No, I Don't Have A Sister Name Ann

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Marco gần như chắc chắn 100% tri kỷ của mình là một cô gái. Marco cũng biết rằng anh ấy là đồng tính. Vì vậy, đây là một vấn đề lớn. Ý anh là, những người bạn tâm giao là những người đi trước của bạn. Những người bạn tri kỷ hầu như luôn hợp nhau. Marco có thực sự xui xẻo đến mức không có nổi một người bạn tri kỷ không? Anh đã chấp nhận rằng anh sẽ không bao giờ có người yêu. Mọi người đã gặp chàng trai tên Ann chưa?

Vì vậy, không có hy vọng. Marco là một chàng trai đồng tính ở độ tuổi ngoài ba mươi mà chưa gặp được người bạn tâm giao của mình. Có lẽ Ann đã nhận ra tên của Marco từ tờ truy nã và biết rằng anh là một hải tặc và không muốn gặp anh. Nó sẽ cứu cô ấy khỏi đau lòng.

Marco nghĩ rằng anh sẽ không bao giờ gặp cô ấy hoặc thậm chí không có cơ hội, cho đến khi một tờ truy nã xuất hiện từ một tên hải tặc tên là Portgas D. Ace. Điều gì sẽ xảy ra nếu Ann là em gái hoặc mẹ của cậu ấy? Người ta thậm chí còn nói rằng Ace đang tìm kiếm Râu Trắng để lấy đầu của ông. Nó có liên quan gì đến việc Marco là tri kỷ của gia đình Ace? Có phải Ace đang tìm kiếm anh để bảo anh tránh xa gia đình của mình? Anh thực sự không muốn làm tổn thương anh trai hoặc con trai của tri kỷ của mình và Ace có vẻ là một đứa trẻ ngoan.

Marco không dám nói to, nhưng Ace thì khác, cậu ấy nóng nảy. Giống như việc nếu Ace là tri kỷ của anh thì đó sẽ là một bữa tiệc. Ace chính xác là mẫu người của Marco, cậu tính cách tốt và khá hài hước. Không mất nhiều thời gian để Marco rơi vào lưới tình người mang sức mạnh lửa này.

Marco sẽ là một thằng khốn nạn nếu anh hẹn hò với anh trai hoặc con trai của tri kỷ của mình?

Tất nhiên Marco không phải là người duy nhất nhận ra họ của Ace và nó trùng với họ của tri kỉ của anh.

-----

Ace cảm thấy lạ. Những thành viên của Râu Trắng ngu ngốc này tỏ ra thân thiện và quan tâm quá mức đến gia đình của cậu, đặc biệt là vấn đề con cái.

Tất nhiên Ace sẽ không trả lời những câu hỏi ngu ngốc của họ. Ace sẽ không ngu ngốc đến mức cung cấp thông tin cho kẻ thù để họ sử dụng chống lại cậu. Nhưng điều đó không có nghĩa là tại sao Râu Trắng lại hỏi về gia đình không hề tồn tại của cậu và điều đó làm cậu khó chịu. Tại sao bọn họ lại cho rằng cậu có mẹ hoặc em gái?

"Này Ace, kể cho chúng tôi nghe về bản thân và gia đình của cậu đi?"

"Cậu có em gái anh không?"

"Yo Ace, cậu có giống với những thành viên còn lại trong gia đình không? Có lẽ giống mẹ của cậu?"

Họ không tinh tế chút nào. Nó hoàn toàn làm Ace tức giận.

-----

Izo đã ở đây, Ace biết anh ấy đủ tốt vì cho đến bây giờ anh ấy không ở đây để nói mấy chuyện lớn lao. Anh ta có thể thấy rằng cậu đang bận rộn lên kế hoạch làm thế nào để giết Râu Trắng? Nhưng thay vào đó, anh ta lại đặt câu hỏi về cuộc sống của cậu, hỏi về những người vốn dĩ không tồn tại trong gia đình cậu.

"Vậy, cậu có em gái không?"

Vâng! Đây chính là câu hỏi đó. Ace đã phải cắn vào lưỡi của mình để giữ bình tĩnh, tránh khi cậu tức giận sẽ lao vào đánh Izo.

Ace hít vào thở ra, cố gắng trấn tĩnh.

"Không, tôi không có. Và ngay cả khi tôi có, chuyện này cũng không phải là việc của anh."

Ace biết cái nhìn đó, Izo không hề tin lời nói của cậu.

"Nghe này Ace, tôi biết cậu có sự nữ tính đó. Tôi có thể thấy được. Cậu không thể lừa dối tôi."

Những lời Izo vừa nói khỏi miệng trước khi anh và những người còn lại trên con tàu bị tấn công bởi một luồng Haki chinh phục được phát ra từ Ace.

Izo có cảm giác mình đã nói sai điều gì đó. Một cái gì đó rất sai. Ace hoàn toàn bùng nổ. Anh chưa bao giờ thấy người sử dụng lửa điên cuồng như vậy trước đây, kể cả khi đối mặt hoặc cố gắng giết Oyaji.

Đó không phải là điều duy nhất, Ace trông rất tức giận. Bên dưới tất cả sự tức giận đó, cậu trông vô cùng đau đớn. Izo cảm giác rằng anh đã thúc đẩy một nơi nào đó hoàn toàn ngoài giới hạn. Nước mắt của những kẻ tức giận, thất vọng và buồn bã hình thành trong mắt của Ace. Cậu cố gắng giữ vẻ bề ngoài bình tĩnh rằng mình không để tâm, nhưng câu nói đó đã làm cậu tổn thương gấp đôi với những câu nói mà người khác đã từng nói với cậu.

Ace không biết phải nói gì, cậu không nói nên lời. Cảm xúc tức giận, đau đớn hoàn toàn tràn ngập trong anh. Nó đã ập vào cậu như một cơn sóng thần. Ace mở miệng và đóng nó lại. Cậu cố gắng nói điều gì đó, la hét, hay bất cứ thứ gì, nhưng cậu không làm được. Thay vào đó, Ace đẩy Izo ra và chạy khỏi căn phòng đó. Chạy đến chỗ trốn gần nhất của mình.

Không ai có thể tìm thấy Ace trong hai ngày. Không có âm mưu ám sát, không có la hét, không có sự hiện diện của Haki để cảm nhận, không gì cả. Họ chỉ biết rằng Ace vẫn ở đó vì Thatch đã để những đĩa thức ăn ở những vị trí ngẫu nhiên trên mặt đất. Và một số trong số cái đĩa đã trống rỗng. Báo hiệu rằng Ace đã ăn nó. Ít nhất thì như họ đã hy vọng.

Izo cảm thấy tội lỗi, anh không cố ý làm tổn thương cảm xúc của Ace. Anh nhớ lại những điều cuối cùng anh đã nói với Ace và cố gắng nhớ lại những gì anh đã nói và làm cho người anh em mới trong tương lai của mình buồn. Điều duy nhất anh ta có thể nghĩ ra là 'sự nữ tính'. Tại sao lại không được nhắc đến? Có lẽ ... không phải ... Marco sẽ nói nếu tri kỷ Ann của anh ấy đã chết. Vì vậy, chắc chắn không phải là nó. Có lẽ Ace có mối quan hệ không tốt với tri kỷ của Marco?

Izo không phát hiện ra điều gì sai trong từ nữ tính cho đến ngày Marco chính thức tìm được tri kỷ của mình.

-----

Thatch biết anh ta đang làm gì. Anh biết rằng có lẽ anh nên đợi cho đến khi số phận gắn kết Marco và Ann lại với nhau, nhưng không. Ở nhịp độ này, Marco sẽ tám mươi tuổi hoặc nhiều hơn. Anh hoàn toàn không thể chờ đợi điều đó. Thatch sẽ hành động ngay bây giờ.

Thatch đã mời một vài người và mời Ace tham gia trò chơi. Họ sẽ chơi trò sự thật hoặc thử thách. Ace không thực sự muốn chơi. Cậu thậm chí còn không biết chơi, nhưng cuối cùng bọn họ đã giúp anh ấy có tinh thần chơi trò chơi.

Đúng như kế hoạch của Thatch. Vì vậy được khi hỏi, Ace chọn nói thật thay vì thử thách. "Sự thật." Thatch giả vờ suy nghĩ.

"Tôi có một câu hỏi, tôi muốn cậu kể tên từng người trong gia đình."

Đôi mắt của Ace nheo lại khi nghe thấy câu hỏi.

Tại sao họ không thể ngừng hỏi về gia đình cậu? Ace thực sự không có tâm trạng sau vụ xảy ra với Izo vài ngày trước.

"Hay là cậu không dám nói ra?" Thatch nói thêm.

Tất nhiên là Ace dám rồi.

"Anh muốn biết về gia đình tôi, thì đây là gia đình chết tiệt của tôi. Mẹ tôi tên Rouge, mẹ nuôi tôi tên Dadan, em trai tôi tên Luffy, ông nội tôi tên Garp và chị gái tôi là Makino. Anh vừa lòng chưa?"

Tất cả đều im lặng nhìn Ace. Không có Ann... và anh ấy đã nói Garp? Chính là Nắm Đấm Grap? Thatch không hiểu tại sao Ace không nói đến Ann. Anh sẽ khiến Ace thú nhận rằng Ace biết Portgas D. Ann.

"Điều đó không đúng. Cậu nói thiếu một người. Đừng nói dối bọn tôi. Cậu chọn nói sự thật, vì vậy cậu phải trả lời thật."

Ace quay lại lườm Thatch. Họ đã kiểm tra lý lịch của cậu chưa? Tất nhiên là họ đã làm rồi.

"Anh muốn biết toàn bộ sự thật đúng không? Tôi cũng có một người anh em khác."

Mọi người đều quay sang nhìn Ace một cách đầy kỳ vọng. Đây chính là thời điểm họ sẽ được nghe về Ann. Cuối cùng họ cũng sẽ khám phá ra sự thật về tri kỷ của Marco.

"Tên cậu ấy là Sabo. Và các người đoán xem? CẬU ẤY ĐÃ CHẾT RỒI!"

Ace một lần nữa lao ra khỏi phòng. Izo ngu ngốc, nói về sự nữ tính của cậu, Thatch ngu ngốc, người hỏi về người anh trai đã chết của cậu. Trên đường chạy đến chỗ trốn của cậu, Ace vô tình đụng phải Marco, khiến cậu càng tức giận hơn. Cậu thấy Marco mở miệng, nhưng Ace gắt lên trước khi Marco có thể nói bất cứ điều gì.

"Anh lại muốn biết về gia đình tôi?" Ace tức giận, đẩy Marco tiếp tục đi

Ace ngồi xuống trong không gian nhỏ mà anh đã tự nhận. Đừng hiểu lầm anh ấy. Anh ta sẽ không nổ tung đến mức này nếu chỉ có hai sự kiện này, nhưng không, đây là quả anh đào trên bánh. Mọi Râu Trắng dường như đều dành nó cho gia đình của mình và những người được gọi là chị gái hoặc mẹ của mình mà Ace không có. Haruta đã cố gắng chuốc say cậu, Atmos đã cố gắng hỏi đi hỏi lại một câu hỏi, Vista cố gắng đưa cậu lên cao và thậm chí chính Râu Trắng cũng đã hỏi về điều đó.

Có phải họ muốn biết sự thật rằng mẹ cậu đã chết? Rằng cậu thậm chí còn không biết bà ấy trông như thế nào? Rằng cậu muốn biết cảm giác như thế nào nếu bà ấy ôm cậu? Cậu đạp bức tường vài lần để trút hết những cơn bực bội.

Ace phải liên lạc cho Makino và Dadan. Cậu đã liên lạc cho họ mỗi khi ai đó hỏi về họ. Cậu muốn đảm bảo rằng họ vẫn an toàn. Ace đã làm điều đó nhiều lần. Cậu muốn ngăn chặn tình huống họ sẽ bị bắt làm con tin chỉ vì một số điều vớ vẩn mà Râu Trắng muốn làm.

Ace sẽ tấn công Râu Trắng, cậu sẽ đánh bại cái lũ thế hệ cũ đó và trút hết sự tức giận của mình.

Râu Trắng ngồi trên ghế của ông trên boong tàu Moby. Ace thậm chí còn không lập kế hoạch, cậu chỉ tấn công trực diện, toàn lực. Tất nhiên Râu Trắng nhận ra và ông ném Ace đi như thể không có gì. Như thường lệ phải không!

Áo sơ mi của Ace bị dính vào thứ gì đó và nó bị rách làm đôi. Lúc rơi xuống đất, cậu chỉ còn lại vạt áo phía trước, nhưng không có vật gì giữ chặt hai đầu vạt áo trước lại với nhau nên chúng cũng nhanh chóng rơi xuống đất.

Mọi người đều nghĩ rằng họ sẽ phải đối đầu với một Ace cởi trần ... chứ không phải một Ace có chất kết dính quanh thân. Trên vai phải của cậu ấy, nơi luôn được che phủ, có một chút nét vẽ nguệch ngoạc. Marco không thể đọc được chữ viết tay và người ta nói Marco là Phượng hoàng.

Râu Trắng không biết phải nói gì hơn. Ace có lẽ là Ann mà họ đã tìm kiếm từ trước đến nay hoặc thực tế là Ace đang đeo một cái gì đó.


"Cái...Cậu...cậu là con gái?!"

Thatch lập tức hét lên. Điều này ngay lập tức va phải ánh mắt nghiêm khắc và chua chát từ Izo.

"Ý tôi của tôi là cậu là một cô gái phải không?"

Thatch đã cố gắng sửa lại câu nói của mình. Izo ném chiếc quạt của mình vào mặt Thatch, khiến anh ôm mặt đau đớn.

"Tôi xin lỗi. Câu hỏi của tên ngốc này có nghĩa là 'Cậu có phải là người chuyển giới không?"

Izo sửa lại. Ace trông có vẻ đề phòng hơn bao giờ hết. Cậu nhìn Izo và chậm rãi gật đầu

Trông Ace thậm chí còn sẵn sàng để chạy. Nếu ai đó trên boong thực hiện sai nước đi là Ace sẽ chạy đi ngay. Izo cần đưa Ace ra khỏi căn phòng này. Đến một nơi không có ai xung quanh.

"Này Ace. Bạn muốn đến phòng của tôi không? Tôi chắc chắn rằng tôi có một chiếc áo sơ mi cỡ của cậu ở đâu đó xung quanh phòng"

Ace lại gật đầu. Izo nhẹ nhàng nắm lấy tay Ace và đi về phòng. Những gì anh nói không phải là một lời nói dối. Izo biết mình có một chiếc áo sơ mi cỡ của Ace. Vì vậy, anh bắt đầu tìm kiếm chiếc áo sơ mi đó xung quanh, trong khi Ace lẳng lặng ngồi trên ghế. Anh biết Ace sẽ không phá vỡ sự im lặng.

"Cậu biết đấy, không ai sẽ nghĩ khác về cậu và sẽ không ai ghét cậu vì điều này. Ý tôi là, đôi khi tôi thích ăn mặc như một cô gái. Tôi biết nó không giống hoàn cảnh của cậu, bởi vì cậu là một người đàn ông. Nhưng vẫn có phần giống nhau"

Không khí trong phòng bỗng trở nên im lặng. Izo không còn cách nào khác liền hỏi Ace

"Tôi xin lỗi khi hỏi, nhưng tên của cậu có phải là Ann không?" Đầu Ace ngẩng lên và nhìn thẳng vào mắt Izo.

"Làm thế quái nào mà anh biết được điều đó? Anh đã làm cái kiểu kiểm tra lý lịch chi tiết điên rồ nào đối với tôi vậy?"

"Không, chúng tôi đã không kiểm tra lý lịch. Tôi không biết cậu có biết không, nhưng tên người bạn tâm giao của cậu là Phượng hoàng Marco. Và đoán xem, tên của người bạn tâm giao của Marco có tên là Portgas D. Ann. Đó là lý do tại sao chúng tôi muốn biết về gia đình của cậu là bởi vì chúng tôi nghĩ Ann này là chị gái hoặc mẹ của bạn, chúng tôi không nghĩ đến tên khai sinh của bạn."

Ace sững sờ nhìn Izo trong vài giây trước khi bật ra. "CÁI GÌ!!! Không thể nào! Hình xăm tri kỷ của tôi viết là Netho the Rheamix, không phải Marco the Phoenix. Anh hãy tự nhìn đi."

Izo không thể tin được những gì mình đang nghe. Anh nhanh chóng bước tới chỗ Ace, với chiếc áo sơ mi màu vàng mà anh đã tìm thấy và nhìn vào cái tên. Đó là tên của Marco. Vậy tại sao...? Izo phát hiện ra điều gì đó, lập tức phá lên cười. Anh không thể không làm vậy.

"Tôi không thể tin rằng cậu không thể đọc được hình xăm tri kỷ của mình vì chữ viết tay của Marco quá tệ. Chúa ơi, Marco sẽ không bao giờ sống như thế này." Izo bật cười.

Mặt của Ace trở nên đỏ như bọ hung.

"Không, không! Nó ghi là Netho the Rheamix!"

Izo không thể ngừng cười. "Cậu có thể hỏi mọi thành viên trong băng về điều này và tất cả họ sẽ nói như vậy." Sự hiểu lầm này quá viển vông.

Đầu tiên là Ace đã chuyển giới và họ thực sự đã tìm thấy tri kỷ của Marco từ lâu. Thứ hai là chữ viết tay của Marco quá tệ đến nỗi ngay cả người bạn tri kỷ của anh cũng không thể đọc được.

"Cậu mặc chiếc áo này vào và chúng ta sẽ ra ngoài"

Ace trở nên căng thẳng khi Izo nói vậy. Nó nhắc nhở cậu rằng tất cả các thành viên băng Râu Trắng đều biết rằng anh ta không được sinh ra với cơ thể của một người đàn ông.

Izo nhận thấy sự lo lắng của Ace.

"Không ai sẽ đối xử với cậu khác biệt cả, cậu biết không? Có khoảng 1600 đồng đội và nếu họ đối xử với cậu khác với tôi, tôi đoán rằng tôi có một số đối tác mới để cho mình thực hành sparring. "

Ace dường như đã thả lỏng một chút và ra ngoài cùng chiếc áo sơ mi. Họ cùng nhau bước ra khỏi phòng và thấy Marco đang đứng trên hành lang.

Mục đích của Marco đã quá rõ ràng. Anh ấy muốn nói chuyện với Ace. Izo liếc nhanh về phía Ace, thầm hỏi cậu có muốn anh ở lại hay không. Ace lắc đầu. Sau khi Izo đi, Ace quay trở lại tập trung vào Marco. Nếu những gì Izo đã nói là sự thật thì điều đó có nghĩa rằng Marco chính là tri kỷ của cậu

Ace biết điều đó là có thể. Bản thân cậu cũng không chắc chắn một trăm phần trăm rằng hình xăm của mình ghi là Netho the Rheamix, nhưng đó là Marco. Chà, cậu phải thừa nhận rằng chắc chắn là có thể. Ace có thể có hoặc không cũng nghĩ rằng Phượng hoàng rất hấp dẫn. Thật không công bằng khi Marco để lộ cơ bụng của mình cho cả thế giới xem.

"Vậy...." Ace lúng túng bắt đầu.

"Chúng ta không cần phải nói về nó nếu cậu không muốn. Chỉ cần nói từ đó và tôi sẽ bỏ đi-yoi."

"Nó ổn." Sau đó bầu không khí có chút im lặng

"Tôi ... có thể xem hình xăm của anh không?"

"Tất nhiên-yoi."

Marco cởi chiếc áo khoác màu tím để lộ dòng chữ trên vai. Đó là tên khai sinh của Ace và được viết bằng nét chữ rất cẩu thả.

"Oh..o..." Ace liên tục nói vấp vấp như một tên ngốc. Cậu biết Marco sẽ cho cậu xem, tại sao cậu lại ngạc nhiên như vậy?

"Tôi có thể xem của bạn không-yoi?"

Ace gật đầu và xắn tay áo, Marco thở phào nhẹ nhõm. Sự hoài nghi dần trở nên sôi sục trong anh. Marco đã tìm được tri kỷ của mình, anh đã tìm thấy cậu sau hơn ba mươi năm. Marco biết sâu trong thâm tâm rằng Ace có hình chữ viết tay và cậu sẽ là của anh mãi mãi. Một nụ cười hạnh phúc thoáng qua trên môi của Marco.

"Tôi rất vui. Cậu có muốn hẹn hò ở hòn đảo tiếp theo? Chúng ta sẽ thả neo ở hòn đảo ấy ba ngày-yoi"

Ace không biết phải làm gì, cậu đã gặp được tri kỷ của mình và Marco đang rủ cậu đi chơi. Một mặt Ace rất muốn điều này, cậu không biết mọi hoạt động ở đây như thế nào. Mặt khác, Ace vẫn muốn giết Râu Trắng. Và với dòng máu của Roger chảy trong huyết quản, cậu không biết phải mất bao lâu nữa Marco mới phát hiện ra và ghét anh. Marco có thể thực sự thích một người như cậu không?

Ace nhìn Marco, trái tim cậu lỡ nhịp khi nhìn thấy nụ cười đó. Marco trông rất hạnh phúc. Cậu có thể nói không với điều này không? Tất nhiên là không rồi, cậu hoàn toàn không thể từ chối

"Tất nhiên rồi. Đó sẽ là một ngày tuyệt vời."

Marco gật đầu, anh mỉm cười.

"Là một cuộc hẹn hò của hai chúng ta"


3465
17.08.2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro