sơn đz 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Quyển 8-Chương 25: Đề nghị."Làm sao mà hắn lại có thể mạnh tới như vậy được. Thân thể Thần Ma của ta không thể cản nổi hắn sao?" Đại yêu Long Kình cảm giác được thiến niên loài người như con kiến kia đang bò vào trong đầu của hắn, hắn lập tức luống cuống. "Buộc hắn phải đi ra!"Trong nháy mắt, Kỷ Ninh đã chui vào gần trăm trượng trong đầu Long Kình. Đúng lúc này, luồng sáng màu xanh nhạt từ bốn phương tám hướng vọt tới, đập thẳng vào Kỷ Ninh."Thần lực!" Trong nháy mắt, Kỷ Ninh đã hiểu ra đây chính là thần lực của Long Kình.Thần lực tồn tại ở từng chỗ trên thân thể Thần MaLúc này, ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu đại yêu Long Kình, lượng lớn thần lực ở xung quanh lập tức như cơn hồng thủy mãnh liệt đánh vào Kỷ Ninh. Cực kỳ mãnh liệt! Thần lực vô tận đập vào Kỷ Ninh đều bị giữ lại."Làm sao mà thần lực của nó lại nhiều tới vậy?" Kỷ Ninh lập tức hiểu ra. E là mình sẽ không có nhiều hi vọng giết được con đại yêu Long Kình này. Bởi vì thần lực ẩn chứa trong thân thể cao lớn của đối phương hơn mình không biết bao nhiêu lần. Muốn giết chết một quái vật khổng lồ thế này. . .thì nhất định phải hơn hẳn nó. Nếu không cũng chỉ cùng lắm làm nó tổn thương chút ít mà thôi."Phá!"Trích Tinh Thủ được Kỷ Ninh thi triển ra cực kỳ dũng mãnh. Tách đôi luồng thần lực như hồng thủy kia ra rồi nhắm thẳng vào chỗ hiểm trong đầu."Ầm ầm ầm. . ."Hai đường kiếm quang dễ dàng vùng vẫy trong những nơi Kỷ Ninh đi qua. Trong đầu Long Kình bị thiệt hại nghiêm trọng.Đầu vốn là trung tâm của thân thể.Nếu gặp phải Thần Ma Tiên Thiên sinh linh thông thường thì bị thương tổn chỗ hiểm ở đầu là sẽ chết ngay. Còn với những kẻ đạt tới cảnh giới Tích Huyết Trọng Sinh (cấp độ Tử Phủ), tuy không chết. . .nhưng sẽ mất đi khả năng kiểm soát cơ thể. Chỉ còn lại bản năng tự động khôi phục thân thể mà thôi. Còn tới cấp độ Vạn Tượng, Thần Ma có thể dễ dàng khống chế, thay đổi dung mạo, ngoại hình của mình. Khi bị thương tổn chỗ hiểm trên đầu, tuy không mất hoàn toàn khả năng kiểm soát cơ thể, nhưng khả năng kiểm soát cũng sẽ dần giảm tới mức tận cùng. Chỉ có thể miễn cưỡng thi triển một vài đòn đánh đơn giản. Nếu đạt tới tận cấp độ Nguyên Thần. . .thì sẽ có thể từ một phần của cơ thể tạo ra một phân thân hoàn toàn khác biệt!Thần Ma luyện thể đạt tới cấp độ Tử Phủ là có thể Tích Huyết Trọng Sinh.Cấp độ Vạn Tượng có thể thay đổi dung mạo, ngoại hình.Cấp độ Nguyên Thần có thể tạo ra phân thân.. . .Việc nhổ một sợi lông tạo ra phân thân cũng là một chuyện đơn giản với Thần Ma mạnh mẽ.Với Thần Ma cấp độ Nguyên Thần, đầu cũng sẽ không còn ý nghĩa đặc biệt với thân thể nữa. Nhưng ở cấp độ Vạn Tượng. . .Đầu vẫn là phần quan trọng. Lúc này, thần hồn vẫn chủ yếu ở trong 'thức hải'. Một khi bị thương tổn, thần hồn sẽ làm khả năng kiểm soát cơ thể giảm mạnh."Uỳnh. . ." Sau khi kiếm quang của Kỷ Ninh đâm vào chỗ hiểm trên đầu, cả thân hình khổng lồ của đại yêu Long Kình run lên. Về sau bắt đầu đổ xuống phía dưới.Trong khi đổ xuống, cả thân hình đại yêu Long Kình vẫn còn đang vặn vẹo giãy dụa.Ở phía dưới, Mộc Tử Sóc và thiếu nữ áo xanh ngẩng đầu lên nhìn với đầy vẻ căng thẳng. Thiếu nữ áo xanh cảm thấy cực kỳ khó tin khi nhìn thấy cảnh trước mắt, nàng vui mừng truyền âm nói: "Chẳng lẽ sắp thắng rồi sao? Sư huynh của ngươi thật lợi hại. Tới cả đại yêu Long Kình mà cũng thắng được sao?""Cũng có thể." Mộc Tử Sóc cũng ngẩng đầu lên nhìn."Nhưng đại yêu Long Kình là Thần Ma, không thua dễ như vậy đâu." Thiếu nữ áo xanh cũng lo lắng nhìn.*****Trong đầu Long Kình.Kỷ Ninh đâm qua nơi hiểm nhất trong đầu thì lập tức phát hiện ra khả năng phản kháng của Long Kình đã suy yếu tới mức cực hạn, hiểu ra đối phương đã gần như mất kiểm soát với thân thể của chính mình."Tốt lắm." Ánh mắt của Kỷ Ninh sáng lên. "Thủy Hỏa Liên Hoa."Ở xung quanh lập tức bắt đầu xuát hiện từng đóa Thủy Hỏa Liên Hoa lớn. Chúng bắt đầu nghiền nát thân thể của Long Kình. Mỗi đóa Thủy Hỏa Liên Hoa tới vài chục trượng xuất hiện trong miệng của Long Kình, bắt đầu nghiền nát phần lưỡi và vài bộ phận khác.Nhưng. . .Xẹt xẹt xẹt. . ."Sao?" Kỷ Ninh trừng mắt.Không thể nghiền nổi?"Nhỏ. Nhỏ. Nhỏ." Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu Kỷ Ninh. Đám Thủy Hỏa Liên Hoa liền bắt đầu thu nhỏ lại. Uy lực hoàn toàn tăng lên. Sáu đóa Thủy Hỏa Liên Hoa, mỗi đóa có phạm vi gần mười trượng lại tiếp tục nghiền thân thể đại yêu Long Kình."Đúng là quát vật." Kỷ Ninh thầm hãi. "Uy lực Thủy Hỏa Liên Hoa của ta đã mạnh hơn trước không ít. Vậy mà cả một đám lớn cũng không thể nghiền nát được thân thể đang không động đậy gì của nó. Máu thịt của nó thật quá cứng cỏi."Phạm vi mười trượng là mức phạm vi tận cùng mà Thủy Hỏa Liên Hoa của Kỷ Ninh có thể giữ được uy lực mạnh nhất.Hiển nhiên Thủy Hỏa Liên Hoa nhất định phải phát huy tới mức tận cùng thì mới có thể nghiền nát được.Nhưng. . .Chỗ thịt nghiền nát đó chẳng đáng được bao nhiêu. Nếu cứ thế này thì đến khi nào mới nghiền nát được cái thân hình ba ngàn trượng kia đây? Chỉ sợ rằng tốc độ nghiền nát này không thể bằng được tốc độ khôi phục của nó."Uỳnh!" Bỗng nhiên cả đầu Long Kình nổ tung.Kỷ Ninh cũng bị bắn bay ra ngoài."Khá thật, vậy mà dám bỏ cả cái đầu đi luôn." Kỷ Ninh bị đánh bay ra trong nháy mắt, Thầm hãi khả năng quyết đoán của con quái vật kia. Mặc dù khả năng kiểm soát thân thể của Long Kình còn lại rất yếu nhưng nó vẫn có thể thi triển một vài đòn đánh đơn giản nên việc tự bạo cái đầu của mình rất dễ dàng.Cái đầu hoàn toàn nổ tung. Thân hình khổng lồ của Long Kình quay cuồng một lúc rồi cái đầu lại mọc lên.Nó gào lên một tiếng đầy tức giận."Gào. . ."Theo tiếng gào giận dữ nó, cái đuôi che trời ngập đất của nó quật thẳng tới Kỷ Ninh. Quá nhanh! Hơn nữa, chỉ riêng độ rộng của cái đuôi đã lên tới hơn ngàn trượng. Kỷ Ninh lại đang ở giữa không trung nên không có chỗ nào làm điểm tựa, không thể nào xoay sở như trên mặt đất được. Trong lúc nhất thời, hắn không thể nào tránh được đòn này.Đã không chạy được thì né làm gì!"Phá cho ta!"Kỷ Ninh nắm hai thanh Bắc Minh Kiếm, hét to lên. Kiếm trong tay hóa thành một đường kiếm như sông chảy, chém thẳng vào cái đuôi khổng lồ đang tới.Cái đuôi khổng lồ kia như cái quạt hương bồ che trời ngập đất.Hai đường kiếm quang thì lại như muốn chém rách cả trời cao.Hai bên va chạm nhau trong nháy mắt!Uỳnh! ! !Như thể trời sụp đất nữ, không khí xung quanh nổ loạn xa. Chỉ thấy máu đỏ tươi bắn ra, thậm chí nhuộm đỏ cả không trung. Cả người Kỷ Ninh như một thiên thạch bắn ra xa. Vèo một tiếng, cả người đâm sầm xuống mặt đất bên dưới. Cả vùng đất hoang vu chấn động vang lên những tiếng ầm ầm, trên mặt đất xuất hiện từng đường nứt sâu hoắm.Cả người Kỷ Ninh đã sớm bị chôn vùi dưới lòng đất."Loài người kia." Trên bầu trời chỗ đại yêu Long Kình, trên cái đuôi của nó cũng xuất hiện tường đường chém làm người khác phải sợ hãi. Một vết thương dài tới mấy trăm trượng làm cho cái đuôi của nó gần như đứt ra. Lúc này vết thương đang nhanh chóng liền lại.Nó nhìn xuống phía dưới, dễ dàng cảm ứng được hơi thở của tên loài người dưới lòng đất vẫn đang mạnh mẽ điên cuồng không yếu đi chút nào.Nó cũng hiểu. . .Đối phương cũng là Thần Ma luyện thể. Chỉ một cái quật không thể nào gây tổn thương cho đối phương được. Đối phương có thể nhanh chóng khôi phục hoàn toàn như chưa việc gì xảy ra."Không ngờ Thần Ma luyện thể của ngươi còn mạnh hơn nhiều luyện khí. Khả năng che dấu cũng sâu thật." Âm thanh của đại yêu Long Kình vang ầm ầm ra xung quanh. Rồi tiếp theo, cả người nó hóa thành một đường sáng nhanh chóng bay đi kéo theo một đám trận kỳ bay theo.Vèo.Kỷ Ninh từ trong lòng đất nhảy lên cao rồi rơi xuống mặt đất."Chạy rồi sao?" Kỷ Ninh cầm Bắc Minh Kiếm trong tay, nhìn về phía đại yêu Long Kình đang chạy đi ở xa xa."Sư huynh đã đánh cho tên đại yêu Long Kình kia phải chạy mất hút rồi sao?" Mộc Tử Sóc vui mừng nói.Thiếu nữ áo xanh ở bên cạnh lại vẫn ngây ra. Nàng nhìn về phía đại yêu Long Kình ở xa xa sắp biến mất, rồi lại nhìn về thiếu niên thanh tú có vẻ mặt y hệt với người mà nàng gặp năm xưa: "Ngươi. . .đánh cho đại yêu Long Kình phải bỏ chạy sao? Ngươi có phải anh em song sinh với người kia không đấy?""Nghĩ vẩn vơ cái gì đấy." Kỷ Ninh hô lên."Nhưng làm sao mà ngươi mạnh tới như vậy được. Đến ta có nhiều kỳ ngộ như vậy mà còn không bằng." Thiếu nữ áo xanh trợn tròn mắt nhìn Kỷ Ninh. "Đây chính là đại yêu Long Kình đó. Nghe nói tới cả Nguyên Thần đạo nhân còn không lấy được mạng của nó. Nó cực kỳ mạnh mẽ đó.""Đúng là nó rất mạnh." Kỷ Ninh nói. "Đặc biệt là thần lực trong thân thể khổng lồ của nó nhiều tới mức không thể tưởng tượng nổi. Muốn giết chết nó sao? Về cơ bản là ta không thể làm được. Cho dù là Nguyên Thần đạo nhân, thì e là phải thực sự vượt hẳn qua nó thì mới có thể giết chết nó. Nếu không, như một ít Nguyên Thần đạo nhân bình thường thì đúng là không làm gì được nó.Cùng là Vạn Tượng chân nhân nhưng lại vẫn có phân chia ra cao ra thấp khác nhau.Nguyên Thần đạo nhân cũng vậy.Như Nguyên Thần đạo nhân trong Hắc Bạch Học cung, từng người đều là những Nguyên Thần đã thật sự ngộ ra đầy đủ một Đạo! Còn người có thể làm cho Kỷ Ninh có cảm giác được uy hiếp cực kỳ mãnh liệt như 'Bắc Sơn Hắc Hổ', người có khả năng trở thành An Thiều Hầu thì đã được xem là người nổi bật trong số những Nguyên Thần đạo nhân."Ngươi không làm gì được nó thì tại sao nó lại trốn?" Thiếu nữ áo xanh hỏi."Bởi vì nó cũng chẳng làm gì được ta." Kỷ Ninh cười nói. "Hơn nữa, nó lại bị ta đâm vào phần hiểm làm cho thân thể mất kiếm soát. . .Chỉ cần dính phải một lần, thì bất kỳ Thần Ma nào cũng không muốn bị làm như vậy lần thứ hai."Thần hồn có thể cảm ứng được rõ ràng từng bộ phận trên thần thể. Nhưng nếu đầu bị thương tổn thì khả năng kiểm soát cũng trở nên cực kỳ mỏng manh.Loại cảm giác này đúng là một cơn ác mộng."Hơn nữa, hắn vừa giao đấu với ta mà đã ăn quả đắng như vậy. Thì e là trong đầu cũng hiện lên bóng ma. Sợ ta còn con bài nào đó chưa lật ra." Kỷ Ninh nói. "Một khi đã thấy thế thì dĩ nhiên là nó phải nghĩ cách mà nhanh nhanh chóng chóng chuồn đi thôi.""A." Thiếu nữ áo xanh gật đầu.Đồng thời nàng cũng không khỏi khâm phục Kỷ Ninh. Đôi mắt của nàng hiện lên chút ánh sáng khi nhìn Kỷ Ninh. Khi xưa lúc còn đánh với nàng, hắn mới chỉ là Hậu Thiên. Bây giờ đã trở nên mạnh mẽ tới vậy. Thậm chí còn có thể đánh đại yêu Long Kình phải trốn chạy. Hơn mười đại yêu Vạn Tượng khác bị giết như kiểu giết gà."Thật ra, nếu cứ đánh tiếp mà hắn không chạy thì ta cũng phải chạy." Kỷ Ninh cảm khái.Tuy với Trích Tinh Thủ, mình có thể bộc phát được uy lực kinh người.Nhưng môn thần thông Trích Tinh Thủ này. . .lại làm tiêu hao thần lực quá kinh người. Uy lực của nó hơn xa thần thông 'Pháp Thiên Tượng Địa', mà lại còn có cấp độ cao hơn nhiều! Nên Kỷ Ninh mới có thể bộc phát ra chiến lực kinh người như thế. Nhưng thần lực tiêu tốn cũng cực kỳ kinh người theo. Kỷ Ninh không thể nào cứ dùng nó mà chiến đấu trong thời gian dài được."Sư huynh, đừng nói nữa." Mộc Tử Sóc bĩu môi. "Ngươi cứ khiêm tốn thế này nữa là ta không nghe nổi đâu. Vừa rồi kẻ chạy trốn chính là đại yêu Long Kinh tu luyện Thần Ma luyện thể Vạn Tượng viên mãn, còn có cả thần thông trong người đó."Kỷ Ninh nháy nháy mắt."Nhóc Kỷ tộc!" Bỗng nhiên thiếu nữ áo xanh nói."Sao?" Kỷ Ninh nhìn sang. "Con rắn nhỏ, ngươi có chuyện gì thế?""Ngươi có linh thú đi theo không vậy. Ta đi theo ngươi có được không?" Thiếu nữ áo xanh đề nghị. "Ta là Không Thanh Xà nên phát triển rất nhanh. Hơn nữa còn có khả năng phát hiện ra những nơi giàu có. . .Các ngươi muốn xuyên qua không gian thì phải sử dụng Tiểu Na Di đạo phù. Nhưng với ta thì lại đơn giản chả khác gì hít thở cả. Hơn nữa, sau này cảnh giới của ta cao hơn. Cái loại đại trận khóa không gian này sẽ chẳng còn ảnh hưởng được ta nữa."Kỷ Ninh chớp mắt một cái: "Bên cạnh ta đã có một linh thú rồi."Nguồn: bachngocsach•Đọc [ 279 ] - Quyển 8-Chương 26: Hàn Sát cùng Địa Hỏa"Ngươi có linh thú sao? Ài? Làm sao mà ta không được làm vậy?" Thiếu nữ áo xanh nhìn ngó bốn phía. Trong lòng có chút tức giận mông lung. Chính mình là đại yêu Vạn Tượng. Chẳng qua là vì một thân một mình đi lưu lạc thì sẽ hơi mệt một chút cho nên khi trước mới tìm tới Yêu Liên Sơn để an cư.Vừa rồi trong lúc bị đại yêu Long Kình đuổi giết, Kỷ Ninh đột nhiên xuất hiện. . .đặc biệt năm xưa hai người cũng có ít duyên phận. Nên nàng mới có ý muốn cùng Kỷ Ninh tung hoành thiên hạ.Không ngờ rằng tên nhóc Kỷ tộc kia lại chẳng thèm đoái hoài!"Là Bạch thúc của ta." Kỷ Ninh nói. "Khi trước Bạch thúc theo cho ta nhưng sau khi cha ta chết đi thì liền một mực ở bên ta. Sở dĩ hiện tại không có mặt ở đây là do ta đang tiến hành sát hạch của Ứng Long Vệ. Nên không cho phép mang linh thú tới Ngục Sơn Đại Hoang Trạch.""A." Thiếu nữ áo xanh gật đầu nhưng không nói gì thêm.Kỷ Ninh mỉm cười: "Tuy rằng ta đã có một linh thú. Nhưng nếu ngươi thật sự muốn theo ta thì ta cũng cố mà nhận lấy ngươi vậy.""Cái gì gọi là cố mà nhận!" Thiếu nữ áo xanh tức giận, trừng mắt."Tốt rồi! Bây giờ chúng ta phải rời chỗ này đi." Kỷ Ninh nhìn mặt đất nức toác ở xung quanh. "Trận chiến vừa rồi đã gây ra tiếng động quá lớn. Không chừng sẽ dẫn tới một vài yêu quái khác."Hai người Mộc Tử Sóc và Thanh Thanh cùng gật đầu.Một con thuyền đầu rồng lập tức xuất hiện. Ba người cùng nhảy vào trong chiến thuyền đầu rồng.Đến cấp độ như bọn họ bây giờ thì đã có thể cưỡi gió bay đi, nhưng tốc độ bay cũng không thể bằng được khi điều khiển pháp bảo. . .Mà điều khiển pháp bảo lại cũng không thoải mái bằng cưỡi chiến thuyền khôi lỗi.. . .Vèo!Chiến thuyền đầu rồng bay giữa mây mù. Kỷ Ninh cũng sử dụng Linh Thú phù. Thiếu nữ áo xanh cam tâm tình nguyện làm linh thú của hắn.Trên chiến thuyền, Kỷ Ninh nhìn sang phía thiếu nữ áo xanh. "Ta gọi ngươi là tiểu Thanh nhé.""Được." Thiếu nữ áo xanh gật đầu. "Từ hôm nay trở đi, ta gọi là Kỷ Thanh Thanh. Thế nào?"Kỷ Ninh ngẩn ra.Mộc Tử Sóc đứng bên cạnh cười òa, trêu ghẹo: "Khi còn sinh hoạt ở bộ tộc. Một vài nữ nhân không có dòng họ sau khi được gả cho nam nhân, thường thường sẽ dùng họ của nam nhân là họ mình.""Kỷ Ninh, người sư đệ của ngươi đã lớn vậy rồi mà cũng vẫn còn quá nghịch ngợm! Ta còn lớn tuổi hơn cả bà nội ngươi ý!" Thanh Thanh trừng mắt.Kỷ Ninh cũng cười: "Được rồi được rồi. Ngươi tên là Kỷ Thanh Thanh. Từ nay về sau ngươi cứ đi theo bên ta. . .Nếu một ngày kia ngươi không muốn theo ta nữa thì cứ nói với ta, ta sẽ thả tự do cho ngươi."Bị ảnh hưởng bởi phụ thân Kỷ Nhất Xuyên, Kỷ Ninh đối đãi với linh thú của mình như đối đãi với huynh đệ,tỷ muội của mình. Không bao giờ có chuyện bắt linh thú chịu chết, bắt linh thú làm nô dịch."Dù sao ngươi cũng cứu ta một mạng. Sau này ta sẽ theo bên ngươi." Thanh Thanh bĩu môi nói. "Hơn nữa ngươi còn phát triển nhanh hơn cả ta. . .Bản thân ta muốn nhìn xem ngươi sẽ biến thành dạng gì đây.""Tiểu Thanh. Sau trận chiến ở Đông Sơn Trạch năm đó, rốt cuộc ngươi đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại tới tận nơi đây?" Kỷ Ninh hỏi.Mộc Tử Sóc đứng bên cạnh cũng nghe.Thanh Thanh nói: "Năm đó, sau khi ngộ ra Hư Không Xuyên Toa, thoát được khỏi tay Thiết Mộc Chiêm, ta đã nhanh nhanh chóng chóng rời khỏi Yên Sơn. . .Bắt đầu đi xông pha bên ngoài, ta dựa vào thiên phú Hư Không Xuyên Toa phát hiện ra một ít kỳ quả linh tủy. Nhanh chóng đạt tới cảnh giới Tử Phủ. Về sau ta hâm mộ tiếng tăm nên tới Bạch Long Sơn.""Bạch Long Sơn?" Kỷ Ninh ngẩn ra. "Là Bạch Long yêu tiên?"Ở nhân tộc, ngoại trừ thế lực An Thiền Bắc Sơn tộc và Ứng Long Vệ cực mạnh ra, tiếp theo chính là tám thế lực lớn gồm: Hắc Bạch Học cung, Liệt Thiên kiếm phát, Bách Hoa tiên cảnh, Đông Hà tộc, Lạp Long tộc, Mộc Lam tộc, Thiên Thánh giáo, Huyết Thần giáo.Đó là thế lực của nhân tộc.Mà yêu tộc cũng có những người bản lĩnh lớn, yêu tiên các loại. Bạch Long yêu tiên chính là một trong những kẻ có danh tiếng khá lớn. Vị Bạch Long yêu tiên này chính là một Mẫu Long. Lại có thực lực ngập trời, có giáo phái nhưng không chọn loại. Chỉ cần tới là sẽ không từ chối. Nhưng nàng cũng dạy được không ít kẻ mạnh cho yêu tộc. Thậm chí còn sinh ra cả địa tiên, tán tiên."Ở Bạch Long Sơn, ta cũng được coi trọng chút nên cũng được ban cho pháp môn." Thanh Thanh nói. "Ta tu luyện mấy năm ở Bạch Long Sơn. Tới Tử Phủ viên mãn thì sư phụ để cho ta ra ngoài lưu lạc. Người nói những kẻ thuộc bộ tộc Không Thanh Xà như ta phải lưu lạc không ngừng ở bên ngoài thì mới có thể nhanh chóng phát triển. Sư phụ cho tới Ngục Sơn Đại Hoang Trạch. Ta cũng đã tới đây được hơn ba năm rồi, theo đó tu luyện từ Tử Phủ viên mãn lên tới Vạn Tượng trung kỳ."Kỷ Ninh liền hỏi: "Pháp tướng Vạn Tượng của ngươi có cấp độ gì?""Ta được sư phụ coi trọng nên dĩ nhiên là Minh Nguyệt Cao Huyền." Thanh Thanh tự tin nói.Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc nhìn nhau rồi cùng thầm líu lưỡi.Hơn ba năm. . .Tu luyện từ Tử Phủ viên mãn lên tới Vạn Tượng trung kỳ. Hai người Kỷ Ninh rất hiểu từng ấy cần tốn tới ban nhiêu nguyên lực. Kỷ Ninh tổng cộng đã phải luyện hóa hai nghìn cân nguyên dịch mà cũng chỉ mới tới được Vạn Tượng tiền kỳ."Ngươi gặp bao nhiêu kỳ ngộ ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch vây?" Kỷ Ninh hỏi."Khoảng bảy tám lần." Thanh Thanh tùy ý nói, ánh mắt lập tức sáng lên. "Đúng rồi, những thứ có thể có thể uống ta đã ăn hết rồi. Nhưng vẫn có hai chỗ có lẽ sẽ tốt cho các ngươi.""Chỗ nào?" Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc cùng chờ mong.Kỳ ngộ?Ngoại trừ lúc thiếu niên cửu tử nhất sinh tới được Thủy Phủ thì mình không còn bất cứ kỳ ngộ nào khác."Ta đã phát hiện ra một mạch Hàn Sát và mạch Địa Hỏa." Thanh Thanh nói."Mạch Hàn Sát? Cùng với mạch Địa Hỏa?" Đôi mắt hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc trở nên bỏng cháy. Hai miệng một lời nói: "Ở đâu?"Cái gì gọi là Hàn Sát? Cái gì gọi là Địa Hỏa?Sau khi Bàn Cổ khai thiên lập địa, thế giới tự nhiên sinh ra rất nhiều các loại lực tự nhiên.Như nước, lửa, sấm, ánh sáng. . .Ví dụ như thân thể đạt tới cấp độ Thần Ma của Kỷ Ninh chính là do 'sao Thái Âm' và 'sao Thái Dương' truyền xuống một dòng Thái Âm Chân Thủy và Thái Dương Chân Hỏa, làm cho thân thể của Kỷ Ninh biến thành thân thể Thần Ma. Một ít Thái Âm Chân Thủy, Thái Dương Chân Hỏa này. . . Nếu dùng để chiến đấu thì dù có gặp phải Địa Tiên cũng không phải sợ chết.Bởi vì đây chính là lực lượng của hai ngôi sao chí tôn. Cho nên trong lúc trở thành Tiên Thiên sinh linh, cho dù là tiên nhân cũng không cách nào cản lại được.Lửa cũng phân cao thâó. Theo thứ tự là Nhân Hỏa, Địa Hỏa, Thiên Hỏa, Chân Hỏa.Nhân Hỏa chính là lửa của phàm nhân đốt dưới nhân giain. Đó là loại bình thường nhất.Địa Hỏa. . .là ngọn lửa được một số vùng đất đặc biệt sinh ra. Trên lý luận, một Tử Phủ tu sĩ có thể hấp thu một ít Địa Hỏa vào trong Tử Phủ để tiến hành nuôi dưỡng. Nhưng cũng khá nhiều nguy hiểm. Thông thường phải tới cấp độ Vạn Tượng thì mới dám đi hấp thu Địa Hỏa. Rồi sau đó nuôi dưỡng một thời gian dài trong Tử Phủ.Địa Hỏa cũng chia ra làm chín cấp. Có thể nuôi dưỡng từ cấp chín cho tới cấp cao nhất!Cấp chín, cấp tám, cấp bảy đều là hạ phẩm. Cấp sáu, cấp năm, cấp bốn là trung phẩm. Cấp ba, cấp hai, cấp một là loại thượng phẩm!Địa Hỏa cấp một. . .đại biểu cho cực hạn của Địa Hỏa.Thật ra cũng chỉ cần tới cấp ba. . .là đã có thể đi hấp thu một ít 'Thiên Hỏa' để Địa Hỏa trong cơ thể mình tiến hóa tới cấp độ 'Thiên Hỏa'.. . .Lửa như thế, nước cũng như vậy.Nước cũng chia ra làm Nhân Thủy, Địa Thủy, Thiên Thủy, Chân Thủy. Dĩ nhiên không cần nói nhiều, Nhân Thủy chính là loại nước thông thường nhất. Còn Địa Thủy thật ra chính là 'Hàn Sát'.Bất kể là muốn nuôi dưỡng Địa Hỏa hay là Hàn Sát.Đều phải tìm được trên mặt đất một vùng ẩn chứa mạch Địa Hỏa hoặc mạch Hàn Sát! Hấp thu đủ Địa Hỏa hoặc Hàn Sát vào trong cơ thể. 'Gieo trồng' thành công mồi lửa trong cơ thể thì mới có thể nuôi dưỡng được Địa Hỏa. Nếu tìm không thấy mạch Địa Hỏa, Hàn Sát. . .thì cũng sẽ chẳng có cách nào khác! Đây là báu vật của thiên nhiên. Nhưng lại chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu."Ngay tại Ngục Sơn Đại Hoang Trạch. Mạch Hàn Sát khá gần đây. Còn mạch Địa Hỏa thì cách đây xa một chút." Thanh Thanh nói thẳng."Thanh Thanh. Ngươi thật lợi hại." Mộc Tử Sóc cực kỳ kích động, khâm phục không thôi. "Chúng ta còn chưa tìm ra cái nào. Vậy mà ngươi lại dễ dàng tìm được hẳn hai cái.""Ha ha, cái này là do bình thường các ngươi không đi được nhiều nơi. Còn ta thì lại thường xuyên qua không gian, điều tra tỉ mỉ từng chỗ. . .Tìm kiếm nhiều thì dĩ nhiên sẽ phát hiện ra." Thanh Thanh hả hê nói. "Nơi nào lâu ngày không có ai tới là thiên nhiên sẽ tự sinh ra báu vật."Kỷ Ninh liền hỏi: "Hàn Sát là loại Hàn Sát gì? Địa Hỏa là loại Địa Hỏa gì?"Hàn Sát, Địa Hỏa đều là cách gọi chung chung.Địa Hỏa được chia ra tới trên trăm loại. Như kiểu 'Âm Viêm Địa Hỏa' 'Thanh Lôi Địa Hỏa'...Thiên Hỏa cũng chia ra rất nhiều loại. Thậm chí tới cả 'Chân Hỏa' có uy lực không thể tưởng tượng nổi, tiên nhân cũng phải e ngại kia cũng chia làm vài loại."Ở Bạch Long Sơn, ta có tự chuẩn bị cho mình một quỷ 'Thiên Địa Trân Bảo tạp ký'. Trong đó có ghi lại đủ loại linh quả, linh thảo. . .Nhưng lại không có tên loại Địa Hỏa và Hàn Sát. Các ngươi cứ đi rồi sẽ biết." Thanh Thanh liền nói. "Chỗ Hàn Sát kia. . .Ta đoán rằng có thể dùng được trong khoảng ba năm. Nhưng chỗ Địa Hỏa kia thì sợ rằng chỉ có thể dùng một hai lần."Hấp thu Địa Hỏa là lấy hạt trồng trong cơ thể. Một cái Hàn Sát cũng chỉ có thể chịu được vài lần lấy hạt là đã tiêu hao gần như cạn kiệt."Ta có thiên hướng nghiêng về nước nên ta chọn Hàn Sát." Mộc Tử Sóc nói."Ta tu luyện Xích Minh Cửu Thiên Đồ." Kỷ Ninh cười nói. "Thân thể của ta được Thái Âm Chân Thủy và Thái Dương Chân Hỏa sinh ra. Nên cả Hàn Sát và Địa Hỏa. . .ta đều phải tới lấy một lần.""Tốt lắm, nhanh chóng xuất phát." Thanh Thanh đứng trên mép thuyền nhìn xuống phía dưới, lập tức chỉ tay về hướng Bắc. "Đi về hướng kia.""Được." Mộc Tử Sóc đáp.Chiến thuyền đầu rồng lập tức bay theo phương hướng mà Thanh Thanh chỉ.Kỷ Ninh có chút mong chờ.Thần Vân của mình vốn có khả năng khống chế nước lửa. Nếu trong cơ thể có thể nuôi dưỡng được Địa Hỏa và Hàn Sát thì đến lúc phối hợp lại, ít nhất uy lực 'Thủy Hỏa Liên Hoa' sẽ có thể tăng lên rất nhiều. Hơn nữa, mình lại có thêm một vài đòn đánh thêm vào. Nếu nuôi dưỡng Địa Hỏa, Hàn Sát tới mức mạnh mẽ thì chúng sẽ chẳng khác gì một môn thần thông.*****Khi đám người Kỷ Ninh đang trên đường bay tới chỗ mạch Hàn Sát.Ở một vùng đỉnh núi thấp bé hoang vắng.Trong lòng núi"Phù."Đông Nhất mặc áo dài màu vang kim từ từ mở mắt ra. "Cuối cùng đã khôi phục được lại toàn bộ.""Ta cùng với đám Bắc Hà Trú, tổng cộng sáu người phối hợp. Vậy mà lại thất bại trong tích tắc. May mà ta có được pháp bảo hộ thân lấy được trong kỳ ngộ sáu năm trước nên mới chạy thoát. Không biết những người khác còn sống hay đã chết rồi." Đông Nhất thầm nghĩ. Vừa nghĩ tới trận chiến ấy, hắn liền cảm thấy đáng cùng tức giận.Hắn đã sớm nghe nói về Kỷ Ninh, biết Kỷ Ninh là một thiên tài như yêu nghiệt. Nhưng vẫn không thể tin nổi sáu gã Vạn Tượng chân nhân là tinh anh thực sự lại thảm tới vậy."Bí thuật thần niêm kia. Không biết là Kỷ Ninh hay là Mộc Tử Sóc thi triển." Tới tận lúc này, Đông Nhất vẫn không biết trong hai người Kỷ Ninh, ai là người thi triển ra bí thuật thần niệm."Lòng núi này cực kỳ bí ẩn. Đúng là một lòng núi bí ẩn nhất từ trước tới giờ ta mới thấy. Ta nghĩ dưỡng ở đây lâu như thế mà không có ai phát hiện ra." Đông Nhất cũng thầm cảm thấy may mắn. "Dường như ở dưới lòng núi này còn có một mạch nước ngầm."Thân thể Đông Nhất chuyển động, cả người liền đi dọc theo cửa động loằng ngoằng, chui xuống phía dưới.Dọc theo mạch nước ngầm, hắn tiếp tục tìm kiếm.Rất nhanh, hắn đã cảm nhận được không khí càng lúc càng nóng. Dần dần, hắn phát hiện ra ở phía xa xa dưới nền đất, trong một cái khe có một ngọn lửa màu vàng đang lan tỏa. Ngọn lửa nóng cháy đốt sáng cả một vùng."Mạch Địa Hỏa!" Đông Nhất kinh ngạc hô lên.Nguồn: bachngocsach•Đọc [ 298 ] - Quyển 8-Chương 27: Lấy giống Hàn Sát.Đông Nhất đã tu luyện hơn trăm năm, cũng đã lưu lạc qua rất nhiều nơi, gặp vài kỳ ngộ. Thậm chí trong cơ thể đã nuôi dưỡng Hàn Sát rồi. Khi trước lúc chiến đấu với Kỷ Ninh, hắn đã từng thi triển Hàn Sát ra."Đây là. . ." Đông Nhất quan sát cẩn thận ngọn lửa màu vàng đang bập bùng trong cái khe trên nền đất.Cái khe trên mặt đất này rộng khoảng hai trượng.Nhìn xuống phía dưới. . .có thể thấy được cả dòng nham thạch nóng chảy cuồn cuộn."Địa Hỏa này? Lại có màu vàng? Mà lại còn cực kỳ chói mắt. . ." Đông Nhất thấy thế thì gật đầu khẽ. "Do sinh trưởng bên cạnh nham thạch nóng chảy nên Địa Hỏa này chắc chắn là 'Kim Diễm Địa Hỏa'."Địa Hỏa được chia ra tới cả trăm loại.Có loại Địa Hỏa u ám ăn mòn, có loại Địa Hỏa lại cực kỳ cuồng bạo. Mà Kim Diễm Địa Hỏa. . .thì lại nổi danh về khả năng 'nóng bỏng'. Đó là một loại Địa Hỏa cực kỳ tốt."Đáng tiếc thật. Ta lại tu luyện công pháp tính lạnh." Đông Nhất lắc đầu. "Hơn nữa trong cơ thể ta đã nuôi dưỡng Hàn Sát nên cũng chẳng thích hợp để nuôi Địa Hỏa nữa. Nếu để Hàn Sát và Địa Hỏa gặp nhau. . .e là cả người ta sẽ hóa thành đống tro mất."Rất hiếm người có thể vừa nuôi dưỡng Địa Hỏa vừa nuôi dưỡng cả Hàn Sát. Yêu cầu với tư chất và công pháp đều cực kỳ hà khắc.Đương nhiên Kỷ Ninh lại nằm trong số ít đó."Ta không dùng được thì người khác cũng đừng hòng dùng." Đông Nhất thầm tính toán. Dĩ nhiên hắn cũng tính tới nước dùng chỗ Kim Diễm Địa Hỏa này giao dịch với Vạn Tượng chân nhân khác. Nhưng đây là mạch Địa Hỏa tự nhiên. Chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu nên dĩ nhiên cũng chẳng thể nào vác đi bán được."Đi."Thân hình của Đông Nhất lóe lên. Hắn âm thầm lặng lẽ rời đi.*****Chiến thuyền đầu rồng bay giữa đám mây mù, thẳng về hướng Bắc. Mộc Tử Sóc nhìn xuyên qua đám mây mù xuống phía dưới: "Thanh Thanh, đã tới chưa vậy!"Kỷ Ninh ngồi ở một bên. Trên cổ tay có một con rắn nhỏ màu xanh quấn quanh. Con rắn nhỏ màu xanh bỗng ngóc đầu lên nhìn về phía bên ngoàil, miệng nói tiếng người: "Còn chưa tới đâu. Khi nào tới ta sẽ nói cho ngươi biết. Dù gì trong ngày hôm nay cũng nhất định sẽ tới. Ngươi đừng có nhắng cả lên như thế.""Thứ này chính là Hàn Sát đó. Làm sao mà không vội được đây?" Mộc Tử Sóc nói thầm. "Ta còn chưa bao giờ gặp qua kỳ ngộ cỡ này đâu đấy."Kỷ Ninh cũng rất tò mò. . .Rốt cuộc đây là loại Hàn Sát nào đây? Có thích hợp với mình hay không? Bởi vì thân thể của mình là thân thể được tạo ra từ 'Thái Âm Chân Thủy và Thái Dương Chân Hỏa'. Cho nên Hàn Sát này phải có chút phù hợp với 'Thái Âm Chân Thủy. Chứ nếu như loại 'Huyết Nghiệt Hàn Sát' thì sẽ chẳng bao giờ thích hợp với Thái Âm Chân Thủy được cả.Đương nhiên, ngoại trừ số ít các loại cực đoan ra thì đa phần đều thích hợp với mình."Vù."Con rắn nhỏ màu xanh hóa thành sương mù rồi ngưng tụ thành hình người trong nháy mắt."Gần tới rồi đó." Thanh Thanh đứng ra mép thuyền nhìn ra phía ngoài. "Đầu gỗ đen, ngươi mau chuyển hướng sang hướng Đông một chút.""Tên ta là Mộc Tử Sóc chứ không phải là đầu gỗ."Mộc Tử Sóc lườm nàng một cái. "Tới cả sư huynh của ta cũng chưa bao giờ gọi ta là đầu gỗ đâu.""Ta cứ thích gọi ngươi là đầu gỗ đấy, có sao không?" Thanh Thanh trừng mắt, nói. "Kỷ Ninh là chủ nhân của ta. Mà ngươi lại chả phải chủ nhân của ta. . .Ngươi được ta ưu đãi cho Hàn Sát mà mới gọi ngươi là đầu gỗ một cái, ngươi đã mặt nặng mày nhẹ rồi."Mộc Tử Sóc bất đắc dĩ nói: "Rồi, cứ gọi đi, cứ gọi đi."Kỷ Ninh nở nụ cười.Tên sư đệ của hắn đúng là kẻ mà ai cũng có thể bắt nạt. Tới cả Thanh Thanh mà còn ngồi trên đầu được."Phù, tới rồi." Thanh Thanh chỉ xuống phía dưới. "Chính là chỗ cái hồ rộng lớn kia.". . .Chiến thuyền đầu rồng nhanh chóng thu nhỏ lại rồi lao xuống phía dưới. Mặt ngoài của chiến thuyền có màu sắc hòa cùng với màu sắc của nền trời để cố gắng không bị người khác phát hiện. Rất nhanh, chiến thuyền đã tới phía trên mặt hồ rồi lập tức bị thu lại. Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Thanh Thanh cùng đứng trên mặt hồ."Ở chỗ nào đấy?" Mộc Tử Sóc nhìn ngó bốn phía. "Cái hồ này rộng phải tới cả ngàn dặm đấy.""Ở dưới đáy hồ." Thanh Thanh lặng lẽ truyền âm. "Ta vốn trời sinh đã thích ứng với nước. Trong lúc vô ý tiến vào trong hồ nước này phát hiện ra một chỗ bí ẩn dưới đáy hồ. . .Yên tâm, ở dưới đáy hồ này có không ít chỗ tương đối nguy hiểm cho nên rất ít yêu quái. Hơn nữa lại không có đại yêu Vạn Tượng nào. Các ngươi cứ yên tâm đi theo ta.""Đi, xuống nước."Thanh Thanh dẫn đầu. Lúc này ba người cùng nhau nhảy xuống nước.Nhờ nguyên lực bao bọc ngăn cách nước hồ nên ba người có thể dễ dàng đi thẳng xuống dưới nước."Đúng là sâu thật." Mộc Tử Sóc truyền âm nói."Sâu khoảng vài dặm." Kỷ Ninh cũng gật đầu. Bọn họ đã thấy được tới đáy hồ. Với độ sâu như vậy, dùng thị lực của bọn họ cũng chỉ có thể miễn cưỡng nhìn được mờ mờ cảnh vật dưới đáy hồ. Tuy giữa đường cũng gặp phải vài con yêu quái, nhưng do Thanh Thanh cố gắng thở ra hơi thở mạnh mẽ nên đám tiểu yêu thủy tộc kia đã sợ hãi mà tránh ra cả.Thanh Thanh chỉ vào một cái khe sâu âm u ở phía dưới ."Dọc theo cái khe sâu dưới đáy hồ này. Cứ đi theo đó!". . .Sau khi chui vào cái khe sâu dưới đáy hồ, nhiệt độ của nước càng ngày càng giảm. Xung quanh đã xuất hiện rất nhiều băng vụn.Tiếp theo, ở một chỗ trong khe sâu dưới đáy hồ có một tầng băng cứng cực kỳ dày. Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Thanh Thanh cũng đều dừng lại."Khi trước, ta dùng Xuyên Toa Hư Không tiến thẳng vào vùng trong tầng băng cứng này để chơi đùa." Thanh Thanh truyền âm nói. "Ở sâu trong tầng băng cứng này khoảng ngàn trượng có một chỗ có mạch Hàn Sát. Nếu không được ta chỉ đường mà để các ngươi xông bừa vào thì chắc chắn không thể tìm được.""Ngàn trượng?"Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu Kỷ Ninh, thần thức liền từ từ bao phủ xuống phía dưới.Ở một chỗ sâu trong tầng băng lạnh này đúng là có một mạch Hàn Sát. Và cũng chỉ có một mạch Hàn Sát duy nhất này."Độn." nhóm dịch mãng hoang kỷ trân trọng mời các đạo hữu tới bạch ngọc sách để cùng đọc truyện trực tiếp và thảo luận. Sự động viên của các bạn là động lực lớn nhất cho nhóm dịch.Vì muốn cẩn thận nên Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc cùng thi triển độn thuật vào phía trong trăm trượng trước rồi sau đó mới ra tay phá băng tạo thành một cái lối đi. Tuy những tầng băng trong này cứng như đá nhưng với Vạn Tượng chân nhân. . .thì lại chỉ là chuyện đơn giản.Khí lạnh ẩn trong băng cũng chẳng có ảnh hưởng gì với bọn họ.Một lát sau. . .Đám Kỷ Ninh đã tới được chỗ có 'mạch Hàn Sát'."Đây là?" Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc đều nhận ra đây là mạch Hàn Sát.Toàn bộ mạch Hàn Sát ở trước mặt này được ngưng tụ từ sát khí hàn băng mà ra, dài chừng hơn mười trượng. Hơn nữa ở chỗ Hàn Sát đó còn lờ mờ nổi lên hình dạng người đang chơi đùa làm cho cả Hàn Sát này có đầy linh tính."Tuyết Hồn Hàn Sát?" Kỷ Ninh lộ ra vẻ mặt vui mừng."Đúng là Tuyết Hồn Hàn Sát!" Mộc Tử Sóc cũng lộ ra vẻ mặt vui mừng.Thanh Thanh đứng bên cạnh liền gặng hỏi: "Thế nào, Hàn Sát này thế nào? Ta cũng đã hút mạch Hàn Sát này...cũng đã nuôi Hàn Sát này ở trong người rồi.""Nó gọi là Tuyết Hồn Hàn Sát." Kỷ Ninh nói. Hắn đã ở Hắc Bạch Học cung hơn ba năm nên cũng sẽ biết một chút về tự nhiên bình thường. "Trong các loại Hàn Sát, nó được có thứ hạng cực cao. Bản thân đã có rất nhiều linh tính. Ngươi có biết Hàn Sát chia ra làm chín cấp không?""Ừ, biết biết chứ."Thanh Thanh gật đầu. "Ta biết. Nghe nói nếu nuôi dưỡng Hàn Sát ở cấp độ cao nhất thì sẽ có uy lực cực kỳ kinh người đó.""Đúng vậy. Nhưng cũng có những loại Hàn Sát cực kỳ khó nuôi dưỡng tới cấp một." Kỷ Ninh nói. "Hàn Sát chia làm chín cấp. Cấp chín, cấp tám, cấp bảy đều là loại hạ phẩm. Cấp sáu, cấp năm, cấp bốn là loại trung phẩm. Cấp ba, cấp hai, cấp một là loại thượng phẩm. Thông thường, có thể nuôi Hàn Sát tới cấp ba là đã không tệ rồi. Rất ít khi thấy nuôi được Hàn Sát tới cấp hai. Còn nuôi tới cấp một thì lại càng kiếm.""Tuyết Hồn Hàn Sát là loại Hàn Sát có tiềm lực cực cao. Hoàn toàn có khả năng nuôi được tới cấp một." Kỷ Ninh nói."Xem ra số của ta cũng không tệ lắm." Thanh Thanh reo hò.Mộc Tử Sóc đứng bên cạnh nói: "Xem ra chỗ Hàn Sát này vẫn còn đủ cho người khác dùng. Chúng ta chuẩn bị lấy giống luôn đi.""Thanh Thanh, ta giao cho ngươi việc bảo vệ." Kỷ Ninh lật tay lấy ra sáu cây trận kỳ. "Đây là một bộ mê trận có uy lực rất mạnh. Những kẻ nghiên cứu không đẩy đủ trận pháp sẽ không thể vào được. Ngươi phải cố gắng coi chừng lúc ta và Sóc sư đệ tiến hành trồng Hàn Sát trong người. Việc lấy giống, trồng Hàn Sát cực kỳ nguy hiểm, không thể bỏ dở giữa chừng nên ngươi phải để ý đó.""Được." Thanh Thanh gật đầu. "Chủ nhân yên tâm đi."Nàng đương nhiên hiểu được. Bản thân Hàn Sát đã có khả năng tấn công rất mạnh, chứ nếu không người tu tiên đã không coi trọng như thế. Mà loại Hàn Sát trong tự nhiên lại càng điên cuồng, khó trồng hơn, phải hút những Hàn Sát này vào Tử Phủ của chính mình. Một khi bị ảnh hưởng trong quá trình tiến hành trồng, Hàn Sát có thể phá hủy, thậm chí có thể làm tổn thương Tử Phủ. Một số còn chết ngay trong lúc lấy Hàn Sát.Nhưng Kỷ Ninh vốn là Thần Ma luyện thể nên cũng sẽ không dễ chết như vậy. Cùng lắm thì cũng chỉ phải lo việc Tử Phủ bị tổn thương thôi.. . .Ở khe sâu dưới đáy hồ giữa tầng tầng băng lạnh, hai người Kỷ Ninh nhanh chóng đào ra một căn phòng băng. Cả căn phòng băng bao quanh mạch Hàn Sát. Hơn nữa ở xung quanh còn bố trí cả mê trận do Thanh Thanh bảo vệ.Hai người Kỷ Ninh cùng khoanh chân ngồi trên khối băng, mặt quay về phía mạch Hàn Sát."Sư đệ phải cẩn thận đấy." Kỷ Ninh trịnh trọng nhắc nhở.Với việc lấy giống Hàn Sát, bản thân mình cùng lắm cũng chỉ bị tổn thương Tử Phủ, chỉ cần nghỉ ngơi vài năm là có thể khôi phục. Nhưng sư đệ thì lại khác, tình hình bết bát nhất của hắn chính là chết.Kỷ Ninh cũng quyết định phải chú ý sang bên sư đệ. Nếu đúng là có việc ngoài ý muốn xảy ra. . .thì mình thà bị thương để dừng lại vẫn phải nhất quyết bảo vệ sư đệ thật tốt."Yên tâm." Mộc Tử Sóc cười nói. "Đạo khôi lỗi vốn đã cần vận dùng rất nhiều tài đơn lẻ rồi. Ta chỉ cần cẩn thận thu Hàn Sát một chút là có thể dễ như trở bàn tay ngay thôi mà."Kỷ Ninh nở nụ cười.Rồi hắn lập tức quay đầu nhìn về phía dòng sát khí băng hàn đầy linh tính ở trước mặt. Lúc này hé miệng ra hút!Nguyên lực kéo lấy làm cho ngay lập tức có một dòng sát khí băng hàn chui vào người Kỷ Ninh."Lạnh quá."Hàn Sát vừa vào trong đã làm cho người đông cứng ngay lập tức. Nhưng dù sao Kỷ Ninh cũng là Thần Ma luyện thể nên cũng không ảnh hưởng lắm. Có điều Mộc Tử Sóc ở bên thì lại ăn khổ cực.Trong đầu Kỷ Ninh hiện lên phần yếu quyết thu thập Hàn Sát, Địa Hỏa, Phong Sát, Quang Sát trong 'Thủy Nguyên Chú'."Ngưng!"Trong không gian Tử Phủ.Trên không trung có ngàn vạn vì sao cùng một vầng Minh Nguyệt và một vầng Thái Dương đang cùng tỏa những tia sáng chói xuống phía dưới. Những tia sáng này đều là phần nguyên lực Vạn Tượng tinh khiết.Ở phía dưới, giữa biển nguyên lực đã lộ ra một hòn đảo nhỏ nhìn cũng khá nhỏ bé trong biển nguyên lực.Sau khi Kỷ Ninh hút dòng Hàn Sát kia vào từ bên ngoài. Nó liền xuất hiện ngay trong không gian Tử Phủ.Vừa xuất hiện. . .Là Kỷ Ninh đã cảm giác được một trận rét lạnh trong Tử Phủ. Cảm giác này như kiểu bị kim châm đau vậy. Hắn không dám do dự thêm nữa, dẫn ngay dòng Hàn Sát này bay tới hòn đảo nhỏ vừa hiện ra kia.Vù vù!Dòng Hàn Sát này bị đẩy thẳng vào trong hòn đảo nhỏ vừa lộ ra như kiểu cắm một cây đại thụ xuống mặt đất.Nguồn: bachngocsach•Đọc [ 251 ] - Quyển 8-Chương 28: Nguyên Thần đại yêuTrong lúc hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc còn đang hút dòng Hàn Sát trong phòng băng để cố gắng trồng lên Tử Phủ. . .Thì ở phía trên vùng 'Long Kình Sơn' thuộc Yêu Liên Sơn lại đang có gió giục mây vần, lượng lớn nguyên khí trời đất hội tụ. Thậm chí ở trong trời đất còn hiện ra bóng một con Quy Xà đang quấn quanh."Đó là. . .""Quy Xà, là Quy Xà!"Trên Long Kình Sơn, lượng lớn yêu quái đang ngẩng đầu nhìn cảnh tượng trên bầu trời với vẻ đầy kinh ngạc. Nguyên khí hội tụ, Quy Xà hiện ra! Đám yêu quái bước trên con đường tu tiên đương nhiên hiểu được việc này đại biểu cho cái gì."Nguyên Thần!""Trên Long Kình Sơn của chúng ta có Vạn Tượng đại yêu đột phá tới cảnh giới Nguyên Thần.""Đúng là cảnh giới Nguyên Thần."Một đám vừa sợ hãi lại vừa kích động.Một khi dòng luyện khí bước vào giai đoạn Nguyên Thần thì bất kể là Thần Ma, loài người hay là yêu tộc đều sẽ chỉ cần dựa vào pháp môn luyện khí đạt tới giai đoạn này là có thể tạo ra 'Quy Xà Nguyên Thần'. Quy Xà chằng chịt, 'Nguyên Hỏa' được tự nhiên tạo ra liên tục. Quy Xà Nguyên Thần này cũng ẩn chứa huyền diệu tối cao của trời đất."Là ai đạt tới cảnh giới Nguyên Thần vậy? Long Kình Sơn ta có rất nhiều Vạn Tượng đại yêu. Thậm chí đại yêu đạt tới Vạn Tượng cũng có vài tên.""Nghe nói lần trước, đại vương mang một dám Vạn Tượng đại yêu ra ngoài nhưng tới lúc trở về chỉ có mình đại vương. Ta nghe nói những Vạn Tượng đại yêu khác đều đã chết hết.""Đều chết hết?""Đúng, hiện tại Vạn Tượng đại yêu ở Long Kình Sơn ta nếu tính cả đại vương cũng chỉ có ha ba tên. Lần này chắc là đại vương đột phá rồi.". . .Trong lúc đám yêu quái đang bàn tán sôi nổi thì 'Long Kình đại yêu' - thủ lĩnh mạnh mẽ nhất vùng Yêu Liên Sơn cũng đi ra khỏi mật thất của hắn."Ha ha ha. . .Ha ha ha. . ."Long Kình đại yêu với hình thể cao lớn đồ sộ của mình đang đứng cười đầy vui sướng. Tiếng cười như tiếng sấm rền vang vọng khắp Long Kình Sơn.Nghe được tiếng cười này, cả đám yêu quái làm sao không hiểu ra. Chắc chắn là đại vương của bọn chúng đã đột phá."Chúc mừng đại vương, chúc mừng đại vương."Đám yêu quái đứng trước mặt Long Kình đại yêu cùng quỳ sát đất, hô lên."Chúc mừng đại vương. Chúc mừng đại vương." Ở xa xa, đám yêu quái cũng hô lên. Thậm chí còn có nơi xa tít mù tắp cũng hô. . .Tóm lại tất cả yêu quái trên Long Kình Sơn đều hết đợt này tới đợt khác hô lên : "Chúc mừng đại vương. Chúc mừng đại vương."Âm thanh vang dội tới tận trời cao.Nguyên Thần?Một khi bước vào Nguyên Thần, cho dù có ở quận An Thiền thì cũng sẽ trở thành nhân vật quan trọng ở cả quận. Hơn nữa, với thiên phú của bản thân mình, cho dù mới đột phát nhưng chiến lực của Long Kình đại yêu cũng sẽ cực kỳ kinh người."Đại vương khổ tu hơn vạn năm, cuối cùng bây giờ cũng đã đột phá tới Nguyên Thần, được trường sinh. Việc đột phá tiên nhân chắc chắn đã định rồi, khỏi phải bàn." Một tên yêu quái xấu xí đứng ở một bên tâng bốc.Một khi tới được Nguyên Thần đạo nhân thì đúng là có tuổi thọ vô hạn. Nhưng 'Tam tai cửu kiếp' thì ngày càng mạnh lên sẽ làm cho Nguyên Thần đạo nhân chết đi.Cho nên phải đạt tới Thiên Tiên thì mới tính là chính thức được trường sinh.Nhưng dù sao thì lời tâng bốc của tên kia cũng không sai."Thiên phú của đại vương cực kỳ tuyệt vời. Lại còn có thân Long Kình, còn là thân thể Thần Ma nữa chứ. . .Cho dù là tiên nhân thì e là cũng không làm gì được đại vương." Một nữ yêu xinh đẹp đứng bên cạnh nịnh nọt."Đại vương. . ." Một đám đừng ngoài nịnh hót.Long Kình đại yêu nhìn về phía đám tiểu yêu ở xung quanh. Trong lòng hắn thầm thở dài. Khi trước hắn là thủ lĩnh của vùng Yêu Liên Sơn này, dưới trướng hàng năm có ít nhất cũng hơn mười tên Vạn Tượng đại yêu. Nhưng sau khi bị tên nhãi Kỷ Ninh giết gần hết. Bây giờ chỉ còn lại có hai Vạn Tượng đại yêu ở hai nơi khác nhau trên Long Kình Sơn.Lũ yêu quái trước mặt này đều chỉ là Tử Phủ tiểu yêu. Chỉ được cái tâng bốc là giỏi."Tiên nhân?" Long Kình đại yêu thầm lắc đầu. Hắn biết rõ thực lực của bản thân. "Lần này ta đột phá là dựa trên luyện khí. Còn Thần Ma luyện thể thì lại chưa đột phá. Tuy đạt tới Nguyên Thần. . .thực lực sẽ tăng nhiều. Nhưng vẫn còn kém tiên nhân rất nhiều. Nhưng nếu ta gặp lại tên nhãi Kỷ Ninh thì nhất định có thể giết nó ngay."Trong đôi mắt xanh sậm của Long Kình đại yêu hiện lên sự hung ác."Đại ca!""Chúc mừng đại ca đột phá."Ở xa xa, hai đường sáng bay tới. Đúng là hai Vạn Tượng đại yêu khác trên núi Long Kình Sơn.Long Kình đại yêu nhìn lại, cất cao giọng nói: "Huynh đệ tới đúng lúc lắm. Ta vừa mới đột phá xong. Nghĩ tới huynh đệ muội muội bị tên nhãi loài người giết chết. . .làm ta đau lòng hối hận không thôi. Ta đang chuẩn bị đưa lời mời, nhờ những đại yêu thân quen trong vùng lân cận Yêu Liên Sơn tới hỗ trợ ta tìm kiếm. Nhất định phải tìm hai tên nhãi loài người kia.""Đại ca nói rất đúng.""Đúng vậy, phải báo thù." Hai tên đại yêu kia vừa hạ xuống có thân thể cao lớn ngăm đen, trên đầu còn có cặp sừng. Chính là một đôi Dã Ngưu đại yêu (dã ngưu: trâu rừng). Là hai kẻ mà Long Kình đại yêu tín nhiệm nhất. Cho dù hắn có ra ngoài chinh chiến thì cũng yên tâm để hai tên này trông coi hang ổ.Long Kình đại yêu gật đầu: "Ta sẽ phái người đi báo tin. Đưa tới yêu vương ở khắp nơi để nhờ bọn họ hỗ trợ tìm kiếm.""Hiện giờ đại ca đã đột phá. Nên chắc chắn các yêu vương ở khắp nơi cũng phải nể mặt đại vương.""Tin chắc rằng sẽ có thể tìm ra bọn chúng ngay thôi."Hai con Dã Ngưu đại yêu đều nói.Long Kình đại yêu tiện tay lấy ra một phần da thú, viết nội dung lên mặt. Vẻ toàn bộ hình dáng của Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc và Thanh Thanh lên trên đó với nét vẽ đầy sống động. Hơn nữa còn có cả phần miêu tả chiến thuyền đầu rồng và một số phần đặc biệt. Trên da thú cũng giữ lại cả hơi thở mạnh mẽ của hắn."Thủy Ấn thuật." Long Kình đại yêu là đại yêu thủy tộc nên việc thi triển Thủy Ấn thuật với hắn cũng rất đơn giả. Hắn liên tiếp thi triển ra mấy mươi lần để ghi lên hơn mười tấm da thú.Sau khi xong, hắn lập tức ra lệnh cho đám yêu quái Tử Phủ dưới trướng đi đưa tin.Rất nhanh, một đám yêu quái Tử Phủ đã hóa thành đường sáng bay về từng thế lực yêu quái ở phương khác."Cứ nghĩ tới tên nhãi loài người kia là ta lại hận không thê ăn tươi nuốt sống nó." Long Kình đại yêu cắn răng nói. "Thù sống chết của huynh đệ ta còn chưa báo được lại còn thêm cả những huynh đệ muội muội theo ta nhiều năm. Càng nghĩ càng. . .căm!""Đại ca chớ tức giận quá. Ta tin rằng chỉ cần vài ngày là sẽ có tin báo lại thôi.""Đợi tới lúc tìm được tên nhãi loài người kia chúng ta giết cũng không muộn."Hai con Dã Ngưu đại yêu khuyên bảo."Ừ." Long Kình đại yêu gật đầu. "Đành nhịn vài ngày rồi sau đi giết bọn chúng.". . .Khổng Tước yêu vương ngồi trên vương tọa.Hỡ hững cầm tấm da thú lên nhìn. Vừa nhìn thì lập tức vẻ mặt biến đổi, vội vàng nhìn xuống phía dưới. "Đại vương nhà ngươi đột phá tới Nguyên Thần rồi sao?""Đại vương nhà ta vừa đột phá hôm nay xong." Ở phía dưới, con hầu yêu Tử Phủ nói với vẻ đắc ý.Khổng Tước yêu vương gật đầu: "Ta đã biết. Hai người này đi cùng với Không Thanh Xà. Ta sẽ ra lệnh cho đám tiểu yêu hỗ trợ tìm kiếm. Ngươi quay về báo cáo đi.". . .Một đám thế lực yêu tộc nhận được tin của Long Kình đại yêu. Từ trong tin chuyển tới, bọn chúng đều biết được Long Kình đại yêu đã đột phá tới Nguyên Thần. Đám đại yêu khi trước ngang vai vế với Long Kình đại yêu cũng đều không dám lạnh nhạt. Cả đám vội truyền lệnh xuống, bắt đầu tìm kiếm hai thiếu niên loài người và Không Thanh Xà.*****Hai người Kỷ Ninh vẫn chưa hề biết chuyện xảy ra bên ngoài.Trong tầng băng lạnh.Trong phòng băng, hai người Kỷ Ninh vẫn ngồi khoanh chân trước dòng Hàn Sát. Hàn Sát lúc đầu dài hơn mười trượng bây giờ đã chủ ngắn chưa tới mười trương. Rõ ràng đã nhỏ đi kha khá."Hút."Một dòng Hàn Sát không ngừng chảy vào người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc.Hiển nhiên tốc độ hấp thu của Kỷ Ninh rõ ràng nhanh hơn nhiều."Sắp đủ rồi." Toàn bộ tinh thần của Kỷ Ninh đều dồn về Tử Phủ, không dám phân tâm chút nào. Trên biển nguyên lực thuộc Tử Phủ, Hàn Sát đã ngưng tự tạo thành một bộ dáng đại khái trên hòn đảo nhỏ.Lúc này, Hàn Sát như một khối u ác tính trong không gian Tử Phủ. Lúc nào cũng có thể nổ tung làm cho Tử Phủ bị tổn thương.Rất nguy hiểm! Mong các bạn đọc truyện và góp ý trực tiếp tại bạch ngọc sách: nơi dịch và đăng chính thức truyện MHK. Hiện tại rất nhiều dịch giả đã nghỉ vì thiếu nguồn cổ động của độc giả. trân trọng.Bởi vì Hàn Sát này chưa định hình nên việc Kỷ Ninh hấp thu càng nhiều sẽ làm cho mức độ nguy hiểm càng tăng. Nhất định phải trồng thành công thì mới coi là đạt tới mức an toàn."Đã hấp thu đủ Hàn Sát rồi. Hẳn là bây giờ đã có thể ngưng tụ thành giống." Kỷ Ninh chuẩn bị một chút rồi ý nghĩ xuất hiện trong đầu. Vô số ngôi sao, Nguyện Thố, Kim Ô trên bầu trời Tử Phủ cùng tỏa ra những tia sáng chói chiếu rọi một vùng đảo Hàn Sát. Những tia sáng chói này đều là nguyên lực cực kỳ tinh khiết. Trong nháy mắt chúng rơi xuống đảo Hàn Sát rồi cùng hội tụ ở một chỗ. Toàn bộ diễn ra có vẻ rất thông suốt.Uỳnh!Một tầng đất bao phủ lên đám Hàn Sát.Chỉ thấy trên đảo Hàn Sát sáng chói đó hiện lên từng đường phù văn. Luồng Hàn Sát cũng dần thẩm thấu vào trong những phù văn này. Những phù văn đó như một cây non đang vươn mầm. . .Qua một lát sau."Xẹt!"Như cỏ dại mọc ra từ đất, một cây Hàn Sát lớn lên trên đảo. Cây Hàn Sát vẫn tiếp tục phát triển lên.Vậy là một 'mạch Hàn Sát' đã được cắm rễ trong Tử Phủ."Hoàn thành!" Kỷ Ninh lập tức lộ ra vẻ mặt vui mừng, mở mắt. Hắn liếc mắt một cái liền nhìn thấy ở xa xa Thanh Thanh đang cẩn thận bảo vệ và Mộc Tử Sóc vẫn đang ngồi bên cạnh nuốt Hàn Sát."Chủ nhân. Ngươi hoàn thành rồi sao?" Thanh Thanh vui mừng nói."Ừ." Kỷ Ninh gật đầu. "Sư đệ ta có xảy ra chuyện gì không?"Thanh Thanh lắc đầu. "Không có. Chỉ có điều hắn nuốt Hàn Sát với tốc độ chậm hơn ngươi. Ngươi một ngày là đã trồng được rồi. Nhưng với tốc độ của hắn thì có lẽ phải mất tới ba ngày thì mới có thể luyện hóa được."Kỷ Ninh gật đầu.Không gian Tử Phủ của mình vững chắc hơn sư đệ nhiều, mà thần niệm cũng mạnh hơn nên dễ dàng điều khiển Hàn Sát. Việc trồng Hàn Sát diễn ra nhanh thế này cũng nằm trong dự liệu của mình."Chủ nhân, ta có lễ vật làm quà chúc mừng chủ nhân trồng Hàn Sát thành công." Thanh Thanh cười nói."Quà mừng? Chúng ta thế này mà còn phải nói tới chuyện quà mừng à." Kỷ Ninh ngạc nhiện cười một cái."Chắc chắn chủ nhân sẽ thích." Thanh Thanh cười với vẻ thần bí rồi lập tức lật tay lấy ra một hộp gỗ. Cả hộp gỗ có màu xám tối tỏa ra mùi hương.Kỷ Ninh nghi hoặc nó: "Lại còn phải dùng hộp gỗ Trầm để đựng sao?""Nhìn kỹ đi." Thanh Thanh đắc ý mở hộp gỗ này ra. Bên trong hộp gỗ là một khối băng màu xanh mờ mờ dài hai thước rộng một thước. Khối băng này vừa được lộ ra, nhiệt độ không khí ở xung quanh đã bắt đầu giảm mạnh. Phải biết rằng nơi này là phòng băng lạnh. Vậy mà nhiệt độ lại còn giảm xuống hơn nữa. Khối băng này?"Đây là băng vạn năm." Thanh Thanh hả hê nói. "Cũng là thứ mà ta tìm được ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch. Nơi đó có một cái đầm lạnh. Lúc ấy ta còn đang thoải mái hút khí lạnh vào trong người để nuôi dưỡng Hàn Sát thì có người tu tiên tới. . .Vì thế nên ta phải lấy khối băng vạn năm cho vào."Đúng là Kỷ Ninh đang cực kỳ vui mừng.Thanh Thanh đúng là một kho bảo vật nhỏ.Hàn Sát trong cơ thể mình mới chỉ là một cây non. Chỉ có thể coi là Hàn Sát cấp chín. Phải nuôi dưỡng liên tục. Tuy nguyên lực có thể nuôi dưỡng nó được nhưng tốc độ thì lại rất chậm. Nếu dùng một vài kỳ vật để nuôi thì sẽ nhanh hơn nhiều. Băng vạn năm chính là một trong số đó."Ngươi không cần sao?" Kỷ Ninh hỏi. "Ngươi cứ dùng trước đi. Ta không phải vội lắm."Thanh Thanh mang vẻ mặt xấu hổ nói. "Ha ha. Ta đào được rất nhiều. Chỗ này cũng chỉ là một phần nhỏ thôi.""Ngươi có bao nhiêu băng vạn năm vậy?" Kỷ Ninh hỏi."Một khối cao ba trượng." Thanh Thanh cúi đầu nói. Nàng chìa bàn tay nhỏ bé của mình ra. Giữa không trung xuất hiện một khối băng khổng lồ, giống như một ngọn núi băng nhỏ vậy. Nhưng rồi tiếp theo nó lập tức biến mất.Kỷ Ninh chớp chớp mắt. Đúng là cao ba trượng? Rồi hắn vội nhìn lại. Quà mừng của mình cũng chỉ là khối băng vạn năm dài gần hai thướng.Kỷ Ninh lắc đầu nở nụ cười. Lúc này hắn nhận lấy rồi bắt đầu dùng băng vạn năm này để nuôi dưỡng Hàn Sát của mìnhNguồn: bachngocsach•Đọc [ 243 ] - Quyển 8-Chương 29: Tụ họpKỷ Ninh ngồi im tại chỗ, duỗi tay phải ra. Một luồng nguyên lực mờ mịt bao phủ lấy khối băng vạn năm đang đặt trên hộp gỗ Trầm. Khí lạnh từ khối băng bị Kỷ Ninh hút lấy liên tục rồi đưa thẳng vào bên trong Tử Phủ. Trong Tử Phủ, ngọn Hàn Sát đang được nuôi dưỡng vừa chạm vào hàn khí thì lập tức bị kích động, điên cuồng hút lấy hàn khí.Ở bên cạnh, sau khi chần chừ một lúc lâu thì Thanh Thanh bỗng nhiên mở miệng: "Chủ nhân.""Sao?" Kỷ Ninh quay qua nhìn nàng."Chủ nhân, khi nào người dùng hết khối băng vạn năm đó, ta sẽ đưa tiếp cho người khối khác." Thanh Thanh chăm chú nhìn phản ứng của Kỷ Ninh, "Đưa tiếp một khối cao hai thước nữa đó."Kỷ Ninh lập tức bật cười, hắn vừa nhận ra, tiểu Thanh là một kẻ ham tiền.Đang nhìn tiểu Thanh, trong đầu Kỷ Ninh chợt hiện lên hình dáng một cô gái khác."Thu Diệp tỷ." Kỷ Ninh thầm thì, "Ta rời khỏi Yên Sơn cũng hơn ba năm rồi. Ba năm không gặp, không biết Thu Diệp tỷ bây giờ thế nào."Nàng từ nhỏ đã ở bên cạnh hắn, lo lắng cho hắn như một người chị nên Kỷ Ninh cũng vô cùng yêu quý nàng."Chờ sau khi trở thành Ứng Long Vệ, ta có thể điều tra thêm về ba tên hung thủ năm đó đuổi giết cha mẹ ta và vị bác trai tội nghiệp chưa gặp kia." Kỷ Ninh nghĩ thầm, "Thêm nữa, ta cũng có thể trở về Yên Sơn một chút để gặp lại Thu Diệp, Thanh Thạch; Còn cả hồ Dực Xà ..."Kỷ Ninh bỗng dưng nhớ về hồ Dực Xà, cũng lâu rồi không được nằm trên chiếc thuyền nhỏ, thả mình trôi nổi trên hồ Dực Xà."Hồ Dực Xà!"Nhưng suy nghĩ liên tiếp tràn về làm mắt Kỷ Ninh bắt đầu trào lệ."Một ngày nào đó, ta muốn người thân của ta mãi mãi sống vui vẻ, bên cạnh ta sẽ không bao giờ xuất hiện một bi kịch nào nữa. Mãi mãi!" Trong lòng Kỷ Ninh có một chấp niệm mãnh liệt. Đạo tâm cũng được rèn luyện càng thêm tinh khiết, "Về phần Tuyết Long Sơn? Chẳng qua là viên đá lót đường đầu tiên trên con đường tu tiên của ta mà thôi."Trong lòng Kỷ Ninh, việc trở thành người bản lĩnh lớn tung hoành trong tam giới, nắm giữ vận mệnh của bản thân luôn luôn là mục tiêu của hắn.Tuyết Long Sơn? Kỷ Ninh chưa bao giờ xem nó là mục tiêu duy nhất trong đời....Nháy mắt đã qua ba ngày, bên trong tầng tầng băng lạnh.Hàn Sát trong cơ thể Kỷ Ninh sau khi được nuôi dưỡng bằng khí lạnh của Băng vạn năm đã cao lên một khoảng lớn, đạt tới cấp độ Hàn Sát cấp tám. Cũng do đang ở giai đoạn sơ kỳ nên mới tăng trưởng nhanh như thế. Càng về sau, tốc độ tăng trưởng sẽ càng chậm. Còn với những Hàn Sát tiềm lực hơi kém một chút thì sợ rằng không có một chút hi vọng nào đạt tới cấp một."Hử?" Kỷ Ninh nhìn qua Mộc Tử Sóc cách đó không xa."Thành công!"Kỷ Ninh nói."Ừ." Vẻ mặt Mộc Tử Sóc đầy vui mừng."Đầu gỗ." Thanh Thanh lại nói. "Ta chuẩn bị cho ngươi một lễ vật, xem như lễ vật chúc mừng người trồng Hàn Sát thành công.""Lễ vật? Cho ta?" Mộc Tử Sóc kinh ngạc vô cùng."Ừ." Thanh Thanh đắc ý gật đầu, trong tay cũng xuất hiện thêm một hộp gỗ nhỏ nhắn xinh xắn.Kỷ Ninh thấy hộp gỗ nhỏ như thế lập tức lấy tay che trán đầy vẻ bất đắc dĩ."Nhìn xem." Thanh Thanh mở hộp gỗ ra."Băng vạn năm!" Mộc Tử Sóc ngay lập tức la hoảng. Lúc trước hắn một lòng trồng Hàn Sát, không được phân tâm chút nào nên không biết được những chuyện bên ngoài.Kỷ Ninh liếc qua cái hộp nhỏ xinh xắn, bên trong hộp gỗ cũng chỉ có một khối băng vạn năm dài nửa thước.Thanh Thanh liền quay sang Kỷ Ninh nháy nháy con mắt."Ta làm sao có thể nhận ..." Mộc Tử Sóc một mực từ chối."Ngươi cầm lấy đi." Kỷ Ninh đứng dậy, "Nhận lấy đi để chúng ta còn tiếp tục đến mạch Địa Hỏa nữa."Mạch Hàn Sát gần đó chỉ còn lại hơn nửa so với lúc đầu. Kỷ Ninh vẫn có thể tìm những Vạn Tượng Chân Nhân khác làm giao dịch ... Nhưng sau khi trải qua hai lần quần chiến tại Ngục Sơn Đại Hoang Trạch, một lần đối chiến sáu gã Vạn Tượng Chân Nhân, một lần đối chiến hơn mười tên Vạn Tượng Đại Yêu, làm Kỷ Ninh nhanh chóng nhận ra; đối với thực lực của bản thân hiện tại, khi lưu lạc bên ngoài ,để đạt được bảo vật cũng không phải là quá khó khắn. Tốn thời gian kì kèo giao dịch với một hai tên Vạn Tượng Chân Nhân khác quả thật không cần thiết ...Trên một ngọn núi hoang vu, có một con Tiên Thiên tiểu yêu ngồi chồm hỗm chờ đợi. " Đại Vương bắt chúng ta tuần tra từng ngọn núi để tìm bọn người tu tiên kia. Ngục Sơn Đại Hoang Trạch lớn như thế, biết đi đâu mà tìm bọn chúng. Bắt ta khổ sở ngồi đợi ở chỗ này, làm gì có chuyện trùng hợp mà gặp được bọn chúng chứ." Một con yêu tóc vàng ngồi dựa vào một tảng đá lớn. Với tư cách là một con yêu quái Tiên Thiên, nếu đặt tại địa phương như Yên Sơn thì cũng có thể coi là tinh anh trong bộ tộc, nhưng tại Ngục Sơn Đại Hoang Trạch, chẳng qua cũng chỉ được coi là Tiểu Yêu mà thôi."Hai tên thiếu niên loài người kia lại có thể làm Long Kình Yêu Vương tổn thương nặng." Tên yêu tóc vàng còn nhớ lại nội dung trên thư tín bằng da thú.Bằng Thủy Ấn thuật, thư tín Long Kình Yêu Vương mang đến lúc trước đã được làm ra ngàn vạn phần, một đám Tiên Thiên Tiểu Yêu đều được xem và đều nhớ kỹ.Chíu .. uu!!Xa xa, bên trong mây mù bỗng xuất hiện một đường sáng bay xuống, lao về một ngọn núi hoang cách đó không xa."Đó là?" Tên yêu tóc vàng lập tức giật mình, dụi mắt nhìn kỹ, ngay lập tức mừng rỡ như điên, "Đúng rồi, đúng là chiến thuyền hình đầu rồng."Chỉ thấy phía xa, một chiếc chiến thuyền hình đầu rồng sau khi bay đến ngọn núi hoang, có ba bóng người xuất hiện, lần lượt là Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Thanh Thanh, sau đó bọn họ liền biến mất trong hư không...."Chính là ngọn núi này, xung quanh không có đại yêu nào cả, chỉ có một ít Tiểu Yêu không đáng ngại." Thanh Thanh nói.Chiến thuyền đầu rồng lập tức đáp xuống.Kỷ Ninh cũng phóng thích thần thức bao phủ phạm vị gần ba trăm dặm xung quanh, đây cũng là phạm vi dò xét cực hạn hiện tại của Kỷ Ninh. Xem xét một lúc, xác nhận xung quanh chỉ có một ít Tiểu Yêu, miễn cưỡng lắm chỉ có một tên có thể là Tử Phủ yêu quái, nhưng vẫn đang khổ tu trong mật thất."Đi."Cả bọn lập tức thi triển độn thuật tiến vào trong lòng núi. Bên trong lòng núi, Thanh Thanh đi ở phía trước dẫn đường: "Đi đọc theo hang động này, rất nhanh sẽ gặp một mạch nước ngầm, đi dọc theo mạch nước ngầm, không lâu chúng ta sẽ thấy được mạch Địa Hỏa."Đúng như tiểu Thanh nói.Một lúc sau, bên trong lòng đất lờ mờ tĩnh mịch xuất hiện một mạch nước ngầm. Mặt khác ở gần đó cũng có một khe hở âm u rộng chừng hai trượng, tại khe hở lộ ra một đóa hỏa diễm màu vàng."Mạch Địa Hỏa." Con mắt Kỷ Ninh sáng ngời, "Đó chắc là ... Kim Diễm Địa Hỏa!"Kỷ Ninh nhận ra ngay tức khắc."Đúng là Địa Hỏa." Nội tâm Kỷ Ninh vô cùng sung sướng, lập tức nhìn xuống khe hở, bên dưới khe hở âm u là dòng nham thạch nóng chảy đang chậm rãi chuyển động. Kim Diễm Địa Hỏa xuất hiện gần nham thạch nóng chảy cũng là chuyện bình thường, nhưng bỗng nhiên hắn chợt cảm thấy thót tim!Một cảm giác uy hiếp xuất hiện, đó làm cảm ứng từ thần hồn cảnh báo hắn.Kỷ Ninh quay đầu không tiếp tục nhìn dòng nham thạch, cảm giác nguy hiểm cũng biến mất."Chẳng lẽ phía dưới có không gian nghiền nát?" Kỷ Ninh nói thầm.Lúc bình thường, nhìn thấy một ít vết nứt không gian vặn vẹo cũng mang lại cảm giác sợ hãi. Ở cái nơi như Ngục Sơn Đại Hoang Trạch, gặp phải tình huống như thế này cũng là bình thường."Hai người các ngươi đừng đến gần nham thạch nóng chảy. Đặc biệt là tiểu Thanh, chớ có xông loạn." Kỷ Ninh nhắc nhở."Không được vào nham thạch nóng chảy?" Thanh Thanh nhìn về phía Kỷ Ninh.Kỷ Ninh gật đầu: "Có lẽ có không gian vặn vẹo hay khe hở gì đó, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn. Đúng rồi, lần này ta thu lấy Địa Hỏa, có khả năng sẽ tốn thời gian hơn nhiều. Hiện tại trong cơ thể ta đã có Hàn Sát, giờ thu thập thêm Địa Hỏa thì phải cẩn thận hơn. Đoán chừng, nhanh thì ba bốn ngày, chậm thì năm sáu ngày." Kỷ Ninh lập tức khoanh chân ngồi bên cạnh mạch Kim Diễm Địa Hỏa."Cứ giao cho bọn ta đi." Thanh Thanh nói."Sư huynh cứ yên tâm, ta bây giờ sẽ đi bày trận." Mộc Tử Sóc cũng nói.Đầu tiên, hai người bọn họ bày trong lòng núi một trận pháp cảnh giới. Sau đó bố trí một mê trận ở vài dặm xung quanh mạch Kim Diễm Địa Hỏa.Kỷ Ninh ngồi khoanh chân, miệng há ra. Dưới sự lôi kéo của nguyên lực, Kim Diễm Địa Hỏa hóa thành sơi tơ trực tiếp bay vào trong cơ thể hắn.Địa Hỏa cùng Hàn Sát là hai thứ hoàn toàn đối lập nhau. Do lúc trước trong người đã trồng Hàn Sát, cho nên bây giờ hấp thu Địa Hỏa phải càng thêm dè chừng ... Một khi gây ra sơ suất, Địa Hỏa bạo phát va chạm với Hàn Sát trong cũng một chỗ, cho dù dựa vào Thần Ma luyện thể có thể không chết, nhưng không gian Tử Phủ có thể bị hủy diệt hoàn toàn.Dù may mắn, Tử Phủ không bị hủy diệt thì cũng bị trọng thương, thậm chí giống như phụ thân vĩnh viễn không thể tiến bộ được trên con đường luyện khí nữa.Dù vậy, Kỷ Ninh cũng không vì một nguy hiểm xác suất vô cùng nhỏ mà lùi bước. Con đường tu tiên vốn là con đường tranh nhau mà lên....Đảo mắt đã trôi qua ba ngày. Tiên Thiên Tiểu Yêu khó khăn lắm mới chạy về đến nơi báo cáo. Sau đó, Tử Phủ yêu quái tự mình đi đến núi Long Kình bẩm báo."Bẩm Long Kình Đại Vương, đây là bản đồ nơi những tên loài người mà ngài muốn đuổi giết ghé đến vào ba ngày trước." Một tên gấu yêu lông đen đứng bên dưới cung kính nói."Chỗ này?"Long Kình Yêu Vương ngồi ở vương tọa trên cao nhìn vào bản đồ trong tay, rất nhanh hắn đã nhận biết vị trí."Rất tốt, ngươi trở về nói với lão Sói, hắn giúp ta lần này. Ta sẽ nhớ kỹ." Long Kình Yêu Vương phát ra âm thanh ầm ầm."Dạ." Gấu yêu lông đen cung kính đạp lời, sau đó lập tức lui xuống.Đôi mắt âm u màu xanh của Long Kình Yêu Vương tràn đầy sát ý, khí tức trên người hắn so với quá khứ mãnh liệt và nồng đậm gấp hơn mười lần, sau khi trở thành Nguyên Thần đại yêu, thực lực của hắn tự nhiên sẽ lớn hơn rất nhiều."Đại ca." Hai con đại yêu trâu rừng đứng bên cạnh nhìn về phía Long Kình yêu vương."Ta đi giết thằng nhãi loài người, hai vị huynh đệ tạm thời trông coi núi Long Kình." Long Kình yêu vương căn dặn."Đại ca yên tâm đi đi, toàn bộ mọi việc ở đây cứ giao cho bọn ta." Hai đại yêu trâu rừng ngay lập tức đáp lại."Vậy chờ rượu mừng của ta đi nhé."Long Kình yêu vương cười dữ tợn một tiếng, thân hình hơi biến hóa sau đó lập tức biến mất bên trong động phủ. Rất nhanh, một luồng ánh sáng màu xanh xé gió bay đi trên bầu trời rồi biến mất ở chân trời....Bên trên một phiến lá xanh, có ba gã Vạn Tượng Chân Nhân đang phi hành trong mây mù."Đông Nhất đạo huynh, ngươi nói rằng chúng ta đang đi đến nơi xuất hiện mạch Địa Hỏa sao?" Một nữ tử đầu trọc mặc áo đen ở bên cạnh không yên tâm hỏi. Trên mặt nữ tử này có những hoa văn màu đỏ trông đây vẻ mê hoặc."Hai vị yên tâm, chúng ta đều đã lập nhiều lời thề Thiên Đạo rồi, hai vị còn lo lắng gì nữa." Đông Nhất mặc áo bào màu vàng mỉm cười nói, "Mạch Địa Hỏa kia ở một nơi vô cùng bí mật, nó được che giấu trong một lòng núi. Ta gặp được cơ duyên mới may mắn phát hiện ra, tin chắc là trong thời gian ngắn không ai tìm được."Tâm tình của Đông Nhất vô cùng tốt. Hắn dùng một mạch Địa Hỏa đổi được không ít bảo vật, dĩ nhiên hiện chỉ là ước định, hai bên đã lập nhiều lời thề Thiên Đạo. Nếu thật sự đến được mạch Địa Hỏa, đối phương sẽ giao bảo vật cho hắn."Đến nơi rồi, chúng ta hạ xuống đỉnh núi thấp đằng kia." Đông Nhất đưa tay chỉ về phía dưới, xuyên qua mây mù mờ ảo có thể thấy được một ngọn núi nhỏ, "Ngọn núi nhỏ này hoang vu tới mức đến cả yêu quái cũng không muốn ở, không có gì thu hút."Trong mắt hai Vạn Tượng Chân Nhân gồm một nam một nữ ở bên cạnh đầy vẻ chờ mong."Đi theo ta." Đông Nhất đắc ý nói, ngay sau đó không chế pháp bảo phi hành lao xuống phía dưới.Nguồn: bachngocsach•Đọc [ 237 ] - Quyển 8-Chương 30: Con mồi.Dưới lòng đất sâu thẳm.Kỷ Ninh đang khoanh chân ngồi. Một dòng Địa Hỏa bị hắn hút liên tục vào trong Tử Phủ. Mạch Kim Diễm Địa Hỏa ở dưới đất kia đã mỏng manh đi rất nhiều."Sao?" Sắc mặt Mộc Tử Sóc bỗng nhiên biến đổi."Làm sao vậy?" Thanh Thanh liền nhìn sang."Có người đang tới đây!" Mộc Tử Sóc mang vẻ mặt trịnh trọng đứng phắt dậy. "Cũng có thể là yêu quái. Tóm lại là đang có sinh vật đi vào trong lòng núi."Khi trước hắn đã bố trí một trận pháp cảnh giới trong lòng núi. Bản thân trận pháp đã có khả năng 'cảnh giới' nên dĩ nhiên là cực kỳ thần bí. Thậm chí còn không có chút dao động nguyên lực nào. Chỉ cần có người vào bên trong là sẽ động vào trận pháp cảnh giới này. Nhưng Mộc Tử Sóc cũng không cách nào biết được thân phận của kẻ xâm nhập."Mở mê trận ra." Mộc Tử Sóc liền ra lệnh. "Cho dù là Vạn Tương chân nhân hay là đại yêu tới. . .Cho dù có đi xuống tưới sông ngầm thì cũng chỉ đứng ở ngoài xa xa bị mê trận mê hoặc.""Được." Thanh Thanh liền mở mê trân mà lúc trước Kỷ Ninh đưa cho nàng ra.. . .Đông Nhất - Vạn Tượng chân nhân của Tuyết Long Sơn đang cực kỳ vui vẻ. Hắn dẫn hai tên chân nhân khác đi tới ven theo mạch nước ngầm."Nơi này đúng là bí ẩn." Nữ tử đầu trọc áo đen cười nói.Gã đầu trọc áo trắng bên cạnh cũng gật đầu. "Chỉ có thể dùng độn thuật thì mới có thể chui vào trong lòng núi được. . .Nếu như không có thần thức thì đúng là không thể vào nổi. Khi trước làm sao Đông Nhất đạo huynh tiến vào trong núi này được vậy?""Các ngươi lầm rồi." Đông Nhất lắc đầu. "Lòng núi này có một lối thông ra bên ngoài cực kỳ bí ẩn. Ta cũng ngẫu nhiên phát hiện ra. Nhưng cửa vào kia đã bị ta hủy mất rồi.""Thì ra là thế." Nữ tử đầu trọc áo đen cùng gã đầu trọc áo trắng cùng gật đầu.Ba người bọn họ nhanh chóng đi theo mạch nước ngầm."Nhìn kia." Đông Nhất chỉ về phía xa xa. "Cứ đi men theo mạch nước ngầm này, không bao lâu là có thể nhìn thấy mạch Địa Hỏa.""Đến lúc tìm thấy mạch Địa Hỏa. Hai sư huynh đệ ta sẽ tuân thủ với lời hứa." Gã đầu trọc áo chắng mỉm cười nói."Vậy là tốt rồi."Đông Nhất gật đầu.Vèo! Vèo! Vèo!Ba người nhanh chóng lao đi theo mạch nước ngầm. Được một lát thì bỗng Đông Nhất giơ tay ra quát. "Ngừng.""Làm sao vậy?" Hai sư huynh muội bên cạnh cùng nhìn sang."Không ổn." Đông Nhất cau mày nhìn về phía trước. "Đúng ra thì đi tới đây là đã có thể nhìn thấy mạch Địa Hỏa rồi. Nhưng tại sao bây giờ lại không nhìn thấy.""Cái gì!" Sư huynh muội đều hơi kinh ngạc."Ngươi đùa chúng ta à!" Nàng kia lạnh lùng nói.Sư huynh áo trắng đứng bên cạnh lắc đầu nói. "Đừng nóng vội. Đông Nhất đạo huynh đã lập lời thề thiên đạo rồi nên sẽ không dám lừa đâu. . .Hơn nữa ta còn có thể lờ mờ cảm ứng được luồng dao động của nguyên lực ở phía trước.""Dao động?" Đông Nhất cùng nữ tử áo đen cùng nhìn sang."Ừ." Sư huynh áo trắng gật đầu. "Chúng ta cứ tiến vào. Các ngươi sẽ có thể cảm ứng được.""Không hổ là Hồng Diệp." Đông Nhất thầm hãi trong lòng. "Đúng là đệ tử thiên tài của Huyết Liên Tự! Chỉ riêng việc cảm ứng bằng thần hồn đã mạnh hơn ta một bậc rồi." Sở dĩ hắn chọn đôi huynh muội này là vì hắn biết 'Hồng Diệp' có thực lực rất mạnh. Nếu không bởi có việc khác dây dưa thì đã gia nhập Ứng Long Vệ từ lâu rồi.Bảo vật trên người Hồng Diệp chắc chắn cũng rất nhiều. Vì thế nên hắn mới tiến hành giao dịch với Hồng Diệp.Lại đi tiếp khoảng nửa dặm theo hướng cũ, cuối cùng Đông Nhất và nàng kia cũng đã cảm ứng được luồng nguyên lực dao động."Đúng là mê trận." Sư huynh Hồng Diệp áo trắng khẽ nói. "Hơn nữa lại còn là mê trận có chút phức tạp. Xem ra lúc Đông Nhất đạo huynh vừa đi thì đã có người tu tiên khác tiến vào.""Làm sao mà lại trùng hợp đến thế được?" Đông Nhất cắn răng.Hắn đâu biết rằng Không Thanh Xà còn phát hiện ra trước cả hắn."Mê trận này là một bộ pháp bảo địa giai. Chắc người thi triển có cảnh giới Vạn Tượng." Hồng Diệp truyền âm nói. "Hơn nữa thông thường người lấy giống Địa Hỏa. . .đều là Vạn Tượng chân nhân. Nếu ta đoán không sai. Chúng ta vừa tới là bọn họ đã phát hiện ra. Nhưng bọn họ không ra tay thì chắc chắn là không nắm chắc nên mới không làm.""Đúng." Đông Nhất, nữ tử áo đen cùng gật đầu."Đợi một chút để ta phá mê trận này." Hồng Diệp nói. "Hai người các ngươi cứ ở ngoài trận không cần phải đi vào.""Sư huynh cẩn thận." Nữ tử áo đen cũng nói."Yên tâm."Trong mắt Hồng Diệp có mười phần tự tin. Hắn lập tức cất bước đi vào trong mê trận.. . .Trong mê trận."Đúng là ba người Đông Nhất, Hồng Nhị, Hồng Diệp." Mộc Tử Sóc lặng lẽ nhìn xuyên qua mê trận về phía xa xa. Vừa thấy ba người đang đi theo mạch nước ngầm, Mộc Tử Sóc không khỏi kinh hãi."Bọn họ là ai?" Thanh Thanh liền hỏi ngay."Đông Nhất là người Tuyết Long Sơn. Hai sư huynh muội Hồng Nhị và Hồng Diệp đều là người Huyết Liên Tự." Mộc Tử Sóc nói.Trong lúc hai người bọn họ trao đổi.Kỷ Ninh đang khoanh chân lấy giống Địa Hỉa cũng phải thầm cảm thấy căng thẳng. Bởi vì thần hồn cực kỳ mạnh mẽ, thậm chí mạnh hơn cả Nguyên Thần đạo nhân. Cho nên trong lúc lấy giống Địa Hỏa, Kỷ Ninh vẫn không hoàn toàn đóng hết giác quan của mình lại."Đông Nhất? Hồng Nhị? Hồng Diệp?" Kỷ Ninh hơi phân tâm một chút. "Không ngờ lại là ba người này. Khi trước, trong một đám báo danh ở dãy núi Xích Long. . .Ngay sau khi Hồng Diệp kia báo danh. Có không ít Vạn Tượng chân nhân giật mình. Hiển nhiên là Hồng Diệp chân nhân này là người bất phàm.""Nhất định phải nhanh hơn nữa."Khi trước Kỷ Ninh còn cẩn thận, toàn bộ phải để an toàn lên trên cùng. Nhưng hiện tại nếu tăng tốc độ lên thì vẫn còn có thể làm được. Nhưng vẫn có chút gọi là mạo hiểm."Hút!"Một dòng Địa Hỏa chạy thẳng vào trong miệng Kỷ Ninh, dũng mãnh tiến vào trong Tử Phủ.Trong Tử Phủ, 'đảo Địa Hỏa' đối diện phía xa xa với 'đảo Hàn Sát'.Đảo Địa Hỏa đang không ngừng lớn lên.. . .Ở ngoài trận, Hồng Diệp vừa đi vào trong mê trận vừa cao giọng nói: "Không biết vị đạo huynh nào trong trận vậy, xin thu mê trận này lại. Mọi thứ chúng ta đều có thể bàn bạc. Còn nếu như không. . .ta sẽ dùng sức mà phá trận này rồi sau cũng sẽ phải lộ mặt ra thôi.""Hồng Diệp." Một âm thanh lạnh như bằng truyền từ trong trận ra ngoài. "Tốt nhất là ngươi nên ngoan ngoãn rời đi thì hơn. Ngươi mà phá trận xong cẩn thận lại chết đó!""Âm thanh này của ai?"Hồng Diệp chân nhân nhíu mày. Ở xa xa, Đông Nhất, Hồng Nhị cũng nhíu mày. Bởi vì bọn họ cùng là một trong một trăm người muốn gia nhập Ứng Long Vệ lần này nên đều biết âm thanh của những người khác. Thế nhưng bọn hắn lại không thể nhận ra âm thanh này của ai."Có thể gọi được tên ta thì đúng là một trong một trăm người kia." Hồng Diệp thầm nghĩ. "Lại còn cố ý đổi thanh âm, dọa giết ta nữa. . .Nếu có thực lực mạnh mẽ thì đâu cần phải giở trò này."Hồng Diệp chân nhân lạnh lùng bước thẳng vào trong mê trận.Vừa vào mê trận, lập tức xung quanh hiện lên một vùng hỗn độn toàn sương mù, khó có thể phân biệt nổi đâu là Đông Tây Nam Bắc. Đứng giữa mê trận, Hồng Diệp chân nhân vẫn bước đi. Sau khi cảm ứng được biến hóa của trận pháp, hắn lập tức nở nụ cười."Sư muội. Đông Nhất đạo huynh. Ta nhất định sẽ phá trận trong vòng một canh giờ." Hồng Diệp chân nhân hô to lên.Thời gian trôi qua từng giây từng phút.Trên người Mộc Tử Sóc và Thanh Thanh cũng ẩn hiện sát khí."Tổng cộng có ba người." Mộc Tử Sóc cắn răng nói. "Thanh Thanh. Tới lúc đó ngươi giải quyết nữ tử nhìn có vẻ yếu nhất kia. Hai tên còn lại cứ giao cho ta.""Ngươi có giải quyết được không đấy?" Thanh Thanh nhìn về phía hắn."Yên tam. Ta vẫn còn đòn mà sư phụ tặng cho. Đến lúc mà bỏ ra thì chắc chắn phải giết được hai người bọn chúng. Đệ tử Hắc Bạch Học cung ta lại dễ chọc như vậy sao?" Trong mắt Mộc Tử Sóc lóe lên sự lạnh lẽo."Ừ, ta cũng đã nghe tới danh tiếng của Hắc Bạch Học cung ngươi. Nghe nói người bên trong đều là thiên tài tuyệt thế." Thanh Thanh gật đầu. "Vậy cứ giao nữ nhân kia cho ta. . ."Mộc Tử Sóc và Thanh Thanh cùng cẩn thận chuẩn bị cho trận chiến sắp tới."Hút!"Kỷ Ninh đã đẩy tốc độ hút Địa Hỏa lên.Long Kình yêu vương với thân thể khổng lồ xuất hiện trên vùng không trung ngọn núi nhỏ. Hắn nhìn xuống đỉnh núi với một đôi con ngươi xanh biếc tràn ngập sát ý."Đúng là chỗ này sao? Tên nhãi Kỷ Ninh. Hi vọng ngươi vẫn còn ở nơi này!"Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đàu Long Kình yêu vương.Uỳnh!Thần thức liền từ từ phủ thẳng xuống. Dù sao hắn cũng đã tu luyện hơn vạn năm nên thần hồn đã sớm cực kỳ mạnh mẽ. Đạo tâm cũng cực kỳ vững chắc. Cho nên vừa thành Nguyên Thần đại yêu. . .là chỉ cần một ngày đã luyện tới Thần Thức! Đa phần Nguyên Thần đạo nhân phải tu luyện nửa năm sau khi đột phá thì mới có thần thức. Nhưng mỗi người lại khác nhau nên thời gian có được thần thức cũng khác nhau. Như kiểu Kỷ Ninh, ở giai đoạn Tử Phủ đã có được thần thức. . .thì đúng là quá yêu nghiệt! Chả trách làm sao mà người ngoài vẫn thường cho hắn là tiên nhân chuyển thế.Thần thức bao phủ trong một vùng rộng trăm dặm.Toàn bộ đỉnh núi thấp bé ở dưới cũng bị bao phủ."Sao? Không có sao?" Long Kình yêu vương nhíu mày. "Không đúng, trong hang động kia có trận pháp cảnh giới." Thần thức bao phủ xuống nên mọi thứ đều hiện ra rõ ràng rành mạch. Thậm chí Long Kình yêu vương lại có thể dễ dàng phát hiện ra trận pháp cảnh giới mà Hồng Diệp, Đông Nhất không phát hiện ra."Chắc chắn có người." Long Kình đại yêu nói một tiếng.Hắn liền lao thẳng xuống ngọn núi thấp bé rộng hơn mười dặm ở phía dưới, tiếp theo thi triển ra độn thuật chui vào trong lòng núi.Trong hang động.Long Kình đại yêu vẫn tỏa thần thức của hắn ra."Ha ha ha. . ." Trên mặt Long Kình đại yêu lập tức lộ ra vẻ cười dữ tợn. Lúc này hắn đã dễ dàng phát hiện ra bên cạnh mạch nước ngầm có vài người tu tiên."Tên nhãi Kỷ Ninh đang lấy giống Địa Hỏa sao? Còn có cả người tu tiên khác đang phá trận bên ngoài cơ à?" Long Kình đại yêu cười với vẻ lạnh lùng. "Đám loài người này còn đang tự giết nhau. . .Thật là buồn cười. Đáng tiếc. Tất cả đều sẽ phải chết.""Ta sẽ bày ra đại trận phong cấm khóa không ở xung quanh rồi sau đó giết hết bọn chúng."Long Kình đại yêu lập tức thi triển ra.. . .Khi Long Kình đại yêu tới, tất cả những người khác đều không phát hiện ra. Nhưng cho dù Long Kình đại yêu đã cố gắng né ra ngoài phạm vi của đại trận cảnh giới thì vẫn có một người phát hiện ra hắn. . .Đó chính là Kỷ Ninh!Khi thần thức của Long Kình đại yêu phủ ra, thần thức của Kỷ Ninh dĩ nhiên cũng cảm ứng được.Dù sao, nếu tính về thần thức thì Kỷ Ninh còn mạnh hơn cả Long Kình đại yêu."Thần thức?" Kỷ Ninh hơi kinh ngạc. "Nguyên Thần đạo nhân? Nguyên Thần đại yêu?"Kỷ Ninh thật sự kinh ngạc.Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu, Kỷ Ninh liền làm giảm tốc độ hút Địa Hỏa lại. Thần thức lập tức tỏa ra bốn phương tám hướng. Trong nháy mắt hắn đã phát hiện ra Long Kình yêu vương đã thi triển độn thuật bay ra khoảng không trên ngọn núi. Long Kình yêu vương đã cắm một vài trận kỳ ở bốn phương, tiến hành phong cấm khóa không."Ha ha ha. . .tên nhãi loài người?" Long Kình yêu vương cảm ứng được thần thức của Kỷ Ninh thì lập tức dùng thần thức truyền âm. "Ta phải cảm tạ ngươi. Nếu không phải vì ngươi thì ta sẽ không thể đột phá Nguyên Thần nhanh như vậy. Ha ha ha, để cảm tạ ngươi ta sẽ giết hết người tu tiên các ngươi. Đương nhiên ngươi cũng sẽ phải chết. Ha ha ha. . ."Vèo.Long Kình đại yêu cũng thi triển độn thuật tiến vào lòng núi. Rất nhanh đã đi theo mạch nước ngầm, xông vào giết.Mà lúc này, Đông Nhất, Hồng Nhi vẫn còn đang đứng ngoài trận nhìn. Ở trong trận, 'Hồng Diệp chân nhân' vẫn còn đang cố gắng phá trận."Tên Vạn Tượng chân nhân trong trận chết chắc rồi." Trong mắt của Hồng Nhị tràn ngập mong chờ."Đúng." Đông Nhất cũng mong chờ.Nhưng Đông Nhất đâu biết. . .Thật ra trong trận chính là hai người mà hắn sợ nhất: Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc. Hơn nữa đằng sau bọn chúng lúc này chính là Long Kình yêu vương đang đánh tớiÔ! Quan trọng nhất chính là đại trận phong cấm khóa không đã được thi triển ra. Muốn trốn cũng không thể trốn.Nguồn: bachngocsach•Đọc [ 234 ] - Quyển 8-Chương 31: Kiếp sau sẽ quay lạiHai người Đông Nhất và Hồng Nhị vẫn đang chờ ở bên ngoài trận."Sao?" Đông Nhất và Hồng Nhị cùng phát hiện ra cái gì đó, liền quay lại đằng sau. Chỉ thấy có một bóng ngươi to lớn đồ sộ ở vùng tối đen cạnh mạch nước ngầm đang từ từ bước tới.Một thân hình cao lớn cỡ hai tầng lầu. Điều này nói rõ rằng kẻ đang tới không phải người bình thường. Hơn nữa, kẻ đó còn không che giấu yêu khí mạnh liệt của mình mà để mặc nó tràn ngập ra. . .Đôi mắt xanh lục kia còn mang theo cả ý vị cao cao tại thượng nữa."Ngươi là ai?" Hồng Nhị quát.Đông Nhất thì lại cẩn thận nói: "Yêu tộc. Tốt nhất là ngươi mau rời đi. Bây giờ chúng ta không muốn giết yêu quái.""Các ngươi không muốn giết yêu quái. Nhưng ta thì lại muốn giết các ngươi." Long Kình đại yêu đầy vẻ thong dong. Đó là một loại thong thả có được khi thực lực vượt xa đối phương."Giết người?"Đông Nhất và Hồng Nhi cùng biến đổi sắc mặt."Các ngươi muốn trách thì trách tên nhãi Kỷ Ninh kia đi." Long Kình yêu vương vừa nói xong thì một kiếm lớn màu đen có lửa cháy vàng kim bay thẳng tới hai người Hồng Nhị."Kỷ Ninh?" Đông Nhất và Hồng Nhị lập tức cảm thấy cực kỳ khó hiểu. Nhưng phải đối mặt với thanh kiếm đang bay tới thì hai người bọn họ cũng không nghĩ nhiều mà lập tức đỡ đòn."Ừ."Nữ tử đầu trọc áo choàng đen Hồng Nhị vung tay ra. Lập tức có một cái dây lụa màu đỏ xẹt qua trời cao. Khi bay trên không trung, cả dải lụa như hóa thành một con Huyết Long, phát ra tiếng rồng ngâm, quấn thẳng tới thanh kiếm màu đen."Cố định." Đông Nhất chỉ về phía xa xa. Hàn Sát liền phủ thẳng tới để đóng băng thanh kiếm màu đen."Uỳnh!"Thanh kiếm màu đen với khí thế như chẻ tre chém tan hai con Huyết Long. Ngọn lửa màu vàng ở mặt ngoài thanh kiếm tỏa ra ánh sáng cực kỳ chói mắt. . .dễ dàng xua tan Hàn Sát. Rồi trong nháy mát, nó liền bay thẳng tới trước mặt nữ tử đầu trọc áo choàng đen Hồng Nhị."Làm sao có thể như vậy được!" Hồng Nhị liền nhón chân một cái. Cả người hóa thành đường sáng lùi ra sau, trong tay cũng xuất hiện một cái chuông màu đồng thau.Bỗng nhiên, ngọn lửa màu vàng kim ở mặt ngoài thanh kiếm màu đen phình to ra. Uỳnh, ngọn lửa màu vàng kim này xẹt qua người nữ tử Hồng Nhị trong nháy mắt. "Không!" Một tiếng kêu thảm thiết vang lên. Hồng Nhị phát ra tiếng kêu giữa ngọn lửa màu vàng kim rồi cả thân thể bị thiêu rụi thành tro tàn. Thậm chí cả thần hồn cũng bị thiêu cháy không còn tồn tại nữa."Đây là Địa Hỏa nào đây?" Đông Nhất bị dọa tới hoảng hồn."Sư muội!" Ở trong trận, Hồng Diệp chân nhân vừa nghe thấy tiếng kêu thảm thiết ở bên ngoài thì vội vàng. "Đông Nhất. Sư muội của ta bị làm sao vậy?""Ha ha ha, Địa Hỏa ư?" Long Kình yêu vương cười với vẻ lạnh lùng. "Đây là Nguyên Hỏa!"Đông Nhất thật sự hoảng sợ.Ở trong trận, sắc mặt của Hồng Diệp chân nhân cũng thay đổi.Nguyên Hỏa?Nếu chỉ dựa vào vẻ ngoài của ngọn lửa thì đúng là rất khó phân biệt. Dù sao thì Địa Hỏa cũng đã chia ra làm trăm loại. Mà màu vàng, màu trắng, màu xanh biếc. . .màu gì cũng có. Nên dựa vào vẻ bề ngoài thì không thể phân biệt nổi. Mà Nguyên Hỏa. . .lại là loại Nguyên Hỏa được Quy Xà Nguyên Thần sinh ra nên có uy lực rất lớn. E là phải có Địa Hỏa ở ba cấp đầu thì mới có thể liều mạng được."Nàng đã chết. Bây giờ ngươi cũng chết nốt đi." Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu, Long Kình yêu vương liền điều khiển pháp bảo phi kiếm chém thẳng tới.Thanh phi kiếm thiên giai này là thứ hắn may mắn kiếm được. Với địa vị của hắn thì việc kiếm được một pháp bảo thiên giai cũng không khó khăn lắm. . .Tuy hắn không thật hiểu cách dùng phi kiếm. Nhưng do đã thanh Nguyên Thần đạo nhân nên pháp bảo do hắn sử dụng có thể mang theo 'Nguyên Hỏa' có uy lực to lớn ngang với Thần Ma luyện thể thi triển thần thông."Lần trước thì gặp phải tên đệ tử Hắc Bạch Học cung thi triển bí thuật thần niệm. Lần này lại gặp được một Nguyên Thần đại yêu. Làm sao mà ta xui xẻo đến vậy!" Đông Nhất tái mét mặt, cắn răng một cái. Trong nháy mắt cả người hóa thành một đường sáng màu đỏ máu.Vèo!Hắn đã chạy tới tận phía xa xa. Tốc độ này cũng làm Long Kình đại yêu có chút kinh ngạc."Đáng tiếc thật đấy. Ta đã bày đại trận phong cấm khóa không ra rồi." Long Kình yêu vương lắc đầu cười. Hắn vừa cất bước cũng đã vượt qua mười dặm rồi.. . .Trong khi Long Kình yêu vương còn đang đuổi giết Đông Nhất, Hồng Diệp chân nhân ở trong mê trận cũng đang mang vẻ mặt khó coi."Sư muội đã chết sao?""Nguyên Thần đại yêu?"Giữa màn sương mù, Hồng Diệp chân nhân cắn răng một cái, trong tay xuất hiện một cái thoi dài màu đen. Cái thoi màu đen này tỏa ra hơi thở tà ác từ xa xăm. Đây chính là một món kỳ bảo chuyên dùng để trốn chạy mà Hồng Diệp chân nhân kiếm được khi lưu lạc mạo hiểm bên ngoài. Ở thời đại Thần Ma nó có tên là 'Cửu Thiên Thập Địa Độn Quang Thoi'. Một khi thi triển ra thì người dùng sẽ có tốc độ nhanh khủng khiếp. Mà lực đánh vào của mũi nhọn trên thoi dài này cũng cực kỳ kinh người. Kể cả một ngọn núi đồ sộ cũng sẽ bị nó dễ dàng xuyên qua.Nhưng mỗi lần thi triển thì lực lượng ẩn chứa trong Cửu Thiên Thập Địa Độn Quang Thoi sẽ biết mất hết luôn. Phải cần mười năm nữa thì mới có thể khôi phục."Đành phải vậy." Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu Hồng Diệp chân nhân.Vù vù.Thoi dài màu đen tá ác nhanh chóng phóng to. Cả người hắn chui vào trong cái thoi.Rầm rầm!Cái thoi dài màu đen lập tức hóa thành đường sáng nhanh tới kinh người. Mê trận nho nhỏ kia về cơ bản là không thể ảnh hưởng tới cái thoi này chút nào, dễ dàng bị xuyên qua. . .Cái thoi dài màu đen hóa thành một đường sáng nhanh như tia chớp xuyên thẳng qua tầng tầng núi đá rồi sau đó đâm thẳng vào đại trận phong cấm làm cho sóng gợn không ngớt.Bụp! Cái thoi đâm thủng qua.Rồi sau đó nó nhanh chóng biến mất ở xa xa trên vùng đất hoang vu.. . . cunilu: Quyết định ko đủ 100 thanks trong ngày là sẽ đi dịch truyện khác bỏ truyện này luônĐông Nhất đang muốn chạy trốn thì gặp phải tầng sóng của đại trận phong cấm. Hắn lập tức tuyệt vọng vì dù đã thử tấn công hai lần thì vẫn không làm gì được đại trận phong cấm này."Ngươi không trốn thoát được đâu." Long Kình yêu vương liền xuất hiện ở phía bên. Chỉ thấy hai đường râu rồng hiện ra. Nguyên Hỏa đang cháy trên râu rồng bao phủ lấy Đông Nhất.Đông Nhất lộ ra vẻ tuyệt vọng.Tuy rằng hắn cũng có bảo vật hộ thân nhưng cũng chỉ là thứ cầm cự trong thời gian ngắn. Nếu đã không thoát khỏi đại trận phong cấm này thì trước sau gì cũng chỉ có một chữ chết!"Muốn trách thì trách tên nhãi Kỷ Ninh ấy." Long Kình yêu vương cười đầy lạnh lẽo. "Các ngươi chính là món ăn khai vị đó. Ồ? Vậy mà có một tên chạy được sao? Cái thoi dài kia là bảo bối gì mà có tốc độ nhanh vậy?"Với kiến thức của hắn thì cũng chưa bao giờ nghe tới tên bảo vật 'Cửu Thiên Thập Địa Đội Quang Thoi' truyền lại từ thời đại Thần Ma kia."Vì sao phải trách tên Kỷ Ninh?" Đông Nhất giận dữ thét lên. "Chết thì cũng phải để ta nhắm mắt."Long Kình yêu vương kinh ngạc nhìn người tu tiên trước mặt: "Chẳng lẽ ngươi không biết kẻ trong trận kia chính là tên nhãi Kỷ Ninh sao?""Kẻ ở trong trận là Kỷ Ninh?"Đông Nhất trợn trừng mắt.Việc này. . .Nếu sớm biết kẻ ở trong trận là Kỷ Ninh thì chắc chắn hắn sẽ chẳng nói tới câu thứ hai mà bỏ chạy luôn cho rồi. Khi trước sáu huynh đệ bọn hắn phối hợp mà còn thua dưới tay huynh đệ Kỷ Ninh thì bây giờ hắn sao dám tự tin đi giải quyết Kỷ Ninh đây? Nhưng cũng vì ngay từ đầu Kỷ Ninh không hề nói câu nào."Thật đáng hận. Kỷ Ninh! Kiếp này ta thua trong tay ngươi nhưng kiếp sau ta nhất định sẽ quay lại!" Đông Nhất lộ ra vẻ điên cuồng. Uỳnh! Ngay trước khi râu rồng vừa quấn tới thì cả người hắn đã nổ tung.Biết rõ đối phương là Nguyên Thần đạo nhân nên hắn cũng sẽ không muốn để Nguyên Hỏa thiêu chết mình. Bởi vì Nguyên Hỏa đã thiêu là thiêu luôn cả thần hồn.Đây chính là hồn phi phách tán!Nếu tự sát chết thì bản thân vẫn còn được đi đầu thai!"Chết thật dứt khoát." Long Kình yêu vương cũng không quan tâm lắm. Hắn vung tay lên thu lại toàn bộ pháp bảo mà Đông Nhất để lại. Hắn cũng chẳng thèm xem xét mà động chân một cái bay thẳng về chỗ đám Kỷ Ninh.*****Kỷ Ninh vẫn đang khoanh chân ngồi. Từng dòng Địa Hỏa bị hắn hút vào trong Tử Phủ liên tục. Tốc độ hút đã trở nên cực kỳ nhanh, làm Thanh Thanh và Mộc Tử Sóc ở bên phải hú vía.""Sư huynh như thế nào vậy? Có việc gì không đấy?" Mộc Tử Sóc lo lắng."Chủ nhân muốn tăng tốc độ trồng Địa Hỏa lên." Thanh Thanh cũng đang nhìn Kỷ Ninh.Kỷ Ninh đúng là đang làm vậy.Qua ba ngày, hắn đã hấp thu được khá nhiều Địa Hỏa. Vừa rồi đám người Hồng Diệp chân nhân tới phá trận nên Kỷ Ninh mới bắt đầu tăng tốc độ nuốt Địa Hỏa."Cuối cùng thì lượng Địa Hỏa đã đủ rồi." Kỷ Ninh không quan tâm tới những thứ khác."Ngưng!"Trong không gian Tử Phủ, vô số ngôi sao, Nguyệt Thố, Kim Ô đều bắn ra vô số tia sáng chói chiếu thẳng xuống đảo Địa Hỏa. Địa Hỏa như được vùng đất đắp lên. Toàn bộ Địa Hỏa nhanh chóng thẩm thấu lên đám phù văn làm những phù văn này chuyển sang màu vàng.Xẹt!Trên đảo Địa Hỏa, một ngọn lửa màu vàng lớn lên."Thành công rồi." Kỷ Ninh thở dài một hơi đầy nhẹ nhõm.Khi vừa mở mắt ra nhìn sư đệ và tiểu Thanh, Kỷ Ninh cảm thấy trán và phía sau lưng của mình đã thấm đẫm mồ hôi lạnh. Ở giai đoạn cuối, đúng là mình đã hấp thu Địa Hỏa một cách liều mạng. Biên độ hấp thu nhanh tới mức cực kỳ nguy hiểm. Như thể đang khiêu vũ trên dây thép vậy. Không ngờ lại vẫn có thể khống chế được. Nhưng do ở bên ngoài có Nguyên Thần đại yêu nên Kỷ Ninh đàng phải làm vậy."Sư huynh. Ở bên ngoài có chuyện gì vậy?" Mộc Tử Sóc liền hỏi. "Ta phát hiện ra Hồng Diệp chân nhân trong mê trận đã bỏ chạy mất rồi. Ở bên ngoài cũng chẳng có chém giết gì.""Là Long Kình." Kỷ Ninh nói giọng trầm thấp."Long Kình?" Thanh Thanh kinh hãi nói. "Chẳng lẽ là Long Kình đại yêu lần trước? Ta vừa mới nghe thấy bên ngoài có người nói 'Nguyên Hỏa'. Chẳng lẽ Long Kình đại yêu đã đột phá thành Nguyên Thần đại yêu rồi sao?"Kỷ Ninh gật gật đầu.Thanh Thanh và Mộc Tử Sóc lập tức cảm thấy phát lạnh.Khác với Hồng Diện chân nhân, Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc đều là người mới rời khỏi môn phái nên kinh nghiệm rất ít. Bảo vật hộ thân trên người cũng chỉ là thứ do sư phụ tặng cho chứ không có kỳ bảo nào như 'Cửu Thiên Thập Địa Độn Quang Thoi'."Đại trận phong cấm của hắn vẫn là pháp bảo địa giai." Kỷ Ninh truyền âm nói. "Tuy bây giờ hắn đã là Nguyên Thần đại yêu. Có thể lấy 'nguyên lực' cấp độ Nguyên Thần để sử dụng. . .nhưng uy lực của đại trận phong cấm thì vẫn có hạn. Nếu như chúng ta dùng hết sức thì vẫn có thể phá vỡ nó.""Sư huynh. Ta có một khôi lỗi hộ thân do sư phụ ban tặng. Nó có khả năng bộc phát ra chiến lực tầm cỡ Nguyên Thần đạo nhân. Hẳn là có thể phá được đại trận. Nhưng khôi lỗi hộ thân này lại cũng chỉ có thể chiến đấu trong khoảng thời gian mười cái hô hấp. Sau mười cái hô hấp là khôi lỗi này thành đống vụn ngay. Bởi vì nó được tạo ra bằng tài liệu rất bình thường." Mộc Tử Sóc nói.Kỷ Ninh cảm thấy có chút nhẹ nhõm.Sư phụ Điện Tài tiên nhân cũng chỉ ban cho mình hai bảo vật hộ thân. Vậy mà sư phụ Quỳnh Hoa đạo nhân của Mộc Tử Sóc kia lại đúng là cực kỳ yêu quí đệ tử. Hơn nữa trong đạo khôi lỗi. . .có một vài khôi lỗi nghịch thiên có thể chiến đấu vượt cấp. Sư đệ có được bảo vật hộ thân như vậy cũng là lẽ bình thường."Ha ha ha. . ." Tiếng cười hùng hồn vang lên. "Tên nhãi Kỷ Ninh. Lần trước ngươi kiêu ngạo đắc ý như thế có nghĩ tới ngày hôm nay không? Tích lũy vạn năm của ta một khi mà bộc phát ra thì có thể đột phá thẳng lên giai đoạn Nguyên Thần. Hiện tại có thể dễ dàng giết ngươi hơn rất nhiều.""Giết ta? Khi trước đang đánh nhau mà ngươi còn chạy nhanh như thế." Kỷ Ninh nói với âm thanh lạnh lùng. "Tuy bây giờ ngươi đã trở thành Nguyên Thần đạo nhân. Nhưng cũng chỉ mới đột phá, e là thực lực cũng không tăng quá nhiều. Ta vẫn có cách để giết ngươi như trước! Thứ mà đệ tử Hắc Bạch Học cung ta thông thạo nhất chính là chiến đấu vượt cấp.""Hắc Bạch Học cung?" Long Kình yêu vương hơi kinh hãi nhưng rồi lập tức cười đầy lạnh lẽo.Hắn có Thần Ma luyện thể, có thần thông.Mà hắn lại có thiên phú đặc biệt cộng thâm là Nguyên Thần đại yêu thì sao phải sợ một tên Vạn Tượng chân nhân này?"Hiện tại ngươi rời đi thì còn có thể giữ lấy một cái mang. Nếu không. . ." Kỷ Ninh nhìn ra phía bên ngoài. Ở ngoài trận, Long Kình đại yêu đáng đứng đó. Đối với những người có thần thức như hai người bọn họ thì mê trận cũng vô dụng.Nguồn: bachngocsach•Đọc [ 237 ] - Quyển 8-Chương 32: Thức tỉnh."Tiểu Thanh, thu mê trận lại." Kỷ Ninh ra lệnh. Mê trận cũng chả có gì trở ngại với Long Kình yêu vương bây giờ. Mà ngược lại còn có ảnh hưởng với bên mình.Đại trận vừa mất.Ba người liền có thể nhìn thấy Long Kình yêu vương cao lớn đồ sộ ở phía xa xa đang đứng. Hơi thở của Long Kình yêu vương rõ ràng điên cuồng mạnh mẽ hơn lúc trước. Trong góc tối, Kỷ Ninh cảm nhận được một cảm giác đầy uy hiếp. Đây chính là sự cảnh báo của thần hồn."Ta còn phải cảm tạ ngươi vì đã giúp ta có thể đột phá tới Nguyên Thần. Cho nên ta mới giúp ngươi giết hai tên loài người kia. Hai tên kia chắc là kẻ thù của ngươi đúng không." Long Kình đại yêu nhìn Kỷ Ninh, lườm một cái rồi nói. "Những huynh đệ, muội muội của ta đều đã chết trong tay ba người các ngươi. Mà Kỷ Ninh, ngươi là kẻ đáng chết nhất.""Đi." Trong mắt Long Kình đại yêu lóe lên sự lạnh lẽo.Vù vù.Một thanh kiếm dài màu đen tầm mười trượng lao đi như một con thuyền chiến. Ở bề mặt của nó còn có Nguyên Hỏa đang thiêu đốt đang chém thẳng tới chỗ Kỷ Ninh."Hừ." Kỷ Ninh thấy thế thì hừ lạnh một tiếng. Đồng thời thần niệm của hắn lập tức thi triển ra Hám Thần thuật. Thần niệm cuồn cuộn như sóng biết đánh thẳng vào Nguyên Thần của Long Kình đại yêu! Oang. . .Long Kình đại yêu cảm thấy Nguyên Thần của mình bị chấn động một trận nên uy lực pháp bảo do hắn điều khiển cũng bị ảnh hưởng rõ ràng.Điều này làm cho Long Kình yêu vương thầm hãi. Tại sao thần hồn của tên Kỷ Ninh lại mạnh tới vậy? Chẳng lẽ là tiên nhân chuyển thế sao?Bất kể là có hay không phải là tiên nhân chuyển thế thì đều phải giết!"Phù!"Thanh kiếm màu đen mang theo Nguyên Hỏa rít gió bay về phía Kỷ Ninh.Sau một tiếng hừ, cả thân thể của Kỷ Ninh cũng lớn bổng lên, hóa thành một người khổng lồ cao ba trượng cầm hai thanh Bắc Minh Kiếm trong tay, hóa thành một ảo ảnh lao lên đỡ."Uỳnh!"Kiếm quang va chạm với thanh kiếm màu đen trên không trung.Kỷ Ninh thi triển 'Trích Tinh Thủ' ra. Một kiếm này đã phát ra uy lực cực kỳ mạnh, không hề khoan nhượng chút nào đánh bay thanh kiếm màu đen đang quay cuồng kia. Bản thân Kỷ Ninh cũng phải lùi lại hai bước, đồng thời Thủy Hỏa Liên còn quay quanh người. Chỉ thấy bên trong từng đóa Thủy Hỏa Liên Hoa đẹp đẽ giờ đã có cả Tuyết Hồn Hàn Sát và Kim Diễm Địa Hỏa. . .làm cho uy lực của Thủy Hỏa Liên Hoa tăng lên nhiều."Long Kình. Nếu chỉ dựa vào pháp bảo thì đừng nghĩ tới việc giết ta. Ngươi xem thường ta quá." Kỷ Ninh cười ha hả.Long Kình yêu vương cũng đã nhìn ra.Thực lực của tên Kỷ Ninh này khác hẳn với hai tên Vạn Tượng chân nhân khi trước. Đặc biệt là khả năng cận chiến của hắn. Cực kỳ mạnh mẽ."Ta sẽ đáp ứng ý nguyện của ngươi." Long Kình yêu vương gào lên một tiếng. Cả người lập tức hóa thành sương mù ngập trời rồi ở trong mạch nước ngầm hiện lên nguyên hình của nó.Kỷ Ninh lập tức truyền âm cho Mộc Tử Sóc và Thanh Thanh ở bên: "Sư đệ, tiểu Thanh. Tên Long Kình này một khi hóa thành nguyên hình thì sẽ làm cho trời sụp đất nứt. Núi đã xung quanh sẽ vỡ vụn ra. Ta sẽ chiến đấu giữ hắn lại. Còn hai người các ngươi dùng tốc độ nhanh nhất mà đi phá đại trận phong cấm. Sư đệ, ngươi cố gắng tìm cách phá vỡ đại trận phong cấm. Nhổ trận kỳ của đại trận phong cấm ra. Không có đại trạn kia thì ta sẽ có rất nhiều cách để chạy thoát.Mộc Tử Sóc hơi chần chừ một chút rồi đáp: "Được. Sư huynh cũng phải cẩn thận đó.""Yên tâm."Kỷ Ninh cúi đầu quan sát sư đệ và Thanh Thanh. Sau khi thi triển ra Pháp Thiên Tượng Địa, cảm giác biến thành người khổng lồ làm hắn cảm thấy rất đặc biệt."Ầm ầm ầm. . ."Trong lòng đất, Long Kình đại yêu bắt đầu lộ nguyên hình. Thân thể của nó qua to mà mạch nước ngầm thì lại tương đối chật hẹp. Đặc biệt là khi nó thi triển ra thần thông, cả thân thể phải dài tới ba ngàn trượng. Quy mô của cả thân thể cũng phải tới mấy trăm trượng. Thân thể khổng lồ đó bắt đầu dồn ép đất đá làm cả ngọn núi bắt đầu vỡ ra."Phá vỡ hết."Long Kình cũng hiểu được không gian ở xung quanh quá nhỏ. Khi còn nhỏ hắn sống ở Bắc Minh Đại Hải. Cho dù tới vùng đất vô tận này thì lúc bình thường hắn vẫn chiến đấu ở khoảng không rộng lớn. Thân thể của nó dĩ nhiên cũng hợp với nơi 'rộng lớn' hơn. Chiếu đấu trong lòng đất thế này thật sự không thoải mái cho lắm.Cái đuôi khổng lồ của hắn quật mạnh một cái rồi lại đung đưa, rồi lại quật một cái nữa.Rầm rầm.Giống như rồng đất trở mình. Một ngọn núi thấp bé có diện tích hơn mười dặm bắt đầu đổ ầm ầm xuống. Rất nhiều tảng đá lớn bay ra ngoài. Cả mặt đất nứt ra. Mạch nước ngầm cũng trở nên cạn kiệt. Khoảng không rộng hơn mười trượng trong lòng núi bị khoét ra tới hơn ngàn trượng."Rầm rầm. . ." Tới cả dòng nham thạch nỏng chảy ở phía dưới cũng bắn lên cao, bắn tung tóe. Thậm chí có một ít nham thạch còn chảy ngược lại.Một khi Long Kình yêu vương lộ ra nguyên hình thì đúng là trời sụp đất nứt.Kỷ Ninh cầm hai thanh kiếm trong tay nhìn tất cả mọi chuyện. Thủy Hỏa Liên Hoa nở rộ xung quanh."Đi nhanh lên." Kỷ Ninh lập tức truyền âm quát. "Nếu chạy đi được thì chúng ta sẽ tụ họp ở tầng băng nhé.""Sư huynh phải cẩn thận đấy.""Chủ nhân cẩn thận nhé."Thanh Thanh lập tức hóa thành con rắn nhỏ quấn vào cánh tay của Mộc Tử Sóc. Mộc Tử Sóc cũng hóa thành đường sáng xuyên qua lượng lớn đất đá đang sụp đổ với tốc độ nhanh như tia chớp."Ha ha ha, trốn à? Các ngươi trốn thế nào đây?" Cái đầu khổng lồ của Long Kình đại yêu phát ra tiếng cười điên cuồng. Ở trên cao, hắn có thể nhìn thấy toàn bộ vùng đất hỗn loạn, nham thạch cuồn cuộn nóng chảy."Chết đi."Hai cái râu rồng của Long Kình đại yếu thẳng từ trên trời giáng xuống chỗ Kỷ Ninh. Trên râu rồng cũng có Nguyên Hỏa quấn quanh đang phủ thẳng xuống Kỷ Ninh."Phá!"Kiếm quang của Kỷ Ninh lóe sáng."Uỳnh!" Kỷ Ninh cầm hai thanh kiếm trong tay. Sau một lần va chạm, cả người lại bay trở lại."Thực lực của hắn tăng nhiều thật." Kỷ Ninh bị bắn ra sau, đâm sầm vào trong lòng núi đá hơn mười trượng, sắc mặt thay đổi. "Đúng! Râu rồng kia chính là pháp bảo bản mệnh mà hắn đã tu luyện nhiều năm. Hiện giờ hắn đã đạt tới Nguyên Thần nên sau khi lộ nguyên hình. . .Pháp bảo bản mệnh náy cũng sẽ có uy lực tăng lên rất nhiều."Vừa hiện nguyên hình ra là thực lực của Long Kình đã tăng vọt lên rất nhiều.Dù Kỷ Ninh đã thi triển ra cả Trích Tinh Thủ những vẫn có cảm giác hơi đuối. . ."Xem ra thực lực của ta kém Nguyên Thần đạo nhân không ít." Khi Kỷ Ninh phải đối mặt với Long Kình yêu vương, cảm thấy không thể đánh ngang tay được, đang nghĩ xem có cách nào kéo dài thời gian thì. . .Bỗng nhiên.Trời yên đất lặng.Tới cả dòng nham thạch nóng chảy đang chảy ngược cũng ngừng lại.Giọt nước bắn ra từ mạch nước ngầm cũng ngừng lại giữa không trung.Đống đất đá vụn đang bay loạn trên trời cũng ngừng lại giữa không trung.Kỷ Ninh đang có tư thể chuẩn bị thi triển Phong Dực độn pháp thể đẻ lui ra. . .Mộc Tử Sóc cũng đứng ở trước đại trận phong cấm mà không nhúc nhích chút nào. . .Cho dù là con Long Kình đại yêu khổng lồ kia thì cũng bị dừng lại giữa không trung. Râu rồng của hắn trên không trung cũng đã bị ngừng lại. . .Lúc này, tất cả như hoàn toàn ngừng lại.Nhưng bốn sinh mệnh là Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Không Thanh Xà, Long Kình yêu vương lại cực kỳ rõ ràng. Đây không phải là yên lặng!"Đây là. . ." Kỷ Ninh cảm nhận được rất rõ ràng một lực lượng vô cùng đáng sợ buông xuống trong nháy mắt. Luồng lực lượng này quá mạnh hoàn toàn đè bẹp cả chính mình. Biến mình trở thành như con kiến trong khối băng. Muốn động đậy cũng không cách nào động đậy được. Thậm chí là muốn diễn cảm trên khuôn mặt cũng không thể làm nổi vì áp lực quá lớn."Việc này. Tại sao lại thế này?" Kỷ Ninh cảm nhận thấy nỗi khiếp sợ và bất an. Thần hồn lại còn truyền tới từng đợt cảnh báo. Đó là một cảm giác cực kỳ uy hiếp.Kỷ Ninh có thể cảm nhận được. Nếu phải đối mặt với uy hiếp đáng sợ như vậy thì e là chỉ trong nháy mắt là mình đã bị giết chết rồi.. . ."Có cái gì đang xảy ra vậy?" Mộc Tử Sóc mới vọt tới trước đại trận phong cấm cũng cực kỳ lo lắng. Trong lòng cảm thấy cực kỳ khiếp sợ. Hắn cũng cảm nhận được toàn bộ cơ thể bị hoàn toàn trấn áp. Tới cả ngón tay cũng không nhúc nhích được chút nào. Hắn cũng nhìn thấy đất đá trên không trung cũng không nhúc nhích. Điều này làm cho hắn càng thêm sợ hãi.. . .Long Kình đại yêu lại còn khiếp sợ hơn.Hắn là Nguyên Thần đại yêu, lại còn có xuất thân là đại yêu Long Kình nên lực lượng của hắn mạnh tới mức nào? Hắn xoay người một cái là trời sụp đất nứt. Nhưng giờ phít này cả thân hình của hắn vẫn đứng giữa không trung mà không thể động đậy nổi."Ta đã bước vào Nguyên Thần. Rốt cuộc thì đây là lực lượng gì mà làm cho ta không cách nào nhấc tay nổi. Tiên nhân cũng không thể mạnh tới vậy được. Chẳng lẽ là Thiên Tiên? Hoặc là một vài Tán Tiên sống qua mười vạn thậm chí trăm vạn năm?" Trong đầu của Long Kình đại yêu cũng hiện lên vô số suy nghĩ, bụng thấp thỏm lo âu.. . .Tuy Kỷ Ninh không thể động đậy nhưng vẫn có thể dùng mắt thường để nhìn."Đó là!"Bỗng nhiên Kỷ Ninh kinh ngạc phát hiện ra dòng nham thạch cuồn cuộn ở xa xa bắt đầu tách ra. Cả mặt đất cũng bắt đầu nứt ra. Chỉ thấy một bàn tay khổng lồ vươn ra khỏi dòng nham thạch nóng bỏng. Bàn tay khổng lồ này. . .vừa xuất hiện là đã làm Kỷ Ninh cảm nhận được một loại tuyệt vọng.Đó chính là tình hình khi thực lực hai bên cách nhau tới một mức quá xa vời.Chỉ riêng một cái tay này đã tới cả ngàn trượng. Có thể thấy rõ từng đường vân tay như thể được điêu khắc từ lửa. Bàn tay lửa đỏ này vừa vươn ra khỏi nham thạch thì liền túm thẳng vào đầu Long Kình đại yêu.Xẹt xẹt!Bàn tay khổng lồ nhè nhẹ bóp nát cái đầu của Long Kình đại yêu như thể bóp nát một quả trứng gà. Tuy Long Kình đại yêu là Thần Ma luyện thể nhưng trong khoảng khác bị bóp nát này tới cả hồn phách của hắn cũng bị bóp nát theo. Hoàn toàn hồn phi phách tán. Tới cả đầu thai chuyển thế cũng không còn khả năng.Đường đường một tên Nguyên Thần đại yêu mà lại chết như vậy!"Việc này. . ." Kỷ Ninh vô cùng khiếp sợ. Nhưng lại không thể diễn cảm nổi qua vẻ mặt vì toàn bộ cơ thể vẫn đang bị cứng ngắc lại."Uỳnh. . ."Chỉ thấy giữa đám nham thạch nóng chảy có một cái đầu khổng lồ màu đỏ lửa ngoi lên!Đúng vậy. Đầu!Có một con mắt, một cái mũi, một cái miệng. Chỉ riêng một cái đầu này đã cao tới cả ngàn trượng rồi. Chỉ thấy thân thể khổng lồ của hắn từ từ chui ra khỏi lòng đất. Sau khi ngoi lên được hơn nửa thân thể, hắn mới dừng lại. Cả thân thể hắn như kiểu được ngưng tụ ra từ đá cứng, tỏa ra khí nóng vô tận. Hắn dõi mắt nhìn về phía thi thể Long Kình đại yêu lẫn giữa đống đất đá. Con ngươi duy nhất có màu đỏ lờ mờ hiện lên vẻ lạnh lẽo."Một con giun nhỏ mà cũng dám hủy động phủ của ta, quấy rầy giấc ngủ của ta. Thật đáng chết." Gã khổng lồ này phát ra âm thanh vang dội.Vẻ mặt của Kỷ Ninh vẫn không diễn cảm chút nào y như lúc trước.Nhưng trong lòng thì thầm hét lên: "Thần Ma, nhất định là Thần Ma!"Lúc này, Kỷ Ninh không thể tưởng tượng nổi cái gì khác. Bất kể là tiên nhân, đại yêu đều không hề giống thế này. Kẻ ở trước mặt này là một tồn tại cực kỳ đáng sợ từ rất xa xưa. . .Bất kể là bộ dáng, hơi thở, hay là thực lực, đều phù hợp với một loại tồn tại duy nhất. Đó chính là Thần Ma! Nhóm Thần Ma vốn được sinh ra từ trời đất nên có thân thể cực kỳ lớn.Thực lực của bọn họ cực kỳ mạnh mẽ. Thậm chí từng có một thời đại thống trị vùng đất vô tận này vô số năm tháng. Đó là thời đại Thần Ma!"Còn có hai tên loài người và một con rắn nhỏ." Thần Ma ngủ say không biết bao lâu này dựng thẳng con ngươi lên nhìn Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Không Thanh Xà như kiểu đang nhìn con kiến.Nguồn: bachngocsach•Đọc [ 254 ] - Quyển 8-Chương 33: Thần Ma và loài người.Ba người Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Không Thanh Xà cùng cảm nhận được sát ý từ lão Thần Ma. Đối với lão Thần Ma này, ba người Kỷ Ninh đúng là như con kiến. Giết hay không cũng chẳng khác nhau mấy. Mà dù sao hắn đang ngủ say ở dưới lòng đất thì bị đánh thức nên vẫn còn đang tức giận. Tên đầu sở gây ra là Long Kình đại yêu thì dĩ nhiên phải bị giết đầu tiên. Còn đám Kỷ Ninh thì chẳng khác gì cá trong chậu."Không." Mộc Tử Sóc cảm nhận được sát ý này thì đáy lòng không khỏi dâng lên nỗi tuyệt vọng.Phải chết sao?"Không! Ta không thể chết được! Ta vừa mới vào Hắc Bạch Học cung. Ta đã thề trước mộ của mẹ. . .Phải làm cho Mộc Lam tộc phải hối hận vì quyết định của mình! Ta còn chưa thực hiện được. Ta vẫn còn chưa làm bất cứ cái gì. Ta không cam lòng. Không cam lòng." Trong ánh mắt của Mộc Tử Sóc có vẻ cực kỳ lo lắng. Nhưng dưới áp lực vô tận này, ngay cả diễn cảm bằng vẻ mặt hắn còn không làm được.. . ."Phải chết sao?" Không Thanh Xà đang quấn trên cánh tay của Mộc Tử Sóc. Khóe mắt của nàng hiện ra tia sáng nhìn về phía lão Thần Ma đồ sộ đằng kia. Lão Thần Ma kia tạo cho nàng một cảm giác như đối mặt với trời đất vô tận này. Khổng thể dậy nổi một chút nào gọi là ý nghĩ chống cự."Đáng tiếc. Ta lại chết trên tay tên đầu gỗ này. Phải chết thì ta cũng phải chết cùng chỗ với chủ nhân." Không Thanh Xà thầm nghĩ. Nàng cũng đã cố nhìn về hướng Kỷ Ninh nhưng do bị đất đá che khuất nên căn bản là không thấy.. . .Kỷ Ninh cũng cảm thấy cái chết đang tới gần.Hắn chưa bao giờ có cảm giác mãnh liệt như vậy. Cho dù là lúc vượt qua bao nhiêu thử thách ở Thủy Phủ thì cũng không có cảm giác bất lực như vậy! Không có. . .chút nào sức lực phản kháng. . .Loại cảm giác tiếp cận suýt soát với cái chết này làm Kỷ Ninh không cam lòng."Ta còn chưa hủy diệt Tuyết Long Sơn.""Ta còn chưa trở thành người bản lĩnh lớn ở tam giới.""Phụ thân. Mẫu thân. . .ta còn muốn xem họ ở kiếp sau thế nào nữa.""Còn Thu Diệp tỷ nữa. Nàng nhất định vẫn còn đang chờ ta đó."Kỷ Ninh cảm thấy thật sự bất lực.Tuy hắn vẫn luôn đeo cái vòng mà sư phụ Điện Tài tiên nhân cho, chỉ cần có ý nghĩ trong đầu là đã có thể kích hoạt kiếm khí hộ thể. Thế nhưng kiếm khí hộ thể cũng chỉ có thể đỡ được Tán Tiên, Địa Tiên trong một hô hấp. Mà với kẻ giết một Nguyên Thần đại yêu như giết một con kiến này thì nó có tác dụng sao?"Rời." Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu Kỷ Ninh. Chuỗi kiếm khí hộ thể đã được Kỷ Ninh luyện hóa từ trước lập tức bay ra ngoài theo ý định.Tuy rằng nó có thể vô dụng. . .Nhưng cũng là một thứ có thể dùng được trong lúc này."Sao?" Lão Thần Ma dựng đứng con ngươi nhìn chằm chằm về phía Kỷ Ninh. Ở đằng kia, chỗ nào cũng có lực lượng đè lên Kỷ Ninh, cũng đè lên cả cái vòng. Vậy mà kiếm khí hộ thể trong cái vòng lại có thể bay ra ngoài. Tuy nhiên nó đã dùng lực hư vô đè nén lại ngay.Lại bị đẩy trở lại!Ý nghĩ lại xuất hiện lần thứ hai trong đầu Kỷ Ninh.Lại bị đẩy trở lại!"Tại sao có thể như vậy được." Kỷ Ninh cảm thấy thật bất lực.Nhưng lão Thần Ma kia thì lại đang dựng thẳng con ngươi lên nhìn Kỷ Ninh với vẻ hơi kinh ngạc, tự lẩm bẩm. "Kiếm Tiên? Tán Tiên hay là Địa Tiên đây? Kiếm khí ngưng tụ ra rất sắc bén. Tuy có hơi khác với tên Bắc Hành tiên nhân năm xưa truy sát ta nhưng lại cũng rất kinh người. Không ngờ sau lưng tên nhãi loài người này lại có một Kiếm Tiên mạnh mẽ như thế."Sau lưng Kiếm Tiên kia lại rất có thể còn đồng môn, tiền bối khác nữa." Lão Thần Ma thần nghĩ. "Tốt nhất là chuồn thôi. Lần trước bị đủ giết đã đủ thảm rồi."Sống từ thời đại Thần Ma tới giờ nên hắn biết rõ sự đáng sợ của loài người thế nào.Giết một người là tới cả đám. Mà giết nhiều người là tới cả đám lớn hơn!Loài người có cực nhiều kẻ mạnh. Thậm chí có thể điều hẳn một đoàn tiên nhân đi vây giết một mình hắn. Bị liên tục chịu thiệt thòi nên hắn cũng trở nên vô cùng cẩn thận. Chính nhờ tính cẩn thận này mà hắn có thể sống tới bây giờ. Nếu không đã sớm bị loài người giết chết hoặc đàn áp rồi!Quan trọng nhất chính là tốc độ tu luyện của loài người quá nhanh!Tuy Thần Ma được trời đất ưu ái, vừa sinh ra đã mạnh mẽ. Trong quá trình lớn lên lại không hề gặp tam tai cửu kiếp bao giờ. Chỉ có người tu tiên thì mới phải chịu tam tai cửu kiếp! Nhưng nhận thức của Thần Ma cũng phát triển chậm hơn. Thông thường thời gian bọn hắn tu luyện phải tính bằng đơn vị vạn năm, mười vạn năm, trăm vạn năm. Quá trình tu luyện cần thời gian rất dài.Nhưng loài người thì sao? Một người trong mấy trăm năm là đã có thể trở thành tiên nhân rồi! Mấy trăm năm ư? Đối với Thần Ma mà nói thì đúng là quá ngắn.Khả năng sinh sản đáng sợ, nhận thức mạnh mẽ, tốc độ tiến bộ cực cao. . .Làm cho loài người trở thành đứng đầu cả vùng đất này, thậm chí còn thực sự đứng đầu vạn tọc trong tam giới. Là một bá chủ thật sự! Tới cả Thần Ma cũng phải tránh xa."Ô? Có một Tán Tiên đang tới đây."Lão Thần Ma nhìn về phía hư không ở xa xa. Việc giết một Tán Tiên với hắn đúng là một chuyện rất đơn giản. Nhưng hắn dám giết sao? Chắc chắn là không dám. Bởi vì hắn biết rõ Tán Tiên này hẳn là Tán Tiên trong Ứng Long Vệ. Giết một người là sẽ có hơn mười, thậm chí hơn trăm Tán Tiên được điều động tới. . .Thậm chí còn vương đô vương triều Đại Hạ có thể cử một vài lão bất tử tới đây ấy chứ."Đi." Thân thể lão Thần Ma lập tức ngoi ra khỏi mặt đất. Hắn vừa cất bước thì...Vù vù.Không gian vặn vẹo. Lão Thần Ma tiến thẳng vào vùng không gian đang vặn vẹo này rồi biến mất không thấy đâu.Ở vùng đất mà vốn mọi thứ còn đang lơ lửng giữa không trung như đám đất đá, nước bắn tung tóe. .. cùng rơi ầm ầm xuống. Trong lúc nhất thời, cảnh tượng đúng là trời sụp đất nứt."Đi rồi sao?" Kỷ Ninh cực kỳ kinh ngạc nhìn cảnh này. Hắn lập tức nhìn về phía thi thể Long Kình đại yêu trên đất. Lúc này hắn vung tay lên, thu lại thi thể dài cả ngàn trượng của Long Kinh đại yêu vào trong pháp bảo trữ vật.Sau khi bước vào giai đoạn Vạn Tượng tiền kỳ, Kỷ Ninh cũng đã thay lấy một bao tay trữ vật khác.Pháp bảo trữ vật này là chiến lợi phẩm trong lần trước giết đám Vạn Tượng đại yêu. Không gian rất lớn. Nhưng chỉ riêng thi thể của Long Kình đại yêu đã chiếm quá nửa không gian rồi."Sư huynh." Mộc Tử Sóc cũng vui mừng chạy tới."Chủ nhân." Không Thanh Xà hóa thành một cái bóng xanh rồi quấn thẳng lên tay Kỷ Ninh.Sau khi được một lần tiến gần tới cái chết, tâm tư của cả đám đều có chút biến đổi."Sư huynh. Vừa rồi tại sao tên Thần Ma kia lại bỏ đi vậy?" Mộc Tử Sóc liền hỏi. "Hơn nữa, hắn còn chẳng thèm giết chúng ta sao?""Ta cũng không biết." Kỷ Ninh lắc đầu. Tuy Thần Ma kia đã có lúc lẩm bẩm nhưng không gian ở xung quanh bị ngưng đọng nên âm thanh không thể truyền đi được. Vì thế nên dĩ nhiên là mình không thể nghe được.Đúng lúc này. . .Từ giữa không trung bỗng xuất hiện một lão già mặc áo dài màu đỏ máu. Lão già này đầu đội mũ cao quan, bộ áo màu đỏ máu trên người cực kỳ đẹp đẽ. Nhưng lúc này, hắn lại có vẻ gì đó không cam lòng cho lắm. "Thế mà lại để nó chạy trốn mất. Trốn nhanh thật. Coi như là vận may của nó." Hắn vừa cảm ứng được dao động ở nơi này là đã chạy ngay tới. Nhưng vừa tới gần thì phát hiện Thần Ma kia đã bắt đầu chạy trốn.Hắn cũng truy đuổi nhưng đáng tiếc là không kịp."Ba người các ngươi." Sau khi xuất hiện trên không trung, lão già áo dài đỏ máu nhìn xuống phía Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Không Thanh Xà.Ánh mắt của hắn vừa dõi tới là ba người Kỷ Ninh đã cảm thấy phát lạnh người."Chắc là cũng thấy Thần Ma vừa xuất hiện chứ." Lão già áo đỏ máu nói với âm thanh lạnh lùng. Trời đất xung quanh cũng bắt đầu dần trở nên ngưng trệ. Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Không Thanh Xà cũng cảm thấy áp lực vô hình đang dần đè lên người. Thứ áp lực này khá giống với áp lực của Thần Ma lúc trước. Nhưng loại áp bức này rõ ràng là yếu hơn nhiều.Dù vậy, vị tiên nhân ở trước mặt này cũng làm cho đám Kỷ Ninh cảm thấy không thể địch nổi."Nói cho ta biết. Hắn có hình dạng như thế nào?" Lão già mặc áo đỏ máu chỉ về phía Không Thanh Xà. "Tiểu yêu kia, ngươi nói trước."Không Thanh Xà lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, đồng thời nói: "Là một Thần Ma cực kỳ to lớn. Bàn tay của hắn lớn tới cả ngàn trượng. Thân hình cao hơn vạn trượng! Toàn thân hắn như kiểu nham thạch ngưng kết thành đá cứng vậy. Trên đầu có một con ngươi dựng thẳng, một cái mũi, một cái miệng. Hắn không có tóc, trên đầu có chút nham thạch nóng chảy."Ánh mắt của lão già mặc áo đỏ máu lập tức lộ ra vẻ kinh hãi. Là hắn sao? Lúc này lão mới biết hắn là Thần Ma nào. Điều này làm cho lão phải toát mồ hôi lạnh. . .May là mình không đuổi kịp. Nếu mà đuổi kịp thì e là đã toi mạng rồi. Lão lập tức chỉ về phía Mộc Tử Sóc: "Tới lượt ngươi nói."Tiếng nói vừa dứt.Là Mộc Tử Sóc lập tức cảm nhận được một lực lượng vô hình đang tiến vào trong thần hồn của mình. Mặc dù đầu óc vẫn còn tỉnh táo nhưng lại mất khả năng không chế miệng, tự động nói: "Hắn chui ra từ dòng nham thạch nóng bỏng dưới lòng đất. Toàn thân có màu đỏ lửa. Áp lực vô hình của hắn làm chúng ta không thể động đậy chút nào. Trên đầu có một con ngươi dựng thẳng, một cái mũi, một cái miệng. . .""Ngươi nói." Lão già mặc áo đỏ máu chỉ về phía Kỷ Ninh.Kỷ Ninh cũng cảm nhận được thần niệm vô hình trong nháy mắt đã xâm nhập vào trong thức hải.Nhưng thần niệm mạnh mẽ của Kỷ Ninh cũng không ngăn cản nổi."Uỳnh!"Thần niệm vô thanh vô tức va chạm với nhau. Tuy lão già áo đỏ máu chiếm ưu thế tuyệt đối nhưng cũng không cách nào điều khiển Kỷ Ninh như khôi lỗi được."Sao? Thần hồn mạnh tới vậy sao?" Lão già áo đỏ máu nhìn Kỷ Ninh. "Ngươi là người môn phái nào?""Vãn bối tên Kỷ Ninh là đẹ tử Hắc Bạch Học cung. Sư phụ là Điện Tài tiên nhân." Kỷ Ninh cung kính nói. "Vị bên cạnh này là sư đệ cảu ta, tên là Mộc Tử Sóc. Còn đây là Không Thanh Xà, linh thú mà ta vừa thu nhận ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch.""Điện Tài tiên nhân? Hắc Bạch Học cung?"Lão già áo đỏ máu gật đầu hờ hững, vẫn với vẻ lạnh lùng mà nói tiếp. "Ta hỏi các ngươi. Thần Ma kia hiện thân ra rồi. . .Mà tại sao lại không giết mấy người các ngươi?""Không biết." Kỷ Ninh lắc đầu."Không biết." Mộc Tử Sóc cũng nói.Thanh Thanh thì ngoan ngoãn gật đầu chứ không dám lên tiếng.Lão già áo đỏ máu rất rõ ràng. Con Thần Ma già dặn kia có tính tình rất quái dị. Việc giận cá chém thớt, giết người là chuyện thường xảy ra. Nhưng dù sao tên Thần Ma kia cũng là kẻ luôn luôn cẩn thận nên thường thường sẽ không giết người tu tiên có bối cảnh đặc biệt. Cho nên vương triều Đại Hạ cũng không quá ác độc mà ra lệnh phải đuổi giết bằng được tên Thần Ma này.Nếu là kẻ giết chóc bừa bãi, giết quá nhiều nhân vật lớn thì vương triều Đại Hạ sẽ phẫn nộ dùng hết sức bố trí người đuổi bắt. E là chỉ cần mấy ngày là đã có thể bắt sống được rồi!"Ba người các ngươi cũng thật may mắn. Có thể sống sót dưới tay Thần Ma." Lão già áo đỏ máu quát: "Nhưng việc này không được để truyền ra ngoài. Một khi phát hiện ra, Ứng Long Vệ ta sẽ tìm các ngươi hỏi tội.""Dạ." Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Không Thanh Xà đều đáp.Lão già áo đỏ máu hờ hững phất tay lên: "Mau mau rời khỏi nơi này đi."Đám Kỷ Ninh cũng không dám chần chừ. Ba người liền cưới lên con thuyền đầu rồng rồi hóa thành đường sáng nhanh chóng rời đi.Vù vù.Ở giữa không trung lại xuất hiện một thanh niên tóc bạc bù xù, đầu đội mũ cao quan đi tới cạnh lão già vừa rồi."Có Thần Ma xuất hiện à?" Thanh niên tóc bạc nói chuyện."Con Thần Ma này thế nào?". . .Kỷ Ninh cũng đoán được việc Thần Ma này xuất hiện sẽ là một tin tức chấn động. Nhưng đó là chuyện của đám tiên nhân, vẫn còn cách hắn rất xa."Sư huynh. Lần này chúng ta đúng là cửu tử nhất sinh đó. Tí nữa thì đã không còn sống mà trở về rồi." Mộc Tử Sóc cảm thán nhìn mây mù xung quanh, quan sát mặt đất vô tận ở dưới. "Còn sống thật là thích.""Còn sống đúng là tốt." Kỷ Ninh cũng gật đầu ní.Nếu khi trước bị chết thì đúng là rất oan ức. Mình còn rất nhiều việc chưa làm!Nguồn: bachngocsach•Đọc [ 238 ] - Quyển 8-Chương 34: Gia nhập Ứng Long Vệ. (Chương cuối quyển 8)Chiến thuyền đầu rồng bay giữa mây mù.Hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc mang vẻ mặt vui vẻ luyện hóa các pháp bảo trữ vật."Sư huynh. Tên Long Kình yêu vương này còn giàu hơn cả bốn Vạn Tượng chân nhân đấy." Mộc Tử Sóc cực kỳ hưng phấn nói. "Mười tên Vạn Tượng đại yêu khi trước cũng không bằng một mình tên Long Kình yêu vương đâu.""Đó là đương nhiên, Long Kình yêu vương là kẻ đã tung hoành cả vạn năm. Nhiều lần chạy thoát dưới tay Nguyên Thần đạo nhân. Thậm chí còn có cấp bậc là Nguyên Thần." Kỷ Ninh nói. "Hắn vừa mới đột phá Nguyên Thần thôi. Chứ nếu mà để hắn tu luyện khoảng ngàn năm nữa thì sẽ còn giàu không biết bao nhiêu nữa. Nhưng thật ra, nếu mà đã là một lão yêu quái tu luyện ở giai đoạn Nguyên Thần tới cả ngàn năm. . .thì e là mình cũng chẳng thể ngăn cản nổi nữa."Mộc Tử Sóc liền lắc đầu: "Cho dù có tu luyện ngàn năm ở giai đoạn Nguyên Thần mà gặp phải lão Thần Ma kia thì vẫn chỉ có một chữ chết! May mà sư huynh nhanh chân nhanh tay. Thần Ma vừa đi là ngươi đã thu thi thể của Long Kình đại yêu lại rồi. Tán Tiên kia tới sau không hề phát hiện ra. Nếu mà để Tán Tiên kia phát hiện thì e là hắn đã tiện tay lấy về luôn rồi."Kỷ Ninh cũng cười.Mình cũng cảm thấy mình nhanh trí.Nhưng. . .Con Long Kình đại yêu này đúng là giàu kinh người. Chỉ riêng pháp bảo trong Tử Phủ sau khi chết rơi trên mặt đất cũng có tám kiện rồi. Trong đó hai kiện là pháp bảo trữ vật, bốn kiện pháp bảo địa giai, hai kiện pháp bảo thiên giai. Chỉ riêng hai pháp bảo thiên giai đã có giá trị tới mấy ngàn cân nguyên dịch rồi!Hiện giờ, hai người Kỷ Ninh vẫn đang mải miết luyện hóa pháp bảo trữ vật."Nhiều pháp bảo thật.""Đây là bảo bối gì vậy?""Còn pháp bảo trữ vật nữa này. Chắc là của Đông Nhất chân nhân và Hồng Nhị chân nhân. Tiếp tục luyện hóa!""Chỗ này còn một lọ nguyên dịch nữa. Ồ. Hơn sáu trăm cân cơ đấy.""Nếu ta đoán không nhầm thì cái này chắc là pháp bảo hộ thân của Đông Nhất chân nhân. Khi trước, nhờ pháp bảo này mà hắn có thể chạy thoát dưới tay tay. Không ngờ tới hắn lại bị chết dưới tay của Long Kình đại yêu. Cuối cùng pháp bảo này lại về tay ta.". . .Hai người Kỷ Ninh bỏ từng kiện bảo vật ra xem xét giá trị. Mà Thanh Thanh thì đứng ở một bên tò mò cầm cái nọ, nhặt cái kia lên. Dù sao nàng cũng là một đại yêu. . .Hơn nữa thời gian tu luyện lại vẫn còn ít nên vẫn chưa thể đoán được giá trị chuẩn xác của rất nhiều pháp bảo kỳ lạ. Chỉ có thể đứng ở một bên vui mừng."Đã kiểm tra xong hết." Kỷ Ninh thở dài một hơi nhẹ nhõm."Thật sướng." Ánh mắt của Mộc Tử Sóc tỏa sáng, cười ha hả: "Sư huynh, ta thật sự ngày càng bội phục ngươi. Việc ngươi thu thi thể Long Kình đại yêu vào. . .Làm cho tiểu đệ phục sát đất."Kỷ Ninh cũng cười: "Nhìn xem. . .có thứ nào ngươi cần không?"Mộc Tử Sóc nhìn kỹ lại, lắc đầu: "Bọn hắn đều là những kẻ không theo đạo khôi lỗi nên chả có thứ gì ta cần lắm.""Ta cũng chẳng cần những thứ này." Kỷ Ninh cũng lắc đầu.Mặc dù kỳ bảo hộ thân của Đông Nhất kia không tệ nhưng uy lực lại cũng chỉ bình thường. Giỏi lắm cũng chỉ đỡ được Nguyên Thần đạo nhân trong chốc lát. Mà Kỷ Ninh thì lại hoàn toàn có khả năng dùng thực lực của bản thân chạy thoát khỏi Nguyên Thần đạo nhân nên dĩ nhiên cũng không cần. Pháp bảo kiếm khí hộ thể của hắn còn có thể đỡ được cả Tán Tiên, Địa Tiên trong khoảng thời gian một cái hô hấp."Chỗ nguyên dịch kia chúng ta chia đôi mỗi người một nửa." Kỷ Ninh nói. "Còn toàn bộ những pháp bảo này sẽ đem bán cho Thiên Bảo Sơn. Sau đó chúng ta cũng chia nửa.""Đây đều là thứ sư huynh thu được mà." Mộc Tử Sóc trợn tròn mắt."Đừng nói nhảm." Kỷ Ninh cười mắng. "Ta cũng chỉ tiện tay lấy thôi.""Thế còn ta, ta thì sao?" Thanh Thanh ở bên cạnh nói.Kỷ Ninh liếc nhìn nàng một cái: "Ngươi là thần tài đi tìm bảo bối dễ dàng như ăn cơm uống nước. Nên khỏi phải lấy phần bảo bối mà chúng ta kiếm được." Chỉ riêng cái ngọn núi băng vạn năm của Thanh Thanh đã có giá trị hơn vạn cân nguyên dịch rồi.Thanh Thanh lập tức bĩu môi: "Keo kiệt!". . .Thời gian trôi qua.Những ngày tiếp theo, đám Kỷ Ninh tiến sâu vào căn phòng dưới tầng băng lạnh để tu luyện. Nơi đó đúng là một nơi bí mật. Đến lúc tới hạn ba tháng, đám Kỷ Ninh mới bắt đầu trở lại nơi đóng quân của Ứng Long Vệ."Tới rồi."Chiến thuyền đầu rồng bay giữa mâu mù. Kỷ Ninh đứng trên mép thuyền nhìn về vùng đất phía xa. Ngay lập tức hắn đã nhìn thấy nơi đóng quân của Ứng Long Vệ ở xa xa."Ha ha ha. Trở về rồi. Chúng ta sắp thành Ứng Long Vệ rồi!" Mộc Tử Sóc mang vẻ mặt vui sướng hoan hô.Chiến thuyền đáp xuống.Lần này không có ai tới cản đám Kỷ Ninh. Đám Kỷ Ninh bay thẳng tới đỉnh núi chỗ đóng quân, đó cũng chính là nơi có khoảng đất trống canh giữ Truyền Tống Trận. Kỷ Ninh liếc mắt một cái là thấy được hai lão già đang canh giữ Truyền Tống Trận. Đó cũng là hai lão già mà Kỷ Ninh nhận ra, một lão già béo, một lão già gầy."Lại có thêm hai người sống sót trở về." Lão già béo cười nói nhưng ánh mắt lập tức dừng trên con rắn nhỏ quấn trên tay Kỷ Ninh. "Yêu quái?""Đây là linh thú mà vãn bối thu được ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch." Kỷ Ninh nói."Người trẻ tuổi kia, ngươi thật lợi hại đó. Ngục Sơn Đại Hoang Trạch nguy hiểm như vậy. . .Mà ngươi còn sống trở về đã là giỏi rồi. Vậy mà còn mang về thêm cả một con linh thú." Lão già béo lắc đầu thổn thức. "Hai người các ngươi tìm một chỗ nghỉ ngơi đi. Chờ thêm chút nữa. Còn ba mươi người tu tiên chưa quay về."Kỷ Ninh kinh ngạc dõi mắt nhìn một đám người đang đứng ngồi nói chuyện phiếm ở xa xa. Tổng cộng có mười sáu người. Tính cả hai người mình vào là mười tám."Làm sao tiền bối biết còn hơn ba mươi người chưa về?" Kỷ Ninh tò mò hỏi."Đúng vậy. Trong một trăm người ra ngoài. Làm sao các người biết được có bao nhiêu người chết?" Mộc Tử Sóc cũng cảm thấy khó hiểu hỏi.Lão già béo và lão già gầy cũng nở nụ cười.Hai người Kỷ Ninh lập tức nhớ lại. Phải luyện hóa tín phù thì mới có thể tiến vào được một số nơi quan trọng trên dãy núi Xích Long."Các ngươi vừa chết thì tín phù của các ngươi cũng thành vật vô chủ. Ở phía Ứng Long Vệ bên này cũng sẽ biết được." Lão già béo nói. "Mà bây giờ còn có năm mươi hai tín phù là còn nguyên vẹn. Những cái khác đều đã trở thành vật vô chủ."Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc giật mình.Một cái tín phù nho nhỏ khi trước. . .lại tiềm ẩn một chiêu như vậy. Đúng là khó phòng bị trước phương pháp của Ứng Long Vệ."Tiền bối." Mộc Tử Sóc hỏi. "Vài ngày trước, chúng ta có dẫn một đám người thường về nơi đóng quân. Những người này đều là người thường bị yêu quái nuôi nhốt. Không biết bọn họ bây giờ thế nào rồi?""Bọn họ đều tốt cả chứ?" Kỷ Ninh gặng hỏi.Lão già béo kinh ngạc nói: "Là nhóm các ngươi đưa về à? Yên tâm, dĩ nhiên là bọn họ còn sống tốt. Đối với những người đáng thương như vậy, Ứng Long Vệ ta đều sẽ đối xử tử tế. Nhưng bọn họ đã được đưa đi từ sớm nên cũng không còn ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch nữa. Ứng Long Vệ chúng ta đều có những phương pháp bố trí tốt đẹp cho những trường hợp thế này."Kỷ Ninh gật đầu nhẹ.Như vậy cũng tốt.Nhưng không biết. . .Đứa nhỏ tên 'Thiết Oa' kia sau này sẽ thế nào."Đi thôi." Lúc này, Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc đi về một bên. Hai người cùng dùng bàn tay chém bằng một tảng đá ra. Xẹt xẹt xẹt. . .Sương lạnh ngưng kết trên tảng đá tạo thành một tầng băng. Những tảng đá này đã là nơi nghỉ tạm của rất nhiều đời Ứng Long Vệ. Gió thổi nắng chiếu đã làm chúng cực kỳ bẩn. Hai người Kỷ Ninh vừa lộ ra chiêu thức vừa rồi thì đã có không ít người tu tiên nhìn sang.Hàn Sát?Rất nhanh đã có người tu tiên tới bắt chuyện với hai người Kỷ Ninh. Hai người Kỷ Ninh cũng trò chuyện kết bạn với vài người.. . .Từng người còn sống đều nhanh chóng trở về từ Ngục Sơn Đại Hoang Trạch.'Đông Hà Phi Vân' mà hai người Kỷ Ninh quen biết cũng đã trở lại. Nhưng Đông Hà Phi Vân trở về với một cánh tay bị cụt, sát khí trên người cũng nặng hơn rất nhiều. Điều này làm cho không ít người tu tiên bàn tán với nhau."Sao lại thế này?" Mộc Tử Sóc truyền âm nói. "Khi trước Đông Hà Phi Vân còn khá hay nói. Bây giờ làm sao mà lại còn lạnh hơn cả băng vậy? Hơn nữa, không ngờ hắn còn cụt một tay. . .Chỉ là cụt một tay. Dùng vài cái linh đan mọc lại tay chân là có thể. Mà một tên Vạn Tượng chân nhân lại cũng có thể dùng nguyên lực để mọc lại chân tay. Tại sao hắn lại cứ để cánh tay cụt đó?"Kỷ Ninh lắc đầu.Hắn cũng nhận ra. . .Sau khi trải qua rèn luyện, Đông Hà Phi Vân kia đã có biến hóa rất lớn.Lại qua nửa ngày nữa. Có thêm vài người tu tiên đã trở lại."Nhìn kia, Mạnh Liễu Thanh." Mộc Tử Sóc truyền âm cho Kỷ Ninh. "Sáu tên vây giết chúng ta khi trước, bây giờ chỉ còn lại một mình nàng còn sống.""Mạnh Liễu Thanh?" Kỷ Ninh cũng nhìn về phía người nữ tu tiên kia.Mạnh Liễu Thanh đáp xuống. Vừa nhìn thấy hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc thì sắc mặt lập tức hơi biến đổi nhưng rồi vội vàng quay sang một bên. . ."Mạnh Liễu Thanh!"Một âm thanh lạnh lẽo vang lên.Mạnh Liễu Thanh quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy một thanh niên áo trắng, cụt một tay đang tỏa ra sát khí ngập trởi. Trong mắt của hán hiện đầy sự lạnh lẽo: "Thù giết muội muội của ta. Đông Hà Phi Vân ta nhất định sẽ báo. Mạnh Liễu Thanh. . .Ngươi chờ chết đi! Còn năm tên khác, ta cũng sẽ không tha cho đâu!" Là đệ tử của Đông Hà tộc nên hắn dám nói thẳng những lời này ra!"Năm tên khác?" Mạnh Liễu Thanh lắc đầu. "Đông Nhất thì ta không biết. Nhưng bốn người khác là Bắc Hà Trú, Từ Mãn Tuyền, Lộng Tán, Tịch Kha đều đã chết rồi."Đông Hà Phi Vân ngẩn ra: "Đã chết ư?"Một đám người tu tiên ở xung quanh đều nhìn tới?Bốn gã Vạn Tượng chân nhân đều chết hết? Điều này làm đám người tu tiên rất tò mò. . .Rốt cuộc thì đã có chuyện gì xảy ra?"Chết trong tay hai huynh đệ Hắc Bạch Học cung này." Mạnh Liễu Thanh lườm một cái về phía hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc ở xa xa. Nàng kết thù kết oán với hai người Kỷ Ninh nên dĩ nhiên cũng muốn cho hai người Kỷ Ninh rây thêm chút phiền toái. Vừa rồi nàng còn cố ý báo tên bốn người Bắc Hà Trú là để cho sư huynh đệ của bốn người bọn Bắc Hà Trú biết."Con tiện nhân kia!" Mộc Tử Sóc đứng phắt dậy, gầm lên. "Khi trước, sáu người các ngươi bày cạm bẫy, tấn công huynh đệ chúng ta. Đã chết bốn tên rồi mà vẫn còn ngấm ngầm mưu tính với chúng ta cơ à? Con tiện nhân kia, nghe cho kỹ. Sau này đừng để ta gặp ở bên ngoài. Một khi gặp được, ta nhất định sẽ giết chết ngươi.""Đúng." Kỷ Ninh lạnh lùng nhìn ả ta.Nơi này là nơi đóng quân của Ứng Long Vệ nên không ai dám động tay động chân.Mạnh Liễu Thanh cũng lườm hai người Kỷ Ninh. Đã có thù rồi thì sợ cái gì nữa?"Kỷ Ninh. Mộc Tử Sóc. Hai vị đạo huynh." Đông Hà Phi Vân nhìn về phía hai người Kỷ Ninh, khom người hành đại lễ nói: "Sáu người kia không đi giết đại yêu mà ngược lại đi giết người tu tiên cướp của. Chết trên tay hai vị đạo huynh cũng là đúng tội trừng phạt. Sau này hai vị đạo huynh có chuyện gì, cứ việc ra lệnh cho ta một tiếng. Đông Hà Phi Vân ta dù phải vượt qua sông lửa cũng sẽ tới.""Khách khí quá. Chúng ta cũng chỉ vì bị giết, cướp nên mới tiện tay giải quyết." Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc cùng tiến tới nâng Đông Hà Phi Vân dậy.. . .Rất nhanh, toàn bộ người tu tiên còn sống đều đã trở về. Hồng Diệp chân nhân kia cũng đã trở lại. Nhưng Hồng Diệp chân nhân không hề biết người trong trận khi trước là hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc! Nhưng hắn vẫn nhớ lời mà Long Kình đại yêu đã nói: 'Muốn trách thì trách Kỷ Ninh'. Nên dĩ nhiên cũng lườm một cái thật sâu về phía Kỷ Ninh."Năm mươi hai người các ngươi đều còn sống. Nếu có mang được thi thể Vạn Tượng đại yêu về thì có thể gia nhập Ứng Long Vệ ta." Lão già gầy nói. "Đi thôi. Vào trong Truyền Tống Trận để tới dãy núi Xích Long."Năm mươi hai người tu tiên cùng tiến vào trong Truyền Tống Trận.Rất nhanh, Truyền Tống Trận sáng lên.Năm mươi hai người đám Kỷ Ninh bị đưa tới dãy núi Xích Long cách đó hơn hai trăm vạn dặm.Nguồn: bachngocsach•Đọc [ 235 ] - Quyển 9-Chương 1: Vừa vào Ứng Long VệDãy núi Xích Long liên miên không thấy cuối. Cho dù là đôi mắt của người tu tiên thì cũng không thấy nổi.Trên đỉnh một ngọn núi trong đó, đại trận hình cái tháp lại lóe sáng lên."Vù vù!"Năm mươi hai người nhóm Kỷ Ninh lại xuất hiện trong đại trận."Thật quá nhanh." Kỷ Ninh dõi mắt nhìn bốn phía. Tuy đã từng đi một lần kiểu này nhưng tốc độ của Truyền Tống Trận vẫn làm hắn phải sợ hãi mà than."Các ngươi chờ ở đây. Ứng Long Vệ sẽ cử người tới đón các ngươi." Một lão già mặt đỏ cầm đầu trong mười lão già ăn mặc giản dị canh Truyền Tống Trận hô lên.Năm mươi hai người nhóm Kỷ Ninh cùng ngoan ngoãn rời khỏi bệ của đại trận, đứng sang một bên lặng lẽ chờ.Rất nhanh.Ở xa xa đã có một con thuyền lớn xuyên qua mây mù bay xuống, đè lên không khí tạo thành từng làn sóng, đáp thẳng xuống ngọn núi.Từ trên thuyền, một nữ tử áo trắng vô cùng xinh đẹp bay xuống. Phía sau nàng có một đám mỹ nữ xinh đẹp khác. Trong lúc nhất thời. . .quảng cảnh như tiên nữ xuống trần gian. Một đám nữ tử từ trên thuyền bay xuống. Tiếp theo là một vài linh thú cũng bay theo. Những linh thú này chia ra chạy về phía đám người tu tiên."Bạch thúc!" Kỷ Ninh chỉ vừa liếc mắt một cái là đã nhận ra Bạch Thủy Trạch giữa đám linh thú.Trong đôi mắt của Bạch Thủy Trạch cũng có nét vui mừng. Trong hơn ba tháng qua, hắn ngày qua ngày lo lắng. Bởi vì một khi chủ nhân chết là linh thú lập tức có được tự do nên linh thú có thể tự cảm nhận được an nguy của chủ nhân. Liên tục có những linh thú rời đi rồi lại một đám khác đi theo. Những linh thú còn lại cũng hiểu được. . .đã có rất nhiều người tu tiên chết!"Ninh nhi." Bạch thúc tới bên cạnh Kỷ Ninh. Bỗng nhìn thấy con rắn nhỏ màu xanh cuốn trên cổ tay của Kỷ Ninh ngẩng đầu lên, hắn không khỏi kinh ngạc. "Ninh nhỉ. Con rắn nhỏ này là?""Đây là Không Thanh Xà." Kỷ Ninh trao đổi qua tâm linh. "Nàng chính là con Không Thanh Xà mà ta giao chiến khi lưu lạc tới Đông Sơn Trạch. Lần này chúng ta trùng hợp gặp lại được nhau ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch. Cũng coi như đã trả qua sống chết với nhau. Nhưng do ta có ơn cứu mạng với nàng nên nàng chủ động muốn trở thành linh thú của ta. Vì thế nên. . .Cứ vậy luôn đi."Bạch Thủy Trạch gật nhẹ đầu, nhìn về phía Không Thanh Xà với ánh mắt đầy ý tốt, đồng thời dùng tâm linh truyền âm với Kỷ Ninh: "Không Thanh Xà có thể phát hiện ra rất nhiều nơi giàu có. Hơn nữa tiềm lực cũng rất kinh người. Đúng là rất thích hợp đi với Ninh nhi.""Ngươi chính là vị Bạch thúc kia sao?" Thanh Thanh lại truyền âm nói.Trong mắt của Bạch Thủy Trạch hiên lên chút vui vẻ, nhìn nàng."Ngươi là huynh đệ tốt của phụ thân Kỷ Ninh sao? Nghe nói ngươi cũng có quê ở Yên Sơn. Ta cũng ở Yên Sơn đó. Coi như chúng ta là đồng hương. Ta và chủ nhân và Bạch thúc ngươi. . .Ba người chúng ta được coi như là ba người kiệt xuất nhất ở Yên Sơn!" Thanh Thanh truyền âm nói.. . .Trong khi đám người tu tiên Kỷ Ninh còn đang gặp lại linh thú của mình thì một đám mỹ nữ vẫn đang tò mò nhìn từng người. Nữ tử áo trắng dẫn đầu đợi chờ một chút rồi mới mở miệng nói: "Các vị."Năm mươi hai người nhìn sang"Trước tiên, ta xin chúc mừng mọi người đã sống sót trở về. Các ngươi có thể gọi ta là 'Ngu Lan đạo nhân'." Làn da đỏ hồng như ẩn như hiện sau tà áo lụa mỏng. Âm thanh của nàng lại mang theo một sư mê hoặc mãnh liệt. Nếu như nói Vân Lộ - một trong các tôi tớ của Kỷ Ninh có khả năng mê hoặc trời sinh thì cô gái này chắc phải có pháp môn tu luyện Hậu Thiên cùng một vài bí thuật thì mới có vẻ mê hoặc thế này.Loại mê hoặc này đặc biệt mãnh liệt!Mà nàng lại còn là Nguyên Thần đạo nhân nên thậm chí còn có thể ảnh hưởng tới cả đạo tâm của một vài Vạn Tượng chân nhân."Xin hãy bỏ thi thể Vạn Tượng đại yêu ra. Để cho ta xem rõ." Ngu Lan đạo nhân phong tình vạn chủng, khóe mắt đầy mê hoặc kia như đang câu hồn người khác. "Những người không có thi thể Vạn Tượng đại yêu thì tốt nhất mau đứng ra một bên để tránh phiền toái."Lập tức có bảy người đi tới chỗ xa xa.Đám người Kỷ Ninh thì vẫn đứng nguyên ở chỗ đất trống đó, bắt đầu lấy thi thể Vạn Tượng đại yêu ra.Thi thể của đại yêu hoàn toàn khác với thi thể của loài người. Loài người có thân thể trời sinh rất yếu. Trừ khi tu luyện Thần Ma luyện thể, chứ nếu không thì đúng là cực kỳ mỏng mạnh.Nhưng đại yêu thì lại khác. Chúng đều có những thứ trời ban cho. Thân thể từ lúc sinh ra đã mạnh mẽ. Tuy rằng còn lâu mới bằng được Thần Ma nhưng cũng coi như là nằm ở quãng giữa 'loài người' và 'Thần Ma'. Rất nhiều yêu quái có thể biến một phần thân thể thành pháp bảo bản mệnh. Bởi vậy có thể thấy thân thể của chúng đúng là không tầm thường.Cho nên cứ căn cứ vào thân thể là có thể dễ dàng phân biệt được đâu là đại yêu giai đoạn Vạn Tượng."Ừ." Ngu Lan đạo nhân lập tức phóng thần thức của mình ra, tiến vào từng thi thể đại yêu một. Qua thời gian một cái hô hấp, Ngu Lan đạo nhân gật đầu nhẹ. "Tốt lắm. Tất cả đều là cấp độ Vạn Tượng đại yêu.""Bảy người các ngươi tới đây. Tí nữa ta sẽ bố trí người dẫn các ngươi đi." Ngu Lan đạo nhân nhìn thoáng qua bảy người đang khá chật vật ở đứng kia. Rồi lập tức ánh mắt lại dõi về phía đám người Kỷ Ninh. "Bốn mươi lăm người các ngươi dẫn linh thú của mình theo ta lên thuyền."Rất nhanh.Ngu Lan đạo nhân phong tình vạn chủng dẫn đám Kỷ Ninh lên trên thuyền.. . ."Ngu Lan đạo nhân này thật sự là!" Trán Kỷ Ninh bắt đầu nhỏ từng giọt mồ hôi. Thậm chí phần dưới bụng còn cháy lên một ngọn lửa. Nếu mà gặp phải nữ tử xinh đẹp như Vân Lộ hay Cửu Liên thì Kỷ Ninh cũng sẽ không động lòng như vậy. Nhưng vì vị Ngu Lan đạo nhân ở trước mặt này tu luyện pháp môn, bí thuật chuyên mê hoặc.Một Nguyên Thần đạo nhân tu luyện bí thuật mê hoặc như vậy thì làm sao có thể cản được đây?Như sư đệ Mộc Tử Sóc ở bên cạnh thì đã đỏ bừng cả mặt lên. Thậm chí có vài Vạn Tượng chân nhân đã để lộ ra ánh mắt tràn đầy dục vọng. Nhưng rồi do đạo tâm được rèn luyện nên cuối cùng bọn hắn vẫn còn giữ được tỉnh táo.Ngu Lan đạo nhân lại nhìn lướt qua một cái rồi khẽ cười.Cái nhìn và nụ cười kia.Làm cho không ít Vạn Tượng chân nhân phải nhắm mắt lại."Mầm họa, mầm họa." Kỷ Ninh thầm nghĩ. "Không trách trong lịch sử ở Trái Đất có rất nhiều kẻ gây ra tai họa hủy diệt cả quốc gia. Những Vạn Tượng chân nhân này có đạo tâm vững chắc như vậy mà còn bị mê hoặc như thế. Nếu mà nàng đi mê hoặc đế vương người thường thì dĩ nhiên là kẻ đó sẽ bỏ cả giang sơn để lấy một mình người này.". . .Thuyền lớn bay giữa mây mù.Ngu Lan đạo nhân vung tay lên. Từng quyển sách bay tới chỗ bốn mươi lăm người nhóm Kỷ Ninh."Chúc mừng bốn mươi lăm người các ngươi đã trở thành Ứng Long Vệ mới." Ngu Lan đạo nhân nói. "Kể từ lúc các ngươi trở thành Ứng Long Vệ, các ngươi sẽ có một vài quyền lợi của Ứng Long Vệ nhưng các ngươi cũng sẽ phải gánh vác một ít trách nhiệm của Ứng Long Vệ.""Các ngươi nhìn kỹ xem."Ngu Lan đạo nhân nói.Đám người Kỷ Ninh mở quyển sách của mình ra."Không hổ là Ứng Long Vệ." Kỷ Ninh thầm hãi. Những thứ trong sách nói lên, Ứng Long Vệ đúng là bá đạo cực kỳ! Dù kẻ tu tiên có là người của hoàng gia thì cũng có thể chặn đường hỏi.Như kiểu An Thiền Bắc Sơn tộc trong quận An Thiền, Ứng Long Vệ cũng có thể vượt mặt.Mà Ứng Long Vệ lại còn có thể đi tới bất kỳ quận nào trong vương triều Đại Hạ."Trách nhiệm?" Kỷ Ninh nhìn thoáng qua.Cũng khá đơn giản.Nhất Trảo Ứng Long Vệ phải hoàn thành nhiệm vụ có một công đức trong mười năm (một công đức là nhiệm vụ bình thường nhất)Nhị Trảo Ứng Long Vệ phải hoàn thành nhiệm vụ có một trăm công đức trong một trăm năm (Bình thường Nhị Trảo Ứng Long Vệ hoàn thành một nhiệm vụ là đã đủ)Tam Trảo Ứng Long Vệ phải hoàn thành nhiệm vụ đủ một vạn công đức trong một ngàn năm (Bình thường, Tam Trảo Ứng Long Vệ chỉ cần hoàn thành một nhiệm vụ là đã đủ).Tứ Trảo Ứng Long Vệ phải hoàn thành nhiệm vụ đủ một trăm vạn công đức trong một vạn năm (Một nhiệm vụ bình thường của Tứ Trảo Ứng Long Vệ đã có đủ một trăm vạn công đức rồi)Ngũ Trảo Ứng Long vệ là người có địa vị cao nhất trong Ứng Long Vệ. Có thể điều động đại quân của Ứng Long Vệ. Có địa vị ngang với chư hầu.. . .Ở trên là những yêu cầu cơ bản nhất và trách nhiệm của từng cấp Ứng Long Vệ.Như đám Vạn Tượng chân nhân giống Kỷ Ninh. Trong mười năm chỉ cần hoàn thành một nhiệm vụ bình thường là đã đủ. Kiểu như nhiệm vụ nhỏ giết Bột Tử Thiện chẳng hạn. Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ đơn giản này là chi nhánh Ứng Long Vệ sẽ không làm phiền bọn họ.Còn tới cấp Tán Tiên. Thì sẽ phải một ngàn năm thậm chí trên vạn năm mới phải hoàn thành một nhiệm vụ. Tương đối mà nói thì cũng khá nhẹ nhàng."Thật đơn giản." Mộc Tử Sóc truyền âm cho Kỷ Ninh. "Sư huynh. Làm Ứng Long Vệ thật thoải mái. Dựa theo những gì được viết trên này thì rõ ràng chúng ta chỉ phải nhận nhiệm vụ có 'mười công đức'. Sau khi hoàn thành xong, chúng ta sẽ được thảnh thơi trong vòng một trăm năm.""Đúng là nhàn nhã thảnh thơi. Nhưng ngươi lại cũng sẽ chẳng có được bí thuật, thần thông, pháp bảo, kỳ bảo nào." Kỷ Ninh truyền âm nói."Ặc. . ." Mộc Tử Sóc liền mở trang tiếp theo ra, lập tức trợn trừng mắt. "Cái gì? Phải lấy công đức đi đổi bí thuật thần thông sao? Lại còn có yêu cầu với cả địa vị nữa chứ?"Rất nhiều thần thông yêu cầu phải đạt cấp Nhị Trảo Ứng Long Vệ, thậm chí Tam Trảo Ứng Long Vệ mới được xem.Nhưng có một ngoại lệ!Đó là trở thành nội vệ trong Ứng Long Vệ!. . ."Xem xong chưa?" Ngu Lan đạo nhân nhìn qua đám người mới gia nhập Ứng Long Vệ. "Ứng Long Vệ ta là nơi có rất nhiều thần thông bí thuật. Cho dù là An Thiền Bắc Sơn tộc cũng không thể nào so được với chúng ta. Bởi vì Ứng Long Vệ ta là lực lượng mạnh mẽ nhất trong cả vương triều Đại Hạ này.""Nhưng những. . .thần thông, bí thuật, thậm chí cả những kỳ bảo cũng đều không thể dễ dàng cho các ngươi được.""Dù sao. . .""Yêu cầu với các ngươi cũng rất nhẹ nhàng. Chỉ cần hoàn thành một nhiệm vụ là có thể sống thoải mái trong trăm năm, ngàn năm. Nhưng nếu muốn thần thông, bí thuật thì cũng phải trả giá cho thỏa đáng." Ngu Lan đạo nhân nói. "Cho nên đám các ngươi phải từ từ tu luyện. Sau này tới lúc trở thành Nhị Trảo Ứng Long Vệ, thậm chí Tam Trảo Ứng Long Vệ thì mới có thể có được các loại thần thông."Đám người Kỷ Ninh thầm lắc đầu.Nhị Trảo Ứng Long Vệ đã có chiến lực ngang với Nguyên Thần đạo nhân thông thường rồi. Giống như Huyết Ảnh sư huynh vậy.E là Tam Trảo Ứng Long Vệ phải có thực lực ngang với Tán Tiên thông thường.Tới tận lúc đó mới tu luyện thần thông thì quá muộn rồi."Hoặc là trở thành nội vệ trung thành trong Ứng Long Vệ thuộc vương triều Đại Hạ! Ứng Long Vệ ta sẽ dùng hết sức bồi dưỡng các ngươi!" Ngu Lan đạo nhân quét mắt qua. "Các ngươi phải tính toán thật tốt. Bất kẻ là một năm hay là mười năm, trăm năm. Chúng ta lúc nào cũng hoan nghênh các ngươi trở thành một phần trong hàng ngũ nội vệ."Đám người Kỷ Ninh rất rõ ràng.Ứng Long Vệ bình thường. . .là tương đương với khách khanh! Cực kỳ tự do mà lại có một chút đặc quyền!Nhưng nếu làm nội vệ Ứng Long Vệ. Thì sẽ tương đương với binh lính trung thành của vương triều Đại Hạ.Thật ra ở mỗi kỳ tuyển chọn, Ứng Long Vệ luôn đưa ra yêu cấu cho từng người gia nhập ngang với yêu cầu trở thành 'nội vệ'. Nhưng người tu tiên nào cũng mong muốn tiêu dao tự tại! Người tu tiên càng thiên tài thì lại càng mong được vậy. Những thứ hà khắc như kia chỉ làm cho thiên tài, cường giả tuyệt thế rời bỏ Ứng Long Vệ. . .Cho nên Ứng Long Vệ cũng không thể mời được anh tài ngay mà phải từ từ dẫn dắt từng người trở thành Ứng Long Vệ. Hiện tại, uy danh của Ứng Long Vệ cực lớn. Là thế lực quân đội lớn nhất ở vương triều Đại Hạ! Bên trong Ứng Long Vệ có cực nhiều người bản lĩnh lớn ẩn dấu. Chỉ sợ tới cả vương triều Đại Hạ cũng không biết nổi.Ai cũng không biết trong Ứng Long Vệ có bao nhiêu lão quái vật.Mà hôm nay. . .Kỷ Ninh cũng đã trở thành một thành viên của Ứng Long Vệ. Đương nhiên là Nhất Trảo Ứng Long Vệ bình thường nhất.Nguồn: bachngocsach•Đọc [ 256 ] - Quyển 9-Chương 2: Thần thông 'Chúc Long Chi Nhãn'Một lúc lâu sauĐám người mới gia nhập Ứng Long Vệ như Kỷ Ninh cùng được lĩnh 'lệnh bài Ứng Long Vệ'. Được Ngu Lan đạo nhân dẫn đường, cả đám người đi vào một tòa cung điện xa hoa trạm trổ tinh xảo. Cung điện cao chừng trăm trượng, có diện tích khoảng ngàn trượng."Đây là Đạo Tàng Cung." Ngu Lan đạo nhân cười nói. "Trong đó có cất vô số pháp môn, bí thuật và các loại khác. Các ngươi có thể cẩn thận đi xem một lượt. Nhưng linh thú thì không được đi vào.""Bạch thúc, tiểu Thanh. Hai người đứng ở bên ngoài chờ ta."Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc cùng đi theo những người khác vào trong tòa cung điện.Đạo Tàng Cung thuộc chi nhánh Ứng Long Vệ rất lớn."Nó còn lớn hơn Đạo Tàng Điện của Hắc Bạch Học cung rất nhiều." Mộc Tử Sóc cảm khái."Ừ." Kỷ Ninh cưỡi ngựa xem hoa một lượt."Chỉ riêng pháp môn luyện khí tiên giai đã có ba trăm sáu mươi loại? Việc này, quả thực. . ." Bỗng nhiên từ xa xa truyền tới một tiếng hô kinh ngạc.Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc nghe thấy thì vẻ mặt cũng biến đổi.Ba trăm sáu mươi loại pháp môn luyện khí tiên giai?Cả Hắc Bạch Học cung mới có hai mươi tám loại!"Lại còn có cả pháp môn luyện khí 'thuần dương giai'? Pháp môn luyện khí thuần dương còn vượt lên hẳn pháp môn luyện khí tiên giai?" Ở xa xa còn truyền đến những tiếng hét kinh hãi.Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc nghe thấy thì phóng vào một cái tới.Đó là một cái bàn trong suốt được điêu khắc cực kỳ tinh xảo. Trên bàn có bày hai bộ sách. Trên bìa của hai bộ sách đó còn có một vài điểm như tia sáng sao đang di động. Ở bên cạnh có một tên thanh niên tóc bạc đang đứng đó. Thanh niên này đang cầm một quyển sách có bìa sáng loáng kia lên xem, đồng thời vẫn kinh ngạc hô lên: "Thậm chí ở cảnh giới Tử Phủ phải cần hai ngàn cân nguyên dịch. Nhiều thì ba ngàn cân nguyên dịch mới có thể đột phá Vạn Tượng sao?""Lợi hại như vậy sao?""Pháp môn luyện khí tiên giai thông thường cũng chỉ cần tám trăm tới một ngàn cân nguyên dịch là cùng." Không ít người đã tới đây. Có người nhanh tay có người chậm tay. Tuy hai người Kỷ Ninh đứng ở xa xa có thể thấy được hai bộ sách này nhưng đáng tiếc là đã bị người mới gia nhập Ứng Long Vệ khác lấy mất rồi.Từng người vừa xem qua đã lắc đầu sợ hãi than: "Luyện pháp môn thuần dương có thể tới cảnh giới Phản Hư địa tiên dễ dàng hơn pháp môn tiên giai mấy lần. Căn cơ vững chắc cực kỳ!"Rất nhiều người ở đây vẫn còn chưa bao giờ nghe tới pháp môn luyện khí thuần dương.Tất cả mọi người chỉ biết bốn cấp độ pháp môn luyện khí là nhân giai, địa giai, thiên giai, tiên giai. Không thể nào ngờ tới còn có 'pháp môn luyện khí thuần dương' nữa. Phải biết rằng tới cả môn phái như 'Hắc Bạch Học cung' đã sản sinh ra một Thiên Tiên mà cũng còn không có pháp môn tầm cỡ ấy."Các ngươi không biết đó thoi."Một nữ tử khuôn mặt mỹ lệ mặc áo xanh lục nói: "Pháp môn luyện khí chia ra các cấp là nhân giai, địa giai, thiên giai, tiên giai, thuần dương! Nhưng đã phần các môn phái, thậm chí là cả An Thiền Bắc Sơn tộc một trong các chư hầu cũng chỉ có được pháp môn luyện khí tiên giai. Còn Ứng Long Vệ lại là thế lực đứng đầu trong toàn bộ vương triều Đại Hạ. . .nên mới có được pháp môn luyện khí thuần dương!""Tới cả An Thiền Bắc Sơn tộc còn không có sao?" Kỷ Ninh thầm nói. "Có lẽ có nhưng không dám công khai thôi."Các chư hầu lớn trong vùng đất vô tận này, cho dù có con bài nào chưa lật thì cũng phải cất giấu đi chứ không thì e là sẽ bị vương triều Đại Hạ hoài nghi có ý định tạo phản mất!"Cái gì!""Nhất định phải trở thành nội vệ Ứng Long Vệ thì mới có thể học sao? Cho dù là nội vệ Ứng Long Vệ thì cũng phải cần tới một ngàn công đức thì mới có thể có được?""Những Ứng Long Vệ bình thường như chúng ta sẽ không bao giờ được học sao? Ta cũng đang định chuyển sang tu luyện pháp môn thuần dương đây!"Ngay khi vừa lật tới phần điều kiện để học được pháp môn thuần dương, lập tức cả đám mắng thầm không ngớt.Trong lòng Kỷ Ninh vừa xuất hiện ý nghĩ.Vèo!Hắn lách thẳng vào chỗ cái bàn dài bày ba trăm sáu mươi pháp môn luyện khí tiên giai rồi xem lần lượt. Đồng thời cũng có những người khác cũng nghĩ gì đó tiến tới nơi này nhìn."Nội vệ Ứng Long Vệ có một trăm công đức thì mới có thể học. Nhất Trảo Ứng Long Vệ phải có một vạn công đức mới có thể học. Nhị Trảo Ứng Long Vệ phải có mười vạn công đức mới có thể học. . ." Kỷ Ninh nhìn thấy những yêu cầu ở trên thì không khỏi lắc đầu.Dù sao thì pháp môn luyện khí tiên giai cũng rất trân quý.Một Ứng Long Vệ bình thường mà muốn có được một vạn công đức thì phải tích cóp từng tí một trong khoảng mấy chục nắm thì mới may ra đủ được từng ấy."Đen.""Đen thật."Không ít người tu tiên lắc đầu.Kỷ Ninh cũng lắc đầu. Vốn Kỷ Ninh còn muốn chuyển sang tu luyện pháp môn thuần dương 'thuộc tính nước'. Nhưng đáng tiếc là chỉ có nội vệ mới được học!Việc thay đổi pháp môn tu luyện. . .cũng là một việc bình thường. Như khi Kỷ Ninh ở Yên Sơn đã tu luyện pháp môn cực bình thường là 'Thủy Nguyên Công', tới Hắc Bạch Học cung thì tu luyện 'Thủy Nguyên Chú' để xây dựng nền móng cho mình. Nếu bây giờ chuyển tu sang một pháp môn luyện khí thuần dương tốt. . .thì tuy không có nền móng vững chắc như tu luyện pháp môn thuần dương từ đầu nhưng vẫn sẽ có không ít chỗ tốt.Đáng tiếc. . .Pháp môn như thế đâu có dễ dàng truyền ra ngoài?. . .Hắn nhanh chóng đi lên tầng thứ hai của cung điện."Thần thông cũng khó học như vậy.""Có tầm tám mươi chín loại thần thông. Nhưng hơn nửa đều chỉ có nội vệ Ứng Long Vệ mới có thể học!""Pháp Thiên Tượng Địa có yêu cầu thấp nhất. . .chỉ cần Nhất Trảo Ứng Long Vệ có mười công đức là có thể học!"Đám người Kỷ Ninh nhìn qua từng bản thần thông.'Pháp Thiên Tượng Địa' 'Hỏa Hồng độn thuật' 'Dời Non Lấp Biển'. . .Mỗi môn thần thông đều làm Kỷ Ninh phải trông mà thèm.Nhưng điều kiện cũng không giống nhau.Dĩ nhiên 'Pháp Thiên Tượng Địa' là loại dễ học nhất.Khó khăn nhất chính là một môn thần thông tên là 'Chúc Long Chi Nhãn'. Nhất định phải là nội vệ Ứng Long Vệ có một ngàn vạn công đức thì mới có thể đổi được!"Ngàn vạn công đức?" Kỷ Ninh thầm líu lưỡi.Kỷ Ninh đã sớm nghe tới cái tên 'Chúc Long Chi Nhãn'. Môn thần thông này xuất hiện trong truyền thuyết ngang tầm với thần thông 'Hậu Nghệ Xạ Nhật'. Thật không ngờ hôm nay lại có thể nhìn thấy nó. Qua đó có thể thấy vương triều Đại Ha sâu xa tới mức nào. Có tới cả môn thần thông trong truyền thuyết như thế này."Chúc Long Chi Nhãn. . .Cũng chỉ là để dụ dỗ người ta mà thôi." Kỷ Ninh lắc đầu. "Nhất định phải là nội vệ Ứng Long Vệ. Hiển nhiên là phải tuyệt đối trung thành với vương triều Đại Hạ mới được. Mà lại còn phải tích cóp đủ ngàn vạn công đức. Việc này con gian nan hơn cả việc lên cấp Địa Tiên. Hiển nhiên là người đạt tới điều kiện này đều phải là những người bản lĩnh lớn Thần Ma luyện thể. Nhưng người bản lĩnh lớn tu luyện Thần Ma luyện thể lại chỉ vì một quyển thần thông này mà bán mình cho vương triều Đại Hạ sao?"Đương nhiên Kỷ Ninh cũng có thể đoán được mức độ lợi hại vô cùng của môn thần thông này."Nhưng xem ra nếu đem nó so với Trích Tinh Thủ của ta thì có lẽ vẫn còn kém xa." Kỷ Ninh thầm nghĩ.Trích Tinh Thủ. . .là một trong mười thần thông đứng trên vô số thần thông khác từ thời Bàn Cổ khai thiên lập địa tới giờ. Vương triều Đại Hạ chỉ thống lĩnh có một thế giới. Có thể hay không có được một thần thông đứng trong mười thần thông hàng đầu đây?. . .Ba trăm sáu mươi loại pháp môn luyện khí tiên giai. Pháp môn luyện khí thuần dương có ba loại.Thần thông có tám mươi chín loại.Bí thuật thần niệm có sáu mươi mốt loại.Cấm thuật có một trăm lẻ hai loại.. . .Còn các loại kỳ bảo, bảo vật thì vô số. Tuy mới chỉ nhìn những bản tóm lược nhưng nhìn vào điều kiện có được. . .thì có thể thấy được cách thức hoạt động của Ứng Long Vệ."Lại còn có thể đổi được cả pháp bảo tiên giai này.""Pháp bảo tiên giai à. Nghe nói rất nhiều tiên nhân còn không có pháp bảo tiên giai đâu đấy. Nhưng đáng tiếc là nhất định phải trở thành nội vệ Ứng Long Vệ và cần có công đức lớn thì mới lấy được.". . .Sau một lượt nhìn qua. Cho dù có xuất thân là đệ tử Hắc Bạch Học cung, một trong ba thế lực lớn nhất quận An Thiền thì hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc vẫn cảm thấy rung động, chỉ biết nhìn mà thèm không thoi. Qua đó có thể thấy được tâm tư của những người mới gia nhập Ứng Long Vệ khác.Một đám đều cảm thấy bứt rứt.Nếu nói về mức độ phong phú. . .thì đúng là đứng đầu ở vương triều Đại Hạ!"Các vị cảm thấy thế nào?" Khi đám Kỷ Ninh vừa quay lại thì Ngu Lan đạo nhân đã nhìn về phía một đám có vẻ không cam lòng bọn họ. "Chỉ cần gia nhập làm nội vệ Ứng Long Vệ là sẽ thực sự một nhát lên trời."Cả đám Kỷ Ninh lặng yên."Không cần vội.""Lúc nào các ngươi cũng có thể đưa ra yêu cầu trở thành nội vệ Ứng Long Vệ." Ngu Lan đạo nhân lắc đầu nói. "Nhưng các ngươi gia nhập nội vệ Ứng Long Vệ càng muộn thì thời gian cũng càng tốn thêm. Không chừng lại bị trì hoãn việc tu tiên không ít. Không thể nhảy cấp ngay được."Bỗng nhiên có một gã béo ục ịch lách ra từ đám người, với ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị, hắn nói: "Ta gia nhập nội vệ Ứng Long Vệ."Ngu Lan đạo nhân lập tức cười tươi như hoa: "Tốt lắm, ngươi là người đầu tiên!"Nguồn: bachngocsach•Đọc [ 233 ] - Quyển 9-Chương 3: Bế quan trong Hắc Bạch Học cungChưa từng có một cách lựa chọn nào vượt hơn hẳn trong việc lựa chọn tiêu dao tung hoành thiên hạ hay lấy những 'pháp môn bí thuật'Kỷ Ninh thì bởi vì có thần thông, bí thuật, pháp môn của Hắc Bạch Học cung nên cũng không động tâm."Vương triều Đại Hạ dùng đủ mọi cách để biến những Ứng Long Vệ thành nội vệ." Kỷ Ninh thầm than. "Quan trọng nhất là vương triều Đại Hạ không hề ép buộc. Tất cả đều là tự nguyện! Nên những người gia nhập này cũng chẳng thể trách nổi ai. Đúng là phương pháp hay!""Các vị."Ngu Lan đạo nhân cao giọng nói. "Trở thành Ứng Long Vệ là các người đã cho cả bộ tộc của mình được hưởng phúc lây. Các ngươi có thể vạch ra một địa bàn có phạm vi một ngàn dặm trong lãnh địa của bộ tộc. Chỉ cần các ngươi còn sống là địa bàn ngàn dặm này sẽ được Ứng Long Vệ che trở! Chắc chắn sẽ không có bất kỳ thế lực nào dám xâm nhập! Kể cả An Thiều Hầu!"Kỷ Ninh nở nụ cười. Khi mình còn thiếu niên, Mộc Hiểu chân nhân đã từng nói qua việc này."Cho dù các ngươi có chết thì địa bàn ngàn dặm này vẫn sẽ được che trở trong khoảng ngàn năm." Ngu Lan đạo nhân bỗng nhiên nở nụ cười như trăm hoa nở rộ. "Nếu các ngươi trở thành nội vệ Ứng Long Vệ thì cho dù có chết, địa bàn của bộ tộc các ngươi cũng sẽ được che trở trong khoảng vạn năm!""Vạn năm?" Kỷ Ninh kinh ngạc."Một vạn năm? Trong một thời gian dài như thế, nếu dốc lòng bồi dưỡng thì kiểu gì trong bộ tộc cũng sẽ có xuất hiện nhân vật lợi hại.""Một vạn năm hòa bình?"Trong quyển sách phát cho bọn họ cũng không hề ghi lại. Ngoại trừ một vài người biết trước còn đâu đa số người mới gia nhập Ứng Long Vệ đều vô cùng khiếp sợ."Lúc nào cũng có thể gia nhập nội vệ Ứng Long Vệ." Ngu Lan đạo nhân xoay người nói. "Đi thôi. Đi ghi lại địa bàn thuộc lãnh địa của bộ tộc các ngươi."Tới một gian phòng cổ xưa, từng người mới gia nhập Ứng Long Vệ đều vào đó vẽ địa bàn."Kỷ tộc, Vạn Kiếm Thành." Kỷ Ninh cầm bút lông chấm nhẹ lên bản đồ rồi sau đó vẽ một vòng trong với Vạn Kiếm Thành là trung tâm, đại khái có phạm vi ngàn dặm. Cho bốn tòa phủ thành Đông, Tây, Nam, Bắc miễn cưỡng vào trong đó.Lão già ngồi trước bàn sách gật đầu rồi cuốn lại bản đồ da thú của Kỷ Ninh lại, đưa cho Kỷ Ninh một khối lệnh bài nói: "Cầm lấy. Để một người có cấp độ ít nhất là Tử Phủ luyện hóa rồi sau đó treo trước cổng thành Vạn Kiếm Thành."Sau khi nhận lấy, Kỷ Ninh liền rời khỏi gian phòng này.Một đám khác lại đi vào, vẽ địa bàn của bộ tộc mình ra. Có vài tán tu không có địa bàn bộ tộc thì sẽ tạm thời không vẽ."Lúc nào cũng có thể gia nhập nội vệ Ứng Long vệ."Dưới chân Ngu Lan đạo nhân xuất hiện một mảnh lá sen rồi cả người nàng lơ lửng trên không trung, âm thanh ngân nga như trước: "Hiện tại các ngươi muốn làm gì thì cứ đi làm đi. Nhưng phải nhớ kỹ một điều. Các ngươi hiện tại đã là Nhất Trảo Ứng Long Vệ. Cứ mười năm là phải kiếm đủ nhiệm vụ công đức. Đây là trách nhiệm của Ứng Long Vệ như các ngươi. Nếu các ngươi không kiếm được. . .Thì các ngươi sẽ bị bắt ép đi làm. Còn nếu mà vẫn không làm được nữa thì sẽ bị đuổi ra khỏi Ứng Long Vệ."Âm thanh quanh quẩn giữa không trung.Ngu Lan vừa nói vừa đứng trên mảnh lá sen bay về phía ngọn núi phủ mây mù ở xa xa."Sư huynh, bây giờ chúng ta nên làm gì?" Mộc Tử Sóc hỏi."Còn làm gì nữa đây?" Kỷ Ninh lắc đầu. "Mặc dù chi nhánh Ứng Long Vệ này có rất nhiều Đạo Tàng nhưng nhất định phải có công đức thì mới có thể đổi được. Bây giờ chúng ta còn chưa có tí nào. . .Tốt nhất là nhanh chóng đi nhận nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ thì bên Ứng Long Vệ sẽ không gây phiền phức cho chúng ta. Bây giờ chúng ta đi nhận nhiệm vụ rồi sau đó về thành An Thiền bán hết những thứ chúng ta thu được ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch."Mộc Tử Sóc nở nụ cười: "Đúng.""Đi."Con rắn nhỏ quấn trên tay Kỷ Ninh, theo sau là con chó trắng và sư đệ Mộc Tử Sóc đi bên cạnh.Chỉ một lát sau, hai người Kỷ Ninh đã nhận được nhiệm vụ."Quay về thành An Thiền!"Lúc này, Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Bạch Thủy Trạch, Thanh Thanh cưỡi lên chiến thuyền đầu rồng, nhanh chóng xé gió bay đi, rất nhanh đã chui vào trong mây mù."Sư huynh, nhiệm vụ này cũng chẳng khó khăn lắm." Mộc Tử Sóc nói. "Theo ta, chúng ta hoàn toàn có thể nhận được nhiệm vụ hai mươi, ba mươi công đức. Hai người chúng ta mà phối hợp thì Vạn Tượng chân nhân cũng khó kiếm được kỳ phùng địch thủ!""Khiêm tốn chút đi." Kỷ Ninh nhếch mép nói: "Nếu gặp phải Huyết Ảnh sư huynh, Lạp Tháp sư huynh, Hỏa Thánh sư huynh thì hai chúng ta có địch nổi bất kỳ người nào không?""Bọn họ, bọn họ. . ." Mộc Tử Sóc há miệng thở dốc.Thật đúng là không đánh lại được.Đây đều là những người đã ngộ ra đầy đủ một Đạo, chắc chắn ngang tầm với Nguyên Thần đạo nhân.Kỷ Ninh nói: "Đừng tưởng giết được mấy Vạn Tượng chân nhân, vài con Vạn Tượng đại yêu là đã vô địch rồi. Hơn nữa chúng ta nhận hai nhiệm vụ có 'mười công đức'. Nên chỉ càn hoàn thành là chúng ta có thể tự do tự tại trong một trăm năm rồi.""Đúng, một trăm năm tiêu dao là đã đủ lắm rồi." Mộc Tử Sóc gật đầu rồi lập tức cắn răng. "Không tới Quân Vụ Điện thì thật không thể ngờ nổi vùng đất này lại có nhiều ác nhân như thế. Hạng người gì cũng có.""Ừ." Trong mắt của Kỷ Ninh cũng nổi lên sát ý.Trong Quân Vụ Điện có rất nhiều nhiệm vụ. Đa số là những nhiệm vụ đi giết những người có tội nghiệt lớn. 'Tội nghiệt' ở đây chính là do thiên đạo phán định những kẻ có tội nghiệt quấn thân. Giết những người có tội nghiệt này. . .cũng có thể làm số mạnh của vương triều Đại Hạ gia tăng. Vì thế nên vương triều Đại Hạ luôn luôn duy trì những việc như thế này."Hai tên này, một kẻ là đi giết người thường ở bốn phương để luyện 'Huyết Ngục Ma Nhãn'. Tên còn lại thì giết không biết bao nhiêu trẻ con để nuôi một con 'Quỷ Anh Vương'." Mộc Tử Sóc lắc đầu. "Mà đây mới chỉ là nhiệm vụ có mười công đức. Nếu mà nhiệm vụ hơn vạn công đức, trăm vạn công đức. . .thì phải giết tới cả đại ma đầu, thậm chí là những tồn tại đáng sợ trong vương triều Đại Hạ. Bọn chúng có vô số tội nghiệt quấn thân nhưng lại vẫn có thể vượt qua được tam tai cửu kiếp."Nếu đi theo chính đạo thì phải có ngộ tính, phải rèn luyện đạo tâm, bước từng bước đều để lại dấu chân.Nhưng nếu đi tà đạo thì sẽ nhanh hơn.Tuy rằng tội nghiệt quấn thân sẽ làm. . .uy lực của tam tai cửu kiếp mạnh hơn. Nhưng tà đạo lại có thể làm thực lực của bản thân tăng rất nhanh nên việc ngăn cản tam tai cửu kiếp cũng dễ dàng hơn.Nhưng tà đạo cũng chỉ mạnh trong chốc lát chứ không thể lâu dài được! Tới lúc đối mặt với Thiên kiếp, chính đạo còn có thể trở thành Thiên Tiên được, cho dù không nhiều nhưng vẫn có thể trở thành Tán Tiên. . .Nhưng đi theo tà đạo thì gần như là không còn khả năng trở thành Thiên Tiên. Người đạt được Tán Tiên cũng rất ít ỏi. Bởi vì Thiên kiếp của người tu tiên theo tà đạo cực kỳ đáng sợ!"Tới thành An Thiền rồi." Mộc Tử Sóc nhìn xuống phía dưới xem xét."Tiểu Thanh." Kỷ Ninh nhìn về phía con rắn nhỏ màu xanh đang quấn trên cổ tay." Ngươi đưa một nửa Băng vạn năm cho ta."Vù vù.Con rắn nhỏ màu xanh hóa thành sương mù rồi ngưng tụ lại thành thiếu nữ áo xanh. Nàng mang ánh mắt trợn trừng, tức giận nói: "Đó là thứ của ta. Chủ nhân. Đó là thứ ta vất vả lắm mới kiếm được! Ngươi. . .ngươi. . .Giống như kiểu ăn cướp ấy. Lúc trước là thiếu niên thuần phác. Sao bây giờ lại trở nên ác như vậy. Ngươi quả thực không có tí tốt bụng nào cả.""Câm miệng." Kỷ Ninh quát lên rồi thở hắt ra một hơi, lúc này mới nói: "Ngươi đúng là thần giữ của. Một khối Băng vạn năm lớn như thế, ngươi có dùng cũng không hết. Ta định giúp ngươi cầm chỗ đó đi đổi nguyên dịch ở Thiên Bảo Sơn. Để thực lực của ngươi tăng lên. Ngươi hiểu chưa?"Thanh Thanh chớp chớp mắt, nói thầm: "Không cho ngươi được tham ô.""Vậy thì ngươi đi theo chúng ta vào rồi ta sẽ giúp ngươi đổi nguyên dịch. Vậy được chưa." Kỷ Ninh cảm thấy thật bất đắc dĩ. Tiểu Thanh này đúng là thần giữ của."Ừ, cho ngươi này." Thanh Thanh chìa bàn tay nhỏ bé của mình ra. Vù vù, trên lòng bàn tay liền xuất hiện một ngọn núi băng nhỏ."Mộc Tử Sóc ở bên cạnh lập tức há hốc mồm, quát: "Ngươi! Con rắn nhỏ ngươi có nhiều Băng vạn năm như vậy mà không cho ta thêm một chút sao? Làm ta lại còn phải cảm kích ngươi nữa chứ!"Thanh Thanh lại liếc mắt nhìn Mộc Tử Sóc đang gào thét một cái rồi dùng bàn tay vẽ một đường. Nguyên lực cắt thẳng qua ngọn núi băng, chia nó ra làm hai. Nàng lấy lại một nửa còn một nửa đưa cho Kỷ Ninh."Đi thôi, tới Thiên Bảo Sơn."Chiến thuyền đầu rồng lao xuống phía dưới, bay về một phía tòa thành khổng lồ cổ kính: thành An Thiền.Về tới thành An Thiền, Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc cùng cảm nhận được một cái gì đó cực kỳ thân thiết. Dù sao bọn họ cũng đã sinh sống hơn ba năm ở đây.Sau nửa canh giờ trong Thiên Bảo Sơn, đám Kỷ Ninh lại đi ra."Của ngươi này." Kỷ Ninh đưa cho Thanh Thanh đứng bên cạnh một bình ngọc.Sau khi tra xét rõ ràng bên trong, thấy bên trong đúng là năm ngàn ba trăm cân nguyên dịch có giá ngang với khối băng mà Kỷ Ninh nhận lấy thì Thanh Thanh mới vừa lòng gật đầu.Kỷ Ninh cũng chỉ biết lắc đầu mà cười."Bạch thúc, đây là phần của người." Bạch thúc hóa thành nam tử đầu bạc vẻ mặt cực giống cha mình làm cho Kỷ Ninh cảm thấy cực kỳ thân thiết.Sau khi nhận lấy và tra xét một chút, Bạch thúc lập tức kinh hãi. Ở bên trong có tới tận tám ngàn cân nguyên dịch. Điều này làm cho Bạch thúc kinh hãi lắc đầu, vội vàng dùng tâm linh để truyền âm: "Ninh nhi, chỗ nguyên dịch nhiều như thế này có thể làm con tăng thực lực lên không ít đâu. Không cần phải tốn kém như thế cho ta đâu.""Ta còn sáu ngàn cân nguyên dịch cơ mà." Kỷ Ninh cũng dùng tâm linh trao đổi, nói. "Có hay không có tám ngàn cân nguyên dịch này. . .cũng không quá ảnh hướng đến ta. Nếu ta muốn tu luyện tới giai đoạn Nguyên Thần thì chỉ sợ phải tốn tới mấy vạn cân nguyên dịch. Hơn nữa, theo truyền thống của Hắc Bạch Học cung ta, nhất định phải ngộ ra đầy đủ một Đạo thì mới được phép bước vào Nguyên Thần. Hiện tại ta còn lâu mới ngộ ra được một phần Đạo hoàn chỉnh.""Nó không có ích với ta nhưng lại rất có ích với Bạch Thúc. Hiện tại tiểu Thanh đã là Vạn Tượng đại yêu. Nếu Bạch thúc tăng được thực lực lên thì sẽ rất có lợi cho ta." Kỷ Ninh dùng tâm linh trao đổi nói.Bạch Thủy Trạch hơi chần chừ một chút nhưng rồi cũng gật đầu.Lần tới Thiên Bảo Sơn này, Kỷ Ninh đã bán hết những bảo vật thu được ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch. Kể cả kỳ bảo hộ thân của Đông Nhất hay bảo vật của Long Kình yêu vương cũng đều bán tất. 'Hai cái râu rồng' là pháp bảo bản mệnh của Long Kình yêu vương còn có giá hơn cả pháp bảo thiên giai bình thường.Hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc đều có được hơn một vạn cân nguyên dịch.Mộc Tử Sóc dùng chỗ đó mua không ít tài liệu.Kỷ Ninh thì chỉ mua một lọ 'Hỏa Liên Tủy', tốn mất năm trăm cân nguyên dịch để nuôi dưỡng 'Kim Diễm Địa Hỏa'."Đi, quay về Hắc Bạch Học cung. Tu luyện ở trong Hắc Bạch Học cung là an tâm nhất. Không cần lo lắng ai quấy rầy." Kỷ Ninh nói."Ừ, chúng ta phải về bế quan thật tốt để tu luyện một lượt thật dài hơi thì ta mới có thể tu luyện tới Vạn Tượng viên mãn." Mộc Tử Sóc vui sướng nói. "Sư huynh cũng có thể đạt tới Vạn Tượng viên mãn." Hắn đâu biết rằng Kỷ Ninh đã đưa tám ngàn cân nguyên dịch cho Bạch thúc, mà vẫn tưởng rằng Kỷ Ninh đang nắm trong tay một vạn cân nguyên dịch.Kỷ Ninh cười: "Đi thôi, quay về cùng nhau tu luyện nào.Lúc này, hai người hai linh thú đi về phía Hắc Bạch Học cungNguồn: bachngocsach•Đọc [ 230 ] - Quyển 9-Chương 4: Buồn man mác.Điện Tài tiên nhân tóc đen mặc áo choàng đen đang ngồi khoanh chân trên giường ngọc. Bỗng nhiêu khóe miệng ông ta mỉm cười: "Đứa nhỏ này, xem ra đã gia nhập được Ứng Long Vệ rồi. Mới thế mà đã quay lại rồi."Lúc này, hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc đã đi vào Hắc Bạch Học cung nhưng không còn bay trên không nữa."Sư huynh, sáng mai ta với ngươi đi luôn nhé." Mộc Tử Sóc nói."Cứ trở về bế quan tu luyện thật tốt đi đã. Đợi khi nào tu luyện xong rồi đi chấp hành nhiệm vụ cũng không muộn." Kỷ Ninh nói. Hai người bọn họ đã chuẩn bị đầy đủ. Bây giờ chỉ cần luyện hóa nguyên dịch làm thực lực tăng lên là có thể đi giết ngay mấy tên tu tiên tà đạo có tội nghiệt ngập trời kia.Vèo! Vèo!Kỷ Ninh điều khiển một con thuyền nhỏ còn Mộc Tử Sóc thì điều khiển con khôi lỗi thuyền đầu rồng chia ra bay về núi của mình.Khi đang bay trên không trung."Bắc Minh sư huynh.""Bắc Minh sư đệ đã trở lại rồi sao? Lần trước ta tới chỗ sư đệ phát hiện ra sư đệ đã ra ngoài du lịch lưu lạc rồi mà."Khi bay từ cửa Hắc Bạch Học cung tới Bắc Minh Phong, Kỷ Ninh lại gặp phải sáu người tôi tớ của đệ tử và một tên đệ tử chính thức."Đã tới Bắc Minh Phong." Ở trên thuyền, Kỷ Ninh chỉ về ngọn núi phía xa xa. Bây giờ đã là lúc chạng vạng tối, mặt trời ngả về phía Tây. Ánh chiều ta chiếu lên Bắc Minh Phong làm cả ngọn núi trở nên mờ ảo đẹp đẽ. "Tiểu Thanh, bây giờ ngươi đã là linh thú của ta. Ở Hắc Bạch Học cung có rất nhiều cấm địa mà ngươi không thể đi vào. Bây giờ ngươi vào tĩnh phòng ngoan ngoãn tu luyện không nên đi những chỗ khác, không lại gây rắc rối cho ta. Hiểu chưa?""Chủ nhân yên tâm đi." Từ khi vào Hắc Bạch Học cung, Thanh Thanh cực kỳ hưng phấn.Kỷ Ninh cười.Con thuyền lập tức đáp xuống.Lập tức có vài bóng người đi ra từ phủ đệ trên Bắc Minh Phong. Đúng là sáu tên tôi tớ của Kỷ Ninh ở lại Bắc Minh Phong là Mạnh Nham, Vân Lộ, Vân Chu, Vong Vệ, Vĩ Phương, Minh Dương."Kỷ Ninh sư huynh." Sáu người cùng ra đón."Kỷ Ninh sư huynh, nhanh như vậy mà ngươi đã trở lại rồi à. Đã gia nhập được Ứng Long Vệ chưa?" Vân Lộ nhìn Kỷ Ninh với ánh mắt sáng lên. Là người xinh đẹp nhất ở đây nên dĩ nhiên nàng sẽ mời ong dẫn bướm. Có rất nhiều người theo đuổi nàng. Chỉ riêng trong đám tôi tớ của Kỷ Ninh thì ngoại trừ Vân Chu và Mạnh Nham ra còn đâu ba người còn lại đều có ý định theo đuổi nàng.Đó là còn chưa kể tới đám tôi tớ của đệ tử ở ngọn núi khác.Nhưng. . .Nàng cũng chẳng thèm để mắt tới đám tôi tớ của đệ tử. Khi vừa nhìn thấy Kỷ Ninh, Vân Lộ lập tức thầm nghĩ trong lòng: "Đám người kia mà so sánh với Kỷ Ninh sư huynh thì đúng là gà đất chó cảnh! Hừ, muốn là đạo lữ của Vân Lộ ta thì dù không bằng Kỷ Ninh sư huynh nhưng cũng phải bằng được một nửa. Hiện tại, bọn hắn còn chưa bằng được cái móng tay của Kỷ Ninh sư huynh.""Ừ, đã vào được Ứng Long Vệ rồi." Kỷ Ninh mỉm cười nói."Chúc mừng sư huynh."Sáu người cùng hô lên.Kỷ Ninh gật đầu, chỉ vào thiếu nữ áo xanh đứng ở bên: "Đây là linh thú Thanh Thanh của ta. Các ngươi cũng nên biết.""Thanh Thanh sư tỷ." Mỗi người trong đám Vân Lộ cũng đều cung kính. Bởi vì bọn họ phát hiện ra Thanh Thanh tỏa ra yêu khí rất mạnh mẽ. Đây chắc chắn là đại yêu đã đạt cấp độ Vạn Tượng. Mà mấy người bọn họ thì mới chỉ là Tử Phủ tu sĩ. . .với lại Thanh Thanh cũng cố ý để làm những người này phải kinh sợ."Tốt lắm, bây giờ tất cả lui ra đi. Bạch thúc, người bố trí cho Thanh Thanh một tĩnh phòng." Kỷ Ninh nói xong liền đi thẳng vào tĩnh phòng của mình."Vừa về nhà đã tu luyện rồi. Không trách tại sao lại thiên tài như thế." Vân Lộ nhìn Kỷ Ninh xong thì gật đầu. "Ta mà tìm đạo lữ thì cũng phải tìm một người siêng năng như sư huynh."Trong tĩnh phòng, từng viên minh châu được khảm trên vách tường chiếu sáng toàn bộ tĩnh phòng.Trên cái gường ngọc được điêu khắc tinh xảo, Kỷ Ninh đang khoanh chân ngồi đó."Bắt đầu đi."Kỷ Ninh vừa lật tay lên. Trong lòng bàn tay liền xuất hiện một bình ngọc. Hắn để bình ngọc trước mặt, mở nút ra. Trong bình ngọc này có tầm sáu ngàn cân nguyên dịch nên khi vừa mở nút ra là nguyên khí trời đất nồng đậm đã ùa ra ngoài. Chỉ riêng hít thở một hơi là đã cảm thấy cả người sảng khoái rồi.Kỷ Ninh có thần hồn mạnh mẽ, thiên tư cực cao, căn cơ cực kỳ vững chắc, tốc độ tu luyện cũng nhanh kinh người. Một Vạn Tượng chân nhân bình thường tu luyện tới mấy trăm năm cũng chưa chắc có thể tích lũy đủ số 'nguyên lực' để đột phá tới Nguyên Thần đạo nhân. Vậy mà cho dù Kỷ Ninh đã tu luyện chậm lại thì cũng chỉ cần mấy chục năm là đã đủ.Nhưng dù vậy.Sáu ngàn cân nguyên dịch này cũng chỉ tương đương với việc Kỷ Ninh khổ tu sáu năm, hoặc cùng lắm là mười năm."Hút." Kỷ Ninh há miệng ra. Nguyên dịch lập tức bay vào trong miệng.Trong không gian Tử Phủ.Ở chỗ 'ngọn nguồn' sâu nhất trong biển nguyên lực, bắt đầu có một luồng nguyên lực tinh khiết trào ra từ đó. Trong lúc nhất thời, cả biển nguyên lực cũng bắt đầu hơi hơi xoay lại. Mặt biển nguyên lực cũng bắt đầu dần dần dâng lên. Trong quá trình dâng lên, trong biển cũng ngưng tụ ra từng tinh hoa. Vô số tinh hoa được ngưng tụ ra.Rào rào rào. . .vô số tinh hoa bắt đầu bay lên không trung.Trên không trung trong Tử Phủ có ngàn vạn ngôi sao, sao Thái Âm, sao Thái Dương. Những ngôi sao này di chuyển với một quỹ đạo cực kỳ huyền diệu. . .Chúng có khả năng cảm ứng với ngôi sao ở thế giới bên ngoài nên mới có thể di chuyển như vậy. Cái này gọi là chuyển động thì sống. Ngôi sao trong không gian Tử Phủ phải di động được thì mới có thể sinh ra 'nguyên lực cảnh giới Vạn Tượng' tinh khiết."Rào rào rào rào. . ." Vô số tinh hoa bay lên trởi cao bị cuốn vào trong các ngôi sao.Vô số ngôi sao di chuyển từ từ. Tinh hoa bị cuốn theo, bay vào toàn bộ các ngôi sau. Dĩ nhiên chủ yếu là bay về Thái Âm và Thái Dương ở trung tâm.Ầm ầm ầm, những ngôi sao vĩnh hằng vẫn tiếp tục chuyển động không biết mệt mỏi. Mỗi một ngôi sao đều có lực hút và lực đẩy riêng làm toàn bộ thể tích của những ngôi sao đó luôn ở mức cố định. Không thể nào lớn thêm chút nào! Tuy độ lớn của chúng là cố định nhưng nếu hấp thu càng nhiều tinh hoa, Đại Đạo đạt tới trình độ nhất định thì chúng sẽ có phát sinh ra biến đổi về chất."Uỳnh!"Nguyên lực Vạn Tượng được sinh ra từ những ngôi sao này rõ ràng đã tinh khiết hơn một tầng!"Vạn Tượng trung kỳ." Kỷ Ninh thầm vui mừng. "Tốn gần hai ngàn cân nguyên dịch là đã đạt tới Vạn Tượng trung kỳ rồi. Tiếp tục!"Lại qua hồi lâu.Lúc này, hắn đã luyện hóa được tầm hơn ba ngàn cân nguyên dịch. Vô số ngôi sao trong Tử Phủ lại bắt đầu phát sinh biến đổi về chất."Vạn Tượng hậu kỳ!" Kỷ Ninh mở mắt ra, nhìn bình ngọc ở trước mặt. Trong bình ngọc chỉ còn lại một ngàn cân nguyên dịch. Và từng ấy thì cũng chẳng thể đủ để đạt tới Vạn Tượng viên mãn. Dựa theo tình hình khi trước thì e là từ Vạn Tượng hậu kỳ tới Vạn Tượng viên mãn cũng phải cần tới bốn ngàn, thậm chí là năm ngàn cân nguyên dịch!"Thật ra khó khăn nhất vẫn là từ Vạn Tượng viên mãn tới Nguyên Thần. Chỉ một bước này thôi đã phải tiêu tốn khoảng vạn cân nguyên dịch rồi." Kỷ Ninh thổn thức.Chẳng lẽ mình lại phải đi cướp giết một vài Vạn Tượng chân nhân?Cái này gọi là đi sát bờ sông làm sao không để bẩn giầy.Không cẩn thận lại gặp phải một vài Vạn Tượng chân nhân khiêm tốn hoặc có bảo vật trong người thì e là lúc đó mình chỉ có chết! Cho nên việc giết người tu tiên khác thông thường đều là do gặp phải trường hợp đặc biệt không thể không giết. Còn nếu chủ động đi giết thì cho dù có kiếm chác được một thời nhưng rồi kiểu gì cũng xong đời."Không cần phải vội. Bây giờ ta còn chưa ngộ hẳn ra một Đạo, mà còn phải tìm hiểu Kiếm Đạo nữa. Nên bây giờ vẫn còn cách xa lúc đột phá Nguyên Thần đạo nhân." Kỷ Ninh lập tức lại bắt đầu tìm hiểu kiếm pháp của mình.Thời gian trôi qua, đảo mắt một cái trời đã sáng rồi.Sáng sớm.Mộc Tử Sóc liền tới."Sư huynh, sư huynh." Mộc Tử Sóc hăng hái. "Ta tu luyện một hơi thẳng tới Vạn Tượng viên mãn. Còn thừa lại không ít nguyên dịch đấy.""Khoe khoang cái gì thế!. Ta cũng tu luyện tới Vạn Tượng viên mãn rồi đây này!" Thanh Thanh trừng mắt nói."Từng đó nguyên dịch mà ngươi chỉ tu luyện tới Vạn Tượng viên mãn thôi sao?" Mộc Tử Sóc giật mình nói. "Khi trước ngươi cũng là Vạn Tượng trung kỳ giống ta. Nhưng ta lại tốn nguyên dịch hơn ngươi nhiều."Thanh Thanh bĩu môi: "Ta tốn sáu trăm cân nguyên dịch là đã tới Vạn Tượng hậu kỳ, lại tốn thêm bốn ngàn năm trăm cân nguyên dịch thì mới tới được Vạn Tượng viên mãn. Hiển nhiên là lúc trước ta đã gần tới Vạn Tượng hậu kỳ rồi nên chắc chắn là mạnh hơn ngươi."Kỷ Ninh ngồi ở một bên uống rượu trái cây, mỉm cười nhìn một người một yêu cãi cọ với nhau."Sư huynh, ngươi thì sao?" Mộc Tử Sóc ngồi xuống."Vạn Tượng hậu kỳ." Kỷ Ninh hờ hững nói."Hậu kỳ?" Mộc Tử Sóc giật mình. "Làm sao mà mới chỉ tới hậu kỳ thôi vậy?""Ninh nhi và ta đều là Vạn Tượng hậu kỳ." Từ cánh cừa, một nam tử đầu bạc áo trắng mở miệng nói.Mộc Tử Sóc vừa nghe thấy thế thì liền hiểu ra ngay.Chắc chắn là Kỷ Ninh đã chia nguyên dịch cho Bạch Thủy Trạch. Khi trước Bạch Thủy Trạch mới là Tử Phủ viên mãn. Nếu không có chỗ đó thì làm thế nào có thể tu luyện một mạch tới Vạn Tượng hậu kỳ được."Bạch thúc có giác nộ Trận Đạo cực cao cho nên có nguyên dịch là có thể nước chảy thành sông được. Nếu cảnh giới và đạo tâm không đủ thì dù có nguyên dịch cũng vô dụng." Kỷ Ninh nhìn về phía Mộc Tử Sóc. "Sư đệ, ngươi có phải đi gặp sư phụ không? Nếu không thì chúng ta lên đường luôn đi.""Không cần." Mộc Tử Sóc lắc đầu. "Sư huynh cũng chẳng phải giống ta, không đi gặp sư phụ của mình hay sao."Kỷ Ninh gật đầu nhẹ.Khi trước mới chào từ biệt. . .Mà bây giờ mới có hơn ba tháng. Mình cũng chả có tiến triển kiếm thuật nhiều lắm nên cũng không cần tới chỗ sư phụ."Ăn hết điểm tâm đi rồi chúng ta liền xuất phát." Kỷ Ninh nói. "Bạch thúc và tiểu Thanh ngồi xuống đây luôn đi."Bốn người Mộc Tử Sóc, Thanh Thanh, Bạch thúc, Kỷ Nnh cùng ngồi quây xuống, vừa ăn vừa nói chuyện.Cùng ngày, khi mặt trời vừa mọc ở hướng Đông thì đám Kỷ Ninh đã rời khỏi Hắc Bạch Học cung. . .Lần này rời đi, nhất định sẽ phải một thời gian dài nữa mới có thể trở lại.Khi quay về Hắc Bạch Học cung, Kỷ Ninh đã gặp không ít người. Nên người có ý là sẽ có thể biết được việc Kỷ Ninh trở lại ngay."Vù vù."Cửu Liên vung tay lên, ở phía trước xuất hiện một cái gương bằng nước.Nàng nhìn thấy hình dạngcủa mình trong gương."Sao?" Cửu Liên hơi hơi nhíu mày. Chỉ thấy vẻ mặt của người áo lam trong gương bắt đầu biến đổi. Thậm chí là hoa văn trên quần áo cũng bắt đầu biến đổi. Là một bộ quần áo có pháp thuật nên dĩ nhiên là nó có thể tự động biến đổi theo ý.Sau một hồi lâu, Cửu Liên mới lộ ra vẻ tươi cười, phất tay một cái. Cái gương nước trước mặt lập tức biến mất."Vù vù."Một pháp bảo phi hành có hình dạng là một đóa hoa sen trắng tuyết xuất hiện. Cửu Liên bước chân lên đóa sen rồi xé gió rời phủ đệ của mình.Một lát sau.Đứng trên đóa hoa sen trắng tuyết, Cửu Liên nhìn thấy ngọn núi ở phía xa xa. Tới lúc bay tới gần liền mở miệng: "Nghe nói Kỷ Ninh sư đệ trở về. Không biết ta có thể gặp được không?"Âm thanh quanh quẩn trên Bắc Minh Phong.Rất nhanh đã có một gã cao to da ngăm đen và một nữ tử xinh đẹp xuất hiện. Đúng là Mạnh Nham và Vân Lộ.Mạnh Nham liền cúi người: "Cửu Liên sư tỷ. Hôm qua Kỷ Ninh sư huynh trở về nhưng sáng sớm hôm nay đã rời đi rồi." Vân Lộ đứng bên cạnh nhìn lên người đang đứng giữa đóa sen trắng trên bầu trời là Cửu Liên sư tỷ thì có cảm giác như Cửu Liên sư tỷ giống một vị tiên trên trời. Nàng không khỏi thầm ao ước. "Rời đi?" Cửu Liên ngẩn ra."Không biết khi nào mới trở về?" Cửu Liên hỏi."Không biết." Mạnh Nham lắc đầu. "Kỷ Ninh sư huynh nói lần này đi sẽ phải khá lâu sau mới có thể quay lại.""Thật lâu sao?"Cửu Liên gật đầu nhẹ, trong mắt có chút thất vọng. Nàng lập tức đứng trên pháp bảo hoa sen xé gió bay đi, biến mất ở nơi chân trời phía xa.Nguồn: bachngocsach•Đọc [ 226 ] - Quyển 9-Chương 5: Chưa bao giờ quênKỷ Ninh không biết được sau khi hắn rời đi thì Cửu Liên sư tỷ đã tới tìm hắn. Lúc này hắn đang cùng sư đệ, Bạch thúc và Thanh Thanh cùng nhau lên đường truy quét tội phạm.Cũng do nhờ có Ứng Long Vệ cung cấp tin tình báo kịp thời nên chỉ cần tốn hơn một tháng, đám người Kỷ Ninh liền vượt qua ba địa phương đã đuổi kịp tên tu tiên tà đạo đang lẩn trốn có tên Hắc Giác chân nhân. Tên Hắc Giác chân nhân này dựa vào một con Quỷ Anh Vương nên khó ai đánh bại được hắn.Đáng tiếc.... hắn lại gặp đám Kỷ Ninh đây.Lúc đầu, Bạch thúc đã lặng lẽ bày ra đại trận để Hắc Giác chân nhân không thể chạy trốn được, tiếp sau đó đám Kỷ Ninh mới hiện thân ra... Thậm chí Kỷ Ninh còn chưa phải ra tay thì sư đệ Mộc Tử Sóc đã lấy ra khôi lỗi Thôn Thiên Ma Xà là đã đủ nghiền nát Quỷ Anh Vương này rồi. Lúc này do không có Quỷ Anh Vương làm chỗ dựa, nên Hắc Giác chân nhân lập tức khiếp sợ rồi bị Mộc Tử Sóc dễ dàng giết chết."Rõ ràng thực lực của sư đệ đã tiến bộ rất nhanh" Kỷ Ninh khen ngợi: "Giết một tên hung ác có tiếng như Hắc Giác chân nhân này mà còn dễ dàng như thế"."Ha ha..." Mộc Tử Sóc gãi gãi đầu: "Ta đã tu luyện tới Vạn Tượng viên mãn rồi. Hơn nữa cũng nhờ đợt tới Thiên Bảo Sơn lúc trước đã tạo điều kiện cho ta kiếm được không ít tài liệu, chẳng những thế còn giúp ta cải tiến được khôi lỗi Thôn Thiên Ma Xà nữa, nên dĩ nhiên uy lực tăng lên rất nhiều".Kỷ Ninh cũng hiểu rõ, đạo khôi lỗi cần rất nhiều tài liệu quý hiếm."Đi thôi, hãy truy quét tên tội phạm quan trọng kế tiếp nào!" Kỷ Ninh nói."Với loại tội phạm quan trọng này, bốn người Vạn Tượng chúng ta có thể dễ dàng truy quét thôi" Tiểu Thanh ở bên cạnh cũng rất thích thú, còn Bạch Thủy Trạch lại đang lặng yên đứng ở một bên mỉm cười.Vèo!Chiến thuyền đầu rồng lại tiếp tục xé gió bay đi, đám Kỷ Ninh lại tiếp tục cuộc hành trình truy quét tên tội phạm quan trọng tiếp theo: Khiên Đâu chân nhân!Dù tên tội phạm đó có khả năng lẩn trốn lợi hại tới mấy, cũng khó lòng tránh được khả năng tình báo kịp thời hết sức lợi hại của Ứng Long Vệ.Trừ khi kẻ nào đó có thể giống như Kỷ Ninh trốn vào những nơi như Thủy Phủ hẳng hạn. Bằng không một khi đã ở trong lãnh thổ vương triều Đại Hạ, đều rất khó thoát khỏi việc bị Ứng Long Vệ đuổi giết."Tên Khiên Đâu chân nhân kia trốn xa thật. Nơi đó ắt phải cách thành An Thiền tới ba trăm vạn dặm. Xem ra chỗ đó cũng là nơi rất hoang vắng và xa xôi nhất, nếu hắn tiếp tục trốn xa hơn nữa e rằng sẽ vượt ra ngoài phạm vi của quận An Thiền mất"."Nếu ra khỏi phạm vi của quận An Thiền chắc chắn sẽ không thuộc thẩm quyền truy sát của phân chi An Thiền chúng ta nữa".Hiện tại ở chỗ Truyền Tống Trận trên dãy núi Xích Long, hai người Kỷ Ninh đang trò chuyện với nhau.Vù vù...!Ở một nơi cách đó ba trăm vạn dặm, bên trong thành Đông Dụ có một tòa Truyền Tống Trận cao chừng trăm trượng bỗng lóe sáng lên, đám người Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc cùng xuất hiện trong đó."Bái kiến Ứng Long Vệ đại nhân !" Một lão già đứng gần đó cung kính hành lễ, bên cạnh lão còn có sáu gã Tử Phủ tu sĩ và một đám Tiên Thiên sinh linh cũng đang bày tỏ niềm cung kính cực kỳ.Kỷ Ninh nhìn qua một lượt.Thành Đông Dụ cũng là một tòa thành được vương triều Đại Hạ đóng quân giống như Thành Yên Sơn. Điểm khác nhau duy nhất chính là trong thành này có một Truyền Tống Trận loại nhỏ của Ứng Long Vệ! Nếu là nơi nguy hiểm như Ngục Sơn Đại Hoang Trạch tất nhiên sẽ có Nguyên Thần đạo nhân, thậm chí là Tán Tiên trấn trụ ở đó, nhưng thành Đông Dụ này chỉ là một tòa thành bình thường cho nên chỉ có vài tên Tử Phủ tu sĩ mà thôi."Ừm..." Kỷ Ninh gật gật đầu."Sư đệ, chúng ta đi thôi" Kỷ Ninh cũng không nói gì nhiều với những người kia. Lúc này, hắn cưỡi lên chiến thuyền đầu rồng rồi nhanh chóng xé gió bay đi, dựa theo tin tình báo của phân chi Ứng Long Vệ thu thập được thì Khiên Đâu chân nhân kia đang lẩn trốn trong một dãy núi cổ xưa cách thành Đông Dụ vài vạn dặm.Đám Kỷ Ninh cẩn thận tìm kiếm.Rất nhanh đã tới lúc đêm khuya."Tìm được rồi !" Giữa trời đêm, Kỷ Ninh đứng ở bên mép thuyền rồi phóng thần thức ra bao phủ phạm vi ba trăm dặm ở bên dưới. Ngay lập tức liền phát hiện ra một tòa 'hung thành' thực sự, tòa hung thành này được bao phủ bởi trận pháp cản tầm nhìn nên dùng mắt thường không thể thấy được. May mắn Kỷ Ninh có thần thức, chứ nếu không e là phải đợi tới lúc trăng lên mới có thể phát hiện ra."Đúng là một tòa hung thành" Trong mắt Kỷ Ninh ẩn hiện sát khí."Ở đâu ?" Mộc Tử Sóc liền hỏi."Ngay ở phía dưới kia" Kỷ Ninh hạ thấp giọng rồi bảo "Theo ta đi xuống dưới".Kỷ Ninh nhảy thẳng xuống, dưới chân hắn xuất hiện một đường kiếm quang xé rách không trung chợt bay xuống phía dưới, đồng thời Bạch Thủy Trạch và Mộc Tử Sóc cũng bay từ trên cao xuống.Ngay khi vừa đáp xuống..."Phá..." Kỷ Ninh đứng ở xa xa, chợt thấy xuất hiện một dòng nước kéo thẳng một trận kỳ lên trên.Phạm vi mười dặm ở xung quanh lập tức vặn vẹo biến đổi, vùng rừng núi hoang vu tức khắc biến thành một tòa thành khổng lồ. Bên trong thành này có rất nhiều nô lệ đang sống dở chết dở, bọn họ phải vác từng tảng đá để điêu khắc, ngoài ra còn những người đang chặt gỗ ở xung quanh để kiến tạo nên tòa thành này."Thật sự là..." Thoáng nhìn về tòa thành mới vừa xuất hiện, Mộc Tử Sóc cũng chỉ biết trợn trừng mắt mà nói không lên lời."Quá mức xa xỉ, tham vọng cực độ" Kỷ Ninh lạnh lùng nói."Hắn là một kẻ tu tiên tà đạo, giết thường dân để tu luyện tà pháp đã là ác lắm rồi, lại còn bắt những người kia xây thành cho hắn nữa à? Áp bức bọn họ tới vậy sao?" Mộc Tử Sóc vừa liếc mắt một cái là đã nhận ra. Những thường dân kia bị ép đi xây thành, rất nhiều người trong số họ đã sức cùng lực kiệt sắp chết tới nơi rồi.Lúc này Kỷ Ninh không hé răng nửa lời.Bởi vì thần thức của hắn đang bao phủ cả tòa hung thành nên cảm giác được trong thành này có vô số người thường đang tuyệt vọng, bi ai, đau khổ và tê dại! Đó là một loại tuyệt vọng cùng cực tới mức chết lặng, từ tận đáy lòng của những thường dân kia đã tràn đầy oán khí vô cùng vô tận, loại oán hận này mạnh tới mức thần thức của Kỷ Ninh cũng có thể cảm ứng được."Địa ngục !" Kỷ Ninh nhảy lên cao, cả người hóa thành tia sáng rồi đứng trên không trung phía trên tòa hung thành.Một đóa Thủy Hỏa Liên Hoa khổng lồ quay quanh người Kỷ Ninh.Ánh sáng của Thủy Hỏa Liên Hoa tỏa ra giữa đêm đen phải biết lóa mắt tới mức nào? Nhất thời vô số nô lệ đang bị ép làm việc dưới màn đêm đen đó đều ngẩng đầu lên nhìn, bọn họ chợt thấy một Thủy Hỏa Liên Hoa khổng lồ đang treo lơ lững trên đầu và một bóng người nhỏ bé ở trong đó."Khiên Đâu lão ma.... còn không ra đây nhận lấy cái chết!" Kỷ Ninh đột nhiên hét vang.Âm thanh như sấm vang vọng khắp tòa hung thành."A...""Ầm...""Ầm..."Chỉ thấy từng tên quản giáo trong phần lớn những Tiên Thiên đang đứng trên tòa hung thành đều đau đớn hét lên, thất khiếu chảy máu, chết bất đắc kỳ tử.Bọn chúng đều là đồ tử đồ tôn của Khiên Đâu chân nhân, chuyên làm điều xằng bậy.Khi thần thức phủ xuống, Kỷ Ninh cũng có thể phát hiện ra 'trọc khí tội nghiệt' quấn lên người chúng... Thông thường, dù không tìm thấy 'thanh khí công đức' trên người thường thì cũng không thể nhìn thấy 'trọc khí tội nghiệt' được. Nếu đã thấy trọc khí tội nghiệt tức là kẻ đó vốn có tội nghiệt cực kỳ lớn, những kẻ bị trọc khí tội nghiệt quấn thân này đều bị Kỷ Ninh tri triển tất công bằng Hám Thần Thuật, mà thực lực lại chênh lệch nhau quá lớn nên những người này tức khắc bị thất khiếu chảy máu chết ngay tại chỗ!""Sao thế ?""Những tên đại ma đầu này làm sao vậy ?" Những người nô lệ kia kinh ngạc nhìn những tên Tiên Thiên sinh linh lúc bình thường vốn cực kỳ hung ác, thế mà bọn chúng đang gục ngã xuống từng tên, thật khó có thể tin nổi.Đúng lúc này..."Không biết là vị đạo huynh nào thế!" Một tên nam tử râu dài mặc áo bào trắng nhảy lên không trung, đứng xa xa đối diện với Kỷ Ninh.Kỷ Ninh nhìn vào hắn mà không hề e ngại đối phương có thể chạy trốn!Bởi vì khi bản thân hắn vừa lao tới đây thì Bạch thúc đã lặng lẽ bố trí một đại trận khóa không ở xung quanh rồi."Khiên Đâu lão ma cũng có không ít tiểu ma đầu dưới tay" Ánh mắt của Kỷ Ninh quét qua cung điện xa xa, ở cửa cung điện có không ít Tử Phủ tu sĩ, hiển nhiên đều là đệ tử của tên lão ma này."Xin hỏi đạo huynh là...?" Khiên Đâu lão ma vẫn mang vẻ tươi cười như trước.Kỷ Ninh đứng lên Thủy Hỏa Liên Hoa mà nhìn thảm cảnh như địa ngục ở phía dưới rồi lạnh lùng lên tiếng: "Ngươi phải chết. Hơn nữa khi xuống âm tào địa phủ sẽ phải chịu tra tấn của từng tầng trong mười tám tầng địa ngục, ngươi phải gánh chịu hết cho vô số thường dân bị ngươi tra tấn kia, chẳng những thế phải chịu tội gấp ngàn vạn lần"."Chết ?" Khiên Đâu chân nhân lắc đầu: "Chỉ cần ta trở thành Địa Tiên là có thể có được một phần chân linh gia nhập địa phủ. Với thành quả tiên nhân của ta dĩ nhiên sẽ thành Quỷ Tiên, làm sao ta phải chịu khổ được chứ"."Địa Tiên ?" Kỷ Ninh lạnh lùng nhìn về phía hắn: "Đợi xuống mười tám tầng địa ngục mà chịu khổ đi. Ngươi có tội nghiệt như thế thì chắc cũng chẳng chống đỡ được bao lâu đâu, rốt cuộc rồi cũng bị tra tấn tới hồn phi phách tán mà thôi".Xem ra người này có tội nghiệt còn to lớn hơn nhiều Bột Tử Thiện.Trên thân người Khiên Đâu lúc này đã không còn là trọc khí nữa mà là Huyết Quang! Huyết quang chói mắt! Quả thật huyết quang này chói mắt tới mức làm người khác phải sợ hãi! Tội nghiệt lớn tới vậy... đúng là làm người khác phải sợ hãi.Kỷ Ninh vừa dứt lời thì Khiên Đâu chân nhân ở đối diện đã gầm lên: "Ta thấy người phải chết chính là ngươi đấy!"Vù vù...Trên đỉnh đầu của hắn đột nhiên xuất hiện một con mắt đỏ như máu khổng lồ, con mắt khổng lồ ấy mang theo sát khí vô tận nhìn về phía Kỷ Ninh. Trong khoảng khắc nó nhìn về phía Kỷ Ninh đó... lập tức "Ầm..."! Vô số huyết sát mãnh liệt nhập thẳng vào thần hồn của Kỷ Ninh."Một con phù du mà cũng muốn gặm cả thân cây sao?" Trong thức hải của Kỷ Ninh xuất hiện một pho tượng Nữ Oa. Nữ Oa ở trên khoảng không vô tận liền thả ra vô số tia sáng, huyết sát kia vừa xâm nhập vào thì như tuyết tan chảy, trong nháy mắt liền biến mất."Không tốt..." Sắc mặt Khiên Đâu chân nhân liền biến đổi, gã vội vàng định quay đầu chạy trốn."Chết !" Kỷ Ninh lạnh lùng quát lên.Thần niệm cuồn cuộn, mãnh liệt nghiền thẳng vào thần hồn của Khiên Đâu chân nhân, lập tức gã cảm thấy mơ màng. Kỷ Ninh đứng ở xa xa chỉ tay ra một cái, chỉ thấy xung quanh Khiên Đâu chân nhân xuất hiện một đóa Thủy Hỏa Liên Hoa, gã chân nhân này vốn đang bị bất tỉnh nên không còn khả năng phản kháng nữa, trong thoáng chốc Thủy Hỏa Liên Hoa vừa xoay tròn một lượt tức thì cả người y đã hóa thành đống thịt nát bấy!"Cái gì !""Chạy mau !"Trong cung điện, năm tên Tử Phủ tu sĩ lập tức trở nên cực kỳ sợ hãi. Năm người này đã đi theo Khiên Đâu chân nhân làm điều xằng bậy quen rồi, tội nghiệt cũng đã quấn thân từ lâu. Kỷ Ninh chỉ tay về phía xa xa, từng đóa sen thanh khiết nở rộ ra xoắn lấy năm người bọn chúng hóa thành đống thịt vụn.Tất cả kết thúc.Mộc Tử Sóc và Bạch Thủy Trạch chạy từ đằng xa tới, bọn họ không hề vui sướng chút nào bởi vì nhìn vào vô số những thường dân bị áp bức kia quả thật sự không thể vui nổi."Sao không để cho ta ra tay" Mộc Tử Sóc thở dài.Bởi vì đối phương có 'Huyết Ngục ma nhãn' cực kỳ khó dây dưa. Mà Kỷ Ninh lại có thần hồn mạnh mẽ, cộng thêm bí thuật thần niệm nữa nên vừa khéo khắc chế được hắn. Vì thế kế hoạch được định từ trước là Kỷ Ninh sẽ ra tay giải quyết trận này."Thế gian này có thiện thì dĩ nhiên cũng có ác" Kỷ Ninh thản nhiên nói."Sư huynh, hai người chúng ta đã hoàn thành xong nhiệm vụ rồi. Bây giờ làm gì nữa?" Mộc Tử Sóc nhìn về phía Kỷ Ninh.Kỷ Ninh ngẩn ra.Tiếp theo à ?Ở tận đáy lòng của Kỷ Ninh lập tức nổi lên ba cái tên đã khắc vào xương máu của mình: Đông Thất! Ngu Động! Thủy Dị! Kỷ Ninh chưa bao giờ quên ba kẻ này. Tên của bọn chúng dường như đã hàn chặt vào trong linh hồn của hắn, bởi vì cái chết của những người quan trọng với hắn trong kiếp này chính là mẫu thân, phụ thân... đều do ba kẻ này gây ra!Một cảm xúc mãnh liệt tràn ngập trong lồng ngực của Kỷ Ninh.Giết !Giết !Giết !Chuyện tiếp theo mà Kỷ Ninh phải giải quyết chính là cừu hận và sát ý, đây chính là ba kẻ mà hắn thù hận nhất ở thế giới này!"Tiếp theo..." Kỷ Ninh khẽ nói: "... báo thù!""Báo thù !?!?" Mộc Tử Sóc nghi hoặc hỏi: "Báo thù gì?""Thù của cha mẹ !" Kỷ Ninh gằn lên từng chữ, điều này làm cho Mộc Tử Sóc ở bên cạnh nghe xong cũng phải biến đổi sắc mặt. Thanh Thanh cũng gục đầu xuống gần cánh tay của Kỷ Ninh như muốn an ủi hắn, còn Bạch Thủy Trạch thì đứng bên cạnh lặng yên nhìn Kỷ Ninh. Trong ánh mắt của Bạch thúc cũng có khát vọng như hắn, dù sau Bạch thúc cũng đã từng trải qua cơn ác mộng này cùng với Kỷ Ninh rồi."Thù này... quyết không đội trời chung" Kỷ Ninh nói.Nguồn: bachngocsach•Đọc [ 234 ] - Quyển 9-Chương 5: Chưa bao giờ quênKỷ Ninh không biết được sau khi hắn rời đi thì Cửu Liên sư tỷ đã tới tìm hắn. Lúc này hắn đang cùng sư đệ, Bạch thúc và Thanh Thanh cùng nhau lên đường truy quét tội phạm.Cũng do nhờ có Ứng Long Vệ cung cấp tin tình báo kịp thời nên chỉ cần tốn hơn một tháng, đám người Kỷ Ninh liền vượt qua ba địa phương đã đuổi kịp tên tu tiên tà đạo đang lẩn trốn có tên Hắc Giác chân nhân. Tên Hắc Giác chân nhân này dựa vào một con Quỷ Anh Vương nên khó ai đánh bại được hắn.Đáng tiếc.... hắn lại gặp đám Kỷ Ninh đây.Lúc đầu, Bạch thúc đã lặng lẽ bày ra đại trận để Hắc Giác chân nhân không thể chạy trốn được, tiếp sau đó đám Kỷ Ninh mới hiện thân ra... Thậm chí Kỷ Ninh còn chưa phải ra tay thì sư đệ Mộc Tử Sóc đã lấy ra khôi lỗi Thôn Thiên Ma Xà là đã đủ nghiền nát Quỷ Anh Vương này rồi. Lúc này do không có Quỷ Anh Vương làm chỗ dựa, nên Hắc Giác chân nhân lập tức khiếp sợ rồi bị Mộc Tử Sóc dễ dàng giết chết."Rõ ràng thực lực của sư đệ đã tiến bộ rất nhanh" Kỷ Ninh khen ngợi: "Giết một tên hung ác có tiếng như Hắc Giác chân nhân này mà còn dễ dàng như thế"."Ha ha..." Mộc Tử Sóc gãi gãi đầu: "Ta đã tu luyện tới Vạn Tượng viên mãn rồi. Hơn nữa cũng nhờ đợt tới Thiên Bảo Sơn lúc trước đã tạo điều kiện cho ta kiếm được không ít tài liệu, chẳng những thế còn giúp ta cải tiến được khôi lỗi Thôn Thiên Ma Xà nữa, nên dĩ nhiên uy lực tăng lên rất nhiều".Kỷ Ninh cũng hiểu rõ, đạo khôi lỗi cần rất nhiều tài liệu quý hiếm."Đi thôi, hãy truy quét tên tội phạm quan trọng kế tiếp nào!" Kỷ Ninh nói."Với loại tội phạm quan trọng này, bốn người Vạn Tượng chúng ta có thể dễ dàng truy quét thôi" Tiểu Thanh ở bên cạnh cũng rất thích thú, còn Bạch Thủy Trạch lại đang lặng yên đứng ở một bên mỉm cười.Vèo!Chiến thuyền đầu rồng lại tiếp tục xé gió bay đi, đám Kỷ Ninh lại tiếp tục cuộc hành trình truy quét tên tội phạm quan trọng tiếp theo: Khiên Đâu chân nhân!Dù tên tội phạm đó có khả năng lẩn trốn lợi hại tới mấy, cũng khó lòng tránh được khả năng tình báo kịp thời hết sức lợi hại của Ứng Long Vệ.Trừ khi kẻ nào đó có thể giống như Kỷ Ninh trốn vào những nơi như Thủy Phủ hẳng hạn. Bằng không một khi đã ở trong lãnh thổ vương triều Đại Hạ, đều rất khó thoát khỏi việc bị Ứng Long Vệ đuổi giết."Tên Khiên Đâu chân nhân kia trốn xa thật. Nơi đó ắt phải cách thành An Thiền tới ba trăm vạn dặm. Xem ra chỗ đó cũng là nơi rất hoang vắng và xa xôi nhất, nếu hắn tiếp tục trốn xa hơn nữa e rằng sẽ vượt ra ngoài phạm vi của quận An Thiền mất"."Nếu ra khỏi phạm vi của quận An Thiền chắc chắn sẽ không thuộc thẩm quyền truy sát của phân chi An Thiền chúng ta nữa".Hiện tại ở chỗ Truyền Tống Trận trên dãy núi Xích Long, hai người Kỷ Ninh đang trò chuyện với nhau.Vù vù...!Ở một nơi cách đó ba trăm vạn dặm, bên trong thành Đông Dụ có một tòa Truyền Tống Trận cao chừng trăm trượng bỗng lóe sáng lên, đám người Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc cùng xuất hiện trong đó."Bái kiến Ứng Long Vệ đại nhân !" Một lão già đứng gần đó cung kính hành lễ, bên cạnh lão còn có sáu gã Tử Phủ tu sĩ và một đám Tiên Thiên sinh linh cũng đang bày tỏ niềm cung kính cực kỳ.Kỷ Ninh nhìn qua một lượt.Thành Đông Dụ cũng là một tòa thành được vương triều Đại Hạ đóng quân giống như Thành Yên Sơn. Điểm khác nhau duy nhất chính là trong thành này có một Truyền Tống Trận loại nhỏ của Ứng Long Vệ! Nếu là nơi nguy hiểm như Ngục Sơn Đại Hoang Trạch tất nhiên sẽ có Nguyên Thần đạo nhân, thậm chí là Tán Tiên trấn trụ ở đó, nhưng thành Đông Dụ này chỉ là một tòa thành bình thường cho nên chỉ có vài tên Tử Phủ tu sĩ mà thôi."Ừm..." Kỷ Ninh gật gật đầu."Sư đệ, chúng ta đi thôi" Kỷ Ninh cũng không nói gì nhiều với những người kia. Lúc này, hắn cưỡi lên chiến thuyền đầu rồng rồi nhanh chóng xé gió bay đi, dựa theo tin tình báo của phân chi Ứng Long Vệ thu thập được thì Khiên Đâu chân nhân kia đang lẩn trốn trong một dãy núi cổ xưa cách thành Đông Dụ vài vạn dặm.Đám Kỷ Ninh cẩn thận tìm kiếm.Rất nhanh đã tới lúc đêm khuya."Tìm được rồi !" Giữa trời đêm, Kỷ Ninh đứng ở bên mép thuyền rồi phóng thần thức ra bao phủ phạm vi ba trăm dặm ở bên dưới. Ngay lập tức liền phát hiện ra một tòa 'hung thành' thực sự, tòa hung thành này được bao phủ bởi trận pháp cản tầm nhìn nên dùng mắt thường không thể thấy được. May mắn Kỷ Ninh có thần thức, chứ nếu không e là phải đợi tới lúc trăng lên mới có thể phát hiện ra."Đúng là một tòa hung thành" Trong mắt Kỷ Ninh ẩn hiện sát khí."Ở đâu ?" Mộc Tử Sóc liền hỏi."Ngay ở phía dưới kia" Kỷ Ninh hạ thấp giọng rồi bảo "Theo ta đi xuống dưới".Kỷ Ninh nhảy thẳng xuống, dưới chân hắn xuất hiện một đường kiếm quang xé rách không trung chợt bay xuống phía dưới, đồng thời Bạch Thủy Trạch và Mộc Tử Sóc cũng bay từ trên cao xuống.Ngay khi vừa đáp xuống..."Phá..." Kỷ Ninh đứng ở xa xa, chợt thấy xuất hiện một dòng nước kéo thẳng một trận kỳ lên trên.Phạm vi mười dặm ở xung quanh lập tức vặn vẹo biến đổi, vùng rừng núi hoang vu tức khắc biến thành một tòa thành khổng lồ. Bên trong thành này có rất nhiều nô lệ đang sống dở chết dở, bọn họ phải vác từng tảng đá để điêu khắc, ngoài ra còn những người đang chặt gỗ ở xung quanh để kiến tạo nên tòa thành này."Thật sự là..." Thoáng nhìn về tòa thành mới vừa xuất hiện, Mộc Tử Sóc cũng chỉ biết trợn trừng mắt mà nói không lên lời."Quá mức xa xỉ, tham vọng cực độ" Kỷ Ninh lạnh lùng nói."Hắn là một kẻ tu tiên tà đạo, giết thường dân để tu luyện tà pháp đã là ác lắm rồi, lại còn bắt những người kia xây thành cho hắn nữa à? Áp bức bọn họ tới vậy sao?" Mộc Tử Sóc vừa liếc mắt một cái là đã nhận ra. Những thường dân kia bị ép đi xây thành, rất nhiều người trong số họ đã sức cùng lực kiệt sắp chết tới nơi rồi.Lúc này Kỷ Ninh không hé răng nửa lời.Bởi vì thần thức của hắn đang bao phủ cả tòa hung thành nên cảm giác được trong thành này có vô số người thường đang tuyệt vọng, bi ai, đau khổ và tê dại! Đó là một loại tuyệt vọng cùng cực tới mức chết lặng, từ tận đáy lòng của những thường dân kia đã tràn đầy oán khí vô cùng vô tận, loại oán hận này mạnh tới mức thần thức của Kỷ Ninh cũng có thể cảm ứng được."Địa ngục !" Kỷ Ninh nhảy lên cao, cả người hóa thành tia sáng rồi đứng trên không trung phía trên tòa hung thành.Một đóa Thủy Hỏa Liên Hoa khổng lồ quay quanh người Kỷ Ninh.Ánh sáng của Thủy Hỏa Liên Hoa tỏa ra giữa đêm đen phải biết lóa mắt tới mức nào? Nhất thời vô số nô lệ đang bị ép làm việc dưới màn đêm đen đó đều ngẩng đầu lên nhìn, bọn họ chợt thấy một Thủy Hỏa Liên Hoa khổng lồ đang treo lơ lững trên đầu và một bóng người nhỏ bé ở trong đó."Khiên Đâu lão ma.... còn không ra đây nhận lấy cái chết!" Kỷ Ninh đột nhiên hét vang.Âm thanh như sấm vang vọng khắp tòa hung thành."A...""Ầm...""Ầm..."Chỉ thấy từng tên quản giáo trong phần lớn những Tiên Thiên đang đứng trên tòa hung thành đều đau đớn hét lên, thất khiếu chảy máu, chết bất đắc kỳ tử.Bọn chúng đều là đồ tử đồ tôn của Khiên Đâu chân nhân, chuyên làm điều xằng bậy.Khi thần thức phủ xuống, Kỷ Ninh cũng có thể phát hiện ra 'trọc khí tội nghiệt' quấn lên người chúng... Thông thường, dù không tìm thấy 'thanh khí công đức' trên người thường thì cũng không thể nhìn thấy 'trọc khí tội nghiệt' được. Nếu đã thấy trọc khí tội nghiệt tức là kẻ đó vốn có tội nghiệt cực kỳ lớn, những kẻ bị trọc khí tội nghiệt quấn thân này đều bị Kỷ Ninh tri triển tất công bằng Hám Thần Thuật, mà thực lực lại chênh lệch nhau quá lớn nên những người này tức khắc bị thất khiếu chảy máu chết ngay tại chỗ!""Sao thế ?""Những tên đại ma đầu này làm sao vậy ?" Những người nô lệ kia kinh ngạc nhìn những tên Tiên Thiên sinh linh lúc bình thường vốn cực kỳ hung ác, thế mà bọn chúng đang gục ngã xuống từng tên, thật khó có thể tin nổi.Đúng lúc này..."Không biết là vị đạo huynh nào thế!" Một tên nam tử râu dài mặc áo bào trắng nhảy lên không trung, đứng xa xa đối diện với Kỷ Ninh.Kỷ Ninh nhìn vào hắn mà không hề e ngại đối phương có thể chạy trốn!Bởi vì khi bản thân hắn vừa lao tới đây thì Bạch thúc đã lặng lẽ bố trí một đại trận khóa không ở xung quanh rồi."Khiên Đâu lão ma cũng có không ít tiểu ma đầu dưới tay" Ánh mắt của Kỷ Ninh quét qua cung điện xa xa, ở cửa cung điện có không ít Tử Phủ tu sĩ, hiển nhiên đều là đệ tử của tên lão ma này."Xin hỏi đạo huynh là...?" Khiên Đâu lão ma vẫn mang vẻ tươi cười như trước.Kỷ Ninh đứng lên Thủy Hỏa Liên Hoa mà nhìn thảm cảnh như địa ngục ở phía dưới rồi lạnh lùng lên tiếng: "Ngươi phải chết. Hơn nữa khi xuống âm tào địa phủ sẽ phải chịu tra tấn của từng tầng trong mười tám tầng địa ngục, ngươi phải gánh chịu hết cho vô số thường dân bị ngươi tra tấn kia, chẳng những thế phải chịu tội gấp ngàn vạn lần"."Chết ?" Khiên Đâu chân nhân lắc đầu: "Chỉ cần ta trở thành Địa Tiên là có thể có được một phần chân linh gia nhập địa phủ. Với thành quả tiên nhân của ta dĩ nhiên sẽ thành Quỷ Tiên, làm sao ta phải chịu khổ được chứ"."Địa Tiên ?" Kỷ Ninh lạnh lùng nhìn về phía hắn: "Đợi xuống mười tám tầng địa ngục mà chịu khổ đi. Ngươi có tội nghiệt như thế thì chắc cũng chẳng chống đỡ được bao lâu đâu, rốt cuộc rồi cũng bị tra tấn tới hồn phi phách tán mà thôi".Xem ra người này có tội nghiệt còn to lớn hơn nhiều Bột Tử Thiện.Trên thân người Khiên Đâu lúc này đã không còn là trọc khí nữa mà là Huyết Quang! Huyết quang chói mắt! Quả thật huyết quang này chói mắt tới mức làm người khác phải sợ hãi! Tội nghiệt lớn tới vậy... đúng là làm người khác phải sợ hãi.Kỷ Ninh vừa dứt lời thì Khiên Đâu chân nhân ở đối diện đã gầm lên: "Ta thấy người phải chết chính là ngươi đấy!"Vù vù...Trên đỉnh đầu của hắn đột nhiên xuất hiện một con mắt đỏ như máu khổng lồ, con mắt khổng lồ ấy mang theo sát khí vô tận nhìn về phía Kỷ Ninh. Trong khoảng khắc nó nhìn về phía Kỷ Ninh đó... lập tức "Ầm..."! Vô số huyết sát mãnh liệt nhập thẳng vào thần hồn của Kỷ Ninh."Một con phù du mà cũng muốn gặm cả thân cây sao?" Trong thức hải của Kỷ Ninh xuất hiện một pho tượng Nữ Oa. Nữ Oa ở trên khoảng không vô tận liền thả ra vô số tia sáng, huyết sát kia vừa xâm nhập vào thì như tuyết tan chảy, trong nháy mắt liền biến mất."Không tốt..." Sắc mặt Khiên Đâu chân nhân liền biến đổi, gã vội vàng định quay đầu chạy trốn."Chết !" Kỷ Ninh lạnh lùng quát lên.Thần niệm cuồn cuộn, mãnh liệt nghiền thẳng vào thần hồn của Khiên Đâu chân nhân, lập tức gã cảm thấy mơ màng. Kỷ Ninh đứng ở xa xa chỉ tay ra một cái, chỉ thấy xung quanh Khiên Đâu chân nhân xuất hiện một đóa Thủy Hỏa Liên Hoa, gã chân nhân này vốn đang bị bất tỉnh nên không còn khả năng phản kháng nữa, trong thoáng chốc Thủy Hỏa Liên Hoa vừa xoay tròn một lượt tức thì cả người y đã hóa thành đống thịt nát bấy!"Cái gì !""Chạy mau !"Trong cung điện, năm tên Tử Phủ tu sĩ lập tức trở nên cực kỳ sợ hãi. Năm người này đã đi theo Khiên Đâu chân nhân làm điều xằng bậy quen rồi, tội nghiệt cũng đã quấn thân từ lâu. Kỷ Ninh chỉ tay về phía xa xa, từng đóa sen thanh khiết nở rộ ra xoắn lấy năm người bọn chúng hóa thành đống thịt vụn.Tất cả kết thúc.Mộc Tử Sóc và Bạch Thủy Trạch chạy từ đằng xa tới, bọn họ không hề vui sướng chút nào bởi vì nhìn vào vô số những thường dân bị áp bức kia quả thật sự không thể vui nổi."Sao không để cho ta ra tay" Mộc Tử Sóc thở dài.Bởi vì đối phương có 'Huyết Ngục ma nhãn' cực kỳ khó dây dưa. Mà Kỷ Ninh lại có thần hồn mạnh mẽ, cộng thêm bí thuật thần niệm nữa nên vừa khéo khắc chế được hắn. Vì thế kế hoạch được định từ trước là Kỷ Ninh sẽ ra tay giải quyết trận này."Thế gian này có thiện thì dĩ nhiên cũng có ác" Kỷ Ninh thản nhiên nói."Sư huynh, hai người chúng ta đã hoàn thành xong nhiệm vụ rồi. Bây giờ làm gì nữa?" Mộc Tử Sóc nhìn về phía Kỷ Ninh.Kỷ Ninh ngẩn ra.Tiếp theo à ?Ở tận đáy lòng của Kỷ Ninh lập tức nổi lên ba cái tên đã khắc vào xương máu của mình: Đông Thất! Ngu Động! Thủy Dị! Kỷ Ninh chưa bao giờ quên ba kẻ này. Tên của bọn chúng dường như đã hàn chặt vào trong linh hồn của hắn, bởi vì cái chết của những người quan trọng với hắn trong kiếp này chính là mẫu thân, phụ thân... đều do ba kẻ này gây ra!Một cảm xúc mãnh liệt tràn ngập trong lồng ngực của Kỷ Ninh.Giết !Giết !Giết !Chuyện tiếp theo mà Kỷ Ninh phải giải quyết chính là cừu hận và sát ý, đây chính là ba kẻ mà hắn thù hận nhất ở thế giới này!"Tiếp theo..." Kỷ Ninh khẽ nói: "... báo thù!""Báo thù !?!?" Mộc Tử Sóc nghi hoặc hỏi: "Báo thù gì?""Thù của cha mẹ !" Kỷ Ninh gằn lên từng chữ, điều này làm cho Mộc Tử Sóc ở bên cạnh nghe xong cũng phải biến đổi sắc mặt. Thanh Thanh cũng gục đầu xuống gần cánh tay của Kỷ Ninh như muốn an ủi hắn, còn Bạch Thủy Trạch thì đứng bên cạnh lặng yên nhìn Kỷ Ninh. Trong ánh mắt của Bạch thúc cũng có khát vọng như hắn, dù sau Bạch thúc cũng đã từng trải qua cơn ác mộng này cùng với Kỷ Ninh rồi."Thù này... quyết không đội trời chung" Kỷ Ninh nói.Nguồn: bachngocsach•Đọc [ 234 ] - Quyển 9-Chương 6: Sát ý sôi tràoKỷ Ninh nói rất nhẹ nhưng đám Mộc Tử Sóc và Thanh Thanh nghe được thì đều có thể cảm nhận được trong giọng nói của Kỷ Ninh ẩn chứa sát ý cùng cừu hận vô tận!Thù này đã sớm ăn sâu vào trong linh hình!Thù này đã sớm cắm rễ trong lòng!Kỷ Ninh không thể nào quên. Khi mới rời Yên Sơn, Kỷ Ninh có khát vọng báo thù cực lớn! Nhưng lúc đó cái gì hắn cũng chẳng biết. Thế giới bên ngoài với hắn thật sự quá rộng lớn. Cho nên hắn mới lựa chọn gia nhập một môn phái ở bên ngoài, làm mình mạnh mẽ lên, dằn cừu hận vào nơi sâu thẳm dưới đáy lòng. Cho đến bây giờ cũng đã xuất sư, trở thành Ứng Long Vệ nên cũng đã tới lúc để báo thù!"Phụ thân, mẫu thân, bác trai." Kỷ Ninh thầm nói. "Trong ba kẻ kia, ta sẽ không tha cho bất kỳ ai! Không bao giờ tha!""Sư đệ." Kỷ Ninh quay đầu lại nhìn Mộc Tử Sóc ở bên cạnh. "Ta muốn đi báo thù. . .Ta sẽ mang Thanh Thanh, Bạch Thúc đi. Ngươi không cần phải đi theo đâu.""Sư huynh nói cái gì thế!" Mộc Tử Sóc tức giận nói. "Từ khi mẫu thân ta chết, ta đã không còn thân nhân trên thế giới này rồi! Ta đã không còn vướng víu gì tới chuyện gia đình. Sư huynh không cần phải lo làm phiền ta. Thù của cha mẹ đau khổ tới mức nào, sư đệ ta cũng biết. Năm xưa ta cũng đã từng tự tay giết chết tên gian ác báo thù cho mẹ. Lần này, sư đệ ta nhất định phải đi cùng."Kỷ Ninh ngẩn ra.Sau khi mẫu thân chết? Báo thù cho mẫu thân?Hóa ra sư đệ Mộc Tử Sóc không còn thân nhân nào. Từ trước tới giờ, sư đệ chưa bao giờ nói ra."Được!" Kỷ Ninh gật đầu, vỗ nhẹ nhẹ lên vai Mộc Tử Sóc. "Huynh đệ tốt."Mộc Tử Sóc cũng nhìn Kỷ Ninh."Đi, tới thành An Thiền." Kỷ Ninh nói.Mộc Tử Sóc liền hỏi: "Đi thành An Thiền sao? Đúng rồi, sư huynh, không phải ngươi muốn báo thù sao? Theo ta thấy, tuy bây giờ đã hoàn thành xong hai nhiệm vụ, nhưng tạm thời cũng không cần phải quay lại dãy núi Xích Long để trả nhiệm vụ ngay đâu. Tới lúc báo thù, chúng ta hoàn toàn có thể lấy danh nghĩa là đi truy quét hung thủ để giải quyết kẻ thù của ngươi. Như vậy chúng ta cũng có cớ mà tới."Kỷ Ninh gật đầu. Khi trước, Tuyết Hồng Y cũng lấy cớ 'nghi ngờ Kỷ tộc che giấu tội phạm' để tra xét nhóm Kỷ Ninh. May là lúc đó có Bắc Sơn Bách Vi giúp đỡ. Lúc ấy, Bắc Sơn Bách Vi là 'sứ giả phủ An Thiền Hầu'. Nếu không có thân phận ấy thì e là cũng chẳng giữ nổi!"Ta cũng nghĩ như vậy." Kỷ Ninh nói. "Nhưng ta muốn tới thành An Thiền để chuẩn bị một chút. Thứ nhất là cần tra xét tình hình của kẻ địch thế nào. Thứ hai là cũng cần mua một ít bảo vật.""Mua bảo vật?" Mộc Tử Sóc lập tức khó hiểu nói. "Chẳng lẽ kẻ thù của sư huynh có thực lực rất mạnh sao?""Không mạnh lắm. Cũng chỉ toàn là Tử Phủ tu sĩ. Cho dù có đột phá thì cũng chỉ là Vạn Tượng chân nhân bình thường thôi." Kỷ Ninh nói."Vậy thì tại sao sư huynh lại muốn mua bảo vật?" Mộc Tử Sóc khó hiểu hỏi tiếp.Kỷ Ninh nói giọng trầm thấp: "Bởi vì ta muốn bọn chúng phải hồn phi phách tán!"Sự lạnh lùng trong giọng nói làm Mộc Tử Sóc, Thanh Thanh và Bạch Thủy Trạch lập tức kinh ngạc.Mộc Tử Sóc nhớ lại thời thơ bé của mình. Nhớ lại cảnh tượng khi mình giết chết kẻ thù. Ngay lúc đó, hắn cũng cực kỳ điên cuồng. . .Hắn hoàn toàn có thể lý giải được tâm tình của Kỷ Ninh giờ phút này."Đi thôi." Kỷ Ninh nói."Ừ."Lúc này, mọi người cũng cưỡi lên chiến thuyền đầu rồng rời đi, bay về phía thành An Thiền.Trước tiên, Kỷ Ninh tới hỏi thăm bạn tốt 'Bắc Sơn Bách Vi'."Ta cũng đã biết trong nhóm người mới gia nhập Ứng Long Vệ có tên huynh đệ ngươi là Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc." Bắc Sơn Bách Vi ngồi xuống nhìn Kỷ Ninh rồi cũng mỉm cười nhìn sang Mộc Tử Sóc, xong lại liếc mắt sang nhìn hầu gái đang dâng rượu cho Kỷ Ninh."Các ngươi lui ra đi." Bắc Sơn Bách Vi vung tay lên. Tất cả hầu gái, tôi tớ đều lui ra."Bách Vi huynh, ta tới tìm ngươi là vì có một việc cần ngươi hỗ trợ." Kỷ Ninh trịnh trọng nói."Cứ việc nói." Bắc Sơn Bách Vi nói."Ta muốn tra tình hình thực tế của ba người." Kỷ Ninh nói. "Là đệ tử của Tuyết Long Sơn. Ba người đó là Đông Thất, Thủy Dị, Ngu Động! Nhưng ta lại không muốn Thiên Bảo Sơn biết ta tra xét tình báo này."Bắc Sơn Bách Vi gật đầu nhẹ. "Ta hiểu rồi. Ta sẽ bố trí người tới Thiên Bảo Sơn một chuyến để giải quyết.""Làm phiền." Kỷ Ninh nói.Việc giết ba người này không khó.Khó khăn là đằng sau lưng bọn chúng có Tuyết Long Sơn. Thủy Dị và Ngu Động kia thì còn có địa vị thấp kém. Nhưng tên Đông Nhất lại là cháu trai của Nguyên Thần đạo nhân Tuyết Long Sơn. Một khi mình ra tay, cho dù có bí mất thì Tuyết Long Sơn cũng sẽ tra ra. . .Nếu bọn chúng phát hiện ra có người từng tra xét tình báo về ba người ở Tuyết Long Sơn thì nhất định sẽ nghi ngờ.Cho nên tốt nhất là cố gắng cắt đứt các manh mối ra."Bây giờ ta sẽ bố trí người. Không cần tới một canh giờ là đã có thể tra ra rồi." Bắc Sơn Bách Vi đứng dậy. "Các ngươi cứ nghỉ tạm ở đâu đi, ta phải đi bố trí."Gần năm mươi phút sau, một tiên tôi tớ tiến vào trong phòng đưa cho Bắc Sơn Bách Vi một cuốn sách dày."Lui ra đi." Bắc Sơn Bách Vi ra lệnh.Những người kia lặng lẽ đi ra ngoài.Bắc Sơn Bách Vi cầm ba bản sách trong tay đưa cho Kỷ Ninh. "Đây là tình báo thực tế của ba người kia lấy được từ Thiên Bảo Sơn. Theo cấp độ tình báo thì đây là cấp độ cao nhất. Gần như là để viết lại toàn bộ. Nói chung là toàn bộ hoạt động của bọn chúng đều bị điều tra sát xao. Nhưng dù sao Thiên Bảo Sơn cũng không phải tổ chức tình báo, cũng không phải ông trời nên không phải chuyện gì cũng điều tra được. Giống như lần này Kỷ Ninh huynh đệ muốn biết về ba người này, thì tin tức cũng không thể đầy đủ hoàn toàn được."Kỷ Ninh gật đầu.Người càng có lực lượng ít thì Thiên Bảo Sơn càng có khả năng điều tra ra."Đông Thất." Kỷ Ninh trở mình lại xem.Bắc Sơn Bách Vi ở một bên bưng chén rượu lên từ từ thưởng thức. Mộc Tử Sóc cũng vậy. Bọn họ đều không dám quấy rầy Kỷ Ninh.Kỷ Ninh xem cực kỳ nhanh.Trên sách có ghi lại đa phần những tình hình từ nhỏ tới hiện tại của từng người. Ví dụ như đã gây họa gì ở Tuyết Long Sơn, thậm chí gian dâm với nữ đệ tử. Lượng lớn các việc đó đều được ghi lại. . .Nhưng trong đó lại không có việc cướp giết bác trai 'Uất Trì Sơn' và chuyện cha mẹ."Dù sao Thiên Bảo Sơn cũng không phải là ông trời nên cũng không thể ghi lại những việc khi người tu tiên ở bên ngoài ngẫu nhiên cướp, giết. Những việc đó đúng là khó điều tra." Kỷ Ninh lắc đầu."Tên Đông Thất này. . .đúng là một tai họa."Kỷ Ninh xem xong thì liền phát hiện ra. Đông Thất này được nuông chiều sinh hư từ bé, hiện giờ cũng mới chỉ là Tử Phủ viên mãn.Đông Thất có xuất thân ở bộ tộc lớn : 'Đông tộc'.Bởi vì Đông tộc có một người Nguyên Thần đạo nhân là 'Hàn Dương đạo nhân' nên bộ tộc Đông tộc này dĩ nhiên cũng mạnh mẽ. Trong Đông tộc có không ít anh tài. Như Đông Nhất chính là lão đại trong đám đông trong lứa cùng với Đông Thất! Đó cũng là kẻ khá khủng khiếp. Nhưng dù sao thì cũng đã bị Long Kình yêu vương giết chết ở 'Ngục Sơn Đại Hoang Trạch'.Hàn Dương đạo nhân chỉ có một đứa con trai. Con của hắn lưu lạc bên ngoài bị chết, cũng chỉ để lại cho hắn một đứa cháu nối dõi là 'Đông Thất'.Cho nên Đông Thất chính là thân nhân duy nhất của Hàn Dương đạo nhân, vì thế nên mới được cưng chiều cực kỳ.Những kẻ cùng thế hệ như Đông Nhất đều không để có chỗ tốt bằng 'Đông Thất' được. Cho nên ở Động tộc có rất nhiều kẻ chuyên đi nịnh bợ Đông Thất, nuôi dưỡng tính cách hung hăng càn quấy trong hắn. Niềm vui thú lớn nhất của hắn chính là gian dâm với vài mỹ nữ. Mà mỹ nữ đều phải là người có khí chất cực tốt.Cho nên người gặp họa bởi hắn cũng rất nhiều. Nhưng do hắn có gia thế lớn, hậu phương vững chắc, lại thêm một đàn tôi tớ nên chưa bao giờ có việc ngoài ý muốn xảy ra."Cái gì?" Kỷ Ninh nhíu mày. "Vậy mà hắn lại ở cùng với Hàn Dương đạo nhân kia ở Tuyết Long Sơn sao?"Đông Thất rất được cưng chiều.Đệ tử bình thường còn khó gặp được mặt Nguyên Thần đạo nhân, nhưng hắn thì lại luôn ở bên."Nếu như hắn chỉ ở Tuyết Long Sơn thì ta còn có cách." Kỷ Ninh lắc đầu. Tuy Kỷ Ninh có đủ tự tin nhưng hắn cũng chưa tới mức điên rồ động vào một môn phái đã truyền thừa từ rất lâu rồi. Cho dù là một Tán Tiên thì cũng phải nghĩ kĩ rồi mới dám làm. Dù sao nơi đó cũng là gốc rễ của môn phái nên chỉ riêng một vài đại trận là đã có khả năng đồng quy vu tận làm Tán Tiên phải e ngại rồi."Tiếp theo."Kỷ Ninh lại lật nhìn tới tình báo về Ngu Động.Ngu Động là một người tu tiên rất có dã tâm, rất giỏi về mưu tính. Vì không thỏa mãn với những thứ mình có nên hắn cam nguyện làm chó săn cho Đông Thất! Sau khi lợi dụng Đông Thất thành công, hắn đã lặng lẽ rời đi. 'Hiện tại đã là Vạn Tượng tiền kỳ'. Đang ở cùng với sư phụ và một vài Vạn Tượng viên mãn khác ở 'Tàn Nguyệt Sơn'.Thật ra tên Ngu Động này cũng gây thù không nhiều. Ít nhất thì trong tư liệu của Thiên Bảo Sơn, kẻ này rất ít khi làm việc đó, tổng cộng chỉ có hai. Dĩ nhiên là việc thanh toán cha mẹ của Kỷ Ninh cũng không được ghi chép lại!'Tàn Nguyệt chân nhân' - sư phụ của hắn thì lại ngược lại, đã làm hại không ít người. Gã là một tên tiểu nhân bỉ ổi. Đã tu luyện tới Vạn Tượng viên mãn hơn hai trăm năm nên có thực lực cực kỳ mạnh mẽ!"Mặc dù có một người sư phụ, nhưng hắn vẫn ở Tàn Nguyệt Sơn sao?" Kỷ Ninh hơi thả lỏng một chút. "Đúng là rất dễ dàng cho ta thanh toán ở một nơi hoang vu như thế""Tiếp theo."Kỷ Ninh lại lật đến phần tình báo về Thủy Dị.Thủy Dị. . .Có xuất thân là người hầu trong nhà của bộ tộc Đông tộc. Hắn thuộc loại cực kỳ xuất sắc trong những người hầu nên được Đông tộc bồi dưỡng. Hiện giờ cũng đã là một Tử Phủ tu sĩ viên mãn. Bởi vì thực lực có hạn cho nên lại trở về Tuyết Long Sơn, luôn luôn ở trong bộ tộc Đông tộc."Trong bộ tộc Đông tộc?" Kỷ Ninh đau đầu. "Việc này phiền toái đấy. Nhưng. . .nếu muốn giết hắn thì vẫn có cách."Đông tộc là bộ tộc của Hàn Dương đạo nhân.Nhưng do Hàn Dương đạo nhân trấn thủ Tuyết Long Sơn nên trong bộ tộc Đông tộc cũng không có Nguyên Thần đạo nhân trấn thủ. Chỉ có một đám Vạn Tượng chân nhân. Nhưng dù sao thì hiển nhiên rằng khả năng dày đặc của Đông tộc cũng còn lâu mới bằng được Tuyết Long Sơn. Kỷ Ninh vẫn đủ tự tin. Dù sao hắn cũng chỉ muốn giết Thủy Dị chứ không phải giết cả Đông tộc."Trước tiên giết Ngu Động rồi tới Thủy Dị. Hai kẻ này chính là hai hung thủ trực tiếp ra tay với bác trai và cha mẹ ra." Kỷ Ninh thầm nghĩ.Ở bên cạnh, Bắc Sơn Bách Vi cũng cảm ứng được sát khí qua hơi thở của Kỷ Ninh, thậm chí còn nhìn ra cả sự hung ác trong ánh mắt."Huynh đệ Kỷ Ninh của ta có tính tình tốt như thế mà cũng có lúc điên dại như vậy." Bắc Sơn Bách Vi thầm nghĩ. "Xem ra đây chắc chắn là thù lớn. Chắc chắn không chỉ đơn giản là thù không.""Bách Vi huynh."Kỷ Ninh đứng dậy. Bắc Sơn Bách Vi cũng đứng lên."Lần này làm phiền Bách Vi huynh. Bách Vi huynh lại từng giúp ta vài lần. Ân lớn không thể nào báo đáp hết được. Kỷ Ninh xin khắc ghi trong lòng." Kỷ Ninh chắp tay nói. "Ta cũng sẽ không ở lại lâu nữa. Xin cáo từ trước.""Kỷ Ninh huynh, ngươi có việc gì cứ việc nói." Bắc Sơn Bách Vi nói."Ta có kế hoạch hét rồi." Kỷ Ninh vừa chắp tay xong liền dẫn nhóm sư đệ rời đi.Hơn một canh giờ nữa qua đi khi mặt trời bắt đầu ngả bóng về Tây.Nhóm Kỷ Ninh đã cưỡi lên con thuyền đầu rồng xé gió rời thành An Thiền."Có được pháp bảo này thì bọn ngươi đừng hòng đầu thai chuyển sang kiếp khác được!" Kỷ Ninh nắm chặt cái pháp bảo có hình lư hương, lập tức ngẩng đầu. "Sư đệ, đi về phía Nam. Đi Tàn Nguyệt Sơn!"Nguồn: bachngocsach•Đọc [ 237 ]Chương 7: Bộ mặt thật của Ngu ĐộngDịch giả:cuniluBiên tập: cuniluNguồn: Bạch Ngọc SáchTàn Nguyệt Sơn chính là thánh địa ở giữa mười vạn giáp (giáp: một kiểu biên chế hộkhẩu thời xưa). Bởi vì ở nơi này có một Vạn Tượng chân nhân là 'Tàn Nguyệt chânnhân' nên những bộ tộc, yêu quái ở xung quanh cũng không dám động tới.Trong phòng điện lông lẫy xa hoa.Một lão già thở ra hơi thở lạnh lẽo đang khoanh chân ngồi trên giường ngọc. Trongtay lão có một cái đao cong ngăm đen lớn cỡ bàn tay đang lơ lửng quay tròn."Sư phụ." Bên ngoài truyền tới một âm thanh cung kính.Lão già lạnh lùng lộ ra vẻ tươi cười: "Vào đi."Chỉ thấy một gã thấp bé xấu xí và một nữ tử cao gầy dễ thương mặc áo xanh cùng đivào. Gã kia có vẻ gì đó khá là chững chạc."Ngu Động này." Lão già lạnh lẽo nhìn gã xấu xí kia, thầm gật đầu. "Khi trước hắn gianhập làm môn hạ của ta. Ta vẫn còn chẳng thèm để mắt tới. Không ngờ trong đôngđảo các đệ tử thì hắn lại là kẻ đầu tiên đạt cảnh giới Vạn Tượng! Hơn nữa chỉ mấychục năm đã đột phá, như vậy cũng đã gọi là cực nhanh rồi. Quả thật không thể xemnhẹ."Còn về dung mạo ư? Người tu tiên vốn cũng không quá coi trọng dung mạo. Nếu thựclực kém mà dung mạo cũng kém thì dĩ nhiên là bị người khác xem thường. Nhưng nếuthực lực mạnh. . .cho dù có xấu hơn nữa thì vẫn được tôn trọng."Hơn nữa, xem ra , Vi nhi với Ngu Động này đã có ý với nhau rồi." Lão già thầm gậtđầu. "Xem ra dòng dõi nhà ta cuối cùng lại rơi vào tay Ngu Động rồi.""Vi nhi, lại đây." Lão già hô lên.Nữ tử áo xanh kia lập tức đi tới, ngồi bên cạnh giường ngọc, ôm cánh tay của lão giàvới vẻ rất thân mật.http://daotieuvu.blogspot.com"Chắc chắn cha sẽ thích lễ vật mà Ngu Động tặng cha." Nguyệt Vi liền nói.Lão già cười cười nhìn xem.Ngu Động lập tức cung kính nói. "Sư phụ, đệ tử vừa mới kiếm được một lọ 'Tam TiênNhưỡng' cho nên đặc biệt dâng tặng cho sư phụ.""Tam Tiên Nhưỡng?" Lão già lập tức sáng mắt lên, cái mũi cũng chằng kìm được màphải hít một hơi. Hắn đã bị níu chân ở cảnh giới Vạn Tượng hơn hai trăm năm, cáchđại nạn cũng chẳng bao xa nữa nên chắc chả sống được lâu thêm. Một người tu tiênsắp chết như lão đều sẽ rất hứng thú với những hưởng thụ.Tam Tiên Nhưỡng chính là loại Tiên Nhưỡng cao cấp, cực kỳ khó tìm. Thông thườngtới cả thành An Thiền to lớn mới có được. Ở một nơi hẻo lánh như Tàn Nguyệt Sơnthế này thật sự là khó gặp."Ngươi thật có tâm." Lão già vừa lòng gật đầu.Lão lại càng hài lòng với Ngu Động.Sau khi tới Vạn Tượng, kẻ này vẫn cung kính như môn hạ với lão.Mà hắn thật sự còn phụng dưỡng lão như phụng dưỡng cha của mình vậy. . ."Sư phụ có ân truyền dạy cho đệ tử. Chỗ này có đáng là gì." Trên tay Ngu Động xuấthiện một cái khay ngọc, trên khay ngọc có một lọ tiên nhưỡng. Chỉ riêng cái lọ đựngtiên nhưỡng đã được điêu khắc cực kỳ sống động đẹp mắt. Nếu rơi vào tay ngườithường thì chắc chắn là bảo vật tuyệt thế."Sư muội, đi thôi." Sau một hồi, Ngu Động cùng sư muội Nguyệt Vi cùng nhau rời đi.Nhìn về phía xa xa, thấy đệ tử đắc lực nhất đang đi cùng với con gái yêu của mìnhnhư vậy, đặc biệt lại thấy Ngu Động tôn kính với con gái của lão như vậy thì lão giàcũng gật đầu nhe.Ở một vùng khác trên Tàn Nguyệt Sơn, bên trong phủ đệ của Ngu Động.Khu vực tự nhiên ở xung quanh được bố trí trận pháp để phòng ngừa người khác xâmnhập."Tất cả các ngươi lui ra." Ngu Động vừa tiến vào phủ đệ liền ra lệnh."Vâng."http://daotieuvu.blogspot.comTất cả người hầu đều cung kính lui bước ra khỏi phủ đệ. Trong phủ đệ chỉ còn lạimình hắn và sư muội Nguyệt Vi.Ngu Động ngồi thẳng xuống, liếc mắt nhìn sư muội Nguyệt Vi, lạnh nhạt nói: "Quỳxuống."Nguyệt Vi lập tức mỉm cười đầy dễ thương, quần áo trên người nhanh chóng biến mấtđể lộ ra thân thể xinh đẹp. Nàng nhẹ nhàng quỳ xuống như một con cún nhỏ, từ từ bòtới. Về sau bắt đầu liếm láp dưới khố của Ngu Động."Lúc trước còn không để ta vào mắt, vậy mà giờ phải quỳ dưới khố ta sao?" NguĐộng nhìn Nguyệt Vi như con cún con ở dưới khố."Sư huynh đừng có trêu chọc ta." Nguyệt Vi hừ một tiếng.Ngu Động lấy tay túm vào đầu nàng, giật lên một cái đầy mãnh liệt làm Nguyệt Vi lậptức phải ho sặc sụa."Ha ha ha. . .Một mình"Ngu Động cười như điên. "Chịu đựng."Nguyệt Vi chỉ có thể nhìn.Sau một hồi. . ."Hừ." Sao một phen phát tiết, Ngu Động ngồi trầm tư ở đó, Nguyệt Vi thì đang ngồitrên đùi hắn. "Sư muội, bao giờ thì lão già kia mới truyền thụ Tàn Nguyệt đao trận chota? Sau khi ta trở thành Vạn Tượng đã phải hầu hạ lão như vậy rồi. Hay là lão khôngđịnh truyền thụ cho ta!"Nguyệt Vi dịu dàng nói: "Sư huynh yên tam đi. Khi trước ta cũng đã từng nói với chata. Lúc đó cha ta cũng do dự. Nhưng gần đây cha ta càng ngày càng thích ngươi. Chỉcần ta nói một tiếng là nhất định có thể có được.""Mong sao lão già ấy đừng có chết mà mang đao trận xuống âm tào địa phủ." Trongđôi mắt của Ngu Động hiện lên sự lạnh lẽo."Yên tâm." Nguyệt Vi liền nói.Ngu Động gật đầu khẽ rôi sau đó lặng yên trầm tư. Nguyệt Vi cũng chỉ dám đứng ởbên không dám quấy rầy."Ba năm, cùng lắm là ba năm. Ta chỉ có thể đợi lão già kia ba năm nữa. Ta không thểlãng phí thời gian với lão già sắp nhắm mắt ấy được. Nguyệt Vi. Mau mau làm lão già http://daotieuvu.blogspot.comấy truyền thụ đao trận cho ta. Nửa tháng sau ta sẽ tới xin một lần. Sau đó ngươi sẽgiúp ta khuyên bảo.""Ừ." Nguyệt Vi ngoan ngoãn gật đầu.Bỗng nhiên Ngu Động cười quái dị. "Sư muội. Nếu cha ngươi mà nhìn thấy ngươi nhưthế này thì không biết lão ấy có tức chết ngay không nhỉ? Ha ha ha. . .ha ha ha ha. . ."Tiếng cười tà ác quái dị đó đối lập hẳn với vẻ thuần phác ngày thường của hắn.Tất cả người hầu đều không còn ở trong phủ đệ nên Ngu Động cũng chẳng cần phảiche dấu chính mình.Từ lúc còn nhỏ, hắn đã sớm nhìn thấu cái thế giới này là thế giới cá lớn nuốt cá bé.Cho nên từng bước đi của hắn đều hoặc là giết chóc, hoặc là nịnh nọt. Tóm lại, vì đểlàm bản thân mạnh mẽ lên mà hắn không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Nhưng hắn vẫnluôn dấu kín mọi thứ cực kỳ tốt. Kẻ nào biết được bộ mặt thật của hắn đều bị hắn giếtchết cả.Tới cả tư liệu tình báo mà Kỷ Ninh thu được cũng không hề ghi chép lại về nhữngchuyện ác mà Ngu Động làm.Dù sao. . .Với một kẻ nhỏ bé như hắn, Thiên Bảo Sơn cũng chẳng muốn hao phí quá nhiều sứclực."Tàn Nguyệt đao trận của lão già kia chính là thứ do Tán Tiên chết đi để lại. Ở TuyếtLong Sơn ta, không có trận pháp pháp bảo nào có uy lực được như nó." Khi trước, chỉvì không có quyền lựa chọn nên mới bị đẩy tới chỗ của Tàn Nguyệt chân nhân. Nhưngvới mánh khóe của bản thân, sau một thời gian dài hầu hạ, cuối cùng hắn cũng pháthiện ra bí mật của Tàn Nguyệt.Cho nên hắn lại càng thêm ân cần với lão già đó."Thật sự, nếu không có được. . .ta sẽ giết lão." Trong đôi mắt của Ngu Động lóe ra sựlạnh lẽo.Từ một người thường đi tới bây giờ.Dĩ nhiên Ngu Động phải có tính toán cả. Đã có không ít người bị hắn dùng kế giếtchết. Vị công tử nhỏ tuổi, thậm chí là tam trưởng lão ở bộ tộc năm xưa, rồi tới cả haiđệ tử thiên tài của Tuyết Long Sơn cũng đều phải chết dưới tay hắn. Nhưng, từ trướctới nay, chưa ai hay biết.http://daotieuvu.blogspot.comCông tử như kiểu 'Đông Thất' trong Đông tộc cũng chỉ là một con cờ để hắn lợi dụngmà thôi.. . .Một con thuyền đầu rồng đang ở trên không trung Tàn Nguyệt Sơn.Kỷ Ninh nhìn xuống phía xa xa."Sư huynh, không vào giết sao?" Mộc Tử Sóc rất nghi hoặc. Hắn có thể cảm nhậnđược mức độ tràn ngập của sát khí trên người Kỷ Ninh. Nhưng khi vừa tới TànNguyệt Sơn thì nó lại biến mất."Không vội." Kỷ Ninh nhìn xuống phía dưới. Thần thức của hắn đã sớm phóng ra baophủ toàn bộ Tàn Nguyệt Sơn.Điều này làm cho hắn thấy rõ một cảnh khi nãy.Ở trước mặt Tàn Nguyệt chân nhân, Ngu Động có một vẻ mặt khác. . .Tới lúc về tớiphủ đệ, Ngu Động lại có một vẻ mặt khác."Ngu Động này thoạt nhìn cũng không phải kẻ tầm thường." Kỷ Ninh thầm nói. Chỉriêng vào việc dùng thần thức quan sát ra vẻ giả tạo trước mặt Tàn Nguyệt chân nhâncủa người này cũng đã làm Kỷ Ninh không thể nào phát hiện ra chút sơ hở nào. Mộtkẻ như vậy mà tiếp cận bản thân mình thì e là tới mình cũng phải tín nhiệm hắn. Hắnđúng là một người vững vàng."Có thể từ một người thường đi tới bây giờ." Kỷ Ninh nhớ lại những thông tin trongtình báo về quá trình trưởng thành của Ngu Động, thầm nhủ: "E là hắn không đơn giảnnhư trong tư liệu. Từ tư liệu thì xem ra Ngu Động là một kẻ thuận buồm xuôi gió, ômđược cái chân lớn của kẻ khác để cưỡi mây lên trời. Vốn ta còn tưởng hắn có thiên tưkhông tệ. Nhưng xem ra bây giờ thì lại khác.""Nhưng.""Cho dù ngươi có là kẻ xuất chúng thì hôm nay ngươi vẫn sẽ phải chết!" Trong mắtKỷ Ninh lóe lên sự lạnh lùng.Trong thế giới tu tiên, người có thực lực lớn hơn hoàn toàn có thể dùng tâm kế đánhmưu kế.Những người có thần thức như Kỷ Ninh hoàn toàn có thể quan sát nhất cử nhất độngcủa đối phương. Dù Ngu Động có che dấu bộ mặt thật của mình thế nào thì vẫn bị KỷNinh phát hiện ra."Đi." Kỷ Ninh nói rồi chỉ về một phủ đệ phía xa xa. "Tới phủ đệ của Ngu Động."http://daotieuvu.blogspot.com"Được." Mộc Tử Sóc liền đáp.Bạch Thủy Trạch đã hóa thành hình người đứng ở một bên cũng nhìn theo. Trong ánhmắt của hắn cũng có đầy sát khí. Dù sao năm xưa hắn cũng đã từng trải qua cảnh kia.Vèo!Chiến thuyền đầu rồng đáp xuống."Bạch thúc, bày đại trận khóa không ra." Kỷ Ninh truyền âm nói."Ừ." Bạch Thủy Trạch gật đầu, lặng lẽ nhảy khỏi chiến thuyền đầu rồng, cả người hóathành một đường sáng bay đi, bắt đầu lặng lẽ bày đại trận khóa không quanh TànNguyệt Sơn. Đại trận khóa không có khả năng bao phủ phạm vi trăm dặm. . .nên hoàntoàn có thể bao phủ cả Tàn Nguyệt Sơn. Đương nhiên, hiện tại cũng chưa cần phảikhởi động đại trận ngay.Một khi mà khởi động là Tàn Nguyệt chân nhân và Ngu Động sẽ phát hiện ngay lậptức.Chiến thuyền đầu rồng bay tới trên phủ đệ của Ngu Động.Ngu Động đang trong đình viện, dùng ánh mắt dâm tà của mình nhìn về phía sư muộikiều mị của hắn. Mặc dù vẫn đang điên cuồng nhưng ánh mắt của hắn luôn tỉnh táo,thỉnh thoảng lại phát ra tiếng cười tà ác."Ngu Động!"Bỗng nhiên một âm thanh từ trên cao vọng xuống.Ngu Đông hơi kinh ngạc. Hắn lập tức ngừng lại. Sư muội kia cũng nghi hoặc hỏi. "Sưhuynh, là ai vậy?""Mau mau." Trên người Ngu Động biến hóa, rất nhanh quần áo đã hiện ra. Sư muộiNguyệt Vi kia cũng vậy.Ngu Động cao giọng hô lên với vẻ nhiệt tình: "Không biết là vị đạo huynh nào tớivậy?" Đồng thời hắn cũng gỡ trận pháp ra để nhìn về phía con thuyền đầu rồng đanglơ lửng ở xa xa. Vừa nhìn thấy con thuyền đầu rồng, Ngu Động liền thầm kinh hãi. Dùsao hắn cũng là kẻ tinh ý. Một người tu tiên có một con khôi lỗi thuyền chiến như thếthì chắc chắn không phải người bình thường."Sư muội, mau gọi sư phụ tới đây." Ngu Động truyền âm nói.http://daotieuvu.blogspot.com'Ta biết." Trên lòng bàn tay của Nguyệt Vi lập tức xuất hiện một cái lá cây. Nàng nhẹnhàng bóp nát nó.Đúng lúc này. . .Một tên thiếu niên mặc da thú nhảy ra từ chiến thuyền đầu rồng. Trên cổ tay của hắncó một con rắn xanh. Phía sau là một nam tử đầu bạc áo trắng và một thiếu niên áobào trắng. Thiếu niên mặc da thú đi trước lạnh nhạt nói: "Dĩ nhiên là người quen!"http://daotieuvu.blogspot.com/tinhlinh217-05-2013, 08:25 AMMãng Hoang KỷTác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị-- o --Quyển 9: Kỷ Ninh hồ Dực XàChương 8: Tàn Nguyệt chân nhân thần bíDịch giả:cuniluBiên tập: cuniluNguồn: Bạch Ngọc Sách"Vi nhi?" Ở trong cung điện của mình, lão già Tàn Nguyệt chân nhân cũng phải biếnđổi sắc mặt. Không hiểu sao con gái mình lại bóp nát tín phù mà lão đưa cho, hơn nữalão còn có thể cảm ứng được rõ ràng là tín phù bị bóp ở trong phủ đệ của 'Ngu Động."Sao lại thế, có Ngu Động bảo vệ ở bên rồi cơ mà! Rốt cuộc thì Vi nhi gặp phảichuyện gì mà phải bóp nát tín phù? Nơi này chính là Tàn Nguyệt Sơn của ta đó." TànNguyệt chân nhân không thể tin nổi rằng ở địa bàn của mình mà con gái mình lại cóthể gặp nguy hiểm được.Vèo!Tàn Nguyệt chân nhân lập tức dậm chân, cả người hóa thành đường sáng đen bay rakhỏi cửa điện, phóng lên cao rồi hóa thành một đường sáng bay về phía phủ đệ củaNgu Động.http://daotieuvu.blogspot.comVạn Tượng chân nhân viên mãn tốc độ nhanh tới mức nào? Đám người Kỷ Ninh vừamới đi ra khỏi chiến thuyền đầu rồng thì Tàn Nguyệt chân nhân đã bay tới."Đây là?" Tàn Nguyệt chân nhân đứng ở xa xa nhìn thấy một con thuyền đầu rồngđang lơ lửng trên không. Đặc biệt, sau khi thấy đám người Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc thìlão không khỏi thầm hãi. . .Chỉ dựa vào kinh nghiệm của lão thì e là những người tutiên này không hề bình thường chút nào. Không trách tại sao con gái lão lại phải bópnát tín phù."Không biết tại sao các đạo hữu lại đi vào Tàn Nguyệt Sơn của ta." Tàn Nguyệt chânnhân cười vang nói. "Không đi về chỗ của ta mà lại tới chỗ của đồ đệ ta là sao?"Âm thanh vang vọng khắp vùng trời.Tàn Nguyệt chân nhân lập tức bay vào trong phủ đệ, đứng trước hai người Ngu Độngvà Nguyệt Vi. Hai người Ngu Động và Nguyệt Vi cũng phải cung kính lui ra phía sau."Bọn họ là ai thế?" Tàn Nguyệt chân nhân truyền âm hỏi."Phụ thân, ta chưa bao giờ thấy bọn họ." Nguyệt Vi lập tức truyền âm."Sư phụ, ta cũng không hề quen biết với họ." Ngu Động cũng nói.""Hừ. Nếu không quen biết thì làm sao bọn họ lại tới chỗ này mà không tới chỗ của tađằng kia." Tàn Nguyệt chân nhân truyền âm trách mắng nhưng Ngu Động cũng chỉbiết ngoan ngoãn nghe mà không dám lên tiếng.Với vẻ mặt tươi cười, Tàn Nguyệt chân nhân nhìn về phía đám người Kỷ Ninh trênkhông trung: "Các vị đạo hữu, hình như đệ tử của ta không hề quen biết các vị. Cái màcác vị gọi là 'người quen cũ' là cái gì vậy?""Tàn Nguyệt chân nhân." Kỷ Ninh vừa cất bước lên thì cả người đã từ trên cao bayvào trong đình viện. Mộc Tử Sóc, Bạch Thủy Trạch cũng đi theo phía sau Kỷ Ninh.Kỷ Ninh nói: "Ta có việc muốn nói với đệ tử Ngu Động của ngươi. Xin Tàn Nguyệtchân nhân và con gái tạm thời lui ra."Vẻ mặt của Ngu Động biến đổi.Tàn Nguyệt chân nhân không khỏi kinh ngạc. Khi trước lão cũng chỉ truyền âm nóichuyện với con gái. Vậy mà thiếu niên mặc da thú trước mặt này lại có thể biết họ làmột đôi cha con. . .Hiển nhiên là đã sớm có chuẩn bị."Rời đi?" Nguyệt Vi cũng lo lắng. Tâm tư của nàng sớm đã đặt hết lên người NguĐộng. Nàng nhịn không được truyền âm nói. "Phụ thân, người này còn chưa biết là ai.Không thể để cho sư huynh một thân một mình mặt đối mặt với bọn họ được."http://daotieuvu.blogspot.com"Nữ nhân hướng ngoại." (ý chỉ đẻ ra con gái là chỉ có biết lo cho người ngoài). TànNguyệt chân nhân nhíu mày nhìn con gái của mình.Ngu Động thì lại lập tức truyền âm nói: "Sư phụ, ta thấy hình như mấy người kia cóâm mưu gì đó.""Cứ để cho sư phụ." Tàn Nguyệt chân nhân truyền âm quát, đồng thời lão cười ha hanói: "Các vị muốn nói chuyện với một mình đệ tử ta. Nhưng hiện tại ta lại chẳng biếtthân phận của các vị. Như vậy có vẻ như các vị đã hơi thất lễ rồi đó?"Kỷ Ninh đã sớm dùng thần thức bao phủ cả Tàn Nguyệt Sơn cho nên tuy vừa nãy TànNguyệt chân nhân tới rất nhanh nhưng Kỷ Ninh vẫn hoàn toàn có thể giết Ngu Độngtrong tích tắc. . .Chỉ là thù của cha mẹ đã làm cho lòng Kỷ Ninh tràn đầy thù hận. Nếugiết đối phương trong tích tắc thì đúng là dễ dàng cho đối phương quá.Thứ Kỷ Ninh muốn chính là phải cho đối phương ôm đau khổ, hối hận, tuyệt vọng màchết đi!Như thế thì mới có thể làm hắn hả dạ được! ! !"Tàn Nguyệt chân nhân." Sắc mặt của Kỷ Ninh trầm xuống. "Ta cũng rất kính trọngngươi nên mới cho ngươi lùi đi. Sở dĩ ta muốn nói chuyện với đệ tử Ngu Động củangươi là bởi vì ta đang nghi ngờ hắn có quan hệ với tội phạm quan trọng mà ta đangmuốn truy quét.""Truy quét tội phạm quan trọng?" Tàn Nguyệt chân nhân hơi kinh ngạc."Truy quét?"Nguyệt Vi và Ngu Đồng đều kinh hãi.Lúc này, Kỷ Ninh vừa lật tay lên thì trong tay đã xuất hiện một khối lệnh bài, trênlệnh bài có chữ Ứng Long."Ứng Long Vệ!" Vẻ mặt của Tàn Nguyệt chân nhân trở nên cứng đờ. Lão thừa đủ hiểuviệc này phiền toái tới mức nào. Người có thể trở thành Ứng Long Vệ đều là tinh anhtrong số những Vạn Tượng chân nhân. Cho dù là lão thì cũng không nắm chắc mườiphần đối phó với thiếu niên ở trước mặt này.Nguyệt Vi hoảng hốt bất an. Với một Tử Phủ tu sĩ như nàng, bất kỳ Ứng Long Vệ nàocũng đều là tồn tại vô cùng mạnh mẽ.Ngu Động thì lại cực kỳ lo lắng: "Về cơ bản là ta chưa bao giờ trêu chọc Ứng LongVệ nào. Mấy người kia ta cũng chưa bao giờ gặp qua. Rốt cuộc thì có chuyện gì đây?"Hắn căng thẳng dò xét lại đám người đã bị hắn giết chết. Nhưng Ngu Động nghĩ tới http://daotieuvu.blogspot.comnghĩ lui vẫn cảm giác là mình không hề có sơ hở nào nên cơ bản là không tìm ranguyên nhân."Ta tới Tàn Nguyệt Sơn là để nói chuyện với Ngu Động." Kỷ Ninh lạnh nhạt nói."Tàn Nguyệt chân nhân. Ngươi muốn nhúng tay cản Ứng Long Vệ phá án sao?"Vẻ mặt của Tàn Nguyệt chân nhân đông cứng lại.Hắn không thể nào đỡ nổi tội danh này.Lúc này Ngu Động mới mở miệng, cung kính nói. "Không biết Ứng Long Vệ đại nhânmuốn tìm ta có chuyện gì. Nếu mà hỏi về vấn đề liên quan tới phá án thì cần gì phảimời sư phụ ta tránh đi? Có việc gì cứ hỏi. Ngu Động ta chắc chắn biết gì sẽ nói, khôngbiết sẽ không nói bừa."Có thể bước từ một kẻ thấp kém tới bây giờ, tâm tư của Ngu Động đều luôn cực kỳnhạy bén. 'Ứng Long Vệ' ở trước mặt này nhất quyết có vấn đề nên hắn sẽ không thểnào để sư phụ rời đi được. . .Nếu không có sư phụ ở đây thì e là bản thân sẽ bị đốiphương bóp nát mất."Đúng vậy. Nếu muốn hỏi thì cứ hỏi luôn đi." Tàn Nguyệt chân nhân liền nói. "Tacũng sẽ không ngăn cản việc của Ứng Long Vệ. . ."Ngu Động lại nói thêm: "Ứng Long Vệ đại nhân cứ yên tâm. Ngu Động ta có thể lậplời thề thiên đạo, sẽ không dám nói sai nửa lời."Sắc mặt của Kỷ Ninh trầm xuống.Dù sao Tàn Nguyện chân nhân này cũng đã tới Vạn Tượng viên mãn hơn hai trămnăm. Lão già này cũng đã sắp chết bởi đại nạn rồi. Chính bởi vậy nên Kỷ Ninh cũngkhông dám khinh thường đối phương chút nào. Cho dù đối phương không có thiên tưnhư đám 'Đông Nhất', nhưng dù sao cũng đã tu luyện lâu, hiểu biết cũng nhiều nên dĩnhiên mánh khóe của lão già này cũng sẽ không ít.Việc mang tên Ngu Động đi trước mặt hắn thật đúng là một việc khó.Mộc Tử Sóc ở bên cạnh chỉ thẳng vào Tàn Nguyệt chân nhân, tức giận quát: "TànNguyệt. Ứng Long Vệ ta làm việc mà ngươi lại dám đứng đây làm này làm nọ. Takhuyên ngươi tốt nhất là nên nhanh chóng rời đi! Nếu không. . .Đừng trách hai huynhđệ ta vô tình!""Hai vị." Tàn Nguyệt chân nhân vội mang vẻ mặt tươi cười lấy ramột khối lệnh bàimàu đỏ máu. Trên khối lệnh bài này có khắc hai chữ Bắc Sơn. "Đây là lệnh bài củaAn Thiền Bắc Sơn tộc. Các ngươi có thể không nể mặt mũi của Tuyết Long Sơnnhưng hẳn là cũng phải nể mặt An Thiền Bắc Sơn tộc. Muốn hỏi thì cứ hỏi luôn. Nếukhông muốn hỏi tại đây thì mời các vị mau chóng rời đi cho."http://daotieuvu.blogspot.com"Lệnh bài Bắc Sơn?"Kỷ Ninh hơi kinh ngạc.Lệnh bài An Thiền Bắc Sơn tộc không phải là thứ mà người bình thường có thể nắmtrong tay. Tới cả lệnh bài mà khi trước Bắc Sơn Bách Vi cho mình cũng chỉ là lệnhbài của phụ thân hắn 'Bắc Sơn Hắc Hổ'. Mà không phải là lệnh bài Bắc Sơn tộc thậtsự.Bản thân là bạn với Bắc Sơn Bách Vi nên cũng biết không ít. Người có thể lấy ra được'Bắc Sơn huyết lệnh' thì chắc chắn là người đó có liên hệ rất lớn với An Thiền BắcSơn tộc."Đã lâu lắm rồi, tới tận bây giờ ta mới phải bỏ lệnh bài Bắc Sơn ra lần thứ hai." TànNguyệt chân nhân nhìn về phía đám người Kỷ Ninh. "Lão già như ta cũng không sốngđược bao lâu nữa nên cũng sẽ lại phải mời Bắc Sơn tộc hỗ trợ thêm."Nghe thì có vẻ thoải mái.Nhưng đây đúng là một sự uy hiếp.Điều này làm cho Nguyệt Vi và Ngu Động đều lộ ra chút vui mừng."Sư huynh, làm sao bây giờ?" Mộc Tử Sóc truyền âm nói. "Lão già này có thể bỏ ralệnh bài Bắc Sơn thì e là cũng khá là có địa vị. Hay là chúng ta tạm thời rời đi. . .Saunày sẽ tìm cơ hội khác.""Tàn Nguyệt chân nhân." Trong mắt Kỷ Ninh hiện lên chút tức giận. "Ngươi thật sựmuốn vì hắn mà thò đầu ra?"Tàn Nguyệt chân nhân mỉm cười gật đầu. Lão nhìn ra được tâm tư bên trong của ỨngLong Vệ này. Nên lão tin tưởng rằng đối phương sẽ rời đi ngay."Ngươi có thể giữ hắn được tạm thời nhưng ta không tin là ngươi có thể giữ hắn đượcmột đời!" Kỷ Ninh quay đầu nói. "Sư đệ, chúng ta đi.""Hừ." Mộc Tử Sóc cũng tức giận hừ một tiếng đang chuẩn bị rời đi.Đúng lúc này.Vừa mới quay lưng về phía Tàn Nguyệt chân nhân thì trong mắt Kỷ Ninh lóe lên mộtvẻ hung ác. Đó chính là áp lực đến từ thù hận vô tận. Nhưng Tàn Nguyệt chân nhân,Ngu Động đều không nhìn ra dáng vẻ này của Kỷ Ninh. . .Bọn chúng vẫn còn đangcảm thấy đắc ý. Thậm chí trên mặt của Tàn Nguyệt chân nhân còn lộ ra vẻ khoái chí.http://daotieuvu.blogspot.com"Uỳnh."Trong nháy mắt, thần niệm mạnh mẽ của Kỷ Ninh cuồn cuộn tràn ra như sóng biểnmãnh liệt đánh thẳng về phía đám người Tàn Nguyệt chân nhân.Uỳnh!Sau một lần va chạm chấn động!Hám Thần Thuật!Vì đã gần tới đại nạn, tâm tư trở nên ham muốn hưởng thụ nên đạo tâm của TànNguyệt chân nhân đã sa sút không ít. Nhưng dù sao Tàn Nguyệt chân nhân đã cảmthấy không thể đỡ nổi tam tai cửu kiếp ba trăm năm nên cho dù đạo tâm có sa sút thìcũng là chuyện nhỏ. Chỉ là lúc này, thần niệm của Kỷ Ninh gây ra áp lực ập thẳng vàolàm Tàn Nguyệt chân nhân lập tức cảm thấy một trận nổ trong thần hồn của mình."Không tốt! Bí thuật thần niệm!" Qua nhiều năm chiến đấu sống chết, năm xưa lạitừng vào sinh ra tử cho Bắc Sơn tộc nên đạo tâm của lão cũng khá dầy. Nhưng mọiviệc diễn ra bây giờ lại thật sự làm lão ta kinh hãi."Tỉnh lại, tỉnh lại cho ta!" Thần hồn của Tàn Nguyệt chân nhân giãy dụa mãnh liệt.Trong ánh mắt lờ mờ của lão vẫn còn hiện lên chút tỉnh táo. "Đao trận!"Đang lúc lão muốn thi triển ra tuyệt chiêu tung hoành bốn phương của mình là 'TànNguyệt đao trận' thì một đường kiếm quang nhìn như cực kỳ chậm rãi mang theo vẻđẹp đẽ làm người khác phải run sợ sáng lên.Kiếm quang tỏa ra ánh sáng ngọc chói mắt!Trên không trung vừa mới xuất hiện mười sáu thanh đao đen, đang chuẩn bị tập hợptạo thành trận để ngăn cản thì một đường kiếm quang kia đã chém bay toàn bộ. . .Rồitiếp theo nó bay thẳng về phía người Tàn Nguyệt. Tàn Nguyệt cầm trên tay hai thanhđao cong. Nhưng cho dù đã dùng hết sức ra ngăn cản thì vẫn bị đánh bay."Xẹt!" Thân thể đứt lìa. Máu tưới phun tung tóe.Kỷ Ninh xuất hiện ở phía sau người Tàn Nguyệt, trong tay nắm chặt Bắc Minh Kiếm.Trong nháy mắt vừa rồi.Hắn đã thi triển ra Hán Thần Thuật! Thi triển thần thông 'Trích Tinh Thủ! Thi triểnthần thông Phong Dực độn pháp! Thi triển kiếm thuật chiêu 'Kinh Cức Mật Bố trongTam Xích Kiếm'!http://daotieuvu.blogspot.comChỉ trong nháy mắt, Kỷ Ninh thi triển ra toàn bộ những đòn đánh mạnh nhất củamình!Bởi vì người này là một lão già sống khá lâu, lại có hoàn cảnh khó đoán. . .Nên KỷNinh cũng không muốn dây dưa với đối phương. Một khi để lâu, ai cũng sẽ không thểbiết kết quả thế nào. Trong cảm giác sâu thẳm của mình, Kỷ Ninh cảm nhận được lãogià này là một kẻ rất khó giải quyết! Nhất định phải thừa dịp đối phương đang khinhthường mà giết chết trong nháy mắt."Ngươi, ngươi giết." Ngu Động lập tức tỉnh táo lại, vừa nhìn thấy thân xác chia lìa củaTàn Nguyệt chân nhân thì sắc mặt lập tức biến đổi lớn.Kỷ Ninh cầm Bắc Minh Kiếm trong tay, lạnh lùng nhìn hắn. Mức độ lạnh lẽo trongánh mắt kia quả thật có thể làm Ngu Động cảm thấy run sợ. Đồng thời, hắn còn lạnhlùng nói. "Đừng nói là một khối lệnh bài. Cho dù là người Bắc Sơn tộc ở đây thì tacũng sẽ giết!"http://daotieuvu.blogspot.com/tinhlinh217-05-2013, 08:26 AMMãng Hoang KỷTác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị-- o --Quyển 9: Kỷ Ninh hồ Dực XàChương 9: Vì cái gì? Vì cái gì?Dịch giả:cuniluBiên tập: cuniluNguồn: Bạch Ngọc SáchNgu Động cảm thấy thật sự tuyệt vọng. Tên thiếu niên trước mắt thật đáng sợ. Thậmchí ngay cả sư phụ của hắn là Tàn Nguyệt chân nhân cũng đã bị tên thiếu niên đóchém chết... Đặc biệt, vừa rồi hắn cũng đã tự cảm ứng được bí thuật thần niệm, chỉtrong thời gian ngắn đã rơi vào tình trạng mê muội. Dĩ nhiên là hắn cũng thừa đủ đểbiết, một khoảng khắc mê muội có ý nghĩa thế nào khi người tu tiên chiến đấu sốngcòn.http://daotieuvu.blogspot.com"Ứng Long Vệ đại nhân" Ngu Động cực kỳ lo lắng. hắn đương nhiên cảm nhận đượcsát ý tận trời của đối phương, "Có phải người đã tìm lầm hay không vậy? Ngu Động tachẳng bao giờ muốn đắc tội với người nên cơ bản cũng không đắc tội với ai cả. Cóphải Ứng Long Vệ đại nhân bị ai đó lừa bịp, việc giết ta là chuyện nhỏ, nhưng chuyệnquan trọng là kẻ nào là thủ phạm cơ."Ngu Động cố gắng thuyết phục Kỷ Ninh."Lừa bịp?" Kỷ Ninh nở nụ cười, nhìn nụ cười đó mà Ngu Động rét run. Chẳng lẽ phụthân mẫu thân lừa gạt mình ư? Hơn nữa khi chuyện năm đó xảy ra, có Bạch thúcchứng kiến, làm sao mà giả được?"Thủ phạm bây giờ đang còn ung dung tự tại, trong khi đó đại nhân lại bị lừa bịp đểgiết ta." Ngu Động nói trong sự lo lắng.Nhìn thấy bộ dạng lo lắng, bối rối, bất an, một mực cố gắng thuyết phục mình củaNgu Động, Kỷ Ninh cảm thấy một chút vui sướng. Kẻ thù càng bồn chồn lo lắng,càng đau khổ tuyệt vọng thì đối với mình lại càng sung sướng!"Phụ thân, mẫu thân, bác trai, các người có thấy không?" Kỷ Ninh nói thầm tronglòng."Tên Ngu Động kia chính là kẻ đầu tiên tuyệt vọng trong số bọn chúng, chết đi tronghối hận." Kỷ Ninh thầm nói.Ngu Động thấy sự lạnh lùng trong mắt Kỷ Ninh càng tăng lên thì không khỏi lo lắng.Làm sao bây giờ?Làm thế nào mới giải quyết được đây?Ta chưa trở thành Tông chủ Tuyết Long Sơn, chưa uy chấn thiên hạ thì sao có thể chếtđược? Trong lòng Ngu Động có một cỗ không cam lòng mãnh liệt. Khát vọng lớnnhất của đời hắn không phải dùng mưu kế từng bước leo lên cao, mà là dùng thực lựctuyệt đối để danh truyền thiên hạ, được vô số người kính ngưỡng.Hắn chưa chân chính bạo phát! Mọi người còn chưa biết uy danh của hắn."Nhất định phải sống!" Ngu Động cảm thấy mình giống như đang lâm vào cảnh bị ámsát lúc nhỏ. Nếu có thể ám sát thành công thì hắn một nhát lên trời, ngược lại ám sátthất bại thì sẽ chết không có chỗ chôn.Lúc này đây cũng như vậy.Chạy thoát, hắn có thể đi lên.http://daotieuvu.blogspot.comChết là hắn không có nơi chôn thân."Sư muội" Ngu Động nhìn về phía sư muội Nguyệt Vi bên cạnh, truyền âm quát"Giúp ta ngăn hắn lại, không tiếc tất cả đều phải ngăn hắn lại." Hắn tin tưởng sư muộicủa hắn. Bởi vì hắn đã dùng thủ đoạn uy tín của mình, thời gian càng dài sư muộicàng tin hắn, hắn nói sư muội đi chịu chết, sư muội sẽ không do dự.Mắt Nguyệt Vi đỏ lên, trong ánh mắt có chút không muốn tình nguyện."Ra tay" Ngu Động truyền âm quát.Vèo!Nguyệt Vi lao về phía Kỷ Ninh như con thiêu thân lao vào lửa, hồ Tử Phủ mãnh liệtcủa nàng bắt đầu dẫn động kíp nổ. Khóe mắt của Nguyệt Vi ươn ướt, nàng lưu luyếnnhìn Ngu Động không rời, truyền âm nói: "Sư huynh, ta thật sự yêu ngươi."Uỳnh!Thủy Hỏa Liên Hoa vờn quanh Kỷ Ninh, ẩn chứa Địa Hỏa, Hàn Sát trong đó. Hiệngiờ Thủy Hỏa Liên Hoa hóa to ra, một tu sĩ Tử Phủ tự bạo căn bản không lay chuyểnđược nó."Sư huynh, ta thật sự yêu ngươi." Âm thanh đó quanh quẩn bên tai Ngu Động, hắnđang một lòng chiến đấu, nhưng vẫn lập tức hiểu được tấm lòng sư muội. Yêu, cănbản đó chỉ là tình yêu xuất hiện khi tâm hồn bị hoàn toàn chinh phục. Chính bởi vìtâm ý của sư muội bị chinh phục nên mới có thể nguyện vì hắn mà chết.Cái này gọi là yêu sao?Gần giống nô dịch thì đúng hơn!"Uỳnh" Nguyệt Vi tự bạo tạo ra vụ nổ mạnh, đồng thời Ngu Động ở xa xa cũng theođó mà vèo, lắc mình bỏ chạy, đồng thời trong tay hắn xuất hiện một đám côn trùng,"Các con, đi, ngăn hắn lại."Ở bên cạnh Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Bạch Thủy Trạch chỉ đứng nhìn Ngu Động, khôngcó nhúng tay vào.Thủy Hoa Liên Hoa vờn xung quanh Kỷ Ninh trước kia là ngăn cản Nguyệt Vi tự bạo,tiếp theo bây giờ lại ngăn cản đám độc trùng chi chít bay đến. Ngăn đám bọn chúng làmột đóa Thủy Hỏa Liên Hoa cực lớn, vốn Địa Hỏa, Hàn Sát không thua kém gì mộtmôn thần thông, mà Kỷ Ninh lại đưa Hàn Sát, Địa Hỏa hình thành Thủy Hỏa LiênHoa, uy lực tự nhiên theo đó nâng cao thêm một bậc.http://daotieuvu.blogspot.comÁp lực nghiền nát vô số độc trùng thành bột phấn, không có một con nào có thể sốngquá một nháy mắt.Sau một lát thời gian, toàn bộ đám côn trùng đông nghịt vây công Kỷ Ninh đều bịnghiền nắt hóa thành tro tàn."Ha ha ha..." Ngu Động lại thừa dịp này vọt đi xa. Mê trận khởi động, khung cảnhxung quanh hắn lập tức biến ảo."Ở trong mê trận, ngươi cho là có thể chạy thoát sao?" Kỷ Ninh cất bước đi tới.Đừng nhìn Kỷ Ninh hung hăn càn quấy, kì thực hắn vô cùng cẩn thận, bởi vì thần hồncủa hắn đã sớm bao phủ trăm dặm xung quanh nơi đây, tất cả đều đã nằm trong lòngbàn tay hắn. Nếu đột nhiên có một Nguyên Thần đạo nhân xuất hiện, Kỷ Ninh cũngkhông kéo dài thời gian, mà trực tiếp đi xuống giết chết Ngu Động. Nhưng bây giờ?Nếu không có trở ngại, Kỷ Ninh muốn chầm chậm tra tấn đối phương.Thù hận trong lòng Kỷ Ninh nỗi lên mãnh liệt. Hắn không muốn cho đối phương chếtmột cách thống khoái."Đây là như thế nào?" Ngu Động ở trong mê trận, kinh ngạc nhìn thấy Kỷ Ninh đi vàotrong mê trận, hơn nữa Kỷ Ninh không bị mê hoặc mà bay thẳng một mạch đến chỗhắn."Tại sao lại có thể như vậy? Phong cấm." Ngu Động liền thi triển trận pháp, nơi này làphủ đệ của hắn nên tự nhiên có không ít trận pháp.Mênh mông gợn sóng xuất hiện, che phủ cả người hắn.Vù vù.Kiếm quang chợt lóe, Kỷ Ninh liền xuyên qua cửa đại trận."Quá yếu" Kỷ Ninh bước một bước liền đi qua."Truyền tống" Trong tay Ngu Động cầm Tiểu Na Di đạo phù trân quý để chuẩn bịchạy trốn nhưng căn bản là vô dụng."Không gian xung quanh sớm đã bị ta phong tỏa." Kỷ Ninh đi tới như trước.Ngu Động cuối cùng cũng như hóa điên, giận giữ hét: "Rốt cuộc là ngươi muốn làmgì? Mê trận vô dụng với ngươi, độc trùng thì ngươi dễ dàng giết sạch, sư phụ của tathì bị ngươi một kiếm chém chết, ngươi lại còn khóa không... Thực lực ngươi mạnhnhư vậy, lại tính kế chu đáo chặt chẽ, ta như thế nào chọc giận ngươi?"http://daotieuvu.blogspot.comMột bóng người nháy mắt xuất hiện, một đường kiếm quang nhanh như chớp đâmtrực tiếp vào đan điền của Ngu Động. Chỉ thấy từng kiện pháp bảo trên người hắn rớtra, chỉ có pháp bào trên người cùng bao tay là vẫn còn nguyên, không thể nào hoạtđộng được nữa.Một kiếm cực nhanh, thậm chí Ngu Động không kịp ngăn cản."Ngươi, ngươi!" Ngu Động trừng mắt lớn."Tử Phủ ở đan điền của ngươi đã bị ta hủy diệt rồi." Kỷ Ninh lạnh nhạt nói.Ngu Động cực kỳ hoảng sợ. Tử Phủ ở đan điền đó, căn cơ tu tiên của hắn cứ như vậybị hủy diệt sao? Trong khoảnh khắc Tử phủ trong cơ thể của hắn bị phá, một loại cảmgiác suy yếu trong nháy mắt trải rộng toàn thân, điều này làm cho Ngu Động vô cùnghoảng sợ."Tại sao ngươi không một kiếm giết ta?" Ngu Động gầm lên giận dữ."Giết ngươi?" Kỷ Ninh lắc đầu "Hủy diệt đan điền Tử Phủ của ngươi là do ta sợ ngươitự sát."Ở Tử Phủ có thể dễ dàng mở kíp nổ hồ Tử Phủ.Tử Phủ bị hủy diệt, Ngu Động biến thành một người bình thường, đương nhiên thânthể hắn được nguyên lực nuôi dưỡng qua thời gian dài nên cũng coi như cường tráng,có thể so sánh với Tiên Thiên sinh linh phổ thông. Đáng tiếc hiện tại hắn không thểvận dụng pháp bảo được, ở trước mặt Kỷ Ninh tự sát cũng không làm được."Sợ ta tự sát?" Ngu Động mang sắc mặc hoảng sợ, rốt cuộc mình có thù hận lớn cỡnào với hắn mà có thể làm cho đối phương ngăn không cho mình tự sát.Tử Phủ của Ngu Động bị hủy diệt, đại trận xung quanh cũng bị hủy bỏ.Mộc Tử Sóc, Bạch Thủy Trạch cũng đều đi tới."Hưởng thụ đi." Kỷ Ninh lạnh lùng cười, nguyên lực bên ngoài nhanh chóng ngưngkết thành một đường phù văn sáng loáng. Chứng kiến phù văn kia, Ngu Động chợtnghĩ đến điều gì đó, nhất thời lộ ra vẻ hoảng sợ, xoay người muốn chạy trốn, nhưng đãkhông kịp, Kỷ Ninh nhẹ nhàng chỉ vào phù văn sáng loáng kia lập tức nó nhập thẳngvào trong cơ thể của Ngu Động."Không" Ngu Động kêu lên một tiếng thảm thiết, toàn thân cả da lẫn xương đều bắtđầu vặn vẹo, thậm chí làn da còn đỏ sậm lên."A,a"http://daotieuvu.blogspot.comTiếng kêu thảm thiết dần dần mất đi từ cổ họng.Ngu Động giống như con tôm bị nấu chín, cả người đỏ sậm, thân hình nằm trên mặtđất run run, dưới làn da hắn phảng phất có vô số lỗ nhỏ, thậm chí ngoài da của hắncũng bắt đầu bốc cháy, biến thành màu đen."Đốt rắp tâm?" Mộc Tử Sóc thầm hãi. Đây là một môn bí thuật tra tấn của Đạo TàngĐiện ở Hắc Bạch Học cung, bởi vì không có sức chiến đấu nên bí thuật này không cầnHắc Bạch đan cũng có thể nắm giữ.Kỷ Ninh đã sớm nhớ kĩ.Lúc hắn ghi nhớ chính là chờ cừu nhân nếm thử mùi vị này! Nếm thử mùi vị thiêutâm! Phải biết rằng, phụ thân và mẫu thân mình mất, Kỷ Ninh đã bị thống khổ vô cùngcùng với hận ý vô tận, chính mình nhất định phải sớm báo thù."Nói cho ta biết, nói đi." Ngu Động nói với giọng khàn khàn, nhìn chằm chằm vào KỷNinh, trong ánh mắt lộ vẻ điên cuồng."Có thể giữ được tỉnh táo. Cho dù là Vạn Tượng chân nhân thì cũng hiếm có người cóthể giữ được tỉnh táo." Âm thanh lạnh lùng của Kỷ Ninh vang lên "Xem ra đạo tâmcủa ngươi mạnh hơn so với ta tưởng tượng.""Vì cái gì, vì cái gì?" Ánh mắt Ngu Động đỏ rực lên, toát vẻ không cam lòng.Kỷ Ninh liền nhìn về phía Bạch thúc.Bạch thúc nháy mắt hóa thành sương mù, sau đó biến thành một con chó trắng nhưtuyết."Ngu Động, ngươi còn nhớ ta không?" Bạch Thủy Trạch nhìn Ngu Động mà nói.Trong đôi mắt đầy thống khổ của Ngu Động đột nhiên lộ ra vẻ khiếp sợ, vẻ khôngcam lòng. Đã là người tu tiên thì ai không phải là kẻ có trí nhớ tốt? Bởi vì Bạch thúcbây giờ là Đại Yêu Vạn Tượng, đã hóa thành người nên hắn không biết được, nhưngkhi Bạch thúc hiện nguyên hình, hắn lập tức nhớ lại một màn sảng khoái năm xưa..."Công tử, người xem, bộ dạng, dung mạo cùng dáng vẻ cô nương kia đi, chà chàkhông tệ...""Ừ, đúng là không tệ! Hơn nữa còn mang thêm một nhi đồng... Ô, ta thích. Hai ngườicác ngươi qua bên kia, đem con quỷ nhỏ bắt sống cho ta. Tuy nhiên cẩn thận một chút,bên cạnh con quỷ nhó đó có hai nam nhân đầu là tu sĩ Tử Phủ, hai người các ngươicùng ra tay nhưng đừng khinh thường đối phương mà thất bại.""Công tử yên tâm."http://daotieuvu.blogspot.com"Công tử, hết thảy mọi việc đều giao cho chúng ta, chúng ta nhất định sẽ đem tiểu cônương kia đưa đến cho công tử."Một tràng đại chiến trước kia, đối với hắn vẫn còn mới mẻ như ngày hôm qua.Hắn nhớ sâu nhất là hai nam nhân kia đều vì nữ nhân đó mà không tiếc tính mạng củamình."Tiểu muội, các người đi đi.""Tuyết Nhi, nhanh đi. Tiểu Bạch, mang nàng rời đi đi."Hai nam nhân kia đều liều mạng thi triển cấm thuật.Trận chiến ấy hắn và gã đồng lõa Thủy Dị cũng chỉ là Tử Phủ viên mãn, đối mặt vớihai kẻ thi triển cấm thuật, đặc biết là ca ca của cô gái kia, thực lực thật cường đại, chếtrụ được hắn cùng gã Thủy Dị, làm cho nữ nhân cùng người thanh niên bị trọngthương chạy thoát.Nhưng ca ca của cô gái kia, dưới sự phẫn nộ của hắn cùng Thủy Dị, đã bị chém chết."Bọn hắn, bọn hắn..." Toàn thân Ngu Động bắt đầu cháy, mắt hắn đỏ lên nhìn KỷNinh."Bọn họ là phụ thân, mẫu thân và bác trai của ta!" Đôi mắt Kỷ Ninh ươn ướt, trầmgiọng nói: "Ta chính là con của cô gái kia, hiện tại ta đến đây để báo thù."http://daotieuvu.blogspot.com/tinhlinh217-05-2013, 08:26 AMMãng Hoang KỷTác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị-- o --Quyển 9: Kỷ Ninh hồ Dực XàChương 10: Đã gây họa rồiDịch giả:cuniluBiên tập: cuniluNguồn: Bạch Ngọc Sách http://daotieuvu.blogspot.com"Bác trai của ta là Uất Trì Sơn. Mẫu thân của ta là Uất Trì Tuyết. Phụ thân của ta làKỷ Nhất Xuyên!" Kỷ Ninh nhìn thấy vẻ điên cuồng cùng đau khổ trong mắt hắn. "Khitrước hẳn là các ngươi còn không thèm để họ vào trong mắt. Thậm chí có khi còn sớmquên rồi ấy chứ. Nhưng bây giờ ta tới là để báo thù cho bọn họ!"Âm thanh của Kỷ Ninh như vang vọng từ chỗ sâu nhất của cõi lòng hắn.Ngu Động có thể cảm nhận rõ ràng được thù hận của thiếu niên mặc da thú kia:"Chẳng lẽ thiếu niên này chính là đứa nhỏ mà nữ tử kia mang thai khi trước sao?""Hai mươi năm. . .""Sau hai mươi năm, đứa nhỏ kia không những được sinh ra mà bây giờ còn có thể dễdàng giết chết sư phụ Tàn Nguyệt chân nhân của ta. Ta, rốt cuộc thì Ngu Động ta đãđắc tội với kẻ thù cỡ nào đây." Ngu Động luôn cẩn thận nên chẳng bao giờ đắc tội vớiđám nhân vật lợi hại. Cho dù có giết một vài thiên tài thì cũng không bao giờ để lại sơhở.Thật không thể nào ngờ tới chỉ vì vỗ mông ngựa nịnh hót tên 'Đông Thất' mà lại độngtới một nữ nhân sinh ra được một thiếu niên khủng khiếp như thế này."Vậy mà, vậy mà ta lại bị gục ngã bởi nước này."Ngu Động bị tra tấn đau khổ vô cùng. Nhưng trong đầu hắn lúc này lại hiện lên nhữngcảnh tượng năm xưa. Đó là từng bước đi của hắn trên con đường tu tiên từ lúc còn làmột đứa nhỏ tới vị trí cao như hiện tại. Hắn không từ thủ đoạn nào! Thậm chí tới cảnhững kẻ có thực lực mạnh mẽ cũng đã bị hắn đùa giỡn, thành con cờ của hắn. Kể cảlà bây giờ khi hắn đã trở thành Vạn Tượng chân nhân."Ta cả đời tính kế lại thua ở nước này." Trong đôi mắt của Ngu Động tràn lên đầy đaukhổ. Đột nhiên hắn gào lên một tiếng tức giận: "Trời không phù hộ ta! Ta không camlòng, ta không cam lòng! ! !"Theo tiếng thét tức giận đó, thân thể cháy sém nghiêm trọng của Ngu Động bỗngnhiên xẹt xẹt xẹt bùng lên lửa. Cả người bắt đầu bị thiêu hủy hoàn toàn.Kỷ Ninh lặng yên nhìn cảnh tượng này, trên lòng bàn tay xuất hiện một pháp bảo lưhương."Thu!" Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu.Kỷ Ninh vẫn nhớ rõ ràng 'Chỉ cần nhìn thấy một hồn phách là có thể thu thẳng vàotrong pháp bảo lư hương'.http://daotieuvu.blogspot.comCó rất nhiều pháp bảo đặc biệt chuyên dùng để giải quyết hồn phách. Ví dụ như 'VạnQuỷ Phiên'. . .có thể thu thẳng hồn phách vào bên trong. . .Mà pháp bảo lư hương củaKỷ Ninh này cũng có hiệu quả như vậy. Nhưng nó cũng chỉ có khả năng thu hồnphách vào rồi sau đó ăn mòn tiêu diệt hồn phách. Cũng coi như là một món pháp bảogân gà vì nó không thể chủ động tấn công được."Tên Ngu Động này cũng coi là một kẻ lợi hại." Mộc Tử Sóc khẽ cảm thán. "Có thể từmột người thường bước tới Vạn Tượng chân nhân như bây giờ. Thậm chí còn có thểlàm con gái của Tàn Nguyệt chân nhân chịu chết vì hắn! Thật lợi hại!"Vừa nói xong, Mộc Tử Sóc không khỏi nhìn về phía Kỷ Ninh - kẻ thù lớn của NguĐộng.Ánh mắt của Kỷ Ninh hiện tại sâu như hồ nước đang nhìn về xuống thi thể đã bị thiêuthành tro tàn trên mặt đất. Hắn lạnh nhạt nói: "Đúng là một kẻ lợi hại. Hắn có thể làmmọi việc. . .chỉ để bước lên vị trí cao hơn! Vì để lấy lòng tên công tử Đông Thất kiamà bọn hắn dám xuống tay cả với một người đang mang thai như mẫu thân ta khi đó!Vì bảo vệ mẫu thân ta, bác trai ta phải chết tại đó. Cha ta thì bị chặn đứt con đường tuluyện.""Rồi cuối cùng mẫu thân và phụ thân đều phải chết.""Chỉ để lấy lòng tên công tử Đông Thất kia mà làm như vậy. . ." Kỷ Ninh nhớ lại cảnhtượng Ngu Động đối xử với nữ nhân 'Nguyệt Vi' kia như đối xử với nô lệ. "Kẻ nàylàm việc không từ thủ đoạn nào. Nhưng đi bên bờ sông sao có thể không ướt giầy?Cho dù hôm nay không chết trong tay ta thì sau này vẫn sẽ có kẻ khác tới giết hắn!"Đã bước đi trên con đường tu tiên thì phải dựa vào chính mình!Kẻ nào dùng mưu kế, khả năng ứng biến để dựa dẫm, lợi dụng người khác, cướp giếtngười khác. . .thì cũng chỉ có thể hưng thịnh nhất thời, nhưng rồi cuối cùng đều sẽphải ngã gục xuống.Dựa vào bản thân thì mới là con đường lâu dài!"Phù."Kỷ Ninh vung tay lên, thu toàn bộ các pháp bảo trong đình viện lại."Chúng ta mau đi thôi." Kỷ Ninh nhìn về phía Mộc Tử Sóc và Bạch thúc. "Hành độngvừa rồi của Tàn Nguyệt chân nhân tạo cho ta cảm giác có gì đó không tốt lắm. E làngười này là một người khá có địa vị. Nên chúng ta không nên ở lại nơi này lâu.""Ừ." Bạch thúc cũng gật đầu.http://daotieuvu.blogspot.com"Đúng vậy, thoạt nhìn cái Bắc Sơn huyết lệnh kia cũng khá là ghê người." Mộc TửSóc nói.Rất nhanh, đoàn người Kỷ Ninh đã âm thầm lặng lẽ rời khỏi Tàn Nguyệt Sơn màkhông để ai phát hiện ra.Trên bầu trời.Chiến thuyền đầu rồng lại đổi màu thành tối đen, từ từ bay đi."Phụ thân, mẫu thân, bác trai." Kỷ Ninh thầm nói. "Ba kẻ thù! Hiện tại đã giết chếtmột tên rồi. Mọi người yên tâm, sẽ không có kẻ nào sống được đâu! Còn cả giọt máuduy nhất của bác trai nữa. . .sau này ta cũng sẽ phải nghĩ cách tìm cho ra."Dựa theo lời của phụ thân thì bác trai chỉ có một đứa con gái duy nhất.Đáng tiếc. Không biết vị biểu tỷ này đang ở đâu? Tên là gì? Trông như thế nào? KỷNinh vẫn không hề biết. Việc tìm lại biểu tỷ thật là khó khăn.Nhưng Kỷ Ninh sẽ không bao giờ bỏ qua. Bởi vì người tu tiên càng mạnh mẽ thì cũngcàng có nhiều cách. . .Nghe nói một vài vị tiên nhân trong truyền thuyết có thể bấmtay tính toán. Thậm chí có thể tính được cả chuyện tương lai. Nếu bản thân mình cóđược khả năng này thì chắc là cũng sẽ dễ dàng tìm ra biểu tỷ thôi.Bạch Thủy Trạch ở bên lặng yên nhìn. Lần này có thể giết được một kẻ thù, tronglòng hắn cũng cảm thấy cực kỳ kích động, đồng thời còn vui mừng thầm nhủ: "Đại ca,Ninh nhi đã ngày càng mạnh mẽ hơn rồi. Tới cả Vạn Tượng chân nhân viên mãn mànó cũng đã có thể giết được. Rồi một ngày kia, tên của Ninh nhi nhất định sẽ truyềnkhắp vùng đất vô tận, rồi nó sẽ trở thành một nhân vật thực sự quan trọng trên mảnhđất vô tận do vương triều Đại Hạ thống lĩnh.""Sư huynh." Mộc Tử Sóc mở miệng nói.Kỷ Ninh nhìn sang."Bây giờ chúng ta tới Vân Dã à?" Mộc Tử Sóc hỏi.Tuyết Vân Dã chính là căn cơ của Đông tộc. Tên Thủy Dị kia là một Tử Phủ tu sĩ bêntrong Đông tộc nên nếu muốn giết hắn thì dĩ nhiên phải tới Tuyết Vân Dã."Đúng, chúng ta sẽ tới đó ngay bây giờ." Kỷ Ninh nói."Nhưng đó cũng là một bộ tộc khá lớn." Mộc Tử Sóc liền nói. "Chỉ riêng Vạn Tượngchân nhân đã có hơn mười vị rồi. Hơn nữa, bộ tộc này còn có một Nguyên Thần đạonhân. Tuy rằng Nguyên Thần đạo nhân đó đang trấn thủ Tuyết Long Sơn, nhưng chắc http://daotieuvu.blogspot.comchắn là hắn sẽ có để lại thứ gì đó cho bộ tộc. Thậm chí vào lúc khẩn cấp, tên NguyênThần đạo nhân kia rất có thể sẽ trở về."Kỷ Ninh gật đầu: "Ta biết. Sư đệ cứ yên tâm. Ta cũng không dám đi đánh bừa với tênNguyên Thần đạo nhân đâu.""Ngươi cứ tỉnh táo là được rồi." Mộc Tử Sóc gật đầu. Vừa rồi thấy cảnh tượng KỷNinh giết chết Ngu Động, Mộc Tử Sóc cũng cảm thấy lo lắng. . .Bởi vì hắn cũng đãtừng trải qua việc đó. Một khi đối mặt với kẻ thù giết cha mẹ là người ta rất có thể đỏmặt, nóng đầu rồi cái gì cũng dám làm. Hắn không muốn Kỷ Ninh phải chết như thế."Ninh nhu." Bạch Thủy Trạch ở bên cạnh nhắc nhở: "Theo ta thấy, trước tiên là chúngta xem kỹ những pháp bảo mà Tàn Nguyệt chân nhân kia để lại. Ta cũng cảm nhậnđược vị Tàn Nguyệt chân nhân kia rất nguy hiểm.""Đúng." Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc cùng gật đầu.Lúc này, bọn họ bắt đầu luyện hóa những pháp bảo mà Tàn Nguyệt chân nhân để lạirồi sau đó bắt đầu kiểm tra những pháp bảo trữ vật.Tàn Nguyệt Sơn vẫn yên lặng như trước.Thậm chí đám người hầu kẻ hạ ở đó vẫn còn không biết đám người Tàn Nguyệt chânnhân đã chết. Sau khi nhóm Kỷ Ninh rời đi một lúc lâu.Không gian xung quanh gợn sóng.Vù vù!Một con chiến thuyền đen kịt như thanh kiếm xuất hiện trên bầu trời. Từ trong thuyền'Vèo vèo vèo' bay ra ba bóng người mặc áo màu đỏ máu. Chỉ chớp mắt, giữa khôngtrung liền xuất hiện ba người, cầm đầu là một nam tử áo dài, ở cổ tay của hắn có hoavăn phi kiếm màu bạc.Hai nam tử mặc áo dài đỏ máu khác có tay áo mang hoa văn phi kiếm màu xám."Vù vù. . ." Thần thức mạnh mẽ lập tức bao phủ xuống phía dưới.Trên đầu của nam tử hói đầu có một góc toàn những đường vân kỳ dị. Hắn dùng ánhmặt âm u nhìn xuống phía dưới."Đội trưởng? Nhị ca sao vậy?" Một tên đứng bên cạnh khẽ nói."Đã chết." Nam tử hói đầu nói với giọng khàn khàn nhưng khi nghe thấy thì như kiểucó đao kiếm đâm vào. "Tuy thi thể đã bị hung thủ thiêu hủy nhưng hơi thở lúc chiếnđấu vẫn còn thoang thoảng. Mùi máu của lão nhị vẫn phảng phất quanh đây. Thật ra http://daotieuvu.blogspot.comtrong Huyền Quân của chúng ta có để lại rất nhiều tâm đăng. Tâm đăng của lão nhị đãtắt chúng tỏ là đã chết rồi! Chỉ là các ngươi vẫn không tin thôi. . .""Nhưng tại sao? Lão nhị ca đã gần tới đại nạn nên trở về Tàn Nguyệt Sơn để an hưởngnốt quãng đời còn lại. Hơn nữa cũng chẳng có kẻ thù nào. Mà nếu thật sự gặp phải kẻthù thì chẳng lẽ lấy Bắc Sơn huyết lệnh của lão nhị ca lại không thể dọa được đốiphương sao? Rốt cuộc thì ai đã giết lão nhị ca?""Thực lực của lão nhị ca cũng rất mạnh. Tàn Nguyệt đao trận là thứ mà lão nhị cadùng quân công tích cóp nhiều năm mà đổi lấy, có uy lực cực lớn. Có lẽ chỉ có mộtvài nhân vật thiên tài nghịch thiên trong Vạn Tượng chân nhân là có thể đánh bại đượclão nhị ca. Nhưng hẳn là lão nhị ca vẫn có thể kéo dài thời gian. Với những thứ cótrong tay thì lão nhị ca cũng không khó chạy thoát được!""Trừ khi có kẻ nào biết được lai lịch của lão nhị ca, đặc biệt dự tính cách giết, vừa gặplà giết lão nhị ca luôn."Ba người bàn tán với nhau."Lão nhị ca chính là người đã chinh chiến hơn trăm năm trong tiểu đội của chúng ta.Có không biết bao nhiêu lão huynh đệ đồng vai đồng lứa có quan hệ sống chết với lãonhị ca. Vậy mà hiện tại về Tàn Nguyệt Sơn của mình thì lại bị người khác giết. Nếunhững lão huynh đệ khác biết thì cũng sẽ không nuốt trôi nổi nỗi tức giận này. Chúngta không sờ tới kẻ khác đã là may lắm rồi chứ đừng nói là kẻ khác lại dám động tớichúng ta! Nhất định phải báo thù này!""Nhất định phải báo!""Ta nhất định phải giết kẻ nào đã giết nhị ca, tiêu diệt hồn phách của kẻ đó.""Huyền Quân huynh đệ chúng ta không phải là loại mà ai cũng có thể giết."Những người mặc áo dài đỏ máu khác đều tỏa ra sát khí ngút trời.Nam tử hói đầu cầm đầu nói với giọng lạnh lùng: "Tra! Tra tới cùng! Điều tra xem rốtcuộc kẻ nào đã giết chết lão nhị. Lão nhị trở về an hưởng tuổi già mà chúng cũngkhông buông tha. . .Nhất định phải tìm ra hung thủ.""Đúng.""Đúng."Từng người gật đầu.Khi trở về, ta sẽ nhờ lão đội trưởng hỗ trợ để trụ sở chính của Huyền Quân đằng kiatiến hành điều tra hung thủ." Nam tử hói đầu áo đỏ máu nói với giọng lạnh lùng. "Đi."http://daotieuvu.blogspot.comVù vù.Nhóm người mặc áo dài màu đỏ máu cùng quay trở lại con thuyền có màu đen kịt kia.Tiếp theo, không gian xung quanh lại gợn sóng lần nữa rồi chiến thuyền xuyên thẳngqua hư không biến mất.Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc, Bạch Thủy Trạch, Thanh Thanh vẫn còn đang điều tranhững pháp bảo Tàn Nguyệt chân nhân để lại. Thật không ngờ, mặc dù pháp bảo trữvật của Ngu Động chỉ là loại nhân giai, nhưng vật phẩm trong đó thì lại làm đám KỷNinh phải kinh ngạc. Bởi vì bảo vật của tên Ngu Động này thậm chí còn không kém gìđám người Đông Nhất, Bắc Hà Trú.Nhưng nhóm Kỷ Ninh chủ yếu vẫn để ý luyện hóa pháp bảo của Tàn Nguyệt chânnhân. Sau một hồi rốt cuộc cũng luyện hóa được pháp bảo trữ vật của Tàn Nguyệtchân nhân. Từng vật phẩm được bỏ ra. Đám Kỷ Ninh bắt đầu cẩn thận xem xét.Nhưng vừa bỏ ra xem xét thì sắc mặt từng người đều phải thay đổi."Đã gây họa rồi." Thanh Thanh thầm nói.http://daotieuvu.blogspot.com/tinhlinh217-05-2013, 08:27 AMMãng Hoang KỷTác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị-- o --Quyển 9: Kỷ Ninh hồ Dực XàChương 11: Hung thủ Kỷ Ninh.Dịch giả:cuniluBiên tập: cuniluNguồn: Bạch Ngọc Sách"Đây là!"Ánh mắt của cả đám Kỷ Ninh đều nhìn về phía một bộ áo dài. Cả bộ áo dài đó tỏa ramùi máu tươi, ở trên cổ tay có thêu hoa văn một thanh phi kiếm màu xám.http://daotieuvu.blogspot.com"Được may theo kiểu chiến bào." Mộc Tử Sóc khẽ nói. "Trên bộ áo dài đỏ máu nàycòn có rất nhiều phù văn nên có cả công hiệu như khôi lỗi, pháp bảo. . .Nếu ta đoánkhông sai, khi một đám những người mặc thứ này kích hoạt công năng, trở thành mộtchỉnh thế là sẽ có thể tạo ra được một loại trận pháp hợp kích mạnh mẽ."Mộc Tử Sóc là một thiên tài khôi lỗi nên có thể phát hiện ra ngay.Tuy Kỷ Ninh không có khả năng như sư đệ Mộc Tử Sóc nhưng vừa liếc mắt cũng đãnhìn ra. Thậm chí nhờ khả năng về trận pháp của mình, hắn còn phát hiện ra chiến bàonày cùng loại với 'Đạo Binh Giáp Khải'."Xem ra, với độ phức tạp của phù văn trên áo này thì e là không phải thế lực bìnhthường có thể chế tạo ra được." Mộc Tử Sóc cau mày nói. "Tông phái như kiểu TuyếtLong Sơn sẽ chẳng bao giờ có khả năng chế tạo ra loại chiến bài kiểu cách như thếnày. . .Cho dù là sư phụ ta cũng còn chưa chắc nghiên cứu mà chế tạo ra được ấy.""Hắn có Bắc Sơn huyết lệnh." Kỷ Ninh nói giọng trầm thấp. "Rất có thể có quan hệvới An Thiền Bắc Sơn tộc.""Nhìn xem." Thanh Thanh chỉ vào tấm da thú ở bên cạnh.Trong lượng lớn vật phẩm lấy ra từ pháp bảo trữ vật đúng là có vài tấm da thú."Đừng có chạm tay vào." Kỷ Ninh quát lên rồi lập tức xem kỹ nội dung trên tấm dathú."Lão nhị ca, huynh đệ ta cũng đã giải ngũ. Nhưng chúng ta vẫn ở lại 'thế giới ThiênPhương' chứ không trở về. Chúng ta không vướng không víu. . .lại chinh chiến nhiềunăm ở thế giới Thiên Phương, đã quen thuộc nơi này rồi. Mà nơi này lại có nhiều lãohuynh đệ như thế nên ta cũng không muốn rời xa. Thế nên trước tiên ta xin ghi nhậnlời mời tới Tàn Nguyệt Sơn của huynh. Thứ hai là nếu lão nhị ca không có việc gì thìcó thể qua thế giới Thiên Phương này chơi. . ."Kỷ Ninh vừa đọc được nội dung trên da thú thì lập tức da đầu run lên.Xuất ngũ?Lão nhị ca?Thế giới Thiên Phương?"Xuất ngũ?" Mộc Tử Sóc kinh ngạc. "Vậy chắc là Tàn Nguyệt chân nhân kia khi trướclà người trong quân đôi. Hơn nữa, nhìn vào bộ áo dài này. . .thì hẳn đó chính là chiếnbào mà Tàn Nguyệt chân nhân mặc năm xưa! Bởi vì tuổi quá lớn, gần tới đại nạn nênlão mới về quê an hưởng tuổi già."http://daotieuvu.blogspot.com"Lão nhị ca?" Bạch Thủy Trạch ở bên cạnh cũng lên tiếng. "Tàn Nguyệt kia đã sốnglâu như thế nên có lẽ những huynh đệ còn sống của lão cũng sẽ xấp xỉ như lão. Vì thếnên mới được gọi là nhị ca. Nhưng còn thế giới Thiên Phương thì. . .""Thế giới Thiên Phương?" Kỷ Ninh cũng nhíu mày."Chẳng lẽ là một thế giới trong hàng tỉ thế giới nhỏ?" Mộc Tử Sóc khẽ nói.Tam giới mênh mông vô cùng. Đặc biệt nhân gian là nơi mênh mông nhất, được chialàm ba ngàn thế giới lớn và hàng tỉ thế giới nhỏ. Những thế giới nhỏ kia có thể là tựnhiên tạo ra mà cũng có thể là người bản lĩnh lớn mở ra!"Chinh chiến ở thế giới Thiên Phương?" Kỷ Ninh thầm nghĩ. "Bắc Sơn huyết lệnh?"Kỷ Ninh suy ngẫm.Đồng thời hắn nhìn lên những tấm da thú khác. Trên những tấm da thú đó còn có cảbản đồ của những bức thư khác. Kỷ Ninh quay lại nhìn những vật phẩm của lão.Dần dần. . .Một suy đoán được hình thành trong đầu Kỷ Ninh.Có lẽ An Thiền Bắc Sơn tộc có quân đội bí mật. Mà Tàn Nguyệt chân nhân là mộtthành viên trong đó! Với việc An Thiền Bắc Sơn tộc có quân đội bí mật. . .Kỷ Ninhcũng không cảm thấy kỳ quái lắm. Bởi vì trong lịch sử của vương triều Đại Hạ đãtừng xuất hiện những trường hợp chư hầu làm phản. Dám làm phản thì có thể biếtđược chư hầu đó mạnh mẽ tới mức nào.Từ thời đại Thần Ma tới giờ đã rất lâu dài rồi.Ai cũng không thể biết những chư hầu kia nông sâu thế nào nên việc có quân đội bímật là một chuyện cực kỳ bình thường.Mà 'thế giới Thiên Phương hẳn là một trong hàng tỉ thế giới nhỏ. Hoặc là một khônggian do người bản lĩnh lớn mở ra. Tóm lại là ở nơi đó có vài sinh mệnh đang sinh sốngcho nên mới cần đi 'chinh chiến'."Sư huynh, phải làm sao bây giờ?" Mộc Tử Sóc khẽ nói. "Bây giờ xem ra Tàn Nguyệtchân nhân rất có thể là một người trong quân đội bí mật của An Thiền Bắc Sơn tộc.Hơn nữa nhìn vào những thứ này thì rất có thể bọn hắn đã chinh chiến nhiều năm rồi. ..Trong chiến đấu sống còn, hẳn là có rất nhiều huynh đệ của cảm tình sâu nặng."Kỷ Ninh gật đầu.http://daotieuvu.blogspot.comQua năm tháng chinh chiến lâu dài, huynh đệ trong quân đội chắc chắn là có cảm tìnhvới nhau tới mức nào! Bây giờ trở về Tàn Nguyệt Sơn để an hưởng tuổi già thì lạichết. Những người đó làm sao bỏ qua được đây?"Phiền toái." Kỷ Ninh nhíu mày.Nhưng cho dù biết lai lịch của con người kia thì Kỷ Ninh vẫn sẽ xuống tay như trước.Vì Tàn Nguyệt chân nhân này sau khi quay về Tàn Nguyệt Sơn an hưởng tuổi già. ..cũng đã gây họa rất nhiều. Trong tư liệu liên quan tới Ngu Động mà mình lấy được ởThiên Bảo Sơn cũng có miêu tả về Tàn Nguyệt chân nhân là một kẻ. . .tiểu nhân, đãđắc tội với khá nhiều người.Có thể là do bị quản lý chặt chẽ nên từ sau xuất ngũ khỏi quân đội bí mật trở về, lão tadựa vào thực lực mạnh mà bộc lộ bản tính vốn cố!Vì lẽ đó nên Kỷ Ninh sẽ không bao giờ nương tay với con người này."Ninh nhi, làm sau bây giờ?" Bạch Thủy Trạch nhìn Kỷ Ninh."Chủ nhân?" Thanh Thanh cũng nhìn Kỷ Ninh.Kỷ Ninh nhíu mày nói. "Chúng ta giữ nguyên dịch lại còn tất cả vật phẩm, pháp bảokhác đều thu lại vào trong pháp bảo trữ vật, sau đó Thanh Thanh thi triển Xuyên QuaHư Không, ném pháp bảo trữ vật này vào chỗ có từ tính cao sâu trong lòng đất .""Chỗ có từ tính cao sâu trong lòng đất?" Thanh Thanh gật gật đầu. "Ta hiểu rồi."Bọn họ lập tức giữ lại hai ngàn cân nguyên dịch, nhưng lại không giữ nguyên dịch đểtrong bình ngọc. Tất cả đều bị đám Kỷ Ninh bỏ đi! Chỉ có nguyên dịch cực kỳ tinhkhiết thì mới không có khả năng có dấu vết lưu lại. Những pháp bảo và vật phẩm khácđều sẽ có thể có vấn đề."Ta đi."Con rắn nhỏ màu xanh lóe lên trên không trung rồi dễ dàng xuyên qua hư không biếnmất.Ở sâu trong lòng đất có một vùng đầy từ tính, thậm chí dùng mắt thường có thể thấyđược ánh sáng từ đó tỏa ra. . .Thanh Thanh cẩn thận giải trừ quan hệ với pháp bảo trữvật rồi ném thẳng vào trong luồng ánh sáng kia.Qua thời gian một chén trà nhỏ.Thanh Thanh đã trở lại."Đã ném xong." Thanh Thanh nhìn Kỷ Ninh.http://daotieuvu.blogspot.com"Ừ." Kỷ Ninh gật đầu rồi lập tức nói. "Mọi người cũng ngẫm lại xem chúng ta còn thứgì bỏ quên không.""Sư huynh, khi trước chúng ta xuất hiện ở Tàn Nguyệt Sơn. . .đám người hầu kẻ hạtrên Tàn Nguyệt Sơn và đệ tử của Tàn Nguyệt chân nhân có thể phát hiện ra tung tíchcủa chúng ta được không?" Mộc Tử Sóc lo lắng hỏi.Kỷ Ninh lắc đầu: "Yên tâm! Thần hồn của ta đã bao phủ toàn bộ Tàn Nguyệt Sơn. Tấtcả mọi động tĩnh đều bị ta quan sát. Tổng cộng có ba người phát hiện ra chiến thuyềnđầu rồng của chúng ta. Nhưng chiến thuyền đầu rồng của chúng ta đã thay đổi hìnhdạng cùng màu sắc. . .nên nếu chỉ dựa vào việc nhìn thấy thì không thể tra ra chúng tađâu.""Ừ." Mộc Tử Sóc gật đầu. Lần này chúng ta bí mật tới nên chiến thuyền mang hìnhdảng rất bình thường. Nếu chỉ nhìn thấy chiến thuyền thì không thể nào tra được rachúng ta.""Vậy là ổn rồi." Kỷ Ninh gật đầu. "Mọi người có cảm thấy bỏ sót điều gì không?"Cả đám đều lắc đầu.Khi tới, bọn họ đều cực kỳ cẩn thận. Thậm chí còn không dùng Truyền Tống Trận màchỉ bay trong mây mù. Ở Tàn Nguyệt Sơn, ba người thấy mặt bọn họ là Tàn Nguyệtchân nhân, Ngu Động, Nguyệt Vi đều đã chết."Sư đệ, bây giờ ta muốn đi giải quyết tên Thủy Dị." Kỷ Ninh nói. "Giải quyết tênThủy Dị. . .sẽ tốn thời gian hơn tên Ngu Động kia. Tuy Thủy Dị chỉ là Tử Phủ viênmãn nhưng hắn lại đang ở trong bộ tộc Đông tộc.""Ta sẽ không làm vướng víu gì đâu nên sư huynh cũng không cần nhiều lời." Mộc TửSóc trịnh trọng nói.Kỷ Ninh gật đầu nhẹ."Cũng tốt, nhưng mọi người xem nên giải quyết tên Thủy Dị kia thế nào đây." KỷNinh nhìn xung quanh.Thanh Thanh liền nói: "Thật đơn giản. Chủ nhân có thần thức. . .có thể dễ dàng baophủ toàn bộ Đông tộc nên chỉ cần đợi cơ hội tới là không phải chúng ta có thể giếtThủy Dị sao?""Không đơn giản như vậy." Mộc Tử Sóc lắc đầu nói. "Đây chính là hang ổ của bộ tộcĐông tộc. Lại còn là quê nhà của một gã Nguyên Thần đạo nhân. Nhất định là có vôsố phương pháp bảo vệ bộ tộc nên chắc chắn không thể có việc người ngoài vô thanhvô tức lén đi vào rồi đi ra được đâu. . ."http://daotieuvu.blogspot.comKỷ Ninh cũng gật đầuL "Kẻ ngu cũng có thể đoán ra được. Nơi đó đúng là sẽ có đủloại trận pháp nên không thể vô thanh vô tức đi vào được đâu."Thanh Thanh bĩu môi."Ninh nhi." Bạch Thủy Trạch nói. "Chúng ta khó có thể vào Đông tộc giết Thủy Dị. ..thì tại sao không tìm cách để Thủy Dị ra ngoài?""Thủy Dị đi ra?" Ánh mắt của Kỷ Ninh sáng lên."Đúng." Mộc Tử Sóc cũng phải nói hay.Kỷ Ninh nhanh chóng suy ngẫm. Lượng lớn tư liệu về Thủy Dị xẹt qua đầu Kỷ Ninh.Rất nhanh hắn đã nghĩ ra cách."Khó có thể đi vào giết thì ta sẽ dụ hắn đi ra." Kỷ Ninh gật đầu. "Được, vậy bây giờchúng ta xuất phát. . .""Đi."Chiến thuyền đã biến thành một cái thuyền màu đen bình thường nhanh chóng biếnmất trong mây mù.Đám Kỷ Ninh đều đã làm những việc có thể làm để che đậy cái chết của Tàn Nguyệtchân nhân nên những người khác đều không biết!Nhưng đúng như lo lắng của bọn họ. . .Những lão huynh đệ của Tàn Nguyệt chân nhân chắc chắn sẽ không để Tàn Nguyệtchân nhân chết như vậy! Hơn nữa cả Huyền Quân cũng không thể để một lão huynhđệ già trở về dưỡng lão chết đi như vậy được! Người tu tiên trong Huyền Quân chinhchiến ở bên ngoài, qua bao nhiêu năm tháng, chết không biết bao nhiêu. Người có thểsống tới tuổi già để trở về dưỡng lão thật sự cực kỳ ít.Nếu người về già dưỡng lão của họ bị giết chết như thế thì còn có người nào theo nữa?"Các ngươi yên tâm. Lão huynh đệ trong Huyền Quân chúng ta sẽ không thể chết vôích như vậy được! Tình báo của Thiên Bảo Sơn ở nơi khác đã điều tra rất lợi hại,nhưng ở quận An Thiền này. . .Tình báo của An Thiền Bắc Sơn tộc ta mới là lợi hạinhất!" Ở một chi nhánh Huyền Quân, một lão già tóc đỏ nói cao giọng nói với mộtđám người mặc áo đỏ máu.Quận An Thiền là đất phong của Bắc Sơn tộc.Đó mới chính là chỗ mà An Thiền Bắc Sơn tộc ăn sâu bén rễ.http://daotieuvu.blogspot.comGần nửa ngày sau.Bên trong thành An Thiền, phủ của Bắc Sơn Hắc Hổ."Sao?" Đang ngồi đó uống rượu, nghe nhạc, Bắc Sơn Bách Vi cũng phải nhíu mày lại.Hắn nghe thấy tiếng bước chân ở bên ngoài."Ta đang nghe nhạc. Ai dám tới quấy rầy thế?" Trên vầng trán của Bắc Sơn Bách Vihiện ra chút tức giận.Bỗng nhiên, cửa mở toang ra. Chỉ thấy một người đầu trọc vạm vỡ mặc hán phục màuđen cùng một lão già mặt trắng mắt tam giác không râu đi vào. Vẻ mỉm cười của lãogià mắt tam giác luôn làm người khác phải run người."Phụ thân!" Bắc Sơn Bách Vi lập tức đứng lên.Khi đối mặt với phụ thân, Bắc Sơn Bách Vi luôn cảm thấy căng thẳng."Bách Vi." Ánh mắt của Bắc Sơn Hắc Hổ sâu như sông băng vô tận. "Ta hỏi ngươi.Khi trước ngươi phái người tới Thiên Bảo Sơn lấy tình báo về 'Ngu Động', 'Thủy Dị','Đông Thất' phải không?""Dạ." Bắc Sơn Bách Vi gật đầu."Vì sao?" Bắc Sơn Hắc Hổ hỏi.Bắc Sơn Bách Vi liền cung kính nói: "Là huynh đệ Kỷ Ninh của con đi cùng với sư đệcủa hắn là Mộc Tử Sóc tới nhờ con hỗ trợ. Hắn không muốn Thiên Bảo Sơn biết. ..cho nên con cũng rất cẩn thận. Ngoài người đi làm việc và con biết chuyện này ra thìkhông hề có ai biết cả.""Sao?" Đôi mắt của Bắc Sơn Hắc Hổ trở nên lạnh lẽo, lạnh nhạt nói: "Xem ra hungthủ chính là đám Kỷ Ninh."http://daotieuvu.blogspot.com/tinhlinh217-05-2013, 08:27 AMMãng Hoang KỷTác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị-- o --Quyển 9: Kỷ Ninh hồ Dực XàChương 12: Cha cùng con.http://daotieuvu.blogspot.comDịch giả:cuniluBiên tập: cuniluNguồn: Bạch Ngọc Sách"Hung thủ là Kỷ Ninh?" Bắc Sơn Bách Vi lo lắng nói. "Phụ thân, người đang nói cáigì hung thủ cơ? Có ý gì vậy?""Con không đoán ra sao?" Bắc Sơn Hắc Hổ nhìn con mình.Đây là đứa con mà hắn gửi gắm nhiều hi vọng nhất, luôn luôn hỗ trợ bồi dưỡng cấtnhắc. Nếu không phải là gửi gắm hi vọng thì hắn hoàn toàn có thể để mặc cho BắcSơn Bách Vi để Bắc Sơn Bách Vi trở thành một kẻ ăn chơi trác táng, cho hắn ungdung tự tại cả đời. Nhưng chính vì gửi gắm hi vọng nên mới có những yêu cầu hàkhắc như thế."Phụ thân, như vậy là?" Bắc Sơn Bách Vi cũng không ngốc, nhíu mày nói. "Khi trướcvì không muốn để Thiên Bảo Sơn biết nên huynh đệ Kỷ Ninh không tự mình làm!Hình như hắn đi giết người khác có lai lịch thì phải? Ba người kia là Đông Thất, NguĐộng, Thủy Dị. . .đều là những người khá có lai lịch! Chẳng lẽ đã giết Đông Thất rồisao? Sau lưng Đông Thất có một tên Nguyên Thần đạo nhân, cũng chẳng đáng để phụthân phải thế này."Bắc Sơn Hắc Hổ gật đầu. "Không phải Đông Thất. Kẻ hắn giết là Ngu Động.""Ngu Động? Chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi." Bắc Sơn Bách Vi gật đầu."Nhưng sư phụ của Ngu Động lại là 'Tàn Nguyệt chân nhân'. Bởi vì cũng là ngườitrong cuộc nên chắc là vì cản trở Kỷ Ninh bị vạ cá trong chậu, bị Kỷ Ninh giết chết."Bắc Sơn Hắc Hổ nhìn con mình. "Mà Tàn Nguyệt chân nhân là là một người tu tiênxuất ngũ trong Huyền Quân - quân đội của An Thiền Bắc Sơn tộc ta.""Cái gì!" Sắc mặt của Bắc Sơn Bách Vi lập tức thay đổi. Hắn đương nhiên biết BắcSơn tộc của mình có một đội quân bí ẩn khá mạnh mẽ.Bất kỳ một chư hầu nào cũng đều có một vài đội quân người tu tiên.Vương triều Đại Hạ cũng biết việc này. Nhưng rốt cuộc chư hầu có bao nhiêu quânđội bí ẩn, mỗi một quân đội có bao nhiêu người tu tiên, trong đó có bao nhiêu tồn tạimạnh mẽ. . .Tất cả đều là ẩn số.http://daotieuvu.blogspot.com"Người tu tiên xuất ngũ Huyền Quân?" Bắc Sơn Bách Vi thầm nhắc lại. "Người có thểxuất ngũ ư? Chắc chắn là người đã làm lính trong đó rất lâu, rất lâu. . .chắc chắn ngườitu tiên kia có không ít huynh đệ cũng còn sống mà xuất ngũ ra. Bình thường nhữngngười tu tiên như thế đều là cái vảy ngược của quân đội.""Đúng vậy, vảy ngược!" Bắc Sơn Hắc Hổ nói giọng trầm thấp. "Bọn họ đã chinhchiến cho Bắc Sơn tộc ta, chết nhiều vô số. Người còn sống để xuất ngũ đã ít lại càngthêm ít. Nếu người tu tiên xuất ngũ mà bị giết. . .thì dĩ nhiên là sẽ làm cho đông đảongười tu tiên trong quân tức giận! Bọn họ sẽ không bao giờ để chuyện này xảy ra. Nếuđã xảy ra thì bọn họ cũng nhất định phải tra ra ai là hung thủ để báo thù cho huynh đệcủa bọn họ!""Đây là cái vảy ngược của quân đội người tu tiên! Động vào chỉ có chết!" Trong đôimắt của Bắc Sơn Hắc Hổ hiện lên vẻ trịnh trọng.Đây là một quy tắc ngầm của quân đội.Bọn họ sẽ không bao giờ để những lão huynh đệ của mình bị mang vạ!Quyết không cho phép!"Tay của đám Kỷ Ninh cực kỳ sạch sẽ." Bắc Sơn Hắc Hổ nói. "Các chi nhánh HuyềnQuân bắt đầu đi điều tra tình báo, tất cả ký ức của người thường trên Tàn Nguyệt Sơnđều bị tra xét. Thậm chí cả bộ áo đỏ máu của 'Tàn Nguyệt chân nhân' cũng đã đượctìm ra. Nhưng nó lại bị ném vào một chỗ sâu trong lòng đất có từ tính.""Nhưng do lúc ấy có ba người chết, theo thứ tự là Tàn Nguyệt cùng đệ tử Ngu Độngvà con gái Nguyệt Vi. Cho nên chi nhánh Huyền Quân cũng bắt đầu mở rộng điều trasang Ngu Động và Nguyệt Vi. . .""Rất nhanh, bọn họ đã tra tới người có liên hệ với tin tức của Ngu Động ở Thiên BảoSơn."Bắc Sơn Hắc Hổ nhìn con mình. "Theo manh mối của phía Huyền Quân thì họ tra ralà có liên quan tới phủ Bắc Sơn Hắc Hổ! Cho nên ta mới biết được việc này.""Vậy phải làm sao bây giờ?" Bắc Sơn Bách Vi lo lắng nói."Hiện tại Huyền Quân vẫn đang đi điều tra manh mối khác. . ." Bắc Sơn Hắc Hổ nói."Chẳng qua nếu như hai người 'Thủy Dị' và 'Đông Thất' cũng chết theo thì e là HuyềnQuân cũng sẽ nhận định hung thủ có khả năng lớn nhất chính là người đã mua tư liệuvề ba người kia ở Thiên Bảo Sơn."Bắc Sơn Bách Vi vội vàng nói: "Con sẽ đi tìm huynh đệ Kỷ Ninh ngay. Để hắn ngừngviệc giết Thủy Di và Đông Thất lại!"http://daotieuvu.blogspot.com"Vô dụng."Bắc Sơn Hắc Hổ lắc đầu. "Tin chắc rằng Huyền Quân sẽ nhanh chóng bác bỏ nhữngmanh mối khác. Tới lúc đó kiểu gì cũng sẽ tới phủ này hỏi cho mà coi.""Vậy làm sao cho tốt bây giờ?" Bắc Sơn Bách Vi lo lắng."Có hai biện pháp." Bắc Sơn Hắc Hổ nói.Bắc Sơn Bách Vi nhìn phụ thân mình."Thứ nhất là để mặc cho đám Kỷ Ninh." Bắc Sơn Hắc Hổ nói. "Như vậy chúng ta sẽchẳng bị phiền toái gì.""Không được." Bắc Sơn Bách Vi lắc đầu.Bắc Sơn Hắc Hổ thấy thế thì nở nụ cười: "Ha ha ha, không hổ là con ta. Đúng vậy,đừng dễ dàng bỏ mặc bạn bè như vậy. Nếu cứ bỏ mặc như thế. . .thì con sẽ chẳng baogiờ kiếm được huynh đệ tốt thật sự đâu! Nếu muốn người khác liều mạng vì mình thìmình phải đối xử thật lòng với người ta. Con hiểu chưa?"Bắc Sơn Bách Vi ngẩn ra."Vậy thì chỉ còn biện pháp thứ hai." Bắc Sơn Hắc Hổ nói. "Trực tiếp thừa nhận việcnày do con làm.""Con?" Bắc Sơn Bách Vi kinh ngạc."Đúng vậy, trực tiếp thừa nhận với Huyền Quân bên kia là con làm. Con phái người đithăm dò tin tức tình báo để giết Ngu Động! Nhưng lại bị Tàn Nguyệt chân nhân cảntrở. . .Cho nên mới phải giết luôn cả Tàn Nguyệt chân nhân!" Bắc Sơn Hắc Hổ nóithẳng. "Con cũng không biết là Tàn Nguyệt chân nhân là người tu tiên xuất ngũ. Cáinày gọi là không biết không có tội. Huyền Quân cũng sẽ không cách nào trách móccon. . .Con thân là đệ tử dòng dõi Bắc Sơn tộc, tương lại còn có hi vọng trở thành AnThiền Hầu. Vô tâm giết nhầm một tên Tàn Nguyệt chân nhân cũng chỉ là việc nhỏ.""Ngươi tới kháng nghị chuyện này thì cũng chỉ là chuyện nhỏ. Bởi vì dù có thế nào thìHuyền Quân cũng là quân đội do Bắc Sơn tộc nuôi. Mà đệ tử dòng dõi Bắc Sơn tộc tachỉ giết nhầm thì Huyền Quân cũng chẳng dám làm ầm ĩ.""Còn những người khác mà dám phản kháng thì đều hữu tử vô sinh."Bắc Sơn Hắc Hổ nhìn con mình. "Nếu làm như vậy thì e là sẽ có vài lão già bênHuyền Quân kia cảm thấy chán ghét con."http://daotieuvu.blogspot.com"Chỉ chán ghét thôi sao? Đó chỉ là một đội ngũ Vạn Tượng chân nhân. . .Nếu thật sựcó một tồn tại cỡ Tán Tiên có giao tình với hắn thì đúng là rắc rối! E là cũng chẳng cómấy người thật sự dám chán ghét con." Bắc Sơn Bách Vi lắc đầu. "Dù sao hiện tại concũng không tiếp xúc với Huyền Quân. Mà huynh đệ Kỷ Ninh của con thì xem ra lại làngười huynh đệ sống chân thành. Chuyện này con nhất định phải giải quyết!""Tốt lắm."Bắc Sơn Hắc Hổ gật đầu. "Còn về phần ba người Ngu Động, Thủy Dị, Đông Thất nhưthế nào đắc tội với con. Ta sẽ tìm một cái lý do thật ổn.""Tất cả đành phải nhờ vào phụ thân." Bắc Sơn Bách Vi cung kính nói."Nhớ kỹ!" Bắc Sơn Hắc Hổ nhìn con mình, nói giọng trầm thấp. "Con đúng là ngườitận tâm với huynh đệ. Nhưng phải nhớ kỹ. . .làm việc gì vì Kỷ Ninh thì con cũng phảicho hắn biết.""Cho hắn biết?" Bắc Sơn Bách Vi ngẩn ra."Đúng vậy, cho hắn biết con hi sinh vì hắn như thế nào." Bắc Sơn Hắc Hổ lạnh nhạtnói. "Con phải bỏ ra cái giá lớn như thế, nếu hắn lại không hiểu thì thành làm khôngcông sao? Nếu để cho hắn chẳng may phát hiện ra chân tướng của sự việc thì hắn sẽ tựnhiên cảm kích con."Bắc Sơn Bách Vi nhíu mày: "Tại sao lại phải bày vẽ như thế?""Bày vẽ ư?" Bắc Sơn Hắc Hổ nhìn con mình một cái. "Làm thế nào cho hắn vô tìnhphát hiện ra chấn tướng là được. Dù sao thì con cũng thật sự vì hắn mà giải quyết choqua chuyện này. . .Nhớ kỹ, đối với huynh đệ tốt thì phải thật sự chân thành. Nhưngcũng phải có thêm chút mưu lược. Như vậy mới đúng là phương pháp dùng ngườihiệu quả!""Con cứ từ từ nghĩ đi."Bắc Sơn Hắc Hổ nhíu mày nhìn con mình một cái. Đứa con này quả thật thông mình,chính mình cũng gửi gắm rất nhiều hi vọng. Nhưng nó cũng bị ảnh hưởng bởi mẫuthân nên nhiều khi quá chân thành với người ngoài. Tuy rằng nếu làm như vậy có thểcó được nhiều bạn bè hơn, nhưng với tính cách như thế thì sẽ rất khó có thể tự xâydựng được một thế lực cho riêng mình."Đi." Bắc Sơn Hắc Hổ dẫn lão già mắt tam giác đi thẳng.Không khí lắng đọng trong đình viện lập tức trở nên nhẹ nhõm đi nhiều. Cô hầu gáiđang hát ở bên lúc này mới tỉnh táo lại: "Làm sao vậy, vừa rồi làm sao vậy nhỉ?"http://daotieuvu.blogspot.comVừa rồi đúng là nàng nghe không nghe được, nhìn không nhìn được, thậm chí còn cómột vùng trí nhớ bị xóa đi.Nhưng nàng mơ hồ nhớ rõ phủ chủ 'Bắc Sơn Hắc Hổ' xuát hiện nhưng tới lúc tỉnh táolại thì phủ chủ Bắc Sơn Hắc Hổ đã rời đi."Mưu lược? Phương pháp dùng người?" Bắc Sơn Bách Vi nhíu mày. "Phụ thân luôncó kế sách với từng người một. . .Cho nên mẫu thân không chấp nhận được tính cáchấy mới phải rời đi. Ngươi là ngươi. Ta là ta."Phụ thân muốn bồi dưỡng hắn để hắn trở thành một Bắc Sơn Hắc Hổ thứ hai.Nhưng hắn là Bắc Sơn Bách Vi!Một Bắc Sơn Bách Vi độc nhất vô nhị!"Không biết hiện giờ Kỷ Ninh thế nào rồi." Bắc Sơn Bách Vi lo lắng.Sau nửa tháng bay đi, đoàn người Kỷ Ninh cũng đã tới khúc sông Dương thuộc quậnAn Thiền.Vùng đất bên bờ sông Dương cũng chỉ lớn cỡ Yên Sơn."Bộ tộc của Thủy Dị đúng là nhỏ yếu." Một con thuyền đang trôi nổi trên sôngDương. Sông Dương dài hơn trăm vạn dặm, là một con sông lớn chảy qua nửa quậnAn Thiền.Ở trên thuyền, Mộc Tử Sóc cảm khái: "Thậm chí còn không có nổi một tòa thành củavương triều Đại Hạ!""Đúng là nhỏ yếu." Kỷ Ninh gật đầu.Tới Kỷ tộc mà còn có một tòa Vạn Kiếm Thành của vương triều Đại Hạ. Ít nhất cũngphải có một tòa thành của vương triều Đại Hạ thì mới có thể tính là một thế lực lớn ởbản xứ.Nhưng Thủy tộc của Thủy Dị thì lại thật sự nhỏ yếu.Khi còn ở bộ tộc của mình, Thủy Dị cũng chỉ là một kẻ bình thường trong bộ tộc.Nhưng về sau, bởi vì trở thành người hầu cho bộ tộc cực lớn là 'Đông tộc' nên ThủyDị được bộ tộc đó bồi dưỡng cho, bước tới được Tử Phủ tu sĩ. Thậm chí còn đượctheo chân công tử 'Đông Thất' khá lâu. Sau đó dĩ nhiên là hắn lại quay về bộ tộc Thủytộc của mình.http://daotieuvu.blogspot.comCó Thủy Dị hỗ trợ, Thủy tộc mới dần mạnh mẽ lên, xây dựng được một tòa thành.Đương nhiên là không phải là thành thị của Đại Hạ mà là thành thị tự xây như kiểuTây Phủ Thành.Thủy tộc cũng nhờ một người này mà phát triển thế lực bộ tộc.Bởi vì Thủy tộc có 'Thủy Dị' là người trong Đông tộc. . .Cho nên cũng không ai dámđộng tới Thủy tộc. Thủy tộc cứ như vậy mà phát triển dần lên. Thậm chí hiện giờtrong bộ tộc có hẳn một tên Tử Phủ tu sĩ trung kỳ trấn thủ."Sư huynh, làm cách nào để dụ tên Thủy Di rời khỏi Đông tộc đây?" Mộc Tử Sócnhìn về phía Kỷ Ninh."Rất dễ dàng." Kỷ Ninh lắc đầu. "Bộ tộc Thủy tộc của hắn quá nhỏ bé. Cả một bộ tộcchỉ có một tên Tử Phủ tu sĩ trấn thủ. Ta có rất nhiều cách để làm bộ tộc Thủy tộc nàyphải hỗn loạn! Để tên Thủy Dị kia phải vội vàng quay về!"Đúng là có rất nhiều phương pháp.Bộ tộc Thủy tộc quá yếu ớt, chỉ cần gặp phải một phiền toái lớn là nhất định sẽ truyềntin cầu cứu Thủy Dị."Chủ nhân. Giết. Đại sát một phen là hỗn loạn ngay." Thanh Thanh kêu lên.Kỷ Ninh lắc đầu. "Không cần."Giống như khi trước chém giết Giang Hòa ở bộ lạc Giang Biên, Kỷ Ninh cũng khônghề muốn liên lụy tới con của Giang Hòa.Vì vậy nên lần này Kỷ Ninh cũng sẽ không muốn liên lụy tới người khác trong bộ tộcThủy tộc.Còn về việc Thủy Dị chết, Thủy tộc suy bại. . .thì Kỷ Ninh cũng chỉ hờ hững mà nhìncho qua tất cả mọi việc này.Là một người tu tiên có đạo tâm lớn mạnh, Kỷ Ninh luôn có sự tự tin với bản thân.Hắn không bao giờ làm trái với đạo tâm của mình. . .Nếu như năm xưa hắn giết contrai của Giang Hòa thì việc đó sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới tín niệm đạo tâm của hắn.Ngược lại con đường tu tiên sẽ bị ảnh hưởng lớn."Không giết? Làm sao để bọn họ hỗn loạn đây?" Thanh Thanh nói khẽ."Rất nhanh thôi. Mọi người cứ ở đây, ta đi trong khoảng thời gian một chén trà nhỏrồi sẽ quay về ngay." Dưới chân Kỷ Ninh xuất hiện một đường kiếm quang, xé gióbay thẳng tới Dị Thủy Thành - căn cơ của toàn bộ bộ tộc Thủy tộc.http://daotieuvu.blogspot.comhttp://daotieuvu.blogspot.com/tinhlinh217-05-2013, 08:28 AMMãng Hoang KỷTác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị-- o --Quyển 9: Kỷ Ninh hồ Dực XàChương 13: Con đường cuối cùng của Thủy DịDịch giả:cuniluBiên tập: cuniluNguồn: Bạch Ngọc SáchThành Dị ThủyĐây là một tòa thành mới tinh được xây dựng theo sự phát triển của 'Thủy tộc'. Màhiện tại tộc trưởng của Thủy tộc chính là Tử Phủ tu sĩ 'Thủy Thiên Nhất'."Sao?"Kỷ Ninh đứng ở trên không giữa mây mù quan sát phía dưới. Thần thức bao phủ toànbộ thành thị phía dưới. Hiện giờ Kỷ Ninh hoàn toàn có đủ thực lực để giết sạch toànbộ người ở dưới. Nhưng là người tu tiênnên Kỷ Ninh cũng không dám giết bừa bãi.Người tu tiên giết người thường chính là điều cấm, nghiệp chướng nặng nề! Đươngnhiên nếu người thường dám can đảm động tới thì dĩ nhiên là có thể ra tay trừng phạt.Nhưng nếu đại khai sát giới, giết nhiều hơn thì sẽ bị tội nghiệt quấn thân ngay rồi lạigiống Bột Tử Thiện bị Ứng Long Vệ truy nã đuổi giết!"Thoạt nhìn thì có hơn mười người có khả năng là tộc trưởng của Thủy tộc." Thầnthức của Kỷ Ninh đảo qua. Trong đó những người có thần hồn mạnh vừa phải và khíthế kinh người ở mức vừa phải đều bị Kỷ Ninh chú ý. Nhưng nếu chỉ nhìn vẻ bề ngoàithì Kỷ Ninh cũng chẳng thể nào biết rõ thực lực của đối phương.Sau khi quan sát trong khoảng thời gian một chén trà nhỏ."Chính là hắn." Kỷ Ninh nhanh chóng xác định được tộc trưởng của Thủy tộc."Tộc trưởng."http://daotieuvu.blogspot.com"Là hắn." Khi Thủy Thiên Nhất đi lại trên đường thì những tộc nhân khác đều phải tỏvẻ cung kính. Bởi vì đây chính là Tử Phủ tu sĩ trấn thủ duy nhất trong tộc! Đươngnhiên còn có một vị 'Thủy Dị' mạnh hơn đang ở trong Đông tộc mạnh mẽ ở xa.Những người đó lại không biết rằng, chính bởi vì hành động cung kính gọi 'Tộctrưởng' của bọn họ đã làm cho Kỷ Ninh xác định được ai là tộc trưởng."Ừ." Thủy Thiên Nhất mặc áo màu xanh toàn thân, râu dài phất phơ làm cho hắn cóchút khí độ. Rất nhanh hắn đã đi tới tĩnh phòng để tu luyện. Không có bất kỳ ngườihầu, tộc nhân nào dám tới gầnĐối với những tộc nhân, người hầu này mà nói. Mộtngười tu tiên tu luyện là một việc cực kỳ thần bí nên ai cũng không dám đi quấy rầy.Trong tĩnh phòng.Thủy Thiên Nhất khoanh chân ngồi, mí mắt cụp xuống: "Bộ tộc Thủy tộc ta ngày cànghưng thinh hơn. Lần trước Dị trưởng lão đưa 'nguyên dịch' tới đã làm cho bộ tộc củata thêm được ba gã Tiên Thiên viên mãn. Nếu những Tiên Thiên viên mãn đó có thểđột phá tới cảnh giới Tử Phủ thì thật tốt quá. Hiện tại Thủy tộc ta vẫn còn quá ít TửPhủ tu sĩ!"Là một tộc trưởng của bộ tộc, Thủy Thiên Nhất cũng có được khát vọng muốn bộ tộccó thể mạnh lên.Địa vị của Thủy tộc thật đáng xấu hổ.Nói nó yếu?Nó cũng có Tử Phủ tu sĩ!Nhưng nói nó mạnh sao? Tới cả một tòa thành của Đại Hạ cũng không có! Địa vị xấuhổ này dĩ nhiên cũng làm cho hai tên Tử Phủ tu sĩ là Thủy Thiên Nhất và 'Dị trưởnglão' phải tìm đủ mọi cách để bộ tộc mạnh lên."Nhẫn." Thủy Thiên Nhất còn nhớ rõ khi trước 'Thủy Dị trưởng lão' đã nói với hắn."Thiên Nhất, không nên quá gấp gáp, cứ bước từ từ rồi sẽ tới. Bộ tộc chúng ta có nềnmóng quá bạc nhượcNếu nóng vội quá thì e là sẽ phải đối địch với thế lực mạnh mẽkhác ở sông Dương này. Đến lúc đó chúng ta sẽ gặp phải họa diệt tộc. Chúng ta cứ từtừ mà tiến lên. Ta lại còn đang trong Đông tộcnên các thế lực khác ở sông Dươngcũng sẽ không dám khai chiến với chúng ta. Đợi tới lúc bộ tộc chúng ta có nhiều TửPhủ tu sĩ hơn, ta sẽ mang một ít bạn bè ở Đông tộc về giúp Thủy tộc xây dưng mộtnền móng vững chắc sau!""Dị trưởng lão hy sinh cho bộ tộc nhiều quá." Thủy Thiên Nhất lặng lẽ cảm thán.http://daotieuvu.blogspot.comChính bởi vì Thủy Dị cam tâm vào làm người hầu ở Đông tộc nên bây giờ mới có thểtrợ giúp ít nhiều cho Thủy tộc."Sao?" Bỗng nhiên Thủy Thiên Nhất cảm thấy một lực lượng mãnh liệt đập vào, đánhthẳng vào thần hồn của hắn.Uỳnh!Thủy Thiên Nhất lập tức hôn mê.Một đường kiếm quang hiện lên, xuyên thẳng qua nóc tĩnh phòng. Một bóng ngườicũng tiến vào trong phòng. Kỷ Ninh xuất hiện trong tĩnh phòng, trong tay xuất hiệnmột cái túi màu trắng ngà. "Thu!" Kỷ Ninh mở miệng túi ra. Cái túi lập tức tạo racuồng phong hút vào.Vù vù vù vùLực hút làm cho những thứ xung quanh bay lên, Thủy Thiên Nhất đang hôn mê khôngthể phản kháng cũng bị hút thẳng vào trong túi. Túi này có tên là 'Nhất Khí Đại', chỉcó thể coi là pháp bảo nhân giai, trong túi có lực hút có thể thu những vật bên ngoàivào. Thoạt nhìn thì túi không lớn nhưng thật ra không gian bên trong nó cũng phải cỡvài trượng. Nhưng túi này không có khả năng tấn công.Chỉ khi nào kẻ địch không còn khả năng phản kháng thì mới có thể thu vào. Đơn giảnđể nói thì nó là một thứ để đựng người! Trong 'Nhất Khí Đại' không có không khí nênnếu như Hậu Thiên bình thường hay người thường mà bị vào trong này thì sẽ chếtngạt ngay. Nhưng Tiên Thiên sinh linh trở lên thì việc thở hay không cũng khôngquan trọng lắm."Hừ." Kỷ Ninh lập tức lấy cái dây thừng ra buộc chặt miệng túi rồi hắn vung tay lên.Lực lượng Thần Ma mạnh mẽ lập tức tạo ra áp lực khủng khiếp làm cho bàn gỗ ởxung quanh vỡ vụn tạo thành một khoảng lộn xộn."Đi thôi." Kỷ Ninh khiêng túi này đi, cả người hóa thành một đường sáng bay thẳng rangoài lỗ hổng, trong nháy mắt đã biến mất trên không trung.Tiếng náo loạn trong tĩnh phòng phát ra dĩ nhiên cũng làm cho người ngoài nghe thấy."Làm sao vậy?""Hình như có một đường sáng vừa bay lên cao." Vèo!Vèo!Vèo!Vèo!Vèo!Vèo!Một vài Tiên Thiên sinh linh của Thủy tộc lập tức hóa thành ảo ảnh bay tới. Có khôngít người trong đám bọn họ thấy được đường sáng kia. Nhưng tốc độ của đường sángđó quá nhanhbọn họ chỉ có thể mơ hồ đoán ra đó là một bóng người.http://daotieuvu.blogspot.com"Tốc độ nhanh như thế thì hẳn là người tu tiên.""Người tu tiên bay ra từ tĩnh phòng của tộc trưởng sao?""Không tốt." Từng người đều luống cuống."Nhìn, nóc tĩnh phòng bị phá ra một lỗ lớn." Những Tiên Thiên sinh linh này cũng cóngười bay lên được khá cao, nhưng thật ra chỉ cần liếc mắt một cái là đã có thể thấyđược lỗ hổng trên nóc nhà."Đi, đi vào.""Mau."Cả đám đều nhảy vào trong phòng qua lỗ hổng. Cũng tại bộ tộc Thủy tộc này quá yếu,người mạnh nhất trong bộ tộc là Thủy Dị cũng chỉ là người hầu trong Đông tộc. Chonên dù là phòng của tộc trưởng thì cũng chỉ là dùng vật liệu hơi tốt mà làm thôi. TiênThiên sinh linh bình thường không phá được nhưng Tử Phủ tu sĩ thì lại hoàn toàn cóthể phá.Còn như kiểu tĩnh phòng tu luyện của đệ tử Hắc Bạch Học cung, tới cả Tán Tiên cũngchẳng phá nổi."Tộc trưởng đâu?""Bên trong hoàn toàn lộn xộn." "Tất cả bàn đều nát, nóc bị phá, tộc trưởng cũng biếnmất." Cả Thủy tộc lập tức hoảng loạn hết cả lên. Trước tiên, bọn họ đều tới xem xétmệnh giản của tộc trưởng.Sau khi tra xét xong, bọn họ mới thở dài nhẹ nhõm một hơi."Mệnh giản của tộc trưởng vẫn chưa vỡ tức là tộc trưởng chưa chết.""Nhưng tại sao tộc trưởng lại mất tích?""Rốt cuộc người tu tiên tới tập kích kia là ai?" Cả Thủy tộc lập tức thấp thỏm lo âu.Tộc trưởng mạnh nhất của bọn họ đã mất tích, làm sao bọn họ có thể an tâm đượcđây? Lúc này bọn họ nghĩ tới người mạnh nhất của bộ tộc: Dị trưởng lão, cũng chínhlà Thủy Dị người hầu trong Đông tộc."Mau, tới mời Dị trưởng lão.""Mau mời Dị trưởng lão trở về."Trong mây mù trên trời cao, Kỷ Ninh vác Nhất Khí Đại trên vai, thần thức bao phủxuống dưới. "Quả nhiên là đi mời Thủy Dị kia." Kỷ Ninh nhếch mép cười. "Nhưng từhttp://daotieuvu.blogspot.comnơi này tới Tuyết Vân Dã của Đông tộc khá xa. Chậm thì một hai tháng ngắn thì cũngphải hơn nửa tháng."Kỷ Ninh liếc nhìn sang Nhất Khí Đại. "Người này là Tử Phủ tu sĩ nên bị nhốt trongnày một hai tháng cũng không thể chết được."Thời gian trôi qua.Khi trước Thủy tộc bóp nát một khối tín phù làm cho Thủy Dị ở trong Đông tộcphương xa lập tức kinh hãi. Hắn biến rằng nhất định đã có chuyện lớn xảy ra với bộtộc của mình. Nếu không tín phù cũng sẽ không bị bóp nát."Lập tức trở về."Thủy Dị liền xin phép nghỉ với cấp trên. Là một tên Tử Phủ tu sĩ viên mãn, nên dĩnhiên là hắn cũng không phải tôi tớ bình thường, coi như là có chút địa vịMột lão giàxin nghỉ về quê một chuyến cũng là chuyện nhỏ nên cấp trên ở Đông tộc cũng gật đầungay.Cùng ngày, Thủy Di lập tức quay về. Hơn nửa tháng sau.Trong một vùng rừng núi hoang vu cách thành Dị Thủy hơn trăm dặm có một tòađộng phủ hoa lệ. Đó chính là động phủ được tạo nên từ khôi lỗi của Mộc Tử Sóc. Ởxung quanh có bố trí trận pháp nên những người thường và Tiên Thiên sinh linh chodù có tới cũng không thể phát hiện ra.Đám Kỷ Ninh tạm thời ở nơi này."Chủ nhân, chẳng lẽ tên Thủy Dị kia không trở lại sao." Thanh Thanh lo lắng nói."Đây là bộ tộc của hắn. Mà hắn lại là người mạnh nhất nên làm sao không trở vềđược?" Kỷ Ninh lắc đầu. Ngoại trừ số ít người chịu nhục sống vất vưởng ngoài bộ tộc.Còn đâu đa phần những bộ tộc đang phát triển đều sẽ có tộc nhân cực kỳ trung thành.Đây cũng chính là điểm quyết định để sinh tồn trên vùng đất hoang sơ này.Nếu một bộ tộc muốn sống tốt thì nhất định phải có tổ chức, vô cùng đoàn kết.Có nhiều thế hệ chiến đấu vì bộ tộc tạo được lòng tin cho vô số tộc nhân. Cho dùkhông tới mức sống chết vì bộ tộc thì khi bộ tộc gặp nạn họ vẫn sẽ quay về."Sao?" Trong mắt Kỷ Ninh bỗng nhiên hiện lên kiếm quang mờ mờ.Bạch thúc mặc áo trắng toàn thân ở bên cạnh cũng nhìn về phía Kỷ Ninh: "Tới rồisao?""Tới rồi!" Kỷ Ninh gật đầu.http://daotieuvu.blogspot.com"Đi." Bạch thúc cũng không nhịn được. "Ừ." Kỷ Ninh gật đầu.Vèo! Vèo!Kỷ Ninh và Bạch thúc phóng một đường lên cao, nhanh chóng tới chặn đường 'ThủyDị' đang tiến về thành Dị Thủy."Chúng ta cũng đuổi theo." Mộc Tử Sóc và Thanh Thanh cũng liền hóa thành đườngsáng đuổi theo.Trên bầu trời. Một pháp bảo hình lá cây đang xé gió bay đi, đứng trên nó là một đạonhân mặc áo bào màu tro.Trên mặt của Thủy Dị có một nối ruồi đen, gương mặt luôn lộ ra vẻ tươi cười nên nhìnvào hắn có vẻ có chút buồn cười. Nhưng một người buồn cười nàylại là một kẻ có thểleo lên địa vị khá cao trong bộ tộc Đông tộc khổng lồ, với thân phận là người hầu trởthành Tử Phủ tu sĩ viên mãn.Kỳ thật, ngoại trừ những người có gia thế, những kẻ từ tầng dưới cùng của xã hội bòlên thành người tu tiên đều không thể xem nhẹ! "Rốt cuọc có chuyện gì xảy ra màphải bóp nát tín phù mời ta trở về? Với thực lực của Thiên Nhất mà còn không làm gìđược sao?" Cho tới tận bây giờ, Thủy Dị vẫn không thể biết có chuyện gì xảy ra."Tới rồi."Thủy Dị đã có thể thấy thành Dị Thủy ở xa xa.Thành Dị Thủy có tên là Dị Thủychính là vì những người ở đó cảm kích với nhữngcống hiến của 'Thủy Dị' hắn nên mới đặt tên này. "Vèo." Đang lúc Thủy Dị điều khiểnpháp bảo lá cây chuẩn bị hạ từ mây mù xuống thì bỗngRầm rầm! Xa xa có một đường sáng vọt tới trước mặt."Sao?" Sắc mặt của Thủy Dị biến đổi. Ngay khi hắn sắp tới thành Dị Thủy thì lại cóngười tu tiên chặn. Điều này làm cho Thủy Dị ngửi được mùi 'Nguy hiểm'.Nhìn kỹ lại thì ở trên không trung xa xa là một thiếu niên mặc da thú và một nam tửmặc áo trắng. Nam tử đi theo thiếu niên mặc da thú như kiểu là một tôi tớ, quản gia.Thiếu niên mặc da thú thì cứ đứng đó nhìn về phía Thủy Dị với ánh mắt lạnh nhưbăng. Hắn lạnh lùng nói: "Ngươi chính là Thủy Dị?"http://daotieuvu.blogspot.com/tinhlinh217-05-2013, 08:28 AMMãng Hoang Kỷhttp://daotieuvu.blogspot.comTác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị-- o --Quyển 9: Kỷ Ninh hồ Dực XàChương 14: Trở về hồ Dực Xà.Dịch giả:cuniluBiên tập: cuniluNguồn: Bạch Ngọc Sách"Không tốt." Thủy Dị thầm kinh hãi. Hắn có thể cảm nhận được sự uy hiếp đến từthiếu niên mặc da thú và quản gia mặc áo trắng ở trước mặt này.Cũng vì trong lòng Kỷ Ninh và Bạch thúc đều có sát ýCho nên Thủy Dị mới có thể cảm giác được sự uy hiếp làm tim đập nhanh tới vậy."Ta là Thủy Dị. Nếu hai vị đã ngăn ta ở đây thì chắc đã sớm tìm hiểu ta là ai." ThủyDị nhìn về phía hai người Kỷ Ninh. "Ta từ Đông tộc xa xôi trở về. Sợ rằng cũng trongdự tính của các người. Thủy tộc ta cũng chỉ là một bộ lạc nhỏ bé, không có bao nhiêudã tâm. Rốt cuộc hai vị có việc gì thì cứ nói ra. Nếu ta có thể làmdĩ nhiên sẽ khôngchối từ."Chỉ vài từ đơn giản nhưng hắn đã lấy 'Đông tộc' sau lưng ra uy hiếp lại hạ thấp địa vị.Nếu như chỉ là tranh đoạt bình thường giữa các thế lực thì hoàn toàn có thể tiến hànhđàm phán.Nhưng Đây không phải tranh đoạt giữa các thế lực. Mà đây là báo thù!"Ta muốn mạng ngươi" Thân hình của Kỷ Ninh bỗng nhiên di chuyển, hắn thi triển raPhong Dực độn pháp. Một đường kiếm quang trong nháy mắt xuyên qua bụng ThủyDị.Tuy Thủy Dị muốn né tránh, thậm chí trên người còn hiện lên một ít phi kiếm huyềndiệu. Nhưng đáng tiếc là thực lực hai người chênh lệch quá xaBất kể là trụ cột, Đạo,cảnh giới, tất cả đều cách quá xa. Thế nên vừa đối mặt là bụng của Thủy Dị đã bịxuyên qua. "Ngươi, ngươi!" Thủy Dị trợn trừng mắt.Phi kiếm trên không trung bắt đầu rơi thẳng xuống.http://daotieuvu.blogspot.comKhoảng không xung quanh cũng xuất hiện những pháp bảo khác. Tuy vòng tay trữ vậtcủa hắn vẫn còn trên tay nhưng đã trở thành vật vô chủ vì Tử Phủ của hắn đã bị pháhủy hoàn toàn."Ngươi đã hủy Tử Phủ của ta" Thủy Dị không thể tin nổi."Thu." Kỷ Ninh vung tay lên, thu toàn bộ pháp bảo vào rồi dùng ánh mắt lạnh nhưbăng nhìn.Tuy Tử Phủ đã bị hủy diệt nhưng Thủy Dị vẫn đứng trên không trung chứ không bịrơi xuốngBởi vì một đóa hoa sen bằng nước lửa đang lơ lửng ở xung quanh, Thủy Dịlại đứng ngay giữa trung tâm của nó. Hoa sen không xoay tròn nên cũng không có lựcnghiền áp nào được tạo ra."Tại sao ngươi lại hủy diệt Tử Phủ của ta? Ta, ta không hề biết ngươi." Thủy Dị nhưmê ngủ. Chỉ trong nháy mắt tai họa đã đổ ập xuống làm hắn cảm thấy thật khó có thểtin nổi. "Rốt cuộc ngươi là ai? Rốt cuộc là ai! ! !" Gương mặt của Thủy Dị có chútméo mó. Tử Phủ đã bị phá, con đường tu tiên của hắn cũng coi như xong, không cònhi vọng gì nữa."Thủy Dị, ngươi có nhận ra ta không?" Bạch thúc ở bên cạnh lập tức hóa thành sươngmù rồi ngưng tụ thành một con chó trắng như tuyết."Thân thú Bạch Thủy Trạch?"Thủy Dị vừa nhìn thấy thì ký ức từ hai mươi năm trước lập tức hiện về. Khi đó là lúchắn còn đi theo công tử 'Đông Thất' làm xằng làm bậyMà hắn cũng chẳng phải sợ gì.Dù sao có vị công tử Đông Thất kia chống đỡ nên những năm tháng đó thật sự rấtthoải mái.Lúc đó, hắn và Ngu Động nhận lệnh đi bắt một cô gái.Mà khi đó, anh trai, chồng của cô gái đó đã thi triển cấm thuật đều liều mạng ngăncản. Còn một con chó trắng như tuyết vác nữ tử kia trốn đi."Ngươi, ngươi là Bạch Thủy Trạch kia?" Thủy Di nhìn về phía Kỷ Ninh. "Ngươi,ngươi là?""Những người năm xưa các ngươi động tới là bác trai, cha và mẹ của ta." Kỷ Ninhnhìn hắn với ánh mắt lạnh lẽo làm Thủy Dị phải run rẩy."Ngươi là đứa nhỏ mà nữ tử kia mang thai?" Thủy Dị trợn trừng mắt.Ông trời.http://daotieuvu.blogspot.comBây giờ đã hai mươi năm rồi. Đứa nhỏ khi còn trong bụng mẹ ngày nào bây giờ đãmạnh mẽ tới vậy rồi sao? Chẳng lẽ nàng mang thai một tiên nhân chuyển thế sao?"Hừ." Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu Kỷ Ninh, nguyên lực trong cơ thể lập tức tạothành một phù văn sáng loáng. Đúng là Phần Tâm thuật. Chỉ trong nháy mắt, phù vănkia đã nhập vào trong cơ thể Thủy Dị."Cứ hưởng thụ thật tốt đi." Kỷ Ninh lạnh nhạt nói.Thủy Dị lập tức kêu thảm một tiếng. Da dẻ xương cốt toàn thân bắt đầu vặn vẹo. Lànda bên ngoài bắt đầu ửng đỏ. Bắt đầu kêu lên đầy đau khổ."Giết ta đi, giết ta đi." Trong cổ họng Thủy Dị phát ra tiếng gào thét.Kỷ Ninh vẫn lặng yên nhìn hắn."Giết ta đi!" Thủy Dị gào thét. "Cho ta được chết thoải mái.""Cho ngươi thoải mái sao? Ta thỏa mãn nguyện vọng của ngươi thì ngươi liêu có thểthỏa mãn được nguyện vọng của ta không? Ngươi có thể giúp mẫn thân của ta sốnglại, có thể để bác trai ta sống lại không?" Kỷ Ninh dõi ánh mắt lạnh như băng nhìnhắn.Làn da của Thủy Dị bắt đầu quá trình đốt cháy, ánh mắt cũng bắt đầu đỏ lên.Đây đúng là địa ngục."Ta nguyền rủa ngươi. Ta nguyền rủa ngươi. Ngươi cũng sẽ phải chết vô cùng thảm,chết vô cùng thảm." Đau khổ tới mức tận cùng. Thủy Dị có oán khí ngút trời, nhìnchằm chằm vào Kỷ Ninh. Xẹt xẹt xẹtThân thể hắn bắt đầu tỏa ra ngọn lửa. Cả người bắt đầu bị thiêu hủy.Trong tay Kỷ Ninh còn xuất hiện một pháp bảo lư hương. "Thu!" Một hồn phách bịthu thẳng vào trong lư hương rồi bị từ từ ăn mòn tiêu diệt. Tiếp theo hắn vung tay lênthu pháp bảo lại. Ánh mắt vốn lạnh như băng của Kỷ Ninh bỗng nhiên trở lại vẻ yêntình. Nhưng trong đôi mắt đó lại hiện lên những cảm xúc phức tạp. "Hai người đãchết." Kỷ Ninh khẽ nói."Ninh nhi, chắc phụ thân và mẫu thân của con cũng chẳng thể nào ngờ tới là nhanhnhư vậy. Ba kẻ thù lớn năm xưa đã chết hai người trong tay con." Bạch thúc cũngđứng ở một bên, đưa tay vỗ nhè nhẹ lên bả vai của Kỷ Ninh. Nếu bọn họ biết chắc sẽrất vui mừng đấy.""Còn lại một tên cuối cùng là Đông Thất. Nhưng hắn lại đang ở Tuyết Long Sơn. Đólà chỗ trung tâm của môn phái đó. Cho dù là Tán Tiên thì cũng phải cẩn thân khi xông http://daotieuvu.blogspot.comvào. Hiện tại nếu ta đimột chút hi vọng cũng không có." Kỷ Ninh khẽ nói. "Chờ thôi.Để tên Đông Thất kia sống thêm vài năm. Tới lúc đó ta cũng sẽ lại bắt hắn phải hồnphi phách tán!"Dĩ nhiên đã là báo thù thì không thể để kẻ thù có cơ hội nào.Những kẻ thù này đều là người tu tiên, thần hồn mạnh mẽ nên cho dù có chết cũng sẽcó thể trở thành 'quỷ binh' ở âm tào địa phủ rồi sau đó tu luyện thành Quỷ Tiên.Dĩ nhiên Kỷ Ninh không thể để phát sinh chuyện như vậy."Đi thôi, đám sư đệ của ngươi đã đợi một lúc rồi." Bạch thúc nói.Kỷ Ninh vừa quay đầu thì đã thấy Mộc Tử Sóc và tiểu Thanh ở xa xa giữa khôngtrung. Hiển nhiên là bọn họ không muốn quấy rầy lúc Kỷ Ninh đang báo thù nên đứngở xa xa nhìn."Ừ, phải trở về thôi."Sau đó Kỷ Ninh cũng thả Thủy Thiên Nhất ra. Hắn không oán không thù nên Kỷ Ninhcũng sẽ không đi tàn sát. Mà sau cái chết của Thủy Dị, hẳn là bộ lạc 'Thủy tộc' cũng sẽphải xuống dốc.Ở 'dãy núi Xích Long' - chi nhánh Ứng Long Vệ cách thành An Thiền không xa.Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc cùng trả nhiệm vụ của mình."Được mười công đức là có thể thảnh thơi trong ít nhất trăm năm." Mộc Tử Sóc nhìnvề phía Kỷ Ninh. "Sư huynh chuẩn bị đi đâu?" "Ta định về quê nhà một chuyến." KỷNinh nói. "Chắc là ta sẽ ở hồ Dực Xà quê Yên Sơn của ta khá lâuthỉnh thoảng cũng sẽra ngoài mạo hiểm chút. Nhưng đa phần thời gian sẽ ở hồ Dực Xà."Nơi đó chính là quê hương của mình.Nơi đó có những người thân của mình.Nơi đó có một tòa Thủy Phủ có ích rất lớn với việc tu luyện của mình. Với cảmình đãlâu rồi chưa được nằm trong con thuyền nhỏ bồng bềnh trên hồ Dực Xà. Cảm giácđược nằm trong lòng của cha mẹ thật sự rất ấm áp. Mình cũng rất nhớ cái cảm giác ấy."Quay về hồ Dực Xà?" Mộc Tử Sóc trầm ngâm một chút. "Sư huynh, ta tạm thời sẽkhông đi với huynh nữa. Ta còn muốn nghiên cứu khôi lỗinên sẽ trở về Học cung. Sưphụ ta nghiên cứu rất sâu về khôi lỗi nên bà sẽ có trợ giúp rất lớn với ta. Hơn nữa sưphụ cũng đã sắp tới đại nạn. Ta muốn về phụng dưỡng sư phụ thật tốt."http://daotieuvu.blogspot.comKỷ Ninh cảm nhận được. Sư đệ không muốn rời xa Quỳnh Hoa đạo nhân.Có chút giống với cảm tình mẹ con.Dù sao mẫu thân của sư đệ cũng đã sớm qua đời."Được." Kỷ Ninh gật đầu. "Tạm thời chúng ta chia ra. Nếu ngươi không có việc gì thìcó thể tới hồ Dực Xà Yên Sơn.""Ừ, tới lúc đó ta nhất định sẽ tới chỗ sư huynh." Mộc Tử Sóc gật đầu. Mộc Tử Sóc lậptức cưỡi con thuyền đầu rồng của hắn bay về phía thành An Thiền.Còn Kỷ Ninh, sau khi đưa mắt nhìn sư đệ rời đi."Đi thôi." Kỷ Ninh dẫn tiểu Thanh và Bạch thúc tới chỗ Truyền Tống Trận trên dãynúi Xích Long. Nơi này cũng cách Yên Sơn khá xa nên dùng Truyền Tống Trận sẽnhanh hơn nhiều.Yên Sơn vẫn có những ngọn núi kia, vẫn có những hồ nước kia. Trên bầu trời có mộtcon thuyền đang xé gió bay đi. Ở trên thuyền có một thiếu niên mặc da thú, một conchó màu trắng tuyết và thêm một con rắn nhỏ."Đã trở về." Kỷ Ninh nhìn thấy cảnh vật quê nhà thì nở nụ cười. "Năm xưa, lúc ta rờiđi là trời đông giá rẻ, cả vùng là tuyết trắng. Bây giờ trở về lại vẫn là lúc trời đông giárét."Khi rời Hắc Bạch Học cung đi gia nhập Ứng Long Vệ vẫn là giữa hè.Nhưng sau khi ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch và đi truy quét tội phạm quan trọng, giếtNgu Động Thủy Dị. Hiện giờ đúng là đã tới mùa Đông. Nhìn ở phía dưới chỉ thấy đầytrời tuyết rơiYên Sơn vốn là một nơi cực kỳ lạnh. Vào mùa đông, dường như mọi nơiđều bị tuyết bao phủ. Lúc Kỷ Ninh được sinh ra cũng là một ngày mà tuyết bao phủkhắp chốn."Hồ Dực Xà." Bạch Thủy Trạch bỗng nhiên nói."Tới rồi."Kỷ Ninh cũng nhìn thấy hồ Dực Xà rộng lớn kia. Tuy mặt hồ toàn tuyết trắng nhưngvẫn có những chỗ có gợn sóng lăn tăn. Dù tuyết rơi thế nào thì cũng khó có thể đóngbăng toàn bộ một hồ nước rộng lớn thế này."Hồ Dực Xà." Kỷ Ninh vừa nhìn thấy vùng hồ này thì lập tức cảm thấy ấm áp.http://daotieuvu.blogspot.comTro cốt của mẫu thân và phụ thân đều ở trong vùng hồ này.Chỉ thấy con thuyền từ trên cao hạ xuống. Sau đó đáp xuống mặt nước trên hồ."Phụ thân, mẫu thân." Kỷ Ninh nhìn hồ nước này, lộ ra vẻ tươi cười. "Ta đã trở về. Bakẻ thù, hiện tại còn trẻ nên thực lực chưa đủ mạnh, tạm thời giết được hai tên. Cònmột tên nữa, nhất định ta sẽ giết.""Bạch thúc, ta đi ngủ một lát." Kỷ Ninh nói.Bạch Thủy Trạch gật đầu.Kỷ Ninh lập tức nhàn nhã nằm trên thuyền bồng bềnh trên mặt hồ. Cảm giác thoải máinày còn thích hơn cả ngủ trên giường. Đặc biệt là cái cách con thuyền dập dềnh trênnước, giống như khi còn nhỏ mẫu thân đang bế mình vậy Trên con thuyền dập dềnh,một con chó trắng tuyết nằm phục bên cạnh, con rắn xanh quấn quanh tay của KỷNinh, ngoan ngoãn dựa sát vào Kỷ Ninh.Dần dần, con thuyền trôi về phía đảo Minh Tâm.Tới lúc trời chạng vạng tối thì con thuyền mới tới được bờ của đảo Minh Tâm. KỷNinh cũng cảm nhận được có rất nhiều hơi thở của người trên đảo nên đứng dậy. Khihắn đứng lên trên con thuyền thì liền phát hiện ở ụ tuyết phía xa xa có một nữ tử mặcáo trắng đang đứng đó nhìn về phía này với đôi mắt rưng rưng. "Thu Diệp!" Kỷ Ninhcũng lộ ra vẻ tươi cười. "Ta đã trở về."http://daotieuvu.blogspot.com/tinhlinh217-05-2013, 08:29 AMMãng Hoang KỷTác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị-- o --Quyển 9: Kỷ Ninh hồ Dực XàChương 15: Sự hưng thịnh của Kỷ tộc.Dịch giả:cuniluBiên tập: cuniluNguồn: Bạch Ngọc Sách http://daotieuvu.blogspot.com"Công tử." Nước mắt rơi ra từ khóe mắt của Thu Diệp. Đó là những giọt nước mắt củaniềm vui sướng.Kỷ Ninh cũng mỉm cười.Đã lâu rồi hắn chưa gặp Thu Diệp. Từ nhỏ tới lớn, người thân cận bên hắn chỉ có vàingười là phụ thân, mẫu thân, Bạch thúc, Xuân Thảo, Thu DiệpCha mẹ và Xuân Thảođã qua đời. Chỉ còn lại Bạch thúc và Thu Diệp là mình thân quen nhất. Kỷ Ninh cũngbiết, tình cảm của mình với Thu Diệp không phải là tình yêu mà là tình thân."Bốn năm, Thu Diệp, ngươi không có biến đổi gì. Chắc là ngươi đã đột phá tới TiênThiên rồi hả." Kỷ Ninh đi tới.Thu Diệp lau nước mắt, nói: "Nhờ chỗ đan dược công tử để lại khi trước nên ta mới cóthể đột phá tới Tiên Thiên sinh linh."Với việc Thu Diệp có thể đột phá, Kỷ Ninh cũng không cảm thấy khó hiểu lắm. Bởi vìđược tuyển làm thị nữ của mìnhnên tư chất của nàng cũng không tệ. Hơn nữa khitrước mình còn để lại các loại dược vật, đan dược nên đúng là Thu Diệp có xác suấtđột phát Tiên Thiên sinh linh rất lớn."Trong bốn năm này có tốt không." Kỷ Ninh hỏi."Rất tốt. Mọi thứ trên đảo Minh Tâm vẫn như trước. Kỷ tộc càng ngày càng mạnh."Thu Diệp nói. "Trận chiến khi trước đã làm thực lực chi nhánh ở Yên Sơn bị hao tổnlớn. Tuy Tuyết Long Sơn đã cử ba gã Tử Phủ tu sĩ tới về chi nhánh Yên Sơn. Nhưngtin tức công tử gia nhập vào Hắc Bạch Học cung truyền về đã làm chi nhánh ở YênSơn của Tuyết Long Sơn không dám hành động vội vàng." Kỷ Ninh gật đầu.Nếu luận về thực lực, chi nhánh Yên Sơn được môn phái Tuyết Long Sơn ủng hộ, caothủ chi viện liên tục nên dĩ nhiên hơn xa Kỷ tộc.Nhưng khi mình vừa gia nhập Hắc Bạch Học cung, Bắc Sơn Bách Vi lại vẫn thườngxuyên phái người tới Yên Sơn thu 'mỏ quặng nguyên thạch' nên có thể tiện đường pháingười tới báo tin cho Kỷ tộcnên cả Kỷ tộc đều biết được tin tức Kỷ Ninh gia nhập HắcBạch Học cung. Tin tức này vừa truyền ra là đã làm cho uy danh của Kỷ tộc lớn lên.Trời.Hắc Bạch Học cung đó! Đối với những thế lực khác ở Yên Sơn, Hắc Bạch Học cunglà một thế lực thật sự ngoài tầm với. Trong truyền thuyết, mỗi người có thể gia nhậpHắc Bạch Học cung đều là những thiên tài tuyệt thế, thiên tài tới mức yêu nghiệt. Chodù khi trước Kỷ Ninh có thù với Tuyết Long Sơn, nhưng Tuyết Long Sơn cũng phảitạm thời bỏ qua mà thu xếp ổn thỏa. "Thanh Thạch đâu?" Kỷ Ninh hỏi.http://daotieuvu.blogspot.com"Thanh Thạch." Thu Diệp quay đầu lại gọi. Chỉ thấy ở xa xa có một tên thanh niên caolớn đi tới.Kỷ Ninh kinh ngạc.Thật là cao! Có lẽ phải tới một thước chín ấy chứ, thậm chó còn cao hơn cả mình. Khimình rời đi, Thanh Thạch vẫn chỉ là một thiếu niên. Không ngờ qua bốn nămlại caotới vậy."Ca ca." Thanh Thạch chạy tới. "Làm sao mà phải trốn ở một bên thế?" Kỷ Ninh cườitrách. Hắn đã nhìn Thanh Thạch từ một đứa bé trở thành lớn thế này nên cũng đã sớmcoi nó như em trai của mình.Thanh Thạch cười ha ha: "Chẳng phải Thu Diệp tỷ và ca ca muốn ở chung một látsao?"Thu Diệp lập tức trừng mắt.Kỷ Ninh cũng cười."Ca ca, sao tay người lại có một con rắn thế?" Thanh Thạch tò mò nhìn lên con rắnnhỏ màu xanh trên tay Kỷ Ninh."Tiểu Thanh" Kỷ Ninh quát lên.Vù vù. Con rắn nhỏ màu xanh lập tức hóa thành sương mù rồi ngưng tụ lại thành mộtthiếu nữ áo xanh làm Thu Diệp giật mình còn Thanh Thạch ở bên cạnh phải nhảydựng lên: "Yên quái! Đại Yêu!""Ta là Vạn Tượng đại yêu! Vạn Tượng đại yêu viên mãn!" Thanh Thanh nghếch đầulên đầy vẻ đắc ý. "Vạn Tượng viên mãn?"Thanh Thanh chớp chớp mắt.Tuy Kỷ Ninh có để lại Tẩy Tủy Đan và những bảo vật khác, nhưng tư chất của ThanhThạch và Thu Diệp thì vẫn còn rất thấp.Tuy Thu Diệp đã trở thành Tiên Thiên sinh linh nhưng Thanh Thạch thì lại vẫn chỉmới đột phá tới Hậu Thiên mà thôi. Nhưng hắn cũng hiểu biết được mấy cảnh giới lớncủa người tu tiên. "Vạn Tượng viên mãn? Tộc trưởng Kỷ tộc ta mới chỉ là Tử Phủ tusĩ thôi." Thanh Thạch nhìn thiếu nữ áo xanh ở trước mặt. Đó là một tồn tại khôngtưởng có thể dễ dàng bóp chết tộc trưởng Kỷ tộc.http://daotieuvu.blogspot.comKỷ Ninh nở nụ cười: "Vốn tiểu Thanh cũng là một con Không Thanh Xà ở Yên Sơnta. Về sau lại gặp ta ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch nên mới đi theo ta, trở thành linhthú của ta.""Linh thú của ca ca." Lúc này Thanh Thạch mới thở phào một hơi, lập tức tò mò hỏi."Ca ca, hiện tại người đã tới Vạn Tượng viên mãn rồi sao?" "Vạn Tượng hậu kỳ, vẫncòn kém tiểu Thanh đó." Kỷ Ninh nói."Cho dù là Vạn Tượng hậu kỳ thì ta cũng không phải đối thủ của chủ nhân." ThanhThanh cúi đầu nói. "Chủ nhânđúng là yêu nghiệt, còn yêu nghiệt hơn cả ta."Thu Diệp và Thanh Thạch đều vừa kinh ngạc vừa vui mừng.Thu Diệp lại nhìn về Bạch Thủy Trạch ở phía sau Kỷ Ninh: "Bạch thúc, người""Bạch thúc cũng đã là Vạn Tượng hậu kỳ rồi." Kỷ Ninh nói. "Việc này, này" ThuDiệp nhất thời cảm thấy bất ngờ. Tuy đã vài năm không gặp, nhưng công tử nhà mìnhvẫn tiến bộ quá nhanh.Bạch Thủy Trạch nói tiếng người: "Vốn yêu tộc tu luyện cũng chậm hơn rất nhiều.Bình thường yêu tộc phải cần tới ngàn năm mới có thể từ Tử Phủ bước vào VạnTượng. Từ Vạn Tượng tới Nguyên Thần cũng phải cần tới cả ngàn nămTuy cảnh giớicủa ta đã sớm đủ nhưng nguyên lực tích lũy thì lại cần phải tốn kha khá nữa. May làcó Ninh nhi trợ giúp nên ta mới có thể tới được cảnh giới Vạn Tượng như thế này.""Ba Vạn Tượng." Thanh Thanh cực kỳ vui sướng. "Toàn bộ những thế lực khác ở YênSơn còn không có một Vạn Tượng chân nhân. Vậy mà Kỷ tộc ta lại có tới ba VạnTượng chân nhân. Thật sự làHa ha ha, vô địch!""Công tử lợi hại chứ không phải ngươi lợi hại. Công pháp tốt cho ngươi, lại có sư phụtốt thêm cả bảo vật linh đan các loạiVậy mà bây giờ ngươi vẫn còn chưa tới TiênThiên sinh linh. Bằng tuổi ngươi, công tử đã có thể chém giết được Tử Phủ tu sĩ rồi."Thu Diệp mắng."Ta làm sao có thể so sánh với ca ca được. Nếu tính về tu luyện thì ta còn kém cả ThuDiệp tỷ." Thanh Thạch cố cãi."Đã không cố gắng còn ngụy biện." Thu Diệp tức giận nói.Kỷ Ninh thấy thế thì lại cảm nhận được tình thân ấm áp như ngày nào. Thu Diệp cũngđã coi Thanh Thạch như em trai của mình rồi.Kỷ Ninh trở về. Đệ tử 'Kỷ Ninh' yêu nghiệt của Hắc Bạch Học cung đã trở về YênSơn. Tin tức này làm cả Kỷ tộc đều phải chấn động, vui mừng hân hoan. Rất nhanh,đám người tộc trưởng Kỷ Cửu Hỏa, Tây Phủ Thành Kỷ Dậu Dương, Kỷ HồngHoathậm chí là những thiếu niên thiên tài mới nổi trong Kỷ tộc cũng đều tới đảo MinhTâm hồ Dực Xà!http://daotieuvu.blogspot.com"Đây là Vạn Tượng xà yêu?""Bạch Thủy Trạch cũng là Vạn Tượng đại yêu sao?"Sau khi tới, đám người tộc trưởng đều phải kinh ngạc. Nhưng ngược lại, với việc KỷNinh trở thành Vạn Tượng chân nhân, bọn họ lại không cảm thấy kỳ quái. Bởi vì nămxưa Kỷ Ninh đã có thể dễ dàng giết chết Vạn Tượng chân nhân Hứa Ly. Hơn nữa KỷNinh lại vào Hắc Bạch Học cung truyền thuyết. Nên trong lòng bọn họ, tốc độ tiến bộcủa người yêu nghiệt như Kỷ Ninh thế này cũng là bình thường.Nếu Kỷ Ninh tu luyện chậm chạp như bọn họ thì mới là không bình thường."Tộc trưởng." Kỷ Ninh nói. "Cách đây không lâu, ta đã gia nhập vào Ứng Long Vệ."Đám người Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà, Kỷ Lưu Chân, Kỷ Dậu Dương ở bên cho dù cótrầm ổn tới mức nào thì vẫn phải lộ ra vẻ sợ hãi xen lẫn vui mừng. Kỷ Ninh vừa mớigia nhập Ứng Long Vệ chưa lâu nên bọn họ cũng không thể biết được. Nhưng vớithực lực của Kỷ Ninh thì bọn họ cũng không cảm thấy kỳ quái với việc hắn gia nhậpỨng Long Vệ."Sau khi trở thành Ứng Long Vệ, ta có thể chọn một vùng địa bàn khoảng ngàn dặmđể Ứng Long Vệ che chở! Cho dù sau này ta có chết thì vùng địa bàn này cũng sẽđược Ứng Long Vệ che chở trong ngàn năm. Khi ấy địa bàn mà ta vẽ có trung tâm làVạn Kiếm Thành, bốn tòa phủ thành ở xung quanh miễn cưỡng nằm trong đó." "Đâylà lệnh bài." Kỷ Ninh lấy ra một khối lệnh bài. "Nhất định phải là Tử Phủ tu sĩ thì mớicó thể luyện hóa được. Sau đó treo ở trước cửa Vạn Kiếm Thành. Khi đó trên tườngthành của Vạn Kiếm Thành sẽ có một con 'Ứng Long' chuyển động. Người khác vừanhìn là có thể biết nơi đây được Ứng Long Vệ che chở, không dám động tới."Kỷ Cửu Hỏa rung động, giơ hai tay ra nhận lấy: "Vốn liếng của bộ tộc, nền móng củabộ tộc đây rồi! Có lệnh bài này, bộ tộc của chúng ta sẽ càng thêm vững chắc. Nhấtđịnh Kỷ tộc ta sẽ có thể phát triển lớn hơn nhiều!" Đám người Kỷ Lưu Chân ở bêncạnh cũng rất mong chờ."Kỷ Ninh, ngươi trở về ở lại bao lâu?" Kỷ Cửu Hỏa dò hỏi."Sau này ta sẽ ở lâu dài tại hồ Dực Xà. Thỉnh thoảng ra ngoài làm nhiệm vụ ỨngLong Vệ với cả về Hắc Bạch Học cung thành An Thiền gặp sư phụ của ta." Kỷ Ninhnói. "Còn lại phần lớn thời gian sẽ ở đây."Đa phần những đệ tử Hắc Bạch Học cung sẽ ở lại lâu dài.Bởi vì trong Học cung có 'Hắc Bạch Đồ' nên có thể tìm hiểu nó thường xuyên và cùngluận đạo với huynh đệ khác. Nhưng Kỷ Ninh lại khácĐâu tiên là việc Điện Tài tiên http://daotieuvu.blogspot.comnhân chỉ thỉnh thoảng mới chỉ dẫn cho đệ tử. Còn Hắc Bạch Đồ sao? Nó cũng khôngcó quá nhiều trợ giúp với Kỷ Ninh vì Kỷ Ninh đã có 'Thủy Phủ'Tinh Thần Điện trong Thủy Phủ còn lợi hại hơn cả Hắc Bạch Đồ.Bất kể là vì bộ tộc, bởi vì Thủy Phủ, hay vì muốn tìm sự yên tĩnh thì Kỷ Ninh đềuchọn ở hồ Dực Xà lâu dài."Được, tốt." Kỷ Cửu Hỏa vui mừng nói: "Vậy chắc không có ảnh hưởng gì tới tuluyện chứ? Mặc kệ thế nào, tu tiên mới là quan trọng nhất.""Không ảnh hưởng." Kỷ Ninh lắc đầu."Vậy là tốt rồi." Kỷ Cửu Hỏa gật đầu lia lịa. "Có Kỷ Ninh ở lại lâu dài, thêm hai VạnTượng đại yêuthực lực của Kỷ tộc ta theo đó sẽ tăng vọt. Kỷ tộc ta sẽ nhờ đó mà pháttriển mạnh hơn nhiều, địa bàn cũng sẽ rộng thêm ra.""Đúng vậy. Ba Vạn Tượng chân nhân cơ mà. Đặc biệt là Kỷ Ninh sau này còn có khảnăng trở thành Nguyên Thần nữa.! Địa bàn hiện tại của Kỷ tộc ta vẫn còn nhỏ quá."Đám người Ảnh bà bà, Kỷ Lưu Chân đều chờ mong.Thêm nhiều bụng thì lại thiếu cơm.Khi trước Kỷ tộc có thực lực yếu kém thì cũng không có quá nhiều tham vọng. Nhưngbây giờ có Kỷ Ninh, thực lực mạnh như thế, lại thêm hai Vạn Tượng đại yêu, sau lưngcó Hắc Bạch Học cung! Thực lực như vậy, dĩ nhiên Kỷ tộc phải phát triển thêm. "Mọingười cứ làm đi." Kỷ Ninh cũng đồng ý. Bởi vì đây chính là nguyện vọng của phụthân. "Nếu gặp phải phiền hà gì thì Tiểu Thanh và Bạch thúc có thể giúp một tay.""Giao cho ta." Thanh Thanh tự tin nói. "Ở Yên Sơn này, có kẻ nào dám đi ngang mặtba Vạn Tượng chúng ta không?""Ha ha"Đám người Kỷ Cửu Hỏa nở nụ cười.Việc Kỷ Ninh có thể ở lại hồ Dực Xà lâu dài làm cho rất nhiều người vui mừng. KỷNinh cũng tiến hành chỉ điểm cho những thiêu tài mới nổi những năm gần đây của Kỷtộc. Nhưng thiên tài ở đây cũng chỉ coi là thiên tai ở vùng Yên Sơn chứ cũng chẳnglàm Kỷ Ninh thấy vui mừng lắm. Kỷ Ninh cũng nhanh chóng hiểu được, những thiêntài nhỏ ở bộ tộc của mình làm sao có thể sánh được với những anh em đồng môn màhắn thường gặp trong Hắc Bạch Học cung?Sau khi gặp mặt tộc nhân, chỉ điểm lớp dưới trong ba ngày, cuối cùng đảo Minh Tâmcũng trở lại vẻ yên tĩnh.http://daotieuvu.blogspot.comLúc này Kỷ Ninh mới vào trong tĩnh phòng "Thủy Phủ." Ý nghĩ vừa xuất hiện trongđầu. Lập tức có một cái bóng con gấu xuất hiện trong tĩnh phòng. Con gấu lớn này nởmột nụ cười rồi há mồm ra nuốt Kỷ Ninh vào.Kỷ Ninh biến mất khỏi tĩnh phòng.Đi tới không gian 'Thủy Phủ'.

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro