Chương 2 : Mạt Thế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lăng Mặc sau khi chạy bộ xong liền vào không gian tắm, cậu kiểm tra lại một lần nữa mọi thứ, trên bải cỏ đang đậu hai chiếc Hummer đã cải tạo nâng cấp, mảnh đất đối diện nhà trúc bên kia con suối cũng đã được gieo trồng các loại rau cải. Lăng Mặc đã đi đặt mua mấy chục bao hạt giống các loại. Lăng Mặc lại đi đến phía chân núi, nơi đó có một tầng hầm khác cậu dự tính sẽ đặt xăng dầu vào đây. Lăng Mặc thay quần áo rồi ra khỏi không gian, Lăng Mặc biết hôm nay là mạt thế tối mai tất cả mọi thứ sẽ chím vào hắc ám vồ cùng vô tận, Lăng Mặc lái chiếc Hummer vừa được nâng cấp sau cùng đi đến kho xăng dầu Chu Cẩn đã nói.

Nhìn xung quan chẳng có ai Lăng Mặc mới đi vào, lần này Lăng Mặc tập trung toàn bộ tinh thần lực trong một lần liền chuyển ba chiếc xe chở đầy xăng vào trong tầng hầm dưới chân núi. Sắc mặt Lăng Mặc trăng bệch, quả nhiên nhiều nhất là ba xe, Lăng Mặc lấy ra một chai nước màu xanh lam, đây là nước linh tuyền trong hồ có tác dụng làm khôi phục tinh thần lực. Tinh thần lực vừa khôi phục Lăng Mặc liền chuyển hết những can xăng lẻ còn lại vào không gian, sau đó đi đến kho dầu. Lăng Mặc lại làn nữa chuyển toàn bộ dầu trong kho vào không gian.

Nhìn đồng hồ, đã sắp tối. Lăng Mặc ngước mặt lên nhìn bầu trời u ám bên trên, leo lên chiếc Hummer rời khỏi nơi trữ xăng dầu Lăng Mặc âm thầm chú ý xung quanh, mạt thế đến xăng dầu khan hiếm cậu phải dẫn người kia đến đây lấy xăng. Lăng Mặc lái chiếc Hummer đi đến một lò rèn ở ngoại ô S thị lấy những thanh đao và kiếm mà cậu đã đặt làm. Ông chủ lò rèn nhìn Lăng Mặc với ánh mắt quái dị, thiếu niên trẻ tuổi lại thanh tú như vậy sao lại đặt nhiều vũ khí thế kia dùng để làm gì, không phải trộm cướp hay xã hội đen đấy chứ. Lăng Mặc chỉ biết cười cười với ông lão, vội vàng thanh toán tiền rồi mang đồ rời đi. Lăng Mặc đem toàn bộ vũ khí ném hết vào không gian chỉ chừa lại một thanh kiếm nhật và một cây dao găm. Lăng Mặc lái xe đi một vòng quanh thành phố, cậu muốn cảm nhận lại một lần nữa không khí náo nhiệt trước tận thế này.

Màn đêm dần buông xuống, Lăng Mặc quyết đoán lái xe về biệt thự, cất xe thẳng vào không gian khóa kĩ các cửa. Lăng Mặc đi về phòng ngủ, cậu nhất điện thoại lên gọi cho Chu Cẩn và Tào Phong, hai người bạn thân nhất.

"Lăng Mặc có chuyện gì, sao lại gọi nhóm thế kia"

Giọng nói sang sảng kia là của Tào Phong, người này là một thiếu niên dương quang cực kỳ sáng lạng.

"Lăng Mặc cậu lại muốn mua thứ gì số lượng lớn à. Đủ rồi thát tình thôi mà có cần tiêu tiền như đốt thế kia không?!"

Chu Cẩn thở dài. Lăng Mặc chỉ cười nhẹ, nhìn đồng hồ 19h36.

"Tôi nói 20h00 tối nay sẽ có động đất, một trận mưa máu. Mạt thế đến. Các cậu có tin tôi không?"

Giọng nói của Lăng Mặc hoàn toàn là bình tĩnh và trịnh trọng không một tia đùa giỡn. Tào Phong và Chu Cẩn cũng ngay lập tức nghiêm túc hơn. Tào Phong biết Lăng Mặc nói không sai đêm nay có động đất, cha hắn làm bên sở nghiên cứu của chính phủ vừa rồi  cha có điện thoại về cho hắn nói đêm nay có động đất mạnh nên cẩn thận. Tào Phong dè dặt hỏi Lăng Mặc.

"Lăng Mặc không đùa phải không. Lão cha tôi vừa rồi cũng nói đêm nay sẽ có động đất."

Lăng Mặc ngước nhìn bầu trời đêm đen kịt, nhẹ giọng "ưm" một tiếng, Chu Cẩn tiếp lời.

"Hai tháng trước cậu bảo tôi và Tào Phong chuẩn bị lương thực không phải cho chuyến đi chơi mà là cho mạt thế phải không."

Nghe như là Chu Cẩn đang hởi nhưng thật ra hắn đã xác định, Lăng Mặc lại "ưm" một tiếng. Tào Phong lại nói tiếp.

"Cậu bảo chúng tôi phải ở yên tại B thị trong tháng này không được đi đâu là vì sợ mạt thế sao."

Lăng Mặc thở ra một hơi, ngắn gọn giải thích.

"Sau động đất trời sẽ nổi bão, mưa máu. Đại bộ phận nhân loại sẽ lâm vào hôn mê, số ít khi tỉnh lại sẽ có dị năng phần còn lại sẽ trở thành tang thi ăn thịt người. Muốn đối phó tang thi nhanh gọn nhất là bạo đầu. Các cậu ở B thị sẽ an toàn, bởi vì nơi đó là thủ đô, với thế lực nhà các cậu chắc chắc chính phủ sẽ bảo vệ nhà các cậu đến cùng."

Chu Cẩn và Tào Phong im lặng một lúc lâu, Tào Phong mới lên tiếng giọng hắn khàn đặc.

"Lăng Mặc vì sao cậu lại ở S thị? Vì sao lại biết những điều này?"

Lăng Mặc chỉ cười.

"S thị có người tôi cần tìm, còn những điều vừa nói với các cậu là do tôi dạo gần đây trong mộng nhìn thấy, cậu có thể coi đó là dự ngôn"

Chu Cẩn trực tiếp bạo phát.

"Cmn Lăng Mặc cậu bắt lão tử cùng Tào Phong ở B thị an toàn còn cậu lại chạy đi S thị chịu chết à! Lão tử bây giờ sẽ đến S thị ngay."

Tào Phong cũng bắt đầu mất khống chế.

"Lăng Mặc, cậu đợi đó cho ông, ông đây cùng Chu Cẩn đến S thị sẽ tẩn cho cậu một trận nhớ đời"

Lăng Mặc cười khổ, Tào Phong và Chu Cẩn vẫn chẳng thay đổi gì cả, bình thường Chu Cẩn là một tên phú nhị đại hào hoa phong lưu còn Tào Phong lại là một thiếu niên dương quang nho nhã lễ độ nhưng có mấy ai biết được Chu Cẩn khi tức lên sẽ như một tên côn đồ nóng tính còn Tào Phong sẽ trở thành một tên phúc hắc giết người không cần dao. Lăng Mặc ở chung với bọn Chu Cẩn, Tào Phong từ khi còn nhỏ xíu, hai người đó là người duy nhất Lăng Mặc có thể tin tưởng, ngoại trừ người kia, Lăng Mặc thật hối hận kiếp trước Chu Cẩn vì công việc mà đến Z thị rồi bỏ mạng tại đấy còn Tào Phong lại vì bảo hộ gia đình Lăng Mặc đến B thị an toàn mà hy sinh, đời này Lăng Mặc quyết định phải ép bọn họ ở lại B thị cho bằng được. Lăng Mặc thở dài nghe hai người kia mắng chửi.

"Chu đại ca, Tào đại ca giờ hai người không đi S thị được đâu. 10 phút nữa động đất, máy bay vì gặp bão sẽ rơi, xe lửa không thể chạy vì động đất, xe hơi thì không kịp. Tôi sẽ đến B thị mà chỉ là một thời gian nữa mới đến thôi."

Lăng Mặc nghe bên phía Chu Cẩn có một loạt tiếng loảng xoảng liền biết hắn tức đến đập đồ rồi nhưng Lăng Mặc cũng đành chịu cậu nói sự thật thôi mà. Đột nhiên Lăng Mặc nghe một tiếng cười trầm thấp làm lông tơ cậu dựng đứng, không phải lần này cậu chọc cả Tào Phong cũng giận điên lên chứ. Tào Phong vừa cười vừa nói.

"Được lắc, Lăng tiểu đệ. Cậu hãy cầu mong ông đây đừng thức tỉnh dị năng cường đại nếu không ông đây sẽ mang quân đi S thị xách cậu về."

Tào Phong vừa nói xong bên ngoài liền xuất hiện chấn động rất mạnh, là động đất đường dây truyền tinh bắt đầu chập chờn. Lăng Mặc cười.

"Chu Cẩn, Tào Phong các cậu là bạn và cũng chính là người thân của tôi. Chỉ cần Lăng Mặc tôi không chết nhất định sẽ đến B thị tìm các cậu, à nếu thành tang thi cũng sẽ đến tìm"

Chu Cẩn và Tào Phong phì cười, Lăng Mặc lúc nào cũng biết các trấn an bọn hắn. Chu Cẩn và Tào Phong đồng loạt đáp lời Lăng Mặc.

"Bọn tôi chờ cậu"

Lăng Mặc cười nhìn điện thoại đã mất sóng, bên ngoài động đất vẫn còn, Lăng Mặc trở về giường nằm xuống. 15 phút sau động đất ngừng, 30 phút sau mưa lớn liên tục gây ra bão lớn. 1 tiếng sau, mưa bắt đầu chuyển sang màu hồng nhạt rồi đậm dần đến tận khi hạt mưa mang theo màu đỏ như máu. Ngay lúc này có rất nhiều người đột nhiên ngã ra hôn mê bất tỉnh, trong đó có cả Lăng Mặc, Chu Cẩn, Tào Phong, Từ Tinh, cả người chị và người mà Lăng Mặc luôn tìm kiếm.

Lăng Mặc mệt mỏi mở mắt ra, cậu biết cậu đã thức tỉnh dị năng như kiếp trước. Lăng Mặc muốn kiểm tra xem có phải cậu thức tỉnh Hỏa hệ như kiếp trước không. Lăng Mặc giơ một bàn tay lên một hỏa cầu xuất hiện trong lòng bàn tay của Lăng Mặc, sau đó lại có một dây mây quấn quanh hỏa cầu nhưng lại không bị hỏa cầu đốt cháy.

"Song hệ dị năng, Hỏa Mộc"

Hỏa cầu và dây mây biến mất, Lăng Mặc ngồi dậy xem điện thoại, cậu chỉ hôn mê hai ngày sao. Lăng Mặc cảm thấy lúc này cậu có chút hoang mang, có vẻ mọi thứ đã đi lệch hơn so với đời trước rồi, sẽ không vì Lăng Mặc trọng sinh mà xuất hiện hiệu ứng cánh bướm đó chứ, cậu thở dài hiệu ứng thì hiệu ứng cậu mặc kệ. Lăng Mặc bật tivi lên, những đài khác đều xuất hiện toàn bông tuyết chỉ xem được đài địa phương.

Trong tivi nữ MC xinh đẹp đang đứng trong phòng bệnh cấp cứu sau lưng nàng là những bệnh nhân đã hôn mê, có một nam bác sĩ đứng cạnh cô nàng "Chúng tôi đang nghiên cứu thuốc để trị căn bệnh quái lạ này. Mong mọi người hợp tác với bệnh viện, báo cho nhân viên y tế nếu gia đình có người bị bệnh." nam bác sĩ cứng ngắc nói, Lăng Mặc lắc đầu chính phủ vẫn như vậy vẫn cố che giấu sự thật về tận thế, Lăng Mặc vừa nghe tivi vừa nhìn ra ngoài cửa sổ mưa máu vẫn chưa ngừng, đột nhiên một tiếng hét cao vút vang lên từ tivi. Cô nàng MC xinh đẹp hét lớn một tiếng, phía sau lưng cô là một ông lão bị hôn mê giờ đã tỉnh lại, đôi mắt ông ta đỏ ngầu hàm răng trở nên sắc bén móng tay dài ra miệng chảy nước bọt màu vàng hôi thối, ba bốn bác sĩ nam trấn giữ ông lão lại. Nữ MC cười gượng đưa mic sang vị bác sĩ bên cạnh, vị bác sĩ cũng có chút hoảng hốt nhưng nhanh chóng hồi thần lại.

"Đây là bệnh dại, chúng tôi sẽ cố gắng điều trị cho bệnh nhân."

Nói xong gã bác sĩ liền xoay người đi về phía ông lão kia. Lăng Mặc chống cằm, lấy ra từ không gian một lon nước ngọt vừa uống vừa phân tích, bệnh độc tang thi đã có người thức tỉnh. Đời trước lúc Lăng Mặc tỉnh lại đã là năm ngày sau, lúc đấy tang thì đã hoành hành, bệnh viện đã trở thành địa ngục trần gian hẳn là tang thi vừa mới thức tỉnh là người già nên chưa đủ lực công kích. Ngay lúc Lăng Mặc đang nghĩ ngợi tiếng hét cao vung vút của nữ MC lại vang lên, lần này là một người phụ nữ tỉnh lại, tình trạng giống hệt như ông lão vừa rồi nhưng lần này mọi người không may mắn mà kiềm chế được người phụ nữ nữa, người phụ nữ phóng đến trước mặt nữ MC trên chiếc cổ mảnh khảnh của cô nàng mà cắn một cái xé ra một mảnh thịt, máy quay rời xuống đất lại vô tình quay được cảnh nữ MC ngã xuống bị người phụ nữ kia cắn xé ăn thịt, dần dần càng nhiều người thức tỉnh hơn đa phần là tang thi nhưng cũng có vài người thức tỉnh dị năng.

Những dị năng giả này có vẻ khác xúi quẩy, bọn họ chỉ vừa thức tỉnh liền bị tang thi cắn xé, lúc này Lăng Mặc đã hiểu tại sao S thị lại là nơi tang thi hoành hành nghiêm trọng nhất cả tòa thành đều là tang thi hầu như không còn người sống sót nào. Lăng Mặc cũng như nhạn ra cái gì đó, S thị là nơi phồn hoa Trung Quốc chỉ sau thủ đô B thị nhưng S thị lại là nơi có rất nhiều bệnh viện, trung tâm nghiên cứu y tế, thuốc men rất xung túc, Lăng Mặc khẽ nhếch khóe miệng một ý tưởng đang vội vàng vận hành trong đầu Lăng Mặc, nếu lúc này có ai đang ở đây sẽ nhìn thấy Lăng Mặc có vẻ mặt rất giảo hoạt cứ như một con hồ ly tinh ranh đang tính kế.

Lăng Mặc thoáng cái đi vào không gian, cậu muốn tắm, Lăng Mặc thật ra có chút khiết phích, hai ngày không tắm đã rất lâu rồi cậu không như vậy. Lăng Mặc cởi đồ rồi đi vào suối, thở ra một hơi bất chợt cậu cảm thấy hơi thở có chút băng lãnh, nháy mắt Lăng Mặc đứng bật dậy ánh mắt sáng rực Lăng Mặc giơ tay ra một mãnh băng nhận sắt bén xuất hiện trên tay cậu. Lăng Mặc nhìn chằm chằm vào băng nhận trên tay, cậu biết Băng hệ dị năng này không phải dị năng cậu thức tỉnh mà là thứ không gian này cho cậu. Lăng Mặc đi ra khỏi suối, cậu đi xuống tầng hầm kiểm tra tra vật phẩm, Lăng Mặc mặc vào quần áo bất chợt cậu phát hiện ra có gì đó thiếu thiếu. Aaa tại sao cậu lại quên a, Lăng Mặc muốn phun ra một ngụm máu, cậu ta thế mà lại quên chuẩn bị dược phẩm, Lăng Mặc vội vàng ra khỏi không gian, bên ngoài trời đã tối, buổi tối tang thi là thời điểm tang thi săn mồi. Lăng Mặc quyết định sáng hôm sau cậu phải đi thu thập vật tư và đến bệnh viện vơ vét dược phẩm mới được, phải vơ vét trước khi tang thi tiến hóa. Lăng Mặc nhớ lại đời trước S thị là nơi đầu tiên xuất hiện tang thi cao cấp.

_______*~*_______

* Kiếm Nhật

** Dao Găm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro