Chương 19 : PHÁT TRIỂN VŨ KHÍ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dân làng đã gửi người đi thám thính, và thảo luận liệu còn gì cậu ta có thể làm, và quyết định để cậu ta làm hàng rào cho cánh đồng.

Như vậy, vụ mùa có thể tránh khỏi bị động vật gây hại, vì làm như vậy sẽ không vô ích.

Chặt cây, làm gỗ, cậu bao quanh chu vi cánh ruộng. Công việc diễn ra nhanh chóng với sự giúp sức của dân làng công thêm cả Gon và Gen, cả những con Golem ngựa Drei, Quatre và Cinq. Đó là một tốc độ mà khi nhìn vào ta có thể nói là bất thường.

Ngày thứ 3 sau chuyến đi trinh sát.

「Haa, bằng cách nào đó mình đã làm thành hình rồi」

Jin giúp bằng việc chặt cậy thành gỗ (bằng Phép kỹ thuật), lượng gỗ cần làm đã xong, và giờ cậu đã có một chút thời gian cho bản thân.

「Để đề phòng thì... mình cần vũ khí」

Jin nghĩ. Hiện giờ vật liệu đều khan hiếm nên không dễ gì để làm một món vũ khí đặc biệt. Tốt nhất cũng chỉ là đồ sắc bén làm từ Adamantite.

「Mà, mình không muốn nó trở nên lãng phí, hay là mình làm rìu và nata...?」

(Dat: không hiểu nata là gì vì bên đó không có chú thích)

Cậu quyết định làm dụng cụ sắc bén cho cuộc sống thường ngày của cậu. Mặc dù không còn nhiều do làm Golem ngựa, sắt dùng làm thân và Admantatite làm phần ngoài nên cậu thể làm được nhiều. Nhưng cậu vẫn có thể làm được 10 cái rìu và 20 cái nata.

(Dat: cần ai đó giải thích nata là gì)

( Link Nata: ☀ )

「Còn lại là làm vũ khí cho mình thôi sao?」

Jin không thể khoe khoang khi mà thể lực và khả năng lao động của cậu thì thấp. So với những người dân trong làng thì cậu ở cấp độ thấp nhất. Vì thế với cậu cận chiến là không thể. Ngoài ra cậu cũng không có kỹ năng trong việc dùng cung tên.

「Rốt cuộc nó vẫn phải là《・・》」

Vì vậy Jin lầm nhẩm và bắt đầu làm một cây Súng nước. Hình dạng phỏng theo khẩu pistol với bình nước gắn ở sau.

「Onii-chan, anh đang làm gì vậy?」

Ngày qua ngày, Hanna đến xưởng của Jin (dù thực tế đó là của ông Hanna).

「Yaa, Hanna. Anh đang làm Súng nước」

「Súng nước?」

Ngay từ đầu, thế giới này không có gì gọi là『Súng』, nên khi gọi『Súng nước』 không khiến cô bé hiểu.

「Mà, cứ nhìn đi」

Vì bản thân cấu trúc của nó không quá phức tạp nên lập tức cậu làm xong một cái. Đó là kiểu có bình nước.

「...?」

Hanna không hiểu rõ,

「Đây, em cho nước vào trong này, rồi giữ nó thế này, rồi bóp cò...」

Chuu~ dòng nước bắn ra.

「Waa! Trông vui thật!」

Với người khác trừ Jin ra thì đó chỉ là một thứ đồ chơi, nên cậu cho Hanna chiếc súng nước.

「Mặc dù thực chất đây là đồ chơ cho mủa hè」

「Nhưng dù vậy thì em vẫn cảm ơn! Nó vui lắm!」

Hanna vui mừng nhận khẩu súng nước và ra ngoài chơi với nó.

「... như vậy là mình phải làm cho những đứa trẻ khác rồi」

Jin nhận thấy điều đó nên cậu làm thêm 10 khẩu súng nước cùng loại. Với một vật ở mức này, sau khi làm một lần cậu có thể chế tạo hàng loạt chúng.

Tình cờ là do không còn chất dẻo nào nên tất cả đều làm từ《Muscovite》 khiến chúng nhẹ và khó vỡ.

Sau đó, để làm vũ khí cho mình, cậu tăng thể tích bình chứa nước và cùng với hai cái pit-tông gia tăng độ chính xác. Sau đó cậu làm hai loại mà phần chính của Súng nước mà không có bình có thể bắn nước được.

Nếu cái này được dùng cùng với Phép kỹ thuật của Jin《Water Jet》, nó sẽ là một món vũ khí đáng sợ.

「Nhưng mình vẫn không thể bảo vệ cho cả làng」

Jin cảnh báo bản thân không được nhẹ nhõm.

Sau đó, Kurt và Mario thấy Hanna đang chơi với súng nước liền chạy tới, đương nhiên là bọn nhỏ đều được cho súng.

*   *   *

Sau đó hai ngày bình lặng trôi qua. Và vào ngày thứ ba, đội trinh sát trở về.

「Oh~! Rock và Yang kìa, hai người vẫn bình an!」

「Aa, nhờ bọn ngựa này đó」

Sau khi cả hai nghỉ ngơi một chút, họ liền báo cáo kết quả trinh sát trong nhà trưởng làng.

「Lúc đầu thì không có chuyện gì...」

Điểm chú ý không phải là những gì đám Hươu núi gây raz.

「Từ đây chúng tôi đi ngược lại trong một ngày, nhưng không có gì thay đổi nhiều. Sau đó chúng tôi đi quanh phía tây một chút」

Họ đã đi thẳng về phía bắc nên họ đổi hướng 90 độ về phía bên trái.

「Quanh đó không có gì thay đổi. Chúng tôi cảm thấy nhẹ nhõm và đi về phía bắc lần nữa. Và rối...」

「Rồi sao?」

「...... chúng tôi vấp phải một đống xương của lũ hươu núi đang lăng lóc khắp nơi」

「Gì chứ!?」

「Cảm thấy nguy hiểm, chúng tôi lên ngựa và rối, một con gấu rừng xuất hiện. Nhìn vào nó, nó đang lôi một con hươu còn đang chảy máu nhỏ giọt」

「Gấu rừng!?」

「Aa. Vậy nên, nghe, và đừng quá bất ngờ」

「...? Cái gí?」

「Con gấu to lớn đó, có tổng cộng là 10 con ở đó」

「Không thể nào?!」

Tiếng hét đó có thể là của ai? Tiếng hét đó nói lên cảm giác của tất cả những người ở đây. Một con gấu rừng là một con thú nguy hiển mà ba hoặc bốn thợ săn lành nghề chỉ có thể suýt soát săn được. Vậy mà lại còn đến 10 con.

「Tại sao, ở nơi như thế này...」

Thông thường một đàn hươu sẽ không đến phương nam, vậy thì tại sao chúng lại chạy vào phương nam? Lũ hươu núi và Gấu rừng sống ở một vùng núi xa xôi, trong khi làng Kaina thì lại ở sau ngọn núi, và hầu như sống giữa thung lũng sâu dày đặc cây cối, vì vậy hầu như làng Kaina không có nguy cơ nào bị thú rừng tấn công.

Nhưng giờ bọn hươu lại bang qua phía bên này thung lũng, rất có thể bọn Gấu rừng cũng sẽ đuổi theo.

Đó là kết luận của hôm nay. Vì vậy Jin,

「Để phòng hờ, cháu đã làm một vài cái rìu và nata sắc bén. Xin hãy đến lấy nó sau」

nghe vậy, vị trưởng làng nói,

「Aa, vậy à. Jin, cậu giúp đỡ chúng tôi nhiều rồi. Thế thì, Jeff và Tom, đi lấy chúng với Jin. Tạm thời ta sẽ trông chừng chúng」

「Đã hiểu」

Vì thế Jin cùng Jeff và Tom quay lại nhà Martha, và chất đống trong xưởng, Jeff mang rìu còn Tom mang nata.

Jin thông báo với Martha trong nhà về nội dung cuộc họp.

「Vậy à, vậy là bọn Gấu rừng trông có vẻ sắp đến nơi đây. Bà cần báo Hanna phải cẩn thận」

「Phải. Hiện tại thì vùng núi phía bắc đang rất nguy hiểm nên đừng đến đó」

Cậu cảnh báo Hanna,

「Un. Vậy còn con sông có sao không?」

Có một chút nguy hiểm ở sông Erume ở phía nam. Lũ trẻ sẽ hành động một cách vô lý nếu cái gì cũng không được. Jin biết như vậy từ việc nhìn vào lũ trẻ trong cô nhi viện.

Sau khi nghe cậu nói đến sông thì được, Hanna đến đó chơi với khẩu súng nước.

Sau đó, làng quyết định sẽ quan sát dòng sông hằng ngày theo lượt. Nhưng rồi 2 ngày, rồi 3 ngày trôi qua, không có gì bất thường xảy ra. Đến khi dân làng nghĩ họ đã lo quá thì nó lại xảy ra.

Sau bữa sáng, Jeff đang trong nhiệm vụ tuần tra phát hiện thấy một đám bụi đến từ vùng núi phía bắc. Khi nhìn kĩ thì đó là một đàn hươu đang chạy xuống khỏi ngọn núi.

「Oiii! Lũ hươu núi đang chạy xuống khỏi núi kìa!」

Cậu vội vã thông báo cho làng. Vị trưởng làng và Rock, cả Jin đi đến xem.

「Đây là... nhìn chúng giống như đang chạy khỏi thứ gì đó đang truy đuổi vậy」

Rock nói vậy trong khi vuốt cằm.

「Nếu đó là bọn Gấu rừng thì chúng sẽ hiện ra chút nữa thôi」

Vị trưởng làng đồng ý.

「Nếu là vậy, trước hết chúng ta cần khiến lũ hươu chạy đi hướng khác khỏi làng chúng ta」

Mọi người đồng ý với ý kiến của Jin. Vì thế Jin, Rock, Jeff và Rick lên ngựa và dẫn đàn hươu đi chệch hướng đến khu rừng phía tây.

「Chúng tôi đi đây!」

Với Rock làm người đi đầu, sau đó là Jeff rồi đến Rick. Jin bọc hậu.

「Cẩn thận」

Với những giọng nói đầy lo lắng đằng sau lưng, bốn con ngựa máy nhanh chóng trở nên khuất dạng.

「Không sao đâu, lần này là đàn hươu núi mà. Giờ thì người nào về nhà nấy đi」

Người trưởng làng cố làng những người phụ nữ đang lo lắng cảm thấy yên tâm hơn.

「Onii-chan...」

Hanna nhìn chằm chằm vào hướng mà Jin và những người khác đang khuất dần cho đến cuối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro