Mặt Trời Chịu Ơn Mặt Trăng - END

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái ôm chặt hơn, An An khẽ khàng nhắm lại. Khóc! Để rồi, vào khoảnh khắc sau cùng, cậu lại nghe, trong hương gió, câu nói yêu thương thuở nào của Ân Ân:

Đừng khóc! Có anh đây!...

Mỉm cười bình yên, An An chìm vào giấc ngủ cho đến khi bên tai cậu không còn bất kỳ âm thanh nào nữa. Tiếng gió. Tiếng hoa rơi. Tiếng máu chảy. Tiếng thở. Tiếng của chính cậu.

Tất cả chìm vào tĩnh lặng...

Đêm đó, trăng sáng một cách kỳ lạ và chẳng hề có đám mây nào che.

Nếu mặt trời mất, mặt trăng sẽ không sáng cũng như không có anh thì em không thể sống!

 

 

 

***

Rạng sáng, cảnh sát đến nhà siêu sao Ân Ân thì phát hiện anh nằm chết bên cạnh người vệ sĩ đeo mặt nạ. Ngoài ra, trong nhà còn có hai cái xác nữa. Sau khi kiểm tra, thì họ được biết là ông bầu Trần và Lin. Thêm một vụ án khiến cảnh sát khó hiểu...

Lạ thay, sáng ấy, bầu trời âm u xám xịt, không chút ánh nắng. Mặt trời cứ ẩn mình sau những đám mây đen. Nhưng chỉ vài phút, trời đột ngột mưa lớn. Hàng ngàn giọt nước buốt giá buông mình xuống ngôi biệt thự cô đơn như thể xoá đi dấu vết tội lỗi của hai con người lạc mất tình yêu thương...

Mưa rơi tí tách trên lá.

Anh từng nói, mặt trăng sáng được là do mặt trời phản chiếu ánh sáng.

Vậy, nếu mặt trăng không còn thì mặt trời chiếu sáng cái gì?

Nó sẽ trở nên vô nghĩa.

 

 

Mưa làm sạch những cánh hoa héo tàn.

Nhưng, điều đó chẳng còn quan trọng nữa. Bởi từ giờ, anh em ta lại được bên nhau.

Sẽ không ai chia cắt chúng ta.

 

 

Mưa gột rửa hai thi thể giá lạnh. 

Chúng ta hãy đến một nơi thật xa...! Chỉ em và anh biết thôi.

Ở đó, hai ta lại yêu thương nhau như ngày xưa, anh nhé!

 

 

Mưa xoá đi mọi thứ.

                                                                 ***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#trời