#5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ khi hắn quay về mọi việc dần đi vào quỹ đạo giống như trước kia, mọi kế hoạch cậu vạch ra đều được hắn xử lý nhanh chóng để cậu không cần nhúng tay vào

Nhưng cũng có vài thứ thay đổi, như nụ hôn vụng vặt hằng ngày dần tăng lên chẳng ai biết, hay cái nắm tay bất chợt thoáng qua vào buổi sớm, cái ôm ẩn dưới lớp chăn có hai thân thể đang quấn lấy nhau, âm thầm truyền nhiệt cơ thể cho người kia khi đêm lạnh.

Những điều đó làm hắn hạnh phúc hơn từng ngày, và tình yêu cũng dần lớn hơn theo đó. Đã có đôi lúc hắn thật sự tin rằng cậu cũng đã yêu mình. Nhưng rất nhanh vọng tưởng đó của hắn đã tan mất

Vẫn là nụ hôn và cái ôm đó nhưng giờ nó không phải là sự hạnh phúc len lỏi trong tim hắn nữa chỉ có sự sợ hãi khiến hắn không muốn buông cậu ra nữa

"Kisaki... Nếu cô ta đồng ý mày sẽ không bỏ lại tao chứ..." áp chặt mặt mình vào tấm lưng nhỏ của cậu, vài phần bất lực trong câu hỏi của hắn

Cảm nhận được mái tóc rũ rượi của hắn đang chạm vài gáy mình, cậu quay người đối diện hắn nhưng không biết nói gì. Cậu cần hiểu được trái tim mình cần gì trước khi trả lời hắn

Vươn tay ôm lấy hắn, để đầu hắn áp sát vào lòng ngực mình giống như cách hắn dùng để dỗ dành cậu giờ cậu sẽ làm điều đó cho hắn. Đưa tay vào tóc hắn cậu lướt đầu ngón tay trên chân tóc hắn, thường khi hắn làm như vậy cậu sẽ dần ngủ thôi

Nhìn đứa nhỏ đang cố ôm lấy mình như để dỗ dành hắn phì cười "làm trò gì vậy chứ" dù nghĩ vậy nhưng cơ thể hắn vẫn co lại gần cậu.

_________________________

Sáng, cậu cùng hắn đi lựa nhẫn. Vốn dĩ cậu không cần nhưng hắn muốn theo, sự lấp lánh của những viên đá quý được chân bày trong tủ kính làm hắn ngẩn ra

Đi quanh ngắm nhìn, mọi người đều nhìn vào họ trong như một cặp đôi. Cậu không quan tâm những ánh nhìn đó đi nhanh đến nơi lấy chiếc nhẫn cậu đã tự thiết kế và đặt làm riêng, cầm nó lên nâng niu nhắm nhía mà chẳng biết có một ánh mắt phức tạp nhìn vào cậu

"Tao xem một chút được chứ?"

Cậu nghe hắn muốn xem liền đưa cho hắn, chiếc nhẫn đơn giản thôi màu trắng bạc thứ đặt biệt là phía trong cậu đã khắc chữ cái đầu tên của cô ấy  và mình vào đấy "H♡K". Kẻ lúc nào cũng mặt lạnh như cậu mà khi yêu cũng lãng mạn đấy nhỉ

Đặt chiếc nhẫn vào tay trả cho cậu, hắn quay người đi ra khỏi nơi đó. "Đêm nay tao không về, đừng đợi" vẫy tay chào cậu rồi hắn đi mất.

Thanh toán xong cậu cũng ra về, về nhà cậu sửa soạn từ quần áo đến tóc tai cứ vuốt lên nhìn cho thật bảnh. Loay hoay mãi cũng đến tối, cậu đã hẹn cô ấy trước rồi nên giờ chỉ cần đi là xong.

Hắn giờ đang loanh quanh các cửa hàng công viên cuối cùng lại dừng chân gần nơi cậu cầu hôn người thương, hắn không muốn nhìn cảnh đau lòng này đâu nhưng mà vẫn muốn thấy lắm cơ.

Dựa người vào tường nhìn lớp tuyết dày dưới chân hắn thở ra một hơi lạnh, theo thói quen lại lôi thuốc ra hút "đông rồi à" trước đây hắn không quan tâm về thời tiết cho lắm nhưng giờ phải lo rồi không biết cậu có mặc áo đủ ấm không, nếu lạnh thế này mắt và mũi cậu sẽ đỏ tấy lên mất...

Đang suy tư thì hắn thấy cậu dần đi ra từ con hẻm nhỏ, "ăn mặc kiểu gì thế không biết" hắn đứng từ xa dõi theo, nhìn cái phong cách như ông chú 30 của cậu mà nhẹ cười

Cậu bỏ tay vào áo, chờ lúc lâu thì một bóng dáng dần hiện ra trong màn tuyết dày, cô gái với mái tóc hồng như hoa anh đào đầu xuân dịu dàng, tay cầm dù, tiến lại gần cậu. Tim cậu rung lên hồi lâu, vài năm gặp lại mối tình đầu, cảm xúc xao xuyến không thôi nhưng chẳng còn mãnh liệt như lần đầu nữa.

Mắt đối mắt cậu chậm rãi lấy hộp nhẫn sâu trong túi áo ra và đưa lên trước cô ấy, nở nụ cười tươi nhất có thể.

Không nhanh không chậm hai chữ "xin lỗi" từ cô ấy phát ra, nụ cười cậu tắt dần "hả?". Thế là tình yêu cậu dùng cả đời để theo đuổi cứ thế kết thúc

Mãi đến khi bước chân cô ấy đã được tuyết phủ lên lại như chưa từng xuất hiện, cậu mới dần bỏ đi. À thì ra cảm giác cũng không tệ như cậu nghĩ sao vậy nhỉ? "Có yêu không nhỉ" hờ hững nói ra dường như đang hỏi chính mình, không biết sự cố gắng bao năm của cậu có được cô ấy biết đến không, nhưng dù sao ít ra có thể nói nhờ cô ấy, nhờ thứ tình cảm ngu ngốc từ thuở thiếu niên mà cậu đã biết được, thứ trái tim mình cần...

"Này" từ trong con hẻm hắn đã nhìn thấy được màn cầu hôn của cậu, đợi khi cậu khi đi qua mới kéo tay cậu lại

"Sao, thất bại rồi à" giọng điệu của hắn như đang trêu ngươi cậu vậy.

Nếu là bình thường cậu sẽ quay lại đấm hắn nhưng mà hôm nay cậu chỉ nhìn hắn chằm chằm chẳng nói gì hết

"Sao đấy đứng lạnh quá nên ấm đầu à"

"Hanma..."

"Gì nữa đây, mày kêu vậy làm tao sợ đấy"

"Nắm tay..." cậu không biết sao lại nói thế chắc là ấm đầu thật rồi

"Ể ai nhập mày à"

"..."

Cậu không nói gì hết đưa hai bà tay ra, từ góc nhìn của hắn cứ như một đứa trẻ đang cầu xin từ hắn vài viên kẹo ngọt vậy. Dù thấy cậu rất lạ nhưng hắn vẫn dùng hai tay ủ ấm cho đôi tay lạnh ngắt của cậu.

Tuyết rơi ngày càng nhanh sợ cậu ướt nên hắn nắm tay cậu vào một mái hiên nhỏ gần đó. Lúc này cậu không biết cảm xúc này là gì nhưng cảm giác ấm áp từ đôi bàn tay đang dần chảy dọc theo từng tế bào lên tim cậu sưởi ấm nó, và cậu thích cảm giác này

Cả hai cùng xổm nhìn từng đợt tuyết trắng rơi đầy đường

"Đợi chút tuyết rơi ít lại thì về"

"Hanma... Đưa tao điếu thuốc" cậu biết cái tên nghiện này khi ra đường cũng sẽ dấu vài hộp trong túi thôi

"Thuốc sao? Mày ghét lắm mà" hắn bị phát hiện cũng không bất ngờ lắm vì mũi cậu cứ như chó ấy giấu làm sao được

Cậu gục mặt vào hai gối trốn tránh đi cơn gió lạnh nhưng tay vẫn chờ điếu thuốc từ hắn. Hết cách hắn đành châm cho cậu một điếu

"Cẩn thận đấy" bình thường chỉ cần hít phải khói thuốc của hắn thôi là cậu đã ho sặc sụa nước mắt nước mũi dàn dụa cả lên mà nay còn đòi hút cơ đấy

Cậu đón lấy đưa lên thử bắt chước dáng vẻ của hắn hút thật mạnh vào rồi thở ra nhưng không như tưởng tượng khi thực hành vừa được một chút ngay lập tức cậu liền ho đến mắt mũi đỏ cả lên.

Hắn thấy cậu dở tệ như vậy liền châm một điếu rồi hút vào thật lâu thở ra thật ngầu "mới tập tành thì hút chậm thôi, sặc thuốc đấy"

"Cần mày nhắc sao" cậu vẫn cố chấp thử lấy thứ độc hại này

Mãi đến khi hắn hút xong rồi thì quay qua, tay cậu vẫn cầm điếu thuốc nhưng thuốc thì bị nước mắt cậu làm cho nước hết cả, người ta hút thì ngầu vãi ra cậu thì vừa hút vừa thút thít nhưng ai bắt ép không bằng

"Thôi xin ông đấy ông trời con của tôi ơi không biết hút thì cố làm gì" hắn lấy lại điếu thuốc tèm lem nước mắt của cậu, dùng tay áo lao bớt vẻ mặt lấm lem cho cậu

"T-tao không..hức khóc vì thứ thuốc bình..hức thường đó đâu đồ ngu"

"Rồi rồi, boy si tình nói gì cũng đúng" chắc là cậu buồn vì bị từ chối thôi hắn nghĩ thế

Nhưng một lúc lâu sau cậu vẫn úp mặt vào gối khóc nấc lên, trời ạ hắn biết làm sao đây con người bình thường luôn cứng gắn thích đánh hắn nhưng một khi đã bỏ đi lớp vỏ đấy rồi lại khóc như đứa trẻ mít ướt. Nước mắt giống như cách cậu giải tỏa nhưng hắn không thích cách giải tỏa này của cậu đâu nó làm ướt áo hắn mỗi đêm và làm tim hắn khó chịu

"Thôi nào" hắn ôm lấy đôi vai cậu đang run lên theo từng tiếng nấc kia mà dỗ dành

Cậu không chống cự nhưng cũng không muốn cho hắn nhìn thấy bộ mặt yếu đuối này thêm lần nào nữa dù hắn thấy rất nhiều lần rồi nhưng nếu giây trước còn vui vẻ cầu hôn người khác giây sau lại ngồi yên trong lòng người kia để được dỗ dành chắc chắn đó là cảnh tượng cậu không muốn thấy nhất trong lúc này

Nhìn cậu cứ mãi gục đầu vào hai gối dùng đôi tay ôm chặt lấy cơ thể mình giống như không để hắn có cơ hội lau nước mắt cho cậu một lần nào nữa

"Trong mày bây giờ thật giống một con rùa tetta ạ"

"Mãi rúc đầu trong lớp vỏ cứng nhưng nếu bị bắt được điểm yếu rồi thì vẻ mềm yếu sẽ lô ra thôi" vừa nói hắn vừa nghịch mái tóc được vuốt keo gọn gàng của cậu đã bị hắn làm rối tinh rối mù cả lên

"..." nghe lời hắn nói cậu dần buông lỏng đôi tay, ngước mặt lên đón nhận hơi lạnh trong không khí

Hắn dùng tay lau đi giọt sương bên khóe mắt đỏ ửng của cậu. Dùng lực tay ép cậu quay mặt qua xong lại bóp cho môi cậu chu lên

"Thế bây giờ có yêu tao không"

"...Không yêu" cậu đánh mắt ra phía khác không muốn nhìn hắn

"Không yêu sao?" hắn lại dùng lực ép cậu quay lại

"Au (đau)" cậu muốn kéo hai tay hắn, cậu chúa ghét cái hành động này trong ngu ngốc chết đi được

Nhìn hai bên má cậu đỏ cả lên hắn mới buông tay "hứ không yêu thì thôi" câu nói hờn dỗi này sẽ hay nếu phát ra từ một cô gái nhỏ nhắn như gu cậu chứ không phải từ một thằng đực rựa  m9

"Nói yêu mà không nhiệt tình gì hết..." cậu chửi thầm nhưng vẫn cố ý cho thằng đầu to nhưng óc trái nho nào đó nghe được

"..." hắn đã nghe và đã đánh giá

"Tetta.."

Cậu quay qua đợi một câu thả thính như thường lệ của hắn

"Mình đụ nhau đi"

"Con... Con mẹ mày thằng chó này" sau khi nghe lời nói đó cậu đã được hắn cảm hóa mà thức tỉnh lại tính năng bóp nát con cu trước đây

Dù đau đớn nhưng hắn không thể chóng cự vì hắn chỉ mong một lần thôi, trong mùa đông này được đụ cậu rồi hắn sẽ tắt chế độ nứng luôn

Dưới vẻ đẹp lãng mạn của những bông tuyết trắng, trong mái hiên gần đó tỏa sự nhiệt huyết của đôi trẻ. Hình ảnh cậu trai nhỏ tuổi đang dùng chân xoa bóp cho anh chàng đô con quằn quại dưới chân mình, một hình ảnh đẹp thật ấm áp cho mùa đông này

___________________________________

Xàm vc:)




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro