Cố sự
Mây đen vây kín cả bầu trời , một vùng đất rộng lớn xác người chồng chất , máu chảy thành sông . Trong khung cảnh man rợ đó có một người đang bước đến .
Nam nhân thân hình thon dài khoác lên mình tử y hoa lệ . Mái tóc ngân bạc như thác đổ xuống tự do, dài đến qua eo không ngừng lay động . Trên đầu là đôi tai hồ ly trắng muốt thập phần đáng yêu .
Nam nhân đi chân trần trên mặt đất , dù dẫm qua máu tươi nhưng bàn chân vẫn trắng nõn như ngọc không chút tì vết .
Từng tia sáng len lỏi trên bầu trời chiếu sáng nam nhân khuynh quốc khuynh thành gương mặt .
Mặt quan như ngọc , điệt lệ tuyệt luân . Hồng phấn miệng nhỏ , quỳnh tương cái mũi , khó có tìm được từ nào có thể miêu tả hắn mỹ lệ dung mạo . Cặp kia hồ ly tử mâu được giấu dưới hàng lông mi cong vút ,sâu thẳm , vô tình.
Giữa trán là một đóa cửu hồng liên ấn kí khiến hắn không nói lên lời khôn kể mị hoặc .
Nam nhân bước đi hết sức ưu nhã , quý khí quanh thân khiến hắn như một vị quân vương độc lập trong thiên địa . Nhưng mọi cử chỉ lại như có như không quyến rũ câu nhân tựa như yêu tinh lầm lạc thế gian , câu đi hồn phách của bao người .
Nhìn đối diện chồng chất thi xác , nam nhân khóe môi câu lên .
" Ha..ha....ha.."
Tiếng cười khanh khách vang lên vang vọng trong không gian bao la tĩnh mịch.
" Phụt "
Đỏ sắc máu tươi từ hắn miệng phun ra , cùng với máu tươi trên đất không phân biệt .
Mặc kệ bên khóe miệng máu đỏ , Dạ Nguyệt hai mắt quét qua trên mặt đất chiến trường .
Hồ ly vốn vô tình con mắt giờ đây tràn đầy trào phúng cùng khinh thường .
Hắn Dạ Nguyệt hồ vương của hồ tộc là cửu vĩ hồ ly thiên đạo sủng nhi . Từ trước đến nay chưa có như bây giờ chật vật .
Bản thân hắn tới độ kiếp khi bị một đám tự xưng là chính đạo tu sĩ tới vây công khiến hắn độ kiếp thất bại . Mấy đám người đó ngoài miệng đều là chính nhân quân tử nhưng thực chất tâm tư lại dư bẩn thủ đoạn đê tiện cực kỳ .
Chẳng qua là muốn giết người đoạt bảo , thậm chí là mong muốn bắt lấy hắn cái này đỉnh cấp lô đỉnh . Cái gì mà chính đạo , cái gì quân tử đều miệng đầy dối trá , tâm tư đê tiện .
Ngực đột nhiên nhói đau khiến hắn xinh đẹp đôi mày phải nhíu lại .
Độ kiếp thất bại đã khiến hắn chịu trọng thương nghiêm trọng hơn nữa còn đem toàn bộ địch nhân cấp giết lại làm thương thế càng nặng thêm .
Hắn có được bán thần thân thể nhưng tu vi lại bị tán hơn phân nửa còn bị thương như vậy trọng thử hỏi làm sao có thể tồn tại ở tiên giới tàn khốc ăn thịt người không nhả xương này chứ .
" Thật khổ a, như vậy cần gì tồn tại nữa "
Ngữ khí tựa như than thở nhưng lại mang theo kiêu ngạo cùng ngông cuồng .
Đoàng....đoàng......
Cả một vùng trời rộng lớn trở về cát bụi . Cô độc , trơ trụi .. . . . .
Nhưng hình như bầu trời bắt đầu có quang .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro