Kì lạ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TG: ☘Chiếc lá xanh xanh☘
Truyện được đăng trên WATTPAD và MANGA TOON.

______________________________________

Tối hôm đó, lúc chuẩn bị đi ngủ Genta có hơi nghĩ ngợi về chuyện đó một chút. Còn Chiaki thì ngoài mặt động viên Genta nhưng trong lòng đã sớm chuẩn bị đối mặt với bất kì chuyện gì sẽ xảy ra.
Ít ra thì cậu biết dù có là gì thì chỉ cần diệt được tên gay ra chuyện đó, chiêu thức sẽ được hóa giải. Trước giờ vốn là vậy mà.

Cũng không nghĩ nữa mà 2 người đó cùng lúc lăn ra ngủ luôn.

Sáng hôm sau, tuy dậy trễ hơn mọi người nhưng cũng không tính là trễ giờ.

Họ lại tiếp tục sinh hoạt như ngày thường, Chiaki và Genta cũng chẳng có biểu hiện gì kì lạ. Cả 2 thở phào một hơi, coi bộ không có gì thật.

Luyện tập xong thì lại ăn sáng cùng nhau.

Chiaki đột nhiên mở lời:" À...đúng rồi Takeru, hôm nay nếu không còn gì nữa thì tôi về nhà đây"

Kotoha mới nhớ ra:" À đúng rồi, anh Chiaki chưa về thăm ba của anh mà đúng không?"

"Đúng"

Takeru uống một ngụm trà rồi rồi nói:" Ừ...em đi đi"

Chiaki như nhớ ra điều gì mà nói tiếp với anh:" À còn nữa...lần này đừng theo dõi tôi đó"
Khá giống một lời cảnh cáo.

Còn anh thì đúng thật cũng có ý định đi theo, nghe đến đó thì chỉ thở dài một cái. Sau đó Takeru quay qua chỗ hắc nhân vẫy tay ra hiệu.

Chiaki thì cũng không hiểu lắm chỉ đợi xem sao.

Vài phút sau có một chú hắc nhân từ bếp đi ra tay còn bưng theo một cái chén đựng gì đó.

Lại gần mới biết thì ra là thuốc. Anh đã sớm đoán được với biểu hiện ngày hôm qua của cậu, thì cũng biết cậu sẽ trốn không uống.

"Cái này...": Nét mặt Chiaki có chút sợ hãi.

"Uống trước rồi hẳn đi"

Hết cách cậu đành cố uống một hơi cạn, xong Chiaki mới thấy cũng không đắng lắm.

"Được chưa? Vậy tôi đi đây...bye": Nói rồi cậu đứng dậy chạy về phòng, chắc là thay đồ, sau đó cũng đi ra ngoài.

Genta lúc này mới hỏi:" Vậy cậu không đi thật sao?"

"Không...cũng phải để họ riêng tư chứ, nếu có tôi thì sẽ mất tự nhiên": Anh trầm ngâm nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Hình như tuyết lại rơi kìa": Mako đứng dậy, đi lại gần cửa sổ đó mà nhìn. Không quên kéo Kotoha lại cùng xem.

"Lại rơi nữa sao? Mới vừa tan được một chút thôi mà": Ryunosuke chỉ đành uống chút trà cho ấm.

Trong phòng, Mako và Kotoha chăm chú ngắm tuyết, những người còn lại cũng không có nói gì.
Im lặng được vài phút, Genta vốn đang nằm thì lại bật dậy.

"Vậy có ai muốn ăn sushi không?"

Nghe được thì đương nhiên ai cũng đồng ý, làm sao bỏ qua dịp này được.

"Được đó": Ryunosuke cùng lúc đang buồn miệng nên muốn ăn gì đó.

"Vậy anh Genta có cần giúp gì không?": Kotoha định sẽ giúp anh một tay.

"À không...không cần đâu anh tự lo được": Đứng dậy anh tiến đến nhà bếp, vừa đi vừa nghĩ: Nếu như Kotoha giúp thì chắc Mako cũng sẽ giúp, mà...nếu như vậy thì...

Nghĩ đến đó lại thấy sợ hãi, anh thề không bao giờ muốn ăn món Mako nấu nữa.

Khoảng 30 phút sau...
Genta cũng đã xong, anh lấy wasabi ra chuẩn bị nước chấm ấy mà.

Nhờ Kotoha cùng đem lên, họ cùng sau thưởng thức.

"Hử?": Trong khi mấy người kia ăn ngon lành thì Genta thấy lạ. Sao mà wasabi này lại ít cay như vậy?

Ryunosuke thấy cậu có biểu hiện lạ thì hỏi:" Sao vậy Genta"

"À không, hình như wasabi bên của em bị làm sao đó": Vẫn giữ gương mặt khó hiểu mà nhìn vào nó.

"Sao là sao?"

"Thử đi...": Genta chấm thật sự cũng hơi nhiều một chút.

"Gì mà nhiều vậy": Ryuno lo lắng nhìn, có gì thì cũng đâu cần nhiều vậy chứ.

"Ăn đi": Đôi mắt như muốn nói Tin em.

Mà Anh nhìn vậy thì đành thử, coi bộ...

"Aaaaa...cay quá": Ngay lập tức anh bị vị cay của nó sọc lên tới tận não, nhanh tay với lấy ly nước mà uống.

"Hả?": Genta trưng ra bộ mặt khó hiểu mà nhìn anh.

"Trời ơi...em định giết anh à?": Ryuno vừa uống xong 1 ly nước lại tiếp tục uống.

"Cay vậy sao?": Genta tay cầm miếng sushi kèm theo lớp wasabi ở trên, thậm chí còn nhiều hơn khi nãy một chút.

"Anh Genta...": Ngay khi Kotoha định cản lại, thì cậu đã ăn mất rồi.

"Không cay lắm":  Genta khuôn mặt vẫn như bình thường nhìn họ.

Làm cho tất cả đều ngạc nhiên không ngớt.

"Em bị sao vậy?": Ryunosuke không thể tin được làm sao có thể ăn được như vậy, mà thậm chí những người kia cũng không tin được.

Mako quay qua nói nhỏ với Kotoha:" Genta thật sự không có sao đấy chứ?"

"Em không biết"

Takeru thấy vậy cũng mở lời:" Có sao không đấy!"

"Chắc không sao, có thể do ăn nhiều rồi nên đã quen"
Câu trả lời của Genta hết sức là thuyết phục đấy chứ.

"Ờ"

Ăn xong thì ai náy nghỉ ngơi hay làm gì khác thì còn tùy, nói chung chỉ đợi có lũ tà đạo hay không thôi.

Ngày hôm đó tính ra cũng yên bình đấy chứ.

Đến chiều Chiaki mới về. Trời cũng đã tối hơn bình thường nhiều, chắc lại sắp có bão tuyết.

Đã tới giờ ăn, tất cả tập hợp tại gian phòng chính.

Trong lúc ăn Takeru cũng có hỏi Chiaki vài câu:" Đi chơi vui chứ?"

"Rất vui": Cậu cười vui vẻ đáp lại.

Ăn xong thì cũng phải uống thuốc rồi, cầm chén thuốc trong tay. Cậu hy vọng nó giống hồi sáng cũng được, ít ra vậy còn đỡ hơn.

Nhấm mắt lại mà uống, dường như có điều gì đó làm cậu bất ngờ.

Sao thuốc lại nhạt tới vậy? Không đắng luôn, còn nhạt hơn cả lúc sáng. Vậy mà mình còn tưởng đang uống nước lã bình thường.
Đó là những gì cậu đã nghĩ.

Genta nhìn thấy biểu hiện của Chiaki thì cũng nghi ngờ gì đó.

Ra hiệu cho nhau, cả 2 nói buồn ngủ rồi về phòng trước. Trên đường vừa đi vừa nói.

"Lúc sáng anh có ăn wasabi nhưng lại không thấy cay lắm, còn những người khác thì lại không ăn được như anh": Genta từ từ kể lại những chuyện lúc sáng.

Chiaki thì gật đầu điệu bộ có vẻ đã hiểu.

"Thật ra, chắc lúc nãy anh cũng thấy...lúc đó em uống thuốc còn tưởng là nước lã..."

"Mọi thứ thật kì lạ": Genta suy nghĩ một hồi rồi nói:" Có phải tại cái đó..."

"Cũng có thể": Chiaki cũng đã nghi từ nãy rồi.

Rồi cả 2 cứ nghĩ mãi, đắn đo cuối cùng cũng quyết định không nói cho người khác biết. Vì có sao thì diệt tên tà đạo ấy là được rồi, nói ra chỉ làm người khác lo lắng.

T7 Ngày 18/9/2021.
22:35.
______________________________________

GIỚI THIỆU CHAP SAU:
_Lại tới cái gì nữa đây?_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro