chương 11~12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


«Ha ha ha ha ha!» Giống như nghe được truyện cười hài nhất từ trước tới giờ, Mặc Nghiên   cùng Mặc Quân  ôm bụng cười thiếu chút nữa ngã nhào trên mặt đất.

«Vui lắm sao?» Đôi mắt Mặc Hi híp lại, quanh thân bao trùm hơi thở nguy hiểm.

«Ngươi cư nhiên muốn so thiên phú cùng Vũ Vương? Ha ha ha, thiên hạ này còn có chuyện nào buồn cười hơn chuyện này sao? Mặc Hi  ngươi trời sinh phế vật! Một là thiên tài, một là phế vật, ngươi cư nhiên còn có mặt mũi đánh đồng cùng Vũ  Vương? Ha ha ha ha ha ha – quá buồn cười, ta sắp cười chết rồi –»

Nàng là phế vật? Mặc Hi  tuy rằng ngay từ đầu đã bị chuyện này đả kích, nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần rồi đứng lên.

Nàng có phải phế vật hay không cũng đến lượt bọn người ngoài đó nói, nàng có thể vô thanh vô tức đánh gãy các ngón tay của mặc quân , chứng minh rằng kỹ năng đặc huấn trước kia vẫn có thể dùng được.

Nhìn [bản phù ] trong tay, trong lòng Tô Tất khẽ động, trên mặt hiện lên một tia sáng rỡ.

 ở thế giới này những người tu luyện đều có trong mình một bản phù thể hiện giai cấp của mình nó cũng tương ứng các cấp : thiên xích ( màu tím ) - thiên cam ( cam )- thiên chanh ( vàng ) -thiên lục ( xanh ) -thiên ma ( đen ) -thiên tinh( đỏ  ) -thiên huyền ( chàm )- thiên thần ( trăng )  

do đó mọi người chỉ cần nhìn vào bản phù là biết hắn ở cấp nào một khi mất đi phải làm lại tốn nhiều thời gian và tiền của.  hơn nữa việc mất đi bản phù cũng là một loại sỉ nhục đối với người tu luyện  không có bản phù chính là phế vật như Mặc hi bị mọi người khinh bỉ hơn nữa mỗi bản phù đều chứa đựng bí tịch , công pháp tu luyện của người có bản phù do đó bản phù hết sức quan trọng 

- bản phù hay là ta phá huỷ đi vậy .

Mặc Quân  một mực cự tuyệt: «Không được!»

Mặc Nghiên  cũng hùa theo: «Vừa rồi ngươi không phải còn nói sẽ trả lạibản phù  sao? Ngươi sao có thể nói lời không giữ lời như vậy? Hơn nữa  bản phù  là một vật quan trọng, nếu như gia gia biết, ngươi cũng không sống được, ngươi vẫn là đem nó trả lại cho lão nhị  đi.»

«Ta cũng không phải không trả.» Mặc Hi  chậm rãi ngắm nghía quyển bản phù trong tay, không nhanh không chậm nói, «Chờ ngươi mang thượng đẳng hồng sâm tới đây, ta sẽ đem bản phù  trả lại cho ngươi.» Tiểu Tư  bây giờ vẫn cần hồng sâm cứu mạng, cùng bọn hỗn đản không có uy tín này nói đạo lý chính là ngu ngốc.

Mặc Quân  gấp đến độ dậm chân: «Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, ngươi bảo ta đi đâu tìm thượng đẳng hồng sâm?»

«Cái này ta không quan tâm. Mặc kệ là là trộm, là lừa, hay là thưởng, ta không quan tâm quá trình, chỉ quan tâm kết quả. Chờ người mang những thứ đó đến đây, chúng ta một người giao bí tịch, một người giao hồng sâm. Hiện tại, ngươi có thể lăn.» Mặc Hi không kiên nhẫn vẫy tay tiễn khách.

Nàng biết Mặc Quân  là người coi trọng sĩ diễn, chuyện này hắn chỉ có thể cắn răng nuốt xuống, còn phải nghĩ biện pháp lấy lòng Mặc Nghiên  để giúp hắn giấu diếm, cho nên Mặc Hi không cần lo lắng hắn đem chuyện này tiết lộ ra ngoài. Mặc Nghiên  cùng Mặc Quân  liếc nhau, sau đó Mặc quân  nghiến răng kiên định nói: «Ta lưu lại đây!»

Hắn lưu lại hiển nhiên là muốn xem chừng  bản phù , điểm này không thể nghi ngờ.

mặc Hi  không trả lời, trong không khí nhất thời trầm mặc.

«Muốn lưu lại thì ra ngoài góc tường đứng đi, đừng làm chướng mắt ta.» Mặc Hi  giống như đuổi ruồi bọ đem Mặc Quân  đẩy ra ngoài cửa, hoàn toàn không chú ý đến ánh mắt thâm độc của Mặc Nghiên.

Mặc Nghiên nàng ta không ngu ngốc như tiểu đệ ả chỉ biết khoe hoang không làm nên tích sự gì . nhìn vào Mặc Hi nàng tin chắc nha đầu này có vấn đề từ sau khi bị té tỉnh lại thì dường như thay đỏi hẳn , gan cũng to ra dám uy hiếp Mặc Quân , đệ đệ nhà mình luyện tới thiên Chanh cấp vậy mà vẫn bị Mặc Hi đánh thành ra như vậy . Chuyện anyf phải về nói với mẫu thân giải quyết nha đầu này .

Chờ Mặc Quân bị đuổi ra ngoài, Tiểu Tư  kích động nhào đến ôm lấy đùi nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, cực kì hưng phấn: «Tỷ tỷ thật là lợi hại!»

MẶc Hi  sờ nhẹ đầu hắn: «Tỷ tỷ cũng không phải chỉ lợi hại ở điểm này. Tiểu Tư  ngoan tỷ tỷ nhất định hảo hảo bạo vệ đệ .»

Chỉ cần thông thạo cả võ công cổ đại cùng thân thủ hiện đại thì nàng mới tin tưởng có thể bảo hộ chính mình cùng Tiểu tư 

Mặc Quân  rất nhanh đem thượng đẳng hồng sâm đến để đổi lại bản phù của hắn, hắn lại không biết trong vòng nửa canh giờ lúc hắn rời đi, Tô Tất đã sớm đem cả công pháp tu luyện trong bản phù của hắn ghi tạc  trong đầu.

Qua chuyện này, Mặc Quân  liền đem Mặc Hi  ghi hận trong lòng. Bất quá chuyện này ai cũng không biết, Mặc Quân  lại nửa chữ cũng không để lộ ra, bởi hắn không đủ khả năng đấu lại người này. Nhưng hắn lại không biết, bởi vì sự giấu diếm của hắn ngày hôm nay, mà trong một tương lai không lâu sẽ mang đến cho hắn ngập đầu tai ương.

Tiểu viện hẻo lánh tại Đông phủ yên tĩnh trở lại, thậm chí so với trước kia còn tĩnh lặng hơn.

Thân thể Mặc Hi rất yếu, thể lực cũng kém xa so với nàng trước kia, cho nên Mặc Hi ngày thường cực hạn chế sử dụng cách thức huấn luyện địa ngục kia, cố gắng củng cố các chức năng trong cơ thể.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro