sinh ra.] (Clint)

    [Hah..] (Ryouta)

   Có phải là những cuộc nói chuyện về kiểu đó một lần nữa.

   Trong thời gian tôi đến thế giới này, đã có hai ngục tối được sinh ra là Nihonium và Selen.

   Nó khá thường xuyên, tôi cho là vậy nhưng không phải nó cho là hiếm hay gì đó.

   Nó không hoàn toàn có khả năng khi tôi tiếp tục nghe về nó.

   Mặc dù vậy, Clint đã đưa ra một biểu hiện nghiêm túc.

   Sự nghiêm trọng của ông ta nghiêm trọng đến mức trên bàn có một cái hộp nhỏ được mở ra, ông ta sẽ chỉ lấy đường khối và ăn nó như một sự nghiêm túc.

    [Nó được sinh ra gần đây trong một ngôi làng không có một hầm ngục nào, nó vẫn ổn và tất cả, nhưng vấn đề là khi nó sống dậy, nó đã ăn mất một nửa của toàn bộ ngôi làng.] (Clint)

    [Nó nuốt ngôi làng.] (Ryouta)

    [Thỉnh thoảng nó xảy ra, nơi ngục tối sẽ ở ngay dưới làng, nhưng để nuốt chửng ngôi làng... .. đôi khi nó sẽ chiếm lấy ngôi làng.] (Clint)

    [Đó là …. Thực sự rắc rối.] (Ryouta)

   Đây là điều mà tôi không thể tưởng tượng được xảy ra, nhưng sự nghiêm túc mà ông ấy thể hiện khiến tôi tin vào lời nói của ông ấy.

    [Vì quá bất ngờ nên nó cũng nuốt chửng một số dân làng, do đó, nhiều nhân viên cứu hộ đã đến giúp đỡ họ, nhưng vấn đề chính là ngục tối rogue ngay bây giờ.] (Clint)

   [Hầm ngục Rogue?] (Ryouta)

   [Thuật ngữ này có nghĩa là một ngục tối có cấu trúc bên trong sẽ thay đổi mỗi khi có người bước vào. Do đó, tại sao việc gửi nhân viên cứu hộ là một nhiệm vụ khó khăn.] (Clint)

    [Vì vậy, bạn sẽ được chơi trong đó vô hạn.....][Ryouta)

   Clint sau đó nhìn chằm chằm vào tôi trong khi tôi đang thì thầm

    [Vì vậy, tôi đã phải gửi những người ưu tú đó là Anh hùng mạnh mẽ. Tôi xin cậu, tôi muốn cậu đi đến ngục tối mới và cứu dân làng. Chỉ cậu mới có thể giúp trong việc này !!!] (Clint)

    Clint sau đó đặt tay lên bàn và đứng dậy, đà của ông ta nhanh đến mức trông như cái bàn sẽ được nâng lên.

    [Tôi hiểu rồi.] (Ryouta)

    [Có thật không! CẢM ƠN CẬU! Một lần nữa cảm ơn sự giúp đỡ của cậu !!] (Clint)

   Sau khi nhận được bản đồ từ CLint, người đang cảm ơn tôi rất nhiều lần, tôi nhanh chóng rời khỏi tòa nhà của Hiệp hội Dungeon.

   Một ngục tối nuốt chửng một ngôi làng hả .. nếu tôi không nhanh chân thì mọi thứ có thể trở nên tồi tệ hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro