🍑Chương 12🍌

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Thảo Vân
Beta: Nhung

CHƯƠNG 12

Nghĩ đến các trưởng lão vẫn luôn thúc giục mình tìm kiếm một gốc cây lực sát thương mạnh mẽ linh hoa, Lộ Thích Phong bất đắc dĩ xoa xoa cái trán, thở dài.

Hoa Tiểu Bạch dường như có thể cảm nhận được sự phiền muộn của hắn, nàng hơi hơi dừng một chút, Sau đó, dần dần chống lại lẽ thường trong bùn, tiến đến bên cạnh hắn, cọ vào chân hắn.

Lộ Thích Phong, động tác ngưng một lát, sau đó ngồi xổm thân mình xuống đếm vài bông hoa, và đột nhiên cong khóe miệng“Vật nhỏ này, thật là có linh tính , thành tinh không thành?”

Tiểu Hoa làm ra động tác ưỡn ngực kiêu ngạo, sau đó trên không trung cong cong vặn vặn loạng choạng thân mình, tư thế buồn cười, mưu toan chọc cười hắn.

Quả nhiên, Lộ Thích Phong bị nàng chọc cho phát cười

Một người một hoa chơi trong chốc lát, Lộ Thích Phong bỗng nhiên cảm thấy được có người tới gần, nhanh chóng đứng lên, lại khôi phục bộ dạng Lộ gia gia cao cao tại thượng.

Thấy hắn lại xụ mặt, tiểu hoa buồn bực cuối xuống, cả đóa hoa cũng không còn tinh thần.
  
Khi Tiểu Thất và Cố Huyền quay lại, Họ thấy Lộ Thích Phong vẫn chưa rời đi, cũng giật mình, sau đó Cố Huyền rất nhanh phản ứng lại, đánh đòn phủ đầu nói: “Lộ gia chủ vội như vậy, sao còn ở nơi này?” Hắn đem ánh mắt hướng lên tiểu hoa, ý vị thâm trường.
   
“Ta thấy hoa này rất thú vị, đang muốn đưa hắn mang đi, Cố Tiên Quân trở về là……” Thấy tiểu hoa trong ánh mắt của Cố Huyền có chút bất an, liền cười cười, ngồi xổm xuống đem nàng đào ra để ở trong tay, bình tĩnh hỏi lại.

Nếu nhân gia đã thể hiện thái độ quá rõ ràng như vậy , thì hắn cũng sẽ không hề không biết điều hỏi nhiều, Cố Huyền bình tĩnh thu hồi ánh mắt, có tâm nhắc nhở nói: “ cây hoa này hẳn là có công hiệu thần kỳ, Lộ gia chủ nếu cảm thấy hứng thú, không bằng hảo hảo bảo hộ, chính mình nghiên cứu một phen, nói không chừng sẽ có công dụng không tưởng.”

Hắn biểu đạt thiện ý thực rõ ràng, Lộ Thích Phong cũng sẽ không cự tuyệt, mỉm cười nói: “Đa tạ, lại nói tiếp, lần này hội hoa xuất hiện vài loại hoa kì lạ không biết hiệu dụng , Cố Tiên Quân nếu cảm thấy hứng thú, không ngại thử tranh tranh xem.”

Bản thân hắn thật ra không có khả năng, dù sao cũng là tổ chức phương,  không thể đã biết rõ quy củ còn cùng mọi người cạnh tranh.

Cố Xuyên gật gật đầu, chào tạm biệt một cách điềm tĩnh.

 
Sau khi Lộ Thích Phong rời khỏi , tiểu hồ ly mới nhịn không được , kích động nói: 【 Cố Huyền Huyền!!! 】
 
【 làm sao vậy, đừng nóng vội chậm rãi nói. 】 Cố Huyền bất đắc dĩ nói, trấn an vỗ vỗ tiểu hồ ly đang hận không thể nhảy dựng lên

Tiểu Thất hưng phấn chỉ chỉ hướng Lộ Thích Phong rời đi : 【 ta đột nhiên phát hiện , Lộ Thích Phong cùng tiểu hoa hoa có gì đó không bình thường, hai bọn họ nhất định có quan hệ đặc biệt. 】
    
【…… Vậy thì đã làm sao,  giữa chúng ta đâu có quan hệ thân thiết. 】 Cố Huyền tính tình lạnh nhạt, đối với người khác từ trước đến nay đều tỏ thái độ thờ ơ giờ phút này cũng không thể lý giải nàng kích động cái gì.

Bạch Tiểu Thất tức giận, nhảy dựng lên một trảo cái ở trước mặt hắn: 【 đại ngu ngốc, tuy rằng không phải chuyện của chúng ta,  nhưng  mà quan tâm nhiều  một  chút cũng không có thừa đâu, nhỡ đâu cũng liên quan đến  chúng ta thì sao, hơn nữa ta có trực giác, bọn họ có quan hệ nhất định không đơn giản, nói không chừng tiểu Hoa Hoa là một gốc cây không đơn giản đâu. 】

Tuy rằng không cách nào đồng ý với nàng, bất quá Cố Huyền cũng theo bản năng sủng nàng, đồng ý  lời nàng nói, hứa hẹn có cơ hội nhất định chú ý động tĩnh của Lộ Thích phong .

Lộ Thích Phong cũng không như mặt ngoài tỏ vẻ ung dung, trở lại trong phòng , hắn mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, vội vàng tìm chậu trồng hoa trong tay lên.

“Vật nhỏ, ngươi cũng rất khá, nhân vật như Cố Huyền cũng biết tâm động, xem ra ngươi thân phận không đơn giản .” Hắn trêu chọc tiểu hoa, hắn đem nàng chọc chán lúc sau lại cười tủm tỉm nhìn nàng.

Ấu trĩ chơi đùa với hoa một lúc, hắn mới nhớ tới nhiệm vụ nên đi tới hội trường tuần tra một vòng , liền dự định ra cửa dạo một vòng .

Nhưng mà lúc hắn chuẩn bị rời đi ,tiểu hoa ngoan ngoãn hiểu chuyện lâp tức thay đổi, cả đóa hoa chợt trở nên to hơn rất nhiều, nguyên bản cánh hoa  nhỏ nhỏ trắng trắng cũng hầu như có bàn tay người lớn như vậy.

Bất quá nàng thực dịu ngoan, xiên cánh hoa của mình vào trong lòng bàn tay Lộ Thích Phong, thân mật cọ cọ, nỗ lực truyền đạt  ý tứ của mình.

Lộ Thích Phong tuy rằng bị hoảng sợ,bất quá cũng không nhận thấy được ác ý, nên cũng không có phòng bị, giờ phút này thấy hắn biến thành người cao to nhưng mà vẫn là như vậy dính người, buồn cười nói: “Tuy rằng to lớn , bất quá thoạt nhìn vẫn là mềm như bông, vậy kêu ngươi a Miên đi.”

Tiểu Bạch Hoa cứng đờ, hiển nhiên không dự đoán được chính mình làm nũng sẽ đổi lấy cái tên như vậy, cũng không biết là nên khóc hay nên cười.

Tuy rằng bị nàng làm bất ngờ, nhưng mà ra cửa vẫn phải ra cửa

Lộ Thích Phong thấy hắn dính mình như vậy, lại không muốn rời đi , liền thử hỏi: “Tuy rằng không biết ngươi là loại hoa gì , bất quá ta đối với ngươi cũng  rất có hảo cảm…… Ngươi là muốn trở thành bản mạng linh hoa của ta sao?”
  
Tiểu Bạch Hoa đang không ngừng làm nũng dừng một chút, sau đó lại  càng thêm vui sướng cọ lên.
  

Thấy nàng như vậy , Lộ Thích Phong làm sao có thể không hiểu ý nàng.

Hắn hít sâu một hơi, thái độ đột nhiên nghiêm túc đứng đắn lên, nghiêm trang nhìn Tiểu Bạch Hoa, trang trọng nói: “Ta hiện tại năng lực chưa cao, có lẽ không thể bảo vệ ngươi an toàn, cũng hhông ai có thể đảm bảo cảnh giới tu  vi tương lai của ta, như vậy ngươi cũng nguyện ý trở thành hoa của ta không?”

Tiểu hoa lắc lắc thân mình, lắc lắc lúc lắc.

Lộ Thích Phong cười cười, mày vẫn luôn nhăn cũng dãn dần ra.

“Một khi đã như vậy, chúng ta liền ở hội hoa  ký kết quan hệ đi.”
   
sáng sớm hôm sau , liền có người hầu tiến đến gõ cửa.

Cố Huyền luôn luôn có thói quen dậy sớm , nhưng tiểu hồ ly vẫn nằm trên giường rên rỉ không muốn dậy, sợ đánh thức nàng, sau khi nghe thấy tiếng gõ cửa, hắn đi tới và mở cửa
“Cố Tiên Quân, hôm nay trong phủ có tổ chức yến hội hoa, ngài đi đánh giá, vẫn là……” Vừa mở của , người hầu cung kính cúi đầu liền mở miệng , trong tay hắn đang cằm cái đĩa , bên trong chứa không ít điểm tâm tinh xảo, theo sau còn có một thị nữ cầm khăn và nước. .

Cố Huyền đang muốn nói chuyện, Tiểu Thất liền ở trên giường lăn một vòng, lại rầm rì đứng dậy.
Cố huyền: “Các ngươi đem đồ để đó, ta tự làm.”
   
Người hầu tất nhiên sẽ không đưa ra phản đối, cung kính hành lễ, sau đó liền lui xuống.

Đợi mọi người sau khi rời khỏi , hắn mới đi đến bên giường, thanh âm ôn nhu, nhưng động tác một chút không ôn nhu vuốt lên lông nhỏ của tiểu hồ ly , cười nói: “Mau rời giường, nàng không phải muốn xem quan hệ của hoa sao?”

Tiểu hồ ly kỳ thật đã tỉnh, bất quá mấy ngày này Cố Huyền ôn nhu săn sóc đã làm nàng quen: Nàng chính là có nguyên tắc của hồ ly, hắn không tới nhẹ giọng gọi nàng rời giường nàng liền tuyệt đối không dậy nổi!
Hiện tại Cố Huyền cũng kêu nàng, tiểu hồ ly làm bộ mới vừa tỉnh dậy, ngây thơ mở mắt ra: 【 Cố Huyền Huyền, sớm! 】
【 sớm. 】 Cố Huyền cũng không vạch trần nàng, chỉ đem nàng bế lên rửa mặt một chút, sau đó liền đem các loại thức ăn bày ở trước mắt tiểu gia hỏa.

Phi thường tri kỷ, quả thực là chủ nhân hoàn mĩ nhất!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro