Từ hôm ấy ta chẳng còn thức khuyaĐể kể nhau nghe những buồn vui thường nhậtĐiện thoại cũng buồn nằm cat ngày lay lắt Thiếu tiếng chuông quen báo tin một người.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro