Chương 20 : REIKO VÔ ĐỊCH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

「Cô là Beana phải không?」

 Một người đàn ông trông như là đội trưởng của đội quân hỏi.

「V-vâng, tôi đây」

 Beana trả lời với gương mặt tái lại.

「Vậy sao. Đi theo bọn ta」

「Khoan. Mấy người đang dẫn cô ấy đi mà không lý do à?」

 Nó vậy Jin bước tới, tuy nhiên tên đội trưởng đội quân nhìn bọn lính và ra dấu.

 Hai tên lính thấy vậy đẩy Jin qua một bên và bắt giữ hai tay của Beana.

「A-các anh đang làm gì vậy!」

 Cô nói trong khi cố vùng vẫy thoát ra, nhưng với sức con gái yếu ớt của Beana thì cũng như không. Jin nói,

「Thả cô ấy ra!」

 Cậu cố ngăn bọn lính lại nhưng,

「Ồn quá đó」

 Đẩy cậu ra như sâu bọ, hắn vung tay đánh vào mặt Jin.

「Ouuch」

「!!!」

 Vào lúc đó, một ngọn gió nổi lên.

 Ngọn gió đó có tên gọi là Reiko.

「Kyaaa!」

「Uwoah!?」

 Beana và hai người lính nắm giữ tay Beana nay lên không trung. Độ cao lên đến 5 mét.

 Bị cuốn lên cao vậy, bọn lính đành phải thả tay Beana ra. Dù biết là vô ích nhưng họ điên cuồng vung vẩy đôi tay, cố gắng một cách vô vọng để chỉnh lại tư thế.

 Rồi sau đó, Reiko nhảy một cái, bắt lấy Beana đang được thả ra bế theo kiểu công chúa và tiếp đất an toàn. Sau họ là hai tên lính không biết bay ngã rập xuống mặt đất và nghẻo. Vì họ đập lưng xuống đất nên có vẻ là cổ họ không bị vẹo.

「C-Cảm ơn」

 Beana bày tỏ lời cảm ơn với giọng run run, nhưng Reiko nói,

「Tôi không làm vậy để giúp cô. Đó là vì tôi không thể tha cho tên nào đã đánh Cha tôi. Giúp cô chỉ là tình cờ」

 Vì câu nói đó, mặt Beana hơi đơ lại.

「Aaah, xong chuyện rồi」

 Jin nhìn lên trời theo phản xạ.

「T-Tên khốn, mày là thằng nào hả!」

 Tên đội trưởng đội quân hét lớn.

「Aaah, mấy người có thể quay về được không?」

 Nghe Jin nói vậy, tên thủ lĩnh nhìn đám lính,

「Trừ Beana ra, mấy kẻ khác đừng quan tâm cứ giết chúng đi!」

 Ra lệnh cho chúng.

(Ah, xong đời rồi)

 Jin thở dài trong lòng.

 Mặt khác, Beana đang trốn cách đó hơi xa nhìn cảnh tượng với gương mặt tái xanh mà không nói được gì.

 Và 8 tên lính xông tới tấn công Reiko không chút sợ sệt.

「Con nhỏ đó bị gì thế?」

 Tên lính cảm thấy Reiko đang từ từ bước đến chỗ như một người kì lạ, vì thế họ dừng lại và đợi.

 Reiko bước thêm bước nữa, lập tức thu hẹp khoảng cách đến trước mặt một tên lính.

「Uwoah」

 Tên lính bị nằm đo đất trước khi kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.

 Tên lính, như thể vừa được giải nguyền,

「Con nhãi chết tiệt này!」

「Đỡ nè!」

 Trong khi hét lớn, họ chém và Reiko.

 Tuy nhiên, Reiko trông không có vẻ là sẽ né chúng. Khoảnh khắc tiếp theo, những tên lính đều run rẩy trong sợ hãi.

「Thanh kiếm cùn như thế, còn lâu mới làm gì được cơ thể mà Cha đã ban cho ta」

 Thanh kiếm mà tên lính dùng chắc chắn đã chém trúng đầu Reiko. Tuy nhiên, hắn không thể cắt nổi thậm chỉ một sợi tóc của Reiko.

「U-UWAAAAAA!」

 Một tên khác đánh vào người Reiko. Nhưng, nhưng thanh kiếm đó cũng không thể chém đứt được bộ đồ của cô bé và bị dừng lại.

「Cái này thì sao nào!」

 Lần này một tên lính khác đâm vào người cô bé. Hắn nhắm chính xác vào ngực Reiko. Nhưng ngay cả vậy cũng không đủ để làm xước một mili nào.

 Với bộ đồ được làm từ《Grand Spider》, thánh kiếm, nguyền kiếm, nếu đó không phải là một thanh kiếm được ểm pháp lực cấp cao thì mới có thể gây hại cho bộ đồ được.

 Hơn nữa, Reiko còn được tăng cường với pháp lực bản thân.

「Mấy người không hiểu rằng điều này vô dụng à?」

 Reiko thản nhiên cầm thanh kiếm rồi bóp nát chúng. Thanh kiếm tan thành từng mảnh sắt vụn rơi lả tả dưới chân Reiko.

 Da của Reiko làm từ cánh của《Ngụy Long》 với lớp màn cứng và chắc chắn. Được bao phủ bởi lớp pháp lực nó trở nên cứng hơn cả thép.

「H-HIIIIIIII! QUÁI VẬT KÌAAAAAAAAA!」

 Bọn lính định bỏ chạy, tuy nhiên,

「Những tên dựa hơi ức hiếp kẻ yếu lại bỏ chạy khi gặp những người mạnh hơn. Đồ cặn bã」

 Reiko lẩm nhẩm những lời đó rồi dậm chân xuống đất.

「GYAAA!」

 Reiko lập tức xuất hiện trước mặt những tên lính bỏ chạy, một tên bị cô bé cho ăn đấm vào bụng rồi nghẻo. Sau đó Reiko nắm lấy chân hắn và quăng đi.

「GYAA!」

「GUWAA!」

 Quăng một người trưởng thành với một tay, Reiko đập bầm dập những tên lính còn lại

「Không... thể...」

 Tên cuối cùng bị thổi bay đi lẩm nhẩm. Tên thủ lĩnh thấy vậy,

「Con nhãi, đồ quái vật」

 Nói xong hắn rút thanh kiếm bên phải ra. Trông hắn có vẻ dùng được phép thuật, hắn có một viên《Pháp thạch》đỏ được gắn vào chuôi kiếm.

「《Hỏa cầu》!」

 Nói xong, từ đỉnh thanh kiếm tên đó đẩy ra một quả cầu lửa 2 mét.

「Cái thứ này」

 Tuy nhiên, Reiko dập tắt quả cầu lửa đó chỉ với một cú vung tay phải.

「Thì sao! Cái này thì sao nào, 『Lửa hồng, hỏa thiêu mọi thứ thành cát bụi, 《Bão Lửa》』!」

 Tên thủ lĩnh đám lính đó dùng phép thuật mạnh nhất của hắn với toàn bộ sức mạnh. Đồng thời, viên《Pháp thạch》 đỏ gắn ở chuôi kiếm của hắn vỡ thành từng mảnh.

『《Bão Lửa》』 không chỉ đến từ đằng trước, mà còn tấn công Reiko từ mọi hướng. Beana vội vã chạy về chỗ Jin khi nhận thấy tình hình.

「Jin! Reiko-chan! Dù cho con bé có là một《Automata》cấp độ《Artifact – Tạo tác》đi nữa thì như thế này là quá nhiều!」

 Tuy nhiên, Jin đã trở nên nghiêm túc,

「Không sao đâu. Không đời nào phép thuật chỉ cấp độ này có thể làm hại gì Reiko được, nhỉ?」

 Như cậu nói, sau khi cơn bão cuồn cuộn của lửa tắt ngúm dần, hình dáng bình thản của Reiko đứng đó như chưa có gì.

「Đây là phép thuật mạnh nhất mà ngươi có thể dùng à?」

 Vật liệu làm nên cơ thể của Reiko có khả năng chống chịu tác động vật lý và phép thuật, vật liệu cao cấp nhất. Dù không có màn chắn, cô không thể bị tổn thương miễn là không phải phép thuật cấp huyền thoại.

「U-U-UWAAAAAA!」

 Cho đến giờ, nhiều đối thủ của hắn bị thiêu thành tro bụi bởi phép thuật này, tuy nhiên khi thấy đối thủ của hắn không bị gì, đương nhiên là ý chí của tên thủ lĩnh bị đổ sụp. Giờ hắn chỉ có biết vung vẩy thanh kiếm của hắn một cách hoảng loạn. Reiko dùng phép nhắm vào thanh kiếm.

「《Induction》」

 Đó là phép mà Jin dạy cô, một dòng điện siêu cao tần (gg-sama). Điện tạo ra nhiệt độ cao khi chạy qua kim loại.

「NÓNG QUÁ!」

 Tên thủ lĩnh đội quân riêng buông bỏ thanh kiếm bị nung đến nóng đỏ. Giờ hắn không có vũ khí gì cả.

「Hii...」

 Tiếp cận hắn từng bước một, Reiko chỉ hù dọa hắn. Như ếch bị rắn lườm, hắn chỉ có thể run rẩy và tái mặt.

「Xuống địa ngục xin lỗi vì đã chỉa kiếm vào Cha ta đi」

 Nói xong, Reiko vung cánh tay phải.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro