Phần 3: Lời tỏ tình từ anh chàng Trắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     *xin lỗi mọi người nhưng chap này không có ảnh nào hợp hết nha* 

      Khi đi đến tận cùng phó Trắng Đen, Lê Thanh chú ý tới một ngôi nhà hình lập phương, sơn caro đen trắng sen kẽ, y như một khối rubik hai màu. Ngôi nhà nằm ngay cuối phố và có cái gì đó rất thu hút Lê Thanh. Nhưng cậu chưa kiệp thắc mắc gì về ngôi nhà thì tên Trắng lại lôi cô đến mấy chỗ khác  

     Sau khi tham quan thành phố Trắng Đen, Lê Thanh và anh chàng Trắng nghĩ chân ở công viên trung tâm. Công viên trung tâm đầy những cây sấu than đen, nhưng toàn là hoa trắng liti như tuyết, tuyệt nhiên không thấy một cái lá nào. Anh chàng Trắng lấy ra một túi đồ ăn nhẹ mà Lê Thanh cũng chả biết là chuẩn bị khi nào và mời cậu.

    - Cậu ... cậu giống con gái quá! _ Anh chàng Trắng đỏ mặt phán

    - Đương nhiên ... tôi là thụ mà! Một con nhược thụ vừa mới bị bỏ rơi! _ Mặt Lê Thanh giảm sắc

    - Vậy cậu ... cậu thấy tôi như thế nào? _ Trắng hơi cúi mặt một chút

    - Anh? Ý anh là sao? _ Lê Thanh tròn mắt

    - Ừ thì ... tôi thích cậu từ khi mới gặp kìa. _ anh chàng này cũng khá gan khi mới gặp đã thích người ta dù là chưa biết giới tính thật của người ta ... ahihi đồ ox _ Và tôi muốn hỏi cậu là có muốn làm người yêu của tôi không?

     Trong một thoáng, Lê Thanh im lặng. Tình yêu ư? Lê Thanh từng có rồi, tuy nhiên đối với cậu lần đó là những phút giây hạnh phúc ngắn ngủi. Những người mới tiếp xúc với cậu thường hay bị hấp dẫn bới vẻ cute và sự thông minh của cậu ấy. Nhưng về mặt tình cảm, Lê Thanh là người theo đuổi một tình cảm bền vững, đơn giản và có phần nhàm chán. Là một người có thói quen đơn giản, chính xác một chút, Lê Thanh thường lám các anh chàng ngán ngẫm sau một thời gian hẹn hò. Chính cậu cũng hiểu ra điều đó. Chỉ là Lê Thanh không thích thay đổi.

    - Thật tình mà nói thì anh cũng đẹp trai, tốt bụng và dễ thương, khá lí tưởng, ngoại trừ bộ đồ trắng cả nút này. Nhưng mà  ... tôi cảm thấy tình cảm thì dễ dàng thay đổi và ...

    - Dễ thay đổi? Không bao giờ! Với tôi tình yêu là mãi mãi. Ở đây mọi người đều chỉ yêu một người duy nhất. Cậu có thấy những người đi dạo trong công viên này không? Những cặp tình nhân đeo một cặp nhẫn trắng đen va2ho5 sẽ luôn ở bên nhau.

     Nghe anh chàng Trắng nói, Lê Thanh mới chú ý. Những cặp đôi đi trong công viên, tay ai cũng đeo một cặp nhẫn trắng đen, và trong mắt họ hình như chỉ có một người đối diện mà thôi. (Đa số các cặp tình nhân đó là tình nhân đam mỹ vì Lê Thanh là gay nên giấc mơ cũng thế)

    - Được thôi, nếu là tình yêu mãi mãi thì em sẽ là của anh.

 

    To be continues

nếu có hứng viết tiếp ... ahihi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro