Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5: Kế hoạch kiếm tiền từ không gian (phần 2)

Từ ngày không gian tùy thân xuất hiện, Triệu Bình Thường cảm thấy cuộc sống có thêm chút động lực, hiện giờ y có điểm tựa và bắt đầu hình thành kế hoạch cho bản thân chứ không còn suy nghĩ mặc kệ như trước. Có không gian tùy thân, trước tiên Triệu Bình Thường quyết định cải thiện sức khoẻ của gia đình. Hàng ngày y có nhiệm vụ nấu cơm cho cả nhà nên việc sử dụng nước suối không gian cho việc nấu nướng rất đơn giản, cẩn thận một chút mọi người sẽ không biết. Nước suối không gian cũng không thần kì như trong tiểu thuyết miêu tả, không đến mức tẩy kinh phạt túy thành thân thể kim cương nên y cũng không cần phải lo lắng việc điều tiết liều lượng nước suối, sử dụng thường xuyên thì một thời gian thì sức khoẻ của ba mẹ và em trai sẽ tốt hơn. Triệu Bình Thường chẳng tài cán gì để hiện tại ba mẹ Triệu có thể hưởng phúc, y chỉ sẽ cố gắng hết sức vì gia đình, ba mẹ thương y như vậy, cũng vất vả vì y và em trai đến tận bây giờ.

Triệu Bình Thường đóng kín cửa phòng ngủ, bước vào không gian. Y hít căng bầu không khí trong lành vào lồng ngực. Bên trong không gian có chút linh khí rất mỏng đủ để tinh thần sảng khoái, ở trong đây một thời gian dài bệnh về đường hô hấp của Triệu Bình Thường cũng được cải thiện dần dần. Cũng dễ hiểu thôi, bao nhiêu người bị ung thư phổi, bị các bệnh về đường hô hấp chỉ vì môi trường bên ngoài càng ngày càng ô nhiễm ở bên ngoài. Rút cuộc con người lại mắc bệnh tự bê đá đập chân mình, tự mình hại chết chính bản thân. Triệu Bình Thường hạnh phúc nhìn không gian thần kì một lượt. Một mảnh xanh mướt, non mọng của rau dưa. Lại nhìn mấy loại cây ăn quả cam, bưởi, quýt, xoài, táo trồng được hơn 1 tháng cũng phát triển cực kì tốt, đã bắt đầu có hoa, một thời gian nữa y sẽ có hoa quả sạch để ăn. Lại ngó ruộng dưa hấu, dưa lê mới trồng cũng đang mọc dây xanh tốt. Mừng nhất là dàn nho y trồng, ban đầu Triệu Bình Thường còn lo hạt giống gieo xuống đất không sống nổi, bình thường cũng chăm sóc và tưới nước suối cho mấy dàn nho này rất nhiều, mấy dàn nho này cũng không phụ lòng y, phát triển rất tốt cũng sắp cho quả.


Nhìn sang gà vịt được nuôi ở một góc không gian, 10 con gà vịt này 1 tháng trước nhỏ hơn cái nắm tay giờ đã biến thành 10 con gà vịt choai choai, nuôi một thời gian nữa sẽ cho trứng ăn. Triệu Bình Thường phải rào một góc nuôi mấy tiểu động vật lại một góc, sợ bọn nó phá hết rau dưa bên ngoài. Mới đầu y cũng có ý tưởng sẽ đào một hồ nhỏ bắt nguồn từ suối trong không gian cho mấy con vịt. Nhưng thứ lỗi y không có bàn tay vàng như nhân vật chính trong tiểu thuyết. Mượn cái cuốc của ông nội, Triệu Bình Thường cho rằng việc này bất khả thi, y đành dùng tre rào cẩn thận cuối góc suối chảy về phía sương mù vô tận trong không gian, ngăn vùng nước bên trên không cho vịt bơi ra, nước bên trên Triệu Bình Thường dùng để sinh hoạt và ăn uống, nghĩ đến mấy con vịt bơi lội rồi phóng uế ra nước suối y chẳng tài nào còn lòng dạ dùng trong việc cơm nước. Ban đầu Triệu Bình Thường còn lo lắng dòng suối chảy về vùng sương mù thì mấy con tiểu động vật cũng lạc mất, may mắn phát hiện ra không gian này chỉ khoanh vùng trong đúng hình hộp này, vùng sương mù kia như có kết giới nên gà, vịt trong không gian cũng không sợ mất.


Lo xong xuôi cho một đám "tiểu thức ăn sạch", Triệu Bình Thường xoa tay đến chỗ trồng hoa, đặc biệt là mấy khóm phong lan mà y phải bỏ ra vốn liếng lớn. Phong lan rất khó chiều, hợp thủy thổ thời tiết, chăm sóc từng li từng tí, rồi còn ăn sương ăn gió mới ra hoa. Nhìn từng khóm phong lan xanh mịn màng, đã có 3-4 khóm bắt đầu mọc nụ hoa. Không uổng công Triệu Bình Thường bỏ nhiều công chăm sóc. Đây chính là tiền mà Triệu Bình Thường mong mỏi. Chỉ một khóm này thôi y có thể kiếm cả tiền triệu, đây còn là giá khiêm tốn với gà mơ về phong lan như y. Triệu Bình Thường vốn định chiều nay mang 4 giỏ phong lan khá thành thục này bán cho cửa hàng chuyên về phong lan. Mặc dù sẽ bị chênh lệch giá trị nhưng y không phải lo lắng phần đầu ra và cũng không cần phải trực tiếp bán. Nhìn xung quanh không gian một lượt, Triệu Bình Thường cười híp mắt vui sướng, tất cả đều là thành quả hơn 1 tháng qua của y, còn nhờ cả không gian thần kì này.


Buổi chiều nhân lúc ở nhà không còn ai, y mang bốn gốc phong lan ra cửa hàng hoa chuyên về phong lan. Triệu Bình Thường đã hỏi qua nhiều người, cửa hàng này rất uy tín, chủ nhân là một ông chú họ Lý, cũng là người yêu phong lan nên khách hàng mua bán cũng qua lại nhiều.


Triệu Bình Thường để bốn khóm phong lan vào túi bóng rồi buộc lại, đưa cho ông chủ Lý. Mặt mũi y thuộc loại bình thường phổ thông nhưng khí chất lại hiền lành, nói chuyện với người lớn tuổi lại lễ phép và thật thà nên ông chủ Lý rất có cảm tình. Ông Lý vừa mở túi bóng ra thì đã gầm lên: "Sao cháu lại có thể cho cả một khóm hoa vào túi ni lông như thịt lợn ngoài chợ thế này, cả một khóm đẹp thế này mà không biết giữ gìn". Ông chủ Lý tiếp tục mở ba túi còn lại, càng về sau mặt ông Lý càng đen lại, "Đúng là thanh niên, không biết chơi hoa, cũng không biết yêu hoa, cháu có biết cả bốn khóm này giá trị thế nào không, trong này còn có hai khóm hồ điệp tím và một khóm trầm, sao cháu có thể chăm sóc tốt như thế". Với một người yêu phong lan như ông chủ Lý, Triệu Bình Thường như tên mù không biết nhìn bảo vật bảo vật. Ông Lý nâng từng khóm ra, miệng suýt xoa, vừa đen mặt vừa mắng Triệu Bình Thường.


Triệu Bình Thường đang gãi đầu nghe ông Lý cằn nhằn, y làm sao biết mấy khóm cây này quý giá như vậy. Cửa mở, một vị cả thân tây trang bước vào cửa hàng, xem chừng có vẻ quen thuộc với ông chủ Lý mà đến thẳng chỗ ông.


"Lão Lý, tôi lại đến đây, chậu Lan Kim Tuyến của tôi còn cứu được không?"


"Lão Đỗ, ông đến rồi đấy à, chậu Lan Kim Tuyến của ông có xem chừng khó, rễ yếu quá rồi". Ông chủ Lý nhăn nhó ôm chậu cây ra, lão Đỗ cũng buồn bực ngắm nghía.


"Mấy hôm tôi đi công tác không có thời gian chăm sóc được tử tế, người nhà lại không chăm được, vội vàng xong việc rồi chạy về thì cây đã thành thế này, chậu này quý lắm, sống ở núi cao vùng lạnh nên khó chăm sóc, tôi vội vàng mang cho ông xem giúp có cứu vãn được không, đến ông còn nói vậy thì nghe chừng..". Lão Đỗ ôm chậu cây đăm chiêu. Tình cờ liếc nhìn qua mấy khóm Lan gần đấy của Triệu Bình Thường.


"Khóm hồ điệp tím này đẹp quá, lão Lý ông trồng thế nào được khóm này vậy". Lão Đỗ nhẹ nhàng nâng khóm hồ điệp tím như bảo vật.


"Khóm này của thằng nhỏ này, nó mang qua bán cho tôi, đứa trẻ này thật không biết nhìn hàng, nó cho cả khóm vào ni lông như xách túi thịt lợn vậy". Vừa nói ông vừa quay ra nhìn Triệu Bình Thường trách móc khiến y cười gượng.


"Cậu bé, mới trồng hoa đúng không, nhìn cả khóm mọc lộn xộn là biết gà mơ, cháu không có trích cây tạo kiểu. Nhưng cả khóm này được chăm tốt quá, hoa được 15 cành nụ, lá lại xanh biếc, cây khoẻ, cực phẩm. Cháu bán cho chú luôn khóm này nhé"

Triệu Bình Thường bối rối nhìn qua ông chủ Lý "Chú ơi cháu mang mấy khóm này bán cho chú Lý ạ, giờ chú muốn mua.."

"Không sao, cháu cứ bán luôn cho lão Đỗ, hoa đẹp thì phải tìm được chủ tốt, khóm hồ điệp tím đẹp thế này lão Đỗ mua đi là tốt nhất"

"Haha, lão Lý đã nói vậy thì tôi cũng không khách khí, chú mua khóm hồ điệp này của cháu hai mươi triệu, cháu đồng ý không?"

Triệu Bình Thường hít ngược, trợn mắt nhìn chú Đỗ đang mê mẩn khóm lan như bảo bối, chỉ một khóm hoa mà hai mươi triệu, ông chú này có nhầm lẫn không. Triệu Bình Thường nghĩ dân thường như mình không hiểu nổi thú vui của người giàu.

"Vâng, vậy cháu bán cho chú khóm này ạ"

"Hahaaaa.. lão Đỗ, hôm nay ông gặp may rồi". Ông chủ Lý cười sang sảng với lão Đỗ. Chú Đỗ cũng cười vui vẻ nói mình gặp may. Cầm luôn tiền đưa cho Triệu Bình Thường, quay ra nhờ vả ông chủ Lý

"Lão Lý, ông cố gắng cứu chậu Lan Kim Tuyến cho tôi nhé, haizz, sưu tầm được chậu này cũng khó khăn lắm"

"Tôi cũng đang cố nhưng ông đừng hi vọng nhiều, rễ cây yếu quá rồi lại không hợp khí hậu"

"Thôi thì ông xem còn nước còn tát, không được cũng đành bỏ, có điều chậu này quý quá".

"Đúng vậy, tôi xem cây mà xót ruột.."

Triệu Bình Thường còn đang choáng váng, lần đầu tiên y cầm được nhiều tiền như vậy, thật sự không thể tin chỉ một khóm cây mà có thể bán được nhiều tiền vậy. Khi y thanh tỉnh thì nghe chú Đỗ nói ông chú Lý nếu cứu được chậu lan Kim Tuyến thì ông sẽ gửi lại tiền chăm sóc.

"Chú Đỗ, hay chú để cháu thử mang về ít hôm chăm thử xem được không, nếu tình trạng không ổn thì cháu sẽ mang ngay lại cho ông chủ Lý". Triệu Bình Thường rụt rè nói, y cũng không tự tin lắm nhưng dù sao cũng có nước suối không gian, nếu thành công cứu sống chậu lan này cũng kiếm được một khoản.

"Cậu nhóc à, loại Lan Kim Tuyến này rất khó chăm, rễ cây cũng gần thối rồi, cháu mới trồng lan nên chắc không có nhiều kinh nghiệm đâu. Chú mang cho lão Lý cứu cũng chỉ cố đấm ăn xôi chứ không hi vọng nhiều"

"Haizz lão Đỗ này, hay ông cứ thử để nhóc thử cứu đi, nhìn tình hình hiện tại tôi cũng e rằng không làm gì được, ông nhìn mấy khóm lan nhóc mang đến đều được chăm rất tốt, biết đâu lại có cơ hội"

"Ông đã nói vậy thì thử xem". Chú Đỗ quay ra nói với Triệu Bình Thường, "Nếu cháu cứu được chậu này, chú sẽ trả cháu 50 triệu công chăm sóc".

"Vâng, chú để cháu thử xem ạ, có tiến triển gì cháu sẽ liên lạc với ông chủ Lý"

"Vậy nhờ cháu, lão Lý tôi về đây". Nhìn chú Đỗ nâng niu khóm hồ điệp tím như bảo bối, lại nghĩ đến tiền vừa bán khóm hoa và tiền công chăm sóc chậu Lan Kim Tuyến, Triệu Bình Thường cảm thấy sở thích của người giàu thật kì ba.

Ba khóm còn lại, một khóm cũng là hồ điệp tím nhưng chỉ có năm cành ra nụ hoa, một khóm lan trầm, một khóm lan rừng, lão Lý trả cho Triệu Bình Thường tất cả 9 triệu. Y lại mua một số nhánh lan giống khác của ông chủ Lý 1 triệu. Triệu Bình Thường được ông Lý hướng dẫn thêm về cách chăm sóc lan và hẹn nếu chăm được khóm nào tốt thì mang qua cửa hàng, ông chủ Lý sẽ lấy cho y giá tốt.

Triệu Bình Thường vui vẻ đáp ứng. Cầm tiền trong tay ra về, thuận tiện đưa tiền vào tùy thân không gian, trong lòng cười sung sướng. Đây là lần đầu tiên y kiếm được khoản tiền lớn như vậy, chính là dựa vào công sức của y chứ không phải của ba mẹ Triệu. Triệu Bình Thường càng tin tưởng vào tương lai, có tiền y sẽ giúp đỡ được cho ba mẹ. Có điều, phải giải thích với ba mẹ về số tiền này như thế nào, không thể bại lộ không gian tùy thân. Còn chậu Lan Kim Tuyến phải chăm sóc cẩn thận, nếu cứu sống được thì sẽ có thêm được 50 triệu. Triệu Bình Thường đau đầu nghĩ rồi quyết định tiền mới kiếm được cứ tạm để lại, mua thêm một số cây trồng và tiểu động vật nuôi trong không gian. Y còn phải tìm việc làm, CV đã gửi đi mấy nơi. Triệu Bình Thường phấn khởi suy nghĩ. Con người mà, chỉ cần có hi vọng và động lực thì dù có là phế vật thì cũng tìm được đường sống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro