Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiếng cửa mở .... Tôi bàng hoàng . Em chết trân , đôi mắt em đang dán chặt lấy hai thân thể loã lồ . Chẳng một giọt nước mắt nào kịp chảy , em ngã mạnh xuống nền nhà , bịch thức ăn còn nóng hổi từ tay em văng ra , vung vãi khắp .Còi xe cấp cứu reo lên in ỏi , nhói tai và dường như bóp nát cả trái tim tôi . Máu từ chiếc váy hồng em mặc chảy ra ngày một nhiều ... Con tôi !!!


Chưa đầy một tiếng sau , mẹ em và mẹ tôi đều có mặt tại bệnh viện . Mặt mẹ em xanh mét , lo cho đứa con bụng mang dạ chữa , mẹ tôi thì luôn miệng hỏi tại sao , tại sao , tại sao ......Tôi nói cả và cả hai người đều thảng thốt , họ nào biết con người của tôi lại khốn nạn đến vậy . Thế là mẹ tôi khóc , có lẽ bà hối hận vì đã tàn nhẫn với đứa con dâu quá đỗi tội nghiệp của mình , và bà chẳng thôi ngừng chửi rũa tôi – thằng đàn ông đáng kinh tởm .Mẹ em chẳng nói được gì , bà thất thần hướng mắt về phía cánh cửa màu trắng , cánh cửa mà phía sau đó chỉ có một mình con gái bà vừa gánh gồng nỗi đau đớn quá lớn , vừa đối chọi với lưỡi hái tử thần .

- Xin lỗi gia đình. Chúng tôi đã cố gắng ... nhưng chỉ có thể cứu được người mẹ , đứa trẻ không qua khỏi – Ôg bác sĩ già, ánh mắt vừa lúng túng, vừa đau xót, ngập ngừng nói. Hai bà mẹ oà khóc, còn tôi ... tôi chỉ biết đứng đó , tôi vừa giết đi dứa con của mình – Và ... dù đã tiêm thuốc gây mê , nhưng nước mắt của bệnh nhân không ngừng chảy ... rất nhiều. Có lẽ cô ấy đã phải chịu đựng một cú shock quá lớn mà ngay bản thân mình không lường nỗi , việc ấy đã gây ảnh hướng nghiêm trọng trong quá trình mang thai .... Tôi hy vọng gia đinh hãy động viên và giúp bệnh nhân vượt qua nỗi đau mất con này , có thể khi tỉnh dậy , nếu biết mất đứa con ....tôi e tâm lí của cô ấy sẽ không được ổn định... Tôi xin chia buồn cùng gia đình.

Mẹ tôi lao vào đánh , chửi , rũa tôi ...

- Mày chết đi , thằng chồng đốn mạt , mày hại chết con mày , mày giết trái tim vợ mày .... mày không phải con tao ... KHÔNG PHẢI.... KHÔNG PHẢIIIIIIII...

Giọng mẹ tôi khản đi , rồi quá mệt , bà khuỵu xuống ...Đúng vậy , giá như bà đừng sinh ra đứa con như tôi , tôi sẽ không phải tự tay đập nát gia đình mình như thế này ....

—————

Ngày hôm sau , em tỉnh !Mẹ em không cho tôi vào vì sợ em sẽ không chịu được . Thế là tối đứng ở ngoài , bên trong tiếng nấc đau khổ của em vang lên bần bậc , những câu hỏi về đứa con xấu số từ miệng em tuông ra liên hồi , em cần hy vọng , em muốn một câu nói không sao , nhưng mọi thứ chỉ là một sự thật đau đớn ...Mẹ em và mẹ tôi chỉ biết khóc , chỉ biết an ủi ...

Không cầm lòng được , tôi bước vào , tôi muốn vuốt ve nỗi đau của em .Thế nhưng , vừa thấy tôi , đôi mắt đẫm nước của em long lên đáng sợ , trong đó chứa từ nỗi đau , chịu đựng đến nỗi oán hận , căm thù ... chưa bao giờ em nhìn tôi như thế , chưa bao giờ. Em gào thét , tiếng thét xé cả không gian im lặng của bệnh viện , tiếng thét đau đớn , tiếng thét hận thù , tiếng thét đòi con ... Mắt em đỏ lên và em giảy giụa , em muốn tuông ra khỏi giường , em muốn giết tôi ...... Các bác sĩ ùa tới , kéo tôi ra , tôi không muốn ra , thà tôi để em giết đi còn hơn phải đối mặt với chính mình lúc này .Cánh cửa đóng sầm lại , đau điếng , chỉ còn tiếng thét của em , thế rồi nguôi dần ... nguôi dần . Họ lại tiêm cho em thuốc an thần , thuốc gây mê.

- Nó không còn nói được nữa .Mẹ em nói gọn lỏn như thế . Ánh mắt của bà không oán không hận nhưng lại chứa cả đại dương đau thương vì xót con .

- Vì sao ... hả mẹ?

- Bác sĩ nói do chấn động tâm lí ... có lẽ trong tiềm thức , con bé không muốn tiếp xúc với ai nữa .

-...

- Khi xuất viện , nó sẽ về ở với mẹ ...

- Vâng ạ .

- Từ đây cho đến khi tâm lí nó ổn định , con hãy chuẩn bị đơn li hôn đi

Câu nói mẹ tuông ra lạnh lùng , bất giác tôi không đứng nỗi . Quỳ thụp dưới chân bà , tôi van xin.

- Mẹ , xin mẹ đừng bắt con làm thế , con muốn chuộc lỗi.

- Có những lỗi lầm có thể tha thứ , tuy nhiên có những lỗi lầm cả ngàn đời cũng không thể nào rửa sạch được , và con đã gây ra một lỗi lầm vượt quá sự bao dung và thứ tha của con gái mẹ .

- Con không cần tha thứ , con chỉ xin mẹ cho con ở bên cô ấy , con chỉ cô ấy từ xa cũng được , xin mẹ đừng bắt con làm đơn li hôn ....

- Nếu con yêu nó , thì lúc đầu đừng đối xử với nó như vậy , mẹ nghĩ mọi chuyện đã muộn quá rồi ...Tôi nghe tiếng tim tôi đứt đoạn , mắt tôi nước cứ chảy , tôi không muốn , không muốn .... không muốn ........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro