Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  _Hã? Nhưng mà...._Nó đang ấp úng khó xữ, nó biết là bây giờ mọi người đang nghĩ xấu về nó. Cho dù nó có biện minh thì cũng vậy thôi, làm gì có ai tin cơ chứ?

_Này, cái cậu kia! Cậu là ai mà dám ăn nói lung tung thế kia hã?_Yugyeom từ đâu chui ra và chĩ tay thẳng vào mặt Bambam chữi, gì chứ đứa nào mà dám ăn hiếp anh trai của cậu là cậu sẽ xử cho ra trò, vã lại còn dám tự xưng là bạn trai của cậu nữa chứ. 

_Ơ...._Bambam bây giờ thì cứng họng, chẳng dám ho he gì nữa. mặt cậu bé tái dần và đổ mồ hôi la liệt. Jinyoung thấy thằng em thì như bắt được vàng mà đứng dậy chạy ra nấp sau lưng thằng em cứ như là một con mèo vậy. Yugyeom nhìn anh mình và cười hiền. nghĩ thầm trong lòng.

_"May quá,   anh vẫn chưa bị sao cả. Lỗi tại em....Mãi ngủ mà không quan tâm đến anh."_Cậu mĩm cười và thấy lòng mình nhẹ hẵn, tuy là hay bắt nạt anh mình nhưng mà cậu vẫn rất thương anh trai của mình. (Thằng này được nè :D)

_Này, cậu nói cái gì đi chứ! Cậu là ai? Tôi thậm chí còn không quen không biết cậu nữa, làm sao mà có thễ làm bạn trai cậu được hã? Nói xem nào, họ tên tôi là gì nào?_Cậu lại phang một lèo vào mặt Bambam, cậu bé run run, mọi người xung quanh thì im phăng phắc chẳng dám nói gì, thậm chí thở cũng chĩ dám thở nhẹ.  

  _Àh....anh tên là.... Yugyeom._Bambam run run chẳng dám ngước mặt lên và nói một cách nhỏ nhẹ. (Tính dùng mỹ nam kế hả mơ đi cưng). Thằng này nó chẳng nể ai ngoài "thằng anh" của nó và Papa của nó đâu".

_Họ tôi là gì? Nói! Cậu thậm chí còn không biết họ tên tôi là gì mà bày đặt dám nói là bạn trai của tôi hã? Hừ, đúng là loại người không biết xấu hổ mà._Cậu phang 1 lèo nữa vào Bambam và bây giờ, những tiếng xì xào nổi lên. Còn có người lấy điện thoại ra quay, chụp hình nữa. Đây là tin sốt dẻo mà.

_Thôi đi Yugyeom, cậu ta....chắc cũng là thích cậu mà thôi. Như thế đủ rồi, mình đi đi._Jinyoung lay nhẹ tay thằng em và nói giúp cho con Bambam. Mấy người kia lại nhiều chuyện chụp hình nó với thằng em nó lúc này. Yugyeom lúc đầu cũng không chịu nhưng mà anh cậu năn nĩ dữ quá nên đành tha cho con bambam. Nhưng mà trước khi đi cậu vẫn để lại một lời đe dọa mà có lẻ là cậu bé sẽ nhớ đến già.

_Nhớ đó. Lần sau mà cậu còn dám động vào Jinyoung nữa thì cậu không xong với tôi đâu!Và nhớ, đừng thấy "trai đẹp" mà tán nha con!_Rồi cậu kéo tay anh cậu và lôi về lớp. Mọi người cũng dần tản ra để lại Bambam đang ấm ức. Cậu bé đứng dậy và bước ra khỏi cỗng trường. Còn hắn thì sau khi chứng khiến hết mọi việc thì hơi ngạc nhiên. Hắn tò mò không biết nó là gì của Yugyeom mà tại sao Yugyeom lại quan tâm nó đến thế? Chẳng lẽ là Yugyeom có bạn trai mà không nói cho hắn biết à? Dù gì thì hắn và Yugyeom cũng là bạn thân của nhau mà! (Bạn thân với bạn thân nên mới biết bí mật của nhau nhá bí mật gì mấy bạn đọc cũng hiểu mà đúng không ^^)

  Bước vào lớp Jinyoung đói meo như con mèo, vì nãy chưa kịp ăn gì thì đã bị Bambam đứng trước mặt rồi. Mà bây giờ nó cũng không có tâm trạng để mà ăn nữa. 

Thế là các tiết học cuối lại trôi qua khi tiếng chuông vào lớp reo lên. Nó thì không còn sức để mà học nữa và cái bụng thì đang đánh trống nữa. Nó úp mặt xuống bàn "ngũ". Còn Yugyem thì cứ nhìn anh cậu bằng con mắt lo lắng... Hắn thì cứ chóc chóc lại nhìn qua nó, nhưng mà tay thì không rời cái điện thoại của mình ra...
_Renggggggg rengggggggg

Ra về, Jinyoung vẫn nằm đó. Khi mọi người ra về hết rồi chĩ còn lại nó và 3 tên kia. ( 3 tên này là ai thì tự biết ). Yugyeom đứng dậy và bước đến chỗ nó, lay lay cánh tay của nó rồi nói giọng ấm áp.

_Nè dậy đi, ra về rồi kìa._Miệng thì nói thế thôi chứ tay vẫn lay nó khũng khiếp.

_Êh! Cậu ta là ai vậy? Sao anh thấy mày quan tâm đến cậu ta quá vậy! Nếu không là gì của mày thì cho tao "tán" nha!_Jackson tơm tớp chạy lon ton lại chỗ Yugyeom và nhìn nó bằng con mắt đễu rã.

_Anh dám, đi chỗ khác chơi.  anh mà đụng vào thì em "thịt" anh đấy!_Yugyeom điên tiết quay qua la lớn nói với Jackson và mặt thì đỏ bừng bừng.

_Ờh, cậu ta là ai vậy? Nói anh em nghe coi, chẵng lẽ người yêu "mới" của em hã?_Hắn bây giờ mới lên tiếng và nhìn chằm chằm vào mặt nó. Tay thì khoanh trên bàn.

_Ui...Thì là....là...._Yugyeom ấp úng vì không muốn cho lũ bạn biết là mình có "Anh trai". (Còn về phần cậu và hắn quen nhau thì là từ trước rồi cơ)

_Thì là cái gì? Nói rõ ra xem nào. Em đó hã? Anh đâu quen Yugyeom nào mà "nhát" thế này đâu?_Jackson bay vô cháp mở cậu liền ngay tức khắc. 

_Ừm...thì là.... là...._Cậu đang ấp úng chẳng muốn nói tí nào cả thì có tiếng nói vọng lại.  

  _Là em song sinh của cậu ấy._Jinyoung nói mà đưa đôi mắt tròn to nhìn 2 thằng "khĩ núi" kia. Còn 3 tên thì không tin vào tai mình nữa. Hắn và Jackson ngạc nhiên vì chơi lâu như thế mới biết Yugyeom có "em trai song sinh". Còn Yugyeom ngạc nhiên vì anh cậu lại nói như thế. Anh là anh trai của cậu cơ mà? Sao lại...(Vì Jinyoung biết là ông sợ mất thể diện trước bạn bè. Thật ra thì Jinyoung thức từ lúc ông gọi nó dậy cơ, nhưng mà nghe ông nói chuyện nó không muốn dậy thôi)

_Anh àh, tụi mình về thôi. Trường về hết rồi kìa._Jinyoung ôm cái cặp rồi đứng dậy khoác vai Yugyeom. Thì Jinyoung chĩ thay đổi cách xưng hô thôi chứ nũng nịu thế này thì là chuyện bình thường.

_Àh, ừm. Tụi mình về thôi. 2 anh em về trước nha!_Yugyeom cũng đứng dậy và "chuồn" theo anh cậu. Jinyoung khoác lấy vai thằng em làm cho tim ai đó nhói lên. (Khai mau, thằng nào vừa gặp mà đã "thích" con nhà ta rồi hã? ).  ^^

  2 đứa bước ra khỏi cửa lớp và đi từ từ ra nhà xe. Yugyeom vào lấy xe còn Jinyoung thì đứng chờ ở cỗng. Lúc mà 2 đứa nó đứng trước cỗng thì 2 thằng "khĩ núi" kia đang ra khõi lớp. Hắn đi sau Jackson và nhìn xuống thấy Jinyoung đang đứng đó, gương mặt ững hồng lên vì nắng. Cái mỏ chu chu đang gọi Yugyeom. 

_Thôi nhanh lên nào!_Jinyoung hối thằng em vì thấy cũng muộn rồi, vả lại trời cũng đang nắng.

_Ừhm, mà sao lúc nãy anh nói thế...._Yugyeom dắt xe ra, rồ máy và khi anh cậu leo lên xe rồi thì mới mở miệng hỏi.

_Ừhm, Anh sợ làm em mất thể diện thôi. MÀ mấy người đó là bạn em hã? Sao anh không biết?_Nó ngây ngô hỏi lại thằng em. Vì nó ỡ với thằng em 15/24 trừ 8 tiếng đễ ngũ thì chĩ vỏn vẹn còn 2 tiếng àh, sao mà quen bạn được?

_Cái đó thì anh không cần biết. Thôi mình về nhà nhanh cho anh giải quyết cái bao tử đã đi. Nó kêu từ cái lúc mà mới vào lớp kìa._Yugyeom chọc quê anh cậu và cũng có phần cảm ơn vì anh cậu hiểu được cậu.  

  ----------------------------------------------------------

Thế đấy, Jinyoung về nhà và ăn như một con "heo". Ăn ngấu nghiến xong thì nó bay lên phòng còn thằng em thì đang trong giấc ngủ rồi.


~ End Chap 3~

            Au mấy bạn có biết tại sao Jinyoung lại yếu đuối như vậy không luôn được Yugyeom bảo vệ như dậy không ..... ^^ đọc từ từ rồi biết nha... chứ không phải tự nhiên jinyong lại yếu đuối nz đâu hú hú ^^


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro