Chương 14 : THE GOLEM GON

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

「Đây là một con golem sao...」

「Tại sao lũ golem lại ở một nơi như thế này?」

 Jin kiểm tra con golem mà cậu tự đánh hạ. Không còn cảm thấy sự đe dọa của bọn golem, những người làng ngã bịch xuống đất nghỉ một hơi. Với Lithia và Jin, họ cùng kiểm tra con golem gần đó.

「Tôi nghĩ ai đó đã gửi chúng đến đây」

 Lithia đưa ra suy đoán.

「Vì lí do gì?」

「Ai biết... chuyện đó...」

 Cơ bản thì golem có ý thức đến mức có thể theo một số lệnh đơn giản. Vì thế, kẻ điều khiển không cần thiết phải ở đó, vì vậy mà rất khó để xác định được thủ phạm.

「Mà, tìm ra thủ phạm là không thể」

「Cái gì vậy?」

「Nếu chúng vẫn có thể dùng được thì tôi sẽ dùng chúng」

 Lần này, Jin khám phá ra cấu trúc của con golem.

「Dù vậy, nó vẫn còn thô」

 Cậu cắt nó ra làm đôi trong một cú. Và khi Lithia nghe vậy,

「Eh? Eeehh!? Golem là một hình nhân phép thuật cao cấp đúng chứ?」

「Dù cô có nói vậy, cơ thể nó chỉ là đá và giáp chỉ là giáp sắt. Phần lõi có vẻ như chỉ là một viên《Pha lê phép》nhỏ, và vì nó không có《Ether Converter》nó dùng《Thùng Mana》thay vào. Bỏ con golem này đi thật là không thể tưởng tượng nổi」

「Eeeeeeeeeeeehhhhhhhh!?」

 Lithia là một người giống quý tộc nhập học trong một ngôi trường tốt, vì vậy cậu có một lượng lớn kiến thức về thế giới này, nhưng mọi thứ Jin đang nói còn cao siêu hơn những gì cô được biết.

「Không biết nó còn đủ điều kiện để hoạt động không. Giờ mình sẽ thử nối các phần lại với nhau」

 Trong khi lẩm nhẩm vậy, cậu thử nối cơ thể của hai con golem lại với nhau... cậu bỏ cuộc vì chúng quá nặng, và thay vào đó Jin đi quanh thu thập những phần cần thiết. Vào lúc đó, những người đàn ông đưa những gì Jin đang làm trong hứng thú.

「Dù đây là《Pha lê phép》nó khá lớn để dùng làm lõi, và cái《Thiết bị điều khiển mana》này mình có thể dùng」

「Không hiểu sao, có vẻ như cậu ta đang làm cái gì đó phức tạp. Này Jin, chừng nào mới xong vậy? Chúng ta phải khởi hành sớm」

 Với Jin người trông có vẻ sẽ hạnh phúc mãi mãi nếu để cậu một mình như vậy, Rock kêu lên.

「C-chỉ lâu hơn một chút thôi」

 Khi nói vậy, tay của Jin không ngừng chuyển động.

「Mình nên nối cánh tay theo cách này.《 Nóng chảy》!」

 Con golem trở lại hình dạng ban đầu của nó.

「Và《Master Slave》! Thức dậy nào, golem!」

 con golem đứng dậy đáp lại giọng nói.

「U-Uoooo!?」

 Rock bị bất ngờ lùi lại một bước. Lithia vô thức siết chặt cây kiếm méo. Thấy vậy, Jin cười,

「Không sao đâu. Vì nó chỉ làm theo lệnh tôi thôi」

 Con golem tuân theo chủ nhân của pháp lực nạp vào lõi.

「Tuy nhiên, Jin...」

 Rock và những người khác vẫn còn lo lắng,

「Đã nói là nó an toàn mà. Nhìn đi」

 Với những lời đó, Jin cho họ thấy bằng cách đập vào lưng con golem, bashibashi.

「Nó thực sự an toàn...」

「Mấy người lo lắng quá đó. Golem, 『Ta đặt tên cho ngươi là「Gon」』」

 Nó là một cái tên hoàn toàn thiếu khả năng đặt tên. Nhưng bản thân Jin không quan tâm dù có một chút,

「『Gon』, kéo chiếc xe này đi」

 Khi được ra lệnh làm vậy, con golem gật đầu, bước về phía chiếc xe và kéo nó.

「Nào đi nào」

 Khi Jin nói vậy, Jin đi trước dẫn đầu. Những người còn lại đều theo sau cậu. Lithia lên ngựa và nhanh chóng theo sau Jin.

 Họ đến làng Toka sau khoảng hai tiếng. Họ có thể đến kịp trước hoàng hôn.

「O-Owawawaaa?」

「Cái, cái đó là gì vậy?」

 Và dĩ nhiên, khi họ thấy con Golem Gon, dân làng đều khiếp sợ. Vì trời còn tờ mờ tối, nó thậm chí còn đáng ngại hơn nữa.

「Unu, làng đang bị tấn công!」

 Những người lính đóng tại làng Toka xuất hiện cùng với thanh kiếm. Người dừng bọn họ lại là Lithia.

「Xin ghờ đã. Con golem này là đồng minh」

 Với diện mạo là một kị sĩ, cao hơn binh sĩ một cấp. Những người lính dừng lại,

「Ah, ha... vậy sao? ... rõ, tôi hiểu rồi」

 Họ lắng nghe ngoan ngoãn. Vì Gon không hành động bạo lức, dân làng nhanh chóng quen dần với hình dạng của nó.

「Xin hãy đưa lúa đến đây」

 Họ đưa lúa đến nhà kho làng Toka. Gon đóng một vai trò tích cực.

「Ohhh, kinh thật」

 Con golem có sức nâng mạnh gấp ba lần người thường, còn Jin và những nnguowif khác đem lúa như là một con(?).

「Tốt lắm Gon. Nghỉ ngơi và hồi phục pháp lực lại nào. Nếu có ai cướp lúa, xử chúng」

 Theo lời dẫn của Jin, Gon đứng lên trước nhà kho và dừng lại.

「Với điều này chúng ta không cần phải trông chừng chúng nữa」

 Jin cười trong khi nó vậy, người dân của làng Toka nhìn chằm chằm vào cậu với gương mặt không tả nổi,

「Chuyện gì với tên đó vậy?」

「Có một kẻ như vậy trong làng Kaina sao?」

 bọn họ thì thầm trao đổi qua lại. Mặt khác, những người từ làng Kaina,

「Wow, Jin, chú mày đúng là một người tuyệt vời đấy!」

「Con golem đó, nó làm theo những gì nhóc nói đúng không?」

「Có vẻ như nó sẽ trở nên có ích nếu ta đưa nó về làng!」

 Thêm nữa, những người lính nói với Lithia,

「A-ano, thu thuế-sama, con golem đó từ đâu ra vậy... 」

「Chàng trai đó là ai thế?」

 là ba kiểu phản ứng khác nhau.

 Ngày hôm đó, nó đã được quyết định rằng Lithia sẽ ở lại doanh trại của vương quốc, trong khi Jin và những người khác ở tại nhà trọ của làng Toka.

 Sau bữa tối, trong lúc Jin đang dạo quanh làng Toka, cậu nhận ra Lithia và gọi cô.

「Lithia-san」

「Ah, Jin-san」

「Cô vẫn còn ăn mặc như vậy sao?」

 Lithia đang mặc một cái giáp ngực với thanh kiếm trên tay.

「Ee, vì tôi vẫn còn đang làm nhiệm vụ」

「Vậy sao, điều này chắc hẳn khó khăn lắm nhỉ. Thế, cô đang làm gì ở đây vậy?」

 Jin hỏi trong khi nhìn vào thanh kiếm cô đang nắm,

「Kiếm của tôi bị méo nên tôi đang đến chỗ thợ rèn, nhưng tôi được bảo là nó không thể sửa được」

「Thật sao? Cô có thể cho tôi thấy được không?」

 Lithia ngoan ngoãn đưa thanh kiếm méo cho Jin. Jin nhìn vào thanh kiếm,

「《Thẩm định》... ah, cái này bị cùn rồi. Vì nó là sắt mà không phải là thép」

「Eh? Nhưng tôi mua nó trong một tiệm vũ khí nói rằng đó là một thanh kiếm tốt」

「Chẳng phải cô bị lừa sao? Là một phụ nữ cô không biết chất lượng của nó, và nghĩ một thanh kiếm được trang trí là tốt.」

「Chuyện như thế...」

 Lithia tiu nghỉu gục đầu xuống. Thấy vậy, Jin nắm lấy thanh kiếm,

「Đành chịu thôi. 《Thành hình》!《Các bon hóa》! 《Nhiệt luyện》! 《Đông cứng》!」

 Sau khi sửa, cây kiếm méo đã thẳng lại, cacbon hóa thành thép, và nó đã được cứng lại.

「Đây, được chưa?」

「Eh, eh, eh?」

 Những gì Jin làm Lithia không thể bắt kịp và hiểu rõ.

「Tôi đã sửa kiếm của cô rồi đó. Tôi không nghĩ nó sẽ gãy dễ dàng như vậy nữa đâu, nên chăm sóc nó nhé」

「Ah, cảm ơn cậu nhiều... vậy ra《Thợ thủ công phép》có thể làm điều này...」

 Khi Lithia vui sướng nhận thanh kiếm,

「Jin-san, tôi có thể làm gì để cảm ơn cậu đây?」

 Nhưng, Jin,

「Tôi không cần gì để cảm ơn đâu」

「Tôi không thẻ nhận nó. Tôi phải đền bù lại nhưng công việc cậu đã làm. Tôi biết rồi, cậu có muốn trở thành《Thợ thủ công phép》độc nhất cho vương quốc không? Tôi sẽ giới thiệu cho」

 Thế nhưng với Jin,

「Tôi phải từ chối thôi」

「Tại sao?」

 Với lời đáp ngay lập tức của Jin, Lithia trông khó hiểu.

「Tôi không muốn phục vụ dưới trướng của ai cả. Tôi muốn sống tự do, và tôi muốn trở về nhà.」

 Trong trường hợp này, 『nhà』chính là cái phòng nghiêu cứu.

「Vậy sao... nhưng điều đó thật lãng phí」

「Tôi ổn với điều đó. Vì vậy, trong một thời gian cô đừng báo cáo về tôi nhé?」

「Eh? Ý anh là sao?」

「Cô chắc chắn sẽ báo cáo về việc bị golem tấn công đúng chứ?」

「Ừ, vì đó là công việc của tôi」

「Vào lúc đó, tôi muốn cô giữ im lặng về tôi. Và nói rằng đó là Lithia-san bằng cách nào đó đã đẩy lùi nó đi」

「Nhưng, thế thì...」

 Jin cuối đầu xuống,

「Làm ơn. Chỉ giống như vậy thôi, tôi muốn sống lặng lẽ trong làng Kaina」

 Lithia bỏ cuộc sau khi thấy Jin như vậy,

「Tôi hiểu rồi. Tuy nhiên, nếu cậu có cơ hội đến thủ đô, xin hãy đến thăm nhà tôi chơi」

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro