Chương 26 : CHUYỆN SAU ĐÓ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Được Reiko dẫn đường, Jin chạy trốn trên núi, họ chạy về phía hang động giấu《Cổng dịch chuyển》.

「Là ở đây」

 Đây là một nơi tốt để trông chừng căn cứ trên núi. Jin nhìn ra ngôi làng Kaina,

「Mặc dù đó là nơi dễ chịu để sống nhưng thật tiếc」

 Nói vậy, Gon và Gen được dịch chuyển trước tiên. Bằng cách nào đó họ nhét được con ngựa Golem『Koma』 vào trong hang và cũng được dịch chuyển.

 Còn lại là Jin và Reiko ở đó.

「Giờ thì, họ đã thấy chúng ta chạy về hướng này nên tốt hơn là ta nên làm cho nơi này không dùng được」

「Phải đó」

「Chii, khi nào chúng ta mới có thể quay về làng Kaina sau chuyện đó đây」

「Con sẽ giúp」

 Reiko tiếp lời.

「Un, được. Vậy thì khiến nó vỡ sau khi chúng ta dùng một phút」

 Để《Cổng dịch chuyển》 không bị lạm dụng, họ thêm chức năng này làm mặc định. Sau khi nó được đặt, Jin,

「Rồi, ta đi thôi」

「Vâng」

 Và thế là bóng dáng hai người họ biến mất.

「Chết tiệt, chúng thoát rồi」

「Zee, zee, zee...」

 Một tiếng sau khi Jin biến mất, quân Bá tước Walter cuối cùng cũng đến được đỉnh núi. Không còn chút dấu tích cùng với đống tuyết rơi,

「Bá tước, không còn gì ở đây để làm nữa. Chúng ta nên quay về trước khi trời tối」

 binh trưởng nói vậy,

「Không còn cách nào khác, quay lại nào」

 Lầm bầm trong gay gắt, Bá tước Walter cùng với đội quân của hắn xuống núi, liếc nhẹ làng Kaina, và đưa quân về thủ đô.

*   *   *

「Vậy là khu nghiên cứu này trên một hòn đảo」

 Jin quay lại khu nghiên cứu và được Reiko dẫn ra ngoài. Khí hậu ấm áp hơn ở làng Kaina. Không đến mức được gọi là rừng nhiệt đới nhưng ở đây có lượng mưa vừa đủ.

「Nếu mình canh tác chắc cũng đủ tự cung」

 Trồng trọt là những gì Jin nghĩ đến. Nhưng điều đó vẫn còn xa lắm. Có chuyện còn quan trọng hơn.

「Tìm những gì ta có thể ăn như cây cỏ xem nào」

「Rõ, Goshujin-sama」

 Reiko, và 5 Golem hầu nữ chia ra làm việc. Bây giờ thì cậu tìm kiếm thức ăn.

 Sau hơn hai tiếng, 4 loại trái cây và 2 loại quả hạch. Ngoài ra, ở đó có vẻ cũng có những thứ như cây cao su.

 Sau khi《Thẩm định》chúng không có độc, cậu liền nếm thử chúng.

「Un, cái này ngon ngọt thật. Cái này thì ngọt mà đắng. Còn cái này thì, nó ngọt nhưng hơi khô. Cái này thì chua」

 Mỗi loại trái có vị gần giống với đào, cam, táo và chanh.

 Những quả hạch thì giống với quả óc chó và hạt dẻ nhật bản.

「Có vẻ là mình sẽ ăn được. Vậy thì, tìm 20 trái cây mỗi loại và khoảng 10kg mỗi loại quả hạch」

 Sau khi ra lệnh cho Golem hầu nữ, Jin quay lại khu nghiên cứu.

*   *   *

「ĐỒ NGU NGỐC!!」

 Trong thủ đô vương quốc Cline, Bá tước Walter bị quốc vương Alois III quở trách sau khi quay lại báo cáo.

「Ta định để tên Jin đó phục vụ cho vương quốc khi hắn được mang đến đây. Và ngươi thì lại xem hắn là tội phạm! Rốt cuộc là hắn tức giận và chạy mất! Chuyện gì xảy ra nếu hắn phục vụ cho vương quốc khác đây!」

「T-thần xin chân thành xin lỗi... T-tuy nhiên, tên đó điều khiển một con Golem, có thể hắn gây hại cho vương quốc ta」

「Ta đã nhận được thông báo về chuyện đó. Jin bắt con Golem đó với một phép thuật chưa bao giờ được thấy, và làm lại để nó nghe lời hắn」

「Không thể nào!」

 Như vậy, Jin được chứng minh vô tội khi mà Lithia nhanh chóng quay về thủ đô để sửa lại với báo cáo của cô. Làm vậy, cô bị khiển trách khi che dấu sự thật, nhưng khi Jin nhờ cô ấy và báo cáo thực lực của Jins được chính Lithia chứng kiến được viết ra. Và vì thế mà nhà vua và các đại thần muốn một người tài năng như Jin.

「Thôi được rồi, đi đi. Từ giờ trở đi ngươi cấm dây dưa với làng Kaina. Nghe chưa?」

「Ha, hahaa」

 Nếu họ chọc giần Jin hơn nữa, có khả năng là cậu sẽ trở thành kẻ thù của họ. Nghĩ đến thực lực mà ông nghe được từ Lithia, ông nghĩ phải tránh chuyện đó.

「Có vẻ chuyện không được êm xuôi rồi...」

 Quốc vương vương quốc Cline, Alois III ngước nhìn lên không và thở một hơi dài.

*   *   *

「Onii-chan...」

 Cứ mỗi sáng, và mỗi lần cô bé bơm lấy nước, Hanna lại nhớ đến Jin.

 Kể từ đó, Bá tước Walter đi ngang qua ngôi làng mà không làm gì cả. Martha và cả làng đều lo lắng cho Jin.

「Nàay, cùng cậu ta là Reiko-chan và họ đều cưỡi ngựa, nên là họ không sao đâu」

 Rock nói thế.

 Vì người dân không biết đến《Cổng dịch chuyển》nên họ nghĩ Jin vẫn còn trốn trên núi. Và đôi khi họ tìm kiếm Jin trong núi với những con ngựa Golem còn lại, và đương nhiên là không có kết quả gì.

 Rồi một ngày, Lithia đến làng.

「Oya, Lithia-sama, có chuyện gì vậy?」

 Vị trưởng làng gặp cô và hỏi khi Lithia đang mang gương mặt vui vẻ.

「Tin vui đây mọi người, Jin-san đã được chứng minh vô tội rồi」

「Ee!」

「Và trực tiếp từ nhà vua, như là một lời xin lỗi, người mời Jin đến thủ đô và muốn Jin phục vụ người. Nếu như vậy, cậu ấy đảm bảo được gia vị trí thấp nhất là《Chế tạo sư Hoàng gia》」

「Hou! Ghê thật!」

 Vị trưởng làng bị ấn tượng. Từ『Hoàng gia』 trong《Chế tạo sư Hoàng gia》tương đương với việc được xem như là quý tộc.

「Thế, Jin-san đâu rồi?」

「Cái đó, kể từ lúc đó không có tin gì từ cậu ta cả」

「Vậy à...」

 Mặc dù họ vui là Jin được thừa nhận nhưng người dân làng Kaina vui một nửa khi mà nhân vật chính Jin vẫn chưa rõ ở đâu.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro