In a world with you

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: kumakuma166 

Translate by Sue

Fic này mình làm tặng cô bạn shipper thân nhất. Post lên cho mọi người cùng xem nhé.

*************************

Cảnh đêm nhìn từ khách sạn của anh chắc chắn sẽ thiêu cháy tâm hồn bất cứ ai.Em có thể nhìn thấy ánh đèn lung linh màu sắc từ các tòa nhà chọc trời. Thỉnh thoảng chúng chớp giật liên hồi như đèn màu trong club và em nhận ra rằng, khóe môi mình đang vô thức giương lên mỉm cười. Club là một điểm đến yêu thích của em. Gần gũi hơn. Club chính là điểm đến yêu thích của chúng ta.

Em không thích kéo rèm trong phòng anh bởi vì muốn nhìn thấy bầu trời vào ban đêm. Nếu gặp may, em thậm chí có thể nhìn thấy máy bay lượn vèo qua các tòa nhà. Nhưng sau đó, vào buổi sáng, anh sẽ đá vào mông và buộc em phải đóng rèm lại chỉ để anh kéo dài giấc ngủ thêm một chút. Có lần, anh còn yêu cầu em quăng mặt trời cút xéo trở lại đường chân trời vì nó làm anh khó chịu - ánh nắng chói chang của nó sẽ rọi vào đôi mắt mỗi khi anh thức dậy. Anh nhận ra rằng đó là điều không thể cơ mà, phải không? Vì vậy, cuối cùng, em đã phải cài báo thức của mình, thức giấc sớm và làm việc chăm chỉ để thoát khỏi anh, quái vật quyến rũ, và cẩn thận kéo màn lại để anh có giấc ngủ sâu hơn.


Cứ an yên mà ngủ thật ngon nha anh, chúng ta còn rất nhiều rất nhiều thời gian dành cho nhau.


Đúng không, oppa?


Anh đang ngủ ngon lành trên ngực em. Tiếng thở nhè nhẹ giống như Ai, con mèo đáng yêu của anh.

Em âu yếm vuốt ve dọc theo sườn mặt người đàn ông đẹp trai bên cạnh và anh nhúc nhích một chút. Em mỉm cười hôn lên thái dương, bàn tay vỗ về trên lưng ru anh chìm lại vào giấc ngủ. Jiyong lẩm nhẩm gì đó trong giấc mơ, có lẽ là bị lạnh rồi. Vì thế em cẩn thận kéo chăn cao lên che phủ lấy hai cơ thể trần trụi của chúng ta.


Aishiteru (Anh yêu em), anh đã nói như thế trước khi chúng ta đi ngủ, sau những giờ dục vọng nóng bỏng bên nhau.


Ai...tình yêu.


Ngày đó, khi một con mèo trở thành thành viên mới trong gia đình, anh ngay lập tức đặt tên nó là Ai. Nghe giống tên tiếng Nhật của em, Seungri ah, V.I. Forever Ai. Forever Love. Và anh cười đắc ý. Em chỉ còn biết lắc đầu khi nghe lý do ngớ ngẩn đằng sau cái tên. Nhưng mà, mặc dù ngu ngốc một chút thì cái tên này nghe cũng được đó chứ, em thích!


Anh biết không, oppa? Em yêu mỗi khi anh hành động ngốc nghếch trước mặt em.


Chỉ vài giờ trước, cơn ghen tị đã chiếm cứ lấy tâm trí anh. Người đầu tiên em thấy sau khi mở cửa là anh, đang cầm một cái khăn tay nhỏ và nhìn chằm chằm vào em như sư tử đang chờ đợi con mồi. Trong chớp mắt anh tiến tới gần, giữ hai bên má em trong tay và xoa xoa thật mạnh, anh nói rằng phải lau sạch bất kỳ dấu vết của đôi môi cô nàng nào dám chạm vào em. Em bật cười trước hành động thô bạo của anh, nhưng anh có vẻ rất nghiêm khắc gằn từng câu cảnh cáo.


Sau đó, anh kéo em vào phòng tắm, buộc em cởi bỏ toàn bộ quần áo trên người. Lòng đầy hoang mang, nhưng em biết mình chỉ có đường ngoan ngoãn làm theo. Em nhìn thấy bồn tắm được phủ đầy hoa hồng và những ngọn nến lung linh được anh từ từ thắp lên. Một nụ cười hạnh phúc nở trên môi em, nhưng khuôn mặt anh thì vẫn lạnh tanh. Còn nữa, anh vẫn đang mặc đầy đủ quần áo nên em nghĩ sẽ không phải thời gian thân mật của cả hai. Anh ra lệnh cho em một mình bước vào bồn tắm. Còn anh đổ sữa tắm ra tay, bắt đầu chà rửa sạch sẽ cơ thể em trong khi miệng vẫn lẩm bẩm nguyền rủa cô nàng tình địch giả tưởng nào đó.


"Mẹ kiếp con khốn đó! Sao cô ta dám hôn Panda của anh? Còn em nữa, em tốt hơn đừng có giới thiệu cô ả với anh, hoặc anh sẽ kéo dãn mái tóc mì gói của cô ta và làm cho nó thẳng băng như xác chết!"


Em cười vật vã. Em thật sự rất muốn phản kháng lại anh lúc đó, nhưng em lại càng thích thú giây phút anh vừa tắm cho em vừa thốt ra hàng tràng từ nguyền rủa tiếng Nhật, Trung, Hàn, Anh khác nhau. Đó là một hình phạt ngọt ngào, em yêu nó.

"Mmmhh..."


Không ngừng lại, cái miệng quyến rũ của anh tiếp tục mấp máy nguyền rủa. Em ôm chặt anh, nhấn đôi môi mình lên ấn đường trên trán người yêu dấu. Anh hẳn phải rất mệt mỏi. Nghỉ ngơi đi đã nhé. Oppa, hãy để bảo bảo xử lý vấn đề thay anh. Thổi nhẹ âu yếm lên chóp mũi, em nhìn thấy khuôn mặt anh giãn ra tươi cười. Em hiểu anh rất rõ. Anh là một người theo chủ nghĩa hoàn hảo. Chỉ khi anh chặt chẽ giữ quyền kiểm soát trong mọi thứ anh làm thì mới không phải uống thuốc ngủ mỗi đêm. Anh đang trở nên ngày càng già đi đó, Leader-nim. Em ước rằng anh có thể biết cách tự chăm sóc mình.


Anh rất quý giá với YG, BIGBANG, VIPs.với em.


Nghệ thuật, tòa nhà sang trọng, thời trang, âm nhạc, từ thiện - còn gì chưa được hoàn thành trong cuộc sống của anh? Anh đã có tất cả, danh tiếng, giàu có, và có em.

Em cười bẽn lẽn trước suy nghĩ của mình. Đúng thế, anh có em. Anh luôn luôn có em từ thời khắc anh quyết định sẽ không ghét em nữa sau khi xem chung phim truyền hình Hoàng Cung. Em chưa bao giờ quên giây phút đầu tiên anh chịu nói chuyện với em. Đó chỉ là một câu hỏi ngắn gọn mà anh tùy tiện ném ra, nhưng với một thằng nhóc trẻ tuổi và đầy bối rối như em lúc đó, nghe được giọng nói của anh chẳng khác nào bắt được nguồn nước ngọt lành giữa sa mạc Sahara. Nó gột sạch suy nghĩ anh là người xấu và khiến em nhẹ nhõm.


Anh mãi mãi có em. Cũng như em vĩnh viễn vĩnh viễn có anh.


Nhưng con đường chúng ta đi cùng nhau không phải lúc nào cũng êm ả. Em không đếm xuể bao nhiêu lần em tự thì thầm câu thần chú - em sẽ ổn thôi - và cố lừa dối bản thân mỗi khi nhìn thấy anh bên người phụ nữ khác? Vì dòng máu tuổi trẻ sôi trào đang chảy tràn trong cơ thể, một suy nghĩ lóe lên trong đầu là em phải trả thù. Em muốn chứng minh cho anh thấy nếu anh có thể làm những điều tội lỗi, em cũng có thể. Em là Seungri, là Victory. Thế là cuộc chiến bắt đầu.Cho đến tận bây giờ.


Anh chụp một bộ ảnh mới cùng một cô người mẫu trẻ, em sẽ trải qua kỳ nghỉ của mình với một cô nàng xinh đẹp.


Anh có công việc kinh doanh với một người phụ nữ, em đi tiệc tùng thâu đêm cùng những em gái hấp dẫn.


Anh được vây quanh bởi những cô gái xinh đẹp ở Hàn quốc, em được bao quanh bởi vô vàn cô nàng quyến rũ trên toàn thế giới.


Chúng ta đã và đang chơi trò chơi tàu lượn giữa tình yêu và chiến trang này rất lâu rồi.


Tại sao chúng ta không cảm thấy mệt mỏi về nó? Sao không thể giống như Seunghyun Hyung và Daesung Hyung, thể hiện tình cảm cả trước và sau camera, tin tưởng lẫn nhau và an yên yêu nhau? Hoặc giống như Baehyung và Hyorin noona, hai người họ luôn ở cạnh nhau và tránh xa scandal?


Chúng ta chỉ là không thể, yêu nhau trong hòa bình? Không thể vui vẻ bên nhau mà không có cãi vã?


Em đoán tình yêu của chúng ta như lửa đỏ, nóng bỏng và đầy thách thức.Và khi chơi quá mức thì ngọn lửa có thể thiêu cháy cả hai ta.

Nhưng đó là tình yêu của chúng ta. Chỉ có hai ta hiểu về nó.


Chắc chắn rằng chúng ta sẽ tiếp tục chơi đùa ở đây và ở kia. Khoảng cách có thể làm chúng ta quên lãng người kia đi, vì thế trò chơi này rất nguy hiểm. Nhưng dù cho em có đi bao xa, em sẽ trở về nhà của chúng ta, nơi mà em luôn tìm thấy sự bình yên trong thế giới đầy ồn ào này.Và nơi đó còn có vòng tay của anh.


Em trở lại. Em về nhà khi anh ôm em như thế này.Khi anh giữ chặt em trong lúc ngủ say như thế này.


Em nhớ những ngày còn làm thực tập sinh, khi đó anh xem bụng em cứ như cái gối cá nhân của anh và cả cơ thể em là một cái gối ôm êm ái. Mặc dù chúng ta chỉ có 3, 4 tiếng để ngủ, anh sẽ ôm chặt em mỗi ngày. Chắc chắn đó từng là những ngày mệt mỏi của em, nhưng em đã không biết mình nhớ biết bao nhiêu cái ôm của anh trong lúc ngủ.

Thời gian hoạt động solo ở Nhật chính là ngày tháng khó khăn nhất trong đời em.


Thỉnh thoảng em sẽ lẻn vào phòng Daesung hyung để ôm anh ấy ngủ. Nhưng Daesung không phải là anh. Em nhớ vòng eo mảnh khảnh, cánh tay rắn chắn và những hình xăm kỳ lạ. Em nhớ anh rất nhiều.


Đó là lúc em phạm phải một sai lầm khác.


Cái eo nhỏ xíu, cơ thể mỏng manh, đôi môi mềm mại của cô ấy - đó là tất cả những gì em cần, vì em nhớ về anh. Em nhớ đôi mắt buồn bã của anh chằm chằm nhìn em, nhưng e chỉ biết cúi thấp đầu xuống - tội lỗi, xấu hổ, không thoải mái. Anh lập tức bay đến Nhật Bản để xem em, và em đang đứng đây, bị đóng đinh vào mặt đất, bối rối với những gì mình đã gây ra. Anh không biết em muốn khóc thế nào đâu, nhưng lòng kiêu hãnh của em lớn hơn. Không nói một lời, em rời khỏi anh và đi vào phòng riêng.


Em cuộn tròn người dưới chăn, nắm chặt các ngón tay đến trắng bệnh, tự đấu tranh để ngăn mình không được khóc. Nhưng sau đó em nghe tiếng ai đó mở cửa phòng, em ngoảnh lại và thấy anh. Anh tùy tiện ném đi áo khoác và mũ, đóng cửa lại. Điều tiếp theo mà em biết đó là, anh đã nằm dưới tấm chăn cùng với em, đặt đầu gác lên ngực em và chìm vào giấc ngủ.


Giống như bây giờ.


Em nhìn lướt qua khuôn mặt anh. Làm thế nào anh vẫn luôn quyến rũ như vậy bất kể bận rộn thế nào? Ngay cả gương mặt lúc ngủ cũng vô cùng tinh xảo. Ah, nhưng mà bộ dáng ngủ há miệng thế này hình như không được đẹp mắt lắm. Em cười khẽ.


Sau đó em nghe thấy tiếng đồng hồ báo thức reo lên, em đã quên cài đặt nó vào chế độ rung. Anh chớp chớp mắt, phiền toái lầm bầm. Em vồ về vào lưng hi vọng anh ngủ thêm một lúc nữa. Anh nheo nheo mắt, bĩu môi, nửa tỉnh nửa mê hỏi:


"Cái gì thế?""Báo thức. Để em đi kéo rèm lại""Aish..ồn ào quá!""Em biết rồi, xin lỗi mà". Em hôn khẽ lên môi anh ba lần, chắc chắn rằng khóe môi anh cong lên trước khi nhỏm dậy kéo màn kín lại."Chỉ cần em nhanh trở lại đây, Panda" - Nhắm mắt, anh cười.


Em bật cười theo. Ngay cả khi vẫn còn ngái ngủ, giọng nói của anh vẫn mang tính chỉ huy. Lần này, anh đặt đầu em trên lồng ngực rắn chắc của anh."Em nhìn rất đáng sợ, có biết không?""Hả" - Em chồm lên để nhìn rõ khuôn mặt anh, hi vọng anh đang nhìn vào em. Nhưng rõ ràng là đôi mắt của anh đang đóng chặt."Em không ngủ? Em đã suy nghĩ cái gì vậy?""Không có gì""Đừng nói dối anh. Em luôn luôn có điều để hỏi mà, ít nhất một câu"Em gật gật đầu trên ngực anh. "Anh biết là em rất ổn mà"."Cho đến lúc bùng nổ...."Em lần tay theo hình xăm trên người anh, tò mò:" Nếu viên ngọc rồng này có thể cho anh một điều ước, anh sẽ ước cái gì, oppa?"


Anh ôm thật chặt em vào lòng, hôn lên chớp đầu đen nhánh. "Anh ước anh sẽ luôn luôn, mãi mãi cùng với em, kiếp này, kiếp sau, cả những kiếp sau sau nữa. Thậm chí nếu anh đầu thai, anh cũng ước chúng ta sẽ đi cùng nhau và thật hạnh phúc sau đó. Như lúc này đây".Em cười vui vẻ, ôm chặt đáp lại anh."Anh thà chết nếu anh không thể gặp em vào kiếp sau". Jiyong nghiêm túc nói, vuốt ve tấm lưng trần của em."Tại sao?""Bởi vì anh không muốn sống trong một thế giới không có em, Lee Seungri"

18/11/2016

Sue

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro