Chương 5: Ta không tranh được, ta để đại sư huynh đi tranh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5: Ta không tranh được, ta để đại sư huynh đi tranh

Trong lúc Diệp Linh Lang ho khan, nàng cảm giác được có người ngồi xuống bên cạnh nàng, sau khi nàng thở một hơi quay lại, nhìn thấy trên ghế bên cạnh quả nhiên có một người đang ngổi.

Hắn mày kiếm mắt sáng, khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, ngũ quan (1) góc cạnh, tướng mạo rõ ràng đẹp mắt. Nhìn qua thì thấy hắn cũng ít tuổi, không lớn hơn nàng bao nhiêu tuổi.

“Vừa nghe nói sư phụ đem về một tiểu sư muội, ta liền chạy tới ngay đây. Chậc chậc, không nghĩ tới đúng là tiểu sư muội, nhỏ như cọng giá đỗ như vậy”.

Khóe miệng của Diệp Linh Lang co rút, tuy là tuổi của nàng đúng là nhỏ thật, nhưng nàng không thích bị so với cọng giá đỗ như thế.

“Muội còn tưởng rằng sư huynh của muội đều có thân hình cao lớn rắn rỏi như tu trúc, không nghĩ tới thế mà cũng có cả người giống trái bí đao”

Nghe được lời này, Ninh Minh Thành thiếu chút nữa từ ghế nhảy lên vì tức giận, nhưng cuối cùng vì phải để ý hình tượng sư huynh nên chỉ có thể âm dương quái khí (2) một chút

“Tiểu sư muội thật nhanh mồm dẻo miệng! Không hổ đã ăn qua linh quả, sức chiến đấu thật sự phi thường!”

“Biết vậy mà huynh còn tới trêu muội?”

Ninh Minh Thành cười, tuy là tiểu sư muội còn nhỏ, nhưng nàng thật sự quá đáng yêu, đáng yêu tới mức khó có thể không thích nàng, vì thế hắn từ nhẫn không gian lấy ra một viên châu đặt trong lòng bàn tay đổi tới đổi lui.

“Ta tới đưa lễ gặp mặt, gọi một tiếng Lục sư huynh thì hạt châu này liền tặng cho muội!”

Diệp Linh Lang nhìn hắn một cái, vừa cười vừa gọi một tiếng Lục sư huynh, gọi một tiếng không lỗ tí nào, miệng càng ngọt quà càng nhiều, tuổi còn nhỏ, tỏ vẻ đáng yêu làm nũng lại quá dễ.

Ninh Minh Thành sau khi nghe tiếng “Lục sư huynh” thì trái tim trở nên mềm nhũn, dù sao cũng là tiểu sư muội, hắn làm sư huynh thì nhường nàng là đúng rồi, thế là hắn hào phóng dứt khoát đem hạt châu kia tặng cho Diệp Linh Lang.

Diệp Linh Lang cầm hạt châu trong tay cẩn thận tìm tòi một chút, lại không biết nó có tác dụng gì

“Đây là giao châu, muội rót linh lực vào đó là trời có thể mưa. Tuy là không quý trọng bằng quà gặp mặt của Đại sư huynh, nhưng cái này khá thú vị, muội có thể thử xem xem, chơi rất vui.”

Diệp Linh Lang rót linh lực vào bên trong giao châu, thật mau phía bên ngoài nhà mưa rơi lộp độp.

Sau đó, hai người liền ngây ra.

Diệp Linh Lang: ???

Cái này cũng gọi là mưa? Đây không phải là giống như ở bên ngoài đổ nước rửa mặt thôi sao?

Ninh Minh Thành: …

Nghe đồn tiểu sư muội là người cuối cùng mà sư phụ thu được ở đại hội thu đồ đệ của tu tiên giới, thế này không phải sẽ chê cười ta sao.

“Lục sư huynh, hạt châu này…”

“Hạt châu này hiệu quả đúng là như thế, ta chỉ trêu đùa một chút cho muội cười thôi.”

Diệp Linh Lang gật đầu, thế mà không hoài nghi lời nói của Ninh Minh Thành.

“Lục sư huynh, sự phụ thật sự sẽ không dạy chúng ta tu luyện hay sao?”

“Sẽ không, hắn chưa bao giờ quản chuyện của chúng ta!”

“Vậy mỗi ngày hắn làm gì?”

“Ai mà biết đâu, hắn ném chúng ta ở đây, chính hắn lại sống ở một đỉnh núi khác, mỗi lần đi gặp hắn không phải tự tu luyện thì là đang uống trà, ngày tháng trôi qua còn nhàn nhã hơn cả người già ở nông thôn.”

“Chỉ là nếu mọi người đều không tu luyện, nhỡ may sau này gặp cường địch, môn phái của chúng ta phải làm thế nào bây giờ? Sư phụ hắn có thể mạnh đến mức một mình đánh lại tất cả kẻ địch hay sao?”

Đây chính là chuyện lớn liên quan đến tính mạng toàn gia, diệp linh lang cần phải hỏi thăm cho rõ ràng.

“Sư phụ?” Ninh Minh Thành cười: “Muội trông cậy vào hắn còn không bằng trông cậy Đại sư huynh, hắn một cái Kim Đan (3) đi ra ngoài đánh nhau, hắn không thấy xấu hổ thì ta cũng thấy mất mặt.

“A?”

Diệp Linh Lang vừa kinh ngạc cũng vừa vô cùng cao hứng, nghe có vẻ Đại sư huynh rất lợi hại!

Nàng thấy yên tâm hơn, cầm linh quả tiếp tục gặm, vừa gặm vừa hỏi: “Vậy sư huynh là tu vi gì?”

“Nguyên Anh kỳ”

“Khụ khụ khụ…” Diệp Linh Lang lại sặc tiếp.

“Muội cẩn thận một chút, ăn linh quả cũng bị sặc tới hai lần, muội uống sữa mà lớn sao?”

Việc này cũng không thể trách nàng được, ai có thể nghĩ được làm chưởng môn của Thanh Huyền Tông, Hoa Tu Viễn chỉ có Kim Đan kỳ, mà Đại sư huynh cũng đã đạt tới Nguyên Anh!

Nguyên Anh là khái niệm gì?

Ở hạ Tu Chân Giới bọn họ, tu vi cao nhất là Nguyên Anh kỳ, sau khi từ Nguyên Anh kỳ đột phá tới Hóa Thần kỳ là có thể đến thượng Tu Chân Giới để có thể tu luyện thêm một bước. Vì thế, ở hạ Tu Chân Giới, các chưởng môn trưởng lão ở các môn phái lớn cũng đều là Nguyên Anh kỳ.

Nói cách khác, ở hạ Tu Chân Giới, Kim Đan Kỳ thì có cả đống, nhưng Nguyên Anh kỳ lại thuộc cấp bậc đại lão.

Trong nguyên tác, lúc Diệp Dung Nguyệt đánh bại Bùi Lạc Bạch, chính là lúc Bùi Lạc Bạch đang ở Nguyên Anh kỳ, mà lúc ấy Diệp Dung Nguyệt chỉ có Kim Đan kỳ, làm thiếu nữ thiên tài, vượt cấp đánh bại phản diện, không biết có bao nhiêu người kinh ngạc cảm thán vỗ tay khen ngợi nàng.

Hiện giờ Diệp Dung Nguyệt vẫn là Luyện Khí kỳ, nàng từ Luyện Khí kỳ đến Kim Đan kỳ chỉ mất 3 năm thời gian.

Từ khi nhập môn đến lúc đánh bại Đại sư huynh của nàng chỉ cần ba năm, có thể thấy Diệp Dung Nguyệt thực sự mạnh.

Nhưng xét từ góc độ khác, đại sư huynh hiện giờ đã là Nguyên Anh kỳ, nếu ba năm nay tu luyện khắc khổ đột phá đến Hóa Thần kỳ, vậy thì Diệp Dung Nguyệt lấy cái gì để đánh cùng huynh ấy? Lấy đầu sao?

Nghĩ đến đó Diệp Linh Lang liền cảm thấy sảng khoái, Diệp Dung Nguyệt nho nhỏ cũng dám đụng đến Đại sư huynh của ta sao?

Cho dù thiên phú cao thì thế nào? Còn không phải là đánh nhau sao? Ta đánh không được thì ta bảo Đại sư huynh đi đánh!”

“Đại sư huynh thật là mạnh!”

“Đại sư huynh rất mạnh, lại còn chăm chỉ nữa.”

Nghe xong, Diệp Linh Lang tràn trề vui sướng, vậy càng không thành vấn đề! Sáng sớm mai nàng sẽ đem Đại sư huynh đi tu luyện, còn thăng cấp!

Vì để giữ được Thanh Huyền Tông, vì bảo hộ Đại sư huynh, Diệp Linh Lang nói làm liền làm, sáng sớm ngày hôm sau liền xuất hiện trong viện của Bùi Lạc Bạch.

Bùi Lạc Bạch kinh ngạc nhìn tiểu sư muội mới tới, nàng không phải là người đứng cuối trong đại hội thu đồ đệ sao? Vì sao so với người đứng đầu còn chăm chỉ?

“Muội thật dựa muốn bắt đầu tu luyện sao?”

Diệp Linh Lang dùng sức gật gật đầu, hai bím tóc nhỏ trên đầu cũng lúc lắc theo, bộ dáng vừa đáng yêu vừa hiếu học này của nàng cho dù là ai cũng không đỡ nổi.

“Được, vậy muội đưa tay ra đây, để ta xem linh căn (4) của muội.”

Diệp Linh Lang duỗi tay nhỏ ra, chỉ thấy bàn tay lớn của Bùi Lạc Bạch phủ lên lòng bàn tay của nàng, một dòng linh lực chậm rãi rót vào lòng bàn tay của nàng.

Trong nguyên tác cũng nhắc tới linh căn của nàng, là có ba linh căn Mộc Thủy Hỏa. Linh căn không thuần vốn là khó tu luyện, hơn nữa trong số Tam linh căn của nàng còn có hai cái tương khắc, (5) gần như tương đương với việc hai loại linh căn này bị phế bỏ. Linh căn vừa tạp (6) lại vừa phế (7), trên cơ bản nàng chính là loại kém cỏi nhất.

So với nàng, Diệp Dung Nguyệt là đơn linh căn Hỏa hệ, sức chiến đấu rất mạnh mẽ, linh căn thuần túy lại ưu việt, tốc độ tu luyện vô cùng nhanh, đến hậu kỳ linh căn của nàng còn biến dị tăng vọt về chất, sau này còn thêm một lần kỳ ngộ có được Phượng Hoàng Thần Hỏa, nhờ đó mà huyết mạch cũng được tăng cường.

Nàng lo lắng nhìn Đại sư huynh, sợ Đại sư huynh phát hiện tư chất kém cỏi của nàng sẽ không dạy nàng tu luyện nữa.

Nàng tu luyện hay không cũng không quan trọng, dù sao nàng cũng có thể chờ chết già, nhưng Đại sư huynh cần thiết phải đột phá Hóa Thần kỳ!

Nàng thấp thỏm bất an nghĩ trong chốc lát dùng lý do nào đó viện kế một chút, lúc này Bùi Lạc Bạch mới thu hồi linh lực mở miệng nói.

“Muội là tam linh căn Mộc Thủy Hỏa, tuy linh căn tạp một chút thì sẽ khó tu luyện so với người khác, nhưng thế này cũng có nghĩa là tương lai của muội so với người khác lại càng tốt hơn, chỉ cần muội nỗ lực thì sẽ không thể kém so với người khác.

Diệp Linh Lang sửng sốt, đây có phải là… Đại sư huynh là đang an ủi nàng hay sao?

Từ trước đến giờ tất cả mọi người đều cảm thấy nàng chỉ là phế vật, (8) không nên lãng phí tài nguyên lãng phí sức lực, ngay cả cha mẹ của nàng cũng nghĩ vậy, nàng đã sớm quen với việc bị người khác coi thường rồi.

Nhưng vừa mới được nhận vào một ngày Đại sư huynh lại không nói như vậy, huynh ấy nói năng lực của nàng còn có khả năng tốt hơn người khác, huynh ấy nói chỉ cần nàng nỗ lực sẽ không kém so với người khác.

“Tiểu sư muội, ta sẽ bắt đầu dạy muội cơ sở tâm pháp, (9) bắt đầu sẽ khó một chút, nếu một lần học không được thì chúng ta học nhiều lần” (10)

____
(1) Ngũ quan: Là năm bộ phận trên khuôn mặt có thể dễ dàng nhận thấy là tai, lông mày, mắt, mũi, miệng
(2)  Âm dương quái khí: Theo từ điển Hán Nôm thì âm dương quái khí là tính tình cổ quái, làm cho người khác không biết đâu mà đoán. Còn trong trường hợp này thì mình nghĩ là Ninh Minh Thành nói bóng nói gió (nói mát mẻ) Diệp Linh Lang một hồi thôi.
(3) Trong truyện tu tiên, các cấp bậc gồm có: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần… (Phần này mới đến Hóa Thần), trong đó Luyện Khí là thấp nhất, Hóa Thần là cao nhất. Giải thích ở đây để những bạn chưa đọc truyện tu tiên bao giờ có thể dễ dàng hiểu hơn nha.
(4) Trong hệ thống tu tiên, linh căn có thể hiểu như là giác ngộ tự nhiên của người tu tiên, có thể so với IQ trong thế giới của mình. Trong trường hợp này thì linh căn này là linh căn nguyên tố, gồm có các nguyên tố tự nhiên là Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, ngoài ra còn có các nguyên tố hiếm như Phong Lôi, Quang minh, Hắc ám. Trong truyện đọc đến đâu thì mình sẽ giải thích đến đó.
Thật ra thì truyện tu tiên phát triển theo hệ thống đạo giáo (của Lão Tử), nên nếu đọc sách của Lão Tử rồi thì mấy cái này cũng dễ hiểu, đọc dần sẽ hiểu dần
(5) Tương khắc: Cái này dựa vào tương sinh tương khắc trong ngũ hành, ở đây là Thủy khắc Hỏa
(6) Tạp: không tinh, không sạch, lẫn lộn
(7) Phế trong phế vật, nghĩa là kém cỏi
(8) Phế vật: Đồ bỏ đi, rác rưởi
(9) Cơ sở tâm pháp: Có thể hiểu là những bài học cơ bản đầu tiên trong bài học tu tiên :)
(10) Cái này không phải để giải thích gì mà chỉ để thốt lên một câu: Đại sư huynh đáng yêu ôn nhu kiên nhẫn quớ, ta cũng muốn có. 🥰 Nếu thầy cô nào cũng vừa đẹp trai xinh gái lại kiên nhẫn đáng yêu thế này, thì làm gì có học sinh dốt. 🙂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro