| ● Chương 09 ● |

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ve kêu mùa hạ, tuyết rơi ngày đông, chỉ là sự tuần hoàn trong chớp mắt.

Ngộ đạo tu luyện, chẳng màng đến duyên kiếp một đời."

-Thiên Cổ - Alan (OST Hoa Thiên Cốt)-

**************************************

Từ sau bảy tuổi, Uchiha Madara có thể cảm giác được rõ rệt bầu không khí trong gia tộc càng ngày càng khẩn trương, đồng thời Uchiha Itachi cùng tộc nhân quan hệ cũng là càng ngày càng không hài hòa, thường xuyên có thể nhìn thấy hắn cùng các thanh niên trong tộc vung tay đánh nhau, mà hắn ra tay rất tàn nhẫn, nhất là sau khi thăng lên thành đội trưởng ANBU, Uchiha Itachi rất ít về nhà, người mà Itachi gặp nhiều nhất cũng là chính hắn (Madara), đối với cha mẹ cùng tộc nhân, Uchiha Itachi càng ngày càng có thâm khúc mắc, cơ hồ không nguyện ý cùng bọn họ nhiều lời.

Mặt trời chiều ngã về tây, Uchiha Madara cùng Uchiha Itachi ngồi ở hành lang phía dưới, chân trần, cảm thụ hơi gió thu lạnh nhẹ nhàng phất qua hai má, mang đến cái mát mẻ thuộc về mùa thu.

"Sasuke, lần trước thời điểm ngươi sinh nhật, ca ca bởi vì đang làm nhiệm vụ mà không thể trở về kịp, ngươi sẽ không trách ca ca chứ?" Uchiha Itachi ngày thường tối tăm thâm trầm tại trước mặt đệ đệ, thu liễm lại lệ khí nồng đậm, như trước ôn nhu sủng nịch.

"Sẽ không." Uchiha Madara thản nhiên trả lời.

Uchiha Itachi khẽ mỉm cười, lấy tay vuốt ve cái đầu nhỏ của đệ đệ."Sasuke đã trưởng thành lên nhiều rồi, ca ca biết...... Ngươi đã học được phân thân thuật, là giỏi cỡ nào rồi a, bất quá...... Ca ca như trước sẽ luôn ở phía trước của ngươi, mang đến cho ngươi một con đường để đi tiếp, tiến thẳng đến phía trước...... Ngươi không cần lo cho ta, a, vì ta đây chính là huynh trưởng."

Cảm nhận được trong lời nói của Uchiha Itachi chất chứa bi ai nồng đậm, Uchiha Madara trầm mặc không đáp lại, lần đầu tiên, hắn chủ động ôm lấy đối phương, rõ ràng hô một tiếng ca ca.

Uchiha Itachi nhất thời vui mừng vô cùng, gắt gao ôm lấy đệ đệ của mình vào trong lòng, giống như là ôm lấy cả thế giới. "Sasuke, nhớ kỹ, về sau vô luận gặp được sự tình gì, bản thân đều phải kiên trì tâm, tin tưởng lựa chọn của chính ngươi, không cần bàng hoàng, không cần hối hận, ngươi là đệ đệ của ta, là người giỏi nhất, ca ca sẽ vĩnh viễn yêu ngươi."

"Ta biết." Uchiha Madara gật gật đầu.

Giờ khắc này, tịch dương đưa bóng dáng của bọn họ kéo rất dài, thật giống như vĩnh viễn sánh cùng thiên địa bình phàm.

--------------------

Đảo mắt, năm nay đã đến tám tuổi.

Uchiha Itachi càng ngày càng tỏa ra yên lặng cùng tối tăm, có đôi khi ngay cả mặt mũi Uchiha Madara cũng đều không thấy hắn, có khả năng âm tình bất định, Uchiha Madara biết là hắn hiện tại đang giãy dụa, cho nên tâm phiền ý loạn, cũng chính là vì như thế, đương sau khi tin tức Uchiha Shisui tử vong truyền đến, người mà tộc nhân hoài nghi nhất chính là Uchiha Itachi.

Bởi vì...... Uchiha Itachi thức tỉnh Mangekyou Sharingan.

Uchiha Itachi sau khi nhìn rõ mọi sự việc liền bắt đầu trắng trợn táo bạo cùng tộc nhân động thủ, thậm chí đối với phụ thân của mình Uchiha Fugaku cũng là một chút cũng không khách khí, lời nói ra càng là cổ quái đến cực điểm, rất giống Uchiha Madara năm đó, đây hết thảy đều là do Obito ngầm chỉ thị, lên kế hoạch tám năm, hắn rốt cuộc đem tộc Uchiha, đẩy đến bên bờ vực hủy diệt.

Mà Uchiha Itachi, chính là kẻ chấp hành.

Đêm lạnh như nước.

Naruto kỳ quái nhìn người đối, không rõ ràng cho lắm."Sasuke, rất muộn rồi ngươi còn không về nhà sao? Đợi một hồi ca ca ngươi sẽ lo lắng, chung quy đã hơn tám giờ tối rồi."

Uchiha Madara lẳng lặng ngưng mắt nhìn về phương hướng tộc Uchiha, trầm mặc thật lâu sau, mới chậm rãi nói:"Hẳn là không sai biệt lắm ...... Naruto, ta đi về trước ."

Naruto gật gật đầu."Ừ, ngày mai gặp."

Uchiha Madara xoay người rời đi.

"Kỳ quái, sao cứ cảm giác tựa hồ sẽ phát sinh cái gì, hơn nữa hôm nay Sasuke cũng thực không giống với bình thường, luôn không yên lòng." Naruto cũng không như bình thường biểu hiện tùy tiện ra ngoài như vậy, mà là thật lòng để tâm lo lắng, Uchiha Madara khác thường, hắn hoàn toàn xem ở trong mắt.

Yên tĩnh trong đêm tối, một vòng Huyết Nguyệt vắt ngang ở giữa không trung, chiếu rọi lên phương hướng tộc Uchiha.

Uchiha Madara im lặng đi vào gia tộc, đối mặt với thi thể tộc nhân chồng chất như núi trên một bên đường, mặt không gợn sóng không sợ hãi, hắn trực tiếp đi đến phòng cha mẹ ở phía sau, tay chậm rãi đẩy cửa ra.

Uchiha Itachi quay lưng lại đứng ở bên trong, trước mặt còn lại là Uchiha Fugaku và Uchiha Mikoto hai thi thể ngã vào nhau, máu tươi từ dưới thân bọn họ dần dần tản ra, qua giày của Uchiha Itachi, chậm rãi hướng bên ngoài kéo dài ra một mảng.

"Sasuke, ngươi đến rồi." Uchiha Itachi bình tĩnh mở miệng, một loại bình tĩnh làm người ta điên cuồng.

"Ờm, tộc nhân đều là ngươi giết, bao gồm cả cha mẹ?" Uchiha Madara hiển nhiên càng bình tĩnh hơn.

Uchiha Itachi tựa hồ có chút kinh ngạc với phản ứng quá mức bình tĩnh của đối phương, chậm rãi xoay người lại, một đôi Sharingan tinh hồng, mang theo tam câu ngọc xoay tròn chuyển thành Mangekyou Sharingan có hình dạng quỷ dị.

"Sasuke......"

Uchiha Madara hơi hơi nhếch môi cười."Chuyện của ngươi ta biết rõ, cũng không cần ở trước mặt ta ngụy trang cái gì, chung quy ta là đệ đệ của ngươi, so với bất luận kẻ nào đều thấu hiểu ngươi hơn hết, chỉ là ngươi thông minh như vậy, cuối cùng vẫn là trốn không thoát trói buộc với làng."

"Ngươi...... Ngươi đều biết? !" Nguyên bản nghe ra còn tưởng thanh âm như hoàn toàn mất đi tiếng vang, Uchiha Itachi kinh ngạc nhìn đệ đệ trước mắt, bên trong Mangekyou tinh hồng lóe ra kinh ngạc nồng đậm.

"Ngươi đi đi, ta sẽ biết tự lo cho chính mình thật tốt, sau đó trở nên mạnh mẽ hơn, chờ có được đầy đủ sức mạnh, ta liền sẽ tới tìm ngươi." Uchiha Madara nâng mắt đối lại Mangekyou của đối phương, đôi mắt tối đen hiện ra một mảnh thâm thúy như không thấy rõ."Ca ca, ngươi đi đi."

Uchiha Itachi thở dài, lấy hai ngón tay chọt một cái nhẹ nhàng tại trên trán đệ đệ."Tha thứ cho ta, Sasuke, nợ ngươi tất cả...... Chờ ngươi sau khi có được đầy đủ sức mạnh, ta nhất định sẽ hoàn trả ngươi."

Nói xong, Uchiha Itachi xoay người rời đi.

Một giọt nước mắt từ giữa không trung rơi xuống dưới, vừa lúc đọng tại trên gương mặt Uchiha Madara, hắn biết, đây là nước mắt của Uchiha Itachi, băng lãnh, chua xót, tựa như bi kịch nhân sinh đời hắn.

Ngày kế, Uchiha Madara không có đi đến trường, mà là được người ta đưa vào bệnh viện, bởi vì hắn ngất xỉu tại bên cạnh thi thể cha mẹ, đương nhiên, đây là hắn cố ý làm giả mà thôi, chung quy một hài tử bình thường trải qua chuyện như vậy, không có khả năng phản ứng cái gì cũng đều không có.

Naruto từ chỗ Iruka sau khi biết được tình huống đó, trực tiếp trốn học chạy tới bệnh viện, Iruka biết cả hai quan hệ phi thường tốt, cũng không có tức giận hay không vui, cho phép Naruto lúc này đây trốn học.

"Naruto, nhất định phải khuyên giải an ủi Sasuke thật tốt a."

Bệnh viện, phòng bệnh một màu trắng, Uchiha Madara nằm ở trên giường, nhắm mắt dưỡng thần.

Naruto từ bên ngoài trực tiếp xông tới, thở hổn hển vọt tới bên giường."Sasuke, Sasuke ngươi không sao chứ? Sớm biết rằng đêm qua như vậy liền không cho ngươi trở về, ta...... Sasuke, đều là ta không tốt, cư nhiên còn hối thúc ngươi về nhà......"

Đối mặt Naruto quan tâm cùng tự trách, Uchiha Madara hơi hơi nhếch môi cười, mở mắt ra nhìn về phía đối phương."Được rồi, ta không có gì, chỉ là ngủ một giấc."

Naruto đau lòng nhìn đối phương ra vẻ kiên cường, chỉ trong một đêm mất đi hết mọi thân nhân, hắn khó có thể tưởng tượng, lúc này là thống khổ đến như thế nào?"Sasuke, lời nói khổ sở không nói được thì ngươi liền khóc ra hết đi, ta sẽ không chê cười ngươi, dù sao ngươi là nữ hài tử, khóc một phen cũng không dọa người."

"Ta không khó chịu, bởi vì sớm có đoán trước, không nên hỏi vì cái gì, hiện tại ngươi còn quá nhỏ, ta nói ngươi cũng không hiểu hết, ít hôm nữa sau này lớn lên, ngươi tự nhiên liền sẽ thấu hiểu hết thảy chân tướng."

"Thật sự không khó chịu sao?" Naruto nắm tay phải của đối phương, nhẹ nhàng vuốt phẳng."Nhưng là ta có thể cảm giác được, trong lòng của ngươi thực áp lực, thực cô đơn, vẫn là có một chút khổ sở đi?"

Đôi mắt đen nhánh của Uchiha Madara ngưng mắt chăm chú nhìn hắn hồi lâu, rốt cuộc vẫn là thản nhiên thừa nhận."Được rồi, quả thật có một chút cô độc, bởi vì từ nay về sau, cả quận Uchiha to như vậy...... Liền chỉ còn lại có một mình ta."

Một mình là cái tư vị gì, Naruto thật sự là rất thấu hiểu, cho nên đầu não của hắn nóng lên, trực tiếp mở miệng:"Sasuke, ta chuyển qua cùng nhau ở với ngươi đi, như vậy liền không cô độc!"

Uchiha Madara hơi hơi sửng sốt, tựa hồ là lập tức nghĩ tới cái gì, khóe miệng chậm rãi gợi lên một mạt tươi cười."Tốt, ta sẽ không thu tiền thuê nhà của ngươi, nhớ rõ mỗi ngày quét tước vệ sinh sửa sang lại phòng, sau đó nấu cơm cho ta ăn."

"Gì? Sasuke ý của ngươi là...... Chúng ta ở chung một gian phòng luôn sao?" Sắc trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Naruto hơi hơi hồng lên, tựa hồ có chút thẹn thùng."Trời, chúng ta sớm như vậy đã ở chung cùng nhau, thật sự có thể chứ?"

"...... Có thể." Nhịn rồi lại nhịn, Uchiha Madara vẫn là quyết định không hề giải thích vấn đề nam nữ có khác biệt.

**************************************

Tác giả có lời muốn nói:

Cũng đã lâu rồi các thân ái, bản bảo bảo lại trở lại ! ! !

Diệt tộc kịch tình qua, chính thức kịch tình còn có thể xa sao?

A ha ha ha ~~╮[╯╰]╭

~~~~~ Elia: 2 người bắt đầu ở chung rồi, không nghĩ tới Madara đại boss tâm cơ như dị, phải chung phòng luôn cơ >-o ~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro