Ngoại Truyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

. Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng .

Ngoại Truyện.

____________________________

- HÀ...HẠO...THIÊN...A...EM....Á...GIẾT...ANH...A...AU.... - Nó hét toáng.

- Cố lên, sắp được rồi. Tí nữa thôi. Cố lên.

- A...AU...Ư...

*Oe...oe...oe....*

- Cô Hạ Băng. Chúc mừng cô. Là con trai. - Cô y tá đỡ lấy đứa nhỏ. 

Nó cười mãn nguyện rồi ngất lịm.

--------------------------------------------

Sau gần 1 năm thì mọi chuyện cũng đã yên bình.

Vĩnh Kỳ và Nhược Hy đã sinh được 1 đứa con gái tên là Lý Thiên Anh. Còn Jen và Trung Hiếu thì có 1 cậu con trai tên là Lữ Thiên Kỳ. Anh Ken và chị Thiên Mẫn lại sinh 1 cô con gái xinh đẹp tên là Vương Thảo Trang. Chio thì đã mang bầu con trai của Dark được 8 tháng. Thế Huy cũng đã lập gia đình. Vợ Thế Huy chính là Thiên Tuệ. Em gái của chị Thiên Mẫn. Cả hai sống với nhau cũng rất là hạnh phúc. Thiên Tuệ còn đang mang trong mình 1 bé gái 6 tháng.. Còn nó thì đã sinh ra được 1 đứa con trai vô cùng kháu khỉnh. Tất cả chuyển sang California sống va đã mua đứt 1 khu đất, xây lên 6 căn biệt thự. Cả 12 người cùng những đứa trẻ sông bên nhau thật hạnh phúc.

---------------------------------------

- Hà Minh Khải. Anh chết với em. Đứng lại đó cho em. - Lý Thiên Anh hét toáng chạy theo thằng nhóc 6 tuổi rưỡi.

Hà Minh Khải (Con trai Nó + Hắn) chạy như bay, vừa chạy vừa ngoái lại chọc tức Thiên Anh.

- MINH KHẢI. Trả búp bê cho Thiên Anh đi. - Lữ Thiên Kỳ ra dáng "ông cụ non"

- Sau tớ phải trã chứ. Trong tay tớ là của tớ. - Minh Khải chu mỏ nói.

- Anh không trã em méc mẹ Băng đó. - Thiên Anh như sắp khóc.

- Được rồi. Đừng khóc. Trã nè. - Minh Khải tiến lại đưa cho Thiên Anh con búp bê.

- Mọi người về nhà Ưng Tuấn Kiệt này chơi không? - Tuấn Kiệt (Con của Chio + Dark) rủ rê.

- Được đó. Lâu quá em không gặp mẹ Chio. - Đỗ Xuân Vy nói (Con của Huy + Tuệ đó)

Thế là của 6 đứa trẻ 6 tuổi chạy về phía căn biệt thự màu trắng có trồng đầy goa.

..........................................

- Ê. Thảo Trang. Hoa đẹp quá. hái nha. - Xuân Vy.

- Hỏi Tuấn Kiệt kìa. Nhà cậu ta mà. - Thảo Trang thỏ thẻ.

- Cậu đi hỏi Tuấn Kiệt đi. Cậu ta thương cậu nhất mà. - Xuân Vy cười. 

Thảo Trang đến bên cạnh Tuấn Kiệt.

- Tuấn Kiệt ơiiiii. Cho Thảo Trang hái mấy bông hoa kia nha. - Thảo Trang làm nũng.

- Nhưng... đó là của mẹ.. 

- Đi mà Tuấn Kiệt. Cho Thảo Trang hái nha.. - Thảo Trang lay lay tay Tuấn Kiệt.

- Vậy...vậy... Thảo Trang thích cứ hái. - Tuấn Kiệt nhìn Thảo Trang cười.

- Cảm ơn cậu. 

*Chụt*

Thảo Trang cười, chồm lên hôn 1 cái vào má Tuấn Kiệt làm cho Tuấn Kiệt nhà ta đỏ lừ cả mặt.

Sau mấy tiếng đồng hồ quậy phá banh chành thì nhà của Chio và Dark không khác gì "bãi rác".

3 giờ chiều.

- TRỜI ƠI. NHÀ TÔI.  - Chio bàng hoàng nhìn ngôi nhà thân yêu của mình.

Cả 6 đứa nhỏ đứng hình vì tiếng la của Chio. Căn nhà bây giờ còn tệ hơn cả bãi rác. Hoa từ vườn được hái rãi khắp nơi. Bánh kẹo thì đầy sàn. Tụi nhỏ còn lấy trái cây trong tủ lạnh ra ném vào nhau nữa. Quả thật hết chỗ nói.

- Tại sao các con lại phá phách đến như vậy chứ. - Thiên Mẫn.

- Thảo Trang, Thiên Anh, Xuân Vy. Tại sau các con lại hái hoa của mẹ Chio.

- Minh Khải. Về nhà mẹ bảo. - Nó mặc đầy sát khí nhìn đứa con trai yêu quái à nhầm yêu quý.

Cả 5 bà mẹ lôi con của mình về nhà giáo huấn.

- MINH KHẢI. Ai dạy con phá phách như vậy hả? - Nó tức giận.

- Ba dạy con đó. - Minh Khải ngây thơ chỉ vào mặt 3 mình.

*Suỵt*

Hắn xanh mặt nhìn con trai của mình rồi lại nhìn

 nó.

- HÀ - HẠO - THIÊN. - Nó trừng mắt nhìn hắn.

- Có.. có chuyện gì không bà..xã. - Hắn nhìn nó cười hiền.

- Tại sao anh lại dạy con phá phách hả? Nó mới 6 tuổi mà quậy như thế thì lớn lên ai chịu nổi. Anh dạy cho con hư rồi đó có biết không?- Nó tức giận tuôn 1 tràng.

Nhân cơ hội ba bị mẹ giáo huấn thì thằng con đã nhanh chóng chạy lên lầu.

- Em đừng giận. Nó còn nhỏ mà la nó hoài. - Hắn ngồi xuống cạnh nó.

- Nhưng phải dạy từ lúc nó còn nhỏ thì mới được, nếu không nó hư thì sau. - Nó nhìn hắn.

- Từ từ mình dạy. Em làm con sợ đó. - Hắn nói.

- Nó cứng đầu y như anh, - Nó lắc đầu nhìn hắn cười.

- Nó giống em thì có. - Hắn cũng cười.

Cùng lúc đó. 1 thân hình nhỏ bé từ trên lầu đi xuống mang trên vai là 1 cái ba lô nhỏ xinh.

Minh Khải đi vội qua phòng khách vờ như không thấy cả hai.

- HÀ - Minh - Khải. Đi đâu đó. - Nó.

- Con bỏ nhà đi bụi. - Minh Khải nói chắc nịch.

- Đi Bụi. - Nó và hắn đồng thanh, nhìn nhau mà cố nén cười.

- Chắc chứ con yêu. - HẮn nói.

- Con chắc chắn. Con sẽ không về nữa đâu. Ba mẹ đừng năn nỉ, con sẽ không thay đổi quyết định của mình đâu. 

- Nếu muốn thì con cứ đi. - Nó tỏ ra lạnh nhạt.

- Mẹ...mẹ chắc chứ. - Minh Khải nhìn nó ngờ vực.

- Chắc. Con muốn thì đi đi. Mẹ không cản. 

Minh Khải chạy nhanh ra ngoài.

- Liệu có ổn không bà xã. - Hắn nhìn nó.

- Để xem nó có ra khỏi cửa được không. - Nó cười.

Minh Khải hùng hổ đi ra ngoài. Trong đầu suy nghĩ.

"Mình đã đủ lớn rồi. Mình tự lo cho cuộc sống của mình được. Mình sẽ không phụ thuộc vào ba mẹ nữa."

Thế là Minh Khải hùng hổ bước đến cửa.

- Chú ơi. Mở cửa cho con. - Minh Khải hét lên.

Hai người cận vệ lơ Minh  Khải đi.

- CHÚ. CHÚ MỞ CỬA RA CHO CON ĐI. - Minh Khải hét toáng.

Cả hai vẫn tiếp tục lơ đi.

- Chú không mở thì con leo ra.

Nói rồi Minh Khải leo lên cổng. Nhưng khổ nổi thằng bé thấp lè tè. Còn cái cổng thì cao 3m. Leo lên té xuống cứ lặp đi lặp lại n lần. Cuối cùng mệt quá thằng bé suy nghĩ cái gì đó rồi cahjy cái vèo vào nhà. Đám cận vệ thấy cậu chủ nhí thì lắc đầu ngao ngán.

Minh Khải ũ rũ bước vào nhà.

- Sao rồi con trai. Sao không bỏ nhà nữa đi. - Nó cười.

- Con...con muốn thương lượng với ba mẹ. - Min Khải ngước lên nhìn cả hai.

- Thương lượng ư. - HẮn phì cười.

- Con không đùa đâu. Con muốn thỏa hiệp thật đó. - Minh Khải chống hai tay vào hông, nhìn chằm chằm vào ba mẹ mình.

- Trời ơi con tui sao mà giống ông cụ non quá vậy. - Nó lắc đầu.

- Con có hai điều muốn thương lượng. Thứ nhất con sẽ không đi bụi nữa nhưng ba mẹ không được la con. - Minh Khải ngây thơ nói. 

- Vậy còn điều thứ hai. - Nó.

- Con... Con muốn dau này được cưới em Vy làm vợ.. - Minh Khải chu mỏ nói.

 - Trời đất ơi. - Hắn sửng sốt.

- Nó 6 tuổi hay 60 tuổi vậy trời. - Nó lắc đầu.

------------------------------------------

Cứ thế ngày qua ngày, bọn nó vẫn sống hạnh phúc không vướng bận chuyện gì. Họ tập trung lo cho những đứa con của mình. Có lẽ sau này sẽ có 1 thế hệ trẻ quậy tưng bừng khói lửa như ba mẹ nó 1 thời.

__________________________________________

Note: Sẽ có phần 2. Dự định là nói về thời đi học của mấy đứa con (Ít hoặc là không liên quan gì đến Thế Giới Ngầm). Các rds góp ý cho au đi. Tính lấy tên là "Siêu Quậy Học Đường". Góp ý cho au nha. À mà nhớ đọc Em Gái À! Anh Yêu Em. nữa nha mấy rds. Mãi Yêu. :*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro