CHƯƠNG 6: RỜI KHỎI KÍ TÚC XÁ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHƯƠNG 6: RỜI KHỎI KÍ TÚC XÁ

Họ chưa từng nhìn qua hiện thực tàn khốc như này, máu trong người sôi lên.

" Chúng mình đồng ý" Hạ Chí và Lâm Tình nhìn Hoàng Yên với biểu hiện sùng bái.

Hoàng Yên bắt gặp ánh mắt họ và cảm nhận được suy nghĩ thích thú trong lòng họ, bọn họ thực sự là những cô gái ngây thơ và nhiệt huyết.

Quân Khả đã đến bên cạnh Hạ Chí, tỏ thái độ của cô ấy nhưng trên mặt lại hiện lên sự lo lắng.

Mọi người nhìn Tai nhỏ và chờ đợi câu trả lời của cô.

Tai nhỏ tiếp tục né tránh ánh mắt của Hoàng Yền và gật đầu, coi như là đồng ý rồi.

Hoàng Yên đặt tình cảm của mình xuống, trong mạt thế, điều làm cô sợ nhất chính là trái tim của mình và Tai nhỏ không nhìn thấy tình cảm của cô ấy, cô ấy nghĩ rằng mọi người đang cố né tránh ánh mắt của cô.

Đó là cách nói tốt nhất, mọi người đếu bắt đầu thu xếp mọi thức một cách đơn giản.

Đợi đến 4-5 giờ chiếu, Hoàng Yên chỉ lại thời gian cho chiếc đồng hồ 2 năm cô không đeo, đeo vào tay, sau đó đeo balo lên.

Mấy người còn lại cũng đã đeo balo lên, nếu không phải là thi thoảng bên ngoài phát ra âm thanh thì Hoàng Yên chỉ cho rằng bọn họ đang lên lớp học như những ngày bình thường.

Sau khi mỗi người nhét một ít bánh bao, mì và bánh quy vào balo, một số người cầm nước và sau đó mọi người cũng bước ra ban công.

" Chúng ta thực sự phải từ đây đi xuống?" Hạ Chí nhìn xuống dưới tay đặt lên ngực, lớn như vậy nhưng cô vẫn chưa làm việc gì khó như thế này.

" Chúng ta chỉ có thể đi từ đây xuống, không biết có bao nhiêu thây ma trong hành lang và dị năng của mỗi người đếu bị hạn chế, tự mình xem xét, vẫn là ở đây an toàn hơn."

Hoàng Yên nhìn đám zombie rải rác phía dưới, trong lòng có chút an tâm, xem ra trận mưa lớn hôm qua vẫn còn hữu dụng, tuy rằng lũ zombie không sợ mưa, nhưng chúng vẫn chưa loại bỏ hết bản năng của con người, mưa như chút nước dĩ nhiên phải tập hợp trong nhà.

" Tai nhỏ, một lát bạn đi xuống trước, làm đóng bang những thây ma kia, đừng để chúng phát ra tiếng động, sau đó Dung Tuyết đi xuống đánh hạ chúng. Chỉ cần chúng ta đi xuống không phát ra tiếng động thì sẽ không quấy rầy những thây ma bên ngoài, chúng ta có thể an toàn." Hoàng Yên nhìn vào đám thây ma bên dưới, sắp xếp dựa trên khả năng của từng người.

Tai nhỏ cúi đầu, im lặng giống như đồng ý với sự sắp xếp của Hoàng Yên .

"Dung Tuyết do dự" tiểu Yên, bạn thực sự muốn đánh vỡ chúng.

"Bạn đừng lo lắng, bạn hãy nghĩ bọn chúng như là những tấm băng điêu khắc rồi cho chúng một quả đấm, thế này cũng không phải là quá áp lực."Hoàng Yên dường như biết Dung Tuyết đang lo lắng điều gì, không cần biết những Zombie hiện tại là cái gì nhưng bọn chúng cũng đã từng là người.

Một lúc sau, Hoàng Yên lại nói : "Năng lực cường hóa của bạn có thể tăng cường sức mạnh cho toàn bộ cơ thể, theo lý mà nói thì một cú đấm cũng có thể làm vỡ đầu rồi. Nhưng mình không muốn làm bẩn tay bạn, vì vậy sau khi Tai nhỏ đóng băng bọn chúng thì bạn hãy động thủ."

Dung Tuyết mặc dù không thường nói nhiều nhưng từ lúc cô ấy nói vè tình yêu với khoai tây, nội tâm cô ấy nhất định là người đơn thuần, lương thiện.

Hơn nữa, sau phần giới thiệu sáng nay, cô ấy đã hiểu hết được những ưu, khuyết điểm về dị năng của từng người.

Dị năng đóng băng của Tai nhỏ, đúng như tên gọi có thể đóng băng từ xa nhưng khoảng cách bị giới hạn. Hiện tại cô ấy chỉ có thể đóng băng zombie trong khoảng cach 3 mét, hơn nữa mức độ đóng băng sẽ mất dần ki dị năng suy yếu. Nói cách khác, khi dị năng của cô ấy bị tiêu hao thì dị năng của cô ấy đối với người khác chỉ như là hạ nhiệt độ xuống.

Năng lực cường hóa của Dung Tuyết giúp cô dễ dàng ép các sản phẩm bằng thép thành một búi, mạnh như một con bò trưởng thành. Ngoài sức mạnh tốt ra thì cũng không có công dụng nào khác.

Năng lực dịch chuyển của Hạ Chí, mặc dù có thể chuyển động qua lại nhưng khoảng cách bị giới hạn. Hiện tại, cô ấy chỉ có thể dịch chuyển 3 mét.

Dị năng bảo vệ của Lâm Tình, khi cô ấy sử dụng nó sáng nay sẽ có luồng ánh sáng mờ xung quanh cô ấy và Dung Tuyết đã đánh trúng nó. Ánh sáng sẽ giao động theo độ lớn của sức mạnh nhưng nó sẽ không làm tổn thương những người bên cạnh. Trừ khi gặp phải người có sức mạnh lớn hơn Lâm Tình, nếu không thì ánh sáng như một tấm khiên bảo vện vững chắc những người bên trong . Dĩ nhiên, nếu Lâm Tình cạn kiệt sức lực thì ánh sáng sẽ trở nên mờ dần.

Khả năng chữa trị của Quân Khả, ưm, trước mắt không biết nó có công dụng gì, nhưng nó không có khả năng tấn công.

Ngoài khả năng đọc suy nghĩ, Hoàng Yên cảm thấy tương lai của mình mù mịt , nhưng trên đường có người bước ra, Hòng Yên không tin rằng mình sẽ không thể sống sót trong những ngày tận thế.

"Tiểu Yên, bạn nói đúng, trong những ngày tận thế , không ai có thể ở một mình, chúng ta chỉ là đang bảo vệ bản thân." Dung Tuyết dùng cử chỉ thoải mái để cổ vũ.

Vẫn là học theo văn hóa của người đứng đầu, một câu nói tổng kết vị trí .

Hoàng Yên không quay đầu và cùng với Hạ Chí cầm lấy sợi dây dung để kéo tai nhỏ lên .

Tai nhỏ im lặng, ánh mắt thay đổi nhìn vào sợi dây, trong lòng oán giận nói: "Tại sao lại để mình đi xuống, biết ta đối với nới này có chút ám ảnh tâm lí nhưng vẫn để ta đi xuống, trong lòng không yên."

Mặc dù Tai nhỏ lúc trước thậm trí không thể đứng trên đôi chân sợ hãi của mình, nhưng lần này cô có dị năng nên bản thân không có sợ hãi như trước.

Mặc dù không sợ hãi như vậy, nhưng sau khi nhìn thấy những thây ma với khuân mặt méo mó chạy về phía cô, thậm trí máu còn dính ở khóe miệng , bắp chân của họ vẫn run lên, hơn hết vì trận mưa hôm qua đã làm cho mặt của họ bị thối rữa.

Trong loàng không thể không oán hận Hoàng Yên một lần nữa, cô cũng không phải là người duy nhât có sức mạnh siêu nhiên, tại sao để cô ấy là ngươi đầu tiên đi xuống.

5 mét, 4 mét, 3 mét.

Hoàng Yên nhìn thấy những zombie kia bị tai nhỏ vung ra vệt sáng màu xanh lam đập xuống, sau đso tạo nên những khối băng điêu khắc, liền đưa Dung Tuyết xuống theo, cùng lúc đó trong là tai nhỏ cảm thấy vui hơn.

Cuối cùng cô ấy đã vượt qua được nỗi sợ hãi trong trái tim.

Thực ra Hoàng Yên để tai nhỏ đi xuống đầu tiên, tuy nói rằng là dị năng của cô ấy có chút liên quan, nhưng cuối cùng vẫn là muốn để cô ấy dung cảm đối mặt.

Lúc trước khi nên đây, Hoàng Yên thấy tai nhỏ bị đám zombie làm cho sợ hãi, lần này có thể là một cơ hội tốt để cô ấy đối mặt. Nếu không cô ấy sẽ không có năng lực đối mặt với những nguy hiểm lớn hơn.

Có điều Hoàng Yên tính cách vẫn lạnh lùng, cô ấy mặc dù đối với người khác rất tốt, nhưng trên mặt không biểu hiện ra.

Nhưng cô ấy lại để cho tai nhỏ nghĩ rằng cô ấy là cố tình, trong lòng trực tiếp oán giận lên người cô ấy.

Quân Khả, bên dưới an toàn rồi, bạn có thể đi xuống trước.

Quân Khả cũng không từ chối, cô ấy cũng biết rằng dị năng của mình tương đối yếu, đợi chờ ở đây cũng phiền phức nên đi xuống trước.

Đợi Quân Khả xuống đến nơi Dung Tuyết hoài niệm trong lòng, Hoàng Yên lại để Lâm Tình đi xuống.

Lâm Tình thấy độ cao gần 10 mét, trong lòng có chút hoảng loạn, sô ấy có chút sợ độ cao.

" đừng sợ, nếu bạn thực sự sợ thì hãy dung dị năng bảo vệ của mình, như thế có nhảy xuống cũng sẽ không bị thương.

Hoàng Yên cầm lấy cánh tay Lâm Tình, động viên cô ấy một chút, khi bản thân sợ hãi cô ấy biết người khác động viên là vô cùng quan trọng, giống như cô ấy năm đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro