Chương 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô cầm súng, theo sát Dt, đi về hướng tây nam, grunt cùng inin hoàn toàn biến mất sau lưng.

Nơi xa truyền đến một tiếng nổ lớn, ngọn lửa bùng lên.

Cô lăn về phía trái, tiến vào cửa hàng tạp hoá, trong tiếng bom ngày càng kịch liệt, cô nghe thấy Dt nói trong tai nghe: “Lên lầu, quay lại bên trái.” Cô nhìn quanh tứ phía, tìm thấy một cầu thang ẩn giữa đống gạch đá vỡ vụn.

Đi lên một vài bước.

Có phốt pho trên mặt đất, đó là ký hiệu do Dt để lại? Cậu ấy thật thông minh, thế mà còn mua luôn cả phốt pho. Cô một đường đi theo đến tận sân thượng, phát hiện Dt đang giẫm lên dây thép, đi về phía tầng cao nhất của một tòa nhà khác.

Appledog: “Cậu mua vật phẩm phụ trợ thật nhiều……”

Dt: "Tôi chỉ mua một khẩu súng, đạn cũng không nhiều lắm, phải sử dụng tiết kiệm."

Appledog: "Không sao, tôi có rất nhiều đạn."

Không lâu sau.

Grunt: "Chết tiệt, inin, anh rớt xuống cống rồi."

Inin: "Hả? Em không có mua dây thừng a."

Grunt: "Chết tiệt, không đúng, đây là một cái bẫy."

……

Ngải Tình có thể cảm giác được, Grunt ở bên cạnh đang kịch liệt thao tác bàn phím, rất nhanh.

Grunt: “Xử lý 1.”

inin: “Chờ em đánh mấy con bot(1) lính dù kiếm tiền mua dây thừng kéo anh lên, chờ đó nha.”

(1): bot là viết tắt của robot, chỉ những người chơi ảo trong game do hệ thống điều khiển, được lập trình sẵn theo những kịch bản nhất định.

Grunt: “……”

Dt: “Ở đâu.”

Grunt: “146, 27.”

Tọa độ này nằm ở phía bắc của bản đồ.

Bị công kích là chuyện tốt, ví dụ như, thành công khoanh vùng ra vị trí của kẻ địch.

Lúc này Ngải Tình cùng Dt thông qua dây thép, đã vượt qua hơn chục tòa nhà cao tầng, Dt không nói một lời, điều khiển nhân vật leo lên tòa nhà cao nhất. Mây đen dày đặc, chỉ có vài chiếc máy bay địch bay lượn trên bầu trời đêm đen nhánh, không có trăng, yên tĩnh đến đáng sợ.

Bọn họ phải giữ im lặng tuyệt đối.

Tận lực giảm thiểu các trận đấu súng ngoài trời, nếu không thì sẽ thu hút máy bay địch tới đây, sau đó sẽ bị ném bom oanh tạc quy mô lớn.

Trong bóng đêm, một tia sáng bạc từ trong tay Dt rơi xuống, là dây thừng.

Mục tiêu, ở phía bắc.

Hai người ăn ý một trước một sau, dọc theo dây thừng đu xuống dưới tòa nhà, theo kinh nghiệm, thì tòa nhà này ít nhất cũng có bốn mươi tầng. Nàng đạp lên tường hơn chục lần, nhẩm tính còn ba bốn lần nữa là tới mặt đất.

Từ chính diện nổ ra tiếng súng.

Màn hình bị máu đỏ bắn tung tóe.

Cô giật chốt, ném lựu đạn ra. Đối phương cũng đồng thời ném pháo sáng, trước mắt tức thì trắng toác.

Appledog: "Có người ở tầng mười."

Bên người, có một bóng đen xuất hiện, một trận súng máy điên cuồng oanh tạc, còn có lựu đạn ở phạm vi lớn bạo phá. Cô lăn về phía trước, giữa cảnh bom nổ oanh tạc và đống mảnh vỡ, lăn đến bên cạnh Dt: "Cậu bên trái, tôi bên phải."

Dt: “Khoan đã."

Ngón tay cô bất đông trên bàn phím, nghe anh nói rằng: "Đừng cử động."

Trong tòa nhà này tối đến xòe bàn tay không thấy năm ngón, đột nhiên, bốn cái pháo sáng được ném ra, bạch quang xé toạc bóng tối, sáng như thể ánh sáng của mặt trời vậy, mà trên màn hình ngoài lớp bạch quang này thì lại là một lớp ánh sáng trắng toác khác.

Đường tiến thì mất, đường về cũng mất, không phán đoán được nơi nào có địch.

……

Không……Đây rõ ràng là đang kéo dài thời gian mà.

Dt bình tĩnh nhìn vào màn hình máy tính đã mất đi hình ảnh, thốt lên một tiếng: "Rút."

“Chị trước, tôi sau, đột phá một hướng.” Ngải Tình lui về vách tường vỡ nát bên cạnh mới phát hiện, “Dây thừng đã bị đứt.” Trong tai nghe, Dt không có bất luận cái gì ngoài ý muốn: “Đi theo ta, đi về bên phải.”

Nói xong, bóng đen liền lao vào bạch quang, chỉ có thể nghe được âm thanh chứ không thấy người, Ngải Tình xoay người đuổi theo, không dám tùy tiện nổ súng, theo hướng Dt nói mà mò mẫm từng bước, đột nhiên, dưới chân không còn trọng lực. Đây là cái bẫy !

Cấp tốc mà rơi xuống.

Tầng tám, tầng bảy, tầng sáu——

Một bóng đen lao xuống, ném vuốt hổ bay ra, sau khi móc được vào người cô, liền xoay người nhảy lên lầu bốn. Chiều dài của sợi dây, sức mạnh của cú va chạm, cộng với trọng lượng của chính cô ấy, suýt soát lắm mới ở vị trí cách mặt đất một mét mà dừng lại ――

Nàng lập tức nắm lấy dây thừng, leo lên.

Đổi thành động tác nắm dây thừng mà leo lên, leo vài giây thì đã tiếp đất bên cạnh cậu.

Cô bị sốc, trong màn hình, Dt bê bết máu, phỏng chừng cậu cũng bị nhiều loại vũ khí tập kích.

Dt: "grunt, đã lên chưa?"

Grunt: "Đang ngồi xổm trong cống cắn hạt dưa đây ――"

Inin: “Dây thừng dây thừng, em mua được dây thừng rồi, mau lên đây.”

Dt: "Họ đang kéo dài thời gian, tất cả đều là những cái bẫy."

Grunt: “Đủ u ám rồi đấy.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro