8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ngươi cũng thật là, sao không cẩn thận vậy, Thiên Châu là Thần Khí! Thần Khí đó! Sao ngươi có thể lấy ra một cách dễ dàng như vậy? Hơn nữa Thiên Châu chính là tối hậu thư, là con đường sống trong lúc nguy hiểm, cho dù ngươi chia sẻ cộng hưởng, cũng không thể lấy ra, một khi ngươi lấy ra cho người khác, vạn nhất kẻ đó nổi lòng tham muốn giết ngươi, đến cuối cùng mạng sống của mình còn không bảo vệ được!"

"Nhưng mà..." Dạ Trầm Uyên nhíu mày, lại bị ngón tay nhỏ nhỏ trắng noãn của Nguyên Sơ điểm trúng môi, hắn nhìn khuôn mặt nàng gần trong gang tấc, hoạt bát cười, trong mắt in hình bóng hắn thì không khỏi hoang mang.

"Không có nhưng mà, nếu ngươi thật sự cảm kích ta như vậy, sau này nếu ngươi tìm được một thứ, đem nó cho ta là được?"

Dạ Trầm Uyên liền vội vàng hỏi, "Là cái gì?"

Nguyên Sơ sờ cằm cười nói, "Là một cái gương một mặt, tên gọi Túc Kính, nghe nói, chỉ có người nắm giữ Thiên Châu mới tìm được nó, cũng là Thần Khí đó nha! Về sau ngươi lấy được, sẽ không nỡ cho ta đi?"

"Sao có thể?" Dạ Trầm Uyên vội vàng nói, "Chỉ cần là thứ người muốn, ta đều sẽ cho người!"

Nguyên Sơ vỗ vỗ bờ vai của hắn, vẻ mặt cười như không cười.

"Nếu đã như vậy, ta đây trước hết cám ơn ngươi!"

Trong lòng lại có điểm cảm khái, cũng có chút áy náy, đời trước tranh đoạt cả đời cũng không cướp được, đời này hắn thế nhưng lại cam tâm tình nguyện vì mình đáp ứng, xem ra, sau này mình phải đối xử tốt với hắn một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro